Ảnh Hậu

Chương 20 - Nhà Hồng Của Lâm Chương (Có Dấu Xác Thực Tick V)

/47




Chiều hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm mang theo Tiểu Tình đến sân bay, Lâm Ngưỡng và Lữ Việt đã đến sân bay từ sớm, cô và Lâm Thì Tập ngồi cùng một máy bay, thời điểm đến sân bay, Chương Nhiễm bị hoảng sợ khi thấy một đại trận lớn ở sân bay.

Vô số nữ sinh giơ biểu ngữ và cầm máy chụp hình, pháo ngắn, phía trên có viết Tân Dĩ Nguyên, có viết Lâm Thì Tập, nhìn kỹ một chút thì fans hâm mộ của Tân Dĩ Nguyên nhiều hơn một chút.

Chương Nhiễm Nhiễm nói: Đây là đang... Làm gì vậy?

Tiểu Tình: Fans hâm mộ tiễn lên máy bay, được gọi là tiếp ứng sân bay.

Chương Nhiễm Nhiễm cái hiểu cái không, cùng Tiểu Tình đi về phía phòng nghỉ, những nữ sinh chờ Tân Dĩ Nguyên và Lâm Thì Tập hiển nhiên cũng nhận ra Chương Nhiễm Nhiễm, bắt đầu xì xào bàn tán, Chương Nhiễm Nhiễm hơi không tự nhiên mà bước nhanh hơn, không ngờ đột nhiên có ba bốn nữ sinh ngăn Chương Nhiễm Nhiễm lại đòi cô ký tên, một trong số đó còn rất quen mắt, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn một hồi, nhớ tới cô bé Một Đời Đẩy Nhiễm Nhiễm trong hôn lễ kia.

Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại, tính khí rất tốt mà cho từng người một chữ kí và chụp ảnh chung, cảm ơn mọi người đã đến sân bay, Cả Đời Đẩy Nhiễm Nhiễm nói: Nhiễm Nhiễm, chị còn nhớ em hay không! Lần trước ở trong hôn lễ của Diêu Hâm đấy!

Chương Nhiễm Nhiễm nói: Đương nhiên nhớ rõ, em...

Lời còn chưa nói hết, xung quanh bỗng truyền đến tiếng thét, Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, quay đầu thì quả nhiên thấy Tân Dĩ Nguyên đeo kính râm từ một bên đi qua, cho dù fans hâm mộ nhiệt tình như lửa, pháo ngắn hướng về anh ta dừng lại một chút rồi đập liên tục, Tân Dĩ Nguyên lại làm như không nhìn thấy, dưới sự bảo vệ của trợ lí và bảo an của sân bay đi thẳng về phía trước, trực tiếp đi đến kiểm an.

Mà lại có mấy fans hâm mộ cũng đi theo xếp hàng kiểm an, chẳng lẽ các cô ấy vì Tân Dĩ Nguyên nên mua vé máy bay đi Hoàng Long sao...?

Chương Nhiễm Nhiễm hơi xúc động, nhưng xung quanh loạn thành một bầy, Chương Nhiễm Nhiễm cũng không dám dừng lại thêm, cô phất phất tay cùng với mấy người Cả Đời Đẩy Nhiểm Nhiễm, phát hiện Tân Dĩ Nguyên vào kiểm an phía sau, mấy fans hâm mộ của Tân Dĩ Nguyên dứt khoát cầm điện thoại hoặc máy ảnh bắt đầu chụp cô.

Chương Nhiễm Nhiễm: ....

Chương Nhiễm Nhiễm cười với mấy người họ một cái, cùng Tiểu Tình bước nhanh về phía cửa kiểm an.

Nhưng Chương Nhiễm Nhiễm dù sao cũng không nghĩ tới trên máy bay mình lại ngồi cạnh Tân Dĩ Nguyên.

Rốt cuộc Tân Dĩ Nguyên cũng tháo kính râm xuống, nhìn Chương Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh một cái.

Sang năm là Tân Dĩ Nguyên được 20 cái mùa xuân, bây giờ cũng không quá 19 tuổi, ngũ quan anh tuấn, mang theo tràn đầy hơi thở của thiếu niên, nhưng khí thế thì lại quá dư thừa, tại sao nhìn người lại nhìn bằng nửa con mắt như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm cười hữu nghị với cậu ta một cái, không ngờ Tân Dĩ Nguyên đột nhiên nói: Chị cười với tôi cái gì?

Chương Nhiễm Nhiễm: ....À?

Đây là cười lễ phép, chẳng lẽ đây không phải là lễ tiết cơ bản nhất sao?

Tân Dĩ Nguyên cười mỉa một tiếng: Tôi cũng không ưa cái bộ dạng này của chị, chị đừng hi vọng, tôi và Lâm Ngưỡng không giống nhau.

Chương Nhiễm Nhiễm: ...

Ừ, hai người thực sự là không giống nhau.

Cũng may trước lúc máy bay cất cánh Lâm Thì Tập đã khoan thai đến, quan hệ của hắn và Tân Dĩ Nguyên gần như còn có thể, đi tới nói thẳng: Dĩ Nguyên, chúng ta đổi vị trí được không?

Tân Dĩ Nguyên mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Thì Tập, hô một tiếng thầy Lâm , lại liếc về phía Chương Nhiễm Nhiễm, đứng dậy đi đến vị trí của Lâm Thì Tập.

Lâm Thì Tập ngồi xuống bên cạnh Chương Nhiễm Nhiễm: Ôi giời, không thể ngờ được cuối cùng em không thành đồ đệ của anh, mà còn trở thành tình địch của đồ đệ anh.

Chương Nhiễm Nhiễm cười xấu hổ một cái: Cái vai Mị Nương này, tương đối khó diễn.

Lâm Thì Tập nói: Thật ra thì, anh thấy em diễn Thời không người yêu.

Chương Nhiễm Nhiễm: Tại sao chúng ta không đổi đề tài?

Lâm Thì Tập cười ha ha: Em cùng lão Lâm đi xem đúng không? Lão Lâm xem xong không mắng em sao?

Chương Nhiễm Nhiễm bị sợ hết cả hồn: Lâm Ngưỡng sẽ mắng phụ nữ sao? Làm sao anh biết chúng em đi xem?

Đương nhiên, không chỉ mắng, làm không tốt còn bị đánh đấy. Lâm Thì Tập đe dọa nói.

Chương Nhiễm Nhiễm mặt không cảm giác: ....

Lâm Thì Tập lại cười rộ lên: Nói đùa thôi, về việc làm sao anh biết, đương nhiên là anh nhìn thấy bài viết rồi.

Bài viết?

Em không biết à? Lầu cao ở quảng trường Thái Cực ý, nhà hồng của em và Lâm Ngưỡng.

Chương Nhiễm Nhiễm: ...

Anh thực sự quá rảnh rỗi rồi.

Máy bay cất cánh, mặc dù nội tâm của Chương Nhiễm Nhiễm rất muốn đi xem bài viết kia, nhưng cũng chỉ có thể nén xuống, Lâm Thì Tập vẫn còn nói hết lần này đến lần khác: Tên Lâm Ngưỡng kia hơi quá đáng, lần trước nói chờ lúc không có em sẽ nói cho anh biết chuyện của hai người, thật không ngờ sau đó hắn liền trốn tránh không chịu gặp anh.

Chương Nhiễm Nhiễm nói: Anh ấy bận bịu cùng Lữ Việt làm công tác chuẩn bị, thời gian rất eo hẹp.

Lâm Thì Tập: Em thật đúng là nói giúp chồng mà.

Cái gì mà nói giúp chồng... Chương Nhiễm Nhiễm hơi xấu hổ, không nói tiếp, hơi sợ Lâm Thì Tập sẽ lôi kéo mình hỏi, cô rất có thể sẽ để lộ ra sơ hở, cũng may Lâm Thì Tập cũng thấy mệt mỏi, lên máy bay ngả đầu ra nằm ngủ, hai người bình an vô sự.

Đến Cửu Trại đã là 10 giờ, tổ làm phim đem đoàn người đến nhận khách sạn, Chương Nhiễm Nhiễm tắm rửa rồi nằm ở trên giường mở điện thoại, lúc vừa vào quảng trường Thái Cực đã tìm được bài viết mà Lâm Thì Tập nói, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy chủ nhà có hơi quen quen, nhớ lại một chút liền phát hiện chính là người viết bài và chụp cái ảnh cô cùng Lâm Ngưỡng trong buổi họp thường niên.

Nhà này quả thực xây rất cao, dưới đáy còn có người phá vỡ, chủ nhà đem ảnh chụp cùng người sửa sang lại để lên nhà chính, nhìn thấy rất dễ dàng.

Vốn dĩ là tạo công bố tạo hình cuối cùng của Bạch Mạt, nữ sinh chụp trộm cô cùng Lâm Ngưỡng cũng đem cái ảnh chụp post lên, nói: Bản thân chủ nhà cũng coi như là hâm mộ Lâm Ngưỡng một nửa, biết được chuyện phía sau của anh ấy và Chương Nhiễm Nhiễm nhưng thành thật mà nói thì một lời khó mà nói hết, nhưng hôm nay nhìn thấy bản thân Chương Nhiễm Nhiễm thực sự rất xinh đẹp, hai người đứng chung một chỗ rất hài hòa, có chút thích rồi.

Phía dưới dán cái ảnh ngày đó của Chương Nhiễm Nhiễm.

Ừ, xác thực thì nhìn qua rất hài hòa...

Chương Nhiễm Nhiễm len lén ấn nút giữ gìn.

Đằng sau lần lượt có người post ảnh ở rạp chiếu phim, bên trên ảnh là Lâm Ngưỡng đi phía trước nắm tay Chương Nhiễm Nhiễm, xung quanh là đám người chen chúc, Chương Nhiễm Nhiễm nhịn không được, lại ấn giữ gìn.

Chương Nhiễm Nhiễm tùy tiện kéo một cái, phát hiện ngay từ đầu đã có người ở đây xây dựng nhà, dần dần thì bầu không khí thay đổi rất khá, trong đầu tất cả mọi người là tại sao Lâm Ngưỡng lại ở cùng Chương Nhiễm Nhiễm, cùng nhau thảo luận hình thức sống chung của hai người.

Sức tưởng tượng của quần chúng rất phong phú, một hai cái thật giống như là viết ở trong tiểu thuyết ngôn tình, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy vô cùng ngọt ngào khi trong miệng mọi người đều là Câu chuyện tình yêu của Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm , đang cười khúc khích thì có người gõ cửa, giọng của Lâm Ngưỡng cũng vang lên cùng lúc: Chương Nhiễm Nhiễm, ngủ chưa?

Chương Nhiễm Nhiễm lập tức đóng quảng trường Thái Cực lại, đứng dậy đi mở cửa: Chưa ngủ.

Lâm Ngưỡng tựa vào cửa, tiện tay đem thông báo đưa cho Chương Nhiễm Nhiễm: Này.

Chương Nhiễm Nhiễm nhận tờ thông báo, nhìn thấy 5 giờ sáng mai đã phải dậy trang điểm: Tại sao anh lại tự mình đến đưa?

Kịch bản trong tay Lâm Ngưỡng run lên: Anh tới đưa kịch bản phim cho em.

Chương Nhiễm Nhiễm: ...À? Ừ, vâng, vậy anh vào đi, hay là, chúng ta đi phòng họp ở tầng trên của khách sạn?

Lâm Ngưỡng: Tùy em.

Lúc này cửa đối diện bỗng nhiên bị mở ra, Tân Dĩ Nguyên mặc quần áo ngủ dầy đi ra, nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng, hơi chậm lại, Chương Nhiễm Nhiễm đành phải nói: Anh vào đi.

Lâm Ngưỡng quay đầu liếc nhìn Tân Dĩ Nguyên, Tân Dĩ Nguyên lập tức đứng thẳng: ...Thầy Lâm.

Lâm Ngưỡng gật đầu, đi vào phòng của Chương Nhiễm Nhiễm, lúc đóng cửa Chương Nhiễm Nhiễm rất xấu hổ, rõ ràng nhìn thấy trong mắt Tân Dĩ Nguyên tràn đầy khinh bỉ.

Cậu ta khinh bỉ cô làm gì?

Lâm Ngưỡng chẳng qua chỉ là vội tới đưa kịch bản cho cô, nếu bọn họ thật sự muốn... Khụ, làm gì đó, đó cũng là quan hệ người yêu mà.

Lâm Ngưỡng ngồi lên ghế, nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm bày kịch bản cùng lộ trình tâm trạng của nhân vật, nói: Anh có thể xem không?

Chương Nhiễm Nhiễm: Vâng.

Lâm Ngưỡng cầm lên nghiêm túc xem một lát, nói: Thái độ của em rất đàng hoàng, nhưng lý giải về Bạch Mạt thì hơi có vấn đề. Em cảm thấy nàng ta ở Bạch Diệp Lâm sẽ thích Vũ Văn hả?

Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người: Vâng, ở đó trước, bởi vì nàng ta đối với Vũ Văn đều lạnh như băng cùng hoài nghi, ở Bạch Diệp Lâm nàng được Vũ Văn cứu, mặc dù thái độ về sau của nàng ta vẫn lạnh băng, nhưng trên thực tế đã khá hơn nhiều, lúc bị Vũ Văn tháo khăn che mặt, cũng không có giết Vũ Văn.

Lâm Ngưỡng: Không đúng.

Không đúng...?

Mục đích của Bạch Mạt lúc rời Bạch Nham Cung là gì?

Tìm kiếm Thiên thương thần công.

Công phu mà Vũ Văn cứu nàng ta ở Bạch Diệp Lâm là gì?

Thiên thương thần công...Em biết rồi, đương nhiên em biết Bạch Mạt thay đổi thái độ với hắn cũng là do nguyên nhân này, thế nhưng mà, Bạch Mạt là một người chính phái, mặc dù biết Thiên thương thần công ở trong tay Vũ Văn, nhưng nàng ta cũng không có ý định cướp hoặc là lợi dụng Vũ Văn...

Ừ, Bạch Mạt đúng là một người chính phái, nhưng đồng thời nàng ta rất nghe lời, từ nhỏ ở Bạch Nham Cung nàng ta đã tiếp nhận giáo dục về môn phái hết sức nặng, sư phụ của nàng ta muốn nàng tìm kiếm Thiên thương thần công, như vậy cái này đối với nàng ta mà nói là chuyện đại sự, cao hơn tất cả nhưng cái gì gọi là nguyên tắc. Nàng ta cũng không phải là không có ý định cướp Thiên thương thần công, chỉ là phát hiện Thiên thương thần công ở trên người Vũ Văn, mà Vũ Văn cũng không phải là người xấu giống nàng ta nghĩ, đã thế còn cứu nàng. Thiên thương thần công ở trong tay một người tốt, người này thậm chí còn thích nàng ta, như vậy dĩ nhiên Bạch Mạt sẽ không dùng thủ đoạn bỉ ổi để cướp lấy, nhưng nàng ta cũng sẽ không bỏ qua, cho nên thái độ với Vũ Văn mới có thể chuyển biến tốt đẹp hơn.

Phức tạp như vậy...

Chương Nhiễm Nhiễm nghe xong sững sờ, nhưng lại cảm thấy rất có đạo lý, đành phải gật đầu ghi nhớ, Lâm Ngưỡng rất kiên nhẫn mà cùng cô nói về tình cảm của Bạch Mạt và Vũ Văn một lần nữa, lại chú trọng nói ngày mai muốn quay phim một lần.

Hoàng Long này thiết lập gần Bạch Nham Cung, cho nên phần diễn của Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên rất nhiều, sáng mai cảnh đầu tiên quay chính là Bạch Mạt cho rằng Vũ Văn bắt sư phụ của mình đi, hai người có một cảnh đánh nhau ngắn, sau khi đánh nhau thì Vũ Văn đè Bạch Mạt lại giải thích, cuối cùng Bạch Mạt đáp ứng rời đi cùng Vũ Văn, đi tìm sư phụ còn có Bành Phóng.

Lâm Ngưỡng nói: Em diễn trước một lần cho anh xem một chút.

Chương Nhiễm Nhiễm đứng lên, lạnh lùng nói: Ngươi đến Bạch Nham Cung chắc hẳn là vì Thiên thương thần công, nhưng đáng tiếc, Thiên thương thần công không ở đây. Trừ nó ra thì ngươi muốn cái gì cũng có thể thương lượng, chỉ cần ngươi đem sư phụ ta bình an trở về —— Bạch Mạt tài nghệ không bằng người, chỉ có thể nhận.

Lâm Ngưỡng: ...

Chương Nhiễm Nhiễm cảm giác mình còn có thể, cúi đầu nhìn Lâm Ngưỡng, một lát sau Lâm Ngưỡng mới nói: Đúng là bên ngoài đã biểu hiện lạnh lùng với Vũ Văn rồi, nhưng lúc này Bạch Mạt có chút không cam lòng, không nên tùy tính như vậy.

Chương Nhiễm Nhiễm đành phải diễn lại lần nữa.

Lâm Ngưỡng giúp cô điểm xuống dưới một chút, cuối cùng Chương Nhiễm Nhiễm cũng có chút cảm giác, có hai nơi có thể miễn cưỡng vượt qua kiểm tra, đối với biến hóa về tình cảm của Bạch Mạt đoán chừng cuối cùng có chút chênh lệch.

Chờ bộ phận quay phim đi xuống, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thời gian đã qua một lúc rồi, Lâm Ngưỡng nói: Xong rồi, em ngủ sớm đi.

Chương Nhiễm Nhiễm cảm kích đến không còn lời nào diễn tả: Cảm ơn! Thầy Lâm, hôm nay thật vất vả cho thầy rồi. Ngày mai em sẽ cố gắng, tận lực không để thầy mất mặt.

Lâm Ngưỡng kéo kéo khóe miệng, tiện tay vỗ đầu cô một cái, quay người đi ra.

Lâm Ngưỡng mở cửa rời đi, đi chưa được hai bước, Chương Nhiễm Nhiễm phát hiện cửa đối diện lập tức mở, thăm dò một chút, chạm vào ánh mắt của Chương Nhiễm Nhiễm rồi nhanh chóng rời đi, đóng cửa một cái.

Chương Nhiễm Nhiễm: ?

Cậu ta đang làm gì thế?

Nếu nhớ không lầm, cậu ta cũng phải rời giường lúc 5 giờ đấy....

/47

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status