Cuộc sống của tôi mất yên ổn trong 1 ngày chủ nhật, trời trong, mây xanh, gió nhẹ
- Nhã Nhược, má tìm được cho con 1 đối tượng khá phù hợp với con, tối nay 7h có mặt ở nhà nghe.....
\'\'tút...tút....tút\'\'
Tôi còn chưa có nuốt trôi hết những lời mẹ vừa nói thì đã vang vọng tiếng tút tút dài não nề.....
Mẹ có nói....đối tượng.......tối nay 8h về nhà.....a........sao lại như thế??????????
Lúc này tôi đang đứng giữa con phố phồn vinh, người đông kịt, dáng vẻ mất hồn khó mà tả nổi
....................
7h tối tại Đinh gia
Tôi khó hiểu nhìn mẹ, bà đang rất phấn khởi thì phải, đôi khi hát vu vơ mấy câu từ bài này nhảy phát sang bài kia luôn
- mẹ à, con tưởng thời hạn nốt năm nay?_Tôi như muốn phủ định
- Không, ta k chờ thêm được nữa, anh con ta cũng muốn quan tâm nhiều hơn nhưng con là con gái, lại là em nhỏ, đương nhiên ta sẽ chăm chút hơn. Lần ra mắt này phụ thuộc vào cái mồm của con đấy.....
Mẹ tôi săm soi chiếc váy trắng nãy giờ, k cả thèm nhìn biểu hiện của tôi mà lên tiếng
Lát sau cô người hầu đi vào, trên tay bưng khay đựng 1 chiếc vòng cổ ngọc trai bắt mắt
- Bà chủ, thứ bà cần đây ạ
Mẹ tôi nhận lấy, quay sang tôi, dúi chúng tất thảy cho tôi nói :\" mau thay vào đi, mẹ cho con 30\' đấy nhá.\"
Tôi phụng phịu đi thay đồ
Thay xong, vừa ra ngoài đã đụng mặt ông anh
- Em gái, thượng lộ bình an nhóe!_Nhã Duy nháy mắt tinh nghịch nhìn tôi, tôi trừng mắt
- Còn k mau biến, anh mún nhìn thấy cô em gái tội nghiệp này chết mất xác luôn à?
- Vậy đi trước * làm động tác chào*....mẹ, con đi kiếm con dâu về cho mẹ đây * cười tỏa nắng*
Tôi cười nhăn răng, lườm ngéo ông anh 1 cái, nguyền rủa ra đến cửa ngã 1 cái cho chừa.....sau đó quay lại cho bà Nguyệt nhận xét.....
....bỗng.....\'\'Rầm\'\'
- Thiếu gia....thiếu gia.....
Tôi mở tròn mắt, bịt miệng mình lại
- Con sao vậy?_mẹ tôi khẽ hỏi, tôi vội bỏ tay cười như k có chuyện gì xảy ra
Anh gia
Tôi k ngờ đó lại là 1 tòa biệt rộng lớn với gam màu nâu cổ, xung quanh là những khóm hoa hồng đỏ rực thơm ngát khiến người ta liên tưởng đến lâu đài bỏ hoang trong phim \'\' Người đẹp và quái vật\'\' ấy
- Mẹ à.....con k muốn vào...._Tôi lải nhải mãi không cho má kéo ra khỏi xe. Mặc dù má tuổi già sức yếu nhưng trong thời điểm này lại khỏe mạnh khác thường. Tôi cau có mặt mày :\" Nhưng con còn chưa chuẩn bị trước\"
Mẹ tôi nghiến răng cố tháo tay tôi khỏi mép cửa ô tô vừa dỗ dành :\" Chỉ cần con chịu nghe mẹ ngày hôm nay mẹ hứa tặng con chiếc ô tô loại đời mới nhất\"
Bàn tay lúc nào còn bám chặt như đinh đóng cột vào cửa xe liền thả lỏng 1 cách bất lực, đôi môi mọng đỏ khẽ nhếch lên :\" Không hổ danh là Nguyệt Sư Mẫu, coi như lân này con chịu thua\"
- Không ngờ ta lại sinh ra đứa con là con_Mẹ tôi khẽ lắc đầu sau đó chỉnh trang lại chiếc mũ quý tộc và bộ đầm màu nâu xòe
Tôi nha, hôm nay rất lộng lẫy trong bộ váy màu trắng, mái tóc màu đen láy thẳng mượt được uốn xoăn đẹp đẽ, à, gương mặt khỏi nói, tôi vốn rất xinh đẹp nhưng nổi tiếng chảnh mà
Tôi và nội uyển chuyển đi vào trong căn biệt thự. Thật k ngờ cách thiết kế và bài trí ở đây lại phong phú đến vậy, đặc biệt là toàn người hầu thuộc dạng \'\'ngiêng nước đổ thành\'\' k hà.....
Tôi cứ như gái nhà quê, hết săm soi cái này lại đến cái kia khiến mẹ tôi khổ sở nói
- Nhã Nhược, con lịch sự chút đi
Tôi đành giữ im lặng theo má vô phòng khách Anh gia
Đầu tiên là 1 người đàn ông trung niên niềm nở ra đón tiếp mẹ con tôi
- Bà Đinh lâu lắm k gặp
- Cũng 3 năm r đấy, thế nào, trông tôi có trẻ trung hơn k?_Mẹ tôi vui vẻ cười đùa. Còn tôi, lễ phép chào :\" Cháu chào bác\"
- Oh hô, đây là con dâu tương lai Anh gia sao, được, rất giống mẹ con hồi trẻ đấy.....bác tự giới thiệu, bác là Anh Hàn Đình_Hàn Đình cười hớn hở, tôi mỉm cười khẽ quắc mắt vào bên trong. Còn có 1 cặp xem chừng là vk ck, 1 anh chàng điển trai và 1 cô gái có vẻ quê mùa, e thẹn, xấu hổ. Tôi khẽ gật đầu với cô gái đó vì ánh mắt cô ta cứ gián chặt vào tôi k ngừng khiến tôi sởn gai ốc.
- À Nhã Nhược, để bác giới thiệu.....* Hàn Đình kéo nó vào trong*....đây là Thiên Tuấn, đây là Vũ Hương * ông chỉ về phía 2 người mà tôi cho là 1 cặp vk ck*....còn đây là Thiên Phong, đối tượng của con, thế nào, vừa ý chứ?
Tôi gật đầu nhìn anh chàng mà tôi cho là đẹp trai....ơ....vậy còn cô gái kia? Tôi còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Thiên Phong đã tranh mất
- Con đã nói r, con sẽ k lấy ai khác ngoài Vy Vy._Đúng vậy, Thiên Phong nãy giờ chẳng buồn nhìn tôi nhận xét mà quay sang cô gái có dáng vẻ quê mùa kia, ánh mắt toát lên sự âu yếm k tả xiết
Tôi cảm thấy mình hình như đang xen vào 1 tình cảm sâu đậm của người khác, tội lỗi....tội lỗi!!!
Nhưng....những người như Thiên Phong, tôi lại rất có cảm tình.....
- Tôi là Nhã Nhược._Tôi vui vẻ nói dường như k hể để ý đến ánh mắt khó hiểu của cô gái kia
Bỗng k gian trở nên im lặng đến ngạt thở
- A, ta có cho người chuẩn bị vài món ăn ngon muốn m.n cùng thưởng thức,chúng ta vừa ăn vừa gt nhé._Hàn Đình nói to, mọi người dường như thoát khỏi tình huống khó xử
- À....m.n thứ lỗi, tôi có việc nên xin về trước_Mẹ tôi nãy giờ im lặng lên tiếng
Tôi gật đầu, mẹ về cũng tốt, càng thoải mái, đỡ phải dè dặt trong lời ăn tiếng nói nữa he he....
Bữa ăn cũng chỉ có vài món hải sản cần dùng dao dùng dĩa, lại đúng món khoái khẩu nên tôi k ngừng khen ngợi
- Vào mùa hè này ý ạ, món ghẹ với rau thơm rất hợp, lại biết cách nấu nên vừa chắc thịt lại ngon.Cháu nghe nói thịt ghẹ biển cung cấp nhiều chất đạm, vị lại ngọt và thanh và hầu như không béo nên được nhiều người ưu chuộng, bác trai khéo chọn quá
Hàn Đình mỉm cười gật đầu đồng tình
- Đúng vậy ngon lắm ạ_Vy Vy vừa ăn nhồm nhoàm vừa nói, cả bàn ăn bỗng trở nên im lặng. Cô ta mới ngây ra và biết mình quá ngu xuẩn khi phát biểu k đúng chỗ
Hàn Đình khó chịu :\" Nghèo rớt mùng tơi đương nhiên thấy ngon r\"
Tôi cảm thấy cô gái kia rất khó xử, còn tôi, tôi cảm thấy 1 phần là lỗi của mình. Ơ nhưng mà món khoái khẩu hiểu biết chút cũng nên tội sao?
Thiên Phong lườm tôi 1 cái bực bội, xong bỏ dao dĩa xuống
- Quả thực ngon người ta khen ngon cũng là sai sao?
Hàn Đình k quan tâm đến lời nói của anh ta, quay sang tôi cười vui vẻ
- Nhã Nhược này, sau này con về làm dâu nhà này thì còn được thưởng thức tay nghề của bác Hương dài dài\'\'
Tôi cúi đầu, nhẹ nhàng thưởng thức k nói gì
\'\'Cạch\'\'
Đó là tiếng đặt dĩa 1 cách bực bội của Thiên Phong, anh ta đứng bật dạy
- Hôm nay con ra mắt bạn gái, ba đem cô ta về đây làm gì?
- Nhã Nhược, má tìm được cho con 1 đối tượng khá phù hợp với con, tối nay 7h có mặt ở nhà nghe.....
\'\'tút...tút....tút\'\'
Tôi còn chưa có nuốt trôi hết những lời mẹ vừa nói thì đã vang vọng tiếng tút tút dài não nề.....
Mẹ có nói....đối tượng.......tối nay 8h về nhà.....a........sao lại như thế??????????
Lúc này tôi đang đứng giữa con phố phồn vinh, người đông kịt, dáng vẻ mất hồn khó mà tả nổi
....................
7h tối tại Đinh gia
Tôi khó hiểu nhìn mẹ, bà đang rất phấn khởi thì phải, đôi khi hát vu vơ mấy câu từ bài này nhảy phát sang bài kia luôn
- mẹ à, con tưởng thời hạn nốt năm nay?_Tôi như muốn phủ định
- Không, ta k chờ thêm được nữa, anh con ta cũng muốn quan tâm nhiều hơn nhưng con là con gái, lại là em nhỏ, đương nhiên ta sẽ chăm chút hơn. Lần ra mắt này phụ thuộc vào cái mồm của con đấy.....
Mẹ tôi săm soi chiếc váy trắng nãy giờ, k cả thèm nhìn biểu hiện của tôi mà lên tiếng
Lát sau cô người hầu đi vào, trên tay bưng khay đựng 1 chiếc vòng cổ ngọc trai bắt mắt
- Bà chủ, thứ bà cần đây ạ
Mẹ tôi nhận lấy, quay sang tôi, dúi chúng tất thảy cho tôi nói :\" mau thay vào đi, mẹ cho con 30\' đấy nhá.\"
Tôi phụng phịu đi thay đồ
Thay xong, vừa ra ngoài đã đụng mặt ông anh
- Em gái, thượng lộ bình an nhóe!_Nhã Duy nháy mắt tinh nghịch nhìn tôi, tôi trừng mắt
- Còn k mau biến, anh mún nhìn thấy cô em gái tội nghiệp này chết mất xác luôn à?
- Vậy đi trước * làm động tác chào*....mẹ, con đi kiếm con dâu về cho mẹ đây * cười tỏa nắng*
Tôi cười nhăn răng, lườm ngéo ông anh 1 cái, nguyền rủa ra đến cửa ngã 1 cái cho chừa.....sau đó quay lại cho bà Nguyệt nhận xét.....
....bỗng.....\'\'Rầm\'\'
- Thiếu gia....thiếu gia.....
Tôi mở tròn mắt, bịt miệng mình lại
- Con sao vậy?_mẹ tôi khẽ hỏi, tôi vội bỏ tay cười như k có chuyện gì xảy ra
Anh gia
Tôi k ngờ đó lại là 1 tòa biệt rộng lớn với gam màu nâu cổ, xung quanh là những khóm hoa hồng đỏ rực thơm ngát khiến người ta liên tưởng đến lâu đài bỏ hoang trong phim \'\' Người đẹp và quái vật\'\' ấy
- Mẹ à.....con k muốn vào...._Tôi lải nhải mãi không cho má kéo ra khỏi xe. Mặc dù má tuổi già sức yếu nhưng trong thời điểm này lại khỏe mạnh khác thường. Tôi cau có mặt mày :\" Nhưng con còn chưa chuẩn bị trước\"
Mẹ tôi nghiến răng cố tháo tay tôi khỏi mép cửa ô tô vừa dỗ dành :\" Chỉ cần con chịu nghe mẹ ngày hôm nay mẹ hứa tặng con chiếc ô tô loại đời mới nhất\"
Bàn tay lúc nào còn bám chặt như đinh đóng cột vào cửa xe liền thả lỏng 1 cách bất lực, đôi môi mọng đỏ khẽ nhếch lên :\" Không hổ danh là Nguyệt Sư Mẫu, coi như lân này con chịu thua\"
- Không ngờ ta lại sinh ra đứa con là con_Mẹ tôi khẽ lắc đầu sau đó chỉnh trang lại chiếc mũ quý tộc và bộ đầm màu nâu xòe
Tôi nha, hôm nay rất lộng lẫy trong bộ váy màu trắng, mái tóc màu đen láy thẳng mượt được uốn xoăn đẹp đẽ, à, gương mặt khỏi nói, tôi vốn rất xinh đẹp nhưng nổi tiếng chảnh mà
Tôi và nội uyển chuyển đi vào trong căn biệt thự. Thật k ngờ cách thiết kế và bài trí ở đây lại phong phú đến vậy, đặc biệt là toàn người hầu thuộc dạng \'\'ngiêng nước đổ thành\'\' k hà.....
Tôi cứ như gái nhà quê, hết săm soi cái này lại đến cái kia khiến mẹ tôi khổ sở nói
- Nhã Nhược, con lịch sự chút đi
Tôi đành giữ im lặng theo má vô phòng khách Anh gia
Đầu tiên là 1 người đàn ông trung niên niềm nở ra đón tiếp mẹ con tôi
- Bà Đinh lâu lắm k gặp
- Cũng 3 năm r đấy, thế nào, trông tôi có trẻ trung hơn k?_Mẹ tôi vui vẻ cười đùa. Còn tôi, lễ phép chào :\" Cháu chào bác\"
- Oh hô, đây là con dâu tương lai Anh gia sao, được, rất giống mẹ con hồi trẻ đấy.....bác tự giới thiệu, bác là Anh Hàn Đình_Hàn Đình cười hớn hở, tôi mỉm cười khẽ quắc mắt vào bên trong. Còn có 1 cặp xem chừng là vk ck, 1 anh chàng điển trai và 1 cô gái có vẻ quê mùa, e thẹn, xấu hổ. Tôi khẽ gật đầu với cô gái đó vì ánh mắt cô ta cứ gián chặt vào tôi k ngừng khiến tôi sởn gai ốc.
- À Nhã Nhược, để bác giới thiệu.....* Hàn Đình kéo nó vào trong*....đây là Thiên Tuấn, đây là Vũ Hương * ông chỉ về phía 2 người mà tôi cho là 1 cặp vk ck*....còn đây là Thiên Phong, đối tượng của con, thế nào, vừa ý chứ?
Tôi gật đầu nhìn anh chàng mà tôi cho là đẹp trai....ơ....vậy còn cô gái kia? Tôi còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Thiên Phong đã tranh mất
- Con đã nói r, con sẽ k lấy ai khác ngoài Vy Vy._Đúng vậy, Thiên Phong nãy giờ chẳng buồn nhìn tôi nhận xét mà quay sang cô gái có dáng vẻ quê mùa kia, ánh mắt toát lên sự âu yếm k tả xiết
Tôi cảm thấy mình hình như đang xen vào 1 tình cảm sâu đậm của người khác, tội lỗi....tội lỗi!!!
Nhưng....những người như Thiên Phong, tôi lại rất có cảm tình.....
- Tôi là Nhã Nhược._Tôi vui vẻ nói dường như k hể để ý đến ánh mắt khó hiểu của cô gái kia
Bỗng k gian trở nên im lặng đến ngạt thở
- A, ta có cho người chuẩn bị vài món ăn ngon muốn m.n cùng thưởng thức,chúng ta vừa ăn vừa gt nhé._Hàn Đình nói to, mọi người dường như thoát khỏi tình huống khó xử
- À....m.n thứ lỗi, tôi có việc nên xin về trước_Mẹ tôi nãy giờ im lặng lên tiếng
Tôi gật đầu, mẹ về cũng tốt, càng thoải mái, đỡ phải dè dặt trong lời ăn tiếng nói nữa he he....
Bữa ăn cũng chỉ có vài món hải sản cần dùng dao dùng dĩa, lại đúng món khoái khẩu nên tôi k ngừng khen ngợi
- Vào mùa hè này ý ạ, món ghẹ với rau thơm rất hợp, lại biết cách nấu nên vừa chắc thịt lại ngon.Cháu nghe nói thịt ghẹ biển cung cấp nhiều chất đạm, vị lại ngọt và thanh và hầu như không béo nên được nhiều người ưu chuộng, bác trai khéo chọn quá
Hàn Đình mỉm cười gật đầu đồng tình
- Đúng vậy ngon lắm ạ_Vy Vy vừa ăn nhồm nhoàm vừa nói, cả bàn ăn bỗng trở nên im lặng. Cô ta mới ngây ra và biết mình quá ngu xuẩn khi phát biểu k đúng chỗ
Hàn Đình khó chịu :\" Nghèo rớt mùng tơi đương nhiên thấy ngon r\"
Tôi cảm thấy cô gái kia rất khó xử, còn tôi, tôi cảm thấy 1 phần là lỗi của mình. Ơ nhưng mà món khoái khẩu hiểu biết chút cũng nên tội sao?
Thiên Phong lườm tôi 1 cái bực bội, xong bỏ dao dĩa xuống
- Quả thực ngon người ta khen ngon cũng là sai sao?
Hàn Đình k quan tâm đến lời nói của anh ta, quay sang tôi cười vui vẻ
- Nhã Nhược này, sau này con về làm dâu nhà này thì còn được thưởng thức tay nghề của bác Hương dài dài\'\'
Tôi cúi đầu, nhẹ nhàng thưởng thức k nói gì
\'\'Cạch\'\'
Đó là tiếng đặt dĩa 1 cách bực bội của Thiên Phong, anh ta đứng bật dạy
- Hôm nay con ra mắt bạn gái, ba đem cô ta về đây làm gì?
/23
|