Bà Chủ Phòng Trọ Muốn Được "Yêu"

Chương 12

/122


Chương 12

 

            Trans: Cola

 

            Tưởng Diên độc thân bao nhiêu năm nay, chưa từng yêu đương bao giờ chứ nói gì đến chuyện làm tình. Nhìn thấy chỗ ấy của phụ nữ đều là trong phim đen. Bây giờ anh đã được tiến vào u cốc mà anh ưng ý, nếu không làm cho đã thì sao có thể được.

 

            Hơn nữa Tưởng Diên làm việc trong công trường nên cơ thể vô cùng có lực, thể lực đặc biệt dồi dào. Chỗ ấy của anh cũng rất bền bỉ, sau khi Chu Kỳ được anh đưa lên đỉnh ba lần, không chịu nổi nữa, cảm thấy bên dưới đã hơi phát đau. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, bị cự vật to như vậy khai phá u cốc, cô không chịu được sức lực dữ dội của anh nữa.

 

            Sau khi lên đỉnh thêm lần nữa, cơ thể cô cứ mãi run rẩy, thực sự quá đỗi sung sướng, cô đã kêu khàn cả giọng, không thể phát ra tiếng được nữa.

 

            Cây gậy của Tưởng Diên vẫn còn cứng, nhưng nhìn thấy hoa huyệt của cô đã bị mình cắm đến mức sưng đỏ, môi thịt đã lật hết ra ngoài, còn có vẻ hơi trầy da, nhìn rất thảm thương. Dù anh vẫn còn cứng nhưng không làm tiếp nữa, anh rút khăn giấy bên cạnh lau người anh em. Lau xong anh mặc quần, lên giường tách hai chân Chu Kỳ ra, cầm khăn giấy lau nước chảy ra từ trong vách huyệt cho cô.

 

            Chu Kỳ đã không còn bất cứ hơi sức nào nữa, ngoan ngoãn để Tưởng Diên lau ái dịch cho cô. Cô nằm trên giường, còn Tưởng Diên vẫn chưa mặc áo, chỉ mặc mỗi cái quần, ra ngoài lấy bát cơm cho cô rồi mang vào phòng.

 

            Tính đến giờ hai người đã làm tình hơn một tiếng đồng hồ, lúc này đã muộn lắm rồi. Tưởng Diên sợ cô không ăn cơm sẽ đói bụng nên bưng cơm nước đến cho cô. Cơm vẫn chưa nguội bao nhiêu, vẫn còn hơi âm ấm.

 

            Chu Kỳ thấy anh mang cơm vào cho mình, định ngồi dậy mặc quần áo rồi ăn cơm, ai ngờ anh lại vơ quần áo của cô ném đi, cũng không cho cô đắp chăn, cứ thế lõa lồ đối diện anh, "Mặc đồ làm gì, đã bị anh nhìn hết rồi, trên người em có chỗ nào mà anh chưa nhìn thấy, cứ trần truồng mà ăn cơm."

 

            Chu Kỳ nghe anh nói vậy, ấm ức bĩu môi, ngồi ăn cơm trước mặt anh. Ăn xong, Tưởng Diên cầm bát ra ngoài rửa.

 

            Lúc anh quay lại, nhìn thấy Chu Kỳ đang nằm thẫn thờ trên giường, cũng không đắp chăn, để cơ thể trần trụi ra ngoài. Tưởng Diên nhặt quần áo trên đất lên, Chu Kỳ ngồi dậy hỏi anh: "Anh phải đi rồi sao?"

 

            "Không đi." Tưởng Diên quăng quần áo lên cái ghế cạnh đó, anh đi đến giường, vén chăn lên rồi nằm lên giường, ôm Chu Kỳ vào trong lòng, bóp ngực cô từ phía sau, "Khó khăn lắm mới được làm tình với cô chủ, ngủ một giấc đã đời rồi nói."

 

            Bên dưới Chu Kỳ vẫn cần nghỉ ngơi, chắc chắn anh sẽ không làm cô nữa, chỉ sờ soạng một lúc cho đã ghiền, nên chỉ sờ ngực cô mà thôi.

 

            Chu Kỳ được anh ôm vào trong lòng, đây là lần đầu tiên nằm trong vòng tay đàn ông nên cô cảm thấy thực sự rất ấm áp. Được anh ôm siết trong vòng tay, cả người quấn lấy cô, gối đầu lên tay anh chìm vào giấc ngủ là cảm giác vô cùng ấm áp. Lồng ngực của đàn ông quả nhiên khác biệt, có cảm giác an toàn rất vững chãi.

 

            Cô vốn tưởng rằng Tưởng Diên ngủ với cô xong sẽ đi, không ngờ anh lại vô cùng săn sóc, giờ lại ôm cô đi ngủ, dù tay vẫn luôn xoa nắn bầu ngực của cô. Chu Kỳ nhìn bàn tay lớn đang nào nặn trước ngực mình, cô đưa tay chạm vào tay anh, cùng anh vần vò ngực mình, vô cùng thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.

 

            Tưởng Diên cũng buồn ngủ, ôm ngực Chu Kỳ ngủ cả đêm.

 

            ...

 

            Chu Kỳ thực sự quá mệt mỏi, ngủ đến tận mười giờ sáng mới tỉnh ngủ. Khi cô dậy, người bên cạnh đã không còn đây nữa. Cô thay ga giường, tuy vệt nước mà hai người tạo ra tối qua đã khô, nhưng trên ga giường vẫn có mùi vị dâm đãng hòa trộn của hai người. Cô ngửi thấy mùi này đã cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhớ lại chuyện xảy ra vào tối qua, cô mang theo khuôn mặt đỏ bừng đi giặt ga giường. Sau khi thay ga giường mới, cô mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài. Lúc bước ra ban công cô đã suýt té ngã, hai chân không khép lại được. Tối qua anh làm quá dữ dội nên đến bây giờ bên dưới Chu Kỳ vẫn đau, đôi chân bủn rủn cứ như không đi được nữa vậy.

 

            Tưởng Diên đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho cô ở ngoài phòng, Chu Kỳ ăn bữa sáng, nở nụ cười ngọt ngào.

 

            Cuối tuần nên Chu Kỳ không phải đi làm, nhưng công việc của Tưởng Diên nói thẳng ra là làm ông chủ, cả năm không có ngày nghỉ, ngày nào cũng phải ra ngoài.

 

            Chu Kỳ nghĩ bụng, một người đàn ông độc thân như anh nhất định không sạch sẽ và kỹ tính như phụ nữ, phòng ốc chắn chắn không được dọn dẹp sạch sẽ, định sang phòng dọn dẹp hộ anh.

 

            Cô gửi tin nhắn hỏi anh là có thể vào phòng anh, dọn dẹp phòng ốc cho anh không, bên kia trả lời rất nhanh, nói là có thể.

 

            Vừa hay bây giờ Chu Kỳ không có việc để làm. Cô mở cửa phòng Tưởng Diên đi vào xem qua một lượt. Phòng của anh cũng khá gọn gàng, nhưng quần áo đều chưa giặt, để hết trong sọt đồ cần giặt. Có lẽ là vì quần áo của đàn ông ít, chỉ có hai ba bộ gì đó nên muốn gom lại bỏ vào máy giặt giặt một thể, hoặc có thể là vì lười giặt.

 

            Chu Kỳ bèn giặt đồ giúp anh, ngay cả quần lót cô cũng đỏ mặt giặt giúp anh. Sau đó làm việc nhà, dọn dẹp căn phòng sạch sẽ tinh tươm.

 

            Đến chiều Tưởng Diên về nhà, đúng lúc nhìn thấy cô từ trong phòng đi ra. Chu Kỳ ra ngoài đổ rác thì nhìn thấy anh. Trải qua chuyện tối qua, mối quan hệ của hai người cũng coi là phát triển nhanh chóng.

 

            Tưởng Diên kéo tay cô một cách vô cùng thành thục, dẫn cô vào phòng mình. Anh để cô ngồi xuống sofa, sau đó trực tiếp cởi cả quần ngoài lẫn quần trong của cô ra, ngón tay nhẹ nhàng vạch môi thịt ra kiểm tra, "Cô bé còn sưng không?"

 

 

 

            ------oOo------


/122

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status