Chương 2.1: Vai diễn vô danh
Cho dù bên ngoài trời đang mưa, nhưng ở khu vực phía ngoài phim trường vẫn rất sôi động, có rất nhiều fan của các diễn viên giơ băng rôn ủng hộ thần tượng của mình, trong số đó có nhóm fan của Giang Sở Sở.
Vưu Thiển không buồn nhìn đến, chỉ tìm một chỗ đậu xe rồi đi vào.
Sau khi bước xuống xe, lúc Vưu Thiển đi ngang qua nhóm fan hâm mộ, có người đột nhiên hỏi: "Này, ai vậy? Cô ấy trông đẹp thật, rất có khí chất, liệu có phải là minh tinh nào đó không?"
Cô nàng vừa lên tiếng nhanh chóng bị những người xung quanh khinh thường: "Tôi chưa nhìn thấy người này bao giờ. Chắc không phải đâu. Người nổi tiếng nào lại đi một mình mà không có người đại diện hoặc trợ lý đi cùng?"
"Ha ... Nếu chỉ bằng vẻ ngoài xinh đẹp là có thể trở thành ngôi sao thì tôi cũng có thể debut từ lâu rồi."
Vưu Thiển bỏ qua những lời bàn tán sau lưng, xuất trình giấy tờ tùy thân để vào trường quay, vì trời mưa nên đoàn phim tạm thời thay đổi bối cảnh, hiện tại bọn họ đang quay một cảnh trong nhà.
Sau khi Vưu Thiển bước vào, nhìn lướt một lượt cuối cùng cô cũng tìm thấy trợ lý Thang Yên của mình.
Thang Yên là sinh viên đại học mới ra trường, hăng hái vào đời, nhưng cô ta lại cảm thấy bất lực khi bị công ty giao cho Vưu Thiển, Vưu Thiển xuất đạo bao lâu rồi vẫn là một diễn viên vô danh nên sự nghiệp của Thang Yên đương nhiên cũng không thể thăng tiến theo nếu đi theo cô. Năm rồi, đừng nói đến tiền thưởng, cô ta còn thường bị đồng nghiệp trong công ty vắt kiệt sức lực, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội đến với Giang Sở Sở, Thanh Yên đương nhiên rất chăm chỉ lấy lòng cô ta.
Nếu Giang Sở Sở hài lòng, nhất định sẽ yêu cầu cô ta đến làm việc cho mình, không cần đi theo Vưu Thiển nữa, đây là tính toán trong lòng Thang Yên.
Vì vậy, khi nhìn thấy Vưu Thiển, nụ cười trên mặt Thang Yên tắt ngúm, cô ta chỉ nói mấy câu như muốn giải quyết chuyện càng nhanh càng tốt: "Chị Thiển Thiển, sao giờ chị mới tới? Cảnh tiếp ngay sau đây sẽ là cảnh quay của chị rồi, chị nên chuẩn bị trang điểm, nhân tiện thay quần áo luôn đi."
Nói xong, Thang Yên vội vàng dẫn Vưu Thiển đi trang điểm.
Trong phòng trang điểm, Vưu Thiển hỏi: "Tiểu Yên, em có kịch bản không? Chị không cần đọc trước kịch bản sao?" Khi nhận được kịch bản phim, Trần Tuyết Phân nói rằng trong phim này cô có lời thoại, hơn nữa còn rất nhiều là đằng khác.
Thang Yên nghe vậy xua tay nói: "Lời thoại rất đơn giản, chị không cần phải nhớ."
“Không được nói chuyện, để tôi trang điểm cho cẩn thận, đã bảo là không được mở mắt cơ mà, không hiểu tiếng người sao?” Chuyên gia trang điểm cho Vưu Thiển sốt ruột nói.
Thang Yên cười nói: "Thiển Thiển, chị cứ trang điểm xong xuôi đi đã, sau khi trang điểm xong em sẽ hướng dẫn chị luyện lời thoại."
Vưu Thiển nhắm mắt lại, nếu mở mắt sẽ ảnh hưởng đến công việc của chuyên viên trang điểm, cho nên nên cô rất phối hợp.
“Được rồi, mở mắt ra.” Chuyên viên trang điểm nói xong thì thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trang điểm cho nữ diễn viên tiếp theo.
Vưu Thiển sửng sốt. Trong chiếc gương trang điểm khổng lồ, khuôn mặt của cô đầy những chấm đỏ lộn xộn, xấu xí đến mức khiến cô cũng không khỏi sợ hãi.
“Đây là vai gì…?” Vưu Thiển nhìn Thang Yên với ánh mắt đầy khó hiểu.
Dù khuôn mặt bị trang điểm vô cùng xấu xí, nhưng đôi mắt của cô vẫn rất đẹp, chỉ đáng tiếc là có sắc mà không có tâm kế, cô chỉ có thể an phận trở thành bia đỡ đạn trong vòng xoáy khốc liệt của làng giải trí. Thang Yên thở dài trong lòng cười khan nói: "Một a hoàn bị huỷ dung, chị Thiển Thiên chờ đã, em sẽ đưa kịch bản cho chị xem."
Thang Yên vội vàng lấy trong cặp ra một cuốn sổ.
Vưu Thiển liếc nhìn rồi nhanh chóng hiểu vai diễn của mình. Cô đóng vai một nha hoàn bị huỷ dung bên cạnh công chúa Như Nguyệt, nữ hai của bộ phim truyền hình võ hiệp <<Tiếu ngạo giang hồ>>, vì ghen tị với công chúa Như Nguyệt xinh đẹp nên đã hãm hại công chúa, sau đó bị công chúa phát hiện, kết quả là ăn mấy chục cái tát vào mặt. Rồi bị tùy tùng kéo vào phòng giam, dùng gậy đánh tới chết. Mục đích chính của phân cảnh này này là để thể hiện tính tình tàn bạo của công chúa.
Những câu thoại trong suốt phân cảnh này đều là những lời cầu xin sự thương xót xen lẫn tiếng khóc nức nở: "Công chúa, nô tỳ sai rồi, xin công chúa đừng lấy mạng của nô tỳ..." Câu thoại này quá đơn giản và dễ nhớ, thực sự không cần phải học.
Vưu Thiển lại nhìn danh sách diễn viên, diễn viên đóng vai công chúa Như Nguyệt là Giang Sở Sở.
Nói cách khác, lần này là Giang Sở Sở chơi cô một vố.
……….
/1638
|