Phương Du có sứ mệnh đem Hà An Ân an toàn đưa đến trước phòng bệnh Đỗ Khang, sau đó vỗ vỗ đỉnh đầu Hà An Ân , ném một câu” Mình đi mua cháo cho bệnh nhân ăn" Sau đó liền tiêu sái đi.
Hà An Ân tim đập thật nhanh.Đỗ Khang ở sau cánh cửa này chỉ cần cô mở cửa ra là có thể nhìn thấy anh, nhưng là cùng một thời gian nội tâm áy náy lại làm cô do dự.
Cô sợ Đỗ Khang còn giận cô, cho nên mới không nói cho cô biết chuyện anh bị thương nằm viện.
Cô chán nản đem cái trán để ở trên ván cửa, tay nhỏ bé để lên trên tay cầm cửa, chỉ cần cô vặn xuống,cửa sẽ mở ra , nhưng tay cô lại dùng sức không được, phát không ra lực,cửa luôn luôn đóng.
"Tiểu thư, cô làm sao vậy?" Đột nhiên một giọng nữ thanh thúy ở bên cạnh cô vang lên.
Hà An Ân liền hoảng hốt, vội vàng ngẩng đầu lên, thấy một cô ý ta đẩy xe nhìn cô, "Không sao, thật ngại, tôi không sao, chỉ là tới thăm người mà thôi."
"Là phòng bệnh Đỗ tiên sinh sao? Vừa khéo, tôi đang muốn đi vào giúp hắn đổi bình nước biển ,cô theo tôi cùng nhau vào đi thôi." Cô Y tá thật vui vẻ nói dứt lời liền mở cửa đi vào.
Cô cả kinh ngẩng đầu lên không hề chuẩn bị tâm lý chạm vào đôi mắt của Đỗ Khang.
Đỗ Khang ngồi ở trên giường vừa thấy đến người phụ nữ phía sau cô y tá, trong khoảng khắc đó cũng ngây ngẩn cả người,"An Ân?"
Hẳn bây giờ người phụ nữ này phải ở công ty chứ, thế nào đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, đây đại biểu cái gì, Đỗ Khang làm sao có thể không biết? Cho nên anh ngốc, bởi vì người phụ nữ này vì anh,người phụ nữ yêu tiền như mạng, cư nhiên không cần tiền thưởng ngược lại chạy tới bệnh viện thăm anh.
"Đỗ tiên sinh,bạn gái anh thật đáng yêu a, vẫn đứng ở ngoài cửa không dám tiến vào, làm sao vậy? Hai người cãi nhau hả?"Cô Y tá đổi bình nước biển miệng buồn cười hỏi.
Hà An Ân nghe cô y tá nhắc tới, lỗ tai nhỏ vội vàng lắng nghe, thám thính Đỗ Khang trả lời.
"Đúng." Đỗ Khang quả nhiên còn đang tức giận.
Hà An Ân đứng rất xa cạnh cửa không dám tới gần, nghe đến câu trả lời của anh, cô rụt rụt bả vai nhỏ, một bộ dáng bị vứt bỏ đáng thương, người thấy cực kỳ đau lòng.
Lời nói trắng ra như vậy cũng dọa đến cô y tá, cô cười khẽ vài tiếng, " Yêu nhau cải nhau là chuyện rất bình thường, An Ân tiểu thư không cần lo lắng, mà anh Đỗ. . . . . . Người đàn ông không thể quá mức lòng dạ hẹp hòi nha, bằng không bạn gái anh thật sự sẽ bị người khác cướp đi đấy."
Thật sự là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì, cô y tá đến cùng là muốn giúp cô hay là muốn hại cô? Hà An Ân hai mắt bất ngờ rưng rưng nước mắt, sợ hãi nhìn mặt Đỗ Khang bởi vì lời nói của cô y tá mà đen thui.
"Bất quá không sao, vợ chồng son ầm ĩ đầu giường cuối giường làm hoà tình cảm sẽ rất tốt, đây là tôi cùng ông xã tôi cãi nhau nhiều năm sau mới rút ra kết luận, hai người xem, tôi hiện tại đã cùng anh ấy kết hôn, tuy rằng thỉnh thoảng có cải nhau, nhưng là tình cảm lại rất tốt, còn rất hạnh phúc đó."
"Thật vậy chăng?" Hà An Ân nhịn không được tò mò hỏi.
"Đương nhiên rồi." Cô Y tá thu dọn một chút này nọ, "Cho nên nha, hai người nhanh chóng làm hoà đi, Đỗ tiên sinh cũng không cần tức giận , anh xem bạn gái anh lo lắng cho anh đến sắp khóc rồi kià."
Đỗ Khang liếc mắt nhìn Hà An Ân một cái, cặp mắt to kia quả nhiên bị hơi nước che kín, đáng thương tội nghiệp nhìn anh, một bộ dáng còn muốn chạy đi nhưng lại sợ anh tức giận, tâm không khỏi mềm nhũn, tức giận cái gì, không cam lòng bất bình cái gì, toàn bộ đều bởi vì ánh mắt giống giọt sương gặp gỡ ánh mặt trời của cô, toàn bộ bốc hơi bay đi.
Cô Y tá cảm giác được cảm xúc anh thay đổi, nở nụ cười vài tiếng, sau đó đẩy xe, "Hai người thật tốt mà nói chuyện đi."
Lúc đi qua Hà An Ân, cô để sát vào lỗ tai Hà An Ân nhỏ giọng nói: "Người đàn ông hò hét thì tốt rồi, nếu không thì đầu giường ầm ĩ cuối giường làm hoà,chiêu này dùng tốt lắm, ông xã tôi cũng bị tôi dỗ dành như vậy, bất quá cẩn thận một chút, đừng cho anh ta động đến chân, đùi anh ta cần hảo hảo nghỉ ngơi."
Nói xong cô mặc kệ mặt Hà An Ân đỏ giống như sắp té xỉu, nhanh nhẹn rời đi.
Đóng cửa lại, trong phòng bệnh lại khôi phục một mảnh yên lặng.
Đỗ Khang nhìn người phụ nữ kia, nhịn không được mở miệng nói: "Đi lại." Cô cách mình khoảng cách quá xa, nhìn sẽ không thích, anh muốn cô nhích lại gần mình, càng gần càng tốt.
Hà An Ân nhìn anh tựa hồ không hề tức giận, tuy rằng còn có chút đốt lửa khí, giọng điệu cũng không hảo, nhưng Hà An Ân tuyệt không để ý, vội vàng bước nhanh đi qua, dừng lại bên cạnh giường anh, giống như động vật nhỏ nhu thuận nhìn anh, khiến lòng của anh càng lúc càng mềm, dao động rối tinh rối mù.
Thật là, rõ ràng tính tức giận một tuần , nhưng khi người phụ nữ đứng trước mặt thì tức giận cũng không dùng được, hơn nữa anh phát hiện tức giận với cô thật giống như gây khó dễ cùng bản thân vậy, nội thương chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng.
"Thế nào đến đây?"
“Anh nằm viện vì sao không nói cho em? Nếu không phải là phát hiện hôm nay anh không có đi làm, em mới điện tới hỏi tiểu Trần, thì mới biết anh đã nằm viện hai ngày rồi." Anh không đề cập tới thì tốt, nhắc tới cô liền nước mắt lưng tròng, ngay sau đó nước mắt giống như đê vỡ trào ra.
"Em cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên cả 1000 khối tiền thưởng siêng năng đều không cần phải hay không?" Nói không cảm động là giả, ai bảo người phụ nữ này thậm chí ngay cả yêu tiền nhất cũng không cần,làm anh cao hứng cả một tia bất mãn cuối cùng cũng đã biến mất.
"Đúng nha." Chuyện cho tới bây giờ, cô làm sao có tâm trạng để ý 1000 khối kia đây? Cô gật đầu.
"Hà An Ân, em có tiến bộ , lúc trước vì hai trăm khối trước mặt mọi người đòi nợ anh, hôm nay chỉ vì đến bệnh viện thăm anh, liền cả 1000 khối tiền thưởng siêng năng cũng không cần." Anh trêu ghẹo nói, muốn đem cô chọc cười, ít nhất khiến cô không cần luôn luôn dùng một đôi mắt đỏ rừng rực nhìn anh , nhìn anh , làm lòng đều lên men rồi.
Nhưng là nghe anh nói vậy, cô nửa điểm vui vẻ cũng không có, ngược lại rất khổ sở hỏi: "Vì sao anh bị thương, sao nằm viện cũng không nói với em? Em tới chiếu cố anh không tốt sao? Anh lại không muốn gặp em à?" Chuyện này làm lòng cô cực kỳ khó chịu.
Đỗ Khang than nhẹ một tiếng, anh biết nếu không kể ra, cô nhất định sẽ khóc ra, anh thích nhìn trên mặt cô dính đầy nước mắt,
Nhưng này chỉ là khi hai người kịch liệt hoan ái, cô bởi vì anh nhiệt tình khó nhịn mới rơi lệ, lúc khác, anh một chút cũng không muốn thấy nước mắt cô.
"An Ân, em cảm thấy anh coi em là nữ giúp việc sao?" Câu hỏi của anh khiến cô sửng sốt,"Vì sao hỏi như vậy?"
"Ngày đó lời nói người đàn ông kia, làm anh suy nghĩ rất lâu, em có biết,từ khi vừa mới bắt đầu anh liền dụ dỗ em tới giúp anh quét dọn, nhưng lại thỉnh thoảng đem hợp đồng ra đe doạ em quét dọn, còn muốn em nấu cơm cho anh ăn, cho nên An Ân, nói với anh, em thật sự cảm thấy anh coi em là nữ giúp việc sao?"
Cho tới nay,chỉ có anh chủ động trong tình yêu, anh chưa từng nghe cô nói qua nửa câu không đồng ý làm, trừ bỏ luôn oán giận anh có thói quen lôi thôi khiến cô dọn dẹp thật mệt mà thôi.
"Đỗ Khang, anh sẽ cùng nữ giúp việc. . . . . . Cái kia sao?" Hà An Ân không trả lời mà hỏi lại, bất quá hai chữ lên giường làm cô thẹn thùng nói không nên lời, chỉ có thể dùng cái kia đại biểu.
"Cái nào?" Người đàn ông luôn luôn thông minh đầu óc đột nhiên thắt xoay không kịp.
"Chính là cái kia á!" Hà An Ân sốt ruột nói.
"Cái kia là cái nào?" Đầu óc người đàn ông vẫn là xoay không kịp.
"Đỗ Khang, anh thật chán ghét." Cho rằng anh đang đùa giỡn cô, cô tức giận,đánh một cái vào ngực anh.
Một cái đánh hời hợt* vỗ vào trên ngực kia, chẳng qua bởi vì câu nói này làm cô vừa thẹn vừa cáu, não người đàn ông đột nhiên hiểu ý "Cái kia" là cái nào rồi.
* làm như gãi ngứa
Anh nắm giữ tay nhỏ bé trên ngực, "An Ân, em đây đang thẹn thùng a." Đều cũng coi là vợ chồng già, cô ngay cả hai chữ lên giường cũng nói không được, a, là anh dạy dỗ không đủ sao?
"Anh không nghe lầm, nhanh chút trả lời câu hỏi cuả em đi."
"An Ân,anh không phải là người đàn ông sẽ xằng bậy người phụ nữ, em biết mà , đúng không?" Anh uy hiếp nhìn về phía cô, chỉ cần cô dám nói không, anh liền cắn chết cô.
Hà An Ân nghĩ nghĩ sau gật đầu,chính xác, Đỗ Khang luôn luôn nghiêm túc chuyện tình dục, cho tới nay cũng chưa từng có vụ tai tiếng tình dục cùng những người phụ nữ khác, anh chỉ sắc với cô thôi.
"Cho nên anh chỉ muốn em, cũng chỉ bởi vì em, cho nên anh mới có thể với em. . . . . . Cái kia." Anh cố ý sử dụng từ cái kia của cô.
Biết anh là cố ý , Hà An Ân bất mãn bĩu môi trừng anh , bất quá nội tâm lại bởi vì lời anh nói cảm thấy cao hứng không thôi.
Bởi vì cô, cũng chỉ bởi vì cô.
Danh dự nữ tính bị lấp đầy , khiến cô cực kỳ cao hứng,"Một khi đã như vậy, em cũng chưa từng có nghĩ quá như vậy, không có cảm thấy anh thực coi em như nữ giúp việc a."
"Đương nhiên, anh chỉ coi em như người vợ mà thôi." Anh Dương Dương đắc ý kiêm đắc chí nói: "Em đã quên chính em đã nói bà xã anh cần có gì rồi hửm?" Anh kéo cô hướng tới bản thân, dùng chóp mũi cọ chóp mũi cô hỏi.
Cần có gì? Hà An Ân cẩn thận nhớ lại, đến cùng mình nói gì về bà xã tương lai của anh.
Thấy cô nghĩ không ra, anh xấu xa sát vào bên tai cô, "Em nói, bà xã anh nhất định phải bền nhẫn nhịn, điểm này em đều có thể làm được, bà xã à."
Hơi thở nam tính thổi vào lỗ tai nhỏ mẫn cảm,làm Hà An Ân nóng lên muốn thở dốc ra tiếng, nhưng nhớ lại lời cô y tá làm cô lập tức phục hồi tinh thần lại tay đẩy mặt anh ra, "Anh không cần xằng bậy, chân của anh đang bị thương đó." Ngẫm lại có chút không đúng, "Còn nữa em không phải bà xã anh, anh không cần gọi lung tung."
"Không bà xã anh? Ngày đó là ai trước mặt mọi người la hét chúng ta muốn kết hôn hả? Em nói một chút coi, là ai hở?" Đỗ Khang nheo lại mắt, mới không cần bị đẩy ra.
"Ngày đó, ngày đó em chỉ là bị bất đắc dĩ thôi, hơn nữa, hơn nữa em chỉ nghĩ là anh giúp em thôi." Mơ hồ đoán được ý tứ những lời này của anh, Hà An Ân có chút mừng thầm, có chút khẩn trương lại có chút kích động.
Bọn họ mới kết giao không đến một năm, anh liền quyết định muốn kết hôn, có phải hơi quá nhanh không? Nếu anh đột nhiên phát hiện kỳ thực cô không phải là người anh thích nhất, yêu nhất làm sao bây giờ? Não nhanh chóng vận chuyển liên tiếp kết quả không tốt, khiến cô càng nghĩ càng hoảng, chỉ biết là không thể làm anh nói ra lời cầu hôn.
"Chân của anh làm sao có thể bị thương?" Cô hoảng loạn nói sang chuyện khác, dời đi tầm mắt, chính là không nghĩ tới tầm mắt cô dừng ở trên cẳng chân thạch của anh, liền đau lòng vô cùng, "Đang êm đẹp tại sao có thể như vậy? Bác sĩ có nói khi nào thì mới có thể tháo thạch cao xuống không?"
Kỹ xảo cô nói sang chuyện khác thật sự rất kém, toàn bộ năng lực người phụ nữ này chỉ luyện tập thế nào kiếm tiền, thế nào dành tiền, tiết kiệm tiền , hơn nữa cô cũng hẳn là biết tính toán của anh, cho nên mới cứng nhắc nói sang chuyện khác.
Bất quá Đỗ Khang chính là Đỗ Khang, cho dù anh tức giận, nhưng mặt ngoài vẫn là không thay đổi sắc mặt, rất có tính nhẫn nại thay cô giải thích nghi hoặc, “ Chân là bị Dương Thiếu Đình đá nứt ."
"Anh ta đá anh? Anh ta đá anh khi nào?" Hà An Ân khó có thể tin, cho rằng sau khi cô rời đi Dương Thiếu Đình cố ý tìm tới Đỗ Khang, đá nứt xương cẳng chân Đỗ Khang.
"Em không thấy sao?" Nghe được trọng điểm, Đỗ Khang nheo lại mắt, "Trước khi anh đánh hắn, là hắn dùng chân đá đùi anh, anh mới đánh trả lại a."
"Em, em lúc đó không thấy được, nếu em nhìn thấy mà nói, em tuyệt đối sẽ không đi dìu anh ta, anh ta thật sự, thật sự hơi quá đáng."
Hà An Ân hối hận cực kỳ, lúc đó nếu cô biết là Dương Thiếu Đình động thủ trước , cô chẳng những sẽ không đi dìu anh ta, còn có thể đá anh ta mấy đá,trả thù cho Đỗ Khang.
Đến bây giờ Đỗ Khang mới biết được, tự mình ăn dấm chua có bao nhiêu ngu ngốc.
"Em gọi điện thoại cho dì Dương, anh ta cư nhiên đem anh đá đến nứt xương ." Cô hoàn toàn quên đi bao che khuyết điểm, trên mặt Dương Thiếu Đình thương tổn cũng không nhẹ, kia có thể tụ đến nửa tháng cũng sẽ không dễ dàng biến mất.
"Tốt lắm tốt lắm,không cần gọi." Anh đè lại tay cô tìm di động, nhắc nhở cô, "Anh cũng đánh hắn rồi không phải sao? Cái này coi như không ai nợ ai là được rồi."
"Nhưng là anh nằm viện rồi!"
"An Ân, ông xã nằm viện, em đau lòng đúng hay không?" Anh thay đổi phương thức dỗ dành cô.
"Anh,anh mới không phải ông xã em." Hà An Ân xoay mặt, phản bác nói.
"Vì sao không phải? Em đều ở trước mặt mọi người nói. . . . . ." Anh không ngừng cố gắng, chuẩn bị chuyển lại đề tài lúc đầu.
Nhưng lại một lần nữa, Hà An Ân lại trốn tránh , "A, anh có đói bụng không, Du nói cô ấy giúp anh đi mua cháo , tuy rằng em có thể giúp anh làm ,nhưng là hiện tại anh ăn nhẹ là tốt nhất, chỉ là Du sao lại đi lâu như vậy , thế nào còn chưa trở về? Anh chờ một chút, em gọi điện thoại cho cô ấy, xem xem bây giờ cô ấy hiện đang ở đâu." Cô nói xong, thậm chí còn gan dạ trốn tránh đi ra ngoài.
"Hà An Ân, em thật sự không ngoan." Nhìn bóng lưng giống như bay kia, Đỗ Khang gợi lên một chút cười, giống như dã thú nhìn thấy con mồi nhe răng cười.
Hà An Ân cho rằng trốn là có thể ngăn cản được Đỗ Khang, kia thật sự quá ngây thơ rồi, cô trốn tránh chẳng những không có nửa điểm trợ giúp,
Ngược lại sẽ chỉ làm cô bị trừng phạt càng nhiều để cho cô hối hận không thôi.
Đứng phía sau cửa Hà An Ân phút chốc rùng mình một cái, sau lưng dâng lên một trận lạnh.
A, rất lạnh rất lạnh.
Dỡ thạch cao xuống, hoàn toàn hồi phục cơ thể tráng kiện, Đỗ Khang đã tịnh dưỡng một tháng , trong lúc đó, Hà An Ân đã bị đào tạo thành một cô vợ trong một thời gian dài, cẩn thận chiếu cố anh , từ quét ổ chó của anh đến nấu thuốc giúp anh bồi bổ cơ thể,còn ở lại.
Duy nhất làm Hà An Ân cảm thấy kỳ quái nhất là trước kia chỉ cần hai người ở chung một chỗ, cơ hồ người đàn ông này sẽ đè cô lên giường làm không ngừng, cư nhiên trong tháng này anh hoàn toàn không có chạm qua cô, hôn là có hôn, nhưng chỉ là hôn môi như chuồn chuồn lướt nước,
Hơn nữa còn là ở trên trán.
Rất khác thường, thật sự là rất khác thường , khác thường đến nổi khiến Hà An Ân cảm thấy nguy hiểm, nhưng là cái dạng nguy hiểm gì, cô lại không biết.
Cuối cùng cũng lau xong sàn nhà ,nhìn sàn nhà tản mát cùng sáng bóng loáng, trong lòng cô có cảm giác thành tựu mãnh liệt , tự cho là mình rất giỏi vỗ tay hai cái, cô vô cùng cao hứng xoay người đem này nọ đi, muốn đi đem nước bẩn vào phòng tắm đổ bỏ đi.
Nhưng là lần này, cô thiếu chút nữa bị Đỗ Khang đột nhiên xuất hiện ở phía sau hù chết, cô buông vật trên tay, đè lại trái tim đập nhanh, oán trách trừng anh , "Anh làm em hết hồn à, anh có biết hay không như vậy sẽ dọa người ta chết không? Lần sau không cần làm như vậy."
"Dọa đến em sao? Anh thoa thoa." Anh vươn bàn tay to phủ lên trên ngực phải của cô, một bộ dáng giống như muốn dò xét trái tim đập nhanh của cô, nhưng là bị anh ôm lấy Hà An Ân lại chỉ cảm thấy bàn tay to đang xoa nắn bộ ngực của cô
Đã lâu không truyền tới cảm giác tê dại, cô nhịn không được thở dốc ra tiếng, nhưng nhớ tới bản thân vừa mới quét dọn xong, trên người tất cả đều là mồ hôi, đành phải uốn éo người tránh đi khiêu khích của anh , "Đừng. . . . . . Trên người em tất cả đều là mồ hôi cùng bụi bậm."
"Anh giúp em tẩy." Ẩn nhẫn cả một tháng, làm hòa thượng cả một tháng, chủ yếu là muốn cho xương cốt mình mau tốt một chút, như vậy mới có thể đối với cô muốn làm gì thì làm, nhưng là nhịn một tháng thật sự quá khó khăn. . . . . .
Nhìn cô gái mình yêu ở trong nhà mình du đãng, thỉnh thoảng còn dẩu cái mông nhỏ lên ma sát cái này ma sát cái kia, anh nhìn thiếu chút nữa chỉ còn lại có thú tính, thẳng muốn đè cô ở dưới thân làm cho cô khóc, hiện tại đùi anh đã triệt để tốt lắm, chạy chậm cũng sẽ không đau, cho nên anh rốt cuộc kềm nén không được, khiêng cô hướng trong phòng tắm đi đến.
"Không cần không muốn, em có thể tự mình tẩy." Cô luôn luôn vặn vẹo, kiên quyết không cho anh giúp mình tẩy? Cho dù hai người đã thân mật như vậy , nhưng anh giúp cô tắm rửa cô còn không có chuẩn bị tốt, còn không muốn cho anh biết cơ thể mình.
Bốp một tiếng, lòng bàn tay đánh lên cái mông nhỏ, "Ngoan ngoãn, bằng không hiện tại anh sẽ làm em."Chữ làm này, dĩ nhiên làm cô đang giãy dụa bỗng dừng lại.
"Anh khi dễ người ta . . . . . ." Trên mông truyền đến hơi đau khiến cô ủy khuất lên án.
" Khi dễ em." Anh cũng chỉ khi dễ cô có một cái mà thôi.
Đem Hà An Ân phóng tới trên đất, Đỗ Khang nâng mặt cô lên, thật sâu nhìn chằm chằm này mắt to mà anh yêu thích nhất, đem cô kéo tới gần mặt mình, đầu ngón tay dọc theo khuôn mặt cô, từ bên má di chuyển tới cổ cô mềm nhẹ cọ xát.
Mắt cũng không có di chuyển trên mặt cô, con mắt luôn luôn dừng trên mắt cô cùng cô bốn mắt giao tiếp, Hà An Ân cảm thấy không khí trong phòng tắm cho dù còn chưa có mở nước nóng cũng đã bắt đầu sôi trào hừng hực, khiến hô hấp của cô bắt đầu có chút khó khăn, bắt đầu có chút mơ màng.
Mặt anh dần dần tới gần cô, cô không tự giác hé mở cánh môi, làm như đợi anh một loại thở hào hển, nhưng lúc cô cho rằng anh sẽ hôn cô, anh đột nhiên chậm rãi thối lui một bước, tay đóng cửa phòng tắm còn khóa trái.
Hà An Ân giờ phút này đã vô pháp suy xét, chỉ có thể ngây ngẩn nhìn anh từng bước một đến gần cô, tim đập phanh nhiên, hiện tại Hà An Ân chỉ cảm thấy tiếng tim cô đập vang vọng phòng tắm yên tĩnh.
Đỗ Khang đến gần cô, hai tay đã nhẹ nhàng lại chậm chạp khẽ vuốt eo cô, bỗng dưng anh hơi hơi dùng sức, ôm cô ép chế trên bồn rửa tay cẩm thạch.
Anh vô cùng chuyên chú nhìn cô, ánh mắt từng tấc chạy trên thân thể của cô, tầm mắt lớn mật cuồng nhiệt phảng phất đã lột sạch quần áo trên người cô,dưới ánh mắt như vậy, cho dù tay anh còn chưa có chạm vào cô, thì Hà An Ân cũng đã thở gấp ra tiếng, quanh quẩn trong phòng tắm to như vậy, có vẻ cực kì ái muội.
Ở phương diện này, Đỗ Khang anh chẳng phải một người đàn ông rất có tính nhẫn nại xây dựng không khí ái muội, anh luôn giống một đoàn lửa mạnh, hừng hực mà dẫn dắt cô, thẳng đến thiêu đốt cũng chưa dừng lại, tiết tấu này chậm khác thường, thong thả khiến cô cực kì mẫn cảm, lỗ chân lông toàn thân toàn bộ mở ra.
Bàn tay to dọc theo vai cô trượt xuống giữa lưng, đem vạt áo sơ mi cô chậm rãi vén lên, cô không tự giác kẹp chặt hai khuỷu tay, ngăn cản động tác của anh, chỉ là anh lại chạm nhẹ bên eo cô, lòng bàn tay nóng có thể biết cô rất nhanh liền bỏ quên giáp đầu hàng, thân mình mềm mại để anh tiếp tục vén cao quần áo.
Rất nhanh,rất nhanh nó bị vứt bỏ trên mặt đất, nếu đổi lại là bình thường, Hà An Ân nhất định sẽ lên tiếng trách cứ anh, hoặc là dạy anh cách phân quần áo, phải phân loại quần áo bỏ vào giỏ giặc, nhưng giờ phút này cô căn bản là vô pháp phản kháng anh.
Con ngươi đen như mực nhìn áo ngực màu trắng bao quanh vật đẫy đà, cô tuy rằng bé bỏng nhưng nơi này lại tuyệt không nhỏ, làm anh vừa lòng cũng yêu thích không thôi, nhìn gương sau lưng cô, đầu ngón tay của anh tìm được móc cài áo ngực,đẩy một cái, áo ngực liền lập tức mở ra.
Áp lực trước ngực đột nhiên buông lỏng,hai tay cô muốn che trước ngực, nhưng lúc này anh lại đang nắm giữ tay cô, không để cô che đi phong cảnh tươi đẹp đó, "Đừng che, An Ân, để anh xem, anh muốn xem." Tiếng nói khàn khàn ở bên tai vang lên, giống như ác ma hấp dẫn, sau đó cô rốt cuộc không thể nhúc nhích rồi.
Cô xấu hổ nhắm mắt lại, trong bóng đêm cảm quan* của cô càng thêm sâu sắc, có thể cảm giác được tầm mắt anh dừng lại trên nụ hoa trước ngực cô, bị anh đùa bỡn, nụ hoa hưởng qua tư vị vui vẻ bởi vậy một chút một chút nở rộ, thân thể của cô cũng dần dần nhiễm tình dục phấn hồng.
* cơ quan cảm giác
Xinh đẹp, thật sự rất đẹp, bộ dáng hai mắt khép lại của cô tựa như tế phẩm thuần khiết nhất, chờ anh đến nhấm nháp, mà anh cũng nhịn không được tiến lên, môi rơi xuống, ngậm chặt nụ hoa cực kỳ mê người kia, cảm giác người phụ nữ phía trước như là bị điện giực, thân mình cứng ngắc .
Môi của anh cũng gợi lên một chút cười xấu xa, cố ý ở bên tai cô nói nhỏ: "An Ân có vị mặn mặn, là mồ hôi sao?"
Cô lúng túng, vội vàng mở mắt ra, chống lại con ngươi xấu xa của anh, cái miệng nhỏ của cô khi đóng khi mở , hơn nửa ngày cũng không thốt nên lời, bởi vì hôm nay cô quét dọn rất nhiều chổ, cho nên dù có máy điều hòa, nhưng người cô vẫn toát ra mồ hôi, cô cảm giác bản thân xấu hổ đến sắp thiêu cháy rồi.
"An Ân,anh trước giúp em tắm rửa được không?" Trên cơ bản anh tuyệt không bài xích mồ hôi của cô,hương vị cô không quá nặng , anh vừa mới nếm đến một ngụm kia,khiến anh nhịn không được ôm lấy cô hướng bồn tắm lớn đi tới một lần nữa ngậm chặt làm nó ngạo nghễ đứng lên.
Bị anh ôm ở trên người, cô căn bản là không có chỗ trốn, chỉ có thể ôm đầu của anh , bị anh ngậm lấy hút phát ra một tiếng lại một tiếng thở dốc,chỗ kín cũng bởi vì động tác anh mà dần dần thấm ướt, cô kẹp chặt hai chân, không muốn để anh phát hiện nơi bí mật của cô, một lòng nghĩ chờ thân mình ở trong nước, là có thể nói thành là nước rồi.
Nhưng cô xem nhẹ người đàn ông hạ lưu này rồi,anh nhấm nháp hai tiểu quả lôi trước ngực cô, anh đặt cô vào trong bồn tắm, người kia đứng ở ngoài bồn tắm lớn, bắt đầu cởi quần áo ở hạ thân cô, dễ dàng cởi quần ra, cho nên cô cũng rất phối hợp nâng lên chân, nhưng là đến quần lót cô vừa thẹn.
Bởi vì quần lót của cô đã có dấu vết động tình, chỉ cần cô vừa nhấc chân, anh cởi ra là có thể một rõ hai ràng, cho nên lúc này đây cô không chịu nhấc chân cũng không để anh cởi, "Này. . . . . . Em có thể tự mình làm."
Chỉ cần cô cởi xong lập tức ném vào giỏ quần áo giặc, anh liền sẽ không phát hiện rồi.
Đỗ Khang không buông tay, mà lại một lần nữa liếm thân thể của cô, bất quá lúc này đây, không phải là hai khỏa Tiểu Lôi quả trước ngực nở rộ,theo cần cổ bắt đầu thẳng xuống dưới, lưỡi khéo léo ở rốn ra vào , thẳng đến động tác ngăn cản của cô trở nên vô lực, anh mới lấy một tay vật che đậy cô trên người kéo xuống.
Anh cười lên, bởi vì anh thấy được dấu vết cô đã động tình.
Cô cực kỳ ngượng ngùng, khép mắt không dám nhìn anh, cô cũng không biết, vì sao mỗi một lần anh chạm vào cô, thân thể cô sẽ nhanh có phản ứng như vậy.
Nhìn thấy cô xấu hổ thành như vậy, Đỗ Khang không nói gì nữa, anh cũng sợ nói thêm nữa, bản thân sẽ nhịn không được ở trong bồn tắm muốn cô, đến lúc đó anh muốn bức cô đáp ứng chuyện cũng sẽ bị làm hỏng.
Không sai, nhịn lâu như vậy làm bộ như không có việc gì phát sinh như vậy đơn giản đều là vì muốn bức cô đáp ứng cầu hôn của anh. Người đàn ông cầu hôn có người phụ nữ nào không cao hứng lập tức đáp ứng? Nhưng kì lạ anh cầu hôn, người phụ nữ của anh lại trốn tránh, anh tuyệt đối không thể để cô nữa, cho nên hôm nay anh sẽ bắt cô đồng ý.
Nắm vòi hoa sen mở nước ấm, anh bắt đầu cẩn thận giúp bà xã tương lai tắm rửa, nhưng là nhìn cơ thể trước mắt giống như bạch ngọc , Tiểu Lôi quả trước ngực hồng nhuận, bụng tuyết trắng bằng phẳng, chân thon dài thẳng tắp, còn có chỗ kín mất hồn bị ẩn chứa giữa hai chân, lần nữa khiêu khích lý trí của anh.
Vốn bàn tay to chỉ là đơn thuần giúp cô tắm rửa dần dần không đơn thuần, người phụ nữ đứng ở trong bồn tắm lớn đã sắp đứng không vững, anh rất hư rất hư, cố ý làm ra chuyện kích thích đến cô, thân thể của cô đã bị vây một trạng thái cực mẫn cảm, chỉ thiếu một chút điểm kích thích, sẽ đạt tới đỉnh điểm cao trào.
Cho nên lúc anh cầm vòi hoa sen đến giữa đùi cô thay cô tẩy trừ chỗ kín, cô rốt cuộc chịu không được, nhanh chóng kêu lên một tiếng cao trào, mềm yếu ngã vào trong ngực anh.
Hà An Ân tim đập thật nhanh.Đỗ Khang ở sau cánh cửa này chỉ cần cô mở cửa ra là có thể nhìn thấy anh, nhưng là cùng một thời gian nội tâm áy náy lại làm cô do dự.
Cô sợ Đỗ Khang còn giận cô, cho nên mới không nói cho cô biết chuyện anh bị thương nằm viện.
Cô chán nản đem cái trán để ở trên ván cửa, tay nhỏ bé để lên trên tay cầm cửa, chỉ cần cô vặn xuống,cửa sẽ mở ra , nhưng tay cô lại dùng sức không được, phát không ra lực,cửa luôn luôn đóng.
"Tiểu thư, cô làm sao vậy?" Đột nhiên một giọng nữ thanh thúy ở bên cạnh cô vang lên.
Hà An Ân liền hoảng hốt, vội vàng ngẩng đầu lên, thấy một cô ý ta đẩy xe nhìn cô, "Không sao, thật ngại, tôi không sao, chỉ là tới thăm người mà thôi."
"Là phòng bệnh Đỗ tiên sinh sao? Vừa khéo, tôi đang muốn đi vào giúp hắn đổi bình nước biển ,cô theo tôi cùng nhau vào đi thôi." Cô Y tá thật vui vẻ nói dứt lời liền mở cửa đi vào.
Cô cả kinh ngẩng đầu lên không hề chuẩn bị tâm lý chạm vào đôi mắt của Đỗ Khang.
Đỗ Khang ngồi ở trên giường vừa thấy đến người phụ nữ phía sau cô y tá, trong khoảng khắc đó cũng ngây ngẩn cả người,"An Ân?"
Hẳn bây giờ người phụ nữ này phải ở công ty chứ, thế nào đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, đây đại biểu cái gì, Đỗ Khang làm sao có thể không biết? Cho nên anh ngốc, bởi vì người phụ nữ này vì anh,người phụ nữ yêu tiền như mạng, cư nhiên không cần tiền thưởng ngược lại chạy tới bệnh viện thăm anh.
"Đỗ tiên sinh,bạn gái anh thật đáng yêu a, vẫn đứng ở ngoài cửa không dám tiến vào, làm sao vậy? Hai người cãi nhau hả?"Cô Y tá đổi bình nước biển miệng buồn cười hỏi.
Hà An Ân nghe cô y tá nhắc tới, lỗ tai nhỏ vội vàng lắng nghe, thám thính Đỗ Khang trả lời.
"Đúng." Đỗ Khang quả nhiên còn đang tức giận.
Hà An Ân đứng rất xa cạnh cửa không dám tới gần, nghe đến câu trả lời của anh, cô rụt rụt bả vai nhỏ, một bộ dáng bị vứt bỏ đáng thương, người thấy cực kỳ đau lòng.
Lời nói trắng ra như vậy cũng dọa đến cô y tá, cô cười khẽ vài tiếng, " Yêu nhau cải nhau là chuyện rất bình thường, An Ân tiểu thư không cần lo lắng, mà anh Đỗ. . . . . . Người đàn ông không thể quá mức lòng dạ hẹp hòi nha, bằng không bạn gái anh thật sự sẽ bị người khác cướp đi đấy."
Thật sự là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì, cô y tá đến cùng là muốn giúp cô hay là muốn hại cô? Hà An Ân hai mắt bất ngờ rưng rưng nước mắt, sợ hãi nhìn mặt Đỗ Khang bởi vì lời nói của cô y tá mà đen thui.
"Bất quá không sao, vợ chồng son ầm ĩ đầu giường cuối giường làm hoà tình cảm sẽ rất tốt, đây là tôi cùng ông xã tôi cãi nhau nhiều năm sau mới rút ra kết luận, hai người xem, tôi hiện tại đã cùng anh ấy kết hôn, tuy rằng thỉnh thoảng có cải nhau, nhưng là tình cảm lại rất tốt, còn rất hạnh phúc đó."
"Thật vậy chăng?" Hà An Ân nhịn không được tò mò hỏi.
"Đương nhiên rồi." Cô Y tá thu dọn một chút này nọ, "Cho nên nha, hai người nhanh chóng làm hoà đi, Đỗ tiên sinh cũng không cần tức giận , anh xem bạn gái anh lo lắng cho anh đến sắp khóc rồi kià."
Đỗ Khang liếc mắt nhìn Hà An Ân một cái, cặp mắt to kia quả nhiên bị hơi nước che kín, đáng thương tội nghiệp nhìn anh, một bộ dáng còn muốn chạy đi nhưng lại sợ anh tức giận, tâm không khỏi mềm nhũn, tức giận cái gì, không cam lòng bất bình cái gì, toàn bộ đều bởi vì ánh mắt giống giọt sương gặp gỡ ánh mặt trời của cô, toàn bộ bốc hơi bay đi.
Cô Y tá cảm giác được cảm xúc anh thay đổi, nở nụ cười vài tiếng, sau đó đẩy xe, "Hai người thật tốt mà nói chuyện đi."
Lúc đi qua Hà An Ân, cô để sát vào lỗ tai Hà An Ân nhỏ giọng nói: "Người đàn ông hò hét thì tốt rồi, nếu không thì đầu giường ầm ĩ cuối giường làm hoà,chiêu này dùng tốt lắm, ông xã tôi cũng bị tôi dỗ dành như vậy, bất quá cẩn thận một chút, đừng cho anh ta động đến chân, đùi anh ta cần hảo hảo nghỉ ngơi."
Nói xong cô mặc kệ mặt Hà An Ân đỏ giống như sắp té xỉu, nhanh nhẹn rời đi.
Đóng cửa lại, trong phòng bệnh lại khôi phục một mảnh yên lặng.
Đỗ Khang nhìn người phụ nữ kia, nhịn không được mở miệng nói: "Đi lại." Cô cách mình khoảng cách quá xa, nhìn sẽ không thích, anh muốn cô nhích lại gần mình, càng gần càng tốt.
Hà An Ân nhìn anh tựa hồ không hề tức giận, tuy rằng còn có chút đốt lửa khí, giọng điệu cũng không hảo, nhưng Hà An Ân tuyệt không để ý, vội vàng bước nhanh đi qua, dừng lại bên cạnh giường anh, giống như động vật nhỏ nhu thuận nhìn anh, khiến lòng của anh càng lúc càng mềm, dao động rối tinh rối mù.
Thật là, rõ ràng tính tức giận một tuần , nhưng khi người phụ nữ đứng trước mặt thì tức giận cũng không dùng được, hơn nữa anh phát hiện tức giận với cô thật giống như gây khó dễ cùng bản thân vậy, nội thương chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng.
"Thế nào đến đây?"
“Anh nằm viện vì sao không nói cho em? Nếu không phải là phát hiện hôm nay anh không có đi làm, em mới điện tới hỏi tiểu Trần, thì mới biết anh đã nằm viện hai ngày rồi." Anh không đề cập tới thì tốt, nhắc tới cô liền nước mắt lưng tròng, ngay sau đó nước mắt giống như đê vỡ trào ra.
"Em cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên cả 1000 khối tiền thưởng siêng năng đều không cần phải hay không?" Nói không cảm động là giả, ai bảo người phụ nữ này thậm chí ngay cả yêu tiền nhất cũng không cần,làm anh cao hứng cả một tia bất mãn cuối cùng cũng đã biến mất.
"Đúng nha." Chuyện cho tới bây giờ, cô làm sao có tâm trạng để ý 1000 khối kia đây? Cô gật đầu.
"Hà An Ân, em có tiến bộ , lúc trước vì hai trăm khối trước mặt mọi người đòi nợ anh, hôm nay chỉ vì đến bệnh viện thăm anh, liền cả 1000 khối tiền thưởng siêng năng cũng không cần." Anh trêu ghẹo nói, muốn đem cô chọc cười, ít nhất khiến cô không cần luôn luôn dùng một đôi mắt đỏ rừng rực nhìn anh , nhìn anh , làm lòng đều lên men rồi.
Nhưng là nghe anh nói vậy, cô nửa điểm vui vẻ cũng không có, ngược lại rất khổ sở hỏi: "Vì sao anh bị thương, sao nằm viện cũng không nói với em? Em tới chiếu cố anh không tốt sao? Anh lại không muốn gặp em à?" Chuyện này làm lòng cô cực kỳ khó chịu.
Đỗ Khang than nhẹ một tiếng, anh biết nếu không kể ra, cô nhất định sẽ khóc ra, anh thích nhìn trên mặt cô dính đầy nước mắt,
Nhưng này chỉ là khi hai người kịch liệt hoan ái, cô bởi vì anh nhiệt tình khó nhịn mới rơi lệ, lúc khác, anh một chút cũng không muốn thấy nước mắt cô.
"An Ân, em cảm thấy anh coi em là nữ giúp việc sao?" Câu hỏi của anh khiến cô sửng sốt,"Vì sao hỏi như vậy?"
"Ngày đó lời nói người đàn ông kia, làm anh suy nghĩ rất lâu, em có biết,từ khi vừa mới bắt đầu anh liền dụ dỗ em tới giúp anh quét dọn, nhưng lại thỉnh thoảng đem hợp đồng ra đe doạ em quét dọn, còn muốn em nấu cơm cho anh ăn, cho nên An Ân, nói với anh, em thật sự cảm thấy anh coi em là nữ giúp việc sao?"
Cho tới nay,chỉ có anh chủ động trong tình yêu, anh chưa từng nghe cô nói qua nửa câu không đồng ý làm, trừ bỏ luôn oán giận anh có thói quen lôi thôi khiến cô dọn dẹp thật mệt mà thôi.
"Đỗ Khang, anh sẽ cùng nữ giúp việc. . . . . . Cái kia sao?" Hà An Ân không trả lời mà hỏi lại, bất quá hai chữ lên giường làm cô thẹn thùng nói không nên lời, chỉ có thể dùng cái kia đại biểu.
"Cái nào?" Người đàn ông luôn luôn thông minh đầu óc đột nhiên thắt xoay không kịp.
"Chính là cái kia á!" Hà An Ân sốt ruột nói.
"Cái kia là cái nào?" Đầu óc người đàn ông vẫn là xoay không kịp.
"Đỗ Khang, anh thật chán ghét." Cho rằng anh đang đùa giỡn cô, cô tức giận,đánh một cái vào ngực anh.
Một cái đánh hời hợt* vỗ vào trên ngực kia, chẳng qua bởi vì câu nói này làm cô vừa thẹn vừa cáu, não người đàn ông đột nhiên hiểu ý "Cái kia" là cái nào rồi.
* làm như gãi ngứa
Anh nắm giữ tay nhỏ bé trên ngực, "An Ân, em đây đang thẹn thùng a." Đều cũng coi là vợ chồng già, cô ngay cả hai chữ lên giường cũng nói không được, a, là anh dạy dỗ không đủ sao?
"Anh không nghe lầm, nhanh chút trả lời câu hỏi cuả em đi."
"An Ân,anh không phải là người đàn ông sẽ xằng bậy người phụ nữ, em biết mà , đúng không?" Anh uy hiếp nhìn về phía cô, chỉ cần cô dám nói không, anh liền cắn chết cô.
Hà An Ân nghĩ nghĩ sau gật đầu,chính xác, Đỗ Khang luôn luôn nghiêm túc chuyện tình dục, cho tới nay cũng chưa từng có vụ tai tiếng tình dục cùng những người phụ nữ khác, anh chỉ sắc với cô thôi.
"Cho nên anh chỉ muốn em, cũng chỉ bởi vì em, cho nên anh mới có thể với em. . . . . . Cái kia." Anh cố ý sử dụng từ cái kia của cô.
Biết anh là cố ý , Hà An Ân bất mãn bĩu môi trừng anh , bất quá nội tâm lại bởi vì lời anh nói cảm thấy cao hứng không thôi.
Bởi vì cô, cũng chỉ bởi vì cô.
Danh dự nữ tính bị lấp đầy , khiến cô cực kỳ cao hứng,"Một khi đã như vậy, em cũng chưa từng có nghĩ quá như vậy, không có cảm thấy anh thực coi em như nữ giúp việc a."
"Đương nhiên, anh chỉ coi em như người vợ mà thôi." Anh Dương Dương đắc ý kiêm đắc chí nói: "Em đã quên chính em đã nói bà xã anh cần có gì rồi hửm?" Anh kéo cô hướng tới bản thân, dùng chóp mũi cọ chóp mũi cô hỏi.
Cần có gì? Hà An Ân cẩn thận nhớ lại, đến cùng mình nói gì về bà xã tương lai của anh.
Thấy cô nghĩ không ra, anh xấu xa sát vào bên tai cô, "Em nói, bà xã anh nhất định phải bền nhẫn nhịn, điểm này em đều có thể làm được, bà xã à."
Hơi thở nam tính thổi vào lỗ tai nhỏ mẫn cảm,làm Hà An Ân nóng lên muốn thở dốc ra tiếng, nhưng nhớ lại lời cô y tá làm cô lập tức phục hồi tinh thần lại tay đẩy mặt anh ra, "Anh không cần xằng bậy, chân của anh đang bị thương đó." Ngẫm lại có chút không đúng, "Còn nữa em không phải bà xã anh, anh không cần gọi lung tung."
"Không bà xã anh? Ngày đó là ai trước mặt mọi người la hét chúng ta muốn kết hôn hả? Em nói một chút coi, là ai hở?" Đỗ Khang nheo lại mắt, mới không cần bị đẩy ra.
"Ngày đó, ngày đó em chỉ là bị bất đắc dĩ thôi, hơn nữa, hơn nữa em chỉ nghĩ là anh giúp em thôi." Mơ hồ đoán được ý tứ những lời này của anh, Hà An Ân có chút mừng thầm, có chút khẩn trương lại có chút kích động.
Bọn họ mới kết giao không đến một năm, anh liền quyết định muốn kết hôn, có phải hơi quá nhanh không? Nếu anh đột nhiên phát hiện kỳ thực cô không phải là người anh thích nhất, yêu nhất làm sao bây giờ? Não nhanh chóng vận chuyển liên tiếp kết quả không tốt, khiến cô càng nghĩ càng hoảng, chỉ biết là không thể làm anh nói ra lời cầu hôn.
"Chân của anh làm sao có thể bị thương?" Cô hoảng loạn nói sang chuyện khác, dời đi tầm mắt, chính là không nghĩ tới tầm mắt cô dừng ở trên cẳng chân thạch của anh, liền đau lòng vô cùng, "Đang êm đẹp tại sao có thể như vậy? Bác sĩ có nói khi nào thì mới có thể tháo thạch cao xuống không?"
Kỹ xảo cô nói sang chuyện khác thật sự rất kém, toàn bộ năng lực người phụ nữ này chỉ luyện tập thế nào kiếm tiền, thế nào dành tiền, tiết kiệm tiền , hơn nữa cô cũng hẳn là biết tính toán của anh, cho nên mới cứng nhắc nói sang chuyện khác.
Bất quá Đỗ Khang chính là Đỗ Khang, cho dù anh tức giận, nhưng mặt ngoài vẫn là không thay đổi sắc mặt, rất có tính nhẫn nại thay cô giải thích nghi hoặc, “ Chân là bị Dương Thiếu Đình đá nứt ."
"Anh ta đá anh? Anh ta đá anh khi nào?" Hà An Ân khó có thể tin, cho rằng sau khi cô rời đi Dương Thiếu Đình cố ý tìm tới Đỗ Khang, đá nứt xương cẳng chân Đỗ Khang.
"Em không thấy sao?" Nghe được trọng điểm, Đỗ Khang nheo lại mắt, "Trước khi anh đánh hắn, là hắn dùng chân đá đùi anh, anh mới đánh trả lại a."
"Em, em lúc đó không thấy được, nếu em nhìn thấy mà nói, em tuyệt đối sẽ không đi dìu anh ta, anh ta thật sự, thật sự hơi quá đáng."
Hà An Ân hối hận cực kỳ, lúc đó nếu cô biết là Dương Thiếu Đình động thủ trước , cô chẳng những sẽ không đi dìu anh ta, còn có thể đá anh ta mấy đá,trả thù cho Đỗ Khang.
Đến bây giờ Đỗ Khang mới biết được, tự mình ăn dấm chua có bao nhiêu ngu ngốc.
"Em gọi điện thoại cho dì Dương, anh ta cư nhiên đem anh đá đến nứt xương ." Cô hoàn toàn quên đi bao che khuyết điểm, trên mặt Dương Thiếu Đình thương tổn cũng không nhẹ, kia có thể tụ đến nửa tháng cũng sẽ không dễ dàng biến mất.
"Tốt lắm tốt lắm,không cần gọi." Anh đè lại tay cô tìm di động, nhắc nhở cô, "Anh cũng đánh hắn rồi không phải sao? Cái này coi như không ai nợ ai là được rồi."
"Nhưng là anh nằm viện rồi!"
"An Ân, ông xã nằm viện, em đau lòng đúng hay không?" Anh thay đổi phương thức dỗ dành cô.
"Anh,anh mới không phải ông xã em." Hà An Ân xoay mặt, phản bác nói.
"Vì sao không phải? Em đều ở trước mặt mọi người nói. . . . . ." Anh không ngừng cố gắng, chuẩn bị chuyển lại đề tài lúc đầu.
Nhưng lại một lần nữa, Hà An Ân lại trốn tránh , "A, anh có đói bụng không, Du nói cô ấy giúp anh đi mua cháo , tuy rằng em có thể giúp anh làm ,nhưng là hiện tại anh ăn nhẹ là tốt nhất, chỉ là Du sao lại đi lâu như vậy , thế nào còn chưa trở về? Anh chờ một chút, em gọi điện thoại cho cô ấy, xem xem bây giờ cô ấy hiện đang ở đâu." Cô nói xong, thậm chí còn gan dạ trốn tránh đi ra ngoài.
"Hà An Ân, em thật sự không ngoan." Nhìn bóng lưng giống như bay kia, Đỗ Khang gợi lên một chút cười, giống như dã thú nhìn thấy con mồi nhe răng cười.
Hà An Ân cho rằng trốn là có thể ngăn cản được Đỗ Khang, kia thật sự quá ngây thơ rồi, cô trốn tránh chẳng những không có nửa điểm trợ giúp,
Ngược lại sẽ chỉ làm cô bị trừng phạt càng nhiều để cho cô hối hận không thôi.
Đứng phía sau cửa Hà An Ân phút chốc rùng mình một cái, sau lưng dâng lên một trận lạnh.
A, rất lạnh rất lạnh.
Dỡ thạch cao xuống, hoàn toàn hồi phục cơ thể tráng kiện, Đỗ Khang đã tịnh dưỡng một tháng , trong lúc đó, Hà An Ân đã bị đào tạo thành một cô vợ trong một thời gian dài, cẩn thận chiếu cố anh , từ quét ổ chó của anh đến nấu thuốc giúp anh bồi bổ cơ thể,còn ở lại.
Duy nhất làm Hà An Ân cảm thấy kỳ quái nhất là trước kia chỉ cần hai người ở chung một chỗ, cơ hồ người đàn ông này sẽ đè cô lên giường làm không ngừng, cư nhiên trong tháng này anh hoàn toàn không có chạm qua cô, hôn là có hôn, nhưng chỉ là hôn môi như chuồn chuồn lướt nước,
Hơn nữa còn là ở trên trán.
Rất khác thường, thật sự là rất khác thường , khác thường đến nổi khiến Hà An Ân cảm thấy nguy hiểm, nhưng là cái dạng nguy hiểm gì, cô lại không biết.
Cuối cùng cũng lau xong sàn nhà ,nhìn sàn nhà tản mát cùng sáng bóng loáng, trong lòng cô có cảm giác thành tựu mãnh liệt , tự cho là mình rất giỏi vỗ tay hai cái, cô vô cùng cao hứng xoay người đem này nọ đi, muốn đi đem nước bẩn vào phòng tắm đổ bỏ đi.
Nhưng là lần này, cô thiếu chút nữa bị Đỗ Khang đột nhiên xuất hiện ở phía sau hù chết, cô buông vật trên tay, đè lại trái tim đập nhanh, oán trách trừng anh , "Anh làm em hết hồn à, anh có biết hay không như vậy sẽ dọa người ta chết không? Lần sau không cần làm như vậy."
"Dọa đến em sao? Anh thoa thoa." Anh vươn bàn tay to phủ lên trên ngực phải của cô, một bộ dáng giống như muốn dò xét trái tim đập nhanh của cô, nhưng là bị anh ôm lấy Hà An Ân lại chỉ cảm thấy bàn tay to đang xoa nắn bộ ngực của cô
Đã lâu không truyền tới cảm giác tê dại, cô nhịn không được thở dốc ra tiếng, nhưng nhớ tới bản thân vừa mới quét dọn xong, trên người tất cả đều là mồ hôi, đành phải uốn éo người tránh đi khiêu khích của anh , "Đừng. . . . . . Trên người em tất cả đều là mồ hôi cùng bụi bậm."
"Anh giúp em tẩy." Ẩn nhẫn cả một tháng, làm hòa thượng cả một tháng, chủ yếu là muốn cho xương cốt mình mau tốt một chút, như vậy mới có thể đối với cô muốn làm gì thì làm, nhưng là nhịn một tháng thật sự quá khó khăn. . . . . .
Nhìn cô gái mình yêu ở trong nhà mình du đãng, thỉnh thoảng còn dẩu cái mông nhỏ lên ma sát cái này ma sát cái kia, anh nhìn thiếu chút nữa chỉ còn lại có thú tính, thẳng muốn đè cô ở dưới thân làm cho cô khóc, hiện tại đùi anh đã triệt để tốt lắm, chạy chậm cũng sẽ không đau, cho nên anh rốt cuộc kềm nén không được, khiêng cô hướng trong phòng tắm đi đến.
"Không cần không muốn, em có thể tự mình tẩy." Cô luôn luôn vặn vẹo, kiên quyết không cho anh giúp mình tẩy? Cho dù hai người đã thân mật như vậy , nhưng anh giúp cô tắm rửa cô còn không có chuẩn bị tốt, còn không muốn cho anh biết cơ thể mình.
Bốp một tiếng, lòng bàn tay đánh lên cái mông nhỏ, "Ngoan ngoãn, bằng không hiện tại anh sẽ làm em."Chữ làm này, dĩ nhiên làm cô đang giãy dụa bỗng dừng lại.
"Anh khi dễ người ta . . . . . ." Trên mông truyền đến hơi đau khiến cô ủy khuất lên án.
" Khi dễ em." Anh cũng chỉ khi dễ cô có một cái mà thôi.
Đem Hà An Ân phóng tới trên đất, Đỗ Khang nâng mặt cô lên, thật sâu nhìn chằm chằm này mắt to mà anh yêu thích nhất, đem cô kéo tới gần mặt mình, đầu ngón tay dọc theo khuôn mặt cô, từ bên má di chuyển tới cổ cô mềm nhẹ cọ xát.
Mắt cũng không có di chuyển trên mặt cô, con mắt luôn luôn dừng trên mắt cô cùng cô bốn mắt giao tiếp, Hà An Ân cảm thấy không khí trong phòng tắm cho dù còn chưa có mở nước nóng cũng đã bắt đầu sôi trào hừng hực, khiến hô hấp của cô bắt đầu có chút khó khăn, bắt đầu có chút mơ màng.
Mặt anh dần dần tới gần cô, cô không tự giác hé mở cánh môi, làm như đợi anh một loại thở hào hển, nhưng lúc cô cho rằng anh sẽ hôn cô, anh đột nhiên chậm rãi thối lui một bước, tay đóng cửa phòng tắm còn khóa trái.
Hà An Ân giờ phút này đã vô pháp suy xét, chỉ có thể ngây ngẩn nhìn anh từng bước một đến gần cô, tim đập phanh nhiên, hiện tại Hà An Ân chỉ cảm thấy tiếng tim cô đập vang vọng phòng tắm yên tĩnh.
Đỗ Khang đến gần cô, hai tay đã nhẹ nhàng lại chậm chạp khẽ vuốt eo cô, bỗng dưng anh hơi hơi dùng sức, ôm cô ép chế trên bồn rửa tay cẩm thạch.
Anh vô cùng chuyên chú nhìn cô, ánh mắt từng tấc chạy trên thân thể của cô, tầm mắt lớn mật cuồng nhiệt phảng phất đã lột sạch quần áo trên người cô,dưới ánh mắt như vậy, cho dù tay anh còn chưa có chạm vào cô, thì Hà An Ân cũng đã thở gấp ra tiếng, quanh quẩn trong phòng tắm to như vậy, có vẻ cực kì ái muội.
Ở phương diện này, Đỗ Khang anh chẳng phải một người đàn ông rất có tính nhẫn nại xây dựng không khí ái muội, anh luôn giống một đoàn lửa mạnh, hừng hực mà dẫn dắt cô, thẳng đến thiêu đốt cũng chưa dừng lại, tiết tấu này chậm khác thường, thong thả khiến cô cực kì mẫn cảm, lỗ chân lông toàn thân toàn bộ mở ra.
Bàn tay to dọc theo vai cô trượt xuống giữa lưng, đem vạt áo sơ mi cô chậm rãi vén lên, cô không tự giác kẹp chặt hai khuỷu tay, ngăn cản động tác của anh, chỉ là anh lại chạm nhẹ bên eo cô, lòng bàn tay nóng có thể biết cô rất nhanh liền bỏ quên giáp đầu hàng, thân mình mềm mại để anh tiếp tục vén cao quần áo.
Rất nhanh,rất nhanh nó bị vứt bỏ trên mặt đất, nếu đổi lại là bình thường, Hà An Ân nhất định sẽ lên tiếng trách cứ anh, hoặc là dạy anh cách phân quần áo, phải phân loại quần áo bỏ vào giỏ giặc, nhưng giờ phút này cô căn bản là vô pháp phản kháng anh.
Con ngươi đen như mực nhìn áo ngực màu trắng bao quanh vật đẫy đà, cô tuy rằng bé bỏng nhưng nơi này lại tuyệt không nhỏ, làm anh vừa lòng cũng yêu thích không thôi, nhìn gương sau lưng cô, đầu ngón tay của anh tìm được móc cài áo ngực,đẩy một cái, áo ngực liền lập tức mở ra.
Áp lực trước ngực đột nhiên buông lỏng,hai tay cô muốn che trước ngực, nhưng lúc này anh lại đang nắm giữ tay cô, không để cô che đi phong cảnh tươi đẹp đó, "Đừng che, An Ân, để anh xem, anh muốn xem." Tiếng nói khàn khàn ở bên tai vang lên, giống như ác ma hấp dẫn, sau đó cô rốt cuộc không thể nhúc nhích rồi.
Cô xấu hổ nhắm mắt lại, trong bóng đêm cảm quan* của cô càng thêm sâu sắc, có thể cảm giác được tầm mắt anh dừng lại trên nụ hoa trước ngực cô, bị anh đùa bỡn, nụ hoa hưởng qua tư vị vui vẻ bởi vậy một chút một chút nở rộ, thân thể của cô cũng dần dần nhiễm tình dục phấn hồng.
* cơ quan cảm giác
Xinh đẹp, thật sự rất đẹp, bộ dáng hai mắt khép lại của cô tựa như tế phẩm thuần khiết nhất, chờ anh đến nhấm nháp, mà anh cũng nhịn không được tiến lên, môi rơi xuống, ngậm chặt nụ hoa cực kỳ mê người kia, cảm giác người phụ nữ phía trước như là bị điện giực, thân mình cứng ngắc .
Môi của anh cũng gợi lên một chút cười xấu xa, cố ý ở bên tai cô nói nhỏ: "An Ân có vị mặn mặn, là mồ hôi sao?"
Cô lúng túng, vội vàng mở mắt ra, chống lại con ngươi xấu xa của anh, cái miệng nhỏ của cô khi đóng khi mở , hơn nửa ngày cũng không thốt nên lời, bởi vì hôm nay cô quét dọn rất nhiều chổ, cho nên dù có máy điều hòa, nhưng người cô vẫn toát ra mồ hôi, cô cảm giác bản thân xấu hổ đến sắp thiêu cháy rồi.
"An Ân,anh trước giúp em tắm rửa được không?" Trên cơ bản anh tuyệt không bài xích mồ hôi của cô,hương vị cô không quá nặng , anh vừa mới nếm đến một ngụm kia,khiến anh nhịn không được ôm lấy cô hướng bồn tắm lớn đi tới một lần nữa ngậm chặt làm nó ngạo nghễ đứng lên.
Bị anh ôm ở trên người, cô căn bản là không có chỗ trốn, chỉ có thể ôm đầu của anh , bị anh ngậm lấy hút phát ra một tiếng lại một tiếng thở dốc,chỗ kín cũng bởi vì động tác anh mà dần dần thấm ướt, cô kẹp chặt hai chân, không muốn để anh phát hiện nơi bí mật của cô, một lòng nghĩ chờ thân mình ở trong nước, là có thể nói thành là nước rồi.
Nhưng cô xem nhẹ người đàn ông hạ lưu này rồi,anh nhấm nháp hai tiểu quả lôi trước ngực cô, anh đặt cô vào trong bồn tắm, người kia đứng ở ngoài bồn tắm lớn, bắt đầu cởi quần áo ở hạ thân cô, dễ dàng cởi quần ra, cho nên cô cũng rất phối hợp nâng lên chân, nhưng là đến quần lót cô vừa thẹn.
Bởi vì quần lót của cô đã có dấu vết động tình, chỉ cần cô vừa nhấc chân, anh cởi ra là có thể một rõ hai ràng, cho nên lúc này đây cô không chịu nhấc chân cũng không để anh cởi, "Này. . . . . . Em có thể tự mình làm."
Chỉ cần cô cởi xong lập tức ném vào giỏ quần áo giặc, anh liền sẽ không phát hiện rồi.
Đỗ Khang không buông tay, mà lại một lần nữa liếm thân thể của cô, bất quá lúc này đây, không phải là hai khỏa Tiểu Lôi quả trước ngực nở rộ,theo cần cổ bắt đầu thẳng xuống dưới, lưỡi khéo léo ở rốn ra vào , thẳng đến động tác ngăn cản của cô trở nên vô lực, anh mới lấy một tay vật che đậy cô trên người kéo xuống.
Anh cười lên, bởi vì anh thấy được dấu vết cô đã động tình.
Cô cực kỳ ngượng ngùng, khép mắt không dám nhìn anh, cô cũng không biết, vì sao mỗi một lần anh chạm vào cô, thân thể cô sẽ nhanh có phản ứng như vậy.
Nhìn thấy cô xấu hổ thành như vậy, Đỗ Khang không nói gì nữa, anh cũng sợ nói thêm nữa, bản thân sẽ nhịn không được ở trong bồn tắm muốn cô, đến lúc đó anh muốn bức cô đáp ứng chuyện cũng sẽ bị làm hỏng.
Không sai, nhịn lâu như vậy làm bộ như không có việc gì phát sinh như vậy đơn giản đều là vì muốn bức cô đáp ứng cầu hôn của anh. Người đàn ông cầu hôn có người phụ nữ nào không cao hứng lập tức đáp ứng? Nhưng kì lạ anh cầu hôn, người phụ nữ của anh lại trốn tránh, anh tuyệt đối không thể để cô nữa, cho nên hôm nay anh sẽ bắt cô đồng ý.
Nắm vòi hoa sen mở nước ấm, anh bắt đầu cẩn thận giúp bà xã tương lai tắm rửa, nhưng là nhìn cơ thể trước mắt giống như bạch ngọc , Tiểu Lôi quả trước ngực hồng nhuận, bụng tuyết trắng bằng phẳng, chân thon dài thẳng tắp, còn có chỗ kín mất hồn bị ẩn chứa giữa hai chân, lần nữa khiêu khích lý trí của anh.
Vốn bàn tay to chỉ là đơn thuần giúp cô tắm rửa dần dần không đơn thuần, người phụ nữ đứng ở trong bồn tắm lớn đã sắp đứng không vững, anh rất hư rất hư, cố ý làm ra chuyện kích thích đến cô, thân thể của cô đã bị vây một trạng thái cực mẫn cảm, chỉ thiếu một chút điểm kích thích, sẽ đạt tới đỉnh điểm cao trào.
Cho nên lúc anh cầm vòi hoa sen đến giữa đùi cô thay cô tẩy trừ chỗ kín, cô rốt cuộc chịu không được, nhanh chóng kêu lên một tiếng cao trào, mềm yếu ngã vào trong ngực anh.
/11
|