Bác sĩ thiên tài

Chương 237: Mang đạo cụ tới Yến Kinh!

/1521


Khi người lái xe của Cừu gia đánh xe tới đón Tần Lạc, Tần Lạc chuẩn bị khởi hành thì Ly đứng dậy nói: "Tôi cũng đi".

Ly không giỏi trong việc giao tiếp với người ngoài, nàng lại không biết nói chuỵên gì với người nhà Tần Lạc. Ai hỏi câu nào nàng trả lời câu đó. Cái cảm giác đó thực sự rất khó chịu vì vậy Ly cảm thấy tốt hơn hết nàng nên đi ra ngoài để giải toả tâm trạng.

"Hoán Khê, em có muốn ra ngoài xem đây đó một chút không?" Tần Lạc cười hỏi. Hắn muốn chứng tỏ bản thân mình và Ly rất trong sạch. Khi vừa rồi Ly nói muốn theo hắn ra ngoài, mọi người trong nhà đã nhìn hắn và Ly với ánh mắt quái dị.

Mặc dù tính tình Ly lạnh lùng nhưng bản thân nàng vẫn là một cô gái thanh tao, xinh đẹp. Bây giờ Tần Lạc tự dưng lại đưa Ly đi đây đi đó là có ý gì?

"Em không đi" Lâm Hoán Khê thản nhiên nói. "Em ở nhà trông Bối Bối".

Bây giờ Lâm Hoán Khê hoàn toàn giống như một người mẹ hiền. Nàng cảm thấy bản thân mình rất vui vẻ khi ở cùng với Bối Bối.

"Chúng cháu đi đây" Tần Lạc nhéo gò má bầu bĩnh của Bối Bối nói: "Em phải nghe lời chị Hoán Khê, không được nghịch ngợm".

Bối Bối cũng ra dáng người lớn nói: "Anh cũng phải nghe lời chị Hoán Khê, không được nghịch ngợm".

Cả nhà cười nghiêng ngả, tiếng cười đuổi theo bước chân Tần Lạc và Ly đi ra ngoài.

"Hoán Khê, tại sao cháu không ra ngoài chơi với Tần Lạc?" Tần nãi nãi đi tới trước mặt Lâm Hoán Khê cười hỏi.

Cùng là phụ nữ đương nhiên bà cũng rất nhạy cảm với những chuyện như này. Xem ra Ly cứ dính chặt với Tần Lạc làm một người bà nội như bà cũng phải lo lắng cho cháu dâu tương lai của mình.

Bởi vì cách cư xử của Lâm Hoán Khê ở Tần gia rất tốt nên ai ai trong Tần gia cũng yêu mến nàng.

"Không sao đâu, bà" Lâm Hoán Khê an ủi bà. Nàng là người thông minh nên đương nhiên nàng lập tức hiểu ý của bà. Trong lòng rất cảm kích,

"Ha, ha. Đúng vậy. Tần Lạc nhà chúng ta từ bé đã rất nhút nhát. Mỗi khi nói chuyện với con gái nó đều đỏ mặt tía tai. Trước kia Hạ gia có một cô cháu gái, cô cháu gái đó suốt ngày chạy tới đây tìm Tần Lạc, nó cứ trốn tránh không chịu gặp" Bà hưng phấn nói, vẻ mặt vô cùng tự hào.

Bà đâu biết rằng lúc đó Hạ Nguyệt Nguyệt chỉ là một cô bé mười hai, mười ba tuổi béo tròn. Cô bé đó còn chưa tới trưởng thành, sao Tần Lạc có thể có ý gì với cô bé đó được.

Một cô bé con xấu xí, suốt ngày nhìn bạn với con mắt ngưỡng mộ. Theo bạn điều đó có ý nghĩa gì?

Lâm Hoán Khê cười, không nói gì.

Nàng nhớ tới lần gặp nhau đầu tiên của hai người, khi đó hai mắt hắn chằm chằm nhìn nàng, không chớp. Nếu như không phải nàng thấy ánh mắt hắn trong sáng, không có chút ý đồ xấu nào thì nàng đã không cho hắn vào cửa.

Thế nhưng lần sau lại cũng vẫn thấy Tần Lạc "thẹn thùng" khi nói chuyện với con gái. Vậy đỏ mặt khi nói chuyện với con gái có phải là bản chất của hắn không?

"Ngồi một chỗ cả ngày với người nhà tôi có khó chịu lắm không?"

"Tôi chỉ không biết nói chuyện gì với bọn họ" Ly ngồi nghiêng người ở ghế, sắc mặt bình thản nói.

"Người vợ dù xấu cũng phải gặp mặt bố mẹ chồng. Sau này cô lấy chồng thì làm sao?"

"Tôi sẽ không lập gia đình".

"Thật vậy sao? Vậy ai nói với tôi là nếu tôi chữa khỏi bệnh cho Long Vương thì người đó sẽ lấy tôi nhỉ?" Tần Lạc trêu trọc Ly.

"Bây giờ điều đó không cần thiết nữa".

"Nếu như tôi muốn?"

"Tôi sẽ đồng ý".

"Thật sao?"

"Sau đó sẽ đi tố cáo anh tội trùng hôn".

"-- "

Trên đường đi hai người lại bắt đầu đấu khẩu với nhau, giống hệt như tình trạng hai người khi mới gặp nhau ở Yến Kinh.

Tâm trạng Tần Lạc rất vui mừng, Bối Bối đã được cứu an toàn, Ly cũng bình an trở về. Dù trong thâm tâm hắn vẫn canh cánh về mối tai hoạ ẩn giấu nhưng làm người không phải nên vui vẻ một chút sao?

Khi tới trước biệt thự Cừu gia, Cừu Yên Mị đã đang đợi ở cổng.

Cừu Yên Mị nhìn thấy Ly xuống xe cùng Tần Lạc nàng liền cười nói: "Ở bên cạnh anh lúc nào cũng có nhiều mỹ nữ. Vị tiểu thư này là ai?"

"Ly, bạn tôi" Tần Lạc giới thiệu.

Rồi Tần Lạc lại giới thiệu Cừu Yên Mỵ với Ly. Ly ngạc nhiên khi thấy cô gái này phong cách thướt tha, xinh đẹp hơn người nhưng nàng chỉ khẽ gật đầu chào.

"Cừu lão gia đâu?" Tần Lạc hỏi.

"Đã bình tĩnh trở lại. Ông đang ở trong phòng nói chuyện với Davis tiên sinh ( Đái Duy Tư )" Cừu Yên Mị vừa cùng Tần Lạc và Ly đi vào sân vừa giải thích.

"Nói chuyện với Davis tiên sinh? Ông không bảo Davis tiên sinh là yêu quái mắt xanh nữa sao?" Tần Lạc nghi ngờ hỏi.

"Lúc ông không phát bệnh thì vẫn bình thường" Cừu Yên Mỵ cười gượng gạo giải thích.

Dù thế nào đi nữa Davis tiên sinh cũng là chuyên gia chữa bệnh tâm thần nổi tiếng ở nước Mỹ. Trong chuyên ngành bệnh tâm thần, ông ta là một chuyên gia vô cùng nổi tiếng trên thế giới, không ngờ đối với Cừu lão gia ông ta chỉ là một con yêu quái mắt xanh hai tròng.

Khi đi tới hậu viện, ba người nghe thấy Davis tiên sinh đang nói tiếng Anh, sau đó là giọng phiên dịch của Cừu Trọng Mưu.

"Ông, Davis tiên sinh hỏi ông là trước kai có người nào ông đặc biệt không có cảm tình không?"

"Rất nhiều'.

"Bây giờ bọn họ còn sống không?"

"Một số còn. Một số không".

"Ông có bao giờ nghĩ tới chuyện cônh kích, trả thù bọn họ không? Hay ông đã từng trả thù bọn họ chưa?"

"Ông ta hỏi cái đó làm gì?" Giọng nói của Cừu lão gia rõ ràng không hài lòng.

"Ông, Davis tiên sinh là chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực tâm thần. Ông áy nói chuyện với ông chỉ muốn tìm hiểu ý nghĩ chân thật trong lòng của ông cùng nguyên nhân nỗi sợ hãi của ông" Cừu Trọng Mưu cười giải thích.

"Ông không sợ hãi. Câu hỏi này ông cũng không muốn trả lời" Cừu lão gia nghiêm mặt nói.

"Ông, ông phải phối hợp với Davis tiên sinh thì chúng ta mới có thể nhanh chóng chữa khỏi bệnh cho ông".

"Ông tự biết sức khoẻ của mình rất tốt. Rất tốt. Ông mệt mỏi rồi. Hai người đi đi. Hãy đưa cả người ngoại quốc này đi khỏi đây. Ông thấy lôi thôi quá. Hỏi những câu đó để làm gì? Hỏi những câu đó có thể chữa khỏi bệnh sao?" Cừu lão gia giận dữ nói.

Tần Lạc cười hào nhã. Hắn hiểu đối với những người gai có địa vị cao như Cừu lão gia, bản thân bọn họ có vô số bí mật nhưng cho dù có chết bọn họ cũng không bao giờ nói ra.

Bọn họ có thể dễ dàng tha thứ cho một người nước ngoài muốn làm xáo động tâm hồn của họ không?

Cừu Yên Mị vội vàng bước vào, nàng cười nói: "Ông, Trọng Mưu cũng chỉ muốn tốt cho ông thôi".


/1521

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status