Mặc cho mọi biểu hiện của Hoàng phong có như thế nào, cô không quan tâm mà nhập tiệc.
Tiến gần đến chỗ Ngọc Dương hai người bắt đầu gắp thức ăn. Nào thì gà, không thì thịt lợn ....vân vân và mây mây... Nhìn thấy cô như vậy Ngọc Dương ngán ngẩm.
-Chị ơi ăn từ từ thôi, nhìn đĩa thức ăn của chị kìa...chậc chậc ....đấy hỏi sao chị không ế!
-Ăn thịt gà thì phải gặm miếng to nó mới sướng miệng chứ! Cô nói xong rồi lại bắt đầu thi hành nhiệm vụ!-À quên mất em nói chị thì nhìn lại mình đi...
Ngọc Dương nhìn thức ăn trên đĩa của mình, một đĩa đầy lù có ngọn không còn một khe chống nào để đút nữa..-Hứ! em gắp miếng nhỏ tổng cộng vào mới bằng cái đùi gà to chị chiếm của em chứ!!Ngọc Dương không thèm quan tâm và lao vào cuộc chiến.
Không khí của bữa tiệc đến vui vẻ. Người nào người đấy miệng cũng không ngậm lại được. Nào thì đám nhân viên nữ quây vào Hoàng Phong nói chuyện hỏi han, còn đám nhân viên nam thì tụ hội một xó bàn chuyện tán gái. Chỉ có mỗi cô và Dương lập team ăn và uống.
-Này!! Mọi người tập trung ra khu vườn hoa hồng chơi trò chơi nhá!!Tiếng Hoàng Phong vang lên khiến cho mọi người đều ngước nhìn. Thùy Linh nghe tiếng cũng vội ngóc đầu lên xem anh giở trò gì. Chả qua là cái bụng của cô đã được lấp đầy nên cô mới thong thả thôi, chứ những lúc cô đói thì cô không biết trời đất là gì??
Sau tiếng nói mọi người lần lượt đi theo hướng khu vườn hoa hồng đó.
Khu vườn hoa hồng được trồng cạnh khu bể bơi sang trọng. Những ngọn đèn cầy được bày biện xung quanh trông sướng cả con mắt. Đây như một thiên đường vậy?
Lững thững ôm bụng no căng , cô cùng Dương dắt nhau ngồi bên bể bơi.
-Chị ơi, em no quá! Lâu lắm rồi em mới được ăn ngon như thế này đấy!!
-Chị cũng thế! Cô xoa xoa cái bụng rồi ngả người vào cái kệ thang ở bể bơi.
Mọi người đã đến vườn hoa hồng và bắt đầu trò chơi. Nói là trò chơi cho nó oai chứ ra ngoài đấy toàn bật nhạc nhảy nhót, không thì thi hát karaoke đến là nhức óc.
"Ting ting ting" Bỗng nhiên tiếng điện thoại cô rung lên.
-Dương chị ra đằng kia một chút, ở đây ồn quá chị không nghe được điện thoại.
Nói rồi cô chạy ra đằng cổng chính cho bớt ồn.
"Alo! mẹ à"
"Ngày mai con có rảnh không?"
"Con rảnh! có gì vậy mẹ"
"Tốt! Mai đi xem mặt với mẹ!"
"Chết, mẹ ơi con sực nhớ mai con phải đi kí hợp đồng với ông sếp đầu to bụng bự khó tính, ông ấy ghê lắm, nếu con không đi là con bị cắt lương xẻo thưởng, không những thế, mỗi khi ông ấy tức có khi con bị đuổi việc đấy. À mà cái lão này á ghê lắm, mới vào công ti thôi nhưng sát khí đằng đằng khiến ai ai cũng phải nể sợ"
"Con định lừa mẹ đúng không?"
"Con đâu dám, mà mẹ ơi con mới hai ba tuổi thôi lấy chồng thì sớm quá à"
" Hai ba là vừa rồi, mẹ đi xem bói rồi người ta bảo hai tư là tuổi kim lâu không lấy được chồng nên cho dù thế nào con cũng phải cưới trong năm nay"
"Mẹ.....mẹ"
"Không lằng nhằng, con ở đâu mẹ cũng lôi con về, nhớ nhé!"
Thùy Linh thở dài sau cuộc điện thoại của phụ huynh. Lững thững bước vào cô giật mình khi thấy Hoàng Phong ở đấy.
-Này,anh kia anh nghe trộm điện thoại của tôi đấy hả? Đồ bất lịch sự.
-Tôi mà không nghe sao tôi biết được cô Thùy Linh có một ông sếp sếp đầu to bụng bự khó tính.
Chả qua là lúc anh đi lấy li nước lọc thấy cô chạy vội ra nghe điện thoại nên anh ra xem sao ai dè biết được sự thật phũ phàng.
"Cái thằng cha này tai thính ghê" Cô nguyền rủa anh trong lòng mình. Nhưng dù sao anh cũng là sếp của cô nên cô vẫn phải nhún nhường chịu nhịn không thì kết quả...
-Đâu có, tôi chỉ là.... Dạ cháu chào bác ạ!! Cô hét to lên rồi chạy một mạch đi. Còn Hoàng Phong anh thờ thẫn quay lại không một bóng người.. Lại bị cô lừa cho một vố nữa.
-Thùy Linh, cô đứng lại cho tôi...Hoàng Phong hét lên từ đằng sau còn Thùy Linh hộc tốc chạy hét lên từ đằng trước: Câu nói vô dụng nhất thời đại, ai bảo người đang bị đánh đứng lại cho bị đánh.haha
Thế là cuộc chiến mèo Phong và chuột Linh diễn ra gay gắt tại bể bơi. Cô cứ đi đâu gặp gì là vứt cho Phong, còn anh vừa chạy vừa né. Vì Thùy Linh mặc váy nên tốc độ của cô khá chậm. Đôi chân dài của thanh niên mét tám đuổi cô quá là dễ dàng nhưng...
-Thùy Linh tôi bắt được cô rồi! tiếng nói phát lên cũng đúng lúc Phong túm được vai cô . Thùy Linh giật mình quay lại, với vận tốc nhanh phanh không kịp của Phong đã khiến cả hai ngã vào nhau. Và một cuộc lăn tròn ngoạn mục và kết thúc bằng việc môi chạm môi. Ồ !kiss rồi kìa.
Đôi mắt cả hai mở to...và vẫn giữ nguyên hiện tượng.
Tiến gần đến chỗ Ngọc Dương hai người bắt đầu gắp thức ăn. Nào thì gà, không thì thịt lợn ....vân vân và mây mây... Nhìn thấy cô như vậy Ngọc Dương ngán ngẩm.
-Chị ơi ăn từ từ thôi, nhìn đĩa thức ăn của chị kìa...chậc chậc ....đấy hỏi sao chị không ế!
-Ăn thịt gà thì phải gặm miếng to nó mới sướng miệng chứ! Cô nói xong rồi lại bắt đầu thi hành nhiệm vụ!-À quên mất em nói chị thì nhìn lại mình đi...
Ngọc Dương nhìn thức ăn trên đĩa của mình, một đĩa đầy lù có ngọn không còn một khe chống nào để đút nữa..-Hứ! em gắp miếng nhỏ tổng cộng vào mới bằng cái đùi gà to chị chiếm của em chứ!!Ngọc Dương không thèm quan tâm và lao vào cuộc chiến.
Không khí của bữa tiệc đến vui vẻ. Người nào người đấy miệng cũng không ngậm lại được. Nào thì đám nhân viên nữ quây vào Hoàng Phong nói chuyện hỏi han, còn đám nhân viên nam thì tụ hội một xó bàn chuyện tán gái. Chỉ có mỗi cô và Dương lập team ăn và uống.
-Này!! Mọi người tập trung ra khu vườn hoa hồng chơi trò chơi nhá!!Tiếng Hoàng Phong vang lên khiến cho mọi người đều ngước nhìn. Thùy Linh nghe tiếng cũng vội ngóc đầu lên xem anh giở trò gì. Chả qua là cái bụng của cô đã được lấp đầy nên cô mới thong thả thôi, chứ những lúc cô đói thì cô không biết trời đất là gì??
Sau tiếng nói mọi người lần lượt đi theo hướng khu vườn hoa hồng đó.
Khu vườn hoa hồng được trồng cạnh khu bể bơi sang trọng. Những ngọn đèn cầy được bày biện xung quanh trông sướng cả con mắt. Đây như một thiên đường vậy?
Lững thững ôm bụng no căng , cô cùng Dương dắt nhau ngồi bên bể bơi.
-Chị ơi, em no quá! Lâu lắm rồi em mới được ăn ngon như thế này đấy!!
-Chị cũng thế! Cô xoa xoa cái bụng rồi ngả người vào cái kệ thang ở bể bơi.
Mọi người đã đến vườn hoa hồng và bắt đầu trò chơi. Nói là trò chơi cho nó oai chứ ra ngoài đấy toàn bật nhạc nhảy nhót, không thì thi hát karaoke đến là nhức óc.
"Ting ting ting" Bỗng nhiên tiếng điện thoại cô rung lên.
-Dương chị ra đằng kia một chút, ở đây ồn quá chị không nghe được điện thoại.
Nói rồi cô chạy ra đằng cổng chính cho bớt ồn.
"Alo! mẹ à"
"Ngày mai con có rảnh không?"
"Con rảnh! có gì vậy mẹ"
"Tốt! Mai đi xem mặt với mẹ!"
"Chết, mẹ ơi con sực nhớ mai con phải đi kí hợp đồng với ông sếp đầu to bụng bự khó tính, ông ấy ghê lắm, nếu con không đi là con bị cắt lương xẻo thưởng, không những thế, mỗi khi ông ấy tức có khi con bị đuổi việc đấy. À mà cái lão này á ghê lắm, mới vào công ti thôi nhưng sát khí đằng đằng khiến ai ai cũng phải nể sợ"
"Con định lừa mẹ đúng không?"
"Con đâu dám, mà mẹ ơi con mới hai ba tuổi thôi lấy chồng thì sớm quá à"
" Hai ba là vừa rồi, mẹ đi xem bói rồi người ta bảo hai tư là tuổi kim lâu không lấy được chồng nên cho dù thế nào con cũng phải cưới trong năm nay"
"Mẹ.....mẹ"
"Không lằng nhằng, con ở đâu mẹ cũng lôi con về, nhớ nhé!"
Thùy Linh thở dài sau cuộc điện thoại của phụ huynh. Lững thững bước vào cô giật mình khi thấy Hoàng Phong ở đấy.
-Này,anh kia anh nghe trộm điện thoại của tôi đấy hả? Đồ bất lịch sự.
-Tôi mà không nghe sao tôi biết được cô Thùy Linh có một ông sếp sếp đầu to bụng bự khó tính.
Chả qua là lúc anh đi lấy li nước lọc thấy cô chạy vội ra nghe điện thoại nên anh ra xem sao ai dè biết được sự thật phũ phàng.
"Cái thằng cha này tai thính ghê" Cô nguyền rủa anh trong lòng mình. Nhưng dù sao anh cũng là sếp của cô nên cô vẫn phải nhún nhường chịu nhịn không thì kết quả...
-Đâu có, tôi chỉ là.... Dạ cháu chào bác ạ!! Cô hét to lên rồi chạy một mạch đi. Còn Hoàng Phong anh thờ thẫn quay lại không một bóng người.. Lại bị cô lừa cho một vố nữa.
-Thùy Linh, cô đứng lại cho tôi...Hoàng Phong hét lên từ đằng sau còn Thùy Linh hộc tốc chạy hét lên từ đằng trước: Câu nói vô dụng nhất thời đại, ai bảo người đang bị đánh đứng lại cho bị đánh.haha
Thế là cuộc chiến mèo Phong và chuột Linh diễn ra gay gắt tại bể bơi. Cô cứ đi đâu gặp gì là vứt cho Phong, còn anh vừa chạy vừa né. Vì Thùy Linh mặc váy nên tốc độ của cô khá chậm. Đôi chân dài của thanh niên mét tám đuổi cô quá là dễ dàng nhưng...
-Thùy Linh tôi bắt được cô rồi! tiếng nói phát lên cũng đúng lúc Phong túm được vai cô . Thùy Linh giật mình quay lại, với vận tốc nhanh phanh không kịp của Phong đã khiến cả hai ngã vào nhau. Và một cuộc lăn tròn ngoạn mục và kết thúc bằng việc môi chạm môi. Ồ !kiss rồi kìa.
Đôi mắt cả hai mở to...và vẫn giữ nguyên hiện tượng.
/61
|