Bác sĩ thiên tài

Chương 258: Nhân vật lớn

/1521


Lý Học Văn vừa đi vào phòng làm việc, liền gọi ngay cô y tá trưởng trực ngày hôm nay của bệnh viện tới.

Y tá trưởng là một phụ nữ đã ngoài ba mươi, mặc một chiếc áo bluse màu trắng, đeo kính, vóc người cao gầy thon thả, thoạt nhìn cũng có vài phần hấp dẫn.

"Ai là người trực của phòng bệnh đặc biệt 609 vậy?" Lý Học Văn vừa cho thêm nước vào cốc trà của mình, vừa chậm rãi hỏi.

Y tá trưởng nhìn vào kẹp văn kiện trong tay mình, rồi nói: "Là An Tiểu Giai."

"Bảo cô ấy đến gặp tôi." Lý Học Văn đưa mắt nhìn cô y tá trưởng một lượt rồi cười nói.

"Viện trưởng, có chuyện gì xảy ra sao?" Y tá trưởng nhìn thấy tâm tình Lý Học Văn vui vẻ như vậy liền hỏi lại.

"Ừm. Không có chuyện gì đâu. Chỉ là muốn tìm cô ấy để hỏi một số vấn đề." Lý Học Văn nói. "Đi đi. Bảo cô ấy đến đây nhanh lên."

"Vâng. Thưa viện trưởng. Tôi đi gọi ngay đây." Y tá trưởng vừa đáp xong lời liền quay lưng rời đi.

Y tá trưởng vừa mới ra khỏi cửa, thì gặp An Tiểu Giai đang bưng một cái khay ở ngoài hành lang, nàng cũng mặc một chiếc áo bluse to màu trắng, khuôn mặt cũng rất đẹp, đến cái đĩa cầm trên tay nhìn cũng không tồi chút nào, thầm nghĩ, lẽ nào viện trưởng lại hứng thú với nàng ta sao? Nếu mà đúng là như vậy, thì cũng không cần thông qua mình để làm việc này chứ?

Không kịp nghĩ ngợi nhiều, y tá trưởng vội lên tiếng gọi: "An Tiểu Giai. Cô đợi một chút."

An Tiểu Giai dừng bước, thấy đó là y tá trưởng, liền vội vàng cười lấy lòng, nói: "Y tá trưởng, chị tìm em à?"

"Không phải là tôi tìm cô, mà là viện trưởng tìm cô. Cô mau đến phòng viện trưởng đi." Y tá trưởng không biết viện trưởng tìm An Tiểu Giai có việc gì, nhưng thái độ với An Tiểu Giai cũng tỏ ra hòa nhã hơn rất nhiều.

"Viện trưởng tìm em?" An Tiểu Giai sửng sốt. Từ khi đến bệnh viện này làm đến giờ, nàng chưa bao giờ được viện trưởng tìm cả. Mình là một cô y tá thông thường, còn ông ấy là viện trưởng của bệnh viện này, khoảng cách giữa hai người quả là rất xa, rất xa.

"Đúng vậy. Mau đi đi." Y tá trưởng vỗ vào vai của An Tiểu Giai, cười cười nói.

"Nhưng, viện trưởng tìm em làm gì cơ chứ?" Tiểu cô nương lo lắng hỏi.

"Đi rồi thì sẽ biết ngay mà." Y tá trưởng cố tình làm ra vẻ huyền bí nói. Chứ nàng cũng đâu biết viện trưởng tìm cô đến làm gì đâu. Nếu viện trưởng thực sự là sẽ làm gì cô thì cái mũ y tá trưởng này cũng không giữ được lâu nữa rồi.

An Tiểu Giai gõ cửa phòng làm việc của viện trưởng mà trong lòng bất an vô cùng, từ bên trong vọng ra một tiếng "mời vào", sau đó An Tiểu Giai cẩn thận đẩy cửa bước vào bên trong.

Lần đầu tiên được trực diện với viện trưởng như thế này, khi trước chỉ có duy nhất một lần nhìn thấy viện trưởng, đó là vào một cuộc họp lớn của toàn viện, bụng chân dưới của An Tiểu Giai đang run bắn lên, vẻ mặt tươi cười nhưng lại rất cứng, âm thanh lo lắng, run rẩy hỏi: "Viện trưởng, ngài tìm tôi sao?"

"Ừm." Lý Học Văn liếc nhìn An Tiểu Giai một cái, rồi hỏi: "Phòng bệnh đặc biệt 609 là do cô phụ trách phải không?"

"Vâng, là tôi đang phụ trách." An Tiểu Giai nói.

"Tên của người bệnh đó là gì vậy?" Lý Học Văn hỏi một cách kín kẽ.

Câu hỏi này không thể làm khó dễ An Tiểu Giai được, bởi vì hôm qua đã có người hỏi nàng câu này rồi. Nàng đến nghĩ cũng không nghĩ liền trả lời: "Anh ấy tên là Tần Lạc."

"Tần Lạc?" Lý Học Văn nghĩ một lát rồi lại hỏi: "Thế cô có biết thân phận của anh ta không?"

"Thân phận gì ạ? Cái này thì tôi không được rõ. Hình như là bị trúng đạn, được cảnh sát đưa đến đây. Hôm qua làm một ca phẫu thuật nhỏ, gắp ra được một viên đạn trên vai anh ấy. Có điều bây giờ không còn gì đáng ngại nữa rồi." An Tiểu Giai nói.

"Thế cô có thấy anh ta có điểm gì khác lạ không? Hoặc là, có ai đến thăm anh ta không?" Lý Học Văn tiếp tục dò hỏi. Nhớ lại đoàn xe xa hoa ban sáng nay làm chấn động biết bao nhiêu người, thì hắn không tin là người bệnh nằm trong đó là một nhân vật bình thường.

"Điểm gì khác người?" An Tiểu Giai nghĩ một lát rồi nói: "Bạn gái của anh ta có vẻ rất nhiều."

"Nhiều bạn gái?" Lý Học Văn nhướn nhướn lông mày, hỏi lại.

"Ừm. Hôm qua có mấy người phụ nữ đến thăm anh ta. Hơn nữa họ còn đều rất đẹp." An Tiểu Giai thật thà đáp.

"Chỉ có thế?"

"Cảnh sát hình như cũng rất khách khí với họ.Tối qua còn có hai viên cảnh sát thủ ở bên ngoài suốt, tựa như lo sợ có người đến hãm hại anh ta vậy." An Tiểu Giai tiếp tục báo cáo.

Nụ cười trên khuôn mặt của Lý Học Văn bắt đầu nhiều lên trông thấy, nói: "Được rồi. Tôi hiểu rồi. Cô đi làm việc của mình đi. Phải nhớ một điều, nhất định phải phục vụ khách một cách chu đáo, toàn diện nhất mức có thể, đem những mặt tốt nhất của bệnh viện biểu hiện ra cho bệnh nhân biết."

"Vâng, thưa viện trưởng." An Tiểu Giai đáp lời. Trong bụng thầm nghĩ, nằm trong phòng bệnh chắc là một nhân vật lớn. Bởi vì chỉ có nhân vật lớn thì viện trưởng mới quan tâm như vậy.

Khi An Tiểu Giai chuẩn bị đi hoàn thành nhiệm vụ vinh quang, cao cả mà tổ chức giao cho, thì Lý Học Văn lại nói thêm: "Ồ, đúng rồi, chút nữa tôi đến phòng 609 xem xem. Việc này cô không phải nói lại với bệnh nhân đâu."

An Tiểu Giai đồng ý đáp, thầm nghĩ, đã không cần nói cho bệnh nhân biết, thì ông nói cho tôi biết trước thế để làm gì?

Lý Học Văn ngồi trong phòng làm việc uống trà, chuẩn bị lát nữa sẽ tự mình đi đến thăm người bệnh có tên là Tần Lạc kia. Ngồi ở địa vị như thế này, thì nhất định phải quan hệ với càng nhiều người có tiền, có quyền thì càng tốt.

Mạng lưới quan hệ, mạng lưới quan hệ, không làm tốt mối quan hệ thì làm sao có lưới được cơ chứ?

Nhưng, một cốc trà còn chưa uống hết, thì đường dây điện thoại nội tuyến của hệ thống y tế đã vang lên.

"Alô, Xin chào?" Lý Học Văn nhấc điện thoại lên nghe, thái độ vô cùng ôn hòa. Bởi vì biết số điện thoại này của hắn thì không phải là cấp trên thì cũng là đồng liêu của hắn gọi tới.

"Viện trưởng Lý Học Văn của bệnh viện trực thuộc thứ hai đó phải không?" Giọng một nam nhân truyền từ đầu dây bên kia.

"Vâng, là tôi đây. Ông là?" Lý Học Văn lên tiếng hỏi. Âm thanh trong điện thoại có phần lạ hoắc, hơn nữa số điện thoại gọi đến cũng không quen chút nào. Đối phương là thần thánh phương nào hắn cũng không rõ nữa.

"Xin chào. Tôi là Minh Hạo, thư ký của thứ trưởng Thái Công Dân, ." Người đàn ông trong điện thoại nói.

Thứ trưởng Thái Công Dân?

Lý Học Văn nghĩ một lượt về cái tên này, thì lập tức nhớ ra lai lịch của nó, sau đó thì đứng phắt dậy, vẻ mặt cung kính nói: "Thư ký Minh, chào anh. Xin hỏi có chỉ thị gì vậy?"

"Là thế này. Mười một giờ hôm nay, thứ trưởng Thái sẽ đến bệnh viện trực thuộc để thăm một người bạn. Anh sắp xếp một chút nhé." Minh Hạo thuận miệng dặn dò. Mặc dù anh ta chỉ là thư ký của thứ trưởng, cấp bậc còn không cao bằng Lý Học Văn, nhưng, quyền lực thì cao hơn không ít.

"Vâng, tôi sẽ sắp xếp ngay đây." Lý Học Văn đáp lời. Giơ tay lên nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ rồi. Trong lòng sốt ruột vô cùng, sao ông này không gọi điện đến báo cho hắn sớm hơn một chút? Cũng đâu có nhận được thông báo gì của bộ phận liên quan đâu. Thứ trưởng đại nhân đến bệnh viện thăm bạn, đây không phải là việc nhỏ đâu nhé? Thời gian ngắn như vậy thì biết sắp xếp thế nào đây?

Giường như đoán ra được tâm tư của Lý Học Văn, nên ở đầu dây bên kia Minh Hạo nói thêm vào: "Ý của thứ trưởng có nghĩa là không cần kinh động đến những người xung quanh."

Lúc này Lý Học Văn mới hiểu ra, thứ trưởng Thái chuẩn bị âm thầm đi đến đây, không muốn gây sự chú ý của những người khác, cú điện thoại này là do thư ký Minh Hạo của thứ trưởng Thái tự mình gọi tới.

Sau khi cúp điện thoại, Lý Học Văn mới nhớ ra là chưa hỏi xem người bạn mà thứ trưởng Thái muốn gặp là ai. Nhưng, thời gian gấp gáp, Lý Học Văn cũng không có thời gian để trì hoãn nữa, gấp rút mở một cuộc họp lãnh đạo các cấp của viện để bạn về thủ tục tiếp đãi thế nào. Nên hắn cũng quên luôn cả việc đến thăm Tần Lạc___

Chiếc xe chuyên dụng của thứ trưởng Thái Công Dân vừa mới rẽ vào bệnh viện, thì đã được Lý Học Văn cùng những lãnh đạo khác của viện ra đón.

Minh Hạo nhỏ giọng giải thích bên tai thứ trưởng Thái Công Dân, Thái Công Dân hơi cau mày lại, nhưng vẫn bắt tay và hàn huyên vài câu với Lý Học Văn và mấy người,.

"Tôi muốn đến thăm một người bạn tên là Tần Lạc. Xin viện trưởng Lý tra giúp tôi xem cậu ấy ở phòng nào vậy." Thái Công Dân nói.


/1521

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status