Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ

Chương 80 - Gặp Lại Kẻ Phản Bội

/107


Edit: susublue

Cùng lúc đó, một trụ sở cảnh sát ở phía Nam nước Mĩ, đêm nay có vẻ không bình tĩnh, trong bóng đêm, giống nhau tỏa ra một không khí nguy hiểm.

Bãi đỗ xe to lớn, mặt đất sạch sẽ bằng phẳng, chiếc máy bay chiến đấu màu xám vững vàng hạ cánh, một đội cảnh sát nhanh nhẹn lao ra từ đuôi phi cơ, một cơ thể chững chạc đi ra khỏi đám người, bắt tay nói chuyện với cảnh sát đứng đối diện.

“Cảnh sát Lục, chiếc xe anh muốn truy đuổi đã được nắm trong lòng bàn tay.” Phó cục trưởng ở địa phương báo cáo tình huống.

Cảnh sát phía sau Lục Thiểu Đình lập tức tiếp nhận tin tức qua máy tính của bọn họ, bắt đầu thao tác, chỉ chốc lát sau đã xác định được đường đi của Tô Cẩm.

“Đội trưởng, mục đích của nghi phạm là đến một nơi tổ chức tiệc tư nhân, cô ấy đã tới nơi.”

Lục Thiểu Đình nhíu mày, trầm giọng nói,“Triển khai hành động.”

Nơi tổ chức tiệc của tư nhân, đêm nay chỗ đó đang tổ chức một bữa tiệc tư nhân, cả trai lẫn gái trẻ tuổi nhảy nhót vặn vẹo trên sân khấu, không khí đầy lộn xộn, thối nát, ngợp trong vẻ xa hoa đồi trụy, Tô Cẩm đứng ở cửa, cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, đúng không giờ, hai mắt đen nhánh đầy vẻ lạnh lùng sắc bén, tay cô nắm chặt thành quyền, đi vào đại sảnh.

“Hi, mỹ nữ, uống với anh một chén được không?” Vừa mới vào cửa đã bị một người đàn ông trẻ tuổi say mèm ngăn lại, Tô Cẩm lạnh lùng liếc một cái, trong mắt lộ ra ý nguy hiểm chớ đến gần, người nọ hoảng sợ, rất mất mặt nhún vai,“Quá không nể mặt mà.”

Tô Cẩm nhìn bốn góc tăm tối chung quanh, cuối cùng hai mắt của cô sắc bén như chim ưng, diễn[Da2n;]lle3quy1d00n tuyệt đối không thích hợp với không khí ở đây, cô ngửi thấy được hơi thở của loại người giống mình, hai người đàn ông kia nhếch miệng cười với cô, ý bảo cô đi qua.

Tô Cẩm thong dong bước về phía bọn họ, đứng ở trước mặt bọn họ trầm giọng hỏi,“Anna ở đâu?”

Hai tên đàn ông đứng dậy, chen lấn đi qua, Tô Cẩm cảm giác thắt lưng tế có vật cứng chạm vào, một lực tay đẩy cô đi lên lầu hai, cô im lặng đi lên, trên lầu hai, xuyên qua một hành lang dài hai mươi mét, nơi này đã không nghe thấy âm thanh ầm ỹ dưới lầu, có vẻ cực kỳ im lặng, cô bị đẩy mạnh vào trong phòng, lọt vào trong tầm mắt là người ngồi trên sô pha, một người phụ nữ quyến rũ đang thưởng thức rượu, Anna.

Hai đôi mắt tuyệt đẹp giao nhau, đã không còn cảm nhận được cảm giác quen thuộc nữa, ngược lại lộ ra địch ý xa lạ, Tô Cẩm lạnh lùng nhìn người phụ nữ ngồi trên sô pha, trào phúng cười ra tiếng,“Cô vừa lòng chưa?”

Anna tao nhã buông ly thủy tinh trong tay, đôi mắt như rắn rết, còn có chút đắc ý, cô không ngờ chiêu này lại có hiệu quả nhanh như vậy, cô phất áo sơmi, quát thuộc hạ bên cạnh,“Các người tiếp đón sư muội tôi như thế nào?”

Tiếng quát vang lên, cổ Tô Cẩm bị đánh một cái thật mạnh, cả người cô hơi choáng váng, nhưng không có té xỉu, trong ý thức mơ hồ, cô bị kéo tới một cái ghế, tay chân bị trói, ngồi trước mặt Anna, Anna cười đứng dậy, đi tới bên cạnh cô đốt một điếu thuốc, hút một hơi thổi về phía cô,“Sư muội, đừng trách sư tỷ nhẫn tâm, điều duy nhất tôi có thể làm chính là giữ lại di ngôn của cô, cho cô chết một cách thoải mái.”

Thần trí của Tô Cẩm đã tỉnh táo lại, cô nhếch khóe miệng, cho Anna một nụ chế giễu,“Không biết vì sao, đột nhiên tôi cảm thấy cô thật đáng thương, thật buồn cười.”

Mắt Anna biến đổi, trầm giọng nói,“Cô nói cái gì?”“Thoát khỏi cha nuôi, tôi nghĩ rằng cô sẽ có thể sống một cuộc sống cho riêng mình, nhưng nhìn cô bây giờ, ngay cả một quân cờ cũng không phải, giống một con chó Nhật, chỉ biết đem lại niềm vui cho chủ nhân.” Tô Cẩm lạnh lùng chế giễu, đôi mắt đầy lạnh lùng.

Anna là một người có dã tâm, cũng là một người kiêu ngạo, cô ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho người nói cô đê tiện, xinh đẹp khuôn mặt của cô nhất thời vặn vẹo, Diễnlle3;quyd0nn cô nắm cằm Tô Cẩm, cười đầy ác độc,“Cho dù tôi sống như một con chó, nhưng lúc này muốn giết cô lại dễ giống như bóp chết một con kiến vậy, tôi còn là người thắng, cha nuôi rất bất công, tôi có chỗ nào không bằng cô? Vì sao cô có thể sống như một công chúa cao quý, mà tôi lại giống một con kỹ nữ mặc cho người ta chà đạp?”

Tô Cẩm gian nan lắc đầu,“Sư tỷ, không phải cha nuôi từ bỏ cô, mà là cô từ bỏ cha nuôi.”

“Cái lão gia kia, ngồi mát ăn bát vàng, lại muốn chúng ta liều chết kiếm tiền cho ông ta, ông ta dựa vào cái gì?” Bất mãn của Anna hóa thành oán hận, mà Tô Cẩm chính là đối tượng tốt nhất để cô xả giận.

“Lúc trước cô bị cha mẹ ném vào đống rác, là cha nuôi ôm cô về dạy dỗ, những điều này cô đều đã quên rồi sao?” Tô Cẩm tiếp tục nói.

“Tôi đã báo đáp cho ông ta rồi, ông ta còn muốn thế nào nữa? Tiền lời tôi buôn bán kiếm về cũng đủ cho ông ta dưỡng lão, như vậy còn không đủ sao?” Anna cười lạnh nói, tiền của cô sẽ nhanh chóng biến thành quan tài cho ông ta.

Tô Cẩm nhìn Anna không có thuốc chữa, cô im lặng, Anna buông cằm của cô ra, nơi đó đã bị hằn vài dấu đỏ, Anna cười lạnh nói,“Ngược lại là cô, sư muội, cô vẫn còn chưa tỉnh ngộ sao, cô chính là một công cụ kiếm tiền, cô thật sự nghĩ rằng cha nuôi sẽ đối xử với cô như con gái ruột sao? Đợi đến một ngày nào đó, sự tồn tại của cô uy hiếp đến tính mạng của ông ta, ông ta sẽ đá cô xuống địa ngục, không chút lưu tình.”

Tô Cẩm nhếch khóe miệng,“Dù vậy, tôi cũng không oán không hối hận.”

“Cô thật ngu ngốc không thể chữa trị được, xem ra hiện tại tôi giải quyết cô, đối với cô mà nói vẫn là một loại giải thoát! Nói không chừng, cô còn cảm ơn tôi.” Anna cười.

“Đời này cũng không có khả năng.” Tô Cẩm trả lời khẳng định.

“Tôi vẫn nghĩ rằng cô bị cha nuôi huấn luyện thành động vật máu lạnh, xem ra tức nước vỡ bờ. Hiện tại tình cảm lại biến thành nhược điểm lớn nhất của cô, đối với cha nuôi, đối với Lãnh Mặc Phàm, trong hai người kia sẽ có một người khiến cô mất mạng.” Rất hiếm khi Anna dùng vẻ mặt xem kịch vui nhìn chằm chằm cô, giống như đang chờ cô tỉnh ngộ lại sau đó là biểu cảm hối hận.

Nhưng mà lại chỉ nhận được giọng nói lạnh lùng của Tô Cẩm,“Có thể lấy được trái tim của người đàn ông như Lãnh Mặc Phàm, tôi đã cảm thấy đủ.”

“Nhưng cô không có mạng để mà hưởng thụ.” Anna lạnh lùng chế giễu cô.

Tô Cẩm không cho là đúng nở nụ cười,“Sư tỷ, xem ra cô không hiểu tôi rồi, tôi cũng không phải một người có lòng tham.”

Hai người từng huấn luyện cùng nhau, lúc này lại dùng giọng điệu này để tâm sự, thật ra cũng là một chuyện rất đáng buồn, Anna sợ run một chút, con người sống trên đời, đều sẽ có thất tình lục dục, tuyệt đối không thể trở thành một cái đầu gỗ được, Anna nghe thế, không khỏi nhớ tới khoảng thời gian các cô từng chịu huấn luyện cùng nhau, những năm tháng hồn nhiên, nụ cười ngây thơ, chỉ sợ là trong trái tim lạnh như băng của Anna cũng có một đoạn ký ức ấm áp, nhưng lòng của cô đã bị bóp méo, cô không bao giờ là cô của lúc trước được nữa.

Hình như Tô Cẩm cảm giác được sự xúc động của cô, nở nụ cười, “Chúng ta từng là chị em tốt, là cô phá hủy mọi thứ.” Khi nói chuyện, cô hít sâu một hơi, phía sau, trong tay áo sơmi dài ở thò ra một con dao nhỏ, rơi vào trong lòng bàn tay của cô

/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status