Chương 37-2
Chút nữa liền hết? Đau thành như vậy mà còn muốn nhịn? Hoàng Phủ Tử Y nhìn về phía Sở Ngao Dư, Sở Ngao Dư vẫn đnag nhìn cô như cũ, chỉ là ánh mất có điểm tan rã, cả người thoạt nhìn rất suy yếu, như là bị hung hăng chà đạp, lộ ra một tia dụ hoặc.
Khụ khụ, đang suy nghĩ cái gì đâu! Hoàng Phủ Tử Y vội vàng tiến lại gần, động tác nhẹ nhàng đỡ Sở Ngao Dư, thấp bây giờ bên tai: “Nếu đau quá thì kêu lên, không có việc gì, tôi ở chỗ này bồi anh, được không?
Hoàng Phủ Tử Y trời sinh lạnh lùng, nhưng lúc này lại cực kì ôn nhu, thời điểm thì thầm bên tai Sở Ngao Dư giống như là tinh nhân lẩm bẩm, làm toàn thân Sở Ngao Dư tê rần, sắc mặt tái nhợt nháy mắt phiếm hồng,tim đập ngày càng nhanh.
Một bên toàn thân đau nhức, một bên động tâm, có thể nói lúc này Sở Ngao Dư vừa nóng vừa lạnh, quá mức chịu đựng, cả người đều choáng váng, ngốc ngốc nhìn Hoàng Phủ Tử Y, ngay cả đau đớn cũng quên mất.
Mà lúc này Hoàng Phủ Tử Y nhìn khuôn mặt tuấn tú phiếm hồng của Sơ Ngao Dư, lại nhìn đôi môi tái nhợt của hắn, đột nhiên liền có một cảm giác bị dụ hoặc, và lúc đó, tiểu ngao ô cũng biến thành hư ảnh xông ra, ở bên tai cô nói: “Hôn hắn, mau hôn hắn, hôn hắn, chủ nhân chỉ cần hôn hắn nhiệm vụ liền hoàn thành……”
Hoàng Phủ Tử Y có chút mất khống chế, chậm rãi cúi người qua, ở trong ánh nhìn ngốc ngốc của Sở Ngao Dư, nhẹ nhành mà hôn trên môi hắn!
“Ngao ô ô ô!” Tiểu ngao ô vui sướng kêu lên, Hoàng Phủ Tử Y bỗng nhiên bừng tĩnh, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gan tấc, khó được cũng có chút thẹn thùng, mặc dù trong lòng có chút không được tự nhiên nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, ngay cả động tác lui về phía sau cũng không chút hoang mang, thoạt nhìn một chút khác thường cũng không có, tựa như người vừa nãy không phải là cô.
Vốn dĩ Sở Ngao Dư có chút choáng váng, bây giờ đột nhiên bị hôn một cái, trực tiếpviệc này thành ảo giác, hung hăng nhắm hai mắt lại, hơn nữa ngày cũng không có ý tứ mở! Nếu còn chưa tỉnh, vậy tiếp tục ngủ đi! Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com
[Ký chủ đã hôn môi người có hảo cảm cực tốt với mình, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp ba, hệ thống đang thăng cấp, mời ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.]
Âm thanh của hệ thống vàng lên trong đầu Hoàng Phủ Tử Y, Hoàng Phủ Tử Y lại không có hứng thú để ý tới, mà là nhìn chầm chầm đàn ông trước mặt, sau đó vươn tay chọc chọc vào má lúng đồng tiền trên khuôn mặt đàn ông.
“Uy, đây là ngủ rồi? Còn đau hay hết đau rồi?” Hoàng Phủ Tử Y quan tâm hỏi, trực tiếpsự việc vừa nãy lờ qua đi.
Lông mi Sở Ngao Dư giật giật, nhưng vẫn không có ý tứ mở mắt, Hoàng Phủ Tử Y nhìn, đột nhiên cảm thấy rất muốn cười, lại chọc chọc má lúng đồng tiền, cười nói: “Ha hả a, có phải hết đau rồi hay không? Nếu không tỉnh, tôi sẽanh đến bệnh viện nha.”
Sở Ngao Dư tỉnh, biết chính mình hình như không phải đang nằm mơ, nhưng như cũ không thể xác định, nụ hôn lúc nãy có phải ảo giác của chính mình hay không, cho nên chỉ ngốc ngốc nhìn Hoàng Phủ Tử Y, một lúc lâu sau mới lúng ta lúng túng hỏi: “Vừa rồi cô, cô làm cái gì?”
“……Như vậy?”Hoàng Phủ Tử Y nghĩ nghĩ, lại duỗi tay ra tiếp tục chọc chọc má lúng đồng tiền trên mặt Sở Ngao Dư, dùng hành động thực tế trả lời, đương nhiên, không phải là đáp an Sở Ngao Dư muốn, nhưng mà bị chọc mặt nãy giờ, lúc này Sở Ngao Dư mới phản ứng, sắc mặt ngày càng đỏ.
“Tôi, cô…..”Sở Ngao Dư căn bản không biết nên nói như thế nào, lòng tràn đầy nghi vấn, đều bị một loại cảm xúc ngượng ngùng chiếm cứ, hơn nữa, hắn kì thật cũng không quá sinh hỏi, cảm thấy yếu đuối, làm sao Tử Y sẽ hôn mình đây, nhất định là ảo giác của chính mình, nếu hỏi ra chỉ là chọc người ta chê cười thôi.
/1097
|