Đối với Phong Vân Vô Ngân, hiện tại Ác Ma Lãnh Chúa quả thực có thể là hận thấu xương rồi. Hắn oán hận Phong Vân Vô Ngân không giữ lời hứa, mà trên thực tế, nguyên nhân chính thức mà hắn căm hận Phong Vân Vô Ngân chính là hắn muốn dùng Ác Ma hạt giống để khống chế Phong Vân Vô Ngân, nhưng không nghĩ tới Phong Vân Vô Ngân căn bản không có việc gì. Cho nên, Ác Ma Lãnh Chúa đối với Phong Vân Vô Ngân hận ý vô cùng, bởi vì hắn biết rõ tiểu tử này có tiềm lực rất lớn, là một nhân vật nguy hiểm, chính hắn rất muốn khống chế Phong Vân Vô Ngân, biến Phong Vân Vô Ngân trở thành khôi lỗi, nhưng lúc này hắn lại khống chế không nổi, đây là một loại tâm lý rất phức tạp rất kỳ quái vô cùng.
Một bóng đen vô cùng lớn che cả tòa thành trì, làm cho mọi người qua đường ở bên trong tòa thành trì này đều giống như bị ngăn cách một nửa vậy. Hiện tại Phong Vân Vô Ngân đang ở vào một mảng âm u lớn, vô số bóng mờ, đều phiêu đãng tại trước mắt của mình.
- Ác Ma Lãnh Chúa linh hồn chi lực, chế tạo ra một cái tinh thần thế giới, cũng có thể nói, là lĩnh vực của hắn. Ở vào phiến tinh thần thế giới này, người bình thường, trực tiếp sẽ hỏng mất, mặc kệ để cho Ác Ma Lãnh Chúa điều khiển.
Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm cũng rõ ràng, nhưng mặt hắn biểu lộ không có gì cả, như đang cười tủm tỉm nhìn xem Ác Ma Lãnh Chúa.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ. Ha ha ha, ta nói rồi, ta sẽ trở lại, ta nói không sai chứ?
- Xú tiểu tử.
Ác Ma Lãnh Chúa cùng với người hầu hắn, trực tiếp chạy ra, chủ thần lực phô thiên cái địa, trực tiếp áp chế Phong Vân Vô Ngân, muốn đem Phong Vân Vô Ngân ép chết vậy. Do cảnh giới bên trên áp chế, cũng là khi dễ người vậy, vấn đề này so với sức chiến đấu áp chế, càng làm cho người thêm biệt khuất hơn. Thí dụ như, chủ thần khí tức, đích thật là có thể hoàn mỹ áp chế tuyệt đại đa số thượng vị thần. Tình huống hiện tại mà nói, Ác Ma Lãnh Chúa biết rõ Phong Vân Vô Ngân có được thực lực chiến đấu khủng bố vượt cấp, nhưng hắn trước thả ra tinh thần thế giới, quấy nhiễu Phong Vân Vô Ngân, sau đó lại dùng chủ thần uy áp áp chế, trên cơ bản cảm giác là có thể đem sức chiến đấu của Phong Vân Vô Ngân làm suy yếu hơn một nửa.
Đối với Ác Ma Lãnh Chúa áp chế, trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác thấy buồn cười.
- Ngươi còn muốn dùng chủ thần cảnh giới tới dọa ta? Ngu ngốc, nếu ta không có đi Chân Long vị diện, chỉ sợ là bị ngươi quấy nhiễu rồi, thế nhưng lão tử tại Chân Long vị diện, liên tục cùng chủ thần Long tộc kịch chiến, Long chủ thần tia chớp, Băng Sương cự long chủ thần kia, thực lực so với ác ma lãnh chúa ngươi còn cường đại còn hơn nhiều. Lão tử cũng dám chiến một trận, hơn nữa hiện tại còn thông qua long trì, đạt được chỗ tốt nghịch thiên như vậy, cũng đã thành tựu chủ thần chi thân thể, ngươi còn ngây thơ cho rằng, có thể chỉ dựa vào cảnh giới áp chế được ta sao?
Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm có chút sát ý, nhưng hắn lúc này lại cường hành khắc chế lại, hắn nghĩ thầm, Ác ma lãnh chúa là cha ruột của Chiêm Táng đại ca, có thể đánh, có thể tổn thương, nhưng không thể giết chết được.
- Ha ha. Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, ngươi làm gì mà dùng cảnh giới tới dọa ta thế? Ta đã đáp ứng ngươi, thay ngươi đi ám sát Thâm Uyên công chúa, ta nhất định sẽ thực hiện lời hứa. Ngươi còn lo lắng gì đây?
Phong Vân Vô Ngân nói ra.
Lúc này Ác Ma Lãnh Chúa dùng thần thức quét qua, phát hiện Phong Vân Vô Ngân tuy hôm nay thoạt nhìn khí chất phát sinh một ít biến hóa, mà ngay cả linh hồn cùng thân thể, so với lúc trước tăng thêm một chút, nhưng theo cảnh giới mà nói, Phong Vân Vô Ngân vẫn chỉ là thượng vị thần cảnh giới, cũng không có đột phá. Cho nên, Ác Ma Lãnh Chúa sau khi nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân sức chiến đấu kiểu loại yêu nghiệt, nhưng cảnh giới Phong Vân Vô Ngân không có đột phá, Ác Ma Lãnh Chúa cho là mình vẫn có thể dễ dàng ăn chết Phong Vân Vô Ngân được.
Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân chủ thần chi thân thể, có lực lượng khổng lồ, đã bị hắn tận lực thu liễm, cũng không có biểu lộ ra.
- Người này thập phần lớn mật, hơn nữa sức chiến đấu không thể tưởng tượng được, loại người này, nếu như không thể vì ta sở dụng, như vậy nhất định sớm diệt trừ, chấm dứt hậu hoạn.
Ác Ma Lãnh Chúa lúc này đối với Phong Vân Vô Ngân đã sinh ra sát cơ đầm đặc rồi.
Phần sát cơ này, mà ngay cả Phong Vân Vô Ngân, đều cảm giác được. Nhưng Phong Vân Vô Ngân thủy chung bất động thanh sắc, trên mặt bảo trì bình tĩnh mỉm cười. Phần thong dong này, cũng làm cho Ác Ma Lãnh Chúa càng cảm thấy ngạc nhiên.
- Tiểu tử, cái miếng Ác Ma hạt giống kia, bị ngươi luyện hóa mất rồi sao?
Rốt cục, Ác Ma Lãnh Chúa đi thẳng vào vấn đề nói.
- Ha ha ha ~~~~
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười ha hả.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, ngươi rõ ràng chủ động đề cập chuyện này... Ha ha ha... sự tình bỉ ổi như thế, ta và ngươi lòng dạ biết rõ là được, ta không chủ động nói ra, ngươi còn chủ động nói ra sao? Còn không biết xấu hổ?
Phong Vân Vô Ngân nụ cười nở ra.
- Tiểu tử! Ngươi lại dám dùng loại khẩu khí này cùng Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân nói chuyện sao, ngươi muốn chết.
Lúc này tên lão bộc bên người Ác Ma Lãnh Chúa, trực tiếp quát lớn.
- Câm miệng!
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt quét qua, một đạo kiếm khí vượt qua, XÍU...UU! một tiếng, đem một đám tóc của lão bộc kia cắt toái. Sau đó Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng nói.
- Nếu ngươi nói thêm một chữ nữa, ta liền giết ngươi, ta nói được làm được đó, ngươi đã hiểu rõ chưa.
Cái lão nô kia lập tức bị dọa câm như hến, lúc này cũng không dám nói ra đôi câu vài lời nữa, bởi vì ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nói cho hắn biết, chỉ cần hắn nói thêm một chữ nữa, mặc dù là có Ác Ma Lãnh Chúa ở bên, Phong Vân Vô Ngân nhất định cũng sẽ đem hắn giết chết, không có bất luận chần chừ gì.
Tiểu tử này, sát tính quá mãnh liệt rồi.
- Cẩu lô tài, còn dám tại trước mặt lão tử om sòm, không biết tốt xấu.
Phong Vân Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Ác Ma Lãnh Chúa.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, chuyện này, ngươi còn chuẩn bị nói tiếp sao? Ta không cùng ngươi so đo, ngươi còn có cái gì nói sao? Đúng, ta sớm liền phát hiện cái miếng Ác Ma hạt giống kia rồi, cũng biết ngươi là muốn mượn Ác Ma hạt giống, đến để khống chế ta, bất quá, ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi đã tính toán sai rồi.
- Rống!
Ác Ma Lãnh Chúa phát ra tới tiếng gầm gừ kinh hãi.
- Bổn tọa chính là muốn khống chế ngươi. Bổn tọa thân là một trong mười đại chủ thần Thâm Uyên vị diện, tự nhiên có tư cách khống chế ngươi. Ngươi chính là thượng vị thần, được một chủ thần khống chế, ngươi nói là hèn hạ sao? Nói cái bỉ ổi gì sao? Thế gian này, nắm đấm ai lớn, người đó là Vương, có cái quy củ gì có thể nói sao? Ngươi biết bí mật của bổn tọa, bổn tọa tất nhiên muốn đem ngươi khống chế rồi.
Ngừng lại một chút, Ác Ma Lãnh Chúa trong mắt dần hiện ra sát cơ sâm lãnh.
- Ngươi nghe đây, hiện tại bổn tọa cho ngươi hai con đường để đi, thứ nhất, cùng bổn tọa ký kết chủ tớ khế ước, trọn đời làm nô bộc. Dựa theo kế hoạch sớm định ra, thay bổn tọa ám sát Thâm Uyên công chúa, thứ hai, bổn tọa hiện tại liền đem ngươi giết chết, chấm dứt hậu hoạn. Tiểu tử, sức chiến đấu của ngươi kinh người, đúng quả thật là không tệ, bất quá, bổn tọa đối với ngươi tiến hành cảnh giới áp chế, ngươi lại ở vào tinh thần thế giới của bổn tọa, lực lượng của ngươi bị can thiệp, hiện tại bổn tọa muốn giết ngươi, là điều dễ dàng vô cùng rồi.
- Ha ha ha ha ha cáp ~~~~~
Phong Vân Vô Ngân phát ra tiếng cười nhạo rung trời, tựa hồ là đã nghe được chuyện buồn cười nhất trên cái thế giới này vậy, là một chuyện cười vớ vẩn nhất.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, cuộc đời ta sát nhân đều không đếm được, người khác hung tàn, ta so với người khác còn hung tàn hơn gấp trăm lần nghìn lần, sự tình ngươi trồng Ác Ma hạt giống đến trong linh hồn của ta, cũng đủ để cho ta giết ngươi trăm lần nghìn lần rồi, hiện tại, ngươi rõ ràng luôn mồm uy hiếp ta sao. Ha ha ha, thật đúng là vô tri. Bất quá, ta xem tại phân thượng bạn thân, cũng sẽ không giết ngươi, đây là số phận của ngươi. Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó thể tha, ngươi tại trước mặt lão tử nhảy đáp. Lão tử muốn hủy đi xương cốt của ngươi.
Vừa dứt lời, quanh thân Phong Vân Vô Ngân bạo tạc nổ tung ra mầu sắc chủ thần màu lưu ly mãnh liệt, sau đó tay phải trực tiếp đánh ra ngoài.
1 ức long lực! 1 ức Tượng lực!
Bất luận cái gì thời gian, mặc kệ cái gì không gian, hết thảy bị nắm, chộp PHÁ.
Thiên quân vạn mã, không thể địch nổi.
Khí thế nguy nga bàng bạc, vô địch thiên hạ.
Lúc này Phong Vân Vô Ngân dùng tùy tiện đánh ra một trảo, Ác Ma Lãnh Chúa chế tạo ra tinh thần thế giới, trực tiếp sụp xuống, sau đó bị nghiền nát. Ác Ma Lãnh Chúa chủ thần khí tức, cũng bị kình phong cắt toái.
Ác Ma Lãnh Chúa trong nội tâm, bốc lên hàn ý vô cùng đáng sợ. Cả người ngây ra như phỗng, hắn cảm giác mình tựa hồ bản thân mình bị lực lượng của Phong Vân Vô Ngân bạo tạc đã tập trung vào, mà ngay cả tư duy đều cũng bị giảm chậm nửa nhịp. Chính một thân thần lực rèn luyện tinh thần thế giới của hắn, tại phía dưới lực lượng Phong Vân Vô Ngân, giống như tờ giấy mỏng manh, chính chủ thần lực của hắn, tại lực lượng Phong Vân Vô Ngân, so với đậu hủ còn muốn mềm yếu hơn nhiều vậy.
Thình lình trong lúc đó, trong mắt Phong Vân Vô Ngân lập tức mở rộng, sau một khắc, cổ của Ác Ma Lãnh chúa đã bị xiết chặt, Ác Ma Lãnh chúa đã bị Phong Vân Vô Ngân nắm cổ nhấc lên rồi.
- Ah ~~~~ cái này ~~~~~~~
Trong lúc Phong Vân Vô Ngân hai tay cường lực khống chế, Ác Ma Lãnh Chúa liền hô hấp đều tựa hồ muốn đình chỉ, một thân thần lực đều bị gắt gao ép chăt, căn bản không phóng thích được mảy may.
Người hầu kia, ở bên cạnh dọa đến xụi lơ trên mặt đất.
- Úc! Chư Thần ở trên, tiểu tử này trực tiếp bắt sống Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, thật giống một cái cự nhân cầm lên một cái con gà con vậy, điều này... Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, thậm chí ngay cả năng lực phản kháng đều không có.
- Chủ thần. . . Chủ thần thân thể... lực lượng vô cùng đáng sợ.
Ác Ma Lãnh Chúa quả thực tâm thần đều hỏng mất rồi.
- Chỉ cần ta hơi chút vừa dùng lực, ngươi lập tức toàn thân bạo liệt mà chết, liền cặn bã cũng sẽ không còn lại một điểm, ngươi có biết không?
Phong Vân Vô Ngân dùng ngữ khí đùa cợt nhìn Ác Ma Lãnh Chúa nói ra. Mà trong lòng của hắn, cũng sinh ra cảm giác về sự ưu việt.
Đây là một loại cảm giác rất cường đại về sự ưu việt, bởi vì Phong Vân Vô Ngân đã có thể điều khiển chủ thần vận mệnh cùng sinh tử. Đây là một sự kiện vĩ đại cỡ nào, đây là một sự kiện đã ghiền cỡ nào, đây là một sự kiện sảng khoái cỡ nào.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi không được giết ta... Ngươi rất cường... Ngươi quá mạnh mẽ, ta đánh giá thấp ngươi rồi... Cái này, đây là đang Chân Long vị diện đạt được số mệnh ~~~~~~
Ác Ma Lãnh Chúa rốt cục khuất phục, đau khổ cầu khẩn nói ra.
- Ta nói rồi, ngươi có vận may phi thường, bởi vì nguyên nhân nào đó, ta sẽ không giết ngươi. Ngươi có thể nhặt về một cái mạng.
Phong Vân Vô Ngân ôn hòa nói.
- Chúc mừng ngươi.
Sau một khắc ~~~~
- Rắc rắc rắc! ! ! ! ! !
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp thúc dục một ít lực lượng, chui vào ở trong thần thông Ác Ma Lãnh Chúa, đem cốt cách quanh thân Ác Ma Lãnh Chúa chấn nát vô số.
- Ah! ! ! ! !
Ác Ma Lãnh Chúa phát ra tới tiếng rú thảm tê tâm liệt phế.
Phong Vân Vô Ngân tiện tay quăng ra, giống như ném con gà vậy, đem Ác Ma Lãnh Chúa ném trên mặt đất, sau đó nói ra.
- Ngươi là chủ thần, chỉ cần linh hồn Bất Diệt, thân thể tổn thương có lớn bao nhiêu, cũng có thể chữa trị, bởi vì, vừa rồi chỉ là một chút giáo huấn mà thôi, ngươi rõ chưa?
- PHỐC ~~~~~~
Ác Ma Lãnh Chúa sau đó phun ra một ngụm máu tươi, hắn phát hiện toàn thân cốt cách mình, có chín thành bị chấn nát rồi. Vừa rồi lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, Cuồng Bạo đến tột đỉnh, đó là một mảnh hình rồng chân khí dài hẹp không cách nào ngăn cản, phá hết mọi thứ. Nếu như Phong Vân Vô Ngân nguyện ý, bản thân hắn bây giờ, nội tạng khẳng định đã bị nát bấy rồi.
- Thật là đáng sợ ~~~ tiểu tử này quả thực không thể chiến thắng.
Ác Ma Lãnh Chúa trong nội tâm, trồng xuống bóng mờ, cảm giác Phong Vân Vô Ngân không thể chiến thắng rồi.
- Ngươi yên tâm, ta, ta không bao giờ đối nghịch cùng ngươi nữa.
Ác Ma Lãnh Chúa bắt đầu thúc dục thần lực, chữa trị xương cốt chính mình.
- Ân, tốt rồi, hiện tại nói chuyện ám sát Thâm Uyên công chúa đi, ta tin tưởng, dùng thực lực ta bây giờ, muốn ám sát Thâm Uyên công chúa, thậm chí đối phó với lá bùa hộ mệnh mà Thâm Uyên chi Vương trồng tại trên người Thâm Uyên công chúa, có lẽ đều không có vấn đề rồi.
Phong Vân Vô Ngân mây trôi nước chảy nói ra.
Một bóng đen vô cùng lớn che cả tòa thành trì, làm cho mọi người qua đường ở bên trong tòa thành trì này đều giống như bị ngăn cách một nửa vậy. Hiện tại Phong Vân Vô Ngân đang ở vào một mảng âm u lớn, vô số bóng mờ, đều phiêu đãng tại trước mắt của mình.
- Ác Ma Lãnh Chúa linh hồn chi lực, chế tạo ra một cái tinh thần thế giới, cũng có thể nói, là lĩnh vực của hắn. Ở vào phiến tinh thần thế giới này, người bình thường, trực tiếp sẽ hỏng mất, mặc kệ để cho Ác Ma Lãnh Chúa điều khiển.
Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm cũng rõ ràng, nhưng mặt hắn biểu lộ không có gì cả, như đang cười tủm tỉm nhìn xem Ác Ma Lãnh Chúa.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ. Ha ha ha, ta nói rồi, ta sẽ trở lại, ta nói không sai chứ?
- Xú tiểu tử.
Ác Ma Lãnh Chúa cùng với người hầu hắn, trực tiếp chạy ra, chủ thần lực phô thiên cái địa, trực tiếp áp chế Phong Vân Vô Ngân, muốn đem Phong Vân Vô Ngân ép chết vậy. Do cảnh giới bên trên áp chế, cũng là khi dễ người vậy, vấn đề này so với sức chiến đấu áp chế, càng làm cho người thêm biệt khuất hơn. Thí dụ như, chủ thần khí tức, đích thật là có thể hoàn mỹ áp chế tuyệt đại đa số thượng vị thần. Tình huống hiện tại mà nói, Ác Ma Lãnh Chúa biết rõ Phong Vân Vô Ngân có được thực lực chiến đấu khủng bố vượt cấp, nhưng hắn trước thả ra tinh thần thế giới, quấy nhiễu Phong Vân Vô Ngân, sau đó lại dùng chủ thần uy áp áp chế, trên cơ bản cảm giác là có thể đem sức chiến đấu của Phong Vân Vô Ngân làm suy yếu hơn một nửa.
Đối với Ác Ma Lãnh Chúa áp chế, trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác thấy buồn cười.
- Ngươi còn muốn dùng chủ thần cảnh giới tới dọa ta? Ngu ngốc, nếu ta không có đi Chân Long vị diện, chỉ sợ là bị ngươi quấy nhiễu rồi, thế nhưng lão tử tại Chân Long vị diện, liên tục cùng chủ thần Long tộc kịch chiến, Long chủ thần tia chớp, Băng Sương cự long chủ thần kia, thực lực so với ác ma lãnh chúa ngươi còn cường đại còn hơn nhiều. Lão tử cũng dám chiến một trận, hơn nữa hiện tại còn thông qua long trì, đạt được chỗ tốt nghịch thiên như vậy, cũng đã thành tựu chủ thần chi thân thể, ngươi còn ngây thơ cho rằng, có thể chỉ dựa vào cảnh giới áp chế được ta sao?
Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm có chút sát ý, nhưng hắn lúc này lại cường hành khắc chế lại, hắn nghĩ thầm, Ác ma lãnh chúa là cha ruột của Chiêm Táng đại ca, có thể đánh, có thể tổn thương, nhưng không thể giết chết được.
- Ha ha. Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, ngươi làm gì mà dùng cảnh giới tới dọa ta thế? Ta đã đáp ứng ngươi, thay ngươi đi ám sát Thâm Uyên công chúa, ta nhất định sẽ thực hiện lời hứa. Ngươi còn lo lắng gì đây?
Phong Vân Vô Ngân nói ra.
Lúc này Ác Ma Lãnh Chúa dùng thần thức quét qua, phát hiện Phong Vân Vô Ngân tuy hôm nay thoạt nhìn khí chất phát sinh một ít biến hóa, mà ngay cả linh hồn cùng thân thể, so với lúc trước tăng thêm một chút, nhưng theo cảnh giới mà nói, Phong Vân Vô Ngân vẫn chỉ là thượng vị thần cảnh giới, cũng không có đột phá. Cho nên, Ác Ma Lãnh Chúa sau khi nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân sức chiến đấu kiểu loại yêu nghiệt, nhưng cảnh giới Phong Vân Vô Ngân không có đột phá, Ác Ma Lãnh Chúa cho là mình vẫn có thể dễ dàng ăn chết Phong Vân Vô Ngân được.
Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân chủ thần chi thân thể, có lực lượng khổng lồ, đã bị hắn tận lực thu liễm, cũng không có biểu lộ ra.
- Người này thập phần lớn mật, hơn nữa sức chiến đấu không thể tưởng tượng được, loại người này, nếu như không thể vì ta sở dụng, như vậy nhất định sớm diệt trừ, chấm dứt hậu hoạn.
Ác Ma Lãnh Chúa lúc này đối với Phong Vân Vô Ngân đã sinh ra sát cơ đầm đặc rồi.
Phần sát cơ này, mà ngay cả Phong Vân Vô Ngân, đều cảm giác được. Nhưng Phong Vân Vô Ngân thủy chung bất động thanh sắc, trên mặt bảo trì bình tĩnh mỉm cười. Phần thong dong này, cũng làm cho Ác Ma Lãnh Chúa càng cảm thấy ngạc nhiên.
- Tiểu tử, cái miếng Ác Ma hạt giống kia, bị ngươi luyện hóa mất rồi sao?
Rốt cục, Ác Ma Lãnh Chúa đi thẳng vào vấn đề nói.
- Ha ha ha ~~~~
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười ha hả.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, ngươi rõ ràng chủ động đề cập chuyện này... Ha ha ha... sự tình bỉ ổi như thế, ta và ngươi lòng dạ biết rõ là được, ta không chủ động nói ra, ngươi còn chủ động nói ra sao? Còn không biết xấu hổ?
Phong Vân Vô Ngân nụ cười nở ra.
- Tiểu tử! Ngươi lại dám dùng loại khẩu khí này cùng Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân nói chuyện sao, ngươi muốn chết.
Lúc này tên lão bộc bên người Ác Ma Lãnh Chúa, trực tiếp quát lớn.
- Câm miệng!
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt quét qua, một đạo kiếm khí vượt qua, XÍU...UU! một tiếng, đem một đám tóc của lão bộc kia cắt toái. Sau đó Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng nói.
- Nếu ngươi nói thêm một chữ nữa, ta liền giết ngươi, ta nói được làm được đó, ngươi đã hiểu rõ chưa.
Cái lão nô kia lập tức bị dọa câm như hến, lúc này cũng không dám nói ra đôi câu vài lời nữa, bởi vì ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nói cho hắn biết, chỉ cần hắn nói thêm một chữ nữa, mặc dù là có Ác Ma Lãnh Chúa ở bên, Phong Vân Vô Ngân nhất định cũng sẽ đem hắn giết chết, không có bất luận chần chừ gì.
Tiểu tử này, sát tính quá mãnh liệt rồi.
- Cẩu lô tài, còn dám tại trước mặt lão tử om sòm, không biết tốt xấu.
Phong Vân Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Ác Ma Lãnh Chúa.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, chuyện này, ngươi còn chuẩn bị nói tiếp sao? Ta không cùng ngươi so đo, ngươi còn có cái gì nói sao? Đúng, ta sớm liền phát hiện cái miếng Ác Ma hạt giống kia rồi, cũng biết ngươi là muốn mượn Ác Ma hạt giống, đến để khống chế ta, bất quá, ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi đã tính toán sai rồi.
- Rống!
Ác Ma Lãnh Chúa phát ra tới tiếng gầm gừ kinh hãi.
- Bổn tọa chính là muốn khống chế ngươi. Bổn tọa thân là một trong mười đại chủ thần Thâm Uyên vị diện, tự nhiên có tư cách khống chế ngươi. Ngươi chính là thượng vị thần, được một chủ thần khống chế, ngươi nói là hèn hạ sao? Nói cái bỉ ổi gì sao? Thế gian này, nắm đấm ai lớn, người đó là Vương, có cái quy củ gì có thể nói sao? Ngươi biết bí mật của bổn tọa, bổn tọa tất nhiên muốn đem ngươi khống chế rồi.
Ngừng lại một chút, Ác Ma Lãnh Chúa trong mắt dần hiện ra sát cơ sâm lãnh.
- Ngươi nghe đây, hiện tại bổn tọa cho ngươi hai con đường để đi, thứ nhất, cùng bổn tọa ký kết chủ tớ khế ước, trọn đời làm nô bộc. Dựa theo kế hoạch sớm định ra, thay bổn tọa ám sát Thâm Uyên công chúa, thứ hai, bổn tọa hiện tại liền đem ngươi giết chết, chấm dứt hậu hoạn. Tiểu tử, sức chiến đấu của ngươi kinh người, đúng quả thật là không tệ, bất quá, bổn tọa đối với ngươi tiến hành cảnh giới áp chế, ngươi lại ở vào tinh thần thế giới của bổn tọa, lực lượng của ngươi bị can thiệp, hiện tại bổn tọa muốn giết ngươi, là điều dễ dàng vô cùng rồi.
- Ha ha ha ha ha cáp ~~~~~
Phong Vân Vô Ngân phát ra tiếng cười nhạo rung trời, tựa hồ là đã nghe được chuyện buồn cười nhất trên cái thế giới này vậy, là một chuyện cười vớ vẩn nhất.
- Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, cuộc đời ta sát nhân đều không đếm được, người khác hung tàn, ta so với người khác còn hung tàn hơn gấp trăm lần nghìn lần, sự tình ngươi trồng Ác Ma hạt giống đến trong linh hồn của ta, cũng đủ để cho ta giết ngươi trăm lần nghìn lần rồi, hiện tại, ngươi rõ ràng luôn mồm uy hiếp ta sao. Ha ha ha, thật đúng là vô tri. Bất quá, ta xem tại phân thượng bạn thân, cũng sẽ không giết ngươi, đây là số phận của ngươi. Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó thể tha, ngươi tại trước mặt lão tử nhảy đáp. Lão tử muốn hủy đi xương cốt của ngươi.
Vừa dứt lời, quanh thân Phong Vân Vô Ngân bạo tạc nổ tung ra mầu sắc chủ thần màu lưu ly mãnh liệt, sau đó tay phải trực tiếp đánh ra ngoài.
1 ức long lực! 1 ức Tượng lực!
Bất luận cái gì thời gian, mặc kệ cái gì không gian, hết thảy bị nắm, chộp PHÁ.
Thiên quân vạn mã, không thể địch nổi.
Khí thế nguy nga bàng bạc, vô địch thiên hạ.
Lúc này Phong Vân Vô Ngân dùng tùy tiện đánh ra một trảo, Ác Ma Lãnh Chúa chế tạo ra tinh thần thế giới, trực tiếp sụp xuống, sau đó bị nghiền nát. Ác Ma Lãnh Chúa chủ thần khí tức, cũng bị kình phong cắt toái.
Ác Ma Lãnh Chúa trong nội tâm, bốc lên hàn ý vô cùng đáng sợ. Cả người ngây ra như phỗng, hắn cảm giác mình tựa hồ bản thân mình bị lực lượng của Phong Vân Vô Ngân bạo tạc đã tập trung vào, mà ngay cả tư duy đều cũng bị giảm chậm nửa nhịp. Chính một thân thần lực rèn luyện tinh thần thế giới của hắn, tại phía dưới lực lượng Phong Vân Vô Ngân, giống như tờ giấy mỏng manh, chính chủ thần lực của hắn, tại lực lượng Phong Vân Vô Ngân, so với đậu hủ còn muốn mềm yếu hơn nhiều vậy.
Thình lình trong lúc đó, trong mắt Phong Vân Vô Ngân lập tức mở rộng, sau một khắc, cổ của Ác Ma Lãnh chúa đã bị xiết chặt, Ác Ma Lãnh chúa đã bị Phong Vân Vô Ngân nắm cổ nhấc lên rồi.
- Ah ~~~~ cái này ~~~~~~~
Trong lúc Phong Vân Vô Ngân hai tay cường lực khống chế, Ác Ma Lãnh Chúa liền hô hấp đều tựa hồ muốn đình chỉ, một thân thần lực đều bị gắt gao ép chăt, căn bản không phóng thích được mảy may.
Người hầu kia, ở bên cạnh dọa đến xụi lơ trên mặt đất.
- Úc! Chư Thần ở trên, tiểu tử này trực tiếp bắt sống Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, thật giống một cái cự nhân cầm lên một cái con gà con vậy, điều này... Ác Ma Lãnh Chúa đại nhân, thậm chí ngay cả năng lực phản kháng đều không có.
- Chủ thần. . . Chủ thần thân thể... lực lượng vô cùng đáng sợ.
Ác Ma Lãnh Chúa quả thực tâm thần đều hỏng mất rồi.
- Chỉ cần ta hơi chút vừa dùng lực, ngươi lập tức toàn thân bạo liệt mà chết, liền cặn bã cũng sẽ không còn lại một điểm, ngươi có biết không?
Phong Vân Vô Ngân dùng ngữ khí đùa cợt nhìn Ác Ma Lãnh Chúa nói ra. Mà trong lòng của hắn, cũng sinh ra cảm giác về sự ưu việt.
Đây là một loại cảm giác rất cường đại về sự ưu việt, bởi vì Phong Vân Vô Ngân đã có thể điều khiển chủ thần vận mệnh cùng sinh tử. Đây là một sự kiện vĩ đại cỡ nào, đây là một sự kiện đã ghiền cỡ nào, đây là một sự kiện sảng khoái cỡ nào.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi không được giết ta... Ngươi rất cường... Ngươi quá mạnh mẽ, ta đánh giá thấp ngươi rồi... Cái này, đây là đang Chân Long vị diện đạt được số mệnh ~~~~~~
Ác Ma Lãnh Chúa rốt cục khuất phục, đau khổ cầu khẩn nói ra.
- Ta nói rồi, ngươi có vận may phi thường, bởi vì nguyên nhân nào đó, ta sẽ không giết ngươi. Ngươi có thể nhặt về một cái mạng.
Phong Vân Vô Ngân ôn hòa nói.
- Chúc mừng ngươi.
Sau một khắc ~~~~
- Rắc rắc rắc! ! ! ! ! !
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp thúc dục một ít lực lượng, chui vào ở trong thần thông Ác Ma Lãnh Chúa, đem cốt cách quanh thân Ác Ma Lãnh Chúa chấn nát vô số.
- Ah! ! ! ! !
Ác Ma Lãnh Chúa phát ra tới tiếng rú thảm tê tâm liệt phế.
Phong Vân Vô Ngân tiện tay quăng ra, giống như ném con gà vậy, đem Ác Ma Lãnh Chúa ném trên mặt đất, sau đó nói ra.
- Ngươi là chủ thần, chỉ cần linh hồn Bất Diệt, thân thể tổn thương có lớn bao nhiêu, cũng có thể chữa trị, bởi vì, vừa rồi chỉ là một chút giáo huấn mà thôi, ngươi rõ chưa?
- PHỐC ~~~~~~
Ác Ma Lãnh Chúa sau đó phun ra một ngụm máu tươi, hắn phát hiện toàn thân cốt cách mình, có chín thành bị chấn nát rồi. Vừa rồi lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, Cuồng Bạo đến tột đỉnh, đó là một mảnh hình rồng chân khí dài hẹp không cách nào ngăn cản, phá hết mọi thứ. Nếu như Phong Vân Vô Ngân nguyện ý, bản thân hắn bây giờ, nội tạng khẳng định đã bị nát bấy rồi.
- Thật là đáng sợ ~~~ tiểu tử này quả thực không thể chiến thắng.
Ác Ma Lãnh Chúa trong nội tâm, trồng xuống bóng mờ, cảm giác Phong Vân Vô Ngân không thể chiến thắng rồi.
- Ngươi yên tâm, ta, ta không bao giờ đối nghịch cùng ngươi nữa.
Ác Ma Lãnh Chúa bắt đầu thúc dục thần lực, chữa trị xương cốt chính mình.
- Ân, tốt rồi, hiện tại nói chuyện ám sát Thâm Uyên công chúa đi, ta tin tưởng, dùng thực lực ta bây giờ, muốn ám sát Thâm Uyên công chúa, thậm chí đối phó với lá bùa hộ mệnh mà Thâm Uyên chi Vương trồng tại trên người Thâm Uyên công chúa, có lẽ đều không có vấn đề rồi.
Phong Vân Vô Ngân mây trôi nước chảy nói ra.
/803
|