Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Chương 415 - Lệ Quân Ngự Còn Nhớ Đêm Đó, Ký Ức Duy Nhất
/460
|
đêm đó tuy rằng Lệ Quân Ngự trúng thuốc, quên hết thảy.
Nhưng anh vẫn rõ ràng nhớ tới, người phụ nữ đáng ghét kia, là chủ động ngồi trên người anh.
Cái này cũng là một điểm duy nhất anh nhớ được.
Người thật sự bị cưỡng bức, không phải người phụ nữ kia, mà là —— anh.
Chuyện đáng thẹn như thế, anh chưa bao giờ tiết lộ cho bất luận người nào.
Cũng không cách nào tiết lộ cho bất luận người nào, vì vậy —— mặc dù biết người phụ nữ kia đang nói láo, anh cũng không thể nói quá trình cụ thể ra khỏi miệng.
Hơn nữa, dù cho không có ký ức duy nhất của đêm đó.
Lệ Quân Ngự cũng sẽ không tin tưởng người phụ nữ kia.
Bởi vì mạnh mẽ tự tin như Lệ Quân Ngự, lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ kia, liền có thể từ ánh mắt lấp loé không yên của cô ta, nhìn ra cô ta đang che giấu cái gì.
Loại ánh mắt chột dạ kia, cho dù chỉ là một cái thoáng qua, cũng chạy không thoát hai mắt của anh.
Nếu không phải là mạnh mẽ như vậy, anh không thể lấy tuổi trẻ như vậy, chấp chưởng nhiều công ty của gia đình ra thị trường, anh tin tưởng ánh mắt của chính mình.
"Quân Ngự, con..." Lệ Minh Dương không còn lời nào để nói, ông biết cháu lớn là người khắc chế lạnh lùng, nhưng lại hung hăng tuyệt đối.
Khuyên lâu như vậy, Lệ Quân Ngự vẫn một bước cũng không nhường.
Mà rất rõ ràng, ông chưa thức tỉnh ở trong phòng bệnh, còn có bà mặt mũi càng ngày càng kém, đều không chịu được giày vò như vậy.
Chính vào lúc này, Thẩm Lan ngược lại vẫn động viên bà Lệ, nói chuyện.
Cô ta vuốt ve tóc, dùng tiếng nói hết sức tao nhã uyển chuyển mở miệng: "Quân Ngự, kỳ thực thím ba, nghĩ đến một biện pháp... Con xem thử có được hay không? Nếu như cảm giác không được, vậy coi như thím không nói, nếu như cảm thấy được, thì cứ dùng."
Thẩm Lan là con gái danh môn họ Thẩm được bồi dưỡng tỉ mỉ, sau khi gả cho Lệ Hoằng Dương, đúng là giúp Lệ Hoằng Dương không ít.
So với Lệ Hoằng Dương có chút công tử bột, Thẩm Lan ngược lại cực kỳ có thủ đoạn.
Nghe được lời Thẩm Lan, lúc này bà Lệ giục: "Thẩm Lan, từ trước đến giờ con chính là thông minh nhất trong mấy con dâu, huệ chất lan tâm, tâm tư kín đáo. Con nói nhanh lên, có biện pháp gì..."
Thẩm Lan gật đầu, hoàn toàn không thèm để ý vợ của Lệ Minh Dương, cũng chính là bà hai Trương Uyển Du cũng ở đây.
Cô ta không nhanh không chậm mở miệng: "Tình huống bây giờ tuy rằng phức tạp, nhưng cũng không tính là nan giải. Hết thảy then chốt, kỳ thực liền tập trung ở trên bụng cô bé kia."
Nói, Thẩm Lan nhìn về phía Lệ Quân Ngự.
"Quân Ngự cho rằng, trong bụng cô bé kia không phải là cốt nhục của mình. Mà ông và bà để ý, kỳ thực lại vừa vặn là đứa bé này. Vì vậy, có thể dùng một biện pháp rất đơn giản giải quyết chuyện này."
Thẩm Lan cong môi, có vẻ sáng rực rỡ mà cao quý.
Cô ta nhìn về phía bà, vạch trần đáp án: "Con vừa đi vào trước cố ý nhờ bác sĩ tư vấn, mang thai 16 tuần cũng chính là 4 tháng, là có thể dùng phương pháp chọc vỡ nước ối, đo lường DNA của thai nhi, vì vậy..."
"Không, không được ——" Bà Lệ không chút nghĩ ngợi liền cắt ngang, "Làm sao có thể chọc vỡ nước ối, chuyện này đối với thai nhi nguy hại bao lớn, nếu như thật sự là cốt nhục của Lệ gia chúng ta, vậy làm sao bây giờ!"
"ừm, cái này sao, xác thực sẽ có ảnh hưởng. Bác sĩ nói, có xác suất nhất định sẽ ảnh hưởng đến thai nhi phát triển, nhưng cũng có thể sẽ không ảnh hưởng."
"Vậy thì là không ổn thỏa!" Sắc mặt bà Lệ đột nhiên đen lại.
"Vậy thì càng không được, bộ dáng này của Quân Ngự, cũng không biết lúc nào mới sẽ đồng ý kết hôn. Mẹ thật vất vả mới có thể ôm chắt quý, tuyệt đối không thể để cho đứa bé kia cứ như vậy bị tổn thương..."
"Có điều, biện pháp này của Thẩm Lan rất tốt. Nếu Quân Ngự không tin đứa trẻ là của mình, vậy thì đợi sinh ra đi."
/460
|