Bác sĩ thiên tài

Chương 160: Trên trời thỉnh thoảng cũng có bánh đột nhiên rơi xuống

/1521


Học sinh trong phòng tuy thấy Tần Lạc và Văn Nhân Mục Nguyệt cùng đi về phía sân sau của trường, nhưng không biết chuyện xuất hiện sát thủ ở đó. Hơn nữa vệ sĩ của Văn Nhân Mục Nguyệt xử lý rất sạch sẽ gọn gàng, sự kiện ám sát vốn phải dẫn tới một cơn chấn động trong trường học cơ hồ như không hề có ai biết đến tại đại học y khoa.

Khi Tần Lạc bước vào trong vòng, ngoại trừ sự quan sát lạ lùng của mấy học sinh nam ra thì chỉ có ánh mắt như hoa si của Vương Cửu Cửu.

Điều này khiến cho Tần Lạc thầm hô bất hảo. Nếu cứ tiếp tục thế này, quan hệ thân mật giữa hắn và Vương Cửu Cửu sớm muốn gì cũng bại lộ.

Đêm qua sau khi Vương Cửu Cửu ly khai, Tần Lạc cả đêm đều không ngủ được.

Trong đầu hiện đi hiện lại tình cảnh Vương Cửu Cửu lõa lồ nằm trên đất, vô cùng rõ ràng, vô cùng dụ người, vô cùng phong tình vạn chúng. Điều này khiến Tần Lạc có chút hối hận, vì sao lúc trước mình không nhìn thêm mấy cái?

Cũng chính vì nguyên nhân này, khiến Tần Lạc không biết phải xử lý quan hệ cùng Vương Cửu Cửu như thế nào.

Cũng giống như cô ta đã nói 'những gì không nên nhìn anh đã nhìn rồi, những gì không nên sờ anh cũng sờ cả rồi', chẳng lẽ mình nói với cô ấy đó chỉ là một giấc mộng không đẹp thôi ư, hoặc nói là kỳ thực mình không nhìn thấy gì cả, thế không phải chỉ là trốn tránh trách nhiệm sao?

"Tần lão sư, mỹ nữ hôm đó là ai vậy? Có phải là minh tinh điện ảnh không?"

"Đúng vậy, xinh đẹp quá. Tần lão sư, cô ta là bạn gái của thầy à?"

"Tần lão sư, thầy phải nỗ lực nhiều vào. Nếu không sẽ không xứng với người ta đâu."

"..."

Những học sinh này rốt cuộc cũng không nhịn được, một người dẫn đầu, những người khác cũng nhao nhao nói theo.

Tần Lạc mỉm cười vỗ vỗ bàn, tỏ ý bảo mọi người im lặng, nói: "Chỉ là một người bạn bình thường thôi."

"Không phải chứ? Trông rất thân mật với Tần lão sư cơ mà?" Có người nghi hoặc hỏi.

"Quả thực là bạn bè bình thường. Mỹ nữ đó tớ quen mà." Vương Cửu Cửu lên tiếng ủng hộ Tần Lạc.

"Cửu Cửu, bạn sao lại biết rõ vậy? Không phải bạn đã nhắm trúng Tần lão sư rồi chứ?"

Vương Cửu Cửu quay đầu trừng mắt lườm thằng nhóc đó, nhưng không ngờ lại không phản bác.

Điều này khiến cho Tần Lạc trong lòng trầm xuống. Nếu như để người ta hiểu rằng mình có tình cảm với học sinh thì còn mặt mũi nào mà ra ngoài gặp người khác đây?

Lúc đó sẽ khiến cho dư luận xôn xao.

"Bây giờ bắt đầu vào học thôi." Tần Lạc dùng sách đập lên bàn, nói.

Hai tiết học kết thúc, buổi chiều hắn không có tiết dậy, Tần Lạc chuẩn bị về biệt thự Lâm gia xem thế nào. Hôm hắn bị thương buổi tối không có về nhà, chỉ bảo là mình phải tới nhà bạn bàn chút việc. Đi liền một mạch cả hai ngày, cũng không biết Lâm lão gia tử và Hóan Khê có ý nghĩ bất hảo gì đây.

Vừa bước tới cửa trường thì thấy một chiếc xe Hummer trông rất uy vũ đỗ ở cạnh cửa.

Ly toàn thân mặc đồ da màu đen đứng dựa vào xe, vẻ mặt tươi cười nhìn Tần Lạc. Hiển nhiên, cô ta đã điều tra rất rõ ràng thời gian lên lớp của Tần Lạc.

Người đòi nợ tới rồi!

Tần Lạc cười khổ bước tới, nói: "Sư muội, cô tới đây làm gì?"

"Đợi anh." Ly nói rất thản nhiên.

"Ha ha, tôi đang chuẩn bị đi gặp sư phụ đây." Tần Lạc cười nói. "Hôm qua bị bệnh, không có cách nào đến khám bệnh cho sư phụ được. Tôi lại không biết số cầm tay của cô, cho nên lỡ mất một ngày."

"Tôi biết là anh bị bệnh rồi, còn biết là anh bị thương ở tay nữa kìa." Ly nói.

Tần Lạc kinh hãi, mình đeo găng tay cơ mà, sao cô ta nhìn thấy tay mình bị thường?

"Tôi còn biết anh tối qua tới tham gia thọ yến của Tần gia." Ly nhìn thấu suy nghĩ của Tần Lạc, giống như là không làm cho người khác kinh ngạc thì thề không dừng vậy.

"Cô theo dõi tôi à?" Tần Lạc híp mắt lại hỏi. Bất kỳ ai khi ăn uống, đại tiện, tiểu tiện mà bị người ta giám thị thì trong lòng đều sẽ không cảm thấy thoải mái.

"Loại chuyện này cũng cần phải theo dõi ư? Nếu tôi muốn biết hành tung của anh, gọi điện thoại một cú là được rồi." Ly nói một cách khinh thường.

".........." Tần Lạc cười khổ. Quyền lực của những người này lớn đến kinh người. Tới chỗ nào cũng có tai mắt của bọn họ. Muốn tránh được sự theo dõi của bọn họ thì thực sự là quá khủng bố rồi.

Đột nhiên, Tần Lạc trợn mắt lên, nói: "Cô có biết tối qua sau khi tôi rời khỏi tiệc rượu thì làm gì không?"

Khi mình chà sát thân thể cho Vương Cửu Cửu không phải là cũng có người theo dõi chứ? Vậy thì thực sự là quá khủng bố rồi.

"Tôi làm sao mà biết được? Anh tưởng tôi là thần tiên à?" Ly trợn mắt lên, nói.

"Vậy thì tốt rồi." Tần Lạc thở phào.

"Lên xe đi." Ly nói, rồi tự mình nhảy lên ghế lái.

Tần Lạc biết mình lại phải chịu đựng sự giày vò của cô gái thích lái xe như điên này rồi, trước tiên nhổ một bãi nước bọt xuống đất, sau đó mới dám bò lên ghế phụ.

Quả nhiên, sau khi xe bình ổn lái ra khỏi nội thành. Ly bắt đầu lái xe như bay trên đường.

Tần Lạc thấy tay phải của cô ta có đeo găng tay da, hỏi: "Tay cô đỡ chưa?"

Ly nhìn Tần Lạc một cái, tự động giảm tốc độ xe xuống thấp một chút, nói: "Bắt đầu hồi phục rồi, thuốc của anh rất thần kỳ."

"Còn vết thương trên lưng?" Tần Lạc hỏi.

Ly đầu tiên thì trừng mắt nhìn hắn, giống như Tần Lạc hỏi vấn đề này đã chiếm rất nhiều tiện nghi của cô ta vậy, sau đó mới trả lời: "Cũng đang bình phục, chỉ là vết thương quá sâu, hiệu quả chưa được rõ ràng lắm."


/1521

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status