Đối với những lời vừa nói của người đàn ông trước mặt, Trình Khả Lương chỉ còn biết mở mắt thật to, trong lòng thầm hét lên – không... phải... chứ...
Làm sao chuyện này có thể xảy ra được?
Anh nói bản thân rất ổn, không sao cả, tay chân chẳng hề có một vết xước, ngay cả chiếc quần đen đang mặc cũng không có một chút bụi. Nhưng mà... sao ngay cả tên của chính mình, anh cũng không nhớ?
Không ~
Trình Khả Lương nhìn chằm chằm đối phương – anh đang nói giỡn phải không? Nếu anh thừa nhận mình đang đùa, tôi tuyệt đối sẽ không để ý, thậm chí còn phối hợp cùng anh, khen anh một câu hài hước. Anh mau thừa nhận đi! Tất cả chỉ là một trò đùa, anh chỉ muốn làm tôi hết hồn mà thôi. Tôi nói cho anh biết, bây giờ tôi sợ muốn chết. Vì vậy, anh mau nói cho tôi biết là anh đang đùa giỡn đi! Tôi xin anh đó, đại gia à...
Tóm lại là cô đã nói rất rõ ràng, vậy mà người đàn ông trước mặt chỉ nói một tiếng xin lỗi: “Tôi không còn chóng mặt nữa, nhưng thật
Làm sao chuyện này có thể xảy ra được?
Anh nói bản thân rất ổn, không sao cả, tay chân chẳng hề có một vết xước, ngay cả chiếc quần đen đang mặc cũng không có một chút bụi. Nhưng mà... sao ngay cả tên của chính mình, anh cũng không nhớ?
Không ~
Trình Khả Lương nhìn chằm chằm đối phương – anh đang nói giỡn phải không? Nếu anh thừa nhận mình đang đùa, tôi tuyệt đối sẽ không để ý, thậm chí còn phối hợp cùng anh, khen anh một câu hài hước. Anh mau thừa nhận đi! Tất cả chỉ là một trò đùa, anh chỉ muốn làm tôi hết hồn mà thôi. Tôi nói cho anh biết, bây giờ tôi sợ muốn chết. Vì vậy, anh mau nói cho tôi biết là anh đang đùa giỡn đi! Tôi xin anh đó, đại gia à...
Tóm lại là cô đã nói rất rõ ràng, vậy mà người đàn ông trước mặt chỉ nói một tiếng xin lỗi: “Tôi không còn chóng mặt nữa, nhưng thật
/41
|