Sau khi Tarzan đi rồi Thù Tiểu Mộc mới nghĩ đến việc vào Thiên Hạ xem xem, ba tháng cai mạng, cơn nghiện của cô đã sớm tiêu hơn phân nửa, nhưng khi cô nhấn vào biểu tượng .exe của Thiên Hạ, vẫn là quá trình cập nhật dài dòng như cũ, sau đó mới là khung đăng nhập quen thuộc.
Lúc Kham Dương đi ngang qua cũng rất ngạc nhiên: “A, cậu lại muốn bỏ đường ngay theo đường gian hả? !”
Thù Tiểu Mộc cười hắc hắc: “Mình đi nương tựa vào vòng tay của sư phụ một lần nữa!” >_<
Kham Dương Lôi Lôi phỉ nhổ: “Đó là sư phụ trong Thiên Hạ của cậu? Trước kia chưa bao giờ thấy, thật là MAN nha, nhưng thoạt nhìn tuổi hẳn là rất lớn rồi, cũng phải ba mươi nhỉ?”
Thù Bánh bao không dám nói đó là tên Hoang Hỏa khốn kiếp từng ngược đãi cô mấy giờ, nhưng cô vẫn gắng sức chống lại: “Liên quan gì đến tuổi tác.”
Kham Dương Lôi Lôi dùng một tư thế khoa trương ngã xuống giường: “Đúng vậy đúng vậy, tình yêu đúng là không phân biệt tuổi tác!”
Thù Tiểu Mộc 囧.
Nhìn màn hình đăng nhập quen thuộc, Thù Tiểu Mộc moi cuốn sổ ghi nhớ những chuyện Thiên Hạ của cô ra, tìm ID và mật mã của nhân vật thích khách, bấm mật khẩu, thuận lợi đi vào. Nữ thích khách mang ID Thù Tiểu Mộc đứng ở cửa phó bản Tàng Kim các trấn Mộc Độc Giang Nam, thói quen của cô là phải xem bảng bạn tốt của mình trước, nhưng bên trong một màu xám ngắt, chỉ có tài khoản Mạn Đà La còn sáng. Thù Tiểu Mộc gửi tin, đối phương không trả lời, phỏng chừng đang treo máy.
Phản ứng thứ hai của cô đó là nhìn bảng xếp hạng trang bị, ba tháng cũng không dài, nhưng đủ để bảng xếp hạng hoàn toàn thay đổi. Chuyện đó Thù Tiểu Mộc cũng không kỳ lạ, điều buồn bực duy nhất của cô là vì sao bảng xếp hạng thầy thuốc lại không tìm thấy Tử Điệp đâu?
Cô ấy đã có cánh đỏ, lúc trước là người đứng đầu về trang bị của môn phái thầy thuốc, cho dù này ba tháng cô ấy không thay đổi gì, cũng không thể có đủ người để đẩy cô ấy ra khỏi bảng? Cô kéo bảng đến người cuối cùng, quả nhiên trang bị của đối phương chỉ mới cấp tám, ngay cả bộ Tô Mạc cũng chưa gom đủ, Thù Tiểu Mộc liền kinh ngạc hơn nữa.
Xem xong, Thù Bánh bao mới bắt đầu chú ý tới con số phía dưới hình cái đầu nhân vật, đại biểu cấp bậc của nhân vật —— cấp sáu chín, sau đó cô cúi đầu nhìn về phía thanh kinh nghiệm, kinh nghiệm đã đầy, biểu hiện có thể thăng cấp, kinh nghiệm dự trữ hơn 200%.
Bánh bao kinh ngạc há to miệng, kỳ thật cô cũng từng tham gia một số trò chơi, nhưng lần đầu tiên cô có một nhân vật mãn cấp, nhất là trong trò Thiên Hạ này.
Cô phấn khỏi cứ như phát hiện được đại lục mới mở bảng trang bị của mình ra, vũ khí trong tay Thù Tiểu Mộc, gọi là Nha, do BOSS ẩn cực kỳ khó đánh trong phó bản cấp sáu tư rơi xuống, tất cả thuộc tính đều cực phẩm.
Bánh bao đã quen chơi những tài khoản rác mừng đến suýt hộc máu, lại mở bảng linh thú của mình, bên trong có bốn con ngựa, một con tốc độ tối đa, thêm lảng tránh, một con tăng lực tối đa, thêm công kích vật lý, một con né tránh tối đa, thêm công kích hội tâm, một con nhỏ nhất, không thêm gì cả. Tên ngựa cũng rất thú vị, chúng nó tên là… Tiểu Thù, Tiểu Tiểu, Tiểu Mộc, Thù Mộc.
= =
Thù Tiểu Mộc vừa nhìn máy tính trước mặt vừa cười ngây ngô, sau đó nhìn bảng nhiệm vụ, trên cơ bản những nhiệm vụ có thể làm đều đã làm. Cô nghĩ đến anh chàng Tarzan vội vàng lúc chiều, khóe miệng cong lên. Vì thế lấy điện thoại di động ấn số điện thoại mới gọi đến hồi chiều, bên kia đổ chuông vài tiếng chuông: “Sao vậy?”
Thù Bánh bao rất vui vẻ: “Sư phụ, sư phụ nuôi nhân vật của đệ tử lớn như vậy rồi à? ! Ngao ngao ngao ~~~~ “
Giọng nói của đối phương rõ ràng mang đầy ý cười: “May mà không làm nhục sứ mệnh.. Nhóc đã trở lại, về sau tự mình nuôi nhé.”
Kham Dương Lôi Lôi vốn đang nằm đọc sách trên giường, nghe thấy tiếng cười trong trẻo của Bánh bao lập tức nhảy dựng lên dán tai cạnh di động của Bánh bao, càu nhàu: “Có JQ! !” Bánh bao không để ý tới cô: “Sư phụ, buổi tối có lên mạng không? Đệ tử đi chiến trường với sư phụ.”
“Được, nhưng mà chắc hơi muộn một chút.”
Cách điện thoại Thù Tiểu Mộc cũng có thể nghe thấy tiếng đối phương gõ bàn phím, cô rất thức thời: “Sư phụ còn đang đi làm à?”
“Ừa.”
“Đệ tử không quấy rầy nữa.”
“Không sao.”
“A, đúng rồi sư phụ, Tử Điệp không chơi nữa sao? Trong bảng bạn tốt không có cô ấy. Mạn Đà La lại không trả lời tin nhắn.”
“Tử Điệp? Tử Điệp bị trộm tài khoản, người trộm đã xóa tài khoản của cô ấy.”
“A?” Bánh bao vốn đang định hỏi thêm, nghe thấy bên đầu dây kia có người đang gọi sư phụ nhà mình, ngại ngùng không tiện dài dòng nữa: “Sư phụ làm việc nha, buổi tối lên mạng rồi chúng ta tán gẫu!”
“Được.”
“Khụ! Câu không định giải thích đoạn JQ này sao?” Kham Dương Lôi Lôi túm cổ Bánh bao bức cung, Bánh bao miễn dịch với chiêu này: “JQ? Trời ạ, có dùng lưỡi hái rạch ngực mình —— đào ra , cũng chỉ có trái tim vừa đỏ vừa nóng!”
= =
Bên kia cũng không yên ả: “Lão Đại, đang làm việc, ông anh anh em em với ai đó?” Người nào đó dán sát vào di động nằm giữa lỗ tai và vai của lão Thánh, cũng quyết định bức cung.
“Nói bậy bạ gì đó.” Người ngồi tựa lưng vào ghế rất bình tĩnh tiếp tục gõ bàn phím: “Ngày mai hẵng đi thành phố L đi Tây Môn.”
“A?” Người nào đó ngạc nhiên: “Nhưng không đi thì ngày mai bên thành phố L không kinh doanh được!”
“Vậy thì ngày kia kinh doanh.”
“Hả…” Người nào đó vươn bàn tay kẻ trộm định sờ trán anh: ” Hôm nay trúng tà sao?”
Như trong dự kiến bàn tay kẻ trộm bị túm lấy: “Tui mệt mỏi.”
Buổi tối 9 giờ rưỡi, nữ thích khách Thù Tiểu Mộc ẩn thân đi loanh quanh trong thành Cửu Lê, phía trên màn hình là một hàng thông báo màu lam của Hệ thống: Bạn tốt Thánh Kỵ Sĩ vừa vào trò chơi .
Thù Tiểu Mộc rất muốn xông lên ôm anh một cái:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay ] Sư phụ!
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ]
Thù Tiểu Mộc bấm từ chối:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay cười to ] Sư phụ, hiện tại sư phụ không nhìn thấy đệ tử ẩn thân rồi! ! A ha ha ha ha!
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Nhíu mày ] Lá gan lớn ha! Cánh cứng rồi ha! Muốn bay rồi hả?!
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Ngậm miệng ] Sư phụ hung dữ với đệ tử! [ Gạt lệ ]5555~~~~ Đệ tử đáng yêu như vậy mà sư phụ còn hung với đệ tử ~~~~5555*~~~~
(*5555: Ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, nghĩa là huhuhu hoặc ô ô ô.)
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: …
[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?
[ Hệ thống ] Bạn gia nhập đội ngũ của Thánh Kỵ Sĩ.
Chiến sĩ Hoang Hỏa vẫn cao lớn vạm vỡ, bộ mặt vẫn hung ác như cũ, Thù Tiểu Mộc lại cảm thấy vui vẻ, Thánh Kỵ Sĩ dùng danh nghĩa đội ngũ xin đi chiến trường Ba Thục, Bánh bao vẫn ẩn thân đi theo sau anh như cũ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, tài khoản của Tử Điệp thật sự bị trộm rồi sao?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vậy Mạn Đà La đâu?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Độc thân vui tính rồi, đồ nhi kém cỏi, nhóc có cơ hội nha!
Lúc này Thù Tiểu Mộc mới nhớ lại mình từng có cảm tình với ID kia, nhưng cũng không rõ tâm tình của mình lúc này cho lắm.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Nhún vai ] Cơ hội cái gì… chán rồi. Đệ tử tính đi theo sư phụ lưu lạc đất hoang. ヽ(ˋ▽ˊ)ノ
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Nói cái gì ngốc vậy, gái lớn phải gả chồng.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, bên kia có một pháp sư!
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đóng cửa, thả chó!
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: =_=||||
sssssssssssssss
Lúc Kham Dương đi ngang qua cũng rất ngạc nhiên: “A, cậu lại muốn bỏ đường ngay theo đường gian hả? !”
Thù Tiểu Mộc cười hắc hắc: “Mình đi nương tựa vào vòng tay của sư phụ một lần nữa!” >_<
Kham Dương Lôi Lôi phỉ nhổ: “Đó là sư phụ trong Thiên Hạ của cậu? Trước kia chưa bao giờ thấy, thật là MAN nha, nhưng thoạt nhìn tuổi hẳn là rất lớn rồi, cũng phải ba mươi nhỉ?”
Thù Bánh bao không dám nói đó là tên Hoang Hỏa khốn kiếp từng ngược đãi cô mấy giờ, nhưng cô vẫn gắng sức chống lại: “Liên quan gì đến tuổi tác.”
Kham Dương Lôi Lôi dùng một tư thế khoa trương ngã xuống giường: “Đúng vậy đúng vậy, tình yêu đúng là không phân biệt tuổi tác!”
Thù Tiểu Mộc 囧.
Nhìn màn hình đăng nhập quen thuộc, Thù Tiểu Mộc moi cuốn sổ ghi nhớ những chuyện Thiên Hạ của cô ra, tìm ID và mật mã của nhân vật thích khách, bấm mật khẩu, thuận lợi đi vào. Nữ thích khách mang ID Thù Tiểu Mộc đứng ở cửa phó bản Tàng Kim các trấn Mộc Độc Giang Nam, thói quen của cô là phải xem bảng bạn tốt của mình trước, nhưng bên trong một màu xám ngắt, chỉ có tài khoản Mạn Đà La còn sáng. Thù Tiểu Mộc gửi tin, đối phương không trả lời, phỏng chừng đang treo máy.
Phản ứng thứ hai của cô đó là nhìn bảng xếp hạng trang bị, ba tháng cũng không dài, nhưng đủ để bảng xếp hạng hoàn toàn thay đổi. Chuyện đó Thù Tiểu Mộc cũng không kỳ lạ, điều buồn bực duy nhất của cô là vì sao bảng xếp hạng thầy thuốc lại không tìm thấy Tử Điệp đâu?
Cô ấy đã có cánh đỏ, lúc trước là người đứng đầu về trang bị của môn phái thầy thuốc, cho dù này ba tháng cô ấy không thay đổi gì, cũng không thể có đủ người để đẩy cô ấy ra khỏi bảng? Cô kéo bảng đến người cuối cùng, quả nhiên trang bị của đối phương chỉ mới cấp tám, ngay cả bộ Tô Mạc cũng chưa gom đủ, Thù Tiểu Mộc liền kinh ngạc hơn nữa.
Xem xong, Thù Bánh bao mới bắt đầu chú ý tới con số phía dưới hình cái đầu nhân vật, đại biểu cấp bậc của nhân vật —— cấp sáu chín, sau đó cô cúi đầu nhìn về phía thanh kinh nghiệm, kinh nghiệm đã đầy, biểu hiện có thể thăng cấp, kinh nghiệm dự trữ hơn 200%.
Bánh bao kinh ngạc há to miệng, kỳ thật cô cũng từng tham gia một số trò chơi, nhưng lần đầu tiên cô có một nhân vật mãn cấp, nhất là trong trò Thiên Hạ này.
Cô phấn khỏi cứ như phát hiện được đại lục mới mở bảng trang bị của mình ra, vũ khí trong tay Thù Tiểu Mộc, gọi là Nha, do BOSS ẩn cực kỳ khó đánh trong phó bản cấp sáu tư rơi xuống, tất cả thuộc tính đều cực phẩm.
Bánh bao đã quen chơi những tài khoản rác mừng đến suýt hộc máu, lại mở bảng linh thú của mình, bên trong có bốn con ngựa, một con tốc độ tối đa, thêm lảng tránh, một con tăng lực tối đa, thêm công kích vật lý, một con né tránh tối đa, thêm công kích hội tâm, một con nhỏ nhất, không thêm gì cả. Tên ngựa cũng rất thú vị, chúng nó tên là… Tiểu Thù, Tiểu Tiểu, Tiểu Mộc, Thù Mộc.
= =
Thù Tiểu Mộc vừa nhìn máy tính trước mặt vừa cười ngây ngô, sau đó nhìn bảng nhiệm vụ, trên cơ bản những nhiệm vụ có thể làm đều đã làm. Cô nghĩ đến anh chàng Tarzan vội vàng lúc chiều, khóe miệng cong lên. Vì thế lấy điện thoại di động ấn số điện thoại mới gọi đến hồi chiều, bên kia đổ chuông vài tiếng chuông: “Sao vậy?”
Thù Bánh bao rất vui vẻ: “Sư phụ, sư phụ nuôi nhân vật của đệ tử lớn như vậy rồi à? ! Ngao ngao ngao ~~~~ “
Giọng nói của đối phương rõ ràng mang đầy ý cười: “May mà không làm nhục sứ mệnh.. Nhóc đã trở lại, về sau tự mình nuôi nhé.”
Kham Dương Lôi Lôi vốn đang nằm đọc sách trên giường, nghe thấy tiếng cười trong trẻo của Bánh bao lập tức nhảy dựng lên dán tai cạnh di động của Bánh bao, càu nhàu: “Có JQ! !” Bánh bao không để ý tới cô: “Sư phụ, buổi tối có lên mạng không? Đệ tử đi chiến trường với sư phụ.”
“Được, nhưng mà chắc hơi muộn một chút.”
Cách điện thoại Thù Tiểu Mộc cũng có thể nghe thấy tiếng đối phương gõ bàn phím, cô rất thức thời: “Sư phụ còn đang đi làm à?”
“Ừa.”
“Đệ tử không quấy rầy nữa.”
“Không sao.”
“A, đúng rồi sư phụ, Tử Điệp không chơi nữa sao? Trong bảng bạn tốt không có cô ấy. Mạn Đà La lại không trả lời tin nhắn.”
“Tử Điệp? Tử Điệp bị trộm tài khoản, người trộm đã xóa tài khoản của cô ấy.”
“A?” Bánh bao vốn đang định hỏi thêm, nghe thấy bên đầu dây kia có người đang gọi sư phụ nhà mình, ngại ngùng không tiện dài dòng nữa: “Sư phụ làm việc nha, buổi tối lên mạng rồi chúng ta tán gẫu!”
“Được.”
“Khụ! Câu không định giải thích đoạn JQ này sao?” Kham Dương Lôi Lôi túm cổ Bánh bao bức cung, Bánh bao miễn dịch với chiêu này: “JQ? Trời ạ, có dùng lưỡi hái rạch ngực mình —— đào ra , cũng chỉ có trái tim vừa đỏ vừa nóng!”
= =
Bên kia cũng không yên ả: “Lão Đại, đang làm việc, ông anh anh em em với ai đó?” Người nào đó dán sát vào di động nằm giữa lỗ tai và vai của lão Thánh, cũng quyết định bức cung.
“Nói bậy bạ gì đó.” Người ngồi tựa lưng vào ghế rất bình tĩnh tiếp tục gõ bàn phím: “Ngày mai hẵng đi thành phố L đi Tây Môn.”
“A?” Người nào đó ngạc nhiên: “Nhưng không đi thì ngày mai bên thành phố L không kinh doanh được!”
“Vậy thì ngày kia kinh doanh.”
“Hả…” Người nào đó vươn bàn tay kẻ trộm định sờ trán anh: ” Hôm nay trúng tà sao?”
Như trong dự kiến bàn tay kẻ trộm bị túm lấy: “Tui mệt mỏi.”
Buổi tối 9 giờ rưỡi, nữ thích khách Thù Tiểu Mộc ẩn thân đi loanh quanh trong thành Cửu Lê, phía trên màn hình là một hàng thông báo màu lam của Hệ thống: Bạn tốt Thánh Kỵ Sĩ vừa vào trò chơi .
Thù Tiểu Mộc rất muốn xông lên ôm anh một cái:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay ] Sư phụ!
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ]
Thù Tiểu Mộc bấm từ chối:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay cười to ] Sư phụ, hiện tại sư phụ không nhìn thấy đệ tử ẩn thân rồi! ! A ha ha ha ha!
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Nhíu mày ] Lá gan lớn ha! Cánh cứng rồi ha! Muốn bay rồi hả?!
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Ngậm miệng ] Sư phụ hung dữ với đệ tử! [ Gạt lệ ]5555~~~~ Đệ tử đáng yêu như vậy mà sư phụ còn hung với đệ tử ~~~~5555*~~~~
(*5555: Ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, nghĩa là huhuhu hoặc ô ô ô.)
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: …
[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?
[ Hệ thống ] Bạn gia nhập đội ngũ của Thánh Kỵ Sĩ.
Chiến sĩ Hoang Hỏa vẫn cao lớn vạm vỡ, bộ mặt vẫn hung ác như cũ, Thù Tiểu Mộc lại cảm thấy vui vẻ, Thánh Kỵ Sĩ dùng danh nghĩa đội ngũ xin đi chiến trường Ba Thục, Bánh bao vẫn ẩn thân đi theo sau anh như cũ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, tài khoản của Tử Điệp thật sự bị trộm rồi sao?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vậy Mạn Đà La đâu?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Độc thân vui tính rồi, đồ nhi kém cỏi, nhóc có cơ hội nha!
Lúc này Thù Tiểu Mộc mới nhớ lại mình từng có cảm tình với ID kia, nhưng cũng không rõ tâm tình của mình lúc này cho lắm.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Nhún vai ] Cơ hội cái gì… chán rồi. Đệ tử tính đi theo sư phụ lưu lạc đất hoang. ヽ(ˋ▽ˊ)ノ
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Nói cái gì ngốc vậy, gái lớn phải gả chồng.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, bên kia có một pháp sư!
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đóng cửa, thả chó!
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: =_=||||
sssssssssssssss
/82
|