Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 198 - Chương 372+373

/208


Trong tình huống đó, làm gì còn đầu óc đâu mà suy nghĩ nữa, đành phải hành động theo phản xạ thôi.

Quan trọng là, cô vẫn bình an, anh còn sống, vẫn là đủ rồi.

Giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh, Lãnh Tiểu Dã cảm động.

Nếu là những người đàn ông miệng lưỡi ngọt như đường, chắc hẳn sẽ nói.

Vì anh muốn em sống hoặc anh thà chết thay em còn hơn này nọ, nhưng anh... thì không.

Anh sẽ không bao giờ nói nhưng câu như vậy, anh ngang ngược nói muốn có được cô, đuổi theo cô hơn nửa vòng Trái Đất, chờ cô mấy giờ liền chỉ vì một lời hứa, nhưng không trách cô một tiếng.

Cô cúi đầu hôn lên vết thương của anh, rồi ôm gáy anh, vùi mặt mình vào ngực anh.

Hai người không có khoảng cách gì, hơi thở của cô đập thẳng vào ngực anh, cơ thể mềm mại của cô dựa sát vào anh, khiến hơi thở của anh hơi nặng nề.

Tiểu Dã, anh... Anh còn muốn!

Không cần anh nói cô cũng biết, cơ thể anh đã lên tiếng trước anh rồi.

Tuy vẫn còn hơi đau, bây giờ, cô chỉ muốn được ngủ một giấc, nhưng cô lại ngẩng đầu lên, chủ động hôn anh.

Ôm lấy cô, anh nhẹ nhàng xoay người lại, đặt cô nằm dưới người.

Ánh đèn lờ mờ soi sáng bóng dáng hai người, bên gối, một chiếc túi màu xanh nhỏ không có đất dụng võ hơi lóe lên.

...

...

Sáng hôm sau, Lãnh Tiểu Dã vẫn tự nhiên nằm ỳ ra đấy.

Hoàng Phủ Diệu Dương dậy sớm hơn cô, nhiều năm qua, đã trở thành thói quen của anh, anh chưa bao giờ có ý định ngủ nướng.

Mở mắt, nhìn ánh mặt trời rọi qua màn cửa sổ, nhìn cô gái ngủ trong lòng, anh không lập tức rời giường như mọi khi.

Chỉ nhẹ nhàng ôm cô, nhìn cô ngủ.

Trên bàn, tiếng điện thoại vang lên.

Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay cầm lấy điện thoại của Lãnh Tiểu Dã, đưa mắt nhìn màn hình.

Màn hình hiển thị, Nữ vương đại nhân thân yêu.

Đoán ra là mẹ cô, tuy không đành lòng, Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn đưa tay lắc nhẹ vai cô.

Tiểu Dã, Tiểu Dã...

Hả?!

Cô lười biếng đáp.

Điện thoại của em... Chắc là mẹ em gọi tới!

Điện thoại của em...

Lãnh Tiểu Dã mơ màng đưa tay ra.

Đột nhiên, cô như điện giật, mở choàng mắt ra.

Anh nói... Em... Mẹ em à?!

Mẹ?!

Vốn Lãnh Tiểu Dã vẫn còn đang chơi đùa với Chu Công, nhưng trong giây lát lại mở to mắt, giành lấy chiếc điện thoại.

Đúng là Hứa Hạ đang gọi tới.

Lãnh Tiểu Dã vội vàng nhận điện thoại, Alo?!

Trong điện thoại, giọng nói của Hứa Hạ vô cùng mừng rỡ, Heo con lười, mặt trời chiếu tới mông rồi mà vẫn còn ngủ à, mau ra mở cửa cho mẹ.

Mở... Cửa?!

Lãnh Tiểu Dã ngôi bật dậy, Mẹ... Mẹ đang ở đâu vậy?!

Vô nghĩa, đương nhiên là dưới lầu rồi, mau lên.

Lãnh Tiểu Dã không thể tin vào tai mình, Mẹ... Mẹ đang ở Thượng Hải?!

Sao, ngạc nhiên không?! Hứa Hạ khẽ cười, Được rồi, đừng xúc động, mau mở cửa đi, mẹ sắp chết rét luôn rồi đây này, sao hôm nay lại lạnh quá vậy không biết... Chồng à, cho em mượn cổ sưởi ẩm tay.

Chồng?!

Người cha yêu nghiệt của mình cũng tới luôn à?

Vừa nghe thấy chữ chồng , trái tim nhỏ bé của Lãnh Tiểu Dã suýt nữa đã rơi luôn xuống đất rồi.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Lãnh Tiểu Dã nhanh chóng bình tĩnh lại, Mẹ, bây giờ con không có ở nhà, con... đang ở trường của Tiểu Ninh, hai người tới quán cà phê trước tiểu khu đợi xíu đi, con về liền đây, ngây bây giờ luôn!

Trong điện thoại, giọng Hứa Hạ vô cùng ngạc nhiên, Không phải con vẫn đang ngủ à?!

Sao con có thể ngày nào cũng ngủ nướng uược, chẳng phải con là sứ giả hộ hoa cho Tiểu Ninh đó sao? Lãnh Tiểu Dã cười ha ha đáp: Bây giờ con lái xe về ngay, nữ vương yêu dấu, lát gặp lại nhé....!

Hứa Hạ không nghi ngờ gì, vội vàng dặn dò: Lái xe cẩn thận đó.

Con biết rồi, mẹ cứ yên tâm.

Cúp điện thoại, Lãnh Tiểu Dã thở dài một hơi, vỗ vỗ trái tim đang đập loạn nhịp cuarminhf.

Cô vội vàng nhảy xuống giường như điện giật.

A... Nội y của em... Quần của em... Sao lại không tìm thấy đâu vậy...

Vén chăn lên, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay cầm lấy quần áo cho cô, giúp cô sửa lại áo len, vịn chặt vai cô.

Tiểu Dã, bình tĩnh nào, hít sâu vào.

Hít sau hai lần, cô nhanh chóng mặc quần jeans vào, rồi vội vàng chạy vào phòng tắm, hất nước lên mặt.

Hoàng Phủ Diệu Dương nhấc chân đi theo, giúp cô quét kem đánh răng, đặt vào tay cô.

Nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân xong, Lãnh Tiểu Dã cầm lược, cột một chùm đuôi ngựa.

Đánh giá mình trong gương một chút, nhìn thấy vết hôn trên cổ, cô nhíu mày.

Xong đời rồi!

Không thể trở về như vậy được.

Đang đứng trước gương tìm cách, Hoàng Phủ Diệu Dương đột nhiên đi tới, dùng khăn lụa quấn quanh cổ cô, rồi giúp cô sửa lại một chút.

Đúng là anh lúc nào cũng có cách!

Lãnh Tiểu Dã nhìn mình trong gương, xác định không có gì sơ hở, cô vội vàng đi mang giày vào.

Lúc này, Hoàng Phủ Diệu Dương đã đem túi, chìa khoác, điện thoại các thứ, đưa cho cô, Để anh đưa em về.

Không cần, không cần đâu, lỡ mà ba em nhìn thấy thì toi. Lãnh Tiểu Dã nhận lấy cái túi đưa, đeo lên vai, mở cửa định ra ngoài.

Đột nhiên cổ tay cô nặng nề, cả người bị kéo lại, ôm vào lòng.

Anh thật sự không thể đi cùng à? Ôm cô, anh hỏi bên tai cô.

Thực xin lỗi, Hoàng Phủ Diệu Dương, lần này thì không được. Cô không đành lòng thấy anh như vậy, hôn lên mặt anh một cái, cô dựng thẳng tay, Em thề, chiều nay sẽ tiễn anh ra sân bay... Em... Em phải đi rồi.

Hoàng Phủ Diệu Dương buông cô ra, Chờ anh một chút, anh đưa em lên xe.

Lãnh Tiểu Dã nhìn đồng hồ, tuy cô cũng hơi vội, nhưng vẫn kiên nhẫn đứng đợi, Hoàng Phủ Diệu Dương thay quần áo xong, cùng đi ra khỏi phòng với cô.

Nắm tay cô đi vào tháng máy, tới tầng trệt, anh lập tức kéo cô ôm chặt vào lòng.

Lãnh Tiểu Dã không nói gì, chỉ đưa tay ôm lấy bờ hông của anh.

Đi xuống tiếp thang máy, rất nhanh đã tới tầng hầm, nghe thấy tiếng thang máy mở ra, hai người đều nhíu mày.

Xe của cô cách thang máy không xa, đi tới cạnh xe, Hoàng Phủ Diệu Dương giúp cô mở cửa xe, Lãnh Tiểu Dã nghiêng người ngồi vào xe.

Vậy, buổi chiều... Chúng ta gặp ở sân bay.

Khom người xuống, đưa bàn tay phủ trên mặt cô, Hoàng Phủ Diệu Dương nhẹ nhàng mở miệng.

Lái xe cẩn thận.

Em biết rồi! Lãnh Tiểu Dã dương dương tự đắc với anh, Có cơ hội, em sẽ nhắn tin cho anh.

Ngón tay anh nhẹ nhàng mơn trớn mặt cô, Hoàng Phủ Diệu Dương tới gần, hôn lên môi cô.

P/S: Do bộ này chỉ còn một mình mình làm thôi, nên mình sẽ làm hoàn hai bộ kia luôn rồi quay lại làm bộ này, dù sao hai bộ kia mình cũng làm hoàn rồi, chỉ cần kiểm lỗi type lại thôi, nên sẽ cho nó hoàn luôn trong tháng này

/208

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status