Khoảng 4h chiều,,, Tiểu Tinh nhắc từng bước sang phòng Thiên Anh,,, gõ cữa,,,,
-Ơ,,, anh đã bảo gọi anh qua mà,,,, chân Tinh đau mà còn nhít qua đây,,, vết thương mà chảy máu nữa là không cho ra biển tắm đâu đấy,,,, [Thiên Anh nóng ruột nên hơi lớn tiếng,,, thấy mặt Tinh nhăn lại thì biết mình hơi lỡ lời nên vội xuống nước,,,,] hỳ,,, anh xin lỗi,,, đễ anh đỡ vào trong ngồi,,, [cười trừ và đỡ Tinh đi vào]
-Hỳ hỳ không sao,,, Tinh không ra biển nữa đâu,,, chân còn đau,,,, [Tiểu Tinh cười hiền nhìn Anh,,,]
-Đau mà còn cố đi sang đây,,,, [ Thiên Anh lại cằng nhằn,,,,]
-Thôi đừng có nhăn nữa mà,,,, Tinh muốn ra ban công hóng gió với ngắm biển,,,, bên phòng Tinh đâu ngắm được biển đâu,,,, [Tiểu Tinh đặt ngón trỏ lên giữa đôi mày đang châu lại của Anh,,, rồi lại tinh nghịch nêu ra lý do mình qua đây,,,,]
-Được rồi,,, ra ban công chơi,,,, [Anh lại đỡ Tinh đi hướng ra cánh cửa kính trong suốt,,,,]
-Hỳ hỳ,,, ở đây nhìn biển được xa hơn,,, đẹp hơn nhiều hé Anh,,, [nụ cười luôn được Tinh giữ trên đôi môi mình,,, nhưng trong đôi mắt cô lại không thể trúc được nỗi muộn phiền,,,,]
-Ừ,,, đẹp thật,,,, mà Tinh có tâm sự gì vậy??? sao anh thấy Tinh cứ buồn buồn,,, dù Tinh lúc nào cũng cười,,,, [Thiên Anh nhìn ra nhưng suy tư trong đôi mắt cô,,,,]
-Tự nhiên Tinh thấy nhớ mẹ,,,, nhớ chị Su,,, nhớ cả ba của Tinh,,, [Tiểu Tinh khôi không cười nữa,,,]
-Sẻ sớm thôi,,, ngày chị Su trở lại với Tinh mà,,, anh tin như vậy,,, [Thiên Anh an ủi,,,]
-Mà thôi,,, nói chuyện của Anh đi,,,, [Tinh chuyển đề tài,,,]
-Chuyện anh là chuyện gì? [Anh nheo mắt hỏi lại,,,]
-Ba mẹ anh biết chuyện anh là Trans Guy chưa?? [Tinh mắt nhìn xa ra biển,,,]
-Ờ,,, ba anh thì biết rồi,,, còn mẹ thì chưa,,, công việc của mẹ không cho phép mẹ ở gần cha con anh quá lâu nên anh chưa nói,,,, [nhắc đến mẹ,,, Anh cảm thấy hơi chạnh lòng,,, tuy mẹ rất thương yêu cha con Anh nhưng những thời khắc cả gia đình bốn người cùng ngồi ăn chung một bữa cơm rất ít,,, dần dần điều gì Anh cũng chỉ tâm sự với ba,,,, những cuộc điện thoại đường dài và thời gian rãnh của mẹ Anh không thể ích kỷ chiếm cho riêng mình Anh được,,,]
-Anh nghỉ mẹ Anh có vui vẽ chấp nhận không??? [Tiểu Tinh e dè hỏi,,,,]
-Anh cũng không rõ,,, nhưng anh tin không gì có thể vượt qua được tình thương mẹ giành cho anh,,, có lẻ lúc đầu mẹ sẻ khó mà chấp nhận,,, nhưng rồi mẹ cũng sẻ hiểu thế nào mới tốt cho anh mà,,,, [nghe Tinh nhắc nhở,,,, thật sự Thiên Anh có chút lo lắng,,, lo là mẹ cậu sẻ bị tổn thương khi biết chuyện,,,, vì mẹ luôn tự hào về hai cô con gái xinh đẹp của mình,,,,] {ông Thiên giấu cả vợ chuyện Thiên Anh là con trai,,,, ông sợ bà sẻ không chịu đựng được khi thấy con trai mình đau khổ dằn vặt,,,}
-Chắc những người mẹ khác cũng sẻ như vậy hả Anh,,,, [Tinh đang hy vọng,,, mẹ cô sẻ không quá đau khổ khi Tinh thưa chuyện với bà,,,,]
-Ừ,,, anh nghỉ tình mẫu tử là thiên liêng nhất,,,, không ai có thể từ bỏ con mình được đâu,,,, [ Thiên Anh gật đầu,,, mắt cũng nhìn về một hướng xa xôi nào đó,,,,]
-Anh nè,,,, Tinh có thể tựa vào Anh không,,, đứng một chân mỏi quá hà,,,, [Tiểu Tinh hơi ngại ngùng,,,]
-Đương nhiên rồi,,,, [cùng với nụ cười hiền trên môi,,,, Thiên Anh gật đầu,,, dời bước đến cạnh bên cho đầu Tinh tựa vào vai mình,,,,]
Cả hai chìm vào im lặng cùng ngắm nhìn biển cả bao la,,,, những cơn gió vi vu đã khiến Tiểu Tinh thiếp đi trên vai Anh,,,, cảm giác được vai mình ngày càng nặng,,,, Thiên Anh cẩn thận nhất bỗng Tinh lên và quay bước vào trong,,,, khẻ đặt cô nằm xuống,,, và ngồi ngắm cô,,,, một vẽ đẹp hiền diệu,,, một nét mặt bình yên,,,, những thứ ấy như tiếng hát ru và dần đưa Thiên Anh vào giấc ngủ,,,,
Cả hai ngủ thật ngon suốt hơn ba tiếng,,,, Tiểu Tinh nheo mắt tỉnh dậy trước,,,, giật thót tim khi nhận ra mình đang ôm chặc lấy một thân hình quen thuộc,,,, chuyển từ trạng thái bất ngờ,,, tim Tinh Tinh bắt đầu đập liên hồi,,,, lý trí còn đủ minh mẫn thúc giục Tiểu Tinh phải rời khỏi tư thế này,,,, bắt đầu từ chân,,, cô rút nhẹ chân lại,,,, An toàn,,, Thiên Anh vẫn đang ngủ say,,,, kế tiếp là tay,,, khi cánh tay sắp về đến đích thì bỗng Thiên Anh soay người về phía Tinh,,,, gặp vật cảng,,, ngay lặp tức Anh mở mắt ra,,,, Tình hình đang là mặt đối mặt chỉ cách nhau vài cm,,, lặng đi chừng 5s hai bộ nảo bắt đầu hoạt động trở lại,,,, cả hai cùng lúc bật dậy chạy khỏi giường,,,, Tiểu Tinh nhít đến sô pha và úp mặt zô tường,,,, không giám quay lại,,,, còn Thiên Anh thì thảm rồi,,, chân bị vướng phải chăn nên ngã rầm xuống ngay cạnh giường,,,, nằm bất động,,,, Ngồi đấy một lúc lâu Tinh không nghe thấy động tịnh gì nên quay lại,,,,
-Ủa,,,, Anh đây rùi ta,,,, đâu nghe tiếng bước chân nào đâu,,, sao không thấy trong phòng,,,, [thắc mắt,,, tò mò,,, Tiểu Tinh rời sô fa tiến dần dần đến chổ giường,,,,]
-Ui da đau quá,,,,, [ Thiên Anh rên rĩ,,,, vì đầu đập xuống sàn sơ mà,,,,]
-Á,,,, Anh bị sao vậy??? [Tiểu Tinh lo lắng chạy đến quên cả chân đang bị đau,,,]
-Anh ngã từ trên giường xuống nè,,,,, đau đầu quá,,, [Thiên Anh từ từ ngồi dậy,,,,]
-Rồi có sao không??? Đưa Tinh xem nào,,, quái,,,, xưng phòng lên rồi này,,,, [Tiểu Tinh đở đầu Thiên Anh lên thì thấy một vết đỏ to tướng xưng phù lên,,,, ]
-Xưng lên thật hả??? chời ơi,,,, gương mặt đẹp trai của anh,,, có khi nào phá tướng luôn không,,,,[ Anh cuốn lên,,,, trước giờ có khi nào Anh bị thương như vậy đâu,,,,]
-Thôi lên ngồi đi Tinh thoa thuốc cho,,,, [Thiên Anh nhăn nhó ngồi lên giường,,,, để yên cho Tinh sơ cứu,,,]
-Thoa nhẹ tay thôi í,,,, anh mà phá tướng,,,, anh bắt Tinh chịu trách nhiệm cả đời,,,, [Anh đùa,,,, nhìn Tinh cười nghịch,,,]
-Xía,,,, tự Anh té mà bắt Tinh chịu là phải chịu gì cơ,,,, [Tinh thấy quá bất công,,,, nhưng nghe thấy “chịu trách nhiệm cả đời,,,” Tinh có chút vui thích]
-Không biết,,,, anh ngang ngược vậy đó,,,, lo mà làm nhẹ nhàn cẫn thận vào,,, [Anh nghênh mặt,,,]
-Nhìn mặt Anh khó ưa ghê,,, chọc cho phát vào vết thương giờ,,,, [hù vậy thôi chứ Tinh vẫn rất nhẹ nhàn,,,]
-Anh ăn vạn luôn cho xem,,,, [không chịu nhượng bộ,,,, Anh cố cãi lại,,,,]
-Thôi,,, ngồi yên đi này,,, cứ nhút nhích hồi đau là không được trách Tinh đây đấy,,,, [thật khó có thể không làm đau khi mà người bệnh cứ động đậy liên tục,,,, haizzzzz]
-Ơ,,, anh đã bảo gọi anh qua mà,,,, chân Tinh đau mà còn nhít qua đây,,, vết thương mà chảy máu nữa là không cho ra biển tắm đâu đấy,,,, [Thiên Anh nóng ruột nên hơi lớn tiếng,,, thấy mặt Tinh nhăn lại thì biết mình hơi lỡ lời nên vội xuống nước,,,,] hỳ,,, anh xin lỗi,,, đễ anh đỡ vào trong ngồi,,, [cười trừ và đỡ Tinh đi vào]
-Hỳ hỳ không sao,,, Tinh không ra biển nữa đâu,,, chân còn đau,,,, [Tiểu Tinh cười hiền nhìn Anh,,,]
-Đau mà còn cố đi sang đây,,,, [ Thiên Anh lại cằng nhằn,,,,]
-Thôi đừng có nhăn nữa mà,,,, Tinh muốn ra ban công hóng gió với ngắm biển,,,, bên phòng Tinh đâu ngắm được biển đâu,,,, [Tiểu Tinh đặt ngón trỏ lên giữa đôi mày đang châu lại của Anh,,, rồi lại tinh nghịch nêu ra lý do mình qua đây,,,,]
-Được rồi,,, ra ban công chơi,,,, [Anh lại đỡ Tinh đi hướng ra cánh cửa kính trong suốt,,,,]
-Hỳ hỳ,,, ở đây nhìn biển được xa hơn,,, đẹp hơn nhiều hé Anh,,, [nụ cười luôn được Tinh giữ trên đôi môi mình,,, nhưng trong đôi mắt cô lại không thể trúc được nỗi muộn phiền,,,,]
-Ừ,,, đẹp thật,,,, mà Tinh có tâm sự gì vậy??? sao anh thấy Tinh cứ buồn buồn,,, dù Tinh lúc nào cũng cười,,,, [Thiên Anh nhìn ra nhưng suy tư trong đôi mắt cô,,,,]
-Tự nhiên Tinh thấy nhớ mẹ,,,, nhớ chị Su,,, nhớ cả ba của Tinh,,, [Tiểu Tinh khôi không cười nữa,,,]
-Sẻ sớm thôi,,, ngày chị Su trở lại với Tinh mà,,, anh tin như vậy,,, [Thiên Anh an ủi,,,]
-Mà thôi,,, nói chuyện của Anh đi,,,, [Tinh chuyển đề tài,,,]
-Chuyện anh là chuyện gì? [Anh nheo mắt hỏi lại,,,]
-Ba mẹ anh biết chuyện anh là Trans Guy chưa?? [Tinh mắt nhìn xa ra biển,,,]
-Ờ,,, ba anh thì biết rồi,,, còn mẹ thì chưa,,, công việc của mẹ không cho phép mẹ ở gần cha con anh quá lâu nên anh chưa nói,,,, [nhắc đến mẹ,,, Anh cảm thấy hơi chạnh lòng,,, tuy mẹ rất thương yêu cha con Anh nhưng những thời khắc cả gia đình bốn người cùng ngồi ăn chung một bữa cơm rất ít,,, dần dần điều gì Anh cũng chỉ tâm sự với ba,,,, những cuộc điện thoại đường dài và thời gian rãnh của mẹ Anh không thể ích kỷ chiếm cho riêng mình Anh được,,,]
-Anh nghỉ mẹ Anh có vui vẽ chấp nhận không??? [Tiểu Tinh e dè hỏi,,,,]
-Anh cũng không rõ,,, nhưng anh tin không gì có thể vượt qua được tình thương mẹ giành cho anh,,, có lẻ lúc đầu mẹ sẻ khó mà chấp nhận,,, nhưng rồi mẹ cũng sẻ hiểu thế nào mới tốt cho anh mà,,,, [nghe Tinh nhắc nhở,,,, thật sự Thiên Anh có chút lo lắng,,, lo là mẹ cậu sẻ bị tổn thương khi biết chuyện,,,, vì mẹ luôn tự hào về hai cô con gái xinh đẹp của mình,,,,] {ông Thiên giấu cả vợ chuyện Thiên Anh là con trai,,,, ông sợ bà sẻ không chịu đựng được khi thấy con trai mình đau khổ dằn vặt,,,}
-Chắc những người mẹ khác cũng sẻ như vậy hả Anh,,,, [Tinh đang hy vọng,,, mẹ cô sẻ không quá đau khổ khi Tinh thưa chuyện với bà,,,,]
-Ừ,,, anh nghỉ tình mẫu tử là thiên liêng nhất,,,, không ai có thể từ bỏ con mình được đâu,,,, [ Thiên Anh gật đầu,,, mắt cũng nhìn về một hướng xa xôi nào đó,,,,]
-Anh nè,,,, Tinh có thể tựa vào Anh không,,, đứng một chân mỏi quá hà,,,, [Tiểu Tinh hơi ngại ngùng,,,]
-Đương nhiên rồi,,,, [cùng với nụ cười hiền trên môi,,,, Thiên Anh gật đầu,,, dời bước đến cạnh bên cho đầu Tinh tựa vào vai mình,,,,]
Cả hai chìm vào im lặng cùng ngắm nhìn biển cả bao la,,,, những cơn gió vi vu đã khiến Tiểu Tinh thiếp đi trên vai Anh,,,, cảm giác được vai mình ngày càng nặng,,,, Thiên Anh cẩn thận nhất bỗng Tinh lên và quay bước vào trong,,,, khẻ đặt cô nằm xuống,,, và ngồi ngắm cô,,,, một vẽ đẹp hiền diệu,,, một nét mặt bình yên,,,, những thứ ấy như tiếng hát ru và dần đưa Thiên Anh vào giấc ngủ,,,,
Cả hai ngủ thật ngon suốt hơn ba tiếng,,,, Tiểu Tinh nheo mắt tỉnh dậy trước,,,, giật thót tim khi nhận ra mình đang ôm chặc lấy một thân hình quen thuộc,,,, chuyển từ trạng thái bất ngờ,,, tim Tinh Tinh bắt đầu đập liên hồi,,,, lý trí còn đủ minh mẫn thúc giục Tiểu Tinh phải rời khỏi tư thế này,,,, bắt đầu từ chân,,, cô rút nhẹ chân lại,,,, An toàn,,, Thiên Anh vẫn đang ngủ say,,,, kế tiếp là tay,,, khi cánh tay sắp về đến đích thì bỗng Thiên Anh soay người về phía Tinh,,,, gặp vật cảng,,, ngay lặp tức Anh mở mắt ra,,,, Tình hình đang là mặt đối mặt chỉ cách nhau vài cm,,, lặng đi chừng 5s hai bộ nảo bắt đầu hoạt động trở lại,,,, cả hai cùng lúc bật dậy chạy khỏi giường,,,, Tiểu Tinh nhít đến sô pha và úp mặt zô tường,,,, không giám quay lại,,,, còn Thiên Anh thì thảm rồi,,, chân bị vướng phải chăn nên ngã rầm xuống ngay cạnh giường,,,, nằm bất động,,,, Ngồi đấy một lúc lâu Tinh không nghe thấy động tịnh gì nên quay lại,,,,
-Ủa,,,, Anh đây rùi ta,,,, đâu nghe tiếng bước chân nào đâu,,, sao không thấy trong phòng,,,, [thắc mắt,,, tò mò,,, Tiểu Tinh rời sô fa tiến dần dần đến chổ giường,,,,]
-Ui da đau quá,,,,, [ Thiên Anh rên rĩ,,,, vì đầu đập xuống sàn sơ mà,,,,]
-Á,,,, Anh bị sao vậy??? [Tiểu Tinh lo lắng chạy đến quên cả chân đang bị đau,,,]
-Anh ngã từ trên giường xuống nè,,,,, đau đầu quá,,, [Thiên Anh từ từ ngồi dậy,,,,]
-Rồi có sao không??? Đưa Tinh xem nào,,, quái,,,, xưng phòng lên rồi này,,,, [Tiểu Tinh đở đầu Thiên Anh lên thì thấy một vết đỏ to tướng xưng phù lên,,,, ]
-Xưng lên thật hả??? chời ơi,,,, gương mặt đẹp trai của anh,,, có khi nào phá tướng luôn không,,,,[ Anh cuốn lên,,,, trước giờ có khi nào Anh bị thương như vậy đâu,,,,]
-Thôi lên ngồi đi Tinh thoa thuốc cho,,,, [Thiên Anh nhăn nhó ngồi lên giường,,,, để yên cho Tinh sơ cứu,,,]
-Thoa nhẹ tay thôi í,,,, anh mà phá tướng,,,, anh bắt Tinh chịu trách nhiệm cả đời,,,, [Anh đùa,,,, nhìn Tinh cười nghịch,,,]
-Xía,,,, tự Anh té mà bắt Tinh chịu là phải chịu gì cơ,,,, [Tinh thấy quá bất công,,,, nhưng nghe thấy “chịu trách nhiệm cả đời,,,” Tinh có chút vui thích]
-Không biết,,,, anh ngang ngược vậy đó,,,, lo mà làm nhẹ nhàn cẫn thận vào,,, [Anh nghênh mặt,,,]
-Nhìn mặt Anh khó ưa ghê,,, chọc cho phát vào vết thương giờ,,,, [hù vậy thôi chứ Tinh vẫn rất nhẹ nhàn,,,]
-Anh ăn vạn luôn cho xem,,,, [không chịu nhượng bộ,,,, Anh cố cãi lại,,,,]
-Thôi,,, ngồi yên đi này,,, cứ nhút nhích hồi đau là không được trách Tinh đây đấy,,,, [thật khó có thể không làm đau khi mà người bệnh cứ động đậy liên tục,,,, haizzzzz]
/51
|