Tiêu Điền Hoa rời đi, để lại ba chồng tiền.
Gọn gàng dứt khoát!
Trong tay Trần Thương có thêm hai thứ, một là 30 ngàn khối tiền, hai là phương thức liên lạc cộng thêm 'Wechat của Tiêu Điền Hoa.
Trương Chí Tân hít sâu một hơi!
Lúc này đã hơn sáu giờ, mùa hè ngày dài, mặc dù trời chưa tối, nhưng cũng đã hoàng hôn.
Chuyện ngày hôm nay thật sự có hơi nhức đầu. Nhìn 30 ngàn khối tiền trong tay Trân Thương. Trương Chí Tân cười nói:
- Phát tài rồi nha?!
Trần Thương cười, không nói chuyện, hắn nhìn ra được, thật ra... Trương Chí Tân lo lắng, trong nụ cười có hơi miễng cưỡng.
Trần Thương bất đắc dĩ hỏi:
- Trương lão sư, có chuyện gì vậy?
Trương Chí Tân hít sâu một hơi, nói:
~ Đi thôi, đi ăn cơm, vừa ăn vừa nói.
Hai người thu thập một phen, sau đó đi ra chợ đêm.
Thời tiết tháng tám thích hợp nhất là ăn đồ nướng uống bia ngoài trời.
Thế nhưng bởi vì không khí Thị trấn An Dương bị nhiễm bẩn nghiêm trọng, nên đồ nướng ngoài trời đều đã bị cấm hết, đều là nướng trong nhà xong đưa ra.
Không thể không nói, biện pháp này đúng là không Tồil
Giống như là đánh rắm trong quần sẽ không phát ra không khít?
Chẳng lẽ nướng trong phòng, khói có thể biết mất tại chỗ à?
Đương nhiên, Trần Thương không hiểumấy vấn đề này, cũng chỉ là hắn rảnh rỗi mà thôi. Bảy giờ, chợ đêm đã không còn náo nhiệt, đã đến
giai đoạn vắng khách, người thưa thớt.
Ông chủ Trương có tiền, dẫn theo Trần Thương đi về khu vực bán đồ hải sản.
Nhìn ra được Ông chủ Trương là khách quen, đổ ập xuống một đống hàu sống, bắt đầu chọn rau hẹ thận tôm.
Trần Thương cũng nhìn ra một ít môn đạo!
Ông chủ Trương gọi món ăn không thèm nhìn giá cả, cũng không để ý chủng loại, chỉ nhìn có ngon hay không, có bổ hay không!
Sau khi hai chai bia, bảy tám con hàu sống vào trong bụng, hai người bắt đầu nói chuyện.
Trương Chí Tân cười nói:
~ Tiểu Trần, ta thật không ngờ, ngươi còn có tài năng này!
Trần Thương gật đầu:
- Ta cũng không ngờ.
Trương Chí Tân lập tức căng thẳng ngưng cười mặt: - Ý ngươi là gì?
Trần Thương:
- Đây thật ra là thiên phú, không học được, ta cảm giác trời sinh mình đã như vậy.
Trương Chí Tân tức giận, phạt Trần Thương một chai.
Bình thường Trần Thương rất ít hút thuốc, lâu lâu uống chút rượu, có thể uống năm sáu chai bia, bảy tám ly rượu đế.
Lúc đi học còn tốt, sau khi tốt nghiệp đi làm, không ít lần bị lão Trần lôi kéo đi tham gia hội nghị uống rượu. '
Ngoại khoa cơ bản đều uống rượu, ngoại khoa nhiều nam, không uống chút rượu không thể tận hứng. truyện kiếm hiệp hay
Vài chén rượu vào trong bụng, Trương Chí Tân bắt đầu nói nhiều.
Đặc biệt là chuyện phiền toái trong phòng ban, nhắc tới Trương Hữu Phúc càng hùng hổ hơn.
Trần Thương tò mò, theo lý thuyết Trương Chí Tân cũng không thiếu tiền, vì sao không từ chức?
- Trương lão sư, sao ngươi không từ chức? Bên ngoài kiếm tiền nhiều như thế, mỗi ngày tốn thời gian ở bệnh viện làm gì? Vừa mệt lại không có tiền!
Trần Thương tò mò hỏi.
Gọn gàng dứt khoát!
Trong tay Trần Thương có thêm hai thứ, một là 30 ngàn khối tiền, hai là phương thức liên lạc cộng thêm 'Wechat của Tiêu Điền Hoa.
Trương Chí Tân hít sâu một hơi!
Lúc này đã hơn sáu giờ, mùa hè ngày dài, mặc dù trời chưa tối, nhưng cũng đã hoàng hôn.
Chuyện ngày hôm nay thật sự có hơi nhức đầu. Nhìn 30 ngàn khối tiền trong tay Trân Thương. Trương Chí Tân cười nói:
- Phát tài rồi nha?!
Trần Thương cười, không nói chuyện, hắn nhìn ra được, thật ra... Trương Chí Tân lo lắng, trong nụ cười có hơi miễng cưỡng.
Trần Thương bất đắc dĩ hỏi:
- Trương lão sư, có chuyện gì vậy?
Trương Chí Tân hít sâu một hơi, nói:
~ Đi thôi, đi ăn cơm, vừa ăn vừa nói.
Hai người thu thập một phen, sau đó đi ra chợ đêm.
Thời tiết tháng tám thích hợp nhất là ăn đồ nướng uống bia ngoài trời.
Thế nhưng bởi vì không khí Thị trấn An Dương bị nhiễm bẩn nghiêm trọng, nên đồ nướng ngoài trời đều đã bị cấm hết, đều là nướng trong nhà xong đưa ra.
Không thể không nói, biện pháp này đúng là không Tồil
Giống như là đánh rắm trong quần sẽ không phát ra không khít?
Chẳng lẽ nướng trong phòng, khói có thể biết mất tại chỗ à?
Đương nhiên, Trần Thương không hiểumấy vấn đề này, cũng chỉ là hắn rảnh rỗi mà thôi. Bảy giờ, chợ đêm đã không còn náo nhiệt, đã đến
giai đoạn vắng khách, người thưa thớt.
Ông chủ Trương có tiền, dẫn theo Trần Thương đi về khu vực bán đồ hải sản.
Nhìn ra được Ông chủ Trương là khách quen, đổ ập xuống một đống hàu sống, bắt đầu chọn rau hẹ thận tôm.
Trần Thương cũng nhìn ra một ít môn đạo!
Ông chủ Trương gọi món ăn không thèm nhìn giá cả, cũng không để ý chủng loại, chỉ nhìn có ngon hay không, có bổ hay không!
Sau khi hai chai bia, bảy tám con hàu sống vào trong bụng, hai người bắt đầu nói chuyện.
Trương Chí Tân cười nói:
~ Tiểu Trần, ta thật không ngờ, ngươi còn có tài năng này!
Trần Thương gật đầu:
- Ta cũng không ngờ.
Trương Chí Tân lập tức căng thẳng ngưng cười mặt: - Ý ngươi là gì?
Trần Thương:
- Đây thật ra là thiên phú, không học được, ta cảm giác trời sinh mình đã như vậy.
Trương Chí Tân tức giận, phạt Trần Thương một chai.
Bình thường Trần Thương rất ít hút thuốc, lâu lâu uống chút rượu, có thể uống năm sáu chai bia, bảy tám ly rượu đế.
Lúc đi học còn tốt, sau khi tốt nghiệp đi làm, không ít lần bị lão Trần lôi kéo đi tham gia hội nghị uống rượu. '
Ngoại khoa cơ bản đều uống rượu, ngoại khoa nhiều nam, không uống chút rượu không thể tận hứng. truyện kiếm hiệp hay
Vài chén rượu vào trong bụng, Trương Chí Tân bắt đầu nói nhiều.
Đặc biệt là chuyện phiền toái trong phòng ban, nhắc tới Trương Hữu Phúc càng hùng hổ hơn.
Trần Thương tò mò, theo lý thuyết Trương Chí Tân cũng không thiếu tiền, vì sao không từ chức?
- Trương lão sư, sao ngươi không từ chức? Bên ngoài kiếm tiền nhiều như thế, mỗi ngày tốn thời gian ở bệnh viện làm gì? Vừa mệt lại không có tiền!
Trần Thương tò mò hỏi.
/1054
|