Như vậy chúng ta mau chóng báo cho Lý gia đi! Chuyện này giải quyết sớm ta mới có thể yên lòng!」 Vì thế hai vợ chồng lập tức thông báo Lý phủ.
****
Ba ngày sau, Lí phủ đưa cỗ kiệu đến cưới vợ,Tô Tiểu Thoa bất đắc dĩ lên kiệu hoa, nàng vốn nghĩ cả đời này nàng sẽ không lập gia đình , nhưng……
Hiện giờ vì hài tử trong bụng, nàng đành phải nhờ vào Lý Thiếu Bạch,để đứa nhỏ một danh phận danh chính ngôn thuận.
Nàng quyết định sau khi sinh đứa nhỏ này,nàng sẽ dẫn con nó đi theo con đường chính đạo, không được giống cha hắn sống cuộc sống tràn đầy nguy hiểm!.
Nếu nàng biết mình có thai sớm một chút, nàng có thể sẽ vì đứa nhỏ ở lại Long Diễm bang! Nàng nhắm mắt lại ép mình không nên suy nghĩ thêm nửa!
Trước khi mặt trời lặng, nàng đã đi tới Lý phủ. Bái đường xong, nàng được đưa đến tân phòng.
Lúc này,nhà họ Lý xử lý hôn sự rất đơn gảin, chỉ tuyên bố với người ngoài tân nương đã trở về bình an.
Sau buổi tiệc,Lý Thiếu Bạch vội vàng đi vào trong phòng, đối diện với thê tử xinh đẹp trong lòng tràn đầy chờ mong. Từ khi gặp qua nàng một lần, hắn liền mong nhớ ngày đêm, ngày đêm chờ đợi, cuối cùng để cho hắn đợi đến ngày này .
Hắn đi nhanh đến trước mặt thê tử, vạch khăn voan đỏ trùm trên mũ phượng, nhất thời hé ra dung nhan lãnh nhược băng sương rơi vào đáy mắt hắn.
Lại một lần nữa , Lý Thiếu bạch kinh ngạc thấy nàng đẹp đến mê hoặc lòng người,ngoài ra còn phát giác nàng so với lần đầu tiên hắn nhìn thấy còn đẹp hơn,thêm một chút thành thục, làm hắn vội vàng muốn lấy được nàng!
Đột nhiên trước mắt hắn chợt lóe sáng, một con dao găm nhỏ xuất hiện ở trước mắt hắn! Trời ạ! Nàng tính lấy cái chết để dọa hắn! Nàng muốn gì nha?
「 Ách…… Nương tử, nàng không cần sợ hãi, ta nhất định đối với nàng thật tốt !」 Khuôn mặt hắn tươi cười.
Tô Tiểu Thoa im lặng, thủy chung không có làm thêm động tác nào, dù sao nàng chỉ muốn ngăn cản hắn tiếp cận, chứ không phải thật sự muốn giết hắn!
Lý Thiếu Bạch thấy nàng dường như tỉnh táo lại, vì thế lớn gan tới gần nàng.「 Nương tử, để con dao đó xuống được không? Chúng ta đã là vợ chồng, có việc gì có thể thương lượng!」 Vừa nói chuyện hắn vừa đi đến trước người nàng.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn càng lúc càng tới gần, vì thế nàng đứng lên, đem dao nhỏ nhắm ngay chính ngực mình.
Lý Thiếu Bạch vừa thấy, vội vàng lui về phía sau.
「 Nương tử, nàng đừng làm chuyện điên rồ, ta đi, ta đi là được!」 Lý Thiếu Bạch bị nàng dọa sợ tới mức lui sang một bên, hắn cũng không nở nhìn nữ nhân đẹp như vậy chết đi.
Tô Tiểu Thoa chậm rãi đi tới trước bàn học, cầm lấy bút viết nói:「 Đừng đến gần,nếu không ta sẽ chết cho chàng xem!」
Lý Thiếu Bạch nhìn nhìn tờ giấy, trong lòng buồn bực, tại sao nàng không mở miệng nói chuyện, ngược lại dùng viết ?
「 Nương tử…… nàng tại sao không mở miệng nói chuyện?」
Tô Tiểu Thoa lãnh đạm nhìn hắn trong chốc lát, đề bút viết:「 Miệng ta đã không thể nói.」
Lý Thiếu Bạch nhìn tờ giấy, kinh ngạc không thôi, nàng tại sao bị câm nha?
「 Nếu ghét bỏ, chàng có thể hưu thê!」 Nàng lại viết thêm một câu.
Trong long Lý Thiếu Bạch vừa chuyển, vội vàng mở miệng nói:「 Nàng yên tâm, nàng yên tâm, ta không phải là loại người vô tình vô nghĩa!」 Trong lòng mặc dù cảm thấy thật đáng tiếc, nhưng mà nàng đẹp như vậy, hắn thật sự không bỏ nổi nàng nàng.
Đột nhiên,Tô Tiểu Thoa thấy khó chịu, nôn khan một trận, khổ sở quỳ xuống.
Lý Thiếu Bạch thấy thế, thừa dịp nàng chưa chuẩn bị nhanh tay đoạt lấy con dao nhỏ trong tay nàng.
Tô Tiểu Thoa lại tiếp tục nôn khan, sớm đã để con dao nhỏ rời tay.
「Nàng…… Nàng có thai?」 Một trận cuồng nộ nảy lên trong lòng hắn, nữ nhân này không biết cảm thấy thẹn!
Tô Tiểu Thoa vốn không muốn gả cho hắn, chỉ vì cha mẹ năn nỉ, cùng với hài tử trong bụng cho nên mới đáp ứng cuộc hôn sự này, bởi vậy giờ phút này nàng chỉ lạnh lùng nhìn hắn, không giải thích làm gì.
Lý Thiếu Bạch nhấc nàng lê, hung hăng quăng nàng một cái tát.「 Tiện nhân, nói, nó là của ai?」
Tô Tiểu Thoa phủ gò má nóng rát đau đớn, khinh miệt ngó bộ dáng hổn hển của hắn, khóe miệng không khỏi nổi lên một tia cười lạnh chua sót. Tình cảnh như thế nàng đã dự liệu trước.
「 Nàng nói, nàng nói đi!」 Lý Thiếu Bạch gần như điên cuồng lay động thân thể của nàng .
Tô Tiểu Thoa chẳng qua chỉ dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn, không có phản ứng gì.
Nhưng mà Lý Thiếu Bạch từ nhỏ liền sống an nhàn sung sướng, làm sao chịu nổi cục tức này? Chuyện như vậy giống như lăng mạ hắn!
Cho nên hắn một trận quyền cước đấm đá nàng sao đó mở cửa rời đi, để lại cả người Tô Tiểu Thoa.
****
Ba ngày sau, Lí phủ đưa cỗ kiệu đến cưới vợ,Tô Tiểu Thoa bất đắc dĩ lên kiệu hoa, nàng vốn nghĩ cả đời này nàng sẽ không lập gia đình , nhưng……
Hiện giờ vì hài tử trong bụng, nàng đành phải nhờ vào Lý Thiếu Bạch,để đứa nhỏ một danh phận danh chính ngôn thuận.
Nàng quyết định sau khi sinh đứa nhỏ này,nàng sẽ dẫn con nó đi theo con đường chính đạo, không được giống cha hắn sống cuộc sống tràn đầy nguy hiểm!.
Nếu nàng biết mình có thai sớm một chút, nàng có thể sẽ vì đứa nhỏ ở lại Long Diễm bang! Nàng nhắm mắt lại ép mình không nên suy nghĩ thêm nửa!
Trước khi mặt trời lặng, nàng đã đi tới Lý phủ. Bái đường xong, nàng được đưa đến tân phòng.
Lúc này,nhà họ Lý xử lý hôn sự rất đơn gảin, chỉ tuyên bố với người ngoài tân nương đã trở về bình an.
Sau buổi tiệc,Lý Thiếu Bạch vội vàng đi vào trong phòng, đối diện với thê tử xinh đẹp trong lòng tràn đầy chờ mong. Từ khi gặp qua nàng một lần, hắn liền mong nhớ ngày đêm, ngày đêm chờ đợi, cuối cùng để cho hắn đợi đến ngày này .
Hắn đi nhanh đến trước mặt thê tử, vạch khăn voan đỏ trùm trên mũ phượng, nhất thời hé ra dung nhan lãnh nhược băng sương rơi vào đáy mắt hắn.
Lại một lần nữa , Lý Thiếu bạch kinh ngạc thấy nàng đẹp đến mê hoặc lòng người,ngoài ra còn phát giác nàng so với lần đầu tiên hắn nhìn thấy còn đẹp hơn,thêm một chút thành thục, làm hắn vội vàng muốn lấy được nàng!
Đột nhiên trước mắt hắn chợt lóe sáng, một con dao găm nhỏ xuất hiện ở trước mắt hắn! Trời ạ! Nàng tính lấy cái chết để dọa hắn! Nàng muốn gì nha?
「 Ách…… Nương tử, nàng không cần sợ hãi, ta nhất định đối với nàng thật tốt !」 Khuôn mặt hắn tươi cười.
Tô Tiểu Thoa im lặng, thủy chung không có làm thêm động tác nào, dù sao nàng chỉ muốn ngăn cản hắn tiếp cận, chứ không phải thật sự muốn giết hắn!
Lý Thiếu Bạch thấy nàng dường như tỉnh táo lại, vì thế lớn gan tới gần nàng.「 Nương tử, để con dao đó xuống được không? Chúng ta đã là vợ chồng, có việc gì có thể thương lượng!」 Vừa nói chuyện hắn vừa đi đến trước người nàng.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn càng lúc càng tới gần, vì thế nàng đứng lên, đem dao nhỏ nhắm ngay chính ngực mình.
Lý Thiếu Bạch vừa thấy, vội vàng lui về phía sau.
「 Nương tử, nàng đừng làm chuyện điên rồ, ta đi, ta đi là được!」 Lý Thiếu Bạch bị nàng dọa sợ tới mức lui sang một bên, hắn cũng không nở nhìn nữ nhân đẹp như vậy chết đi.
Tô Tiểu Thoa chậm rãi đi tới trước bàn học, cầm lấy bút viết nói:「 Đừng đến gần,nếu không ta sẽ chết cho chàng xem!」
Lý Thiếu Bạch nhìn nhìn tờ giấy, trong lòng buồn bực, tại sao nàng không mở miệng nói chuyện, ngược lại dùng viết ?
「 Nương tử…… nàng tại sao không mở miệng nói chuyện?」
Tô Tiểu Thoa lãnh đạm nhìn hắn trong chốc lát, đề bút viết:「 Miệng ta đã không thể nói.」
Lý Thiếu Bạch nhìn tờ giấy, kinh ngạc không thôi, nàng tại sao bị câm nha?
「 Nếu ghét bỏ, chàng có thể hưu thê!」 Nàng lại viết thêm một câu.
Trong long Lý Thiếu Bạch vừa chuyển, vội vàng mở miệng nói:「 Nàng yên tâm, nàng yên tâm, ta không phải là loại người vô tình vô nghĩa!」 Trong lòng mặc dù cảm thấy thật đáng tiếc, nhưng mà nàng đẹp như vậy, hắn thật sự không bỏ nổi nàng nàng.
Đột nhiên,Tô Tiểu Thoa thấy khó chịu, nôn khan một trận, khổ sở quỳ xuống.
Lý Thiếu Bạch thấy thế, thừa dịp nàng chưa chuẩn bị nhanh tay đoạt lấy con dao nhỏ trong tay nàng.
Tô Tiểu Thoa lại tiếp tục nôn khan, sớm đã để con dao nhỏ rời tay.
「Nàng…… Nàng có thai?」 Một trận cuồng nộ nảy lên trong lòng hắn, nữ nhân này không biết cảm thấy thẹn!
Tô Tiểu Thoa vốn không muốn gả cho hắn, chỉ vì cha mẹ năn nỉ, cùng với hài tử trong bụng cho nên mới đáp ứng cuộc hôn sự này, bởi vậy giờ phút này nàng chỉ lạnh lùng nhìn hắn, không giải thích làm gì.
Lý Thiếu Bạch nhấc nàng lê, hung hăng quăng nàng một cái tát.「 Tiện nhân, nói, nó là của ai?」
Tô Tiểu Thoa phủ gò má nóng rát đau đớn, khinh miệt ngó bộ dáng hổn hển của hắn, khóe miệng không khỏi nổi lên một tia cười lạnh chua sót. Tình cảnh như thế nàng đã dự liệu trước.
「 Nàng nói, nàng nói đi!」 Lý Thiếu Bạch gần như điên cuồng lay động thân thể của nàng .
Tô Tiểu Thoa chẳng qua chỉ dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn, không có phản ứng gì.
Nhưng mà Lý Thiếu Bạch từ nhỏ liền sống an nhàn sung sướng, làm sao chịu nổi cục tức này? Chuyện như vậy giống như lăng mạ hắn!
Cho nên hắn một trận quyền cước đấm đá nàng sao đó mở cửa rời đi, để lại cả người Tô Tiểu Thoa.
/49
|