Diệp Phong đang tập trung dùng thần thức trải rộng ra để dò xét xem rốt cuộc đang có bao nhiêu hạm đội đang tập trung về hướng này thì nghe giọng Tuyết Nhi truyền âm trong đầu, nhìn về trước đã thấy Tuyết Nhi với bộ giáp bạc xuất hiện trong tầm mắt.
31 tên Y-G đang bị vây khốn trong trong thiên la địa võng của 1000 quả cầu Bách Biến đang không có cách nào hoàn thủ, chợt phát hiện thấy ở xa xa Tuyết Nhi đang bay đến thì chúng càng tuyệt vọng hơn, chỉ huy của chúng chỉ trong nháy mắt không phòng vệ đã bị Diệp Phong xử gọn thì với năng lực của bọn chúng khó lòng mà chống lại Diệp Phong được, huống chi còn xuất hiện thêm một Thần Hộ Vệ khác là Tuyết Nhi, 31 tên đều hối hận vì đã xem thường năng lực của Diệp Phong, lại càng thêm hối tiếc vì phải chết bỏ xác, linh hồn của bọn chúng chỉ vừa được “nhập xác” vài ngày mà thôi. Chúng không biết được rằng tên chỉ huy của bọn chúng đã truyền tin đến những hạm đội khác để lên kế hoạch vây bắt Diệp Phong, lại không biết rằng những hạm đội ấy đã đến rất gần đây rồi, chứ nếu biết thì không cần phải tuyệt vọng như vậy nữa.
Tuyết Nhi bay đến gần trung tâm vụ nổ lúc trước, nhìn thấy cảnh tượng còn lại sau vụ nổ mà Diệp Phong gây ra cũng phải bất ngờ vì nó lớn hơn nàng tưởng tượng nhiều, lại nhìn thấy cảnh tượng 31 tên Y-G đang bị hành hạ không một mảnh thân thể nào toàn vẹn để kịp nối lại với nhau, nên thầm đoán Diệp Phong đã “dọn dẹp” cả hạm đội còn lại 31 tên mà thôi.
Tuyết Nhi ngay khi bay qua vị trí của 31 tên Y-G thì một màn sương trắng rất lớn từ người nàng tỏa ra, bao phủ lấy tất cả bọn chúng, trong tích tắc, toàn bộ khu vực bên trong màn sương ấy đều bị đông cứng lại, mọi mảnh vụn cũng như thân xác của 31 tên đều bất động. Diệp Phong thấy thế thì hóa 1000 quả cầu Bách Biến không bị Tuyết Nhi đóng băng thành một màn sương đen và thu về thân thể hắn.
Cùng lúc đấy, một nhóm gồm 100 tên Y-G cũng truy đuổi tới nơi, nhưng chúng chỉ dừng lại từ xa mà không có bất kì một hành động nào khác, có vẻ chúng đã biết đến những hạm đội đang trên đường tới đây nên chỉ đứng bên ngoài quan sát hai người, đợi đồng bọn của chúng đến.
Tuyết Nhi bay đến ngay trước mặt Diệp Phong rồi nói:
“Anh chỉ đang điều tra về chúng thôi phải không.? – Tuyết Nhi hỏi thế vì vừa thấy hắn đang vờn 31 tên Y-G.
“Ừ..anh đang kiểm tra về năng lực và những bí mật từ chúng.” – Diệp Phong đưa tay lên, trên bàn tay hắn hiện ra viên bi màu lam đã nhốt tên đội trưởng Y-G lúc trước rồi nói – “Bên trong này là một hạt ngọc kì lạ, nó có chứa linh hồn của chúng.”
Tuyết Nhi nắm lấy viên bi nhìn sơ qua rồi nói: “Có được nó thì chúng ta cũng không đủ thời gian để tìm hiểu, bây giờ chúng ta phải đối phó với chuyện trước mắt đã.”
Diệp Phong cũng biết nếu không thoát khỏi tình cảnh đang bị bao vây thì những chuyện bí mật kia sẽ khó mà tìm hiểu được thêm gì nữa. 31 tên Y-G mặc dù khả năng của chúng có mạnh hơn “phiên bản” Robot trước kia rất nhiều nhưng trong mắt Diệp Phong thì chúng chỉ là những vật thí nghiệm để hắn “kiểm tra chất lượng” mà thôi. Nhưng hạm đội đang chuẩn bị bao vây hai người sắp tới không chỉ vài chục tên, mà số lượng rất đông, ngoài ra không biết chúng còn có những bí mật nào chưa lộ ra nên không thể xem thường được
“Khắp các hướng đều có hạm đội Y-G bao vây, tổng cộng 174 phi thuyền, tính ra thì ít nhất là 50.000 chiến binh Y-G, khoảng 1 phút nữa chúng sẽ vây kín nơi này, chúng ta có chạy trước cũng tốn công mà thôi” – Diệp Phong nhìn Tuyết Nhi rồi nói tiếp – “Theo những gì ta nghe chúng nói lúc trước thì nội trong ngày hôm nay, chúng sẽ thâu tóm toàn bộ Vô Nha tinh, dù chúng ta không lộ diện thì chúng vẫn tìm và bắt được, cho nên bây giờ chúng ta hãy cứ đối mặt với mọi việc vậy.”
Tuyết Nhi gật đầu chấp thuận với ý định đối mặt của Diệp Phong, từ xưa nàng đã luôn phản đối những quyết định đối đầu của hắn với những đối thủ khác, nhưng lần này không còn là những vụ đánh đấm “trẻ trâu” như trước nữa, mà có thể là cuộc chiến cuối cùng của hai người. Tuyết Nhi định lên tiếng nói gì đó thì bất ngờ quay mặt về hướng những mảnh vụn của 31 tên Y-G bị nàng đóng băng vừa rồi:
“Chúng đang dần chuyển đổi thành loại băng tuyết đang bao bọc lấy chúng.” – Tuyết Nhi trầm giọng nói với vẻ ngạc nhiên – “Quả thật là mặc dù sức tấn công của chúng yếu kém, nhưng lại có rất nhiều bí ẩn….”
Diệp Phong cũng đã nhận thấy những bất thường đó nên hỏi Tuyết Nhi:
“Vừa rồi nàng chiến đấu với chúng có thu thập được thông tin gì không?”
Tuyết Nhi tổng hợp lại những thông tin đã thu thập được nói ra:
“Ngoài những việc hai ta đều biết về năng lực của chúng thì chúng có một đặc điểm là không có dấu hiệu lưu chuyển năng lượng trong cơ thể, không hấp thu năng lượng từ bên ngoài, và không có dấu hiệu tiêu hao năng lượng từ bên trong, chúng chỉ có duy nhất một mức năng lượng sẵn có trong người không tăng lên hay hạ xuống.”
Diệp Phong nghe vậy thì bổ sung thêm:
“Nói cách khác chúng không thể tu luyện hấp thu nguyên khí vũ trụ mà chỉ có duy nhất một mật độ năng lượng để sử dụng, mỗi tên Y-G đều có một mức năng lượng riêng biệt, có tên tốc độ rất nhanh chỉ ở từ xa tấn công, có tên mạnh mẽ nhưng chỉ biết lao vào tấn công, có tên rất “trâu bò” nhưng chỉ biết hứng đòn…bọn chúng mỗi tên có một đặc điểm, năng lực và mức năng lượng cao thấp khác nhau.”
“Còn chuyện chúng sở hữu năng lực biến hóa mặc dù có vẻ giống với Thần Hộ Vệ, nhưng chúng chỉ có thể biến hóa thân thể mà không tạo ra được hạt Bách Biến, chúng chỉ hóa ra một số loại thường gặp rất nhanh, nhưng gặp những loại nằm ngoài khả năng của chúng thì rất chậm chạm” – Tuyết Nhi hướng về phía những mảnh vỡ của 31 tên Y-G bị nàng đóng băng, mặc dù lúc nãy nàng bất ngờ vì chúng đang chuyển hóa thành “Vô Cực Hàn Băng” (một loại tuyết không màu, vô thanh vô tức do nàng sáng tạo ra) nhưng lại vô cùng chậm chạm.
Tuyết Nhi đang nói thì sực nhớ ra một chuyện, nhanh chóng nói ra:
“À có một chuyện không phải đến từ chúng mà đến từ những đệ tử của Tuyết Vệ Môn..lúc em xông vào trong phi thuyền để cứu họ thì họ phản ứng rất lạ, mới đầu thì họ còn vui mừng khi gặp được em, nhưng một lúc sau họ lại không muốn được cứu, họ bảo họ sắp không phải là họ trước kia nữa, đừng cố công vô ích cứu họ ra làm gì.”
Diệp Phong nghe thế, cầm viên bi màu lam đưa lên xem rồi nói:
“Y-G có linh hồn...hạt châu chứa linh hồn...chúng đang truy bắt loài người… họ không phải là họ nữa.”
Những lời ấy vừa nói ra thì cả Diệp Phong lẫn Tuyết Nhi đều kinh hoàng lên tiếng:
“Xâm lược hành tinh.”
“UUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU......................”
Đúng lúc ấy thì âm thanh của những hạm đội từ mọi hướng đang bay tới gần, tạo thành những âm thanh vang dội trời đất, khắp nơi là những chấm đen đang dần dần hiện rõ ra là những phi thuyền lớn nhỏ khác nhau, trong đấy có 9 chiếc Mother Ship và 165 phi thuyền nhỏ, tất cả chúng đều mang hình dạng tam giác màu đen. Chỉ trong tích tắc chúng đã tạo thành một vòng tròn bao vây cách Diệp Phong và Tuyết Nhi trong bán kính 10 Km
Từ 9 Mother Ship, 9 đường sáng bắn lên trời kết hợp tụ lại thành một khối năng lượng khổng lồ, khối năng lượng ấy tản ra và tạo dần dần thành một mái vòm mờ đục vô cùng lớn, mái vòm ấy càng lúc càng hoàn thiện, bao bọc một phạm vi hơn 20 km² với trung tâm là Diệp Phong và Tuyết Nhi.
Nhìn thấy cảnh đó, Diệp Phong cũng thầm thán phục về sự chuẩn bị của chúng, quả thật là chúng quyết tâm bắt bằng được hai người, tạo ra một màn chắn lớn như vậy để chắc chắn hai người không còn đường thoát mà nằm trong tay bọn chúng.
Được một lúc thì mái vòm hình cầu ấy đã bao trùm lấy toàn bộ không gian bên ngoài, nhưng 9 cột năng lượng từ 9 Mother Ship vẫn tiếp tục truyền vào mái vòm, chúng muốn bao bọc cả trên trời lẫn dưới đất, không để một con kiến nào lọt ra ngoài được.
Một khoảng thời gian ngắn sau thì 9 Mother Ship ngừng việc cung cấp năng lượng cho mái vòm, ngay sau đó từ khắp các tất cả các phi thuyền, lũ lượt những đốm màu đỏ từ bên trong bay ra, nhìn đông nghịt như đàn ong vỡ tổ. 100 tên lúc trước đuổi theo Tuyết Nhi thấy đồng đội đang kéo đến mới bắt đầu hành động, chúng lao tới chỗ mảnh vỡ của 31 tên đã bị Tuyết Nhi đóng băng lúc trước, thu lượm hết toàn bộ rồi chạy lại với đám đồng đội đang tràn tới ở sau lưng.
Tổng cộng có 81.215 tên Y-G đang lao tới nơi này, lớn hơn số lượng mà Diệp Phong đã dự đoán rất nhiều. Chúng không hề dừng lại nói một câu nào cả, mà đồng loạt xông lên, 174 phi thuyền cũng bay theo ngay phía sau, khoảng cách bao vây lấy Diệp Phong và Tuyết Như đang thu hẹp lại, giống như một đàn ong khổng lồ đang lao vào trung tâm từ mọi hướng vậy.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Diệp Phong không chần chừ thêm nữa, hắn gầm lên một tiếng vang trời, từ trong người hắn, vô số những hạt Bách Biến bay ra làm cả một vùng rộng lớn là một màn sương đen dày đặc, Tuyết Nhi bên cạnh cũng tạo ra một vùng sương trắng từ trong người bay ra, rộng lớn không chênh lệch về mật độ với Diệp Phong bao nhiêu cả. Đây là tất cả những hạt Bách Biến mà cả hai đã tu luyện được trong hơn 3000 năm, một con số vô cùng khổng lồ. Hai màn sương sau khi xuất hiện thì tạo thành hai lốc xoáy khổng lồ, cát bụi tung bay khắp nơi, âm thanh cuồng bạo như hai cơn bão khủng khiếp, lấy trung tâm của hai cơn lốc xoáy ấy là Diệp Phong và Tuyết Nhi, hai cơn lốc xoáy mang những hạt Bách Biến li ti bám vào bên ngoài thân thể hai người theo một trật tự chuẩn xác, dần dần tạo ra hình dáng. Khi cả hai màn sương đã bám toàn bộ vào hai người thì hiện ra là hai thân thể cao lớn hơn 10 mét, cả hai như trở thành hai người khổng lồ.
Diệp Phong khắp người bốc lên một màn lửa đen cháy phừng phừng, khuôn mặt dữ tợn đầy sát khí, hai tay cầm hai thanh côn ngắn màu lam sẫm cũng có ngọn lửa đen bao bọc lấy, đây chính là “Hắc Hỏa Thần Giáp” là hình thái chiến đấu cao nhất của Diệp Phong. Thân ảnh khổng lồ của Tuyết Nhi bên cạnh cũng không kém bao nhiêu, một thân thể khổng lồ với khuôn mặt hiền hòa nhưng lạnh lẽo của nàng, người mang giáp bạc tỏa ra những hàn khí nhìn thấy bằng mắt thường đang luân chuyển khắp bên ngoài, hai tay cầm hai thanh đao màu lam bao bọc bởi hàn khí, đây là hình thái “Vô Cực Thần Giáp” của Tuyết Nhi.
Hai người vừa biến thân thành hai người khổng lồ thì vô số những đợt công kích từ khắp nơi bắn tới, Diệp Phong gầm lên một tiếng rồi múa hai thanh côn trên tay, đập một nhát vào không trung ngay trước mặt, không gian như vỡ nát, chấn động cả một vùng, chấn động ấy làm những đòn tấn công đang bay tới bị giảm tốc độ lại nhanh chóng. Diệp Phong sau đó bay thẳng về hướng thẳng về nhóm Y-G đông như kiến ngay trước mặt, tốc độ nhanh không thể nhìn thấy bằng mắt thường quét sạch mọi đòn tấn công trong tầm nhìn. Tuyết Nhi đằng sau cũng bay thẳng về hướng đối diện, hai người như hai con thú khổng lồ bị một đàn thú nhỏ khác bao vây rồi nổi điên lên lao vào liều mạng vậy.
“Lập đội hình chiến đ...ấ….” – Một tên đội trưởng trong đám Y-G đối mặt với Diệp Phong hét lớn khi thấy Diệp Phong nổi điên lao tới.
Vừa mới thét lên ra lệnh còn chưa hết câu đã bất ngờ bị một côn trời giáng từ trên cao bổ thẳng vào người, thân thể hắn như một quả bóng chày bị đập nghe “Bốp” một tiếng từ không trung rơi thẳng xuống dưới mặt đất tạo thành một cái hố to.
Diệp Phong trong tích tắc đã xuất hiện, một tay vung một côn vào tên vừa ra lệnh, một tay quét thành một đường vòng cung đánh một côn vào thẳng đám Y-G đang ngơ ngác phía trước, “Bốp..bốp..bốp..” liên tiếp những âm thanh va chạm với thanh côn khổng lồ của hắn vang lên, tiếp theo là một đám bị Diệp Phong đánh văng xa tít tắp.
Bị phản kích quá bất ngờ, các nhóm Y-G xung quanh liền tạo thành từng đội ngũ chỉnh tề quay qua hướng Diệp Phong mà tấn công, một đàn xông thẳng tới Diệp Phong, đó là những tên cận chiến với sức tấn công rất cao, theo sau là một loạt công kích đủ màu sắc bắn tới Diệp Phong.
Diệp Phong hai tay cầm hai thanh côn ngắn trên tay ghép lại với nhau thành một thanh côn dài, tay xoay tròn thanh côn trước mặt, một luồng lửa đen vô cùng lớn từ trong thanh côn bay ra bắn thẳng vào đội hình của những tên Y-G đang lao tới, màn lửa ấy như một đợt sóng thần ào ào tấp vào chúng, những tên đang lao tới bị lửa đen ập vào người thì thét lên đau đớn, lửa này dập không tắt được mà cháy như thiêu như đốt cả bên trong lẫn bên ngoài.
Dưới cái hố của tên đã bị Diệp Phong đập một côn rơi xuống tạo thành, một thân ảnh bay vút lên, trên thân thể cũng bị lửa đen bám lấy, tên Y-G đó đau đớn tìm mọi cách dập tắt ngọn lửa, hóa thân thành các loại nước, lửa cao cấp khác đều không có tác dụng với loại lửa đen này, chúng vẫn cứ thản nhiên cháy trên người hắn, mặc dù không bị lửa cháy gây tổn hại thân thể nhưng cảm giác đau đớn cả thân xác lẫn tâm hồn đều không thể dập tắt được, tên Y-G đó thét lên bay thẳng về hướng của Diệp Phong mà tấn công.
Vừa bay được một đoạn thì tự dưng lại không thấy có cảm giác ở phần ngang bụng nữa, nhìn lại thì thân thể đã bị chém thành hai mảnh, nguyên lai là Tuyết Nhi đang điên cuồng chém giết khắp nơi, mọi địch thủ nào chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt là nàng đều vung đao chém tất, những nhát đao nhanh cực độ, vô thanh vô tức như gió nhẹ lướt qua mà không cảm nhận được gì, nhát chém từ nàng không gây ra cảm giác đau đơn thiêu đốt bởi lửa đen của Diệp Phong, mà làm cho vết thương bị mất cảm giác hoàn toàn, dù Y-G có khả năng phục hồi nối lại cơ thể rất nhanh nhưng bị nhát chém mang hàn khí Vô Cực của nàng thì muốn nối lại phần thân thể là vô cùng lâu. Tuyết Nhi đang tả xung hữu đột, phát hiện từ dưới đất một tên đang lao lên đánh lén Diệp Phong, dù biết là cũng không có nguy hiểm gì tới Diệp Phong những nàng cũng tặng cho một đao. Tên Y-G xấu số ấy vừa mới bị một gậy của Diệp Phong, đang lòm còm thoát khỏi cái hố lại bị một đao của nàng chém làm hai, vừa đau đớn từ vùng lửa đen cháy trên người, lại bị mất cảm giác ở vết đứt của thân thể, hắn điên tiết gầm lên thì bị Tuyết Nhi chém nát vụn.
Tất cả đám Y-G đang bao vây thấy tình hình có vẻ không ổn, dù số lượng đông nhưng lại không thể tiếp cận hay chống lại được công kích của Diệp Phong lẫn Tuyết Nhi, nếu cứ để tình hình kéo dài thì sẽ bị “đồ sát” dần dần mất. 9 tên chỉ huy phát ra một tín hiệu báo động, toàn bộ Y-G đều dừng lại bay lùi ra sau khỏi vong chiến. Diệp Phong và Tuyết Nhi thấy vừa mới đánh vài đòn mà chúng đã rút lui, nhưng cũng không truy đuổi theo chúng mà dừng để xem tình hình.
Những tên bị Diệp Phong đập cho tan nát hay bị lửa đen cháy trên người cũng đều được đồng bọn kéo lui về, cả những mảnh thân thể bị Tuyết Nhi chém cũng vậy, khi toàn bộ đã lùi ra xa thành một vòng tròn lớn đông nghịt bao vây lấy hai người thì dừng lại, những chiếc phi thuyền từ bên ngoài bay đến bên cạnh, bỗng nhiên toàn bộ thân xác của bọn chúng như tan rã ra thành bụi, khắp mọi nơi là cảnh tượng những chiến binh Y-G đang tan ra, không đúng, nhìn kĩ lại thì thấy 9 tên chỉ huy vẫn đứng yên bình thường. Toàn bộ số bụi từ thân xác Y-G phân rã ấy phân bổ ra chia nhau tụ hợp lại trên người 9 tên chỉ huy, thân thể của 9 tên chỉ huy càng lúc càng to ra, thân thể của bọn Y-G đang phân rã thì càng lúc càng nhỏ lại rồi biết mất, sau khi thân xác những tên tự tiêu hủy đã tan ra thì chỉ còn lài một hạt ngọc với ánh sáng đỏ nhập nhòe, những hạt châu đó là những hạt châu chứa linh hồn của chúng, những hạt châu ấy nhanh chóng được các phi thuyền xung quanh thu lại, hạt ngọc mà Diệp Phong thu được lần chiến đấu trước cũng bị một lực hút kỳ lạ thu lấy, hướng về phi thuyền của Y-G.
Bây giờ trước mắt Diệp Phong và Tuyết Nhi là 9 thân ảnh khổng lồ cao hơn 30 mét, còn to gấp ba lần thân thể của hai người. 9 tên đều bốc ra luồng năng lượng mạnh mẽ, xung quanh là một luồng khí đỏ chết chóc.
31 tên Y-G đang bị vây khốn trong trong thiên la địa võng của 1000 quả cầu Bách Biến đang không có cách nào hoàn thủ, chợt phát hiện thấy ở xa xa Tuyết Nhi đang bay đến thì chúng càng tuyệt vọng hơn, chỉ huy của chúng chỉ trong nháy mắt không phòng vệ đã bị Diệp Phong xử gọn thì với năng lực của bọn chúng khó lòng mà chống lại Diệp Phong được, huống chi còn xuất hiện thêm một Thần Hộ Vệ khác là Tuyết Nhi, 31 tên đều hối hận vì đã xem thường năng lực của Diệp Phong, lại càng thêm hối tiếc vì phải chết bỏ xác, linh hồn của bọn chúng chỉ vừa được “nhập xác” vài ngày mà thôi. Chúng không biết được rằng tên chỉ huy của bọn chúng đã truyền tin đến những hạm đội khác để lên kế hoạch vây bắt Diệp Phong, lại không biết rằng những hạm đội ấy đã đến rất gần đây rồi, chứ nếu biết thì không cần phải tuyệt vọng như vậy nữa.
Tuyết Nhi bay đến gần trung tâm vụ nổ lúc trước, nhìn thấy cảnh tượng còn lại sau vụ nổ mà Diệp Phong gây ra cũng phải bất ngờ vì nó lớn hơn nàng tưởng tượng nhiều, lại nhìn thấy cảnh tượng 31 tên Y-G đang bị hành hạ không một mảnh thân thể nào toàn vẹn để kịp nối lại với nhau, nên thầm đoán Diệp Phong đã “dọn dẹp” cả hạm đội còn lại 31 tên mà thôi.
Tuyết Nhi ngay khi bay qua vị trí của 31 tên Y-G thì một màn sương trắng rất lớn từ người nàng tỏa ra, bao phủ lấy tất cả bọn chúng, trong tích tắc, toàn bộ khu vực bên trong màn sương ấy đều bị đông cứng lại, mọi mảnh vụn cũng như thân xác của 31 tên đều bất động. Diệp Phong thấy thế thì hóa 1000 quả cầu Bách Biến không bị Tuyết Nhi đóng băng thành một màn sương đen và thu về thân thể hắn.
Cùng lúc đấy, một nhóm gồm 100 tên Y-G cũng truy đuổi tới nơi, nhưng chúng chỉ dừng lại từ xa mà không có bất kì một hành động nào khác, có vẻ chúng đã biết đến những hạm đội đang trên đường tới đây nên chỉ đứng bên ngoài quan sát hai người, đợi đồng bọn của chúng đến.
Tuyết Nhi bay đến ngay trước mặt Diệp Phong rồi nói:
“Anh chỉ đang điều tra về chúng thôi phải không.? – Tuyết Nhi hỏi thế vì vừa thấy hắn đang vờn 31 tên Y-G.
“Ừ..anh đang kiểm tra về năng lực và những bí mật từ chúng.” – Diệp Phong đưa tay lên, trên bàn tay hắn hiện ra viên bi màu lam đã nhốt tên đội trưởng Y-G lúc trước rồi nói – “Bên trong này là một hạt ngọc kì lạ, nó có chứa linh hồn của chúng.”
Tuyết Nhi nắm lấy viên bi nhìn sơ qua rồi nói: “Có được nó thì chúng ta cũng không đủ thời gian để tìm hiểu, bây giờ chúng ta phải đối phó với chuyện trước mắt đã.”
Diệp Phong cũng biết nếu không thoát khỏi tình cảnh đang bị bao vây thì những chuyện bí mật kia sẽ khó mà tìm hiểu được thêm gì nữa. 31 tên Y-G mặc dù khả năng của chúng có mạnh hơn “phiên bản” Robot trước kia rất nhiều nhưng trong mắt Diệp Phong thì chúng chỉ là những vật thí nghiệm để hắn “kiểm tra chất lượng” mà thôi. Nhưng hạm đội đang chuẩn bị bao vây hai người sắp tới không chỉ vài chục tên, mà số lượng rất đông, ngoài ra không biết chúng còn có những bí mật nào chưa lộ ra nên không thể xem thường được
“Khắp các hướng đều có hạm đội Y-G bao vây, tổng cộng 174 phi thuyền, tính ra thì ít nhất là 50.000 chiến binh Y-G, khoảng 1 phút nữa chúng sẽ vây kín nơi này, chúng ta có chạy trước cũng tốn công mà thôi” – Diệp Phong nhìn Tuyết Nhi rồi nói tiếp – “Theo những gì ta nghe chúng nói lúc trước thì nội trong ngày hôm nay, chúng sẽ thâu tóm toàn bộ Vô Nha tinh, dù chúng ta không lộ diện thì chúng vẫn tìm và bắt được, cho nên bây giờ chúng ta hãy cứ đối mặt với mọi việc vậy.”
Tuyết Nhi gật đầu chấp thuận với ý định đối mặt của Diệp Phong, từ xưa nàng đã luôn phản đối những quyết định đối đầu của hắn với những đối thủ khác, nhưng lần này không còn là những vụ đánh đấm “trẻ trâu” như trước nữa, mà có thể là cuộc chiến cuối cùng của hai người. Tuyết Nhi định lên tiếng nói gì đó thì bất ngờ quay mặt về hướng những mảnh vụn của 31 tên Y-G bị nàng đóng băng vừa rồi:
“Chúng đang dần chuyển đổi thành loại băng tuyết đang bao bọc lấy chúng.” – Tuyết Nhi trầm giọng nói với vẻ ngạc nhiên – “Quả thật là mặc dù sức tấn công của chúng yếu kém, nhưng lại có rất nhiều bí ẩn….”
Diệp Phong cũng đã nhận thấy những bất thường đó nên hỏi Tuyết Nhi:
“Vừa rồi nàng chiến đấu với chúng có thu thập được thông tin gì không?”
Tuyết Nhi tổng hợp lại những thông tin đã thu thập được nói ra:
“Ngoài những việc hai ta đều biết về năng lực của chúng thì chúng có một đặc điểm là không có dấu hiệu lưu chuyển năng lượng trong cơ thể, không hấp thu năng lượng từ bên ngoài, và không có dấu hiệu tiêu hao năng lượng từ bên trong, chúng chỉ có duy nhất một mức năng lượng sẵn có trong người không tăng lên hay hạ xuống.”
Diệp Phong nghe vậy thì bổ sung thêm:
“Nói cách khác chúng không thể tu luyện hấp thu nguyên khí vũ trụ mà chỉ có duy nhất một mật độ năng lượng để sử dụng, mỗi tên Y-G đều có một mức năng lượng riêng biệt, có tên tốc độ rất nhanh chỉ ở từ xa tấn công, có tên mạnh mẽ nhưng chỉ biết lao vào tấn công, có tên rất “trâu bò” nhưng chỉ biết hứng đòn…bọn chúng mỗi tên có một đặc điểm, năng lực và mức năng lượng cao thấp khác nhau.”
“Còn chuyện chúng sở hữu năng lực biến hóa mặc dù có vẻ giống với Thần Hộ Vệ, nhưng chúng chỉ có thể biến hóa thân thể mà không tạo ra được hạt Bách Biến, chúng chỉ hóa ra một số loại thường gặp rất nhanh, nhưng gặp những loại nằm ngoài khả năng của chúng thì rất chậm chạm” – Tuyết Nhi hướng về phía những mảnh vỡ của 31 tên Y-G bị nàng đóng băng, mặc dù lúc nãy nàng bất ngờ vì chúng đang chuyển hóa thành “Vô Cực Hàn Băng” (một loại tuyết không màu, vô thanh vô tức do nàng sáng tạo ra) nhưng lại vô cùng chậm chạm.
Tuyết Nhi đang nói thì sực nhớ ra một chuyện, nhanh chóng nói ra:
“À có một chuyện không phải đến từ chúng mà đến từ những đệ tử của Tuyết Vệ Môn..lúc em xông vào trong phi thuyền để cứu họ thì họ phản ứng rất lạ, mới đầu thì họ còn vui mừng khi gặp được em, nhưng một lúc sau họ lại không muốn được cứu, họ bảo họ sắp không phải là họ trước kia nữa, đừng cố công vô ích cứu họ ra làm gì.”
Diệp Phong nghe thế, cầm viên bi màu lam đưa lên xem rồi nói:
“Y-G có linh hồn...hạt châu chứa linh hồn...chúng đang truy bắt loài người… họ không phải là họ nữa.”
Những lời ấy vừa nói ra thì cả Diệp Phong lẫn Tuyết Nhi đều kinh hoàng lên tiếng:
“Xâm lược hành tinh.”
“UUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU......................”
Đúng lúc ấy thì âm thanh của những hạm đội từ mọi hướng đang bay tới gần, tạo thành những âm thanh vang dội trời đất, khắp nơi là những chấm đen đang dần dần hiện rõ ra là những phi thuyền lớn nhỏ khác nhau, trong đấy có 9 chiếc Mother Ship và 165 phi thuyền nhỏ, tất cả chúng đều mang hình dạng tam giác màu đen. Chỉ trong tích tắc chúng đã tạo thành một vòng tròn bao vây cách Diệp Phong và Tuyết Nhi trong bán kính 10 Km
Từ 9 Mother Ship, 9 đường sáng bắn lên trời kết hợp tụ lại thành một khối năng lượng khổng lồ, khối năng lượng ấy tản ra và tạo dần dần thành một mái vòm mờ đục vô cùng lớn, mái vòm ấy càng lúc càng hoàn thiện, bao bọc một phạm vi hơn 20 km² với trung tâm là Diệp Phong và Tuyết Nhi.
Nhìn thấy cảnh đó, Diệp Phong cũng thầm thán phục về sự chuẩn bị của chúng, quả thật là chúng quyết tâm bắt bằng được hai người, tạo ra một màn chắn lớn như vậy để chắc chắn hai người không còn đường thoát mà nằm trong tay bọn chúng.
Được một lúc thì mái vòm hình cầu ấy đã bao trùm lấy toàn bộ không gian bên ngoài, nhưng 9 cột năng lượng từ 9 Mother Ship vẫn tiếp tục truyền vào mái vòm, chúng muốn bao bọc cả trên trời lẫn dưới đất, không để một con kiến nào lọt ra ngoài được.
Một khoảng thời gian ngắn sau thì 9 Mother Ship ngừng việc cung cấp năng lượng cho mái vòm, ngay sau đó từ khắp các tất cả các phi thuyền, lũ lượt những đốm màu đỏ từ bên trong bay ra, nhìn đông nghịt như đàn ong vỡ tổ. 100 tên lúc trước đuổi theo Tuyết Nhi thấy đồng đội đang kéo đến mới bắt đầu hành động, chúng lao tới chỗ mảnh vỡ của 31 tên đã bị Tuyết Nhi đóng băng lúc trước, thu lượm hết toàn bộ rồi chạy lại với đám đồng đội đang tràn tới ở sau lưng.
Tổng cộng có 81.215 tên Y-G đang lao tới nơi này, lớn hơn số lượng mà Diệp Phong đã dự đoán rất nhiều. Chúng không hề dừng lại nói một câu nào cả, mà đồng loạt xông lên, 174 phi thuyền cũng bay theo ngay phía sau, khoảng cách bao vây lấy Diệp Phong và Tuyết Như đang thu hẹp lại, giống như một đàn ong khổng lồ đang lao vào trung tâm từ mọi hướng vậy.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Diệp Phong không chần chừ thêm nữa, hắn gầm lên một tiếng vang trời, từ trong người hắn, vô số những hạt Bách Biến bay ra làm cả một vùng rộng lớn là một màn sương đen dày đặc, Tuyết Nhi bên cạnh cũng tạo ra một vùng sương trắng từ trong người bay ra, rộng lớn không chênh lệch về mật độ với Diệp Phong bao nhiêu cả. Đây là tất cả những hạt Bách Biến mà cả hai đã tu luyện được trong hơn 3000 năm, một con số vô cùng khổng lồ. Hai màn sương sau khi xuất hiện thì tạo thành hai lốc xoáy khổng lồ, cát bụi tung bay khắp nơi, âm thanh cuồng bạo như hai cơn bão khủng khiếp, lấy trung tâm của hai cơn lốc xoáy ấy là Diệp Phong và Tuyết Nhi, hai cơn lốc xoáy mang những hạt Bách Biến li ti bám vào bên ngoài thân thể hai người theo một trật tự chuẩn xác, dần dần tạo ra hình dáng. Khi cả hai màn sương đã bám toàn bộ vào hai người thì hiện ra là hai thân thể cao lớn hơn 10 mét, cả hai như trở thành hai người khổng lồ.
Diệp Phong khắp người bốc lên một màn lửa đen cháy phừng phừng, khuôn mặt dữ tợn đầy sát khí, hai tay cầm hai thanh côn ngắn màu lam sẫm cũng có ngọn lửa đen bao bọc lấy, đây chính là “Hắc Hỏa Thần Giáp” là hình thái chiến đấu cao nhất của Diệp Phong. Thân ảnh khổng lồ của Tuyết Nhi bên cạnh cũng không kém bao nhiêu, một thân thể khổng lồ với khuôn mặt hiền hòa nhưng lạnh lẽo của nàng, người mang giáp bạc tỏa ra những hàn khí nhìn thấy bằng mắt thường đang luân chuyển khắp bên ngoài, hai tay cầm hai thanh đao màu lam bao bọc bởi hàn khí, đây là hình thái “Vô Cực Thần Giáp” của Tuyết Nhi.
Hai người vừa biến thân thành hai người khổng lồ thì vô số những đợt công kích từ khắp nơi bắn tới, Diệp Phong gầm lên một tiếng rồi múa hai thanh côn trên tay, đập một nhát vào không trung ngay trước mặt, không gian như vỡ nát, chấn động cả một vùng, chấn động ấy làm những đòn tấn công đang bay tới bị giảm tốc độ lại nhanh chóng. Diệp Phong sau đó bay thẳng về hướng thẳng về nhóm Y-G đông như kiến ngay trước mặt, tốc độ nhanh không thể nhìn thấy bằng mắt thường quét sạch mọi đòn tấn công trong tầm nhìn. Tuyết Nhi đằng sau cũng bay thẳng về hướng đối diện, hai người như hai con thú khổng lồ bị một đàn thú nhỏ khác bao vây rồi nổi điên lên lao vào liều mạng vậy.
“Lập đội hình chiến đ...ấ….” – Một tên đội trưởng trong đám Y-G đối mặt với Diệp Phong hét lớn khi thấy Diệp Phong nổi điên lao tới.
Vừa mới thét lên ra lệnh còn chưa hết câu đã bất ngờ bị một côn trời giáng từ trên cao bổ thẳng vào người, thân thể hắn như một quả bóng chày bị đập nghe “Bốp” một tiếng từ không trung rơi thẳng xuống dưới mặt đất tạo thành một cái hố to.
Diệp Phong trong tích tắc đã xuất hiện, một tay vung một côn vào tên vừa ra lệnh, một tay quét thành một đường vòng cung đánh một côn vào thẳng đám Y-G đang ngơ ngác phía trước, “Bốp..bốp..bốp..” liên tiếp những âm thanh va chạm với thanh côn khổng lồ của hắn vang lên, tiếp theo là một đám bị Diệp Phong đánh văng xa tít tắp.
Bị phản kích quá bất ngờ, các nhóm Y-G xung quanh liền tạo thành từng đội ngũ chỉnh tề quay qua hướng Diệp Phong mà tấn công, một đàn xông thẳng tới Diệp Phong, đó là những tên cận chiến với sức tấn công rất cao, theo sau là một loạt công kích đủ màu sắc bắn tới Diệp Phong.
Diệp Phong hai tay cầm hai thanh côn ngắn trên tay ghép lại với nhau thành một thanh côn dài, tay xoay tròn thanh côn trước mặt, một luồng lửa đen vô cùng lớn từ trong thanh côn bay ra bắn thẳng vào đội hình của những tên Y-G đang lao tới, màn lửa ấy như một đợt sóng thần ào ào tấp vào chúng, những tên đang lao tới bị lửa đen ập vào người thì thét lên đau đớn, lửa này dập không tắt được mà cháy như thiêu như đốt cả bên trong lẫn bên ngoài.
Dưới cái hố của tên đã bị Diệp Phong đập một côn rơi xuống tạo thành, một thân ảnh bay vút lên, trên thân thể cũng bị lửa đen bám lấy, tên Y-G đó đau đớn tìm mọi cách dập tắt ngọn lửa, hóa thân thành các loại nước, lửa cao cấp khác đều không có tác dụng với loại lửa đen này, chúng vẫn cứ thản nhiên cháy trên người hắn, mặc dù không bị lửa cháy gây tổn hại thân thể nhưng cảm giác đau đớn cả thân xác lẫn tâm hồn đều không thể dập tắt được, tên Y-G đó thét lên bay thẳng về hướng của Diệp Phong mà tấn công.
Vừa bay được một đoạn thì tự dưng lại không thấy có cảm giác ở phần ngang bụng nữa, nhìn lại thì thân thể đã bị chém thành hai mảnh, nguyên lai là Tuyết Nhi đang điên cuồng chém giết khắp nơi, mọi địch thủ nào chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt là nàng đều vung đao chém tất, những nhát đao nhanh cực độ, vô thanh vô tức như gió nhẹ lướt qua mà không cảm nhận được gì, nhát chém từ nàng không gây ra cảm giác đau đơn thiêu đốt bởi lửa đen của Diệp Phong, mà làm cho vết thương bị mất cảm giác hoàn toàn, dù Y-G có khả năng phục hồi nối lại cơ thể rất nhanh nhưng bị nhát chém mang hàn khí Vô Cực của nàng thì muốn nối lại phần thân thể là vô cùng lâu. Tuyết Nhi đang tả xung hữu đột, phát hiện từ dưới đất một tên đang lao lên đánh lén Diệp Phong, dù biết là cũng không có nguy hiểm gì tới Diệp Phong những nàng cũng tặng cho một đao. Tên Y-G xấu số ấy vừa mới bị một gậy của Diệp Phong, đang lòm còm thoát khỏi cái hố lại bị một đao của nàng chém làm hai, vừa đau đớn từ vùng lửa đen cháy trên người, lại bị mất cảm giác ở vết đứt của thân thể, hắn điên tiết gầm lên thì bị Tuyết Nhi chém nát vụn.
Tất cả đám Y-G đang bao vây thấy tình hình có vẻ không ổn, dù số lượng đông nhưng lại không thể tiếp cận hay chống lại được công kích của Diệp Phong lẫn Tuyết Nhi, nếu cứ để tình hình kéo dài thì sẽ bị “đồ sát” dần dần mất. 9 tên chỉ huy phát ra một tín hiệu báo động, toàn bộ Y-G đều dừng lại bay lùi ra sau khỏi vong chiến. Diệp Phong và Tuyết Nhi thấy vừa mới đánh vài đòn mà chúng đã rút lui, nhưng cũng không truy đuổi theo chúng mà dừng để xem tình hình.
Những tên bị Diệp Phong đập cho tan nát hay bị lửa đen cháy trên người cũng đều được đồng bọn kéo lui về, cả những mảnh thân thể bị Tuyết Nhi chém cũng vậy, khi toàn bộ đã lùi ra xa thành một vòng tròn lớn đông nghịt bao vây lấy hai người thì dừng lại, những chiếc phi thuyền từ bên ngoài bay đến bên cạnh, bỗng nhiên toàn bộ thân xác của bọn chúng như tan rã ra thành bụi, khắp mọi nơi là cảnh tượng những chiến binh Y-G đang tan ra, không đúng, nhìn kĩ lại thì thấy 9 tên chỉ huy vẫn đứng yên bình thường. Toàn bộ số bụi từ thân xác Y-G phân rã ấy phân bổ ra chia nhau tụ hợp lại trên người 9 tên chỉ huy, thân thể của 9 tên chỉ huy càng lúc càng to ra, thân thể của bọn Y-G đang phân rã thì càng lúc càng nhỏ lại rồi biết mất, sau khi thân xác những tên tự tiêu hủy đã tan ra thì chỉ còn lài một hạt ngọc với ánh sáng đỏ nhập nhòe, những hạt châu đó là những hạt châu chứa linh hồn của chúng, những hạt châu ấy nhanh chóng được các phi thuyền xung quanh thu lại, hạt ngọc mà Diệp Phong thu được lần chiến đấu trước cũng bị một lực hút kỳ lạ thu lấy, hướng về phi thuyền của Y-G.
Bây giờ trước mắt Diệp Phong và Tuyết Nhi là 9 thân ảnh khổng lồ cao hơn 30 mét, còn to gấp ba lần thân thể của hai người. 9 tên đều bốc ra luồng năng lượng mạnh mẽ, xung quanh là một luồng khí đỏ chết chóc.
/134
|