Đông Doanh vị diện, Tang Hoài đại lục, Mục Tang thành.
Tại phủ đệ Thành chủ.
Một hình ảnh, lúc này hiện ra hình dáng không nhìn thấy rõ ràng lắm, nhưng trên mặt thể thiện sự kiêu ngạo cùng cảm giác về sự ưu việt không gì sánh kịp, khi người này ngẩng lên, đó là một trung niên nam tử hết sức lớn lối, tay cầm một cái bình hoa, đang tinh tế thưởng thức, ngắm nghía.
Tại dưới tay nam tử này, ngồi dưới là một đám Hạ Vị Thần.
Hơn nữa, bọn Hạ Vị Thần này, tại trước mặt nam tử này, còn hết sức cung kính. Phải biết rằng, nam tử này chẳng qua là trung giai Thần mà thôi, nhiều nhất, cũng chính là trung giai Thần đỉnh phong, vẫn chưa đạt tới trình độ cao giai Thần.
Một đám Hạ Vị Thần, đối với một tên trung giai Thần, tỏ vẻ tôn kính? Đây quả thực là một điều không thể tưởng tượng nổi.
- Ha ha ha! Long tiên sinh, ngươi thay bổn tọa xem một chút bình hoa này.
Trung niên nam tử kia, cười híp mắt cầm trong tay bình hoa, ném cho một tên Hạ Vị Thần thân mặc long bào.
Tên Hạ Vị Thần này, diện mục cực kỳ âm lãnh hung tàn, hơi thở thô bạo, phía trên đỉnh đầu, mơ hồ hiển hiện một khối Thanh Đồng lệnh bài, phía trên dung hợp 5 chủng thần thông, rạng rỡ sinh huy.
Bất quá, tại trước mặt trung niên nam tử này, tên Hạ Vị Thần, thái độ cũng rất tốt, sau đó thật cẩn thận nhận lấy bình hoa, sau đó tinh tế tỉ mỉ quan sát.
- Thành chủ đại nhân, từ phẩm dáng bình hoa này mà xem, hẳn là hàng mỹ nghệ mấy ức năm trước. Ha ha, đồ chơi này, giá trị rất cao, thành chủ đại nhân thật biết chơi rồi!
Trung niên nam tử kia, Mục Tang thành thành chủ này là cha ruột của Công Tôn Khang, tên là Công Tôn Bá.
Công Tôn Bá, thành chủ ở một tòa thành bên ngoài khu vực đại lục Đông Doanh vị diện, bản thân hắn là không có địa vị gì, nhưng bởi vì hắn chính là dân bản xứ Đông Doanh vị diện, cũng coi như là nhân vật có chút quyền bính, Đông Doanh vị diện sắp lên cấp, mang đến cho hắn vô số tài phú, sắc đẹp, địa vị. Cũng có đại lượng siêu cấp cường giả vị diện khác, tới đây cậy nhờ hắn.
Đám Hạ Vị Thần bên trong phòng khách, đều là khách khanh của Công Tôn Bá.
Một đám Hạ Vị Thần, trao đổi ngắm nghía một cái bình hoa kia rồi, sau đó thật cẩn thận trả lại cho Công Tôn Bá.
- Ha ha ha, chư vị, mấy ngày nữa, Đông Doanh vị diện chúng ta, Đông Doanh Tinh Cầu bản thể khu vực cử hành cuộc thi chọn lựa, lúc đó chính là thanh niên tài tuấn vị diện khác, hoàng thất quý tộc, đạt được cơ hội cuối cùng đạt được hộ tịch. Đến lúc đó, bổn tọa cũng mang theo chư vị, đi tham quan học tập tranh tài.
Công Tôn Bá cười hì hì nói.
Một tên Hạ Vị Thần ăn mặc nho sinh, cười nói.
- Chúng ta cũng phải đa tạ thành chủ đại nhân, trợ giúp chúng ta đạt được hộ tịch, bằng không, chúng ta có thể trở thành dân bản xứ Đông Doanh vị diện hay không, vẫn còn không thể biết được. Ha ha ha! Thành chủ đại nhân. Ngày sau, Đông Doanh vị diện lên cấp, địa vị thành chủ đại nhân tăng lên vô số lần. Hơn nữa, thành chủ đại nhân tu hành, cũng sẽ ngày đi ngàn dặm.
- Ha ha ha ha. . . mọ người cũng vậy.
Công Tôn Bá dương dương đắc ý bật cười.
- Chư vị cũng giống vậy? Bây giờ, Chư vị đã đem linh hồn ấn ký ký thác vào bên trong Đông Doanh vị diện không gian thành luỹ, đạt được hộ tịch, vị diện một khi thăng cấp, chư vị tu hành, cũng sẽ đột nhiên lớn mạnh vượt bậc! Nói không chừng, trong chư vị, còn có người có cơ hội trở thành tồn tại Thượng Vị Thần đấy. Đến lúc đó, cũng đừng quên công lao Công Tôn Bá ta tiến cử nhé, ha ha ha ha.
- A ha ha ha! Nếu là bản nhân cuối cùng có thể trở thành Thượng Vị Thần, tuyệt đối không dám quên mất việc thành chủ đại nhân tài bồi!
Một tên Hạ Vị Thần cảnh giới uy vũ ngang tàng, là Cự Nhân màu xanh biếc da, nói ra.
- Nếu như không có thành chủ đại nhân dìu dắt, ta còn không có ngày nay, ha ha ha. . .
- Bì Lục, ngươi ở vị diện kia, đích xác rác rưới, chỉ có thể thành tựu Hạ Vị Thần, ngay cả Trung Vị Thần đều không thể sinh ra. Ngươi mặc dù là chúa tể cái vị diện kia, nhưng nói không sai, cũng chính là một cái thổ Bá Vương. Ha ha ha ha.
Tên Hạ Vị Thần Nho sinh, nói giỡn ra.
Đúng lúc này. . .
- Ân?
Lúc này Công Tôn Bá bộ mặt biểu tình cứng đờ, trong tay cầm bình hoa quý, thình lình rơi xuống trên mặt đất, sau đó vỡ nát bấy, sau đó, toàn thân hắn chấn động, như cha mẹ chết, khàn giọng gầm hét lên.
- Ta. . . Con trai của ta bị giết rồi! Con trai của ta. . . con trai duy nhất của ta bị giết rồi! ! ! ! ! Đây là chuyện gì xảy ra! ! ! ! ! ! Rống! ! ! ! ! Là ai làm.
- Cái gì? Khang thiếu gia. . . Khang thiếu gia bị giết rồi sao?
Bọn Hạ Vị Thần khách khanh này, sắc mặt cũng thay đổi.
- Mẹ kiếp! Ai dám động thổ tại trên đầu thái tuế!
Tên Hạ Vị Thần da màu lục, bộ mặt lệ khí, hét lên.
- Thành chủ đại nhân, hiện tại không nên bi thương, chúng ta chạy tới chỗ của Khang thiếu gia gặp nạn, có lẽ còn có thể tìm được một chút dấu vết, cùng với hơi thở hung thủ lưu lại!
- Đi! ! Báo thù! Báo thù! Bổn tọa nhất định phải báo thù a! ! ! ! !
Công Tôn Bá nước mắt tuôn đầy mặt, tức giận nói ra.
Đông Doanh vị diện.
Tại khu vực Đông Doanh Tinh Cầu bản thể.
Bên trong một tòa quý tộc phủ đệ.
Cuối cùng là bên trong một tòa biệt viện.
Bên trong biệt viện này, hiện đầy giấy hoa màu trắng, cùng với giấy hoa màu đen, lưu động một loại hơi thở đau thương.
Hết sức trang nghiêm.
Lúc này có vô số nô bộc bên trong biệt viện, đều cúi đầu cụp mắt, cũng không dám nói nhiều lời.
Một tên nam thanh niên mặt mũi tuấn tú so với nữ nhân còn nhẵn nhụi hơn, hai gò má gầy đi, trong tay cầm phải một bình rượu, không ngừng hướng trong miệng điên cuồng uống vào, một bên uống rượu, một bên khóc thét.
- A Dã! Ngươi chết thật thê thảm, ngươi đã nói, muốn cùng ta như hình với bóng, đầu ấp tay gối, lớn lên cùng chúng ta cùng nơi tu hành. Ngươi vì cái gì chết rồi, hơn mười năm rồi ta cũng cố gắng quên ngươi, muốn đi tìm một cái nam tử khác để thay thế địa vị của ngươi. Nhưng thực ta làm không được. Bây giờ, ta chí khí sa sút, chỉ có thể mượn rượu giải sầu. Hơn nữa, cừu gia giết ngươi, đều không có tin tức, ta ngay cả báo thù cho ngươi, đều không có cơ hội.
Nam tử này, khóc đến hết sức bi thương, quả thực người nghe thương tâm, người nghe thấy rơi lệ.
Cảnh tượng hết sức cảm động.
Bất quá, nếu là có người biết, hắn là tại vì một nam nhân thô kệch tục tằng mà thút thít như vật, thì không quá cảm động rồi, mà còn cảm thấy buồn nôn.
Người này, chính là nhân tình của Đông Mục Dã.
- Thiếu gia. . .
Một nữ nha hoàn, ngập ngừng nói.
- Thiếu gia, bây giờ, Đông Doanh vị diện chúng ta muốn lên cấp, đây là thiên đại chuyện vui, thiếu gia thân là con dòng cháu giống khu vực bản thể, địa vị vô cùng hiển hách, chủ mẫu dưới suối vàng có biết, cũng sẽ thay thiếu gia cao hứng. Thiếu gia không cần thương cảm. Phải bảo trọng thân thể. Bằng không, lão gia mất hứng.
- Cút! ! ! !
Tên thiếu gia gầm thét lên.
- Ta chỉ muốn A Dã! Ta cái gì cũng không muốn!
- Đủ rồi!
Đột nhiên, có một cổ Thần chi khí tức khổng lồ, bao phủ biệt viện, một loại uy áp không gì so sánh nổi, trong nháy mắt bao trùm xuống.
Tất cả mọi người bên trong biệt viện, đều quỳ sát phủ phục thật sâu xuống.
Tên thiếu gia kia, cũng không dám thút thít nữa, cũng đều quỳ xuống.
- Lão gia!
- Phụ thân đại nhân.
- Tiểu súc sinh, mười năm rồi, tròn mười năm rồi, ngươi còn khóc sướt mướt. Mỗi ngày mượn rượu giải sầu, hơn nữa, vẫn là vì một đại nam nhân như thế sao. Phế vật! Ngươi biết quý tộc khác, là thảo luận gia tộc chúng ta như thế nào sao? Chuyện này, cũng đã truyền tới trong lỗ tai chúa tể rồi. Ngươi làm cho mặt mũi gia tộc chúng ta mất hết! Ai, thôi, thôi. Có lẽ, là phụ thân lơ là quản giáo, mới làm cho ngươi ngộ nhập lạc lối. Tiểu súc sinh, là cha đã năn nỉ chúa tể đại nhân, thi triển chiêu hồn, đem hồn phách toái phiến Đông Mục Dã kia, triệu hồi tới, ước chừng cũng chính là mấy phút, có thể hỏi ra tình huống cừu nhân cặn kẽ, thậm chí nhận được hơi thở cừu nhân. Đến lúc đó, ngươi tự thân báo thù, giải quyết xong tâm ma. Từ đó về sau, không được khóc sướt mướt nữa nhé, còn ra thể thống gì.
- A! ! ! Đa tạ phụ thân đại nhân! Đa tạ phụ thân đại nhân! A Dã! Ta sẽ báo thù cho ngươi! Ta sẽ báo thù cho ngươi.
Lúc này bản thân Phong Vân Vô Ngân, tự nhiên là trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới đi tới Đông Doanh vị diện này. Giết mấy người, cũng đã rước lấy vô số người đuổi giết, tạo thành mạch nước ngầm dũng động.
Phong Vân Vô Ngân cũng không lo lắng thả ra linh hồn lực, vì tự mình tìm Thần Thú kéo xe.
- Di? Tại một vạn cây số sơn mạch, dừng lại một chút Thần Thú. Trong đó, còn có một cao giai Thần Thú hơi thở đấy.
Phong Vân Vô Ngân linh hồn lực, phát hiện ra một đầu cao giai thần thú.
- Được rồi, tiểu oa nhi, chúng ta đi qua đi. Thuần phục một đầu cao giai Thần thú kéo xe thích hợp.
Chúc Lão nóng lòng muốn thử nói.
- Chúc Lão, cái gì gọi là Thần Thú kéo xe thích hợp?
Phong Vân Vô Ngân hỏi lại.
- Cái này sao, Thần Thú hình thể càng khổng lồ, bộ tịch càng lớn, càng thích hợp kéo xe. Kỳ thực, nếu như có thể khu sử Long Tộc kéo xe, là đáng sợ nhất. Bất quá, Cự Long rất khó tìm kiếm, cho nên ta tìm được một chút hổ báo Thần Thú, cũng không tồi.
Chúc Lão thong thả ung dung nói ra.
- Lão đầu tử năm đó, là khu sử một đám Kỳ Lân kéo xe, cũng hết sức uy mãnh, a ha ha. Đúng rồi, tiểu oa nhi, xe của ngươi, dùng đầu Ngũ Trảo Kim Long kéo, sau đó tìm một chút Thần Thú uy mãnh làm nền, thì cũng đáng sợ rồi, so sánh Kỳ Lân kéo xe của lão đầu tử năm đó, còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm.
- Hảo. Chúng ta đi vào bên trong tòa sơn mạch này, bắt Thần Thú.
Phong Vân Vô Ngân cũng xoa tay.
- Bất quá, Chúc Lão, làm sao thuần phục Thần Thú đây?
- Cái việc này cũng dễ dàng, Thần Thú nhất tộc, đều có trí khôn. Có Thần Thú, còn có thể tiến hóa thành nhân loại, sinh sống ở tại thế giới loài người. Bất quá, cũng có Thần Thú, trí khôn vẫn chưa hoàn toàn mở ra, tỉnh tỉnh mê mê, tuy rằng có thần lực, nhưng trí thông minh cũng giống như tiểu hài tử nhân loại. Kỳ thực, thuần phục tốt nhất, là Thần thú loại trí năng này còn chưa triệt để mở ra, Thần Thú giống như tiểu hài tử thông minh. Loại Thần Thú này, tôn sùng cường giả, chỉ cần ngươi triệt để đánh phục bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý vì ngươi kéo xe, hơn nữa, Thần Thú nhất tộc, hết sức trung thành, một khi trở thành phó dịch của ngươi, vĩnh viễn sẽ không phản bội. Trung thành chống đỡ cho chủ suốt đời.
Chúc Lão như Bách Hiểu Sanh, giải thích cặn kẽ.
- Hảo! Ta tâm lý nắm chắc rồi.
Phong Vân Vô Ngân đứng lên, đem tất cả Kiếm Thần khôi lỗi, đều tạm thời thu vào Kiếm Tiên Đồ Lục, rồi sau đó cười nhìn đám người Liên Y cùng Tử Viêm nói.
- Đi, chúng ta đi bắt tọa kỵ!
Vừa dứt lời, thân thể Phong Vân Vô Ngân vừa di động, đã bay ra ngoài vạn thước.
Một nhóm người hết sức nhẹ nhõm, phi hành đi tới một tòa sơn mạch cổ xưa.
Sơn mạch này, xanh um tươi tốt, toàn bộ đều là cổ thụ chọc trời, hơn nữa, nơi này là địa phương tụ tập Thần Thú cùng Đế thú, Thánh thú.
Chỉ thấy, từng tầng thần quang sương mù, bao phủ tại bên trên sơn mạch.
Từng đạo Thần Thú hơi thở tàn bạo mà tôn quý, đều từ bên trong sơn mạch phun ra.
- Rống! Rống! Rống!
Từng tiếng thú rống như sấm, đều từ bên trong sơn mạch phát ra.
- Hắc hắc, tới rồi!
Lúc này đám người Phong Vân Vô Ngân, dừng lại tại vùng trời sơn mạch.
- Vô Ngân, chúng ta đi xuống bắt đi!
Tử Viêm vỗ tay nói.
- Ách ta sử dụng thần thức quét một lần, đem phương vị cao giai Thần thú tìm được.
Phong Vân Vô Ngân buông ra linh hồn lực.
- Bên trong sơn mạch này, tuy rằng số lượng Thần Thú không ít, bất quá, cao giai Thần thú cũng không nhiều. Ân, ta tìm được rồi, toàn bộ sơn mạch, chỉ có 10 đầu cao giai Thần thú, hơn nữa, dừng lại ở một chỗ, tựa hồ là cùng một chủng tộc Thần Thú. Chúng ta đi xuống xem một chút!
- Hưu! Hưu! Hưu!
Sau đó mấy người hóa thành mấy sợi thần quang, trực tiếp đặt chân xuống bên trong sơn mạch, tại một tòa Man Hoang cổ lâm.
Tại phủ đệ Thành chủ.
Một hình ảnh, lúc này hiện ra hình dáng không nhìn thấy rõ ràng lắm, nhưng trên mặt thể thiện sự kiêu ngạo cùng cảm giác về sự ưu việt không gì sánh kịp, khi người này ngẩng lên, đó là một trung niên nam tử hết sức lớn lối, tay cầm một cái bình hoa, đang tinh tế thưởng thức, ngắm nghía.
Tại dưới tay nam tử này, ngồi dưới là một đám Hạ Vị Thần.
Hơn nữa, bọn Hạ Vị Thần này, tại trước mặt nam tử này, còn hết sức cung kính. Phải biết rằng, nam tử này chẳng qua là trung giai Thần mà thôi, nhiều nhất, cũng chính là trung giai Thần đỉnh phong, vẫn chưa đạt tới trình độ cao giai Thần.
Một đám Hạ Vị Thần, đối với một tên trung giai Thần, tỏ vẻ tôn kính? Đây quả thực là một điều không thể tưởng tượng nổi.
- Ha ha ha! Long tiên sinh, ngươi thay bổn tọa xem một chút bình hoa này.
Trung niên nam tử kia, cười híp mắt cầm trong tay bình hoa, ném cho một tên Hạ Vị Thần thân mặc long bào.
Tên Hạ Vị Thần này, diện mục cực kỳ âm lãnh hung tàn, hơi thở thô bạo, phía trên đỉnh đầu, mơ hồ hiển hiện một khối Thanh Đồng lệnh bài, phía trên dung hợp 5 chủng thần thông, rạng rỡ sinh huy.
Bất quá, tại trước mặt trung niên nam tử này, tên Hạ Vị Thần, thái độ cũng rất tốt, sau đó thật cẩn thận nhận lấy bình hoa, sau đó tinh tế tỉ mỉ quan sát.
- Thành chủ đại nhân, từ phẩm dáng bình hoa này mà xem, hẳn là hàng mỹ nghệ mấy ức năm trước. Ha ha, đồ chơi này, giá trị rất cao, thành chủ đại nhân thật biết chơi rồi!
Trung niên nam tử kia, Mục Tang thành thành chủ này là cha ruột của Công Tôn Khang, tên là Công Tôn Bá.
Công Tôn Bá, thành chủ ở một tòa thành bên ngoài khu vực đại lục Đông Doanh vị diện, bản thân hắn là không có địa vị gì, nhưng bởi vì hắn chính là dân bản xứ Đông Doanh vị diện, cũng coi như là nhân vật có chút quyền bính, Đông Doanh vị diện sắp lên cấp, mang đến cho hắn vô số tài phú, sắc đẹp, địa vị. Cũng có đại lượng siêu cấp cường giả vị diện khác, tới đây cậy nhờ hắn.
Đám Hạ Vị Thần bên trong phòng khách, đều là khách khanh của Công Tôn Bá.
Một đám Hạ Vị Thần, trao đổi ngắm nghía một cái bình hoa kia rồi, sau đó thật cẩn thận trả lại cho Công Tôn Bá.
- Ha ha ha, chư vị, mấy ngày nữa, Đông Doanh vị diện chúng ta, Đông Doanh Tinh Cầu bản thể khu vực cử hành cuộc thi chọn lựa, lúc đó chính là thanh niên tài tuấn vị diện khác, hoàng thất quý tộc, đạt được cơ hội cuối cùng đạt được hộ tịch. Đến lúc đó, bổn tọa cũng mang theo chư vị, đi tham quan học tập tranh tài.
Công Tôn Bá cười hì hì nói.
Một tên Hạ Vị Thần ăn mặc nho sinh, cười nói.
- Chúng ta cũng phải đa tạ thành chủ đại nhân, trợ giúp chúng ta đạt được hộ tịch, bằng không, chúng ta có thể trở thành dân bản xứ Đông Doanh vị diện hay không, vẫn còn không thể biết được. Ha ha ha! Thành chủ đại nhân. Ngày sau, Đông Doanh vị diện lên cấp, địa vị thành chủ đại nhân tăng lên vô số lần. Hơn nữa, thành chủ đại nhân tu hành, cũng sẽ ngày đi ngàn dặm.
- Ha ha ha ha. . . mọ người cũng vậy.
Công Tôn Bá dương dương đắc ý bật cười.
- Chư vị cũng giống vậy? Bây giờ, Chư vị đã đem linh hồn ấn ký ký thác vào bên trong Đông Doanh vị diện không gian thành luỹ, đạt được hộ tịch, vị diện một khi thăng cấp, chư vị tu hành, cũng sẽ đột nhiên lớn mạnh vượt bậc! Nói không chừng, trong chư vị, còn có người có cơ hội trở thành tồn tại Thượng Vị Thần đấy. Đến lúc đó, cũng đừng quên công lao Công Tôn Bá ta tiến cử nhé, ha ha ha ha.
- A ha ha ha! Nếu là bản nhân cuối cùng có thể trở thành Thượng Vị Thần, tuyệt đối không dám quên mất việc thành chủ đại nhân tài bồi!
Một tên Hạ Vị Thần cảnh giới uy vũ ngang tàng, là Cự Nhân màu xanh biếc da, nói ra.
- Nếu như không có thành chủ đại nhân dìu dắt, ta còn không có ngày nay, ha ha ha. . .
- Bì Lục, ngươi ở vị diện kia, đích xác rác rưới, chỉ có thể thành tựu Hạ Vị Thần, ngay cả Trung Vị Thần đều không thể sinh ra. Ngươi mặc dù là chúa tể cái vị diện kia, nhưng nói không sai, cũng chính là một cái thổ Bá Vương. Ha ha ha ha.
Tên Hạ Vị Thần Nho sinh, nói giỡn ra.
Đúng lúc này. . .
- Ân?
Lúc này Công Tôn Bá bộ mặt biểu tình cứng đờ, trong tay cầm bình hoa quý, thình lình rơi xuống trên mặt đất, sau đó vỡ nát bấy, sau đó, toàn thân hắn chấn động, như cha mẹ chết, khàn giọng gầm hét lên.
- Ta. . . Con trai của ta bị giết rồi! Con trai của ta. . . con trai duy nhất của ta bị giết rồi! ! ! ! ! Đây là chuyện gì xảy ra! ! ! ! ! ! Rống! ! ! ! ! Là ai làm.
- Cái gì? Khang thiếu gia. . . Khang thiếu gia bị giết rồi sao?
Bọn Hạ Vị Thần khách khanh này, sắc mặt cũng thay đổi.
- Mẹ kiếp! Ai dám động thổ tại trên đầu thái tuế!
Tên Hạ Vị Thần da màu lục, bộ mặt lệ khí, hét lên.
- Thành chủ đại nhân, hiện tại không nên bi thương, chúng ta chạy tới chỗ của Khang thiếu gia gặp nạn, có lẽ còn có thể tìm được một chút dấu vết, cùng với hơi thở hung thủ lưu lại!
- Đi! ! Báo thù! Báo thù! Bổn tọa nhất định phải báo thù a! ! ! ! !
Công Tôn Bá nước mắt tuôn đầy mặt, tức giận nói ra.
Đông Doanh vị diện.
Tại khu vực Đông Doanh Tinh Cầu bản thể.
Bên trong một tòa quý tộc phủ đệ.
Cuối cùng là bên trong một tòa biệt viện.
Bên trong biệt viện này, hiện đầy giấy hoa màu trắng, cùng với giấy hoa màu đen, lưu động một loại hơi thở đau thương.
Hết sức trang nghiêm.
Lúc này có vô số nô bộc bên trong biệt viện, đều cúi đầu cụp mắt, cũng không dám nói nhiều lời.
Một tên nam thanh niên mặt mũi tuấn tú so với nữ nhân còn nhẵn nhụi hơn, hai gò má gầy đi, trong tay cầm phải một bình rượu, không ngừng hướng trong miệng điên cuồng uống vào, một bên uống rượu, một bên khóc thét.
- A Dã! Ngươi chết thật thê thảm, ngươi đã nói, muốn cùng ta như hình với bóng, đầu ấp tay gối, lớn lên cùng chúng ta cùng nơi tu hành. Ngươi vì cái gì chết rồi, hơn mười năm rồi ta cũng cố gắng quên ngươi, muốn đi tìm một cái nam tử khác để thay thế địa vị của ngươi. Nhưng thực ta làm không được. Bây giờ, ta chí khí sa sút, chỉ có thể mượn rượu giải sầu. Hơn nữa, cừu gia giết ngươi, đều không có tin tức, ta ngay cả báo thù cho ngươi, đều không có cơ hội.
Nam tử này, khóc đến hết sức bi thương, quả thực người nghe thương tâm, người nghe thấy rơi lệ.
Cảnh tượng hết sức cảm động.
Bất quá, nếu là có người biết, hắn là tại vì một nam nhân thô kệch tục tằng mà thút thít như vật, thì không quá cảm động rồi, mà còn cảm thấy buồn nôn.
Người này, chính là nhân tình của Đông Mục Dã.
- Thiếu gia. . .
Một nữ nha hoàn, ngập ngừng nói.
- Thiếu gia, bây giờ, Đông Doanh vị diện chúng ta muốn lên cấp, đây là thiên đại chuyện vui, thiếu gia thân là con dòng cháu giống khu vực bản thể, địa vị vô cùng hiển hách, chủ mẫu dưới suối vàng có biết, cũng sẽ thay thiếu gia cao hứng. Thiếu gia không cần thương cảm. Phải bảo trọng thân thể. Bằng không, lão gia mất hứng.
- Cút! ! ! !
Tên thiếu gia gầm thét lên.
- Ta chỉ muốn A Dã! Ta cái gì cũng không muốn!
- Đủ rồi!
Đột nhiên, có một cổ Thần chi khí tức khổng lồ, bao phủ biệt viện, một loại uy áp không gì so sánh nổi, trong nháy mắt bao trùm xuống.
Tất cả mọi người bên trong biệt viện, đều quỳ sát phủ phục thật sâu xuống.
Tên thiếu gia kia, cũng không dám thút thít nữa, cũng đều quỳ xuống.
- Lão gia!
- Phụ thân đại nhân.
- Tiểu súc sinh, mười năm rồi, tròn mười năm rồi, ngươi còn khóc sướt mướt. Mỗi ngày mượn rượu giải sầu, hơn nữa, vẫn là vì một đại nam nhân như thế sao. Phế vật! Ngươi biết quý tộc khác, là thảo luận gia tộc chúng ta như thế nào sao? Chuyện này, cũng đã truyền tới trong lỗ tai chúa tể rồi. Ngươi làm cho mặt mũi gia tộc chúng ta mất hết! Ai, thôi, thôi. Có lẽ, là phụ thân lơ là quản giáo, mới làm cho ngươi ngộ nhập lạc lối. Tiểu súc sinh, là cha đã năn nỉ chúa tể đại nhân, thi triển chiêu hồn, đem hồn phách toái phiến Đông Mục Dã kia, triệu hồi tới, ước chừng cũng chính là mấy phút, có thể hỏi ra tình huống cừu nhân cặn kẽ, thậm chí nhận được hơi thở cừu nhân. Đến lúc đó, ngươi tự thân báo thù, giải quyết xong tâm ma. Từ đó về sau, không được khóc sướt mướt nữa nhé, còn ra thể thống gì.
- A! ! ! Đa tạ phụ thân đại nhân! Đa tạ phụ thân đại nhân! A Dã! Ta sẽ báo thù cho ngươi! Ta sẽ báo thù cho ngươi.
Lúc này bản thân Phong Vân Vô Ngân, tự nhiên là trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới đi tới Đông Doanh vị diện này. Giết mấy người, cũng đã rước lấy vô số người đuổi giết, tạo thành mạch nước ngầm dũng động.
Phong Vân Vô Ngân cũng không lo lắng thả ra linh hồn lực, vì tự mình tìm Thần Thú kéo xe.
- Di? Tại một vạn cây số sơn mạch, dừng lại một chút Thần Thú. Trong đó, còn có một cao giai Thần Thú hơi thở đấy.
Phong Vân Vô Ngân linh hồn lực, phát hiện ra một đầu cao giai thần thú.
- Được rồi, tiểu oa nhi, chúng ta đi qua đi. Thuần phục một đầu cao giai Thần thú kéo xe thích hợp.
Chúc Lão nóng lòng muốn thử nói.
- Chúc Lão, cái gì gọi là Thần Thú kéo xe thích hợp?
Phong Vân Vô Ngân hỏi lại.
- Cái này sao, Thần Thú hình thể càng khổng lồ, bộ tịch càng lớn, càng thích hợp kéo xe. Kỳ thực, nếu như có thể khu sử Long Tộc kéo xe, là đáng sợ nhất. Bất quá, Cự Long rất khó tìm kiếm, cho nên ta tìm được một chút hổ báo Thần Thú, cũng không tồi.
Chúc Lão thong thả ung dung nói ra.
- Lão đầu tử năm đó, là khu sử một đám Kỳ Lân kéo xe, cũng hết sức uy mãnh, a ha ha. Đúng rồi, tiểu oa nhi, xe của ngươi, dùng đầu Ngũ Trảo Kim Long kéo, sau đó tìm một chút Thần Thú uy mãnh làm nền, thì cũng đáng sợ rồi, so sánh Kỳ Lân kéo xe của lão đầu tử năm đó, còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm.
- Hảo. Chúng ta đi vào bên trong tòa sơn mạch này, bắt Thần Thú.
Phong Vân Vô Ngân cũng xoa tay.
- Bất quá, Chúc Lão, làm sao thuần phục Thần Thú đây?
- Cái việc này cũng dễ dàng, Thần Thú nhất tộc, đều có trí khôn. Có Thần Thú, còn có thể tiến hóa thành nhân loại, sinh sống ở tại thế giới loài người. Bất quá, cũng có Thần Thú, trí khôn vẫn chưa hoàn toàn mở ra, tỉnh tỉnh mê mê, tuy rằng có thần lực, nhưng trí thông minh cũng giống như tiểu hài tử nhân loại. Kỳ thực, thuần phục tốt nhất, là Thần thú loại trí năng này còn chưa triệt để mở ra, Thần Thú giống như tiểu hài tử thông minh. Loại Thần Thú này, tôn sùng cường giả, chỉ cần ngươi triệt để đánh phục bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý vì ngươi kéo xe, hơn nữa, Thần Thú nhất tộc, hết sức trung thành, một khi trở thành phó dịch của ngươi, vĩnh viễn sẽ không phản bội. Trung thành chống đỡ cho chủ suốt đời.
Chúc Lão như Bách Hiểu Sanh, giải thích cặn kẽ.
- Hảo! Ta tâm lý nắm chắc rồi.
Phong Vân Vô Ngân đứng lên, đem tất cả Kiếm Thần khôi lỗi, đều tạm thời thu vào Kiếm Tiên Đồ Lục, rồi sau đó cười nhìn đám người Liên Y cùng Tử Viêm nói.
- Đi, chúng ta đi bắt tọa kỵ!
Vừa dứt lời, thân thể Phong Vân Vô Ngân vừa di động, đã bay ra ngoài vạn thước.
Một nhóm người hết sức nhẹ nhõm, phi hành đi tới một tòa sơn mạch cổ xưa.
Sơn mạch này, xanh um tươi tốt, toàn bộ đều là cổ thụ chọc trời, hơn nữa, nơi này là địa phương tụ tập Thần Thú cùng Đế thú, Thánh thú.
Chỉ thấy, từng tầng thần quang sương mù, bao phủ tại bên trên sơn mạch.
Từng đạo Thần Thú hơi thở tàn bạo mà tôn quý, đều từ bên trong sơn mạch phun ra.
- Rống! Rống! Rống!
Từng tiếng thú rống như sấm, đều từ bên trong sơn mạch phát ra.
- Hắc hắc, tới rồi!
Lúc này đám người Phong Vân Vô Ngân, dừng lại tại vùng trời sơn mạch.
- Vô Ngân, chúng ta đi xuống bắt đi!
Tử Viêm vỗ tay nói.
- Ách ta sử dụng thần thức quét một lần, đem phương vị cao giai Thần thú tìm được.
Phong Vân Vô Ngân buông ra linh hồn lực.
- Bên trong sơn mạch này, tuy rằng số lượng Thần Thú không ít, bất quá, cao giai Thần thú cũng không nhiều. Ân, ta tìm được rồi, toàn bộ sơn mạch, chỉ có 10 đầu cao giai Thần thú, hơn nữa, dừng lại ở một chỗ, tựa hồ là cùng một chủng tộc Thần Thú. Chúng ta đi xuống xem một chút!
- Hưu! Hưu! Hưu!
Sau đó mấy người hóa thành mấy sợi thần quang, trực tiếp đặt chân xuống bên trong sơn mạch, tại một tòa Man Hoang cổ lâm.
/803
|