Edit: Ruby
Beta: Su
Kiều Kiều cắm sạc notebook vào ổ điện rồi bắt đầu ngồi trên sô pha xem mấy tin tức cho thuê nhà. Dù sao thì thời hạn thuê phòng này của cô cũng sắp đến rồi nên nếu dọn sớm một chút cũng chả sao.
Không ngờ rằng Kiều Kiều mới chỉ tìm chưa đầy 20 phút thì điện thoại lại vang lên, vẫn là một dãy số lạ mà cô chưa từng thấy.
“Xin chào?”
“Kiều Kiều, tôi là Trình Tu.” Giọng nam trầm thấp tràn đầy từ tính được truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, cùng với đó chính là một tiếng thắng xe gấp. “Tôi tới đón cô qua nhà tôi ở.”
Kiều Kiều vừa cầm di động vừa chạy đến bên cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy có một chiếc xe màu trắng dừng ở dưới chung cư.
“Anh Trình, sao anh ——” Kiều Kiều khiếp sợ áp sát điện thoại ở bên tai.
“Là Tần Thụy Thành gọi điện thoại cho tôi.” Trình Tu lời ít mà ý nhiều khái quát qua mọi chuyện một chút. “Thôi, tôi đã tới dưới chung cư của cô rồi.”
Kiều Kiều đứng từ trên nhìn xuống thấy cửa của chiếc xe mở ra, một người đàn ông ăn mặc toàn thân màu đen bước xuống xe rồi bắt đầu tiến vào khu chung cư.
Cô vội vàng sửa sang lại quần áo ở trên người rồi sau đó liền chạy tới mở cửa.
Trình Tu thực nhanh đã lên tới nơi. Tuy anh hơi lùn hơn một chút so với Tần Thụy Thành nhưng dáng người lại to lớn. Đặc biệt là anh luôn có một loại khí chất quân nhân kiên cường ở trên người. Mặc dù anh mới chỉ đứng ở trước cửa căn phòng nhỏ chung cư của Kiều Kiều mà đã liền khiến nhà cô có vẻ trở nên phá lệ nhỏ bé.
“Mới vừa quyết định dọn?” Trình Tu nhìn quét qua đồ dùng sinh hoạt còn chưa được thu thập ở bên trong. “Cô chỉ cần thu thập vài món đồ quan trọng là được, còn mấy thứ khác thì mua mới.”
“Nga, được.” Kiều Kiều nghe lời gật đầu xong nhanh chóng rút sạc notebook ra rồi quấn lại. Cô vừa quấn vừa âm thầm buồn bực tự hỏi tại sao bản thân lại nghe lời anh như vậy cơ chứ?
Cuối cùng Kiều Kiều vẫn từ bỏ ý định muốn mang nguyên cả bộ chăn màn gối đệm đi rồi chỉ gom nhặt chút ít đồ quý trọng xong cho vào trong vali. Mặc dù chỉ là như thế nhưng với một chiếc vali nhỏ 20cm thì cũng bị chứa đầy đến gần như muốn nổ tung. Trình Tu chỉ đứng đấy và nhìn quanh. Một chốc sau, nhìn hình ảnh Kiều Kiều ra sức kéo khóa kéo của chiếc vali lên quá mức đau khổ nên anh cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa. Anh vỗ vai Kiều Kiều ý bảo cô tránh ra rồi sau đó áp đầu gối xuống một cái, vali ngay lập tức khép lại.
Trình Tu dễ như trở bàn tay mà xách chiếc vali Kiều Kiều dùng cả 2 tay cũng không nhúc nhích lên được ở trong tay rồi dẫn theo cô đi xuống lầu.
“À ừm cái kia, anh Trình, tôi không đến mức phải ở nhà anh đi?” Kiều Kiều nhìn Trình Tu ném vali ra sau cốp xe rồi thật cẩn thận mà nói. “Tôi ở tạm khách sạn vài ngày là được. Với lại, tôi cũng gần tìm được nhà rồi.”
“Không được.” Trình Tu đáp.
……
Những chuyện xảy ra gần đây khiến Kiều Kiều dư lại một bụng lời nói nhưng cũng không sao mở miệng nói ra được.
Trình Tu mở cửa xe ý bảo Kiều Kiều mau lên, cô nhanh chóng ngồi vào. Ngay sau đó, anh cũng vòng đến một bên sườn khác rồi ngồi vào ghế điều khiển, đặt tay lên bắt đầu lái xe. Kỹ thuật lái xe của anh rất tốt, xe chạy cũng thực vững vàng. Xe rất nhanh đã chạy ra khỏi khối chung cư ở tạm này và vào đường nhựa cái.
Không khí trong xe thực quỷ dị, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ riêng của Kiều Kiều. Cô quen ngồi xe rồi cãi nhau ầm ĩ với Tần Thụy Thành nên trong lúc nhất thời, không khí an tĩnh kiểu này khiến cô thấy không được tự nhiên lắm.
Cô trộm ngắm bàn tay đặt trên tay lái của Trình Tu, cánh tay anh vừa thô vừa to, hơn nữa lại hiện rõ gân xanh, mạch máu ở trên làn da như ẩn như hiện, khiến cô nhìn ra được đây là một đôi tay lực lưỡng.
“Nhưng đến nhà anh ở cũng không được hợp lắm đâu…” Kiều Kiều vẫn cứ giãy giụa.
Trình Tu nhíu phần lông mày rậm của mình, hình như thực lười giải thích với những việc như thế này. Nhưng anh vẫn nhẫn nại nói: “Bên ngoài không an toàn. Cô lại không thể ở nhà của Tần Thụy Thành nên chỉ có thể đến chỗ tôi ở.”
Vì sao cô không thể ở lại nhà của Tần Thụy Thành?
Kiều Kiều suýt chút nữa liền mở miệng hỏi vấn đề này nhưng sau đó cô lại nhớ tới chuyện của 2 ngày hôm trước. Cô phát giận với Tần Thụy Thành và còn nói không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.
Xem ra là người định ship quần áo cho cô hồi nãy đã báo cáo với Tần Thụy Thành chuyện cô muốn chuyển nhà. Còn Tần Thụy Thành thì lại cho rằng cô vẫn còn đang tức giận nên liền ngượng ngùng gọi điện thoại cho cô. Chắc Tần Thụy Thành cũng đã đoán trước được cô nhất định sẽ không tới nhà anh ở nên mới nhờ vả Trình Tu ‘không hề có hứng thú với phụ nữ’ tới đón cô về nhà Trình Tu ở.
Nhưng sao hai người họ biết việc cô muốn chuyển đi là bởi vì an toàn của bản thân?
Trình Tu hình như đoán được suy nghĩ của Kiều Kiều, mắt anh nhìn thẳng và nói: “Vội vã chuyển nhà thì chắc chắn là bởi vì sợ hãi.”
Nga… Thì ra là thế.
Kiều Kiều cuối cùng cũng nghiền ngẫm và hiểu ra mọi chuyện. Cô yên lòng, không hỏi đông hỏi tây nữa mà chỉ thành thật nhìn về phía trước.
À mà khoan, chẳng phải Trình Tu là một trong 6 người xếp đầu bảng ở tổng bộ WAWA sao? Chẳng lẽ cô sẽ vào ở lầu 10 trong truyền thuyết?
Hình như… Chỗ đó cũng không được an toàn lắm a…
Chuẩn rồi chị ơi >< Vui nè >< Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Beta: Su
Kiều Kiều cắm sạc notebook vào ổ điện rồi bắt đầu ngồi trên sô pha xem mấy tin tức cho thuê nhà. Dù sao thì thời hạn thuê phòng này của cô cũng sắp đến rồi nên nếu dọn sớm một chút cũng chả sao.
Không ngờ rằng Kiều Kiều mới chỉ tìm chưa đầy 20 phút thì điện thoại lại vang lên, vẫn là một dãy số lạ mà cô chưa từng thấy.
“Xin chào?”
“Kiều Kiều, tôi là Trình Tu.” Giọng nam trầm thấp tràn đầy từ tính được truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, cùng với đó chính là một tiếng thắng xe gấp. “Tôi tới đón cô qua nhà tôi ở.”
Kiều Kiều vừa cầm di động vừa chạy đến bên cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy có một chiếc xe màu trắng dừng ở dưới chung cư.
“Anh Trình, sao anh ——” Kiều Kiều khiếp sợ áp sát điện thoại ở bên tai.
“Là Tần Thụy Thành gọi điện thoại cho tôi.” Trình Tu lời ít mà ý nhiều khái quát qua mọi chuyện một chút. “Thôi, tôi đã tới dưới chung cư của cô rồi.”
Kiều Kiều đứng từ trên nhìn xuống thấy cửa của chiếc xe mở ra, một người đàn ông ăn mặc toàn thân màu đen bước xuống xe rồi bắt đầu tiến vào khu chung cư.
Cô vội vàng sửa sang lại quần áo ở trên người rồi sau đó liền chạy tới mở cửa.
Trình Tu thực nhanh đã lên tới nơi. Tuy anh hơi lùn hơn một chút so với Tần Thụy Thành nhưng dáng người lại to lớn. Đặc biệt là anh luôn có một loại khí chất quân nhân kiên cường ở trên người. Mặc dù anh mới chỉ đứng ở trước cửa căn phòng nhỏ chung cư của Kiều Kiều mà đã liền khiến nhà cô có vẻ trở nên phá lệ nhỏ bé.
“Mới vừa quyết định dọn?” Trình Tu nhìn quét qua đồ dùng sinh hoạt còn chưa được thu thập ở bên trong. “Cô chỉ cần thu thập vài món đồ quan trọng là được, còn mấy thứ khác thì mua mới.”
“Nga, được.” Kiều Kiều nghe lời gật đầu xong nhanh chóng rút sạc notebook ra rồi quấn lại. Cô vừa quấn vừa âm thầm buồn bực tự hỏi tại sao bản thân lại nghe lời anh như vậy cơ chứ?
Cuối cùng Kiều Kiều vẫn từ bỏ ý định muốn mang nguyên cả bộ chăn màn gối đệm đi rồi chỉ gom nhặt chút ít đồ quý trọng xong cho vào trong vali. Mặc dù chỉ là như thế nhưng với một chiếc vali nhỏ 20cm thì cũng bị chứa đầy đến gần như muốn nổ tung. Trình Tu chỉ đứng đấy và nhìn quanh. Một chốc sau, nhìn hình ảnh Kiều Kiều ra sức kéo khóa kéo của chiếc vali lên quá mức đau khổ nên anh cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa. Anh vỗ vai Kiều Kiều ý bảo cô tránh ra rồi sau đó áp đầu gối xuống một cái, vali ngay lập tức khép lại.
Trình Tu dễ như trở bàn tay mà xách chiếc vali Kiều Kiều dùng cả 2 tay cũng không nhúc nhích lên được ở trong tay rồi dẫn theo cô đi xuống lầu.
“À ừm cái kia, anh Trình, tôi không đến mức phải ở nhà anh đi?” Kiều Kiều nhìn Trình Tu ném vali ra sau cốp xe rồi thật cẩn thận mà nói. “Tôi ở tạm khách sạn vài ngày là được. Với lại, tôi cũng gần tìm được nhà rồi.”
“Không được.” Trình Tu đáp.
……
Những chuyện xảy ra gần đây khiến Kiều Kiều dư lại một bụng lời nói nhưng cũng không sao mở miệng nói ra được.
Trình Tu mở cửa xe ý bảo Kiều Kiều mau lên, cô nhanh chóng ngồi vào. Ngay sau đó, anh cũng vòng đến một bên sườn khác rồi ngồi vào ghế điều khiển, đặt tay lên bắt đầu lái xe. Kỹ thuật lái xe của anh rất tốt, xe chạy cũng thực vững vàng. Xe rất nhanh đã chạy ra khỏi khối chung cư ở tạm này và vào đường nhựa cái.
Không khí trong xe thực quỷ dị, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ riêng của Kiều Kiều. Cô quen ngồi xe rồi cãi nhau ầm ĩ với Tần Thụy Thành nên trong lúc nhất thời, không khí an tĩnh kiểu này khiến cô thấy không được tự nhiên lắm.
Cô trộm ngắm bàn tay đặt trên tay lái của Trình Tu, cánh tay anh vừa thô vừa to, hơn nữa lại hiện rõ gân xanh, mạch máu ở trên làn da như ẩn như hiện, khiến cô nhìn ra được đây là một đôi tay lực lưỡng.
“Nhưng đến nhà anh ở cũng không được hợp lắm đâu…” Kiều Kiều vẫn cứ giãy giụa.
Trình Tu nhíu phần lông mày rậm của mình, hình như thực lười giải thích với những việc như thế này. Nhưng anh vẫn nhẫn nại nói: “Bên ngoài không an toàn. Cô lại không thể ở nhà của Tần Thụy Thành nên chỉ có thể đến chỗ tôi ở.”
Vì sao cô không thể ở lại nhà của Tần Thụy Thành?
Kiều Kiều suýt chút nữa liền mở miệng hỏi vấn đề này nhưng sau đó cô lại nhớ tới chuyện của 2 ngày hôm trước. Cô phát giận với Tần Thụy Thành và còn nói không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.
Xem ra là người định ship quần áo cho cô hồi nãy đã báo cáo với Tần Thụy Thành chuyện cô muốn chuyển nhà. Còn Tần Thụy Thành thì lại cho rằng cô vẫn còn đang tức giận nên liền ngượng ngùng gọi điện thoại cho cô. Chắc Tần Thụy Thành cũng đã đoán trước được cô nhất định sẽ không tới nhà anh ở nên mới nhờ vả Trình Tu ‘không hề có hứng thú với phụ nữ’ tới đón cô về nhà Trình Tu ở.
Nhưng sao hai người họ biết việc cô muốn chuyển đi là bởi vì an toàn của bản thân?
Trình Tu hình như đoán được suy nghĩ của Kiều Kiều, mắt anh nhìn thẳng và nói: “Vội vã chuyển nhà thì chắc chắn là bởi vì sợ hãi.”
Nga… Thì ra là thế.
Kiều Kiều cuối cùng cũng nghiền ngẫm và hiểu ra mọi chuyện. Cô yên lòng, không hỏi đông hỏi tây nữa mà chỉ thành thật nhìn về phía trước.
À mà khoan, chẳng phải Trình Tu là một trong 6 người xếp đầu bảng ở tổng bộ WAWA sao? Chẳng lẽ cô sẽ vào ở lầu 10 trong truyền thuyết?
Hình như… Chỗ đó cũng không được an toàn lắm a…
Chuẩn rồi chị ơi >< Vui nè >< Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
/82
|