Không có so sánh thì không có tổn thương.
Sau khi hoàn thành ca phẫu thuật, cả hai nhìn nhau với rất nhiều nỗi sợ hãi!
Loại độ kiếp và thăng thiên này có thể dễ dàng làm tổn thương những người vô tội.
Một cuộc tranh luận như vậy cũng làm tổn thương kẻ thù từ 800 đến 1000.
Vì thế...
Hai vị thần vĩ đại vừa mới chiến đấu qua lại và hai “người hầu”.
Bây giờ ngồi lặng lẽ trong văn phòng, nhìn nhau.
Điềm tĩnh.
Cuối cùng, Trần Thương bắt đầu:
- Giáo sư Thang, thành thật mà nói, tôi có một số kiến thức. về phương pháp khâu Thang của ông không đúng chỗ. Phương pháp Thang cải tiến của ông thực sự đã đạt được tiến bộ lớn.
Thang Kim Ba thở dài:
- Giáo sư Trần, cậu không cần phải lịch sự, những người tham gia vào công việc này, biết tất cả mọi thứ, như cậu nói, chúng ta đang ngồi với nhau để thảo luận tiến độ và tốt cho gân phẫu thuật của bàn tay!
Tần Hiếu Uyên theo dõi hai người đàn ông “trở lại tốt đẹp”, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Các trưởng khoa và thư ký khác vậy. Dù gì thì, nếu lỡ đánh nhau... thì mình nên giúp ai đây?
Lý Vũ nhìn Giang Đạo, mỉm cười khiêm tốn và đặt bút vào.
Giang Đạo cũng gật đầu thiện chí, để cây bút kiểm thể vào túi áo, tay mà cầm đồ chẩn đoán cũng buông ra.
Trân Thương nói với Viên Viên:
- Viên Viên, mở video phẫu thuật đi. Tôi sẽ thảo luận với giáo sư Thang.
Thang Kim Ba gật đầu, anh cũng có ý định này.
Đây cũng là mục đích của hai người, để thúc đẩy và giao tiếp với nhau.
Mức độ hoàn hảo chỉ là một đề xuất giả, đó là một tình huống tương đối hoàn hảo trong hoàn cảnh bây giờ.
Nhưng không có nghĩa là nó luôn tốt nhất.
Bất kỳ sự hoàn hảo nào cũng liên tục được hoàn thiện, và lý do tại sao khâu cơ kiện của Trần Thương được gọi là sự hoàn hảo là chính thức bởi vì nó dựa trên thế mạnh của hàng trăm gia đình và biến lợi thế của bên kia thành phương pháp của riêng họ.
Tuy nhiên, phương pháp khâu Thang đã được cải thiện rất nhiều theo nghiên cứu của Giáo sư Thang, vì vậy điều này có nghĩa là có nhiều ưu điểm mới, đòi hỏi phải cải tiến liên tục.
Xem video phẫu thuật trên TV, Trần Thương bắt đầu bình luận.
Giáo sư Thang nhìn nó và giải thích vấn đề của Trần Thương.
Lúc đầu, không khí rất hài hòa.
Chỉ...
Phương thức giao tiếp “cậu hỏi tôi đáp” đã sớm được thay. thế bằng “hỏi ngược giành đáp”!
Trân Thương đã tranh luận với giáo sư Thang về các chỉ tiết của trên TV.
Giáo sư Thang ban đầu rất mạnh mẽ, sau đó ông chỉ đơn giản đứng dậy và đi đến TV, và bắt đầu vẽ những cử chỉ chống lại bức tranh.
Đồng ý!
Cả hai đều muốn thuyết phục nhau.
Nhưng cả hai đều không dễ bị thuyết phục.
Ngay cả thông qua đào tạo phụ trợ, không thể phủ nhận rằng sau hàng chục ngàn khóa đào tạo, Trần Thương có đủ kiến thức và sự tự tin cho chỉ khâu cơ kiện.
Và giáo sư Thang thậm chí còn hơn thết
TV lúc nào cũng bị chấn thương. Viện Viện rất lo lắng nhưng cũng bất lực, tại sao mình lại phải trực mỗi khi có chuyện gì xảy ra với TV?
Cô uất ức mà nhìn viện trưởng Tân Hữu Uyên.
Tân Hữu Uyên sững sờ và gật đầu chắc nịch: Bé ơi, không sao đâu! Nếu có chuyện gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm!
Thật khó để hai người phân thẳng thua trong một lúc.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng “cuộc chiến thiêng liêng” này là cơ hội hiếm có cho Lỹ Vũ, Giang Đạo và An Ngạn Quân. Nó tương đương với một phân tích sâu về phương pháp khâu vết thương.
Mọi người phải tranh chấp từng chỉ tiết, và sau đó chọn một phương pháp phù hợp hơn. Mọi thao tác đêu được phân tách lại...
Theo cách này, phẫu thuật đầu tiên của cá nhân giáo sư Thang đã được thảo luận.
Mỗi công nhân tham gia phẫu thuật bàn tay ở đây không bao giờ mong đợi nó sẽ là một cải tiến không thể tưởng tượng được.
Khi bức ảnh thay đổi, có một video về phẫu thuật của Trần Thương. Lúc này, mọi người bắt đầu tập trung.
Bởi vì họ thậm chí không biết phương pháp khâu của Trần Thương đến từ đâu!
Do ai dạy?
Ngay cả giáo sư Thang cũng cảm thấy hơi cảm xúc. Ông nhìn vào màn hình phẫu thuật và bắt đầu hỏi từng người một.
Trần Thương tự nhiên biết tất cả mọi thứ, nói không ngừng và tha thiết nói những suy nghĩ và ý tưởng của mình.
Bởi vì Trần Thương cũng không biết nếu anh ta nhược điểm nào không.
Giáo sư Thang là một người có thể giúp mình.
Nhưng...
Trần Thương càng nói, Giang Đạo và Lý Vũ càng chết lặng và không thể tưởng tượng được!
Ngay cả giáo sư Thang cũng trở nên im lặng.
Anh không ngờ rằng bác sĩ Trân trẻ tuổi này lại có hiểu biết sâu sắc về khâu gân!
- Đây là sự kết hợp giữa ý tưởng của Bunnell và ý tưởng của Kessler... đây là...
Tôi cảm thấy rằng không có phương pháp khâu tuyệt đối, chỉ có sự lựa chọn tốt nhất. Đây giống như một màu, được liên tục kết hợp ngẫu nhiên để có mục đích khâu phù hợp hơn...
Sau khi Trần Thương nói xong, Giáo sư Thang đã dẫn đầu trong tiếng vỗ tay!
Ông nhìn Trần Thương với vẻ phấn khích trên khuôn mặt, đôi mắt đầy phấn khích:
- Giáo sư Trần, anh đang làm gì đó... chúng tôi muốn làm điều gì đó mà chúng tôi không dám làm!
Nói về điều đó, đôi mắt của Thang Kim Ba mờ đi một chút:
- Có lẽ, điều này chỉ có thể được thực hiện bởi thế hệ của cậu, tất cả chúng ta đều già, đây là một con đường dài, tôi hy vọng, cậu có thể đi theo nhóm này Các bạn trẻ hãy tiến xa hơn!
- Những gì cậu nói là rất chu đáo. Tôi đã hợp tác và nghiên cứu với Giáo sư Vương Ngọc Sơn và Giáo sư Thường Hồng Lệ vào khi đó. Tất cả chúng tôi đã ngồi xuống và nghiên cứu những điều này rất tốt. Giáo sư Thường đã dành cả cuộc đời của mìnhđể tinh chỉnh phương pháp khâu truyền thống, viện trưởng Vương cũng tương tự. Chúng tôi đã nghĩ về điều đó, nhưng nó lại quá khó khăn. Ý tưởng của cậu rất hay và đầy hứa hẹn.
Nói về điều đó, Thang Kim Bác nhìn Trần Thương với đôi mắt phát sáng.
- Bây giờ, tôi đột nhiên cảm thấy rằng kế hoạch chúng tôi đặt ra, bị bỏ rơi và tạm gác dường như có thể bắt đầu lại!
- Tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự có thể ngồi xuống và nói chuyện về vấn đê này, điều này có ý nghĩa quan trọng đối với sự phát triển của phẫu thuật bàn tay ở nước ta!
Sau vài lời, Lý Vũ ngước nhìn giáo sư. Anh không ngờ mình lại nói những lời như vậy.
Tôi luôn nghĩ rằng sự thuận buồm xuôi gió của giáo sư Thang giống như mở ra, nhưng... tôi chưa bao giờ nghe thầy nói về điều này.
Trong khi Giang Đạo nhìn Trần Thương, anh thở dài, nhớ lại sự vượt trội trong việc đưa thủ đô trở lại trong vài ngày qua.
Suy nghĩ kỹ lại?
Trần Thương người ta... Không! Có lẽ là giáo sư Trần chẳng qua là không thèm chấp nhặt với mình.
Chệnh lệch quá lớn!
Thang Kim Ba Trần Thương:
- Phương pháp khâu này được gọi là gì?
Trần Thương khẽ mỉm cười:
- Phương pháp Trần.
Sau khi hoàn thành ca phẫu thuật, cả hai nhìn nhau với rất nhiều nỗi sợ hãi!
Loại độ kiếp và thăng thiên này có thể dễ dàng làm tổn thương những người vô tội.
Một cuộc tranh luận như vậy cũng làm tổn thương kẻ thù từ 800 đến 1000.
Vì thế...
Hai vị thần vĩ đại vừa mới chiến đấu qua lại và hai “người hầu”.
Bây giờ ngồi lặng lẽ trong văn phòng, nhìn nhau.
Điềm tĩnh.
Cuối cùng, Trần Thương bắt đầu:
- Giáo sư Thang, thành thật mà nói, tôi có một số kiến thức. về phương pháp khâu Thang của ông không đúng chỗ. Phương pháp Thang cải tiến của ông thực sự đã đạt được tiến bộ lớn.
Thang Kim Ba thở dài:
- Giáo sư Trần, cậu không cần phải lịch sự, những người tham gia vào công việc này, biết tất cả mọi thứ, như cậu nói, chúng ta đang ngồi với nhau để thảo luận tiến độ và tốt cho gân phẫu thuật của bàn tay!
Tần Hiếu Uyên theo dõi hai người đàn ông “trở lại tốt đẹp”, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Các trưởng khoa và thư ký khác vậy. Dù gì thì, nếu lỡ đánh nhau... thì mình nên giúp ai đây?
Lý Vũ nhìn Giang Đạo, mỉm cười khiêm tốn và đặt bút vào.
Giang Đạo cũng gật đầu thiện chí, để cây bút kiểm thể vào túi áo, tay mà cầm đồ chẩn đoán cũng buông ra.
Trân Thương nói với Viên Viên:
- Viên Viên, mở video phẫu thuật đi. Tôi sẽ thảo luận với giáo sư Thang.
Thang Kim Ba gật đầu, anh cũng có ý định này.
Đây cũng là mục đích của hai người, để thúc đẩy và giao tiếp với nhau.
Mức độ hoàn hảo chỉ là một đề xuất giả, đó là một tình huống tương đối hoàn hảo trong hoàn cảnh bây giờ.
Nhưng không có nghĩa là nó luôn tốt nhất.
Bất kỳ sự hoàn hảo nào cũng liên tục được hoàn thiện, và lý do tại sao khâu cơ kiện của Trần Thương được gọi là sự hoàn hảo là chính thức bởi vì nó dựa trên thế mạnh của hàng trăm gia đình và biến lợi thế của bên kia thành phương pháp của riêng họ.
Tuy nhiên, phương pháp khâu Thang đã được cải thiện rất nhiều theo nghiên cứu của Giáo sư Thang, vì vậy điều này có nghĩa là có nhiều ưu điểm mới, đòi hỏi phải cải tiến liên tục.
Xem video phẫu thuật trên TV, Trần Thương bắt đầu bình luận.
Giáo sư Thang nhìn nó và giải thích vấn đề của Trần Thương.
Lúc đầu, không khí rất hài hòa.
Chỉ...
Phương thức giao tiếp “cậu hỏi tôi đáp” đã sớm được thay. thế bằng “hỏi ngược giành đáp”!
Trân Thương đã tranh luận với giáo sư Thang về các chỉ tiết của trên TV.
Giáo sư Thang ban đầu rất mạnh mẽ, sau đó ông chỉ đơn giản đứng dậy và đi đến TV, và bắt đầu vẽ những cử chỉ chống lại bức tranh.
Đồng ý!
Cả hai đều muốn thuyết phục nhau.
Nhưng cả hai đều không dễ bị thuyết phục.
Ngay cả thông qua đào tạo phụ trợ, không thể phủ nhận rằng sau hàng chục ngàn khóa đào tạo, Trần Thương có đủ kiến thức và sự tự tin cho chỉ khâu cơ kiện.
Và giáo sư Thang thậm chí còn hơn thết
TV lúc nào cũng bị chấn thương. Viện Viện rất lo lắng nhưng cũng bất lực, tại sao mình lại phải trực mỗi khi có chuyện gì xảy ra với TV?
Cô uất ức mà nhìn viện trưởng Tân Hữu Uyên.
Tân Hữu Uyên sững sờ và gật đầu chắc nịch: Bé ơi, không sao đâu! Nếu có chuyện gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm!
Thật khó để hai người phân thẳng thua trong một lúc.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng “cuộc chiến thiêng liêng” này là cơ hội hiếm có cho Lỹ Vũ, Giang Đạo và An Ngạn Quân. Nó tương đương với một phân tích sâu về phương pháp khâu vết thương.
Mọi người phải tranh chấp từng chỉ tiết, và sau đó chọn một phương pháp phù hợp hơn. Mọi thao tác đêu được phân tách lại...
Theo cách này, phẫu thuật đầu tiên của cá nhân giáo sư Thang đã được thảo luận.
Mỗi công nhân tham gia phẫu thuật bàn tay ở đây không bao giờ mong đợi nó sẽ là một cải tiến không thể tưởng tượng được.
Khi bức ảnh thay đổi, có một video về phẫu thuật của Trần Thương. Lúc này, mọi người bắt đầu tập trung.
Bởi vì họ thậm chí không biết phương pháp khâu của Trần Thương đến từ đâu!
Do ai dạy?
Ngay cả giáo sư Thang cũng cảm thấy hơi cảm xúc. Ông nhìn vào màn hình phẫu thuật và bắt đầu hỏi từng người một.
Trần Thương tự nhiên biết tất cả mọi thứ, nói không ngừng và tha thiết nói những suy nghĩ và ý tưởng của mình.
Bởi vì Trần Thương cũng không biết nếu anh ta nhược điểm nào không.
Giáo sư Thang là một người có thể giúp mình.
Nhưng...
Trần Thương càng nói, Giang Đạo và Lý Vũ càng chết lặng và không thể tưởng tượng được!
Ngay cả giáo sư Thang cũng trở nên im lặng.
Anh không ngờ rằng bác sĩ Trân trẻ tuổi này lại có hiểu biết sâu sắc về khâu gân!
- Đây là sự kết hợp giữa ý tưởng của Bunnell và ý tưởng của Kessler... đây là...
Tôi cảm thấy rằng không có phương pháp khâu tuyệt đối, chỉ có sự lựa chọn tốt nhất. Đây giống như một màu, được liên tục kết hợp ngẫu nhiên để có mục đích khâu phù hợp hơn...
Sau khi Trần Thương nói xong, Giáo sư Thang đã dẫn đầu trong tiếng vỗ tay!
Ông nhìn Trần Thương với vẻ phấn khích trên khuôn mặt, đôi mắt đầy phấn khích:
- Giáo sư Trần, anh đang làm gì đó... chúng tôi muốn làm điều gì đó mà chúng tôi không dám làm!
Nói về điều đó, đôi mắt của Thang Kim Ba mờ đi một chút:
- Có lẽ, điều này chỉ có thể được thực hiện bởi thế hệ của cậu, tất cả chúng ta đều già, đây là một con đường dài, tôi hy vọng, cậu có thể đi theo nhóm này Các bạn trẻ hãy tiến xa hơn!
- Những gì cậu nói là rất chu đáo. Tôi đã hợp tác và nghiên cứu với Giáo sư Vương Ngọc Sơn và Giáo sư Thường Hồng Lệ vào khi đó. Tất cả chúng tôi đã ngồi xuống và nghiên cứu những điều này rất tốt. Giáo sư Thường đã dành cả cuộc đời của mìnhđể tinh chỉnh phương pháp khâu truyền thống, viện trưởng Vương cũng tương tự. Chúng tôi đã nghĩ về điều đó, nhưng nó lại quá khó khăn. Ý tưởng của cậu rất hay và đầy hứa hẹn.
Nói về điều đó, Thang Kim Bác nhìn Trần Thương với đôi mắt phát sáng.
- Bây giờ, tôi đột nhiên cảm thấy rằng kế hoạch chúng tôi đặt ra, bị bỏ rơi và tạm gác dường như có thể bắt đầu lại!
- Tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự có thể ngồi xuống và nói chuyện về vấn đê này, điều này có ý nghĩa quan trọng đối với sự phát triển của phẫu thuật bàn tay ở nước ta!
Sau vài lời, Lý Vũ ngước nhìn giáo sư. Anh không ngờ mình lại nói những lời như vậy.
Tôi luôn nghĩ rằng sự thuận buồm xuôi gió của giáo sư Thang giống như mở ra, nhưng... tôi chưa bao giờ nghe thầy nói về điều này.
Trong khi Giang Đạo nhìn Trần Thương, anh thở dài, nhớ lại sự vượt trội trong việc đưa thủ đô trở lại trong vài ngày qua.
Suy nghĩ kỹ lại?
Trần Thương người ta... Không! Có lẽ là giáo sư Trần chẳng qua là không thèm chấp nhặt với mình.
Chệnh lệch quá lớn!
Thang Kim Ba Trần Thương:
- Phương pháp khâu này được gọi là gì?
Trần Thương khẽ mỉm cười:
- Phương pháp Trần.
/1054
|