Anh Trai Xấu Xa

Chương 5

/42


Edit: Lazy Nguyen

Beta: Sahara

Bởi vì Trác Hàng lật lọng mà nửa kỳ sau, Lục Tiểu Nhạc học tập trong tình trạng lên lớp không nghe giảng, bài tập không thèm làm, kiểm tra thì điểm chác ngày một khó coi, khiến cho cô giáo Lương chủ nhiệm tức muốn chết.

Dựa vào kinh nghiệm dạy học của cô giáo Lương nhiều năm qua, cô cảm thấy để Lục Tiểu Nhạc đạt thành tích cao kỳ thực không hề khó. Nếu xem xét kỹ sẽ thấy, đứa trẻ này không những thông mình nhạy bén mà còn tư duy sáng tạo, hơn nữa trí nhớ cũng rất tốt. Các học sinh khác phải nhìn mười lần mới nhớ được một từ tiếng anh, còn Tiểu Nhạc chỉ cần nhìn hai lần là nhớ. Đây chắc chắn là một đứa trẻ có năng khiếu.

Nhưng vấn đề quan trọng hiện nay là đứa trẻ này không đặt việc học lên hàng quan trọng. Năm học lớp sáu sắp kết thúc rồi, bọn trẻ cũng sắp lên cao trung. Nếu như bây giờ không dạy dỗ cho tốt, chắc chắn sau này sẽ không có cách nào dạy được.

Bằng thái độ của một người có trách nhiệm với tương lai của Lục Tiểu Nhạc, cô giáo Lương quyết định đi thăm gia đình học sinh.

Nghe nói cô giáo muốn đi thăm hỏi các gia đình, Lục Tiểu Nhạc không lo lắng giống các học sinh khác, ngược lại trong lòng có chút tính toán.

Nghĩ lại thì cũng đã nửa năm rồi kể từ lần đầu tiên hai mẹ con bìm bịp kia đến nhà Tiểu Nhạc. Trong thời gian đó, Tiểu Nhạc có mắng chửi, có cãi nhau, nhưng vẫn không thể làm xê dịch một chút vị trí của hai mẹ con họ trong lòng ba mình, ngược lại, số lần bọn họ lại đến nhà cô ngày càng nhiều.

Lục Tiểu Nhạc năm nay tuy vẫn còn nhỏ tuổi nhưng rất hiểu rõ chuyện này nghĩa là gì. Thay vì để hộ khẩu nhà mình xuất hiện thêm hai cái tên không vừa mắt, không bằng cô tự xuất trận còn hơn, cô sẽ thay ba ba tìm một người thuận mắt, còn hơn là phải cả ngày chịu đựng tên Trác Hàng bắt nạt mình.

Người đầu tiên mà Lục Tiểu Nhạc cảm thấy thuận mắt nhất chính là cô giáo Lương.

Nói thật, cô giáo Lương kỳ thực không tệ, ngoại trừ một vài điểm, hơi béo, mặt hơi tròn, con mắt hơi nhỏ, mũi tẹt, tàn nhanh hơi nhiều. Ngoài những điểm đó ra, cũng không có gì không tốt. Chí ít thì cô Lương chưa từng kết hôn, cho nên sẽ không thể mang đến một đứa con riêng chọc tức Tiểu Nhạc.

Lục Tiểu Nhạc đang mải tính toán thì cô giáo Lương đến tìm cô. Tiểu Nhạc cố tình nói: “ Cô ơi, hôm nay cô có thể mặc chiếc váy màu hồng phấn đến nhà em không?”

Cô giáo Lương mộng mị không hiểu gì liền quay sang hỏi: “Vì sao?”

“Bởi vì ba em nói, nhìn cô mặc bộ váy hồng phấn đặc biệt xinh đẹp”

Một câu nói, cô giáo Lương nghe xong mặt đỏ tới mang tai.

Là một người đàn ông ba mươi bảy tuổi, Lục Tạ Quốc nhìn thế nào cũng không giống như đã làm cha của một đứa trẻ mười hai tuổi. Dáng người cao ráo, to lớn, ngoài trừ những lúc bị con gái chọc tức ra thì lúc nào cũng dịu dàng lịch lãm, hấp dẫn vô số ánh mắt của phụ nữ.

Cô giáo Lương ban đầu chỉ là muốn trao đổi với vị phụ huynh này, vậy mà lúc này phát hiện ra đối phương lại quan tậm mình như vậy, nét e thẹn thoáng lộ ra trên mặt.

“Trẻ con không hiểu chuyện, đừng nói lung tung!”

Tám giờ tối, chuông của vang lên, Lục Tiểu Nhạc chạy ra mở của. Nhìn thấy cô giáo Lương đứng ngoài cửa mặc chiếc váy hồng phấn, Tiểu Nhạc không giấu nổi vui vẻ.

“Cô giáo Lương, ngày hôm nay cô thật đẹp!” Tiểu Nhạc bắt đầu nịnh nọt.

Tất nhiên, nịnh nọt đúng lúc, cô giáo Lương nét mặt cười tươi như hoa, len lén đứng ở phía sau Tiểu Nhạc nhìn Lục Tạ Quốc, đồ trang sức trang nhã phản chiếu gương mặt đỏ ửng, nhất thời không biết nói cái gì.

“Cô giáo Lương, chào cô, mau vào ngồi đi.” Lục Tạ Quốc mời.

“Đúng đúng, cô giáo Lương mau vào đi!” Tiểu Nhạc ôm tay cô giáo Lương nhiệt tình mà kéo cô tới ngồi trên sô pha.

“Ba, ba cũng ngồi đi!” Cô cũng kéo ba cô đến ngồi bên cạnh cô Lương.

“Hai người trò chuyện trước, con đi pha trà!” Cô nói xong, liền mang theo bình chạy vào phòng bếp, bóng lưng giống hệt con thỏ con ăn vụng cỏ.

Lục Tạ Quốc nhìn con gái như vậy, không khỏi cười rộ lên: “Cô giáo Lương, xem ra con gái của tôi thực sự rất thích cô. Trước đây có thầy giáo đến thăm gia đình, con bé không nói tiếng nào tự mình trốn ở trong phòng, chưa từng nhiệt tình như hôm nay.”

“Kỳ thực Tiểu Nhạc là đứa trẻ rất thông minh, đầu óc cũng nhạy bén, chỉ là tính tình có chút nóng nảy, không quá chú ý học tập”

“Đều do tôi không tốt, khiến nó từ nhỏ sống trong gia đình thiếu mẹ. Không được mẹ nuôi dạy, cho nên bây giờ mới thành ra như vậy.” Lục Tạ Quốc thở dài.

“Ba Tiểu Nhạc đừng nói vậy. Thực ra bây giờ chuyện cha mẹ bất hòa chia ta rất nhiều, nếu như anh cảm thấy Tiểu Nhạc là do thiếu tình cảm của mẹ thì có thể… giúp nó tìm một người mẹ mới.” Cô giáo Lương xấu hổ tự đưa ra ý kiến của mình.

“Cô nói rất đúng, gần đây tôi cũng một mực lo lắng chuyện này, nhưng chuyện này chỉ có cô giáo Lương mới có khả năng giúp ta!”

Nhanh như vậy? Cô giáo Lương đột nhiên có chút không thoải mái, đỏ mặt nói: “Kỳ thực tôi nghĩ chuyện này hay là thuận theo tự nhiên là tốt nhất, không thể sốt ruột, từ từ sẽ đến…”

“Thế nhưng cô giáo Lương, tôi không thể đợi thêm lát nữa!” Lục Tạ Quốc trên mặt lộ ra nét lo lắng, “Vì Tiểu Nhạc, tôi đã để cô ấy chờ nửa năm, một người phụ nữ muốn nuôi một đứa bé thật sự rất cực khổ”

Cái gì à, gia đình mỗi một con! Cô giáo Lương nghĩ như vậy, nét tươi cười trên mặt đột nhiên cứng lại, rồi mỗi chữ mỗi câu hỏi: “Anh…vừa nói cái gì?”

“Kỳ thực tôi có ý vậy, mong cô giáo Lương có thể giúp đỡ, khuyên Tiểu Nhạc chấp nhận việc tôi tái hôn, Tiểu Nhạc thích cô, nhất định nghe cô nói… Cô giáo Lương? Cô giáo Lương!”

“A! Chuyện gì?” Cô giáo Lương lấy lại tinh thần, trên mặt biểu tình đặc biệt phức tạp.

“Cô giáo Lương, chuyện này thực chỉ có cô có khả năng giúp! Cầu xin cô!”

“Nếu trong khả năng tôi nhất định giúp” Cô giáo Lương ngoài miệng tuy ưng thuân, nhưng trong lòng lại ào ào nhỏ máu. (tội nghiệp cô Lương, cô nhất định sẽ tìm được người đàn ông thích *lau nước mắt*)

Ở phía sau, Lục Tiểu Nhạc tại phòng bếp nghe lén tất thảy mọi thứ đột nhiên vọt ra, trên mặt sớm mất nét tươi cười, trong mắt tràn ngập căm phẫn!

“Con không muốn!” Tiểu Nhạc hét lên với Lục Tạ Quốc “Con không muốn người phụ nữ kia làm mẹ con, con không muốn! Không muốn!”

“Con nói cái gì!” Lục Tạ Quốc có chút tức giận đứng lên.

“Hai người nói chuyện con đều nghe cả! Người phụ nữ kia suy cho cùng đâu phải mẹ con? Là ba không mong mẹ trở về, chỉ muốn cho bà ta làm mẹ con, con không cần! Gọi bà ta là mẹ, không xứng!”

“Bộp….”

Một tiếng bạt tai trong trẻo cắt ngang lời của Tiểu Nhạc, Lục Tạ Quốc giơ tay, cả người bởi kích động mà có chút run rẩy.

Lục Tiểu Nhạc chừng như ngây dại, tuy là mấy năm qua, cô làm cho ba không vui, phiền lòng, thế nhưng trong đầu cô cho rằng dù bản thân mình làm bao nhiêu chuyện sai trái, ba cũng phải bao dung cô. Nhưng thế mà, ngày hôm nay ba vậy mà vì một người phụ nữ khác mà đánh cô!

Cô quyết định làm trái với bản thân mình, lẳng lặng trốn đi, che mặt, xoay người trong nháy mắt tông cửa xông ra.

“A! Đừng chạy Tiểu Nhạc! Tiểu Nhạc!” Toàn bộ sự kiện người bị thương sâu nhất là cô giáo Lương, cô gắt gao đuổi theo Tiểu Nhạc.


/42

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status