Khả Di nhìn mà buồn cười, cô nghĩ “Sao ko ai chú ý đến họ của mình nhỉ? Chậc chậc… nhưng mà thế thì càng hay, kế hoạch của mình càng thành công”
Trách nhiệm nghề nghiệp đã khiến cô giáo thức tỉnh( dù mê zai đến cỡ nào thì cô vẫn ko muốn bị đuổi việc J). Cô hắng giọng, giả vờ tươi cười hỏi Khả Di:
- Vậy, bây giờ em muốn ngồi chỗ nào?
Cô nhìn quanh lớp thấy 1 bạn nữ ngồi cuối lớp đang nhìn ra ngoài cửa sổ, bên cạnh còn chỗ trống, cô chỉ ngay chỗ đó rồi đi xuống chỗ đó, mỉm cười hỏi:
- Bạn cho mình ngồi đây được ko?
Hơi ngạc nhiên bạn nữ đó ngẩng đầu lên bắt gặp nụ cười của Khả Di làm cô ko thể từ chối liền gật đầu ko đáp. Khả Di cười híp mắt ngồi xuống bên cạnh. Thấy thế cô Hương đập bàn rõ to( giận cá chém thớt ấy mà, chỉ tội nghiệp cái bàn chịu trận =_=)
- Các em lấy sách vở ra học nào
Khả Di chú ý đến cô bạn bên cạnh. Chà chà, cô bạn đó cũng rất xinh, tóc màu đen mượt, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn, đôi mắt ko to bằng Khả Di nhưng cũng rất đẹp, 1 đôi mắt biết nói, chiếc mũi dong dỏng cao, bờ môi chúm chím màu đỏ. ( nhưng mà sao sánh = Khả Di nhà ta các bạn nhỉ? ^^ )
Quay sang nhìn 1 hồi lâu, Khả Di hỏi nhỏ:
- Bạn cho mình biết tên được ko? – kèm theo nụ cười thường trực
- Mình là Nguyễn Ngọc Linh – cô bạn nở nụ cười vs cô
- Làm bạn nha – nói rồi Khả Di đưa tay ra… móc tay ( chậc chịu thua Khả Di luôn lớn rồi còn chơi trò con nít)
Phì cười trước hành động đó nhưng Ngọc Linh vẫn đưa tay ra để móc nghéo.
Cả tiết học đó, cô Hương thấy bài nào khó là gọi Khả Di lên giải. Khả Di biết cô đì mình chứ nhưng vẫn chả nói gì lên bảng làm roẹt roẹt. Cả lớp trố mắt nhìn, cứ tưởng cô cũng chỉ là 1 tiểu thư con nhà giàu đỏng đảnh, chăm chút vẻ bề ngoài mà ko lo học.
Còn Ngọc Linh và Khả Di sau khi làm quen, 2 cô nàng nói chuyện suốt.
Trách nhiệm nghề nghiệp đã khiến cô giáo thức tỉnh( dù mê zai đến cỡ nào thì cô vẫn ko muốn bị đuổi việc J). Cô hắng giọng, giả vờ tươi cười hỏi Khả Di:
- Vậy, bây giờ em muốn ngồi chỗ nào?
Cô nhìn quanh lớp thấy 1 bạn nữ ngồi cuối lớp đang nhìn ra ngoài cửa sổ, bên cạnh còn chỗ trống, cô chỉ ngay chỗ đó rồi đi xuống chỗ đó, mỉm cười hỏi:
- Bạn cho mình ngồi đây được ko?
Hơi ngạc nhiên bạn nữ đó ngẩng đầu lên bắt gặp nụ cười của Khả Di làm cô ko thể từ chối liền gật đầu ko đáp. Khả Di cười híp mắt ngồi xuống bên cạnh. Thấy thế cô Hương đập bàn rõ to( giận cá chém thớt ấy mà, chỉ tội nghiệp cái bàn chịu trận =_=)
- Các em lấy sách vở ra học nào
Khả Di chú ý đến cô bạn bên cạnh. Chà chà, cô bạn đó cũng rất xinh, tóc màu đen mượt, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn, đôi mắt ko to bằng Khả Di nhưng cũng rất đẹp, 1 đôi mắt biết nói, chiếc mũi dong dỏng cao, bờ môi chúm chím màu đỏ. ( nhưng mà sao sánh = Khả Di nhà ta các bạn nhỉ? ^^ )
Quay sang nhìn 1 hồi lâu, Khả Di hỏi nhỏ:
- Bạn cho mình biết tên được ko? – kèm theo nụ cười thường trực
- Mình là Nguyễn Ngọc Linh – cô bạn nở nụ cười vs cô
- Làm bạn nha – nói rồi Khả Di đưa tay ra… móc tay ( chậc chịu thua Khả Di luôn lớn rồi còn chơi trò con nít)
Phì cười trước hành động đó nhưng Ngọc Linh vẫn đưa tay ra để móc nghéo.
Cả tiết học đó, cô Hương thấy bài nào khó là gọi Khả Di lên giải. Khả Di biết cô đì mình chứ nhưng vẫn chả nói gì lên bảng làm roẹt roẹt. Cả lớp trố mắt nhìn, cứ tưởng cô cũng chỉ là 1 tiểu thư con nhà giàu đỏng đảnh, chăm chút vẻ bề ngoài mà ko lo học.
Còn Ngọc Linh và Khả Di sau khi làm quen, 2 cô nàng nói chuyện suốt.
/29
|