Ông Hùng_ ba của Du sau khi nhận 1 cuộc gọi liền hấp tấp chạy đến điểm hẹn
Mà đối diện ông lúc này chính là cụ Bắc.
– Chào bác_ ông hùng cất tiếng trước có trời mới biết trong lòng ông lúc này khẩn trương như thế nào.
– tôi không thích dài dòng, vào thẳng vấn đề chính luôn nhỉ! Chắc cậu cũng đã rõ lí do mà tôi gọi cậu tới đây rồi chứ?_ Cụ Bắc tay cầm ly cà phê nóng hổi thổi 1 hơi nhẹ
– Vâng, chuyện này có liên quan đến con bé phải không!_ Ngữ điệu của ông chính là khẳng định. Trong lòng thầm thở dài, điều ông lo sợ rốt cuộc cũng đã đến rồi.
– Ta muốn con bé nhận tổ quy tông!_ Đây đích thị là 1 câu mệnh lệnh, chính là không cho phép việc từ chối.
– Việc này… _ Ông Hùng do dự hồi lâu.
– Haizz… Cậu nên vì con bé mà suy nghĩ 1 chút, như vậy không phải sẽ tốt hơn sao?_ cụ Bắc thở dài 1 tiếng cũng là tận lực khuyên giải.
– … Bác cũng rõ Nguyệt đã giao con bé cho con chăm sóc. Nguyệt chính là hy vọng con bé không gặp phải tình huống giống mình ngày trước.
Ông vẫn còn nhớ rất rõ bộ dáng đau khổ của Nguyệt lúc đó. Ông đã hứa với Nguyệt phải để con bé sống 1 cuộc sống tự do tự tại, không có áp đặt.
– Điều này ta đương nhiên đã nghĩ tới cũng đã cho người xử lí tốt lắm, ta đảm bảo sau này sẽ không có ai ép buộc con bé lấy người mà mình không thích_ cụ Bắc lời nói rõ ràng chắc nịch khiến ông Hùng động tâm.
– Đây cũng không phải là chuyện nhỏ,… con cần thời gian để suy nghĩ thêm_ Ông Hùng nhíu mày hồi lâu, trả lời.
Đây quả thật là chuyện lớn, ông không thể tùy tiện quyết định được. Ít nhất cũng phải dò hỏi 1 chút từ phía Du đã.
°°°°°
.
/////////
Trong quán karaoke.
– Cô?
– Cậu?
2 thanh âm 1 trầm thấp 1 trong trẻo cùng lúc vang lên.
Mà chủ nhân của 2 thanh âm này khi nhìn thấy nhau liền kinh ngạc không thôi.
1 nam 1 nữ này không phải ai xa lạ mà chính là Sang và Như.
– Không ngờ luôn đó nha!_ Như cười yếu ớt nhìn Sang, tròng mắt không che nổi vẻ kinh ngạc. Sao cô lại có thể quên mất người này chứ
– Đúng vậy! Không ngờ chúng ta là bạn cùng lớp thời cấp 2
Sang ban đầu cũng không định đi buổi tiệc họp mặt này nhưng do Kiệt cứ ở 1 bên trừng mắt cậu mãi. Cũng không biết là nổi điên cái gì mà cứ ép cậu đi cho bằng được
Ai da… cái này phải nói đến… vài hôm trước Như không hiểu sao lại lỡ mồm khai ra chuyện cô với Sang mất mặt như thế nào lại lăn lên giường nằm.
Thế là Kiệt nổi lên ý định muốn nối dây tơ hồng cho 2 người. Như vậy thì hắn lại bớt đi 1 tình địch rồi.
Aii… lại nói, Như đó giờ mặt dày như vậy, không ngờ khi nghe cô nhắc đến chuyện của Sang trên mặt lại hiện lên 1 tầng đỏ ửng. Đây không phải có ý thì là gì.
– Sao tôi có 1 chút ấn tượng gì về cậu vậy nhỉ?_ Như nhíu nhíu mày, cô vốn chơi thân với Kiệt cũng từ những năm cấp 2 mà.
– Học kì sau của năm lớp 9 tôi mới chuyển vào đây_ Sang bình thản đáp.
– À, phải rồi nhỉ? Cuối năm lớp 9 hết hơn 1 nửa số tiết học tôi đều cúp hết mà, không gặp cũng phải. Mà với cái tính tình này của cậu muốn nói chuyện với người khác nhiều hơn 1 câu cũng thật khó a… ha ha… cục băng di động.
Như sảng khoái cười 2 tiếng trêu ghẹo Sang.
– Cục băng di động?_ Sang nhướng mày, khóe môi giật giật. Biệt danh kiểu gì a~
– Không phải sao? Cười lên không phải nhìn càng đẹp trai hơn sao? Cười cho tỷ tỷ coi tí nào!_ Như lại buông giọng đùa giỡn.
Tay thì vươn lên kéo kéo 2 bên khóe miệng của Sang.
.
Sang cảm thấy người này dường như chơi đùa rất vui đi. Đến khi Như kéo đến nỗi miệng cậu muốn lệch Sang lúc này mới lên tiếng.
– Chơi rất vui sao?_ nhìn con người cười đến vô tâm vô phế trước mặt Sang híp mắt hỏi.
– Phải a~ ai da… da mặt của cậu sờ thật đã tay mà_ Như vẫn không ngừng động tác trong tay, thành thật khen.
Sang trầm mặc 1 lúc rồi cũng vươn tay nhào nhào nặn nặn da mặt của Như. Lúc này cậu mới buông 1 câu làm Như tái mặt
.
– Da mặt cô toàn dầu …nhờn_ Sang không biết là vô tình hay là có ý mắng người.
– Cậu…_ Như nghẹn họng trân trối nhìn Sang.
– Khụ khụ… 2 người, đang làm cái gì a?_ Đúng lúc Kiệt vừa tới liền chứng kiến 1 cảnh này.
Ừm. Không tệ, xem ra Sang cũng không phải là không có cảm tình với Như. Nếu không thì cũng sẽ không để Như chạm vào mặt mình rồi. Kiệt thầm nghĩ.
– Ách… không phải cậu nói sẽ không tới sao?_ Như có chút chột dạ buông tay, cất tiếng hỏi.
– Ban đầu quả thật thì có việc bận nhưng đã xử lí tốt lắm…. ngược lại, nếu tôi mà không đến thì làm sao thấy được cảnh 2 người hú hí này nọ hả?
.
Kiệt cười gian xảo nhìn 2 người. Mối quan hệ giữa Kiệt và Sang xem như được cải thiện tốt lắm nhưng lại vì Du từ chối tình cảm của Sang mà khi nói chuyện cũng có đôi chút gượng gạo.
– Hú hí gì hả? Có cậu mới hú hí! Cả dòng họ nhà cậu đi mà hú hí này nọ với nhau!_ Như thẹn quá hóa giận, tay thọt thọt vào ngực Kiệt, đáp trả.
Thấy bộ dạng thẹn mà không thể làm gì của cô Kiệt cũng cười phá lên.
Ngay cả Sang dang chống cằm ngồi kế bên cũng không nhịn được mà cong cong khóe miệng. Người con gái này cũng không đến nỗi tệ~
¤¤¤
Kiệt từ nhà vệ sinh trở về phòng. Lúc đi đến trước cửa phòng không ngờ lại gặp phải 1 đôi nam nữ đang từ phòng kế bên đi ra.
Bộ dạng muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu thân thiết. Người con gái còn ôm cả cánh tay của người con trai. Không biết là vô tình hay cố ý mà bộ ngực luôn hướng về phía tay người kia mà cạ cạ.^^
Đúng lúc này, người con gái cũng đã thấy Kiệt. Cô ngay lập tức bỏ cánh tay đang ôm người con trai ra. Bộ dạng vừa kinh hỉ vui mừng vừa ngạc nhiên.
Cũng không để ý đến cái nhăn mày khó chịu của người con trai kia mà chạy thẳng. Mà hướng đi tới chính là chỗ Kiệt đang đứng.
Ngay lúc hắn định mở cửa phonhf thì 1 thanh âm cất lên làm động tác trong tay hắn ngừng lại.
– Anh Kiệt….
○○○○
Ôhôhô… đố mấy nàng cô gái vừa cất tiếng lên là ai nào… suy nghĩ a~
Mà đối diện ông lúc này chính là cụ Bắc.
– Chào bác_ ông hùng cất tiếng trước có trời mới biết trong lòng ông lúc này khẩn trương như thế nào.
– tôi không thích dài dòng, vào thẳng vấn đề chính luôn nhỉ! Chắc cậu cũng đã rõ lí do mà tôi gọi cậu tới đây rồi chứ?_ Cụ Bắc tay cầm ly cà phê nóng hổi thổi 1 hơi nhẹ
– Vâng, chuyện này có liên quan đến con bé phải không!_ Ngữ điệu của ông chính là khẳng định. Trong lòng thầm thở dài, điều ông lo sợ rốt cuộc cũng đã đến rồi.
– Ta muốn con bé nhận tổ quy tông!_ Đây đích thị là 1 câu mệnh lệnh, chính là không cho phép việc từ chối.
– Việc này… _ Ông Hùng do dự hồi lâu.
– Haizz… Cậu nên vì con bé mà suy nghĩ 1 chút, như vậy không phải sẽ tốt hơn sao?_ cụ Bắc thở dài 1 tiếng cũng là tận lực khuyên giải.
– … Bác cũng rõ Nguyệt đã giao con bé cho con chăm sóc. Nguyệt chính là hy vọng con bé không gặp phải tình huống giống mình ngày trước.
Ông vẫn còn nhớ rất rõ bộ dáng đau khổ của Nguyệt lúc đó. Ông đã hứa với Nguyệt phải để con bé sống 1 cuộc sống tự do tự tại, không có áp đặt.
– Điều này ta đương nhiên đã nghĩ tới cũng đã cho người xử lí tốt lắm, ta đảm bảo sau này sẽ không có ai ép buộc con bé lấy người mà mình không thích_ cụ Bắc lời nói rõ ràng chắc nịch khiến ông Hùng động tâm.
– Đây cũng không phải là chuyện nhỏ,… con cần thời gian để suy nghĩ thêm_ Ông Hùng nhíu mày hồi lâu, trả lời.
Đây quả thật là chuyện lớn, ông không thể tùy tiện quyết định được. Ít nhất cũng phải dò hỏi 1 chút từ phía Du đã.
°°°°°
.
/////////
Trong quán karaoke.
– Cô?
– Cậu?
2 thanh âm 1 trầm thấp 1 trong trẻo cùng lúc vang lên.
Mà chủ nhân của 2 thanh âm này khi nhìn thấy nhau liền kinh ngạc không thôi.
1 nam 1 nữ này không phải ai xa lạ mà chính là Sang và Như.
– Không ngờ luôn đó nha!_ Như cười yếu ớt nhìn Sang, tròng mắt không che nổi vẻ kinh ngạc. Sao cô lại có thể quên mất người này chứ
– Đúng vậy! Không ngờ chúng ta là bạn cùng lớp thời cấp 2
Sang ban đầu cũng không định đi buổi tiệc họp mặt này nhưng do Kiệt cứ ở 1 bên trừng mắt cậu mãi. Cũng không biết là nổi điên cái gì mà cứ ép cậu đi cho bằng được
Ai da… cái này phải nói đến… vài hôm trước Như không hiểu sao lại lỡ mồm khai ra chuyện cô với Sang mất mặt như thế nào lại lăn lên giường nằm.
Thế là Kiệt nổi lên ý định muốn nối dây tơ hồng cho 2 người. Như vậy thì hắn lại bớt đi 1 tình địch rồi.
Aii… lại nói, Như đó giờ mặt dày như vậy, không ngờ khi nghe cô nhắc đến chuyện của Sang trên mặt lại hiện lên 1 tầng đỏ ửng. Đây không phải có ý thì là gì.
– Sao tôi có 1 chút ấn tượng gì về cậu vậy nhỉ?_ Như nhíu nhíu mày, cô vốn chơi thân với Kiệt cũng từ những năm cấp 2 mà.
– Học kì sau của năm lớp 9 tôi mới chuyển vào đây_ Sang bình thản đáp.
– À, phải rồi nhỉ? Cuối năm lớp 9 hết hơn 1 nửa số tiết học tôi đều cúp hết mà, không gặp cũng phải. Mà với cái tính tình này của cậu muốn nói chuyện với người khác nhiều hơn 1 câu cũng thật khó a… ha ha… cục băng di động.
Như sảng khoái cười 2 tiếng trêu ghẹo Sang.
– Cục băng di động?_ Sang nhướng mày, khóe môi giật giật. Biệt danh kiểu gì a~
– Không phải sao? Cười lên không phải nhìn càng đẹp trai hơn sao? Cười cho tỷ tỷ coi tí nào!_ Như lại buông giọng đùa giỡn.
Tay thì vươn lên kéo kéo 2 bên khóe miệng của Sang.
.
Sang cảm thấy người này dường như chơi đùa rất vui đi. Đến khi Như kéo đến nỗi miệng cậu muốn lệch Sang lúc này mới lên tiếng.
– Chơi rất vui sao?_ nhìn con người cười đến vô tâm vô phế trước mặt Sang híp mắt hỏi.
– Phải a~ ai da… da mặt của cậu sờ thật đã tay mà_ Như vẫn không ngừng động tác trong tay, thành thật khen.
Sang trầm mặc 1 lúc rồi cũng vươn tay nhào nhào nặn nặn da mặt của Như. Lúc này cậu mới buông 1 câu làm Như tái mặt
.
– Da mặt cô toàn dầu …nhờn_ Sang không biết là vô tình hay là có ý mắng người.
– Cậu…_ Như nghẹn họng trân trối nhìn Sang.
– Khụ khụ… 2 người, đang làm cái gì a?_ Đúng lúc Kiệt vừa tới liền chứng kiến 1 cảnh này.
Ừm. Không tệ, xem ra Sang cũng không phải là không có cảm tình với Như. Nếu không thì cũng sẽ không để Như chạm vào mặt mình rồi. Kiệt thầm nghĩ.
– Ách… không phải cậu nói sẽ không tới sao?_ Như có chút chột dạ buông tay, cất tiếng hỏi.
– Ban đầu quả thật thì có việc bận nhưng đã xử lí tốt lắm…. ngược lại, nếu tôi mà không đến thì làm sao thấy được cảnh 2 người hú hí này nọ hả?
.
Kiệt cười gian xảo nhìn 2 người. Mối quan hệ giữa Kiệt và Sang xem như được cải thiện tốt lắm nhưng lại vì Du từ chối tình cảm của Sang mà khi nói chuyện cũng có đôi chút gượng gạo.
– Hú hí gì hả? Có cậu mới hú hí! Cả dòng họ nhà cậu đi mà hú hí này nọ với nhau!_ Như thẹn quá hóa giận, tay thọt thọt vào ngực Kiệt, đáp trả.
Thấy bộ dạng thẹn mà không thể làm gì của cô Kiệt cũng cười phá lên.
Ngay cả Sang dang chống cằm ngồi kế bên cũng không nhịn được mà cong cong khóe miệng. Người con gái này cũng không đến nỗi tệ~
¤¤¤
Kiệt từ nhà vệ sinh trở về phòng. Lúc đi đến trước cửa phòng không ngờ lại gặp phải 1 đôi nam nữ đang từ phòng kế bên đi ra.
Bộ dạng muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu thân thiết. Người con gái còn ôm cả cánh tay của người con trai. Không biết là vô tình hay cố ý mà bộ ngực luôn hướng về phía tay người kia mà cạ cạ.^^
Đúng lúc này, người con gái cũng đã thấy Kiệt. Cô ngay lập tức bỏ cánh tay đang ôm người con trai ra. Bộ dạng vừa kinh hỉ vui mừng vừa ngạc nhiên.
Cũng không để ý đến cái nhăn mày khó chịu của người con trai kia mà chạy thẳng. Mà hướng đi tới chính là chỗ Kiệt đang đứng.
Ngay lúc hắn định mở cửa phonhf thì 1 thanh âm cất lên làm động tác trong tay hắn ngừng lại.
– Anh Kiệt….
○○○○
Ôhôhô… đố mấy nàng cô gái vừa cất tiếng lên là ai nào… suy nghĩ a~
/82
|