Sau khi bị Tần Nguyệt lơ qua một lần nữa, Giang Đạo đột nhiên không thể giải thích được!
Cái này... rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi lại nói sai cái gì à?
Giang Đạo thở dài bất lực!
Ây da, so với phẫu thuật, anh ta thực sự không giao tiếp với phụ nữ.
Nhưng mà, lúc này, điện thoại đột ngột reo lên.
Giang Đạo nhanh chóng lấy điện thoại, nhìn một cái thì đó là cô giáo, anh ta lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Cô giáo vẫn nhớ tôi!
Sau khi nhấc điện thoại, tôi lập tức nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Alo? Tiểu Giang, cô hỏi con tí chuyện!
Thấy cô giáo vội vàng như vậy, Giang Đạo nhanh chóng nói:
- Dạ cô, cô nói đi?
Cố Hồng Mai nói,
- Hướng dẫn cơ bắp mà con đăng vài ngày trước đến từ đâu?
Giang Đào sững người:
- Hướng dẫn cơ bắp gì?
Cố Hồng Mai:
- Con đã đăng nó lên WeChat đó, còn nói rằng đó là hướng dẫn cơ bắp đó của chính bác sĩ khoa con làm ra. Nó có thực sự do khoa con tự tạo ra không?
Giang Đạo mới nhớ lại chuyện này, vấn đề này anh ta cũng quên rồi!
Không ngờ giáo viên hỏi điều này.
- Vâng, cô ơi, đó là một bác sĩ trong khoa con tự làm đó.
Khi Cố Hồng Mai nghe thấy, cô có chút phấn khích:
- Tiểu Giang, cô nói cho con nghe, sau khi con đăng lên cách đây một thời gian, thì cô đã để hàng loạt bệnh nhân vừa trải qua ca phẫu thuật chia ra mà thử, và con biết điều gì đã xảy ra không? Hiệu quả thật rõ rệt!
- Anh ấy có kết quả tốt hơn so với hướng dẫn cơ bắp được sử dụng trong bệnh viện của chúng ta, giúp rút ngắn thời gian phục hồi một cách đáng kể! Nó cải thiện hiệu quả chữa bệnh, và dường như giảm một phần đáng kể các di chứng dính liền!
- Nhưng... cô cảm thấy hướng dẫn này chưa hoàn chỉnh!
- Con có thể giới thiệu bác sĩ đó cho cô không?
Nhận xét của Cố Hồng Mai khiến Giang Đạo chết lặng!
Có thật không?
Tại sao tôi cảm thấy như là cô ở đây để trêu chọc tôi!
Cố Hồng Mai nói,
- Tiểu Giang, mắt nhìn người của con thực sự tốt, và thái độ chia sẻ này là tốt, nhưng... Con đăng tư liệu bí mật đó ra, đơn vị của con không để bụng à?
Để bụng, tại sao lại để bụng?
Chia sẻ, tôi đã chia sẻ những gì?
Tôi muốn chia sẻ à?
Giang Đạo nuốt nước bọt!
Đây là ý định của bản thân?
Và... Một y tá ở trạm khẩn cấp để một tập dày dày cái hướng dẫn cơ bắp, có thật là tư liệu bí mật của khoa không?
Bệnh viện Tỉnh Nhị Viện thực sự để hướng dẫn cơ bắp quý giá mà giáo viên coi là một kho báu trong trạm y tá của phòng cấp cứu?
Giống như... giống như một cuốn sách nhỏ!
Nghĩ về điều này, Giang Đạo cảm thấy không thực tế. Cô à... Có sự hiểu lầm nào về hướng dẫn phục hồi cơ bắp này không?
- Cô ơi, không sao đâu. Hướng dẫn phục hồi của bệnh viện chúng con không có giữ bí mật.
Giang Đạo nói xong, nhưng không dám nói rằng bệnh viện của anh ta thực sự đã để những hướng dẫn phục hồi cơ bắp đó như một cuốn sách nhỏ trên bàn của các y tá. Bất cứ ai muốn lấy nó đều được.
Anh ta lo rằng sau khi anh nói vậy, cô sẽ không chấp nhận điều đó ngay lập tức.
Nhưng mà, không ngờ rằng..
Cố Hồng Mai nghe những lời của Giang Đạo một lúc, rồi thở dài một hơi, xúc động mà nói:
-Người làm ra cái này thực sự quá tuyệt vời, và không yêu cầu hồi đáp. Hướng dẫn phục hồi cơ bắp này, chắc chẵn có thể trở thành một bộ phận của tư liệu bí mật, không ngờ được lại tiết lộ ra ngoài!
- Đây là những gì một nhà nghiên cứu lâm sàng thực sự nên có!
Cố Hồng Mai nói với sự ngưỡng mộ!
Sự ngưỡng mộ được trộn lẫn với một cảm giác là bái phục!
Điều này làm Giang Đạo tự hỏi thế nào là tự làm tự hối hận.
Trần Thương này... có thực sự lợi hại như mọi người nói?
Lúc này, Giang Đạo có tí hoang mang.
Cố Hồng Mai đột nhiên nói:
- Tiểu Giang, nếu thuận tiện, xin cho cô số điện thoại của bác sĩ Trần. Cô có thời gian sẽ liên lạc với anh ta để nói việc này một cách chỉ tiết.
Giang Đạo hơi lúng túng một lúc:
- Thưa cô, đợi một lát, con không có số điện thoại của anh ấy. Con sẽ nói với anh ấy khi anh ấy quay lại, để anh ấy gọi lại cho cô.
Cố Hồng Mai nghe xong, gật đầu cái. Điều đó tốt.
-Tuy nhiên, vẫn không quên dặn dò vài lời
- Tiểu Giang, con có một tài năng tốt, nhưng con hơi tự cao, nhưng con phải nhớ, nhất định phải khiêm tốn, phải thành kính! Trước kiến thức và học tập, con phải có một trái tim khiêm tốn.
- Với lại, thành thật mà nói, con thật may mắn, bạn có thể đến bệnh viện và các khoa như vậy. Ban đầu cô không nghĩ rằng phòng cấp cứu ngoại khoa Tỉnh Nhị Viện giỏi cỡ nào. Bây giờ có vẻ như cô đã hiểu lầm!
Giang Đạo thở dài, cô không có hiểu lầm. Khoa ngoại của khoa chúng con rất kém. Trong đó chỉ có hai bác sĩ rưỡi phẫu thuật ngoại khoa.
Chủ nhiệm An được tính là một, bản thân cũng tính một, Bác sĩ Trần... Cũng đa năng, nên được tính là một nửa ngoại khoa, dù gì người ta không gì không biết,
~ Con phải theo bác sĩ Trần để học tập chăm chỉ! Anh ấy có thể làm một hướng dẫn phục hồi cơ bắp như vậy, điều đó cho thấy anh ấy hiểu rõ cơ bắp, vượt xa cả cô và con, con nên học tập chăm chỉ!
Sau lời khuyên của Cố Hồng Mai, anh cúp điện thoại.
Giang Đạo cả mặt mơ hồ.
Có thể là... Thứ hạng của mình quá thấp, nên không nhận ra rằng bác sĩ Trần giỏi cỡ nào?
Nghĩ đến đây, Giang Đạo trầm lặng một tí.
Anh không tin vào lời nói của bất cứ ai, cũng không thể không tin vào lời nói của giáo viên mình.
Theo người hướng dẫn từ thạc sĩ đi đến tiến sĩ, rong sáu năm, sự hiểu biết của anh về phẫu thuật ngoại khoa đều đến từ giáo viên.
Giang Đạo không thể không thở dài.
Có lẽ... mình thực sự quá kiêu ngạo.
Đánh giá thấp mọi người trên thế giới.
....
....
Lúc này, An Ngạn Quân vội vã bước vào văn phòng và nói với Giang Đạo:
- Tiểu Giang, giao cho cậu một nhiệm vụ.
Giang Đạo nhanh chóng đứng dậy:
- Chủ nhiệm An, có chuyện gì vậy?
An Ngạn Quân vội vàng nói:
- Vừa nhận được tin từ Nam Xương, Giáo sư Thang sẽ đến Bệnh viện Tỉnh Nhị Viện, vào 12 giờ tối mai, cậu đi đón Giáo sư Thang đi!
Sau khi Giang Đạo nghe xong, anh sững sờ một lúc:
- Chủ nhiệm An... Tôi không biết Giáo sư Thang!
An Ngạn Quân cũng tự đánh vào trán mình!
Đúng rồi, làm thế nào tôi có thể quên điều này?
Kích động quá, kích động quá rồi!
Nhưng mà, bác sĩ ngoài lĩnh vực, ai lại lạ ba chữ giáo sư Thang này!
Người sáng lập phương pháp khâu Tang, người tạo ra “Bộ phận Tang" trên thế giới... Một người khổng lồ trong lĩnh vực phẫu thuật tay của Trung Quốc, đánh giá của Tạp chí Phẫu thuật Bàn tay Châu Âu.
Nói chung, anh ta có quá nhiều hào quang và danh dự trên mình.
Nói về phẫu thuật bàn tay, bạn phải nhắc đến giáo sư Tang.
An Ngạn Quân nhanh chóng mim cười, nói:
- Giáo sư Tang còn có thể là ai? Vào khi đó, khi phương pháp khâu Tang của giáo sư Tang hợp pháp! Phẫu thuật tay của chúng ta còn giáo sư Tang nào!
Nghe những gì An Ngạn Quân nói, Giang Đạo đứng dậy đột ngột, tròn mắt và nhìn An Ngạn Quân không thể tin được:
- Chủ nhiệm An... có phải là giáo sư Tang không?
An Ngạn Quân gật đầu và mỉm cười:
- Tất nhiên rồi!
Sau khi được An Ngạn Quân xác nhận, Giang Đào bất ngờ phấn khích.
Giáo sư Tang, đây là thăn tượng của tôi!
Nghĩ đến việc đón thần tượng, Giang Đạo bỗng cảm thấy kích động và hưng phấn.
An Ngạn Quân nhìn Giang Đạo và mỉm cười hỏi:
- Tối mai anh có thời gian không?
Cái này... rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi lại nói sai cái gì à?
Giang Đạo thở dài bất lực!
Ây da, so với phẫu thuật, anh ta thực sự không giao tiếp với phụ nữ.
Nhưng mà, lúc này, điện thoại đột ngột reo lên.
Giang Đạo nhanh chóng lấy điện thoại, nhìn một cái thì đó là cô giáo, anh ta lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Cô giáo vẫn nhớ tôi!
Sau khi nhấc điện thoại, tôi lập tức nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Alo? Tiểu Giang, cô hỏi con tí chuyện!
Thấy cô giáo vội vàng như vậy, Giang Đạo nhanh chóng nói:
- Dạ cô, cô nói đi?
Cố Hồng Mai nói,
- Hướng dẫn cơ bắp mà con đăng vài ngày trước đến từ đâu?
Giang Đào sững người:
- Hướng dẫn cơ bắp gì?
Cố Hồng Mai:
- Con đã đăng nó lên WeChat đó, còn nói rằng đó là hướng dẫn cơ bắp đó của chính bác sĩ khoa con làm ra. Nó có thực sự do khoa con tự tạo ra không?
Giang Đạo mới nhớ lại chuyện này, vấn đề này anh ta cũng quên rồi!
Không ngờ giáo viên hỏi điều này.
- Vâng, cô ơi, đó là một bác sĩ trong khoa con tự làm đó.
Khi Cố Hồng Mai nghe thấy, cô có chút phấn khích:
- Tiểu Giang, cô nói cho con nghe, sau khi con đăng lên cách đây một thời gian, thì cô đã để hàng loạt bệnh nhân vừa trải qua ca phẫu thuật chia ra mà thử, và con biết điều gì đã xảy ra không? Hiệu quả thật rõ rệt!
- Anh ấy có kết quả tốt hơn so với hướng dẫn cơ bắp được sử dụng trong bệnh viện của chúng ta, giúp rút ngắn thời gian phục hồi một cách đáng kể! Nó cải thiện hiệu quả chữa bệnh, và dường như giảm một phần đáng kể các di chứng dính liền!
- Nhưng... cô cảm thấy hướng dẫn này chưa hoàn chỉnh!
- Con có thể giới thiệu bác sĩ đó cho cô không?
Nhận xét của Cố Hồng Mai khiến Giang Đạo chết lặng!
Có thật không?
Tại sao tôi cảm thấy như là cô ở đây để trêu chọc tôi!
Cố Hồng Mai nói,
- Tiểu Giang, mắt nhìn người của con thực sự tốt, và thái độ chia sẻ này là tốt, nhưng... Con đăng tư liệu bí mật đó ra, đơn vị của con không để bụng à?
Để bụng, tại sao lại để bụng?
Chia sẻ, tôi đã chia sẻ những gì?
Tôi muốn chia sẻ à?
Giang Đạo nuốt nước bọt!
Đây là ý định của bản thân?
Và... Một y tá ở trạm khẩn cấp để một tập dày dày cái hướng dẫn cơ bắp, có thật là tư liệu bí mật của khoa không?
Bệnh viện Tỉnh Nhị Viện thực sự để hướng dẫn cơ bắp quý giá mà giáo viên coi là một kho báu trong trạm y tá của phòng cấp cứu?
Giống như... giống như một cuốn sách nhỏ!
Nghĩ về điều này, Giang Đạo cảm thấy không thực tế. Cô à... Có sự hiểu lầm nào về hướng dẫn phục hồi cơ bắp này không?
- Cô ơi, không sao đâu. Hướng dẫn phục hồi của bệnh viện chúng con không có giữ bí mật.
Giang Đạo nói xong, nhưng không dám nói rằng bệnh viện của anh ta thực sự đã để những hướng dẫn phục hồi cơ bắp đó như một cuốn sách nhỏ trên bàn của các y tá. Bất cứ ai muốn lấy nó đều được.
Anh ta lo rằng sau khi anh nói vậy, cô sẽ không chấp nhận điều đó ngay lập tức.
Nhưng mà, không ngờ rằng..
Cố Hồng Mai nghe những lời của Giang Đạo một lúc, rồi thở dài một hơi, xúc động mà nói:
-Người làm ra cái này thực sự quá tuyệt vời, và không yêu cầu hồi đáp. Hướng dẫn phục hồi cơ bắp này, chắc chẵn có thể trở thành một bộ phận của tư liệu bí mật, không ngờ được lại tiết lộ ra ngoài!
- Đây là những gì một nhà nghiên cứu lâm sàng thực sự nên có!
Cố Hồng Mai nói với sự ngưỡng mộ!
Sự ngưỡng mộ được trộn lẫn với một cảm giác là bái phục!
Điều này làm Giang Đạo tự hỏi thế nào là tự làm tự hối hận.
Trần Thương này... có thực sự lợi hại như mọi người nói?
Lúc này, Giang Đạo có tí hoang mang.
Cố Hồng Mai đột nhiên nói:
- Tiểu Giang, nếu thuận tiện, xin cho cô số điện thoại của bác sĩ Trần. Cô có thời gian sẽ liên lạc với anh ta để nói việc này một cách chỉ tiết.
Giang Đạo hơi lúng túng một lúc:
- Thưa cô, đợi một lát, con không có số điện thoại của anh ấy. Con sẽ nói với anh ấy khi anh ấy quay lại, để anh ấy gọi lại cho cô.
Cố Hồng Mai nghe xong, gật đầu cái. Điều đó tốt.
-Tuy nhiên, vẫn không quên dặn dò vài lời
- Tiểu Giang, con có một tài năng tốt, nhưng con hơi tự cao, nhưng con phải nhớ, nhất định phải khiêm tốn, phải thành kính! Trước kiến thức và học tập, con phải có một trái tim khiêm tốn.
- Với lại, thành thật mà nói, con thật may mắn, bạn có thể đến bệnh viện và các khoa như vậy. Ban đầu cô không nghĩ rằng phòng cấp cứu ngoại khoa Tỉnh Nhị Viện giỏi cỡ nào. Bây giờ có vẻ như cô đã hiểu lầm!
Giang Đạo thở dài, cô không có hiểu lầm. Khoa ngoại của khoa chúng con rất kém. Trong đó chỉ có hai bác sĩ rưỡi phẫu thuật ngoại khoa.
Chủ nhiệm An được tính là một, bản thân cũng tính một, Bác sĩ Trần... Cũng đa năng, nên được tính là một nửa ngoại khoa, dù gì người ta không gì không biết,
~ Con phải theo bác sĩ Trần để học tập chăm chỉ! Anh ấy có thể làm một hướng dẫn phục hồi cơ bắp như vậy, điều đó cho thấy anh ấy hiểu rõ cơ bắp, vượt xa cả cô và con, con nên học tập chăm chỉ!
Sau lời khuyên của Cố Hồng Mai, anh cúp điện thoại.
Giang Đạo cả mặt mơ hồ.
Có thể là... Thứ hạng của mình quá thấp, nên không nhận ra rằng bác sĩ Trần giỏi cỡ nào?
Nghĩ đến đây, Giang Đạo trầm lặng một tí.
Anh không tin vào lời nói của bất cứ ai, cũng không thể không tin vào lời nói của giáo viên mình.
Theo người hướng dẫn từ thạc sĩ đi đến tiến sĩ, rong sáu năm, sự hiểu biết của anh về phẫu thuật ngoại khoa đều đến từ giáo viên.
Giang Đạo không thể không thở dài.
Có lẽ... mình thực sự quá kiêu ngạo.
Đánh giá thấp mọi người trên thế giới.
....
....
Lúc này, An Ngạn Quân vội vã bước vào văn phòng và nói với Giang Đạo:
- Tiểu Giang, giao cho cậu một nhiệm vụ.
Giang Đạo nhanh chóng đứng dậy:
- Chủ nhiệm An, có chuyện gì vậy?
An Ngạn Quân vội vàng nói:
- Vừa nhận được tin từ Nam Xương, Giáo sư Thang sẽ đến Bệnh viện Tỉnh Nhị Viện, vào 12 giờ tối mai, cậu đi đón Giáo sư Thang đi!
Sau khi Giang Đạo nghe xong, anh sững sờ một lúc:
- Chủ nhiệm An... Tôi không biết Giáo sư Thang!
An Ngạn Quân cũng tự đánh vào trán mình!
Đúng rồi, làm thế nào tôi có thể quên điều này?
Kích động quá, kích động quá rồi!
Nhưng mà, bác sĩ ngoài lĩnh vực, ai lại lạ ba chữ giáo sư Thang này!
Người sáng lập phương pháp khâu Tang, người tạo ra “Bộ phận Tang" trên thế giới... Một người khổng lồ trong lĩnh vực phẫu thuật tay của Trung Quốc, đánh giá của Tạp chí Phẫu thuật Bàn tay Châu Âu.
Nói chung, anh ta có quá nhiều hào quang và danh dự trên mình.
Nói về phẫu thuật bàn tay, bạn phải nhắc đến giáo sư Tang.
An Ngạn Quân nhanh chóng mim cười, nói:
- Giáo sư Tang còn có thể là ai? Vào khi đó, khi phương pháp khâu Tang của giáo sư Tang hợp pháp! Phẫu thuật tay của chúng ta còn giáo sư Tang nào!
Nghe những gì An Ngạn Quân nói, Giang Đạo đứng dậy đột ngột, tròn mắt và nhìn An Ngạn Quân không thể tin được:
- Chủ nhiệm An... có phải là giáo sư Tang không?
An Ngạn Quân gật đầu và mỉm cười:
- Tất nhiên rồi!
Sau khi được An Ngạn Quân xác nhận, Giang Đào bất ngờ phấn khích.
Giáo sư Tang, đây là thăn tượng của tôi!
Nghĩ đến việc đón thần tượng, Giang Đạo bỗng cảm thấy kích động và hưng phấn.
An Ngạn Quân nhìn Giang Đạo và mỉm cười hỏi:
- Tối mai anh có thời gian không?
/1054
|