Xóa nick nghĩa là kết liễu hoàn toàn mạng sống của nhân vật, nhưng cũng không thể chấm dứt một trò chơi. Đất hoang vẫn thế, gió thổi qua ngày, người có hứng thì đến, ân oán mơ mộng vui vẻ ngập tràn.
Màu sắc báo hiệu của server cứ liên tiếp thay đổi: đỏ, xanh da trời, xanh lục, vàng – nhìn vào là biết server đang đông hay vắng, nhưng chính server cũng không biết được ở trong đó, thiên hạ này ai còn hăng say đam mê, ai đã…muốn tìm lối thoát.
Sân khấu thiếu đi một nhân vật, nhân vật khác nhanh chóng thay vào, những chuyện tình xưa cũ bạc bẽo, những cẩu huyết ngập tràn bao phủ khắp đất hoang không hề thiếu.
Có điều hội trưởng đại nhân của Hồng Mông Thiên Hạ lại không bị gông (1). Đêm tân hôn, ở cầu Hỉ Thước, Chu Tĩnh An phá bỏ bước hôn lễ cuối cùng và đưa ra đề nghị chia tay. Trên bảng tán gẫu của hội trưởng đại nhân chỉ có một tin nhắn mật:
[Hảo hữu] Chùa nói với bạn: khi em chuẩn bị đeo gông cho anh, em phát hiện ra anh đã có một bộ sẵn. có lẽ em sẽ thấy hối tiếc, nhưng Sở Hán ạ, không cô gái nào muốn làm người thay thế. về sau đừng tìm em nữa.
[Hảo hữu] Tây Môn Xuy Cẩu nói với bạn: em nói chuyện của anh và Tiểu Mộc cho cô ấy. Lão đại, anh không cho nói em cũng phải nói, chứ cưới rồi lại bỏ thì phiền toái lắm!
Hội trưởng đại nhân tựa lưng vào ghế ngồi, thả một vòng khói.
Account hoang hỏa cấp 60 kia trở thành cái gai trong mắt hội trưởng đại nhân, cuối cùng cũng là Tây Môn mua lại với giá 80 nguyên. Cũng chả khác cho là mấy, nhưng Tây Môn vẫn khăng khăng: ruồi bọ dù nhỏ cũng là thịt *bỏ tí tiền ra cũng tiếc chứ gì*
Tháng 6, Thù Tiểu Mộc thi học kỳ kết thúc năm 2, tự trả tiền đi du học Anh. Bố mẹ Bánh Bao đưa cô đến sân bay. Ba người dắt díu nhau, bố mẹ cô dặn đi dặn lại mấy điều, sau đó cùng xếp hàng đi qua hải quan. Gần đến giờ đi, cô đột nhiên quay lại cười: “Nếu không chịu được nữa, ly hôn đi”
Cô nói rất nhỏ, vừa vặn để hai người đứng sau nghe thấy.
Bóng dáng nhỏ nhắn của cô biến mất giữa hàng người qua lại, không hề có vẻ buồn bã. Hai người lớn vẫn đứng nguyên tại chỗ; một câu “ly hôn đi” đã tuyên bố tự do cho họ.
Sáu tháng cuối năm, các nick mãn cấp ngày càng nhiều, ngoài lúc đi đánh trận theo Thế lực, PK cá nhân ngày càng thịnh hành.
Mà chức nghiệp có ưu thế lại là chức nghiệp đã từng bị bát đại môn phái đất hoang phỉ nhổ, bây giờ lại hot: đạo sĩ
Một thời gian dài trước khi Thiên hạ 2 ra mắt, chức nghiệp đạo sĩ chính là vua PK đơn đất hoang. Sau đó, cây cao đón gió lớn (2). Mọi người đều chê rằng kỹ năng của chức nghiệp này ngang như cua, không thể đi theo nhóm, muốn phòng ngự không phòng ngự được, muốn tấn công cũng không tấn công được. Phụ bản không ai muốn, nhiệm vụ không ai tổ, đạo sĩ trở thành phế. Sau một giai đoạn thăng cấp không ngừng, chức nghiệp này lại thể hiện ưu thế về cuối *kiểu late game à :))*, cua cắn cắn sạch, độc khống chế hết.
Theo thời gian, đạo sĩ mạnh không ngừng xuất hiện, chức nghiệp này lại một mình một ngai vàng.
Lúc ấy, các nick đạo sĩ mãn cấp không nhiều lắm, nhưng nếu nói về thao tác thì có Lưu Ly Tiên, người này đã từng sang hạ đan P sở hữu đồng môn vô địch thủ truyền kỳ (3). Tất nhiên đây không phải là nguyên nhân người này nổi tiếng, mà vấn đề là…đây là con gái.
Chưa bao giờ mắng chửi người thô tục, chưa bao giờ tranh giành trang bị, chưa bao giờ gửi ảnh lên YY như con gái khác.
Lúc ấy mọi người không biết nhiều về cô lắm. Đạo sĩ là loại chức nghiệp cô độc, cô chỉ cần một mình mở hai nick là có thể tự đi phần lớn nhiệm vụ. Vì thế mà cũng không có mấy bạn ở server. Những người thua cô ít nhiều cũng tự nhiên yêu thích cô, cũng có người da mặt dày, theo đuổi không biết mệt, mặt dày đeo bám. Ban đầu cô cũng mặc kệ, nhưng sau băng sơn mỹ nhân cũng lại đáp lại. Chúng nam đại hiến ân cần, hiến tiền tặng hoa hiến chính mình *haha nghe như dẫn thỏ lên mồm hổ í nhề*
Vì vậy mà Lưu Ly Tiên trở thành nhân vật trong những câu chuyện đồn thổi, hôm nay chuyện này, mai lại chuyện khác. Vấn đề là người không ra mặt, từ đầu đến cuối đều là tin đồn.
Đã là chơi game thì thế nào cũng có chuyện hack nick. Hack nick nghĩa là người khác lấy được mật mã log in của bạn, thậm chí còn chuyển đi hoặc phá hủy trang bị, đạo cụ, tiền bạc các kiểu trong nick của bạn. Trong Thiên Hạ, việc hack nick không thiếu, nhưng thời gian này đặc biệt nhiều.
Mà những người không liên quan cũng lo lắng. Người bị hack cũng không chỉ ra là ai, cứ chờ người khác bị dính bẫy như mình, rồi vui vẻ nhìn người bị hack sạch sẽ.
Sau này, khi các đại thần trên bảng xếp hạng hầu hết đều bị hack qua một lần, Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên yêu cầu luận bàn với nữ đạo sĩ thao tác giỏi nổi tiếng Lưu Ly Tiên. Không ai biết kết quả luận bàn thế nào, chỉ biết khi anh quay về Hồng Mông Thiên Hạ, anh nói anh đã cầu hôn nữ đạo sĩ.
Khi ấy, hội trưởng đại nhân đã trở nên rất kín tiếng, anh hiếm khi xuất hiện trên chiến trường, hầu hết thời gian là treo máy, thậm chí là lững thững đi dạo trong đất hoang. Mọi người cũng không nhận ra sự thay đổi nào vì anh vẫn tỏ ra rất vui vẻ, không giống có chuyện gì. Vì vậy, mọi người dần cũng không lo lắng rằng anh sẽ tự tử giống Thù Tiểu Mộc nữa.
Bọn họ đều tin tưởng rằng chỉ có mình Thù Tiểu Mộc tương tư, dù sao cũng là trâu già đã gặm qua trăm cỏ, làm sao có thể yêu đơn phương một gốc mạ non?
Hội trưởng đại nhân thật ra cũng lo rằng Thượng Thư nhà mình bị mắc lừa:
[Hảo hữu] Bạn nói với Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên: Con Vịt (4), mày cưới thật à? Tên kia rõ là nhân yêu chuyên lừa đảo, tin sao được!
[Hảo hữu]Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên nói với bạn: ừ
[Hảo hữu] Bạn nói với Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên: được, mày rất vĩ đại, thích bị hack à?
[Hảo hữu] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên nói với bạn: ừ
Ba ngày sau, Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên cưới Lưu Ly Tiên. Ở tiên cảnh cầu Hỉ Thước, hội trưởng đại nhân thu xếp mọi thứ. Danh nghĩa bác sĩ nổi tiếng nhất server cũng không phải bỏ đi, một câu phát tin tức phải hơn một phút sau mới xuất hiện.
Hai người sung lễ vật kết hôn vào quốc khố, tiền tài trong quốc khố nhiều gấp đôi.
Sau khi đám cưới kết thúc, mọi người lên YY ca hát. Hội trưởng đại nhân chui vào góc, nhất định không lên, cô dâu mới cũng không lên YY, vậy nhưng hứng thú của đàn sói không hề giảm, kênh YY sôi động như thường lệ, không có gì khác biệt. Khi tiểu thiên cơ Ôn Như Ngọc cấp 34 đi ngang qua đồng bằng Tây Lăng, cậu phát hiện ra một mình hội trưởng đại nhân đang ngồi trên thềm đá xám trắng, giữa một đám cỏ nhỏ. Người người lướt qua anh, ai cũng có mục đích của riêng mình.
Một hoang hỏa cao lớn mang trên mình danh tiếng hội trưởng đại nhân của Hồng Mông Thiên Hạ, đeo cánh hồng tượng trưng cho thân phận NC (5), trong nơi sầm uất đông người qua lại này, anh lại có vẻ rất cô đơn khốn khó. Cậu vẫn nhớ rõ khi mình đưa chiếc nhẫn cường hóa kia cho anh, trước khi xác nhận giao dịch, anh rất trầm mặc.
Lưu lang dĩ hận Bồng sơn viễn
Cánh cách Bồng sơn nhất vạn trung
Cậu nghĩ nhất định hội trưởng đại nhân cũng rất yêu Thù Tiểu Mộc. Dựa vào mấy bộ phim cẩu huyết mình biết, cậu cho rằng hội trưởng đại nhân sẽ sa vào rượu chè ma túy hoặc cả đời suy sụp. Chiếc nhẫn kia chắc chắn sẽ bị anh cất kỹ, không dám đụng đến một thời gian dài.
Thật đáng tiếc, cậu chỉ là nhân vật quần chúng, Thiên Hạ cũng không thể đưa ra mấy câu như “Buồn bã mà chết” hay “Tưởng niệm phong ma” để người ta biết kết cục cho vui vẻ.
Anh vẫn rất ổn. Anh lãnh đạo thế lực đứng trung gian giữa hai liên minh vẫn rất ngon lành. Số thành viên của Hồng Mông Thiên Hạ so với thế lực khác thì hơi ít nhưng mỗi khi có Thế lực chiến, bọn họ vẫn luôn chiếm được Tế Thiên Thai. Họ không bắt tay với hai liên minh kia nhưng mỗi lần thành chiến lại luôn được mời tham dự.
Đây là một thế giới lòng người thay đổi liên tục. Tử Điệp vẫn giữ mối quan hệ bình thường với Hồng Mông Thiên Hạ nhưng cô vẫn rất căm hận hoang hỏa. Đối với những lời công kích dù công khai hay ngấm ngầm của Tử Điệp, hội trưởng đại nhân chưa bao giờ nói gì.
Về sau, Lưu Ly Tiên lại lừa Con Vịt, người người tức giận. Những người từng bị lừa trước kia đều lên tiếng, cả server đi đồ sát (Lưu Ly), hội trưởng đại nhân dẫn theo toàn Hồng Mông Thiên Hạ đi bao vây, giết bằng được.
Đến cuối tháng 8, người yêu cũ của Con Vịt bị chồng đánh đến thê thảm. Hội trưởng đại nhân cùng Con Vịt lên Thượng Hải xem tình hình nhưng cũng không giải quyết được, hai người bọn họ bắt đầu ở riêng. Lúc gần đi cô ta lại gọi điện thoại khóc lóc kể lể, xin Con Vịt đưa mình theo. Hội trưởng đại nhân vỗ vỗ vai Con Vịt: “Chú em có cơ hội đấy”
Con Vịt vẫn tỏ ra ôn hòa, thờ ơ nói: “Trình Trình, anh không thể giúp em cả đời”, sau đó ngắt cuộc gọi (6)
Đêm đó, lúc hai người đang ở khách sạn ở Thượng Hải thì chồng người yêu cũ Con Vịt tìm đến tra hỏi, chỉ là Con Vịt ra tay không báo trước. Bất ngờ là Con Vịt ra tay rất ác, tên đàn ông đeo kính gọng vàng này không thể là đối thủ. Hai người vật lộn một hồi, tên đó bị đánh sưng vù mặt mày nhưng hắn vẫn kiên quyết cho rằng Con Vịt là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm gia đình của vợ chồng bọn họ, cũng bắt đầu nghi ngờ rằng vợ mình vốn không phải loại đĩ thõa hạ tiện đến vậy.
Hội trưởng đại nhân từ đầu đến cuối chỉ đứng xem, thậm chí còn đứng chắn cửa để người khác không nhận ra động tĩnh bên trong phòng, thuận tiện đứng xem tên kính gọng vàng này bị Con Vịt ấn đầu xuống dạy dỗ, kính mắt gãy vụn.
Sau khi bị “gian phu” đánh cho một trận, tên đó tuy còn rất oán giận nhưng không dám tiếp tục ra tay. Hội trưởng đại nhân còn đứng bên cạnh, to con lầm lì, trông còn kinh hơn >_<
Vì vậy hắn ta chọn về nhà tiếp tục đánh vợ. Đêm đến, Trình Trịnh gọi điện thoại 3 lần, Con Vịt không hề nhấc máy; đến lần thứ 4 thì cũng phải đứng lên nghe. Bên kia có tiếng kinh thiên động địa, tên kính gọng vàng kia đã đánh gãy tay cô ta.
Sau khi Con Vịt cúp điện thoại, hội trưởng đại nhân rất bình tĩnh: “Mày nói vì sao chồng cô ta lại biết mày đã đến Thượng Hải?”
Con Vịt không nói gì.
“Nó có biết chúng ta ở đây, sao có thể biết chính xác là phòng này? Mày và cô ta đã lâu không gặp mặt, tại sao nó lại tự nhiên hầm hè tới đòi liều mạng với mày?”
Con Vịt rũ rũ điếu thuốc, hội trưởng đại nhân lại đánh thêm một đòn: “Người đàn bà này không đơn giản như bề ngoài đâu Vịt *hí hí cute vãi*, cô ta cố ý đòi ly hôn, cố ý làm lý do ly hôn liên quan đến mày. Chọc cho thằng kia rồ lên, vì đi theo mày mà lại nối lại tình cảm được với mày. Cô ta muốn ăn mày!”
“Nhưng lão Thánh… Hay chúng ta cứ đưa người đến bệnh viện rồi nói sau”
“Một khi mày ra mặt thì sẽ không được yên nữa, nghĩ cho kỹ”
Con Vịt quay lưng về phía cửa sổ. Ngoài kia, màn đêm dày đặc không ánh đèn. Mặt cậu cũng sưng một cục, tên kia ra tay cũng không nhẹ. Cậu áp khăn ấm lên mặt: “Cứ đưa cô ấy đi bệnh viện đã”
Tháng 9 cùng năm, Trình Trình và chồng ly hôn, cô ta dắt theo đứa con gái Trình Minh Minh 1.5 tuổi về thành phố của Con Vịt, để con bé nhận Con Vịt làm bố nuôi. Bố mẹ Con Vịt đều phản đối nhưng Trình Minh Minh lại rất ngoan, con bé cũng thấy chú tốt hơn bố đẻ mình, lại nhỏ tuổi, không nhớ rõ mặt bố, vì thế cũng coi Con Vịt như bố mình mà gọi.
Hội trưởng đại nhân thường xuyên cười cợt cậu: “Con Vịt, xem như tự mày rơi vào đầm lầy, khả năng thoát ra chẳng có”
Mẹ Con Vịt hết hồn. Vốn bà cũng có cảm tình với Trình Trình: trước đây hai nhà sống cùng tòa nhà, hồi tiểu học Con Vịt toàn cõng Trình Trình đi học. Bà và bố Con Vịt vẫn coi con bé là con dâu nhà mình, hai đứa coi như thanh mai trúc mã, đều rất vô tư.
Mỗi ngày bà cho con một đồng tiền ăn sáng thì hết tám mao vào đồ ăn vặt cho con dâu nhỏ. Bài tập của con bé bảy ngày thì hết năm ngày Con Vịt làm hộ, còn lại hai ngày không làm vì là cuối tuần nghỉ, không có bài.
Năm nhất sơ trung, con bé mê thư pháp, Con Vịt cũng cùng cô tham gia nhóm thư pháp – cuối cùng Con Vịt viết được chữ rất đẹp, còn con bé thì cuối năm đòi đổi sang học thanh nhạc. Con Vịt theo đi học thanh nhạc, đến khi Con Vịt đạt đến trình độ ca hát khá chuyên nghiệp thì con bé lại đòi nhảy sang mỹ thuật tạo hình.
Lên Trung học hai người vẫn học cùng nhau. Con bé lại có năng khiếu mỹ thuật tạo hình, khi đi thi cần linh cảm mà yêu cầu Con Vịt kích thích cảm quan. Con Vịt xả thân trần truồng, kết quả chẳng vẽ được mà hai người suýt nữa lau súng cướp cò.
Từ đó, hai người tự đính ước, thề non hẹn biển, lời ngon tiếng ngọt, mọi điều đều rất êm tai.
Bố mẹ hai bên đều hài lòng, lỏng tay, để hai đứa tự phát triển.
1.Như chương 69 đã nói, nguyên văn là đeo lưỡi cày đi canh tác
2.Nguyên văn: Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi. Cây trong rừng mà cao lớn hơn các cây khác sẽ bị gió thổi ngã
3.Xin cứu với. Chương này bà tác giả cứ như viết lại từ đầu :)) Mình chả hiểu câu này nghĩa là gì
4.Nguyên văn: Áp Tử, cũng chính là CON VỊT :)) Theo các bạn, nên để tên nào? Vì ban đầu truyện để Bao Tử = Bánh Bao nên mình cũng dịch luôn ra í, k biết nên k
5.Mình thử tra theo từ khóa “baike NC” thì ra một định nghĩa, đại khái NC là một trong loạt sản phẩm phần mềm quản lý doanh nghiệp cao cấp quốc tế. Không biết còn nghĩa nào khác không? Nếu đúng thì “thân phận NC” chắc kiểu VIP bên game mình?
6.Mình nghĩ phần Chương 70 – Chương 81 được viết sau một thời gian, vì thế nên nó cứ như kiểu giới thiệu lại hàng loạt, lủng cà lủng củng =.=
Màu sắc báo hiệu của server cứ liên tiếp thay đổi: đỏ, xanh da trời, xanh lục, vàng – nhìn vào là biết server đang đông hay vắng, nhưng chính server cũng không biết được ở trong đó, thiên hạ này ai còn hăng say đam mê, ai đã…muốn tìm lối thoát.
Sân khấu thiếu đi một nhân vật, nhân vật khác nhanh chóng thay vào, những chuyện tình xưa cũ bạc bẽo, những cẩu huyết ngập tràn bao phủ khắp đất hoang không hề thiếu.
Có điều hội trưởng đại nhân của Hồng Mông Thiên Hạ lại không bị gông (1). Đêm tân hôn, ở cầu Hỉ Thước, Chu Tĩnh An phá bỏ bước hôn lễ cuối cùng và đưa ra đề nghị chia tay. Trên bảng tán gẫu của hội trưởng đại nhân chỉ có một tin nhắn mật:
[Hảo hữu] Chùa nói với bạn: khi em chuẩn bị đeo gông cho anh, em phát hiện ra anh đã có một bộ sẵn. có lẽ em sẽ thấy hối tiếc, nhưng Sở Hán ạ, không cô gái nào muốn làm người thay thế. về sau đừng tìm em nữa.
[Hảo hữu] Tây Môn Xuy Cẩu nói với bạn: em nói chuyện của anh và Tiểu Mộc cho cô ấy. Lão đại, anh không cho nói em cũng phải nói, chứ cưới rồi lại bỏ thì phiền toái lắm!
Hội trưởng đại nhân tựa lưng vào ghế ngồi, thả một vòng khói.
Account hoang hỏa cấp 60 kia trở thành cái gai trong mắt hội trưởng đại nhân, cuối cùng cũng là Tây Môn mua lại với giá 80 nguyên. Cũng chả khác cho là mấy, nhưng Tây Môn vẫn khăng khăng: ruồi bọ dù nhỏ cũng là thịt *bỏ tí tiền ra cũng tiếc chứ gì*
Tháng 6, Thù Tiểu Mộc thi học kỳ kết thúc năm 2, tự trả tiền đi du học Anh. Bố mẹ Bánh Bao đưa cô đến sân bay. Ba người dắt díu nhau, bố mẹ cô dặn đi dặn lại mấy điều, sau đó cùng xếp hàng đi qua hải quan. Gần đến giờ đi, cô đột nhiên quay lại cười: “Nếu không chịu được nữa, ly hôn đi”
Cô nói rất nhỏ, vừa vặn để hai người đứng sau nghe thấy.
Bóng dáng nhỏ nhắn của cô biến mất giữa hàng người qua lại, không hề có vẻ buồn bã. Hai người lớn vẫn đứng nguyên tại chỗ; một câu “ly hôn đi” đã tuyên bố tự do cho họ.
Sáu tháng cuối năm, các nick mãn cấp ngày càng nhiều, ngoài lúc đi đánh trận theo Thế lực, PK cá nhân ngày càng thịnh hành.
Mà chức nghiệp có ưu thế lại là chức nghiệp đã từng bị bát đại môn phái đất hoang phỉ nhổ, bây giờ lại hot: đạo sĩ
Một thời gian dài trước khi Thiên hạ 2 ra mắt, chức nghiệp đạo sĩ chính là vua PK đơn đất hoang. Sau đó, cây cao đón gió lớn (2). Mọi người đều chê rằng kỹ năng của chức nghiệp này ngang như cua, không thể đi theo nhóm, muốn phòng ngự không phòng ngự được, muốn tấn công cũng không tấn công được. Phụ bản không ai muốn, nhiệm vụ không ai tổ, đạo sĩ trở thành phế. Sau một giai đoạn thăng cấp không ngừng, chức nghiệp này lại thể hiện ưu thế về cuối *kiểu late game à :))*, cua cắn cắn sạch, độc khống chế hết.
Theo thời gian, đạo sĩ mạnh không ngừng xuất hiện, chức nghiệp này lại một mình một ngai vàng.
Lúc ấy, các nick đạo sĩ mãn cấp không nhiều lắm, nhưng nếu nói về thao tác thì có Lưu Ly Tiên, người này đã từng sang hạ đan P sở hữu đồng môn vô địch thủ truyền kỳ (3). Tất nhiên đây không phải là nguyên nhân người này nổi tiếng, mà vấn đề là…đây là con gái.
Chưa bao giờ mắng chửi người thô tục, chưa bao giờ tranh giành trang bị, chưa bao giờ gửi ảnh lên YY như con gái khác.
Lúc ấy mọi người không biết nhiều về cô lắm. Đạo sĩ là loại chức nghiệp cô độc, cô chỉ cần một mình mở hai nick là có thể tự đi phần lớn nhiệm vụ. Vì thế mà cũng không có mấy bạn ở server. Những người thua cô ít nhiều cũng tự nhiên yêu thích cô, cũng có người da mặt dày, theo đuổi không biết mệt, mặt dày đeo bám. Ban đầu cô cũng mặc kệ, nhưng sau băng sơn mỹ nhân cũng lại đáp lại. Chúng nam đại hiến ân cần, hiến tiền tặng hoa hiến chính mình *haha nghe như dẫn thỏ lên mồm hổ í nhề*
Vì vậy mà Lưu Ly Tiên trở thành nhân vật trong những câu chuyện đồn thổi, hôm nay chuyện này, mai lại chuyện khác. Vấn đề là người không ra mặt, từ đầu đến cuối đều là tin đồn.
Đã là chơi game thì thế nào cũng có chuyện hack nick. Hack nick nghĩa là người khác lấy được mật mã log in của bạn, thậm chí còn chuyển đi hoặc phá hủy trang bị, đạo cụ, tiền bạc các kiểu trong nick của bạn. Trong Thiên Hạ, việc hack nick không thiếu, nhưng thời gian này đặc biệt nhiều.
Mà những người không liên quan cũng lo lắng. Người bị hack cũng không chỉ ra là ai, cứ chờ người khác bị dính bẫy như mình, rồi vui vẻ nhìn người bị hack sạch sẽ.
Sau này, khi các đại thần trên bảng xếp hạng hầu hết đều bị hack qua một lần, Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên yêu cầu luận bàn với nữ đạo sĩ thao tác giỏi nổi tiếng Lưu Ly Tiên. Không ai biết kết quả luận bàn thế nào, chỉ biết khi anh quay về Hồng Mông Thiên Hạ, anh nói anh đã cầu hôn nữ đạo sĩ.
Khi ấy, hội trưởng đại nhân đã trở nên rất kín tiếng, anh hiếm khi xuất hiện trên chiến trường, hầu hết thời gian là treo máy, thậm chí là lững thững đi dạo trong đất hoang. Mọi người cũng không nhận ra sự thay đổi nào vì anh vẫn tỏ ra rất vui vẻ, không giống có chuyện gì. Vì vậy, mọi người dần cũng không lo lắng rằng anh sẽ tự tử giống Thù Tiểu Mộc nữa.
Bọn họ đều tin tưởng rằng chỉ có mình Thù Tiểu Mộc tương tư, dù sao cũng là trâu già đã gặm qua trăm cỏ, làm sao có thể yêu đơn phương một gốc mạ non?
Hội trưởng đại nhân thật ra cũng lo rằng Thượng Thư nhà mình bị mắc lừa:
[Hảo hữu] Bạn nói với Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên: Con Vịt (4), mày cưới thật à? Tên kia rõ là nhân yêu chuyên lừa đảo, tin sao được!
[Hảo hữu]Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên nói với bạn: ừ
[Hảo hữu] Bạn nói với Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên: được, mày rất vĩ đại, thích bị hack à?
[Hảo hữu] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên nói với bạn: ừ
Ba ngày sau, Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Tiên cưới Lưu Ly Tiên. Ở tiên cảnh cầu Hỉ Thước, hội trưởng đại nhân thu xếp mọi thứ. Danh nghĩa bác sĩ nổi tiếng nhất server cũng không phải bỏ đi, một câu phát tin tức phải hơn một phút sau mới xuất hiện.
Hai người sung lễ vật kết hôn vào quốc khố, tiền tài trong quốc khố nhiều gấp đôi.
Sau khi đám cưới kết thúc, mọi người lên YY ca hát. Hội trưởng đại nhân chui vào góc, nhất định không lên, cô dâu mới cũng không lên YY, vậy nhưng hứng thú của đàn sói không hề giảm, kênh YY sôi động như thường lệ, không có gì khác biệt. Khi tiểu thiên cơ Ôn Như Ngọc cấp 34 đi ngang qua đồng bằng Tây Lăng, cậu phát hiện ra một mình hội trưởng đại nhân đang ngồi trên thềm đá xám trắng, giữa một đám cỏ nhỏ. Người người lướt qua anh, ai cũng có mục đích của riêng mình.
Một hoang hỏa cao lớn mang trên mình danh tiếng hội trưởng đại nhân của Hồng Mông Thiên Hạ, đeo cánh hồng tượng trưng cho thân phận NC (5), trong nơi sầm uất đông người qua lại này, anh lại có vẻ rất cô đơn khốn khó. Cậu vẫn nhớ rõ khi mình đưa chiếc nhẫn cường hóa kia cho anh, trước khi xác nhận giao dịch, anh rất trầm mặc.
Lưu lang dĩ hận Bồng sơn viễn
Cánh cách Bồng sơn nhất vạn trung
Cậu nghĩ nhất định hội trưởng đại nhân cũng rất yêu Thù Tiểu Mộc. Dựa vào mấy bộ phim cẩu huyết mình biết, cậu cho rằng hội trưởng đại nhân sẽ sa vào rượu chè ma túy hoặc cả đời suy sụp. Chiếc nhẫn kia chắc chắn sẽ bị anh cất kỹ, không dám đụng đến một thời gian dài.
Thật đáng tiếc, cậu chỉ là nhân vật quần chúng, Thiên Hạ cũng không thể đưa ra mấy câu như “Buồn bã mà chết” hay “Tưởng niệm phong ma” để người ta biết kết cục cho vui vẻ.
Anh vẫn rất ổn. Anh lãnh đạo thế lực đứng trung gian giữa hai liên minh vẫn rất ngon lành. Số thành viên của Hồng Mông Thiên Hạ so với thế lực khác thì hơi ít nhưng mỗi khi có Thế lực chiến, bọn họ vẫn luôn chiếm được Tế Thiên Thai. Họ không bắt tay với hai liên minh kia nhưng mỗi lần thành chiến lại luôn được mời tham dự.
Đây là một thế giới lòng người thay đổi liên tục. Tử Điệp vẫn giữ mối quan hệ bình thường với Hồng Mông Thiên Hạ nhưng cô vẫn rất căm hận hoang hỏa. Đối với những lời công kích dù công khai hay ngấm ngầm của Tử Điệp, hội trưởng đại nhân chưa bao giờ nói gì.
Về sau, Lưu Ly Tiên lại lừa Con Vịt, người người tức giận. Những người từng bị lừa trước kia đều lên tiếng, cả server đi đồ sát (Lưu Ly), hội trưởng đại nhân dẫn theo toàn Hồng Mông Thiên Hạ đi bao vây, giết bằng được.
Đến cuối tháng 8, người yêu cũ của Con Vịt bị chồng đánh đến thê thảm. Hội trưởng đại nhân cùng Con Vịt lên Thượng Hải xem tình hình nhưng cũng không giải quyết được, hai người bọn họ bắt đầu ở riêng. Lúc gần đi cô ta lại gọi điện thoại khóc lóc kể lể, xin Con Vịt đưa mình theo. Hội trưởng đại nhân vỗ vỗ vai Con Vịt: “Chú em có cơ hội đấy”
Con Vịt vẫn tỏ ra ôn hòa, thờ ơ nói: “Trình Trình, anh không thể giúp em cả đời”, sau đó ngắt cuộc gọi (6)
Đêm đó, lúc hai người đang ở khách sạn ở Thượng Hải thì chồng người yêu cũ Con Vịt tìm đến tra hỏi, chỉ là Con Vịt ra tay không báo trước. Bất ngờ là Con Vịt ra tay rất ác, tên đàn ông đeo kính gọng vàng này không thể là đối thủ. Hai người vật lộn một hồi, tên đó bị đánh sưng vù mặt mày nhưng hắn vẫn kiên quyết cho rằng Con Vịt là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm gia đình của vợ chồng bọn họ, cũng bắt đầu nghi ngờ rằng vợ mình vốn không phải loại đĩ thõa hạ tiện đến vậy.
Hội trưởng đại nhân từ đầu đến cuối chỉ đứng xem, thậm chí còn đứng chắn cửa để người khác không nhận ra động tĩnh bên trong phòng, thuận tiện đứng xem tên kính gọng vàng này bị Con Vịt ấn đầu xuống dạy dỗ, kính mắt gãy vụn.
Sau khi bị “gian phu” đánh cho một trận, tên đó tuy còn rất oán giận nhưng không dám tiếp tục ra tay. Hội trưởng đại nhân còn đứng bên cạnh, to con lầm lì, trông còn kinh hơn >_<
Vì vậy hắn ta chọn về nhà tiếp tục đánh vợ. Đêm đến, Trình Trịnh gọi điện thoại 3 lần, Con Vịt không hề nhấc máy; đến lần thứ 4 thì cũng phải đứng lên nghe. Bên kia có tiếng kinh thiên động địa, tên kính gọng vàng kia đã đánh gãy tay cô ta.
Sau khi Con Vịt cúp điện thoại, hội trưởng đại nhân rất bình tĩnh: “Mày nói vì sao chồng cô ta lại biết mày đã đến Thượng Hải?”
Con Vịt không nói gì.
“Nó có biết chúng ta ở đây, sao có thể biết chính xác là phòng này? Mày và cô ta đã lâu không gặp mặt, tại sao nó lại tự nhiên hầm hè tới đòi liều mạng với mày?”
Con Vịt rũ rũ điếu thuốc, hội trưởng đại nhân lại đánh thêm một đòn: “Người đàn bà này không đơn giản như bề ngoài đâu Vịt *hí hí cute vãi*, cô ta cố ý đòi ly hôn, cố ý làm lý do ly hôn liên quan đến mày. Chọc cho thằng kia rồ lên, vì đi theo mày mà lại nối lại tình cảm được với mày. Cô ta muốn ăn mày!”
“Nhưng lão Thánh… Hay chúng ta cứ đưa người đến bệnh viện rồi nói sau”
“Một khi mày ra mặt thì sẽ không được yên nữa, nghĩ cho kỹ”
Con Vịt quay lưng về phía cửa sổ. Ngoài kia, màn đêm dày đặc không ánh đèn. Mặt cậu cũng sưng một cục, tên kia ra tay cũng không nhẹ. Cậu áp khăn ấm lên mặt: “Cứ đưa cô ấy đi bệnh viện đã”
Tháng 9 cùng năm, Trình Trình và chồng ly hôn, cô ta dắt theo đứa con gái Trình Minh Minh 1.5 tuổi về thành phố của Con Vịt, để con bé nhận Con Vịt làm bố nuôi. Bố mẹ Con Vịt đều phản đối nhưng Trình Minh Minh lại rất ngoan, con bé cũng thấy chú tốt hơn bố đẻ mình, lại nhỏ tuổi, không nhớ rõ mặt bố, vì thế cũng coi Con Vịt như bố mình mà gọi.
Hội trưởng đại nhân thường xuyên cười cợt cậu: “Con Vịt, xem như tự mày rơi vào đầm lầy, khả năng thoát ra chẳng có”
Mẹ Con Vịt hết hồn. Vốn bà cũng có cảm tình với Trình Trình: trước đây hai nhà sống cùng tòa nhà, hồi tiểu học Con Vịt toàn cõng Trình Trình đi học. Bà và bố Con Vịt vẫn coi con bé là con dâu nhà mình, hai đứa coi như thanh mai trúc mã, đều rất vô tư.
Mỗi ngày bà cho con một đồng tiền ăn sáng thì hết tám mao vào đồ ăn vặt cho con dâu nhỏ. Bài tập của con bé bảy ngày thì hết năm ngày Con Vịt làm hộ, còn lại hai ngày không làm vì là cuối tuần nghỉ, không có bài.
Năm nhất sơ trung, con bé mê thư pháp, Con Vịt cũng cùng cô tham gia nhóm thư pháp – cuối cùng Con Vịt viết được chữ rất đẹp, còn con bé thì cuối năm đòi đổi sang học thanh nhạc. Con Vịt theo đi học thanh nhạc, đến khi Con Vịt đạt đến trình độ ca hát khá chuyên nghiệp thì con bé lại đòi nhảy sang mỹ thuật tạo hình.
Lên Trung học hai người vẫn học cùng nhau. Con bé lại có năng khiếu mỹ thuật tạo hình, khi đi thi cần linh cảm mà yêu cầu Con Vịt kích thích cảm quan. Con Vịt xả thân trần truồng, kết quả chẳng vẽ được mà hai người suýt nữa lau súng cướp cò.
Từ đó, hai người tự đính ước, thề non hẹn biển, lời ngon tiếng ngọt, mọi điều đều rất êm tai.
Bố mẹ hai bên đều hài lòng, lỏng tay, để hai đứa tự phát triển.
1.Như chương 69 đã nói, nguyên văn là đeo lưỡi cày đi canh tác
2.Nguyên văn: Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi. Cây trong rừng mà cao lớn hơn các cây khác sẽ bị gió thổi ngã
3.Xin cứu với. Chương này bà tác giả cứ như viết lại từ đầu :)) Mình chả hiểu câu này nghĩa là gì
4.Nguyên văn: Áp Tử, cũng chính là CON VỊT :)) Theo các bạn, nên để tên nào? Vì ban đầu truyện để Bao Tử = Bánh Bao nên mình cũng dịch luôn ra í, k biết nên k
5.Mình thử tra theo từ khóa “baike NC” thì ra một định nghĩa, đại khái NC là một trong loạt sản phẩm phần mềm quản lý doanh nghiệp cao cấp quốc tế. Không biết còn nghĩa nào khác không? Nếu đúng thì “thân phận NC” chắc kiểu VIP bên game mình?
6.Mình nghĩ phần Chương 70 – Chương 81 được viết sau một thời gian, vì thế nên nó cứ như kiểu giới thiệu lại hàng loạt, lủng cà lủng củng =.=
/82
|