Ảnh Đế, Vợ Cậu Lại Gây Chuyện Rồi

Chương 8

/492


Ước chừng ngày mai trong giới giải trí và giới tài chính có thể sẽ tràn lan tin “Người thừa kế tập đoàn Hoắc Thị ly hôn với vợ, nguyên nhân lại là vì bà xã chịu không được trống vắng ngoại tình với tiểu minh tinh”, vừa nghĩ tới khả năng này Lê Nhất Ninh vô thức run rẩy.

Mẹ nó quá kích thích rồi! !

“Tôi không muốn đi.”

Lê Nhất Ninh vội lên tiếng trước khi Hoắc Thâm mở miệng, cô xoay người đi hai bước về phía Hoắc Thâm thuận thế khoác lên cánh tay anh, ra vẻ quấn quýt ân ái: “Tôi đã đổi đối tượng theo đuổi rồi.”

Lời lẽ của cô đầy nghiêm túc: “Tôi chỉ theo đuổi minh tinh mà thôi, nào có khoa trương như em trai Trình Dương nói chứ.”

Cô lắc cánh tay của Hoắc Thâm, mong người đàn ông này phối hợp với mình: “Ông xã anh nói có đúng không?”

Hoắc Thâm liếc cô một cái, dưới ánh mắt đầy vẻ kỳ vọng khó có được của Lê Nhất Ninh bắt đầu phối hợp: “Ừm.”

Trong mắt Trình Dương có một tia ác độc lướt qua, híp nửa mắt nhìn cái tay đang khoác cùng một chỗ của hai người, lạnh giọng hỏi: “Vậy đối tượng theo đuổi bây giờ của em là ai?”

Lê Nhất Ninh chớp mắt, mặt đầy vô tội nói như lẽ đương nhiên: “Ông xã của tôi chứ ai, ông xã tôi diễn tốt như vậy, tôi nhất định phải theo đuổi ông xã tôi rồi.”

Lời vừa dứt, Thu Thu ở bên cạnh bị bịt kín miệng đột nhiên giãy khỏi tay của mẹ bé, vỗ tay vui vẻ: “Diễn hay, Thu Thu thích.”

Lê Nhất Ninh gật đầu phụ họa.

“Phải không, Thu Thu cũng thích sao?”

Nói xong, cô thầm khinh bỉ chính mình một cái.

Sinh tồn không dễ, toàn dựa vào diễn xuất.

Trình Dương bị chọc tức mà bỏ đi, có điều trước khi bỏ đi còn kề tai Hoắc Thâm nói một câu.

Nói cái gì…… Lê Nhất Ninh không nghe thấy, cô chỉ cảm thấy hơi thở của người đàn ông đứng bên cạnh còn lạnh hơn cả gió đêm.

Mẹ Thu Thu thấy hai người không nói chuyện thì đứng ra xoa dịu: “Một thời gian không gặp, Ninh Ninh càng lúc càng dễ thương.”

Lê Nhất Ninh cười trong trẻo: “Nào có chứ, em không đáng yêu bằng Thu Thu đâu.”

Nói xong, cô bắt đầu đùa giỡn với Thu Thu.

Hoắc Thâm nhìn hai người, im lặng chốc lát: “Tôi đi thư phòng một chút.”

Lê Nhất Ninh gật đầu như giã tỏi: “Được, anh đi đi.”

Mau đi đi, cho cô chút thời gian để thở đi hu hu hu, làm dâu nhà giàu quá khó rồi, tới một lần cảm thấy muốn tổn thọ nửa năm.

*

Hai người rời khỏi nhà, Hoắc Thâm căn bản không định ngủ lại qua đêm ở nhà mà cũng có khát vọng rời khỏi giống như Lê Nhất Ninh.

Chỉ lấy việc ở nhà bọn họ cùng ngủ chung một chiếc giường rộng hai mét thôi, Lê Nhất Ninh đã cảm thấy không thích hợp.

Như thế không phải chỉ cần trở người một cái là có thể đụng phải đối phương rồi sao? !

Lê Nhất Ninh coi như là hiểu rõ nguyên chủ tại sao lại yêu cầu một chiếc giường rộng ba mét rồi, thân làm vợ chồng trên danh nghĩa không có tình cảm lại không thể phân phòng ngủ, chiếc giường năm mét thỏa mãn được tất cả.

Khoảng cách giữa bọn họ là cả một ‘ngân hà’, tóm lại là không thể vì không cẩn thận trở người đụng phải đối phương, đương nhiên cũng có thể giản lược bớt một số chuyện thích hợp xảy ra vào ban đêm ví dụ như ‘dục vọng’ không thể khống chế chẳng hạn.

Nghĩ vậy, cô trộm liếc nhìn Hoắc Thâm một cái.

Không nhìn trộm không biết, vừa nhìn trộm thì bị bắt.

Đối diện với ánh mắt u ám của Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh tưởng tượng thái độ của nguyên chủ hất cằm đầy kiêu ngạo, liếc xéo anh: “Nhìn cái gì?”

Trông thì không ai bì nổi nhưng giọng nói quá yếu, nghe không ra chút khí thế nào trong đó.

Lái xe ngồi ở phía trước nghe thấy, cái tay đang cầm lái run một cái.

Hoắc Thâm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, im lặng mấy giây rồi hỏi: “Lúc tới em định nói gì với tôi?”

“Hả?”

Lê Nhất Ninh sững người, chốc lát sau thì phản ứng lại: “Sao anh đột nhiên hỏi cái này?”

Hoắc Thâm không lên tiếng.

Lê Nhất Ninh nghĩ tới chuyện vừa rồi đột nhiên cảm thấy Hoắc Thâm cũng không phải khó ở chung như vậy.

Thân làm một đại tiểu thư tương lai ‘có thể’ bị phá sản, bây giờ thứ cô cần nhất vẫn là kiếm tiền. Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh nói thẳng: “Muốn hỏi anh…… bên công ty giải trí của bọn anh còn nhận người không?”

Hoắc Thâm liếc nhìn cô một cái.

Lê Nhất Ninh tiếp theo dũng khí: “Tôi muốn ký hợp động với công ty các anh, được không?”

Lúc lâu sau, Hoắc Thâm mới thu ánh mắt lại, thấp giọng hỏi: “Vì theo đuổi ngôi sao?”

Lê Nhất Ninh: “…….”

“Không phải không phải.” Cô vội vàng xua tay giải thích: “Tôi theo đuổi ngôi sao gì chứ, bây giờ tôi không theo đuổi nữa hơn nữa tôi theo đuổi lúc nào, đó đều là lời đồn nhảm!”

Chân thành thật ý đấy, Lê Nhất Ninh suýt chút nữa là tin những lời nói bậy của mình rồi.

Nghe xong, Hoắc Thâm nhìn cô bằng ánh mắt ý vị sâu xa: “Phải không.”

Anh nghiêng đầu, đột nhiên nói: “Quẹt thẻ của tôi bao rạp mua biển quảng cáo, còn ấn tượng không?”

“……..”

“Hả??”

 


/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status