Đúng 7h, sân khấu Candy Plaza đã không còn một chỗ trông, toàn các vị khách có máu mặt trong làng thời trang, các khán giả yêu thích thời trang, anh chị phóng viên và toàn thể nhân viên của IC đã có mặt đông đủ, phí sau hậu trường, Trang và các người mẫu cũng như trợ lý đang vắt chân lên cổ mà chạy, lo mặt váy chỉnh sửa cho họ lại hướng dẫn lại lần cuối cách đi đứng, tạo dáng, mệt bở cả hơi tai, đến khi đạo diễn chương trình hô chuẩn bị thì mọi việc mới hoàn tất lúc này Trang cũng đã kịp thay cho mình bộ váy màu hồng ánh sen để xuất hiện ở màn chào cuối chương trình, hôm nay trông Trang rất có khí sắc vì được một chuyên gia người Ý trang điểm, sau động tác oh yes… lấy lại tinh thần, Trang điềm nhiên bước ra phí trước sân khấu ngồi vào hàng nghế víp đầu tiên ,mỉm cười nhìn chị Nga tỏ vẻ tự tin cả hai nhìn thẳng lên sân khấu
.
Tối nay Văn cũng có đến theo lời mời của Quỳnh Thư, lúc đầu Tra ng cũng định gửi thiếp cho anh nhưng cô nghĩ lại ,chẳng để làm gì cả, thôi cứ xem như không có chuyện gì xảy ra, mắc công gặp nhau lại khó xử,lúc nãy liếc qua hàng ghế bên cạnh Trang cũng đã thấy Văn nhưng cô vờ như không thấy, Văn cũng vậy từ lúc bước vào đây anh luôn dõi mắt tìm kiếm hình bóng cô ,thật kỳ lạ là anh không hề nghĩ tới Thư, anh chỉ biết dõi ánh mắt tìm Trang trong số hàng tá người đang chuẩn bị chương trình, đến lúc Trang bước ra trong bộ váy cánh sen Văn đã rất ngạc nhiên, tóc búi cao, khuôn mặt được Trang điểm đậm nhưng rất thông minh và duyên dáng, đặc biệt là nụ cười xinh như thiên thần của cô ,đây là lần đầu tiên Văn thấy Trang cười, nụ cười ấy đã hút hồn Văn, một suy nghĩ thoáng qua trong tâm trí anh “ước gì mỗi ngày có thể được thấy mãi nụ cười của Trang”, tiếng anh MC cắt ngang dòng suy nghĩ của Văn
-Chào mừng quý vị và các bạn đã đến với buổi lễ ra mắt dòng sản phầm mới của IC, được tổ chức tại Candy Plaza hôn nay
Rầm rầm…..Rào ..rào
Hôm nay ,IC rất hân hạnh bởi sự có mặt của quý vị, nhằm đáp ứng nhu cầu của khách hàng trong mùa thu và chớm đông, IC chúng tôi mạo muội sáng tạo ra bộ sưu tập mang tên “Thu đông hội tụ đất trời” như để tri ân một lượng khách hàng lớn đã ủng hộ chúng tôi trong suốt thời gian qua đồng thời cũng muốn chinh phục một phần lớn các khách hàng khó tính , đó là lý do của đêm diễn ngày hôm nay
-Rầm rầm… rào rào….
Và không để quý vị phải chờ lâu, tôi xin phép cho chương trình bắt đầu
Trong giai điệu chậm rãi của ca khúc “ love story” từng bộ trang phục diễn một cách đẹp mắt và bay bổng bởi các cô người mẫu tài năng, sân khấu đẹp, thiết kế sáng tạo ,người mẫu sáng giá, đó là những điểm cộng cho sự thành công trong đêm diễn hôm nay,cuối cùng linh hồn của đêm diễn cũng xuất hiện ,Quỳnh Thư trong bộ váy trắng tinh khôi dài phủ chân, phần thân váy xòe rộng điểm xuyến thêm những bông hoa thủ công do đích thân Trang tự tay đính lên, Quỳnh Thư chầm chậm bước đi trên sân khấu mỗi bước đi của cô kéo theo hàng tá những cánh hoa hồng bay bay trong những cơn gió gió và làn khói nhân tạo, ai nấy cũng chăm chú nhìn bởi nó quá tuyệt vời, một khung cảnh thơ mộng và đẹp mắt ,bất ngờ Thư vung người xoay mạnh khiến những lớp voan trên thân váy bay bổng và bồng bềnh bay lên kèm theo đó là một trời mưa kim tuyến đang bay chậm tự do trên sân khấu, mọi người ồ lên thích thú và thán phục, Thư nắm tay Trang bước ra sân khấu, tiếng vỗ tay không ngớt vang lên Trang cảm động đến roưi nước mắt buổi biễu diễn đã thành công tốt đẹp ngoài mong đợi, tạo hiệu ứng tốt cho nguười xem, mỉm cười sung sướng chào khán giả, Trang cố gắng nén cảm xúc đang trực trào tiến tới cầm mic nói vài lời phát biểu lời cảm ơn tới IC và quang khách, các nhà tài trợ đã giúp đỡ cho đêm diễn này.Từng dòng người tiến lên tặng hoa chúc mừng cho Trang ,vui vẻ đón nhận nhưng ánh mắt Trang vẫn dừng lại nơi Văn,anh đang ôm một bó hoa to tướng len sân khấu, trong giây phút ấy Trang ước mơ gì mình là chủ nhân của nó biết bao nhưng ước mơ cũng chỉ là mơ ước Văn vô tình đi xẹt qua cô và dừng lại nơi Thư, khỏi phải nói khuôn mặt Thư lúc đó rạng ngời vì hạnh phúc còn Trang cô thấy nơi khóe mắt cay cay, cố gắng cười gượng gạo mà nghe tim mình đau nhói,hơn ai hết lúc này Trang biết mình đã hết cơ hội.
Sau khi dọn dẹp sân khấu và sắp xếp đồ đạc toàn bộ e kíp quyết định đi ăn mừng thành công rực rỡ của đêm diễn, lấy lý do mệt Trang từ chối không đi, mọi người trong ekip cũng tỏ ra thông cảm cho Trang bởi hơn ai hết họ là người hiêir rõ những vất vả và áp lực mà Trang đã trải qua trong thời gian chuẩn bi cho show diễn này, chị Nga còn lo lắng dặn Trang “em về cẩn thận nha có việc gì thì cứ gọi chị ngày mai lên công ty chị sẽ ký giấu nghỉ phép cho em”,Trang cũng lịch sự đáp lại
-Vâng, em cảm ơn chị rất nhiều, ngày mai em sẽ đến mọi người đi chơi vui vẻ nha
Cố gắng tập trung vào con đường phía trước, Trang chầm chậm lái xe về, hình như thành công trên con đường sự nghiệp sẽ không đi đôi với hạnh phúc tình yêu, giờ đây Trang mới thấy câu nói này sao đúng quá, công việc ,thành công cô đều có cả nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy tình yêu xuất hiện, để rồi khi bắt đầu có tình cảm với Văn lại không thể nói ra hết nỗi lòng mình, không có gì khó chiệu trong lòng bằng yêu đơn phương một người, cũng như Trang vậy ,tâm trí thì nhớ Văn da diết nhưng lại không dám chạm mặt Văn, Trang sợ ,sợ phải đối mặt với sự thật phũ phàng là Văn và Thư là một đôi, giờ cô phải làm gì đây, dùng thủ đoạn giành lấy Văn hay là chúc phúc cho hai người, phân vân mãi không tìm được câu trả lời, liệu Trang có cao thượng đến mức rút lui như thế không? Cánh cổng nhà đã hiện ra trước mắt Trang, cô dừng xe lấy chìa khóa, vào nhà ,ánh mắt buồn bã của cô đã không qua nổi bà Lan, bà tế nhị hỏi cô con gaí
-buổi biễu diễn thế nào rồi con
-Tốt mẹ ạ,
Trang cố trốn tránh ắnh mắt dò xét của mẹ, cô vội lên lầu, thay nhanh bộ quần áo Trang tìm chút gì lót bụng vì từ hồi trưa tới giờ đã được ăn miếng nào đâu, thấy cô con gái lục lọi dưới bếp , bà lan hiểu ý tất bật chuẩn bị món cho Trang ,hâm lại chút thức ăn nóng trên bếp bà lại dò hỏi
-Con sao thế, mẹ thấy hình như con không được vui
-Con vui mà mẹ, từ ngày mai con sẽ được nghĩ phép, con sẽ dành thời gian nhìu hơn cho mẹ cho gia đình mình, được không
-Hôm nay mẹ thấy con lạ lắm, có gì khúc mắc trong lòng con cứ tâm sự với mẹ đi đừng để trong bụng sẽ khó chịu lắm đấy
Đúng là bá Lan rất tinh ,nhưng Trang không muốn làm mẹ lo lắng thêm nữa, cố chối phăng
-mẹ cứ có tính đa nghi ,thôi mẹ làm nhanh lên đi con đói quá rồi
Bà Lan cũng chỉ biết thở dài nhìn Trang, hơn ai hết bà rất hiểu Trang cứ có chuyện gì không vui là sẽ thể hiện ngay trên nét mặt từ bé đến lớn vẫn không thay đổi, mà giờ Trang chẳng chịu nói ra thì bà biết khuyên nhủ thế nào, thôi thì khi nào muốn nói tự cô sẽ nói vậy
Hôn nay Theo kế hoạch Trang sẽ đến IC để nhận quyết định nghỉ phép từ chị Nha giám đốc, đang vi vu trên các con đường rợp bóng cây xanh điện thọai Trang lại vang lên giai điệu quen thuộc
-Alo
-Trang hả, anh Phúc Lâm nè, em có rảnh không
-Có chuyện gì không anh?
-Thì là muốn chúc mừng em thôi, tới Mê Linh đi
-Vâng, anh đợi em 15p nha
Bước vào không gian ấm cúng của Mê Linh cà phê, Trang đã thấy Lâm ngồi ngay góc trái nơi có dàn hoa giây leo đẹp mắt, mỉm cười tiến lại, cô chào hoỉ
-Sao hôm nay có hứng mà gọi em ra đây
-Anh đọc báo thấy tin rồi, chúc mừng em nha
-Hơi muộn đó, nhưng cũng chấp nhận được
Cả hai nói chuyện rất sảng khoái và vui vẻ, Lâm kể cho cô nghe chuyện anh bị Hà My làm phiền, rồi không ngừng chê bai Hà My, đem hà My so sánh với Diệp, lắng nghe một hồi lâu Trang khuyên nhủ
-Anh thật là kỳ đó nha, phải mở lòng mình bây giờ đi là vừa, mà em thấy cô ấy cũng tốt mà
-Tót cái đầu em đó, có cách nào giúp anh thoát khỏi cô ấy ,em bày anh đi
-Em thì chứ có kinh nghiệm yêu đương nên biết bày kế gì chứ, nhuưng em thấy hình như anh đã bắt đầu chú ý đến cô ấy rồi đấy, mọi tính cách của cô ấy anh đều nắm cả rồi mà, với lại anh đừng đem hai người ra so sánh với nhau như vậy ,mỗi người họ có những ưu khuyết điểm khác nhau mà
-Em nói cũng như không hà, rốt cuộc em giúp anh hay giúp cô ta vậy
-Em chẳng đứng về phía ai hết, em chỉ đưa ra nhưng lời khuyên chân thành cho anh thôi, đừng tiếc nuối quá khứ anh à, hãy nhìn về tương lai ấy
Lâm có vẻ trầm ngâm suy nghĩ, có thể Trang nói đúng nhưng hiện tại anh vẫn chưa thể chấp nhận ai ngoài Diệp, thôi thì cứ nhờ thời gian ,thời gian có thể xóa đi vết thương lòng trong anh và giúp anh nhận ra tình yêu mới từ Hà My hay không, chúng ta hãy cùng đợi câu trả lời.
.
Tối nay Văn cũng có đến theo lời mời của Quỳnh Thư, lúc đầu Tra ng cũng định gửi thiếp cho anh nhưng cô nghĩ lại ,chẳng để làm gì cả, thôi cứ xem như không có chuyện gì xảy ra, mắc công gặp nhau lại khó xử,lúc nãy liếc qua hàng ghế bên cạnh Trang cũng đã thấy Văn nhưng cô vờ như không thấy, Văn cũng vậy từ lúc bước vào đây anh luôn dõi mắt tìm kiếm hình bóng cô ,thật kỳ lạ là anh không hề nghĩ tới Thư, anh chỉ biết dõi ánh mắt tìm Trang trong số hàng tá người đang chuẩn bị chương trình, đến lúc Trang bước ra trong bộ váy cánh sen Văn đã rất ngạc nhiên, tóc búi cao, khuôn mặt được Trang điểm đậm nhưng rất thông minh và duyên dáng, đặc biệt là nụ cười xinh như thiên thần của cô ,đây là lần đầu tiên Văn thấy Trang cười, nụ cười ấy đã hút hồn Văn, một suy nghĩ thoáng qua trong tâm trí anh “ước gì mỗi ngày có thể được thấy mãi nụ cười của Trang”, tiếng anh MC cắt ngang dòng suy nghĩ của Văn
-Chào mừng quý vị và các bạn đã đến với buổi lễ ra mắt dòng sản phầm mới của IC, được tổ chức tại Candy Plaza hôn nay
Rầm rầm…..Rào ..rào
Hôm nay ,IC rất hân hạnh bởi sự có mặt của quý vị, nhằm đáp ứng nhu cầu của khách hàng trong mùa thu và chớm đông, IC chúng tôi mạo muội sáng tạo ra bộ sưu tập mang tên “Thu đông hội tụ đất trời” như để tri ân một lượng khách hàng lớn đã ủng hộ chúng tôi trong suốt thời gian qua đồng thời cũng muốn chinh phục một phần lớn các khách hàng khó tính , đó là lý do của đêm diễn ngày hôm nay
-Rầm rầm… rào rào….
Và không để quý vị phải chờ lâu, tôi xin phép cho chương trình bắt đầu
Trong giai điệu chậm rãi của ca khúc “ love story” từng bộ trang phục diễn một cách đẹp mắt và bay bổng bởi các cô người mẫu tài năng, sân khấu đẹp, thiết kế sáng tạo ,người mẫu sáng giá, đó là những điểm cộng cho sự thành công trong đêm diễn hôm nay,cuối cùng linh hồn của đêm diễn cũng xuất hiện ,Quỳnh Thư trong bộ váy trắng tinh khôi dài phủ chân, phần thân váy xòe rộng điểm xuyến thêm những bông hoa thủ công do đích thân Trang tự tay đính lên, Quỳnh Thư chầm chậm bước đi trên sân khấu mỗi bước đi của cô kéo theo hàng tá những cánh hoa hồng bay bay trong những cơn gió gió và làn khói nhân tạo, ai nấy cũng chăm chú nhìn bởi nó quá tuyệt vời, một khung cảnh thơ mộng và đẹp mắt ,bất ngờ Thư vung người xoay mạnh khiến những lớp voan trên thân váy bay bổng và bồng bềnh bay lên kèm theo đó là một trời mưa kim tuyến đang bay chậm tự do trên sân khấu, mọi người ồ lên thích thú và thán phục, Thư nắm tay Trang bước ra sân khấu, tiếng vỗ tay không ngớt vang lên Trang cảm động đến roưi nước mắt buổi biễu diễn đã thành công tốt đẹp ngoài mong đợi, tạo hiệu ứng tốt cho nguười xem, mỉm cười sung sướng chào khán giả, Trang cố gắng nén cảm xúc đang trực trào tiến tới cầm mic nói vài lời phát biểu lời cảm ơn tới IC và quang khách, các nhà tài trợ đã giúp đỡ cho đêm diễn này.Từng dòng người tiến lên tặng hoa chúc mừng cho Trang ,vui vẻ đón nhận nhưng ánh mắt Trang vẫn dừng lại nơi Văn,anh đang ôm một bó hoa to tướng len sân khấu, trong giây phút ấy Trang ước mơ gì mình là chủ nhân của nó biết bao nhưng ước mơ cũng chỉ là mơ ước Văn vô tình đi xẹt qua cô và dừng lại nơi Thư, khỏi phải nói khuôn mặt Thư lúc đó rạng ngời vì hạnh phúc còn Trang cô thấy nơi khóe mắt cay cay, cố gắng cười gượng gạo mà nghe tim mình đau nhói,hơn ai hết lúc này Trang biết mình đã hết cơ hội.
Sau khi dọn dẹp sân khấu và sắp xếp đồ đạc toàn bộ e kíp quyết định đi ăn mừng thành công rực rỡ của đêm diễn, lấy lý do mệt Trang từ chối không đi, mọi người trong ekip cũng tỏ ra thông cảm cho Trang bởi hơn ai hết họ là người hiêir rõ những vất vả và áp lực mà Trang đã trải qua trong thời gian chuẩn bi cho show diễn này, chị Nga còn lo lắng dặn Trang “em về cẩn thận nha có việc gì thì cứ gọi chị ngày mai lên công ty chị sẽ ký giấu nghỉ phép cho em”,Trang cũng lịch sự đáp lại
-Vâng, em cảm ơn chị rất nhiều, ngày mai em sẽ đến mọi người đi chơi vui vẻ nha
Cố gắng tập trung vào con đường phía trước, Trang chầm chậm lái xe về, hình như thành công trên con đường sự nghiệp sẽ không đi đôi với hạnh phúc tình yêu, giờ đây Trang mới thấy câu nói này sao đúng quá, công việc ,thành công cô đều có cả nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy tình yêu xuất hiện, để rồi khi bắt đầu có tình cảm với Văn lại không thể nói ra hết nỗi lòng mình, không có gì khó chiệu trong lòng bằng yêu đơn phương một người, cũng như Trang vậy ,tâm trí thì nhớ Văn da diết nhưng lại không dám chạm mặt Văn, Trang sợ ,sợ phải đối mặt với sự thật phũ phàng là Văn và Thư là một đôi, giờ cô phải làm gì đây, dùng thủ đoạn giành lấy Văn hay là chúc phúc cho hai người, phân vân mãi không tìm được câu trả lời, liệu Trang có cao thượng đến mức rút lui như thế không? Cánh cổng nhà đã hiện ra trước mắt Trang, cô dừng xe lấy chìa khóa, vào nhà ,ánh mắt buồn bã của cô đã không qua nổi bà Lan, bà tế nhị hỏi cô con gaí
-buổi biễu diễn thế nào rồi con
-Tốt mẹ ạ,
Trang cố trốn tránh ắnh mắt dò xét của mẹ, cô vội lên lầu, thay nhanh bộ quần áo Trang tìm chút gì lót bụng vì từ hồi trưa tới giờ đã được ăn miếng nào đâu, thấy cô con gái lục lọi dưới bếp , bà lan hiểu ý tất bật chuẩn bị món cho Trang ,hâm lại chút thức ăn nóng trên bếp bà lại dò hỏi
-Con sao thế, mẹ thấy hình như con không được vui
-Con vui mà mẹ, từ ngày mai con sẽ được nghĩ phép, con sẽ dành thời gian nhìu hơn cho mẹ cho gia đình mình, được không
-Hôm nay mẹ thấy con lạ lắm, có gì khúc mắc trong lòng con cứ tâm sự với mẹ đi đừng để trong bụng sẽ khó chịu lắm đấy
Đúng là bá Lan rất tinh ,nhưng Trang không muốn làm mẹ lo lắng thêm nữa, cố chối phăng
-mẹ cứ có tính đa nghi ,thôi mẹ làm nhanh lên đi con đói quá rồi
Bà Lan cũng chỉ biết thở dài nhìn Trang, hơn ai hết bà rất hiểu Trang cứ có chuyện gì không vui là sẽ thể hiện ngay trên nét mặt từ bé đến lớn vẫn không thay đổi, mà giờ Trang chẳng chịu nói ra thì bà biết khuyên nhủ thế nào, thôi thì khi nào muốn nói tự cô sẽ nói vậy
Hôn nay Theo kế hoạch Trang sẽ đến IC để nhận quyết định nghỉ phép từ chị Nha giám đốc, đang vi vu trên các con đường rợp bóng cây xanh điện thọai Trang lại vang lên giai điệu quen thuộc
-Alo
-Trang hả, anh Phúc Lâm nè, em có rảnh không
-Có chuyện gì không anh?
-Thì là muốn chúc mừng em thôi, tới Mê Linh đi
-Vâng, anh đợi em 15p nha
Bước vào không gian ấm cúng của Mê Linh cà phê, Trang đã thấy Lâm ngồi ngay góc trái nơi có dàn hoa giây leo đẹp mắt, mỉm cười tiến lại, cô chào hoỉ
-Sao hôm nay có hứng mà gọi em ra đây
-Anh đọc báo thấy tin rồi, chúc mừng em nha
-Hơi muộn đó, nhưng cũng chấp nhận được
Cả hai nói chuyện rất sảng khoái và vui vẻ, Lâm kể cho cô nghe chuyện anh bị Hà My làm phiền, rồi không ngừng chê bai Hà My, đem hà My so sánh với Diệp, lắng nghe một hồi lâu Trang khuyên nhủ
-Anh thật là kỳ đó nha, phải mở lòng mình bây giờ đi là vừa, mà em thấy cô ấy cũng tốt mà
-Tót cái đầu em đó, có cách nào giúp anh thoát khỏi cô ấy ,em bày anh đi
-Em thì chứ có kinh nghiệm yêu đương nên biết bày kế gì chứ, nhuưng em thấy hình như anh đã bắt đầu chú ý đến cô ấy rồi đấy, mọi tính cách của cô ấy anh đều nắm cả rồi mà, với lại anh đừng đem hai người ra so sánh với nhau như vậy ,mỗi người họ có những ưu khuyết điểm khác nhau mà
-Em nói cũng như không hà, rốt cuộc em giúp anh hay giúp cô ta vậy
-Em chẳng đứng về phía ai hết, em chỉ đưa ra nhưng lời khuyên chân thành cho anh thôi, đừng tiếc nuối quá khứ anh à, hãy nhìn về tương lai ấy
Lâm có vẻ trầm ngâm suy nghĩ, có thể Trang nói đúng nhưng hiện tại anh vẫn chưa thể chấp nhận ai ngoài Diệp, thôi thì cứ nhờ thời gian ,thời gian có thể xóa đi vết thương lòng trong anh và giúp anh nhận ra tình yêu mới từ Hà My hay không, chúng ta hãy cùng đợi câu trả lời.
/41
|