Đã một ngày trôi qua,vẫn không thấy bất cứ động tĩnh gì từ phía Colddream và Hoàng Thanh Nhất…Nó thấy có cái gì đó bất ổn nhưng lại không biết là cái gì!
Lẽ ra ả ta phải cho người quấy nhiễu hay ít ra là làm thứ gì đó chứ,đằng này tất cả đều biển yên sóng lặng thế này.Ả đang toan tính điều gì chăng?
Đáng lẽ Yuy phải mừng vì Colddream chưa quấy nhiễu mình nhưng ngược lại,nó không hề yên tâm.Vì với cương vị của một người đứng đầu UA,không cho phép nó lơ là hay chủ quan một giây phút nào.
Rút chiếc Lumia ra và bấm gọi cho Minh Quân.
_Nhóc điều tra cho chị xem động tĩnh của Colddream nhé!
_Ok, em cũng đang ở tổ chức.Lát về em báo cáo
Nó đã có thể yên tâm hơn một chút rồi.Từ căn phòng màu trắng toát của nó nhìn xuống phía vườn hoa của biệt thự, quang cảnh thoáng đãng giúp nó xua tan những suy nghĩ mệt mỏi và những chuyện không vui xảy ra lúc ở trường.
Những đóa hoa thiên lí tỏa mùi hương khắp nơi,khiến nó cảm thấy dễ chịu vô cùng.Nó lại nhớ đến ba nuôi…người luôn luôn yêu thích hoa thiên lí…
Yuy nhớ hồi đó ngày nào ông cũng dẫn nó ra thăm vườn hoa thiên lí tự tay mình trồng. Mỗi khi như vậy nhìn ông vô cùng gần gũi…Nó nhớ nhất là nét mặt khi đó của ông…
Vậy mà kẻ nào đó đã nhẫn tâm ám sát ông.Một người luôn hết mình vì tổ chức,dạy dỗ vệ sĩ cẩn thận,vô cùng quan tâm đến người khác lại bị ám sát.Đúng là người tốt thì thường ngắn số….T_T
Đang miên man suy nghĩ thì nó thấy có tiếng đập cửa phòng mình….
Vội vã chạy ra xem,thì ra là Anna.Trông nhỏ hốt hoảng khiến cho nó cũng hoảng theo.
Yuy theo Anna xuống nhà thì thấy Ryan,Key và cả Minh Quân đang chờ sẵn ở dưới.Trông mặt ai cũng căng thẳng,chắc có chuyện chẳng hay rồi.
_Chị Yuy,người bên Colddream gửi cái này qua cho chúng ta… - Quân chìa ra cho Yuy xem một chiếc hộp có hình ánh trăng
Yuy lập tức mở ra xem, nó chẳng sợ gì cả, kể cả có là bom đi chăng nữa.
Bên trong thực ra chẳng có gì ngoài một mảnh giấy với dòng chữ đầy thách thức:
“Bến Bạch Đằng,7h30 tối, không gặp không về...Colddream”
Sợ mọi người đọc được,Yuy lập tức xé vụn tờ giấy trước mắt họ.Bọn họ vô cùng tức tối,cho dù có hỏi cỡ nào Yuy cũng không nói tờ giấy kia ghi cái gì.
Nhìn đồng hồ thì đã 6h kém, nó vội chạy vô nhà bếp nấu ăn.Trong khi mấy người kia đang cùng nhau ghép lại mảnh giấy.Key và Anna thi nhau hét ầm cả lên…=)))))
Yuy không biết nói gì,chỉ đành cười trừ.Điều này càng khiến cho mọi người lo lắng hơn….
Ăn uống xong xuôi, Yuy chạy thẳng về phòng…Đúng 7h nó xuất hiện và không thấy mọi người đâu cả…Không lẽ họ biết được tờ giấy đó nói gì?Không đời nào,Quân không bao giờ làm gì trước khi thông qua mình cơ mà??????
Nó chạy ra sau vườn thì thấy mọi người đều ở đó,thở phào nhẹ nhõm,và nó đã có thể yên tâm đi giải quyết lời thách thức của Colddream …
Sợ không biết giải thích sao với mọi người nên nó lén lấy xe và đi mà không báo với ai tiếng nào.
Đi đến điểm hẹn một cách trọt lọt mà không bị ai cản trở.Nó cảm thấy có chút gì đó không ổn.Khung cảnh của bến Bạch Đằng rất đẹp,chỉ có điều là còn thiếu một thứ gì đó,khá quan trọng.
Đánh mắt theo dõi xung quanh,đột nhiên nó “a” một tiếng,thì ra nó đã phát hiện ra là thiếu gì rồi.Chính là thiếu người.
Giờ mới để ý thấy chỉ có mình nó đứng ở nơi đây với ánh đèn sáng mờ ảo.Đảo mắt một lượt khắp,nó nhìn thấy một tờ giấy được găm bằng đinh dù trên một cây cột cao…
“Lên thuyền đi”
Đây là một lời chỉ dẫn.Nói đúng hơn là một mệnh lệnh.Tự nhiên nó cảm thấy lạnh cả sống lưng.Yuy không biết mình có đang bị mắc lừa hay sắp bị đưa vào bẫy không đây.
Lưỡng lự một hồi nó vẫn quyết định đi.Dù gì cũng đã tuyên chiến với nhau nên không thể nào hèn nhát được.Vả lại Yuy là người đứng đầu UA,không thể để tổ chức mất mặt,bản thân cũng muốn giải quyết mọi chuyện rõ ràng.Phải đi thôi…
Yuy nhìn thấy một chiếc thuyền đợi sẵn cách bến không xa mấy.Con thuyền đang ở một chỗ nước sâu quá đầu,chẳng may nó rớt xuống nước thì sao nhỉ?
Ý tưởng đó khiến nó rùng mình.Trời ạ,làm sao rớt xuống được chứ.Chẳng qua nó đang tưởng tượng thôi…Nhưng làm cách gì thì nó vẫn không chiến thắng được tư tưởng sợ hãi.Nỗi ám ảnh với nước đang vây lấy nó.
Chẳng là trước đây Yuy bị người cha ruột của mình nhúng đầu xuống một con song khá sâu.Bị nhận đầu trong một thời gian khá lâu,một người thợ lặn cho dù có đeo theo bình dưỡng khí cũng không thể ở dưới nước quá lâu,huống hồ nó chỉ là một đứa nhỏ…Cũng may mà nó cắn vào tay của lão được nên mới sống sót tới ngày hôm nay.
Lại bị những hình ảnh rùng rợn đó ám ảnh nên những ý chí can đảm của nó nhanh chóng bị thiêu trụi…T_T
Hít một hơi thật sâu,nó ra hiệu cho người trên thuyền tiến vào bến gần hơn một chút.
Thuyền càng lại gần nó lại càng cảm nhận được YÊU KHÍ….Quả nhiên,người làm chuyện này là Nhật Dạ.Cô ta cho treo đầy đèn trên thuyền,những chiếc đèn hình lưỡi liềm tỏa ra ánh sáng vàng nhẹ.Khiến cho người ta không khỏi sợ hãi.
Nhanh chóng dẹp qua nỗi sợ hãi.Nó bước chân lên thuyền,cố gắng không để cho sợ hãi lấn át dũng cảm.
Con thuyền này cũng chỉ vẻn vẹn hai người.Nó và người lái thuyền.Trông khuôn mặt anh ta thật đáng sợ.Một bên mặt bị hủy hoại,hình như bị cháy…Ánh mắt ánh lên nỗi thống khổ và sự đau đớn tận tâm can.
Anh ta nhìn Yuy một cách thông cảm và đầy chân thành nhưng lại không nói với nó một câu nào.Yuy nhìn anh ta đầy thắc mắc,phải chăng người này bị Colddream bắt về hành hạ????
Yuy nhìn người này thật lâu,cuối cùng nó nhận được một tờ giấy.Nhanh chóng quên đi sự có mặt của anh ta,nó chăm chú vào tờ giấy mới nhận được.Lại là một lời chỉ dẫn:
“Ném điện thoại xuống nước”
Gì?Ném điện thoại xuống nước á?Cô ta đúng là quỷ quyệt mà.Nó khẽ nhếch môi cười…Móc điện thoại ra và quăng mạnh xuống làn nước đen ngòm kia.
Quay sang nhìn anh chàng kia lần nữa.Lần này thì anh ta đã chịu mở miệng nói:
_Mời cô theo tôi
Yuy đi theo người lạ mặt này xuống khoang thuyền.Bên trong cũng giống bên ngoài.Đen vàng trộn lẫn một cách huyền ảo,bí hiểm.
Nó được đưa vào một căn phòng kín đáo nằm cuối khoang.Lúc này nó nhận ra,không phải chỉ có hai người trên thuyền,mà là mấy trăm người…
Họ đang làm gì ở đây?Yuy nhìn kĩ từng người,có vẻ như trên thuyền đang có một bữa tiệc thì phải,chắc là do Nhật Dạ tổ chức?Nhưng cô ta mời mình đến đây để làm gì?
Một cánh tay khẽ đặt lên vai Yuy…Quay phắt người lại…1s…2s…3s…Môi nó mấp máy…Rồi nín hẳn luôn.
Từ ngạc nhiên chuyển sang bực bội,nó nhìn 4 tên kia một cách hậm hực,rất muốn ăn tươi nuốt sống là đằng khác.
_Làm sao mọi người biết tôi ở đây? – Yuy gần như đang hét
Tiếng nhạc quá lớn,lấn át cả tiếng hét vang trời của Yuy.4 tên kia chắc chắn là Anna,Key,Minh Quân và Ryan…Họ nhìn Yuy lắc đầu.Chắc hẳn ai cũng đang nghĩ Yuy là người thích tự dấn thân vào nguy hiểm!
Rồi một giọng nói đầy uy lực vang lên:
_Yuy,cô rất đúng hẹn,rất có khí chất của một lãnh đạo đấy – Colddream nhìn nó cười man rợ
Nó cũng chẳng vừa,sau khi nghe cô ta nói xong nó rất muốn nôn ra ngay tại chỗ.Nhưng lại thôi,dù sao cũng nên giữ cho cô ta chút sĩ diện chứ.Khóe môi nó nhếch lên cười,tính chất của nụ cười này chính là muốn giết luôn đối phương…
_Cảm ơn nhé,xem ra cô cũng có tài trang trí quá ha.Con thuyền này rất huyền bí,có vẻ nguy hiểm nữa,đúng là chủ nào vật nấy mà…
Câu nói đó khiến những người khách kia ồ lên,còn Nhật Dạ thì tức tối vì không thể nói lại được.Nhưng cô ta cũng chẳng vừa gì,lập tức lấy lại phong độ:
_Mồm mép lắm.Nhưng tôi chẳng rảnh đôi co với cô,tôi mời cô tới đây là để thi đấu - ả nhìn 5 người họ
Khuôn mặt Colddream lộ rõ vẻ đắc thắng.Đúng là khó lòng mà thắng nổi cô ta,đây đâu phải đất nhà,mà cũng chẳng phải đất khách.Mà nơi đây là sào huyệt của bọn chúng.Ai dám đảm bảo rằng ở đây không có bẫy??????
10 con mắt quay sang nhìn nhau.Họ đang có vẻ bối rối,không biết cô ta tính giở trò gì đây?Không lẽ là đánh nhau?Nhưng đánh ở đâu?Trên thuyền à?
_Thi đấu cái gì?Đừng bảo là đánh nhau trên thuyền nhé? – Key lên tiếng hỏi
Nhật Dạ nhìn Key,khuôn mặt có chút biến sắc.Ả liền lấy lại vẻ mặt điềm tĩnh:
_Có gì thi nấy. – nói rất ngắn gọn
_Rất tốt.Cuối cùng cũng thi đấu rồi….Tôi còn tưởng cô mọc ra cái đuôi nai đấy – Yuy khinh khỉnh
_Đuôi nai?Cô cẩn thận cái miệng mình đi – Nhật Dạ phóng thẳng con dao nhỏ kế bên,nhưng may là Yuy né được
Lại một lần nữa nó nhếch miệng cười. Nó biết không nên khinh thường đối thủ nhưng xem ra nó nắm được điểm yếu của cô ta rồi…Khẽ nở nụ cười ma mị…
Ánh mắt của Nhật Dạ lướt qua chỗ Ryan,ả ta nhìn anh một cách thú vị.(chắc chưa thấy trai đẹp bao giờ)
Thấy cô ta nhìn mình,Ryan chẳng biểu hiện tí cảm xúc.Anh nhìn lại, đôi mắt xoáy thẳng vào tận tâm can cô ta.Nhưng để đoán được cô ta đang suy nghĩ gì quả là điều không dễ,phải mất vài phút quan sát thì Ryan mới đi đến kết luận được.
Nhật Dạ-cô ta đang muốn lôi kéo Ryan về phe cô ta.Đâu có dễ.Hình như cô ta chưa hay biết rằng Yuy và anh là hai anh em.Vậy thì có kịch hay để xem rồi…
Yuy chăm chú nhìn Nhật Dạ,cô ta đang nhìn Ryan…Đúng là hám trai.Nó cũng đã đoán ra âm mưu của Nhật Dạ.Hôm nay cô ta mời nó đến không phải để thi đấu mà là để dằn mặt.
RẦM
Hàng trăm con mắt đổ dồn về phía phát ra âm thanh đó.Một người con trai tuấn tú bước vào.Vẻ mặt kiêu ngạo,lạnh lùng,đôi mắt sâu thẳm,nhìn vào khiến cho người ta giống như đi lạc vào cõi âm.Hắn ta tiến vào khoang thuyền và đi đến chỗ Nhật Dạ.
Yuy,Ryan,Minh Quân,Anna và vô cùng ngạc nhiên,chỉ trừ Key.
Yuy chỉ tay về phía hắn,đôi môi khẽ nhếch lên rồi lại hạ xuống.Một nụ thoáng qua như gió,làm cho mọi người xung quanh lạnh cả sống lưng.
Nó đã đoán được phần nào về thân phận của tên kia và lí do để hiệu trưởng phải nể sợ hắn.Hắn chính là người của thế giới ngầm-Trần Nhật Thiên.
_A…Kevin! – Colddream cười toe toét vẫy chào Nhật Thiên
Vẫn khuôn mặt đó,sắc thái lạnh lùng đó nhưng lại nở trên môi một nụ cười.Trông hắn ta rạng rỡ hẳn…Yuy nghĩ thầm trong lòng,chắc hai người này thân nhau lắm.Sắp có kịch xem tiếp rồi.
Lẽ ra Key định đứng ngoài xem diễn biến sự việc nhưng sự xuất hiện của tên này khiến cho cậu có một cảm giác gì đó rất lạ.Đang định báo cho Yuy biết về con người Nhật Thiên thì Yuy đã tiến về phía Nhật Dạ và Kevin mất rồi.
Cậu lại phạm một sai lầm nữa rồi.Bây giờ mà chạy lên kéo nó xuống sẽ gây sự chú ý…Key đành khoanh tay đứng chờ thôi.
Minh Quân và Anna đang vô cùng sốc nhưng họ vẫn lấy lại phong độ,trên khuôn mặt là nét mặt vô cùng nghiêm nghị.Chỉ có Ryan là bình thản thôi,anh còn nở một nụ cười vô cùng khó hiểu…
Yuy bước đến gần hai người đó,để hắn không biết mình là ai,nó lấy ra cái hình xăm hoa thiên lí dán lên mặt.Lúc này không ai còn nhận ra nó là Yuy nữa,nếu như Anna và những kia không được giới thiệu trước thì chắc cũng chẳng biết đó là ai.
Colddream thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy hình xăm đó.Mặt cô ta sầm lại,mồ hôi túa ra,có vẻ sợ hãi,nhưng vẫn cố giữ vẻ ung dung của mình.Nhật Dạ khẽ siết tay Kevin.Cậu ta nhìn Nhật Dạ và Yuy với con mắt khó hiểu.
Yuy nhìn rõ sự thảm hại của cô ta,vì nó nắm được điểm yếu của ta.Nó cất tiếng cười,một nụ cười vô cùng thỏa mãn khi nhìn thấy sự sợ hãi của Nhật Dạ.
Tiếng cười đó khiến không ít người phải im lặng lắng nghe,chất chứa trong đó là sự đau đớn,tàn nhẫn và cảm xúc lâu ngày không được giải phóng…
Nhật Thiên nhìn Yuy chằm chằm,hắn cảm thấy người này rất quen,hình như đã gặp ở đâu đó rồi.Nghĩ mãi mà hắn không tài nào nhớ nổi.
_Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó,Trần Nhật Thiên – nó nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ tột cùng
_Cô là ai? – vẫn giữ khuôn mặt kiêu ngạo,lạnh lùng
_Đây là Yuy,người đứng đầu UA,chắc cậu cũng nghe danh cô ta rồi chứ? – Colddream lấy lại bình tĩnh
Yuy?Hắn vô cùng ngạc nhiên.Yuy là một cô gái có hình xăm hoa thiên lí trên gương mặt ư?Người đứng đầu UA nổi tiếng lại là một cô gái?Người mà Kevin tìm kiếm bao lâu nay chính là người này?
Những suy nghĩ chiếm lấy Nhật Thiên,khiến cậu không để ý đến diễn biến xung quanh nữa.Cũng may là Nhật Dạ nhận ra nên khẽ khều tay kéo Kevin trở lại hiện tại.
Lúc này Nhật Thiên để ý kĩ Yuy hơn.Có một khuôn mặt lạnh lùng,ánh mắt kiên quyết,sắc sảo và tàn nhẫn.Tuy nhiên,khuôn mặt đó vẫn không khiến người khác cảm thấy khó chịu,ngược lại,nó đem đến cảm giác bình yên….Có điều,Kevin vẫn không tài nào nhớ nỗi mình đã gặp cô gái này ở đâu…Dáng người đầy đặn,chuẩn từng centimet…..Quen lắm….
Bắt gặp ánh mắt của Nhật Thiên, nó nhếch môi cười.Hắn ta làm gì mà nhìn ghê thế không biết,mặc kệ,dù sao cũng chẳng thể nhận ra nó là ai…
_Cô có định thi thố với tôi không đây?Đừng nói mọc đuôi nai thật nhá? – nó trố mắt hỏi Nhật Dạ
_Thua chắc mà còn lớn lối - ả nguýt một cái rồi quay về phía mọi người nói lớn:_Bây giờ,Kevin sẽ là giám khảo,tôi và cô Yuy đây sẽ thi đấu với nhau.Mọi người hãy làm chứng nhé…
Thì ra là vậy,cô ta nghĩ mình sẽ là người chiến thắng nên mời những người có tiếng trong thế giới đêm đến để xem.Và đây là cơ hội để tổ chức của cha con họ vượt lên UA.
Vì đây là “hang ổ của cáo” nên nhất định nó phải cẩn thận.Loại người như cô ta không bao giờ chơi đúng luật.
Yuy nhìn về phía mấy người bạn của mình và gật đầu.
Cuộc thi bắt đầu……………………….
Lẽ ra ả ta phải cho người quấy nhiễu hay ít ra là làm thứ gì đó chứ,đằng này tất cả đều biển yên sóng lặng thế này.Ả đang toan tính điều gì chăng?
Đáng lẽ Yuy phải mừng vì Colddream chưa quấy nhiễu mình nhưng ngược lại,nó không hề yên tâm.Vì với cương vị của một người đứng đầu UA,không cho phép nó lơ là hay chủ quan một giây phút nào.
Rút chiếc Lumia ra và bấm gọi cho Minh Quân.
_Nhóc điều tra cho chị xem động tĩnh của Colddream nhé!
_Ok, em cũng đang ở tổ chức.Lát về em báo cáo
Nó đã có thể yên tâm hơn một chút rồi.Từ căn phòng màu trắng toát của nó nhìn xuống phía vườn hoa của biệt thự, quang cảnh thoáng đãng giúp nó xua tan những suy nghĩ mệt mỏi và những chuyện không vui xảy ra lúc ở trường.
Những đóa hoa thiên lí tỏa mùi hương khắp nơi,khiến nó cảm thấy dễ chịu vô cùng.Nó lại nhớ đến ba nuôi…người luôn luôn yêu thích hoa thiên lí…
Yuy nhớ hồi đó ngày nào ông cũng dẫn nó ra thăm vườn hoa thiên lí tự tay mình trồng. Mỗi khi như vậy nhìn ông vô cùng gần gũi…Nó nhớ nhất là nét mặt khi đó của ông…
Vậy mà kẻ nào đó đã nhẫn tâm ám sát ông.Một người luôn hết mình vì tổ chức,dạy dỗ vệ sĩ cẩn thận,vô cùng quan tâm đến người khác lại bị ám sát.Đúng là người tốt thì thường ngắn số….T_T
Đang miên man suy nghĩ thì nó thấy có tiếng đập cửa phòng mình….
Vội vã chạy ra xem,thì ra là Anna.Trông nhỏ hốt hoảng khiến cho nó cũng hoảng theo.
Yuy theo Anna xuống nhà thì thấy Ryan,Key và cả Minh Quân đang chờ sẵn ở dưới.Trông mặt ai cũng căng thẳng,chắc có chuyện chẳng hay rồi.
_Chị Yuy,người bên Colddream gửi cái này qua cho chúng ta… - Quân chìa ra cho Yuy xem một chiếc hộp có hình ánh trăng
Yuy lập tức mở ra xem, nó chẳng sợ gì cả, kể cả có là bom đi chăng nữa.
Bên trong thực ra chẳng có gì ngoài một mảnh giấy với dòng chữ đầy thách thức:
“Bến Bạch Đằng,7h30 tối, không gặp không về...Colddream”
Sợ mọi người đọc được,Yuy lập tức xé vụn tờ giấy trước mắt họ.Bọn họ vô cùng tức tối,cho dù có hỏi cỡ nào Yuy cũng không nói tờ giấy kia ghi cái gì.
Nhìn đồng hồ thì đã 6h kém, nó vội chạy vô nhà bếp nấu ăn.Trong khi mấy người kia đang cùng nhau ghép lại mảnh giấy.Key và Anna thi nhau hét ầm cả lên…=)))))
Yuy không biết nói gì,chỉ đành cười trừ.Điều này càng khiến cho mọi người lo lắng hơn….
Ăn uống xong xuôi, Yuy chạy thẳng về phòng…Đúng 7h nó xuất hiện và không thấy mọi người đâu cả…Không lẽ họ biết được tờ giấy đó nói gì?Không đời nào,Quân không bao giờ làm gì trước khi thông qua mình cơ mà??????
Nó chạy ra sau vườn thì thấy mọi người đều ở đó,thở phào nhẹ nhõm,và nó đã có thể yên tâm đi giải quyết lời thách thức của Colddream …
Sợ không biết giải thích sao với mọi người nên nó lén lấy xe và đi mà không báo với ai tiếng nào.
Đi đến điểm hẹn một cách trọt lọt mà không bị ai cản trở.Nó cảm thấy có chút gì đó không ổn.Khung cảnh của bến Bạch Đằng rất đẹp,chỉ có điều là còn thiếu một thứ gì đó,khá quan trọng.
Đánh mắt theo dõi xung quanh,đột nhiên nó “a” một tiếng,thì ra nó đã phát hiện ra là thiếu gì rồi.Chính là thiếu người.
Giờ mới để ý thấy chỉ có mình nó đứng ở nơi đây với ánh đèn sáng mờ ảo.Đảo mắt một lượt khắp,nó nhìn thấy một tờ giấy được găm bằng đinh dù trên một cây cột cao…
“Lên thuyền đi”
Đây là một lời chỉ dẫn.Nói đúng hơn là một mệnh lệnh.Tự nhiên nó cảm thấy lạnh cả sống lưng.Yuy không biết mình có đang bị mắc lừa hay sắp bị đưa vào bẫy không đây.
Lưỡng lự một hồi nó vẫn quyết định đi.Dù gì cũng đã tuyên chiến với nhau nên không thể nào hèn nhát được.Vả lại Yuy là người đứng đầu UA,không thể để tổ chức mất mặt,bản thân cũng muốn giải quyết mọi chuyện rõ ràng.Phải đi thôi…
Yuy nhìn thấy một chiếc thuyền đợi sẵn cách bến không xa mấy.Con thuyền đang ở một chỗ nước sâu quá đầu,chẳng may nó rớt xuống nước thì sao nhỉ?
Ý tưởng đó khiến nó rùng mình.Trời ạ,làm sao rớt xuống được chứ.Chẳng qua nó đang tưởng tượng thôi…Nhưng làm cách gì thì nó vẫn không chiến thắng được tư tưởng sợ hãi.Nỗi ám ảnh với nước đang vây lấy nó.
Chẳng là trước đây Yuy bị người cha ruột của mình nhúng đầu xuống một con song khá sâu.Bị nhận đầu trong một thời gian khá lâu,một người thợ lặn cho dù có đeo theo bình dưỡng khí cũng không thể ở dưới nước quá lâu,huống hồ nó chỉ là một đứa nhỏ…Cũng may mà nó cắn vào tay của lão được nên mới sống sót tới ngày hôm nay.
Lại bị những hình ảnh rùng rợn đó ám ảnh nên những ý chí can đảm của nó nhanh chóng bị thiêu trụi…T_T
Hít một hơi thật sâu,nó ra hiệu cho người trên thuyền tiến vào bến gần hơn một chút.
Thuyền càng lại gần nó lại càng cảm nhận được YÊU KHÍ….Quả nhiên,người làm chuyện này là Nhật Dạ.Cô ta cho treo đầy đèn trên thuyền,những chiếc đèn hình lưỡi liềm tỏa ra ánh sáng vàng nhẹ.Khiến cho người ta không khỏi sợ hãi.
Nhanh chóng dẹp qua nỗi sợ hãi.Nó bước chân lên thuyền,cố gắng không để cho sợ hãi lấn át dũng cảm.
Con thuyền này cũng chỉ vẻn vẹn hai người.Nó và người lái thuyền.Trông khuôn mặt anh ta thật đáng sợ.Một bên mặt bị hủy hoại,hình như bị cháy…Ánh mắt ánh lên nỗi thống khổ và sự đau đớn tận tâm can.
Anh ta nhìn Yuy một cách thông cảm và đầy chân thành nhưng lại không nói với nó một câu nào.Yuy nhìn anh ta đầy thắc mắc,phải chăng người này bị Colddream bắt về hành hạ????
Yuy nhìn người này thật lâu,cuối cùng nó nhận được một tờ giấy.Nhanh chóng quên đi sự có mặt của anh ta,nó chăm chú vào tờ giấy mới nhận được.Lại là một lời chỉ dẫn:
“Ném điện thoại xuống nước”
Gì?Ném điện thoại xuống nước á?Cô ta đúng là quỷ quyệt mà.Nó khẽ nhếch môi cười…Móc điện thoại ra và quăng mạnh xuống làn nước đen ngòm kia.
Quay sang nhìn anh chàng kia lần nữa.Lần này thì anh ta đã chịu mở miệng nói:
_Mời cô theo tôi
Yuy đi theo người lạ mặt này xuống khoang thuyền.Bên trong cũng giống bên ngoài.Đen vàng trộn lẫn một cách huyền ảo,bí hiểm.
Nó được đưa vào một căn phòng kín đáo nằm cuối khoang.Lúc này nó nhận ra,không phải chỉ có hai người trên thuyền,mà là mấy trăm người…
Họ đang làm gì ở đây?Yuy nhìn kĩ từng người,có vẻ như trên thuyền đang có một bữa tiệc thì phải,chắc là do Nhật Dạ tổ chức?Nhưng cô ta mời mình đến đây để làm gì?
Một cánh tay khẽ đặt lên vai Yuy…Quay phắt người lại…1s…2s…3s…Môi nó mấp máy…Rồi nín hẳn luôn.
Từ ngạc nhiên chuyển sang bực bội,nó nhìn 4 tên kia một cách hậm hực,rất muốn ăn tươi nuốt sống là đằng khác.
_Làm sao mọi người biết tôi ở đây? – Yuy gần như đang hét
Tiếng nhạc quá lớn,lấn át cả tiếng hét vang trời của Yuy.4 tên kia chắc chắn là Anna,Key,Minh Quân và Ryan…Họ nhìn Yuy lắc đầu.Chắc hẳn ai cũng đang nghĩ Yuy là người thích tự dấn thân vào nguy hiểm!
Rồi một giọng nói đầy uy lực vang lên:
_Yuy,cô rất đúng hẹn,rất có khí chất của một lãnh đạo đấy – Colddream nhìn nó cười man rợ
Nó cũng chẳng vừa,sau khi nghe cô ta nói xong nó rất muốn nôn ra ngay tại chỗ.Nhưng lại thôi,dù sao cũng nên giữ cho cô ta chút sĩ diện chứ.Khóe môi nó nhếch lên cười,tính chất của nụ cười này chính là muốn giết luôn đối phương…
_Cảm ơn nhé,xem ra cô cũng có tài trang trí quá ha.Con thuyền này rất huyền bí,có vẻ nguy hiểm nữa,đúng là chủ nào vật nấy mà…
Câu nói đó khiến những người khách kia ồ lên,còn Nhật Dạ thì tức tối vì không thể nói lại được.Nhưng cô ta cũng chẳng vừa gì,lập tức lấy lại phong độ:
_Mồm mép lắm.Nhưng tôi chẳng rảnh đôi co với cô,tôi mời cô tới đây là để thi đấu - ả nhìn 5 người họ
Khuôn mặt Colddream lộ rõ vẻ đắc thắng.Đúng là khó lòng mà thắng nổi cô ta,đây đâu phải đất nhà,mà cũng chẳng phải đất khách.Mà nơi đây là sào huyệt của bọn chúng.Ai dám đảm bảo rằng ở đây không có bẫy??????
10 con mắt quay sang nhìn nhau.Họ đang có vẻ bối rối,không biết cô ta tính giở trò gì đây?Không lẽ là đánh nhau?Nhưng đánh ở đâu?Trên thuyền à?
_Thi đấu cái gì?Đừng bảo là đánh nhau trên thuyền nhé? – Key lên tiếng hỏi
Nhật Dạ nhìn Key,khuôn mặt có chút biến sắc.Ả liền lấy lại vẻ mặt điềm tĩnh:
_Có gì thi nấy. – nói rất ngắn gọn
_Rất tốt.Cuối cùng cũng thi đấu rồi….Tôi còn tưởng cô mọc ra cái đuôi nai đấy – Yuy khinh khỉnh
_Đuôi nai?Cô cẩn thận cái miệng mình đi – Nhật Dạ phóng thẳng con dao nhỏ kế bên,nhưng may là Yuy né được
Lại một lần nữa nó nhếch miệng cười. Nó biết không nên khinh thường đối thủ nhưng xem ra nó nắm được điểm yếu của cô ta rồi…Khẽ nở nụ cười ma mị…
Ánh mắt của Nhật Dạ lướt qua chỗ Ryan,ả ta nhìn anh một cách thú vị.(chắc chưa thấy trai đẹp bao giờ)
Thấy cô ta nhìn mình,Ryan chẳng biểu hiện tí cảm xúc.Anh nhìn lại, đôi mắt xoáy thẳng vào tận tâm can cô ta.Nhưng để đoán được cô ta đang suy nghĩ gì quả là điều không dễ,phải mất vài phút quan sát thì Ryan mới đi đến kết luận được.
Nhật Dạ-cô ta đang muốn lôi kéo Ryan về phe cô ta.Đâu có dễ.Hình như cô ta chưa hay biết rằng Yuy và anh là hai anh em.Vậy thì có kịch hay để xem rồi…
Yuy chăm chú nhìn Nhật Dạ,cô ta đang nhìn Ryan…Đúng là hám trai.Nó cũng đã đoán ra âm mưu của Nhật Dạ.Hôm nay cô ta mời nó đến không phải để thi đấu mà là để dằn mặt.
RẦM
Hàng trăm con mắt đổ dồn về phía phát ra âm thanh đó.Một người con trai tuấn tú bước vào.Vẻ mặt kiêu ngạo,lạnh lùng,đôi mắt sâu thẳm,nhìn vào khiến cho người ta giống như đi lạc vào cõi âm.Hắn ta tiến vào khoang thuyền và đi đến chỗ Nhật Dạ.
Yuy,Ryan,Minh Quân,Anna và vô cùng ngạc nhiên,chỉ trừ Key.
Yuy chỉ tay về phía hắn,đôi môi khẽ nhếch lên rồi lại hạ xuống.Một nụ thoáng qua như gió,làm cho mọi người xung quanh lạnh cả sống lưng.
Nó đã đoán được phần nào về thân phận của tên kia và lí do để hiệu trưởng phải nể sợ hắn.Hắn chính là người của thế giới ngầm-Trần Nhật Thiên.
_A…Kevin! – Colddream cười toe toét vẫy chào Nhật Thiên
Vẫn khuôn mặt đó,sắc thái lạnh lùng đó nhưng lại nở trên môi một nụ cười.Trông hắn ta rạng rỡ hẳn…Yuy nghĩ thầm trong lòng,chắc hai người này thân nhau lắm.Sắp có kịch xem tiếp rồi.
Lẽ ra Key định đứng ngoài xem diễn biến sự việc nhưng sự xuất hiện của tên này khiến cho cậu có một cảm giác gì đó rất lạ.Đang định báo cho Yuy biết về con người Nhật Thiên thì Yuy đã tiến về phía Nhật Dạ và Kevin mất rồi.
Cậu lại phạm một sai lầm nữa rồi.Bây giờ mà chạy lên kéo nó xuống sẽ gây sự chú ý…Key đành khoanh tay đứng chờ thôi.
Minh Quân và Anna đang vô cùng sốc nhưng họ vẫn lấy lại phong độ,trên khuôn mặt là nét mặt vô cùng nghiêm nghị.Chỉ có Ryan là bình thản thôi,anh còn nở một nụ cười vô cùng khó hiểu…
Yuy bước đến gần hai người đó,để hắn không biết mình là ai,nó lấy ra cái hình xăm hoa thiên lí dán lên mặt.Lúc này không ai còn nhận ra nó là Yuy nữa,nếu như Anna và những kia không được giới thiệu trước thì chắc cũng chẳng biết đó là ai.
Colddream thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy hình xăm đó.Mặt cô ta sầm lại,mồ hôi túa ra,có vẻ sợ hãi,nhưng vẫn cố giữ vẻ ung dung của mình.Nhật Dạ khẽ siết tay Kevin.Cậu ta nhìn Nhật Dạ và Yuy với con mắt khó hiểu.
Yuy nhìn rõ sự thảm hại của cô ta,vì nó nắm được điểm yếu của ta.Nó cất tiếng cười,một nụ cười vô cùng thỏa mãn khi nhìn thấy sự sợ hãi của Nhật Dạ.
Tiếng cười đó khiến không ít người phải im lặng lắng nghe,chất chứa trong đó là sự đau đớn,tàn nhẫn và cảm xúc lâu ngày không được giải phóng…
Nhật Thiên nhìn Yuy chằm chằm,hắn cảm thấy người này rất quen,hình như đã gặp ở đâu đó rồi.Nghĩ mãi mà hắn không tài nào nhớ nổi.
_Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó,Trần Nhật Thiên – nó nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ tột cùng
_Cô là ai? – vẫn giữ khuôn mặt kiêu ngạo,lạnh lùng
_Đây là Yuy,người đứng đầu UA,chắc cậu cũng nghe danh cô ta rồi chứ? – Colddream lấy lại bình tĩnh
Yuy?Hắn vô cùng ngạc nhiên.Yuy là một cô gái có hình xăm hoa thiên lí trên gương mặt ư?Người đứng đầu UA nổi tiếng lại là một cô gái?Người mà Kevin tìm kiếm bao lâu nay chính là người này?
Những suy nghĩ chiếm lấy Nhật Thiên,khiến cậu không để ý đến diễn biến xung quanh nữa.Cũng may là Nhật Dạ nhận ra nên khẽ khều tay kéo Kevin trở lại hiện tại.
Lúc này Nhật Thiên để ý kĩ Yuy hơn.Có một khuôn mặt lạnh lùng,ánh mắt kiên quyết,sắc sảo và tàn nhẫn.Tuy nhiên,khuôn mặt đó vẫn không khiến người khác cảm thấy khó chịu,ngược lại,nó đem đến cảm giác bình yên….Có điều,Kevin vẫn không tài nào nhớ nỗi mình đã gặp cô gái này ở đâu…Dáng người đầy đặn,chuẩn từng centimet…..Quen lắm….
Bắt gặp ánh mắt của Nhật Thiên, nó nhếch môi cười.Hắn ta làm gì mà nhìn ghê thế không biết,mặc kệ,dù sao cũng chẳng thể nhận ra nó là ai…
_Cô có định thi thố với tôi không đây?Đừng nói mọc đuôi nai thật nhá? – nó trố mắt hỏi Nhật Dạ
_Thua chắc mà còn lớn lối - ả nguýt một cái rồi quay về phía mọi người nói lớn:_Bây giờ,Kevin sẽ là giám khảo,tôi và cô Yuy đây sẽ thi đấu với nhau.Mọi người hãy làm chứng nhé…
Thì ra là vậy,cô ta nghĩ mình sẽ là người chiến thắng nên mời những người có tiếng trong thế giới đêm đến để xem.Và đây là cơ hội để tổ chức của cha con họ vượt lên UA.
Vì đây là “hang ổ của cáo” nên nhất định nó phải cẩn thận.Loại người như cô ta không bao giờ chơi đúng luật.
Yuy nhìn về phía mấy người bạn của mình và gật đầu.
Cuộc thi bắt đầu……………………….
/63
|