Hùng khẽ mỉm cười. Hắn bắt đầu bước lên cầu. Hắn bước ra một bước, chỉ cảm thấy toàn thân trầm xuống, thật giống như gia tăng mấy vạn cân sức nặng, như muốn ép cả người hắn nằm úp sấp trên mặt đất.
Thể chất lưu chuyển, Hùng lập tức ưỡn thẳng ngực, nam nhân bất kỳ thời điểm nào cũng đều phải đứng thẳng.
Nhưng bước tới Ô 120 thì áp lực đột nhiên tăng cường, làm bước tiến của Hùng chợt khựng lại. Nếu như không có thể chất vô địch trong nháy mắt hắn sẽ giống phân thân bị đè bẹp xuống mặt đất, giống như một con rùa bị lật ngửa không thể động đậy.
Đám cường giả khiếp sợ mở to mắt nhìn Hùng đi tới.
-Mở!
Cảm nhận trên vai như gánh hàng vạn vạn ngọn núi, Hùng thét dài một tiếng, vận chuyển thể chất tới mức tận cùng, đạo đạo pháp tắc lưu chuyển làm cho người ta có loại khí thế như che phủ trời đất, hắn tiếp tục đi tới.
Ba! Ba! Ba!
-Cái gì ô thứ 130.
-Yêu nghiệt này ở đâu ra?
-Quái vật a.
-....
Đám thanh niên thiên tài chết lặng. Tùng Sơn Thánh Tử khoa trương kêu to:
-Ca, đệ yêu huynh.
Áp lực khủng bố ngăn cách toàn bộ thanh âm bên ngoài. Vài phút sau, Hùng tới Ô 130. Cơ thể hắn run rẩy dữ dội.
Phá!
Lúc này, Hùng vận Thần Thuật kết hợp thể chất gầm lên.
Ong Ong Ong! Trấn Thiên Thể toả ra hào quang chói mắt.
Tinh!
Sau 130 ô, thời gian bỗng dưng ngưng đọng, tất cả mọi vật đứng hình. Tiểu Vi đang nhảy lên trợ uy, Tùng Sơn Thánh Tử si mê nhìn Hùng, Luật, Dương tỏ vẻ ngưng trọng, con chim đang vỗ cánh bay nhưng không hạ xuống,.....
Hùng tập trung toàn bộ tinh thần bước tới.
131 ô.... 140 ô...... 150 ô.
-Sức mạnh thật đáng sợ, ngay cả Trấn Thiên Thể cũng không chịu nổi.
Hùng lẩm bẩm.
Rắc rắc!
Cảm giác như gánh trên người cả bầu trời, xương cốt vang lên, cảm nhận giữa hai chân như đang đeo cả toà sơn mạch, Hùng cắn chặt răng mồ hôi tuôn ra như tắm.
Nếu lúc này có người nhìn thấy sẽ bị hù chết à, không ngờ có người bước tới hơn 150 Ô.
Hùng nhìn chằm chặp vào ngôi đền chỗ sâu nhất kia, trong này nhất định có bí mật liên quan tới mình, hắn nhất định phải xem thử.
Vạn vạn năm qua, Thái Tổ Đại Thần, Mai Hắc Đại Thần, Trung Tông Đại Thần, Nhân Tông Đại Thần,... đều đã tới đây nhưng không vào được.
Trong mắt thế nhân nơi đây chỉ dùng để khảo nghiệm nhưng không ai biết bên trong đền cổ kia cất giấu bí mật gì, ngay cả Võ Thần cũng không biết.
Ở trong mắt thế nhân, Võ Thần là vô địch, không gì làm không được. Nhưng mà thực sự vô.địch sao, thiên địa này chứa muôn vàn bí mật như vách ngăn giới, thời đại thần thoại, Bí Địa,....
Hùng tiếp tục nén đau bước tới.
155 Ô.
Ong! Ong!
Từ thân thể Hùng đi ra hai đạo thân ảnh toả ra khí thế vô thượng, hai hư ảnh này chính là pháp tắc sót lại của Nguyên Giáp Đại Thần với Chí Minh Đại Thần. Hai hư ảnh xuất hiện chia sẻ bớt áp lực giúp Hùng.
Hai thần niệm Võ Thần một lần lại một lần đem lực lượng kinh khủng giảm bớt. Nhưng mà Hùng bước thêm vài ô lực ép kinh khủng tăng lên cấp số lũy thừa. Cuối cùng, ngay cả đạo của hai Võ Thần cũng không thể ngăn trở áp lực, áp lực này đã cường đại đến vượt ra khỏi bất luận người nào tưởng tượng. Như thể ngàn vạn thế giới trấn áp xuống Hùng.
-Mở cho ta...
Hùng nổi giận gầm lên.
Lúc này, pháp tắc vô thượng thể chất bùng nổ thúc đẩy Trấn Thiên Thể đột phá tới trung thành. Từng đạo pháp tắc trấn áp thiên địa tràn ra chống đỡ. Tại thời khắc này, thân thể Hùng cứng rắn nhất thiên hạ, ở dưới trạng thái Trấn Thiên Thể, có thể nói là gặp thần đồ thần, gặp ma diệt ma. Trấn áp đất trời.
Rắc!
Rốp!
Cơ thể Hùng run rẩy, máu tươi từ da rỉ ra bên ngoài, khuôn mặt thống khổ tới vặn vẹo.
Cho dù Trấn Thiên Thể có thể trấn áp thương thiên thì thế nào, ngàn vạn thương thiên đè xuống lấy gì chống lại.
Ô 159
Hùng không chịu nổi muốn vào Trấn Thiên Bi nhưng không được.
-Liều mạng!
Hùng cắn chặt răng, ánh mắt hung ác lộ vẻ điên cuồng. Hắn bước tới 1 bước vào ô 160, hắn đánh cược mạng sống bước tới.
Hùng không biết rằng một bước này thay đổi hết thảy mọi thứ, một bước xoay chuyển càn khôn, thay đổi vận mệnh, một bước trải như trải qua vô tận thương hải tang điền, quyết định vận mệnh sau này của Hùng.
Ầm!
Thân.thể Hùng sắp bị ép chết.
Lúc này, một đoàn khí trắng bay ra bên ngoài cơ thể Hùng chống đỡ uy áp kia.
Bùng!
Oanh oanh oanh..... Thời khắc này, va chạm nơi đây như muốn hủy diệt thiên địa vạn vật, phá nát tinh không.
Rầm rầm rầm… nguyên khí điên cuồng cuồn cuộn tràn ra, không gian vỡ vụn.
Oanh...
Một tiếng vang thật lớn, đại lục rung động, rốt cục, từng cái thời không bị mở ra. Vô số bí cảnh, bí địa thời viễn cổ trên Việt Nam đại lục xuất hiện.
Nếu như lúc này đứng ở bên ngoài, đứng tại bên Cầu Thê Húc mà xem, sẽ phát hiện ngôi đền trở nên chập chờn, lúc ẩn lúc hiện.
Cuối cùng uy áp biến mất thiên địa một mảnh im lặng.
Luồng khí trắng do Hỗn Nguyên Quyết hoá thành hội tụ thành đạo thân ảnh giống hệt Hùng.
-Đây là ta lúc trước sao? Hy vọng ngươi không giống như ta.
Đạo thân ảnh thở dài rồi tan biến.
Thể chất lưu chuyển, Hùng lập tức ưỡn thẳng ngực, nam nhân bất kỳ thời điểm nào cũng đều phải đứng thẳng.
Nhưng bước tới Ô 120 thì áp lực đột nhiên tăng cường, làm bước tiến của Hùng chợt khựng lại. Nếu như không có thể chất vô địch trong nháy mắt hắn sẽ giống phân thân bị đè bẹp xuống mặt đất, giống như một con rùa bị lật ngửa không thể động đậy.
Đám cường giả khiếp sợ mở to mắt nhìn Hùng đi tới.
-Mở!
Cảm nhận trên vai như gánh hàng vạn vạn ngọn núi, Hùng thét dài một tiếng, vận chuyển thể chất tới mức tận cùng, đạo đạo pháp tắc lưu chuyển làm cho người ta có loại khí thế như che phủ trời đất, hắn tiếp tục đi tới.
Ba! Ba! Ba!
-Cái gì ô thứ 130.
-Yêu nghiệt này ở đâu ra?
-Quái vật a.
-....
Đám thanh niên thiên tài chết lặng. Tùng Sơn Thánh Tử khoa trương kêu to:
-Ca, đệ yêu huynh.
Áp lực khủng bố ngăn cách toàn bộ thanh âm bên ngoài. Vài phút sau, Hùng tới Ô 130. Cơ thể hắn run rẩy dữ dội.
Phá!
Lúc này, Hùng vận Thần Thuật kết hợp thể chất gầm lên.
Ong Ong Ong! Trấn Thiên Thể toả ra hào quang chói mắt.
Tinh!
Sau 130 ô, thời gian bỗng dưng ngưng đọng, tất cả mọi vật đứng hình. Tiểu Vi đang nhảy lên trợ uy, Tùng Sơn Thánh Tử si mê nhìn Hùng, Luật, Dương tỏ vẻ ngưng trọng, con chim đang vỗ cánh bay nhưng không hạ xuống,.....
Hùng tập trung toàn bộ tinh thần bước tới.
131 ô.... 140 ô...... 150 ô.
-Sức mạnh thật đáng sợ, ngay cả Trấn Thiên Thể cũng không chịu nổi.
Hùng lẩm bẩm.
Rắc rắc!
Cảm giác như gánh trên người cả bầu trời, xương cốt vang lên, cảm nhận giữa hai chân như đang đeo cả toà sơn mạch, Hùng cắn chặt răng mồ hôi tuôn ra như tắm.
Nếu lúc này có người nhìn thấy sẽ bị hù chết à, không ngờ có người bước tới hơn 150 Ô.
Hùng nhìn chằm chặp vào ngôi đền chỗ sâu nhất kia, trong này nhất định có bí mật liên quan tới mình, hắn nhất định phải xem thử.
Vạn vạn năm qua, Thái Tổ Đại Thần, Mai Hắc Đại Thần, Trung Tông Đại Thần, Nhân Tông Đại Thần,... đều đã tới đây nhưng không vào được.
Trong mắt thế nhân nơi đây chỉ dùng để khảo nghiệm nhưng không ai biết bên trong đền cổ kia cất giấu bí mật gì, ngay cả Võ Thần cũng không biết.
Ở trong mắt thế nhân, Võ Thần là vô địch, không gì làm không được. Nhưng mà thực sự vô.địch sao, thiên địa này chứa muôn vàn bí mật như vách ngăn giới, thời đại thần thoại, Bí Địa,....
Hùng tiếp tục nén đau bước tới.
155 Ô.
Ong! Ong!
Từ thân thể Hùng đi ra hai đạo thân ảnh toả ra khí thế vô thượng, hai hư ảnh này chính là pháp tắc sót lại của Nguyên Giáp Đại Thần với Chí Minh Đại Thần. Hai hư ảnh xuất hiện chia sẻ bớt áp lực giúp Hùng.
Hai thần niệm Võ Thần một lần lại một lần đem lực lượng kinh khủng giảm bớt. Nhưng mà Hùng bước thêm vài ô lực ép kinh khủng tăng lên cấp số lũy thừa. Cuối cùng, ngay cả đạo của hai Võ Thần cũng không thể ngăn trở áp lực, áp lực này đã cường đại đến vượt ra khỏi bất luận người nào tưởng tượng. Như thể ngàn vạn thế giới trấn áp xuống Hùng.
-Mở cho ta...
Hùng nổi giận gầm lên.
Lúc này, pháp tắc vô thượng thể chất bùng nổ thúc đẩy Trấn Thiên Thể đột phá tới trung thành. Từng đạo pháp tắc trấn áp thiên địa tràn ra chống đỡ. Tại thời khắc này, thân thể Hùng cứng rắn nhất thiên hạ, ở dưới trạng thái Trấn Thiên Thể, có thể nói là gặp thần đồ thần, gặp ma diệt ma. Trấn áp đất trời.
Rắc!
Rốp!
Cơ thể Hùng run rẩy, máu tươi từ da rỉ ra bên ngoài, khuôn mặt thống khổ tới vặn vẹo.
Cho dù Trấn Thiên Thể có thể trấn áp thương thiên thì thế nào, ngàn vạn thương thiên đè xuống lấy gì chống lại.
Ô 159
Hùng không chịu nổi muốn vào Trấn Thiên Bi nhưng không được.
-Liều mạng!
Hùng cắn chặt răng, ánh mắt hung ác lộ vẻ điên cuồng. Hắn bước tới 1 bước vào ô 160, hắn đánh cược mạng sống bước tới.
Hùng không biết rằng một bước này thay đổi hết thảy mọi thứ, một bước xoay chuyển càn khôn, thay đổi vận mệnh, một bước trải như trải qua vô tận thương hải tang điền, quyết định vận mệnh sau này của Hùng.
Ầm!
Thân.thể Hùng sắp bị ép chết.
Lúc này, một đoàn khí trắng bay ra bên ngoài cơ thể Hùng chống đỡ uy áp kia.
Bùng!
Oanh oanh oanh..... Thời khắc này, va chạm nơi đây như muốn hủy diệt thiên địa vạn vật, phá nát tinh không.
Rầm rầm rầm… nguyên khí điên cuồng cuồn cuộn tràn ra, không gian vỡ vụn.
Oanh...
Một tiếng vang thật lớn, đại lục rung động, rốt cục, từng cái thời không bị mở ra. Vô số bí cảnh, bí địa thời viễn cổ trên Việt Nam đại lục xuất hiện.
Nếu như lúc này đứng ở bên ngoài, đứng tại bên Cầu Thê Húc mà xem, sẽ phát hiện ngôi đền trở nên chập chờn, lúc ẩn lúc hiện.
Cuối cùng uy áp biến mất thiên địa một mảnh im lặng.
Luồng khí trắng do Hỗn Nguyên Quyết hoá thành hội tụ thành đạo thân ảnh giống hệt Hùng.
-Đây là ta lúc trước sao? Hy vọng ngươi không giống như ta.
Đạo thân ảnh thở dài rồi tan biến.
/126
|