Edit: Dâu Tây Nhỏ
Anh Lỗi lửa giận công tâm, đẩy hai chân Dương Tử Lam ra, không mang theo chút dịu dàng nào, cường ngạnh cố gắng đi vào trong cơ thể cô, trong miệng hùng hổ nói
" Thao chết cô, tiện nhân, suốt ngày chỉ biết quyến rũ đàn ông, thối kỹ nữ. . ."
" Đau. . . A. . . Khốn nạn. . . Buông tôi ra. "
Hạ thể Dương Tử Lam đau rát, đau đến nỗi không cách nào phát ra tiếng chỉ có thể thở hổn hển, tiểu huyệt co giật chèn ép gậy thịt lớn, anh Lỗi bị kẹp chặt cũng có chút đau, nhưng nhiều hơn chính là vui vẻ.
Thân thể Dương Tử Lam lồi lõm đều có, bị anh Lỗi thô kệch áp dưới thân, nhũ hoa đầy đặn theo từng nhịp va chạm không ngừng rung động, u cốc giữa hai chân bị một cây gậy tím đen thô to trừu cắm
Hai người kỳ thực đã giao cấu với nhau không ít lần, nhưng đây là lần đầu tiên Dương Tử Lam bị đối đãi như thế này, khuôn mặt sáng sủa dính đầy nước mắt, bất khuất không buông tha mắng
" Kẻ bất lực. .. mới khi dễ phụ nữ. . . Anh dám chạm vào Dung Dật Thần thử xem. . . A a. . ."
Anh Lỗi hung hăng quăng cho cô hai cái tát " Ông đây không dám đụng vào hắn? Cái tên ẻo lả đó. . ."
Dương Tử Lam hướng mặt nhìn hắn đầy khinh bỉ mở miệng " Anh căn bản đánh không lại hắn sao. . ."
Anh Lỗi nhe răng toét miệng nói " Ngày mai, một phát súng giết chết hắn."
Kỳ thực chuyện gì Dung Dật Thần cũng chưa từng làm, nhưng cừu hận lại phải hứng chịu thật nhiều.
Dung Ân Ân lo lắng kéo cổ áo của anh, nhỏ giọng nói " Anh hai, ngày mai anh ta sẽ không thực sự. . ."
" Không có chuyện gì, hắn sẽ không làm thế"
Dung Dật Thần xoa đầu em gái, côn thịt chạm vào phía ngoài hoa huyệt cách lớp tơ lụa mềm mại. Em gái tuổi còn nhỏ, thân thể còn chưa đủ lớn, cho nên động tác của Dung Dật Thần cũng không quá kịch liệt, cực kỳ để ý đến cảm thụ của cô.
Dung Ân Ân vòng tay ôm lấy eo anh, giống như ôm con búp bê nhỏ vào trong ngực, ở giữa hai chân của anh trai khe khẽ nhấp nhô, côn thịt hoàn toàn bị nhét vào trong cơ thể cô, đụng tới tận miệng tử cung, tần suất trừu cắm cùng độ mạnh yếu lại nhẹ vô cùng, Dung Ân Ân tuy rằng rất thoải mái nhưng cũng không quá thỏa mãn
Anh Lỗi ở bên kia đã sớm rên rỉ không ngừng, phỏng chừng người ở trong khu nhà cao cấp này đều nghe thấy được, bất quá không ai dám sang đây ngăn cản.
Lúc đầu Dương Tử Lam còn buồn bực lớn tiếng la, lại bị một cây côn thịt điên cuồng ra vào trong thân thể. Âm đạo chậm rãi chảy ra dịch mật, làm trơn lối đi vào tại nơi hai người giao cấu, hành động mãnh liệt cùng hung hăng, ngược lại khơi dậy một cỗ vui vẻ.
" Như thế này đã chảy ra nước, quả nhiên dâm đãng. . ."
Anh Lỗi cười gằn làm càng vui sướng hơn, côn thịt giống như cây cọc đánh mạnh vào trong thân thể cô, phát ra thanh âm 'ba ba' va chạm.
" A a a. . . Không muốn.. . Khốn nạn. . ."
Dương Tử Lam rên rỉ cả người run rẩy, âm thanh cuối cùng lại có chút nũng nịu, như là đón ý nói hùa theo anh Lỗi
Anh Lỗi ở trong cơ thể Dương Tử Lam ra vào mấy trăm cái mới chịu đem côn thịt rút ra, sau đó lại nhét vào trong miệng của cô, phun ra dịch trắng tanh hôi
" Uống sạch sẽ tinh dịch cho lão tử. . ."
Côn thịt chỉ vào tới phân nửa, không ít dịch trắng từ trong miệng chảy ra, làm ướt nhẹp khuôn mặt của Dương Tử Lam.
Anh Lỗi buông Dương Tử Lam ra, cô nằm ở trên đất nôn mửa một lúc, nửa thân thể trần truồng một bên khóc một bên chạy. Anh Lỗi nhìn bóng lưng cô biến mất, sắc mặt âm trầm cũng đuổi theo, rốt cục còn lại hai anh em đang trốn ở trong rừng cây.
" Anh hai, bọn họ đi rồi?" Dung Ân Ân hơi ngó mặt nhìn một chút, xác định bọn họ đã đi mất mới thở phào một hơi
" Bọn họ thật ồn ào. . ."
" Đúng vậy. . ." Phân thân của Dung Dật Thần ra vào trong cơ thể của Ân Ân rất đều đặn, tùy ý trả lời em gái.
" Có thể hay không nhanh lên một chút." Dung Ân Ân cho rằng anh trai làm chậm như vậy, là bởi vì sợ bên cạnh có người nghe được, ngượng ngùng nhẹ giọng giục.
Dung Dật Thần hơi sững sờ, liếc nhìn bộ vị chỗ hai người giao hợp
" Em chịu được à?"
" Chịu được. . ."
Dung Ân Ân cúi đầu, khuôn mặt đỏ bừng, dịu giọng nói " Thật quá chậm rồi."
Dung Dật Thần phốc cười ra tiếng, nâng eo thon của cô lên, lại thoáng cái buông ra, côn thịt chợt tiến vào, đánh vào huyệt thịt nhỏ xinh, trong nháy mắt khiến cho cô đạt tới cao trào.
" Em thật nhạy cảm. .." Khoé miệng Dung Dật Thần hơi cong lên, lại bị em gái nổi giận đánh cho một cái.
Không có ai quấy rối hai người làm tận hứng hơn nhiều, lá cây khô vang lên xào xạt, kèm theo tiếng rên rỉ như mèo của Dung Ân Ân
Hai người triền miên đến sau nửa đêm, Dung Ân Ân đã bất tỉnh, giữa hai chân còn chảy ra tinh dịch của anh trai, đoạn đường này là anh trai cõng cô trở về
Trọng lượng của người phía trên mặc dù rất nhẹ, anh lại cảm thấy đặc biệt trầm trọng. Đối với Dung Dật Thần mà nói, người anh đang cõng ở trên lưng không còn đơn giản là em gái nữa. . .
Anh Lỗi lửa giận công tâm, đẩy hai chân Dương Tử Lam ra, không mang theo chút dịu dàng nào, cường ngạnh cố gắng đi vào trong cơ thể cô, trong miệng hùng hổ nói
" Thao chết cô, tiện nhân, suốt ngày chỉ biết quyến rũ đàn ông, thối kỹ nữ. . ."
" Đau. . . A. . . Khốn nạn. . . Buông tôi ra. "
Hạ thể Dương Tử Lam đau rát, đau đến nỗi không cách nào phát ra tiếng chỉ có thể thở hổn hển, tiểu huyệt co giật chèn ép gậy thịt lớn, anh Lỗi bị kẹp chặt cũng có chút đau, nhưng nhiều hơn chính là vui vẻ.
Thân thể Dương Tử Lam lồi lõm đều có, bị anh Lỗi thô kệch áp dưới thân, nhũ hoa đầy đặn theo từng nhịp va chạm không ngừng rung động, u cốc giữa hai chân bị một cây gậy tím đen thô to trừu cắm
Hai người kỳ thực đã giao cấu với nhau không ít lần, nhưng đây là lần đầu tiên Dương Tử Lam bị đối đãi như thế này, khuôn mặt sáng sủa dính đầy nước mắt, bất khuất không buông tha mắng
" Kẻ bất lực. .. mới khi dễ phụ nữ. . . Anh dám chạm vào Dung Dật Thần thử xem. . . A a. . ."
Anh Lỗi hung hăng quăng cho cô hai cái tát " Ông đây không dám đụng vào hắn? Cái tên ẻo lả đó. . ."
Dương Tử Lam hướng mặt nhìn hắn đầy khinh bỉ mở miệng " Anh căn bản đánh không lại hắn sao. . ."
Anh Lỗi nhe răng toét miệng nói " Ngày mai, một phát súng giết chết hắn."
Kỳ thực chuyện gì Dung Dật Thần cũng chưa từng làm, nhưng cừu hận lại phải hứng chịu thật nhiều.
Dung Ân Ân lo lắng kéo cổ áo của anh, nhỏ giọng nói " Anh hai, ngày mai anh ta sẽ không thực sự. . ."
" Không có chuyện gì, hắn sẽ không làm thế"
Dung Dật Thần xoa đầu em gái, côn thịt chạm vào phía ngoài hoa huyệt cách lớp tơ lụa mềm mại. Em gái tuổi còn nhỏ, thân thể còn chưa đủ lớn, cho nên động tác của Dung Dật Thần cũng không quá kịch liệt, cực kỳ để ý đến cảm thụ của cô.
Dung Ân Ân vòng tay ôm lấy eo anh, giống như ôm con búp bê nhỏ vào trong ngực, ở giữa hai chân của anh trai khe khẽ nhấp nhô, côn thịt hoàn toàn bị nhét vào trong cơ thể cô, đụng tới tận miệng tử cung, tần suất trừu cắm cùng độ mạnh yếu lại nhẹ vô cùng, Dung Ân Ân tuy rằng rất thoải mái nhưng cũng không quá thỏa mãn
Anh Lỗi ở bên kia đã sớm rên rỉ không ngừng, phỏng chừng người ở trong khu nhà cao cấp này đều nghe thấy được, bất quá không ai dám sang đây ngăn cản.
Lúc đầu Dương Tử Lam còn buồn bực lớn tiếng la, lại bị một cây côn thịt điên cuồng ra vào trong thân thể. Âm đạo chậm rãi chảy ra dịch mật, làm trơn lối đi vào tại nơi hai người giao cấu, hành động mãnh liệt cùng hung hăng, ngược lại khơi dậy một cỗ vui vẻ.
" Như thế này đã chảy ra nước, quả nhiên dâm đãng. . ."
Anh Lỗi cười gằn làm càng vui sướng hơn, côn thịt giống như cây cọc đánh mạnh vào trong thân thể cô, phát ra thanh âm 'ba ba' va chạm.
" A a a. . . Không muốn.. . Khốn nạn. . ."
Dương Tử Lam rên rỉ cả người run rẩy, âm thanh cuối cùng lại có chút nũng nịu, như là đón ý nói hùa theo anh Lỗi
Anh Lỗi ở trong cơ thể Dương Tử Lam ra vào mấy trăm cái mới chịu đem côn thịt rút ra, sau đó lại nhét vào trong miệng của cô, phun ra dịch trắng tanh hôi
" Uống sạch sẽ tinh dịch cho lão tử. . ."
Côn thịt chỉ vào tới phân nửa, không ít dịch trắng từ trong miệng chảy ra, làm ướt nhẹp khuôn mặt của Dương Tử Lam.
Anh Lỗi buông Dương Tử Lam ra, cô nằm ở trên đất nôn mửa một lúc, nửa thân thể trần truồng một bên khóc một bên chạy. Anh Lỗi nhìn bóng lưng cô biến mất, sắc mặt âm trầm cũng đuổi theo, rốt cục còn lại hai anh em đang trốn ở trong rừng cây.
" Anh hai, bọn họ đi rồi?" Dung Ân Ân hơi ngó mặt nhìn một chút, xác định bọn họ đã đi mất mới thở phào một hơi
" Bọn họ thật ồn ào. . ."
" Đúng vậy. . ." Phân thân của Dung Dật Thần ra vào trong cơ thể của Ân Ân rất đều đặn, tùy ý trả lời em gái.
" Có thể hay không nhanh lên một chút." Dung Ân Ân cho rằng anh trai làm chậm như vậy, là bởi vì sợ bên cạnh có người nghe được, ngượng ngùng nhẹ giọng giục.
Dung Dật Thần hơi sững sờ, liếc nhìn bộ vị chỗ hai người giao hợp
" Em chịu được à?"
" Chịu được. . ."
Dung Ân Ân cúi đầu, khuôn mặt đỏ bừng, dịu giọng nói " Thật quá chậm rồi."
Dung Dật Thần phốc cười ra tiếng, nâng eo thon của cô lên, lại thoáng cái buông ra, côn thịt chợt tiến vào, đánh vào huyệt thịt nhỏ xinh, trong nháy mắt khiến cho cô đạt tới cao trào.
" Em thật nhạy cảm. .." Khoé miệng Dung Dật Thần hơi cong lên, lại bị em gái nổi giận đánh cho một cái.
Không có ai quấy rối hai người làm tận hứng hơn nhiều, lá cây khô vang lên xào xạt, kèm theo tiếng rên rỉ như mèo của Dung Ân Ân
Hai người triền miên đến sau nửa đêm, Dung Ân Ân đã bất tỉnh, giữa hai chân còn chảy ra tinh dịch của anh trai, đoạn đường này là anh trai cõng cô trở về
Trọng lượng của người phía trên mặc dù rất nhẹ, anh lại cảm thấy đặc biệt trầm trọng. Đối với Dung Dật Thần mà nói, người anh đang cõng ở trên lưng không còn đơn giản là em gái nữa. . .
/62
|