Bác sĩ thiên tài

Chương 1393: Đánh trọng thương Hoàng Đế

/1521


Thứ nói ra không phải là tình yêu, thứ làm ra mới đúng.

Viết ra cũng không phải là tình cảm, tâm linh ấm áp mới đúng.

Long Vương và Phó Phong Tuyết đều là người không thích biểu đạt tình cảm của mình, mặc dù hắn coi ông là huynh đệ sinh tử, cũng sẽ không giống như người ngoại quốc nói ra như thế này "Huynh đệ, ta yêu ngươi', 'ta cũng yêu ngươi'. Lại càng không kiểu như hai thằng đàn ông động tý là ôm nhau thơm má.

Bình thường Long Vương và Phó Phong Tuyết rất ít câu thông, thậm chí trường kỳ không nói câu nào với nhau. Nhưng, trong lòng bọn họ hiểu nhau rất rõ, bọn họ là huynh đệ. Là huynh đệ có thể dùng mạng để che chở lưng cho nhau.

Tựa như Long Vương nói ' huynh đệ của tôi đang nằm, tôi không thể đứng mà nói chuyện với hắn được'. Y sẽ không từ trên cao nhìn xuống huynh đệ của y, ny sẽ vĩnh viễn giữ độ cao tương đồng với huynh đệ.

Phó Phong Tuyết trong lòng ấm áp, nhưng sẽ không biểu đạt tình tự như vậy ra mặt.

Ánh mắt của y buồn bã nhìn trời, nói: "Đây chính là tổ hợp mà anh một lòng bồi dưỡng ra à?"

"Không sai. Tôi đã nói từ lâu rồi, quân sư và Tần Lạc tổ hợp lại mới có thể chiến thắng Hoàng Đế." Long Vương vô cùng kiêu ngạo nói.

"Rất khó." Phó Phong Tuyết nói

"Ai khó?"

"Tần Lạc." Phó Phong Tuyết nói.

"Tôi lại không lo cho Tần Lạc." Long Vương cười nói: "Hắn tựa hồ đã minh bạch rồi, phòng thủ đệ nhất thiên hạ không chỉ là phòng thủ cho mình, mà còn có thể bảo hộ người mà mình muốn bảo hộ. Vừa rồi hắn liên tục hai lần kéo tôi ra khỏi hiểm cảnh, đã chứng tỏ hắn có thiên phú ở phương diện này. Tôi lo lắng quân sư không có cách nào đỡ được công kích bạo lực của Hoàng Đế. Hắn quá mạnh mẽ. So với lần trước còn mạnh hơn."

"Là chúng ta già rồi." Phó Phong Tuyết nói.

"Chúng ta chưa già." Long Vương nói: "Chỉ là chúng ta đụng phải Hoàng Đế. Trừ Hoàng Đế ra, trong thiên hạ chúng ta muốn đi đâu thì đi. Ai dám cản ta, một chưởng đập chết."

Hai chân của Long Vương có thể đứng thẳng lên, sự cuồng bạo lại thể hiện ra. Cỗ ngạo khí bễ nghễ thiên hạ, dũng khí không để tất cả anh hùng vào mắt đó, cùng với khí phách một lời không hợp sẽ đại sát tứ phương đó được biểu hiện ra một cách không bị ước thúc.

Hiện tại Long Vương mới là Long Vương, mới là Long Vương có thể bay cao ngoài chín tầng trời.

"Quân sư so với Tần Lạc thì đáng tin hơn." Phó Phong Tuyết nói: "Cô ta có kỹ thuật, có năng lực, có sự thông minh, hơn nữa cô ta có độ bền." Phó Phong Tuyết sau khi nói mấy câu, hô hấp dần dần trở nên thông thuận. Nói chuyện cũng không phải cố sức như trước nữa.

" Cô ta có độ bền, Có thể ứng phó với bất kỳ cục diện nguy hiểm na." Phó Phong Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua Tần Lạc, nói: "Muốn thắng, hắn chỉ phòng thủ là không đủ."

"Ai cũng bảo Phó Phong Tuyết thiện mưu. Thiện mưu chính là nói anh thông minh, nhãn quan tốt. lần này tôi và anh cá với nhau. Tôi cá Tần Lạc và quân sư có thể thắng."

"Tôi cũng cá bọn họ thắng." Phó Phong Tuyết nói.

"Anh thay đổi quan điểm?"

"Tôi không muốn chết."

"..."

.............

Quân sư tới rồi.

Khi Tần Lạc bị ba đạo tàn ảnh của Hoàng Đế lừa gạt, ngay cả cảm giác thứ bẩy cũng không thể nào vạch ra được một con đường an toàn cho hắn thì cô ta xuất hiện.

Cô ta đỡ được một quyền đó của Hoàng Đế, thân thể bị Hoàng Đế đánh bay, đồng thời cũng thuận thế kéo Tần Lạc đi.

Tần Lạc bay xa nhất, đứng ở vị trí bên ngoài nhất. Quân sư thì lui vài chục bước, đứng ở giữa Tần Lạc và Hoàng Đế.

Hiện tại, cô ta chính là lực lượng chủ yếu chiến đấu với Hoàng Đế.

"Hoàng hậu?" Hoàng Đế híp mặt lại, cười kiểu đang nghiền ngẫm. Hắn cũng biết trong chốn giang hồ có rất nhiều lời đồn về hắn và hoàng hậu, thậm chí còn có người nói hoàng hậu sau khi thoát khỏi tay mình đã thần phục mình rồi trở thành nữ nhân của mình.

Tuy rằng Hoàng Đế cũng không công nhận cách nói này, cũng trong lúc vô ý nghe thấy những lời đồn này, nhưng, khi 'bạn gái lời đồn' của hắn xuất hiện ở trước mặt hắn, tâm thái của hắn vẫn phát sinh một chút biến hóa.

"Tôi là quân sư." Quân sư không thể không đính chính lại vấn đề này. Danh hiệu Hoàng hậu này so với Quân sư của cô ta thì có danh tiếng hơn một chút. Đặc biệt là ở Châu Mỹ và Châu Âu, cơ hồ không ai dám tới trêu chọc. Nhưng, trong tiềm thức của cô ta không muốn cái tên này có bất kỳ liên quan gì tới mình.

"Không. Cô là hoàng hậu." Hoàng Đế cười nói: "Hoàng hậu của ta."

"Không biết xấu hổ." Tần Lạc mắng thầm ở trong lòng.

Quân sư cũng bật cười, dùng giọng điệu đùa cợt: "Tôi không thích nam nhân ngoại quốc." Bạn đang đọc truyện được copy tại


/1521

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status