Sau buổi tối đánh nhau đã đời,Yuy về nhà là liền leo lên giường ngủ một giấc ngon lành đến sáng…Nhưng không hiểu sao dạo này giấc ngủ của nó không được dài.Cứ vài tiếng là bị giật mình,sau đó lại ngủ tiếp…Liên tục 2 3 lần như vậy thì tới sáng.Dù sao như vậy cũng đỡ hơn là không ngủ…
Chính vì ngủ theo giấc như vậy mà nó dậy rất sớm…Yuy làm hẳn một bữa sáng với những món sở trường của mình… Căn nhà mới sớm đã rộn ràng vô cùng,lúc nào cũng có tiếng cười vang…Nhưng không hiểu sao dạo này Key cứ im lặng suốt,không thấy nói năng gì…Yuy hỏi Key cũng chẳng nói gì,chỉ cười rồi quay đi…Điều đó khiến ai ai cũng thắc mắc… Sáng hôm nay,Yuy và Anna bàn nhau làm cho tên này dẹp đi cái bản mặt đó,hai đứa chúng nó hì hà hì hục,hí ha hí hửng với nhau khiến cho ba tên con trai lắc đầu ngao ngán…
Lúc ngồi tại bàn ăn,nó và Anna ra sức tra tấn cái tên Key,làm đủ trò cho cậu ta tức điên lên mà chửi…Được như vậy thì chúng nó đã thành công.Khổ nỗi cái tên này rất cứng đầu,kiểu nào thì cũng chẳng chịu cáu lên,chỉ lạnh lùng như không có chuyện gì xảy ra…
_Xem ra Trương Hoàng Nguyên lạnh lùng đã xuất hiện sau những ngày mưa… - Ryan chọc Key
Kết thúc câu nói,Ryan nhận được một ánh nhìn vô cùng “thiện cảm” của tên bạn thân,xém chút nữa là té ghế :D
Sự lạnh lùng của tên Hoàng Nguyên này phải nói là rất tốt,vô cùng tốt,tốt ơi là tốt…Cậu ta đứng dậy và chẳng buồn ăn sáng.Bỏ lại sau đó là những con mắt nhìn nhau đầy thất vọng.Hai nhỏ tự hỏi là mình có làm gì quá đáng không mà cậu ta lại sử xự như vậy?
_Xem ra anh Key đang có triệu chứng của bệnh ghen! – Quân phán một câu khiến cho Anna nóng mặt
_Nhóc thì biết gì mà nói? – Anna đốp lại Quân
_Ây bà chị….Chị có chị Yuy mới được kêu em là nhóc thôi nhá,chúng ta chỉ chênh nhau 1 tuổi thôi nên đừng có mà lên mặt nha…. – Quân bốp chát
_Thôi cho con xin,ba má nói riết con chưa ăn được gì đây này….CÒN CÁI TÊN KHÔNG MUỐN ĂN KIA THÌ THÔI KỆ,ĐÓI TỰ KIẾM MÀ ĂN,ĐÂY KHÔNG HẦU – Yuy nói đủ to để Key nghe thấy…
Cậu ta thậm chí còn chẳng buồn nghe xem nó đang nói gì,cứ cắm đầu mà đi ra phòng khách, vắt chân lên ghế mà xem Tom & Jerry JJJJJJJJ….Khuôn mặt chẳng biểu lộ tí ti gì gọi là cảm xúc,chỉ thấy lạnh như tờ tiền…=)))))))))))))))))))))))))))))))
Nhưng câu nói của Minh Quân đã khiến cho tụi nó phải suy nghĩ một hồi lâu mà không động đũa…Cuối cùng cũng có người đi đến kết luận…
_Không thể!Anh Key như vậy thì làm gì yêu ai – câu nói đó của Quân khiến cho nó cười sặc sụa…Vì nếu hiểu theo nghĩa đen thì tên đó bị GAY…Cứ nghĩ tới đó là Yuy lại cười to ơi là to,khiến cho Anna phải lạy lục van xin vì thương cho cái màng nhĩ của những người còn lại…
Lúc đó nó mới để ý cái khuôn mặt ửng đỏ của Anna và rồi nó đã nhận ra….Mắt nó nheo lại,chăm chú theo dõi diễn biến sắc thái trên gương mặt của nhỏ bạn…Đó là biểu hiện của những người đang yêu.Khẳng định là như thế.
Yuy không cười to nữa mà chuyển sang cười mỉm…Không ngờ nhỏ Anna lại có tình cảm với cái tên điên đó.Thật là không thể đoán trước được điều gì.Tuy nhiên cũng chẳng có gì bất ngờ,vì ngay từ đầu nó đã cảm nhận được có cái gì đó ở Anna và Key…Nó thầm cầu mong cho hai người này thành đôi,không bị gặp trắc trở…
Ryan khẽ ho một tiếng,anh bắt đầu cầm đũa và ăn…Nó cũng bắt đầu,Quân cũng bắt đầu chỉ có Anna là thần mặt ra đó,khuôn mặt cứ ửng ửng trông thật xinh.
Nó gõ đũa lên đầu Anna khiến nhỏ hét lên vì giật mình…Đúng là người đang yêu thì sẽ bị điên….=)))))))))))) Bỏ qua câu chuyện tình giữa hai người họ.Tất cả đứng lên chuẩn bị đi học…Cả năm người cùng lên chiếc Limousine để đến trường.
Lúc nào cũng vậy,khi bước xuống cổng trường là hàng loạt học sinh nam,học sinh nữ vây quanh lấy họ.Toàn là nam thanh nữ tú,những gương mặt sáng láng của ngôi trường Hoàng Gia…
Nó và Anna hoàn toàn gương mẫu trong bộ đồng phục học sinh,nhưng ai cũng toát lên vẻ đẹp riêng biệt vốn có của mình.Tuy nhiên,Yuy lại chọn cách đeo cặp kính cận màu đen,chiếm gần nửa khuôn mặt,ra dáng mọt sách vô cùng,song cũng không che mất vẻ đẹp thanh thoát,bình yên phẳng lặng như hồ nước của nó...
Fan hâm mộ của ba chàng trai vô cùng đông.Họ tôn Ryan,Key và Minh Quân lên làm Hoàng Tử chứ không còn là Hotboy nữa rồi….
Những bước chân của Yuy dẫn đầu,nó mang phẩm chất vô cùng giống ba nuôi,lúc nào cũng toát lên khả năng lãnh đạo…Cứ vậy,nó bước đi,trong sự theo dõi của fan hâm mộ và cả một người đang đứng trên sân thượng nhìn xuống,hắn là ai thì chắc chắn mọi người đều biết…
Biết có người đang nhìn mình,Yuy ngước lên sân thượng thì bắt gặp tên Trần Nhật Thiên đang đứng trên đó.Hắn nhìn nó và nở một nụ cười đểu cáng,như muốn thách thức nó vậy. Để đáp lại sự chân thiện mĩ của tên Nhật Thiên,nó giơ tay làm tín hiệu câm cho hắn,dĩ nhiên thì người của những tổ chức bóng đêm đều phải biết tất cả các tín hiệu câm,cho nên hắn cũng sẽ dễ dàng hiểu từ “điên”mà nó gửi đến hắn…
Kết thúc tín hiệu,nó tặng hắn một nụ cười đểu miễn phí,nụ cười của nó tỏ rõ sự khinh thường đối với Thiên.Sau đó nó bước đi,để lại cho hắn một cơn tức không hề nhẹ…
Yuy bảo mọi người cứ về lớp trước còn nó và Anna thì chia nhau ra làm nhiệm vụ mà hiệu trưởng giao.Trường này rất giàu có,nên hội trưởng và hội phó đều có phòng riêng cho mình,chính vì vậy mà nó lúc nào cũng ở trong này học bài,tránh sự làm phiền của những tên phá đám…
Nhưng hôm nay,khi nó lên nhận nhiệm vụ thì có được một tin vô cùng sốt dẻo đó là có học sinh mới tiếp…………Nghe đâu lại là một học sinh nữ xinh đẹp giàu có tài năng,vân vân và vân vân…Nhiệm vụ của chúng nó chính là tổ chức buổi tiệc chào mừng học sinh mới này và cô ta sẽ là ứng cử viên cho đợt tranh cử chức hội trưởng và hội phó tiếp theo…
Thực ra thì hai đứa nó cũng chẳng ham làm hội trưởng,hội phó tí nào đâu,chỉ vì lúc đó hiệu trưởng ép buộc dữ quá nên phải chấp nhận làm.Bây giờ có ứng cử viên sáng giá rồi thì chúng nó sắp được thoát nạn….
Anna lên phòng phát thanh để thông báo cho toàn thể học sinh cùng chuẩn bị,còn Yuy thì về lớp triển khai kế hoạch cho mọi người….
Nghe tin sắp có hotgirl nữa khiến cho cả ngôi trường điên đảo lên,lớp nó cũng chẳng ngoại lệ và nó là người phải dẹp cái cơn điên đó đi…
_Trật tự….Đó là ứng cử viên cho đợt tranh cử sắp tới nên mọi người chuẩn bị thật chu đáo,đừng khinh suất,nếu uy tín của trường mà giảm sút thì các bạn biết hậu quả rồi đấy – giọng nó đều đều nhưng lại tỏa ra sự uy lực…
_Vậy là cô ta lại sắp bị hội trưởng Thiên Duyên giới thiệu theo cái cách vô cùng nhiệt tình ư? – Trần Nhật Thiên tiến vào lớp
Yuy nhìn hắn,không cười đểu,không làm gì cả…Ánh mắt xoáy sâu vào tận cùng của đôi mắt hắn ta,thứ mà nó nhận được chính là sự đau khổ và sự cô đơn…Nó chợt thấy thương cho con người này…
_Trịnh Ngọc Thiên Duyên…Cô gặp tôi một lát được không? – lần này thì vô cùng nhẹ nhàng…
Không hiểu sao nó lại gật đầu đồng ý nữa,làm cho Ryan phải trợn tròn đôi mắt vì ngạc nhiên,anh muốn ngăn cản nó nhưng mà biết làm sao đây,xung quanh anh và Key đã không còn khe hở…T_T
Cũng như lần trước,tại nơi mà nó nghĩ là lần đầu tiên gặp mặt,nơi bắt đầu những hiểu lầm,những bi kịch mà nó sắp gặp phải,hắn kéo nó lên sân thượng….
Những ngón tay của mình siết chặt đến nỗi bắt đầu buốt dần đi,đây là lần đầu tiên có tên con trai nắm tay nó kéo đi như vầy (trừ anh Thiên Bình ra) nên nó có cảm giác gì đó lạ lắm,một cảm giác nhói đau,nhưng nó không biết gọi tên như thế nào.Nó cứ để hắn kéo đi,cho dù đau,nhưng nó vẫn không giựt lại và hắn đã tự buông tay nó ra.
Xoa xoa mấy ngón tay bị hắn xiết chặt,nó thấy tay mình buốt buốt và rất lạnh,mặc dù nãy giờ bị hắn nắm…Có phải là do sự lạnh lùng của cả hai?
Cả hai đứng im một hồi lâu,cuối cùng nó là người lên tiếng trước:
_Tôi có nhiều việc lắm,nói gì thì nói đi,tôi không rãnh đứng đây đâu… - nó lạnh lùng nói
_Cô có biết ai tên là Yuy không? – Hắn không nhìn nó,ánh mắt hướng ra xa……
Nó chợt giật mình khi nghe hắn hỏi đến Yuy.Khiến nó nhớ đến chuyện tối hôm qua,hắn đã cho người đến quấy rối Hot Stuff,chẳng lẽ là để Yuy lộ mặt sao?Nghĩ đến đó thôi nó đã cảm thấy rối rắm lắm rồi...Nghĩ ra câu trả lời cho hắn thì chắc nổ luôn cái đầu….Nhưng rồi nó quyết định coi như không biết…
_Yuy?Là ai?Sao tôi biết được chứ! Từ nay về sau đừng có hỏi mấy câu không liên quan đến tôi nữa… - nó quay người bước đi
_ Vậy còn Trương Nguyệt Huyền Anh?– Nhật Thiên nói với theo…
Câu hỏi đó làm nó khựng lại…Khuôn mặt như đóng băng,những hình ảnh của Huyền Anh-người bạn thân thiết của nó lại hiện về…Nước mắt bắt đầu rơi…Nhưng nó không quay người lại,vẫn quay lưng với hắn,vì vậy mà hắn không biết nó đang khóc…
Đôi chân của nó bây giờ đã cứng hơn đá,nhấc lên vô cùng khó khăn.Đầu óc của đóng băng,không suy nghĩ được câu trả lời,vì bây giờ nó chỉ nhìn thấy Huyền Anh mà thôi……
_Tôi nhớ là đã nói cậu đừng bao giờ nhắc đến Trương Nguyệt Huyền Anh rồi mà…Vì vậy,tôi sẽ không trả lời cậu
Trong giọng nói của nó có pha lẫn sự run rẩy…Không phải run rẩy vì sợ hãi mà là vì đau lòng,cô bạn thân thiết nhất đã chết,và chết là vì nó.Chính vì vậy,nó không bao giờ dám đối mặt với 4 chữ Trương Nguyệt Huyền Anh…Và nó bỏ chạy…. Nhật Thiên cảm nhận được từng cảm xúc trong câu nói khi nãy của Thiên Duyên và cậu chắc chắn rằng,người con gái này chính là người cậu đang tìm kiếm,chỉ có điều,làm cho cô ấy lộ diện vô cùng khó khăn….
Khẽ mỉm cười với thành quả của mình hôm nay,Nhật Thiên vui mừng khi chắc chắn được phần nào rằng Thiên Duyên chính là Yuy…Mong rằng phán đoán đó không sai!
Nhưng bản thân Thiên không hề hay biết rằng,nó,đã khóc khi nhắc đến Huyền Anh mà chỉ nhận ra được cảm xúc ở trong câu nói đó…Khiến cho Thiên thích thú với cái tên Trịnh Ngọc Thiên Duyên hơn lúc nào hết…….Và nụ cười ma mãnh lại xuất hiện trên gương mặt đẹp trai…
Yuy sau khi từ sân thượng về thì xách cặp lên phòng riêng ngồi,nói chung là nó cúp tiết,đó là điều lạ lùng nhất từ trước đến nay vì hội trưởng Thiên Duyên chưa bao giờ cúp tiết…Điều đó khiến cho Ryan,Anna lo lắng còn tên Key thì chẳng biểu hiện tí cảm xúc nào.
Căn phòng của hội trưởng hầu như không ai được phép vào nếu như không được nó cho phép,vì trong đó có chứa rất nhiều hình ảnh của nó và Huyền Anh.Nó không để trong phòng mình ở nhà là vì không muốn bất kì ai biết thêm điều gì về Huyền Anh.Nhưng xem ra,trong ngôi trường này có tới 4 người biết về cô ấy:anh em họ Trần,Ryan và nó…….
Nơi đây là những kỉ niệm tươi đẹp,những nụ cười thoải mái,gương mặt vui vẻ,cả hai đều tràn đầy hạnh phúc…Nhìn những bức ảnh này khiến Yuy cảm thấy bình yên vô cùng.Song lại gợi cảm giác đau đớn,cảm giác như mình là người có tội…
Yuy tiến đến bàn làm việc,tại đó có một tấm hình mà nó vô cùng thích.Trong tấm hình là nụ cười hạnh phúc của hai đứa trẻ đang nắm tay nhau cùng ngồi trên đu quay.Nó còn nhớ rõ người chụp là Ryan,lúc đó anh ấy còn khen là hai đứa rất dễ thương….Nhưng lúc nào cũng là Huyền Anh dễ thương hơn,vì anh rất thích Huyền Anh,nói đúng hơn,Huyền Anh là vợ chưa cưới của Ryan…….
Nó và Huyền Anh là đôi bạn vô cùng thân thiết,hơn cả nó và Anna bây giờ…và cô ấy là người thứ hai yêu thương nó.Lúc nào cũng nhường bánh kẹo cho nó,che chở cho nó,chơi với nó trong khi nó hoàn toàn bị mọi người xa lánh,ngay cả cha mẹ ruột….
Câu nói cửa miệng của Huyền Anh bao giờ cũng là: “Huyền Anh sẽ không để họ đối xử tệ với Thiên Duyên đâu”…Lúc nó khóc,người dỗ dành cũng là Huyền Anh…
Cứ nghĩ đến chuyện vì mình mà Huyền Anh bị chết,nó lại muốn giết ngay cái kẻ đã ra tay làm hại cô ấy.Sự tàn nhẫn và lạnh lùng hiện tại của nó chính là vì Huyền Anh,nó muốn mình phải thẳng tay xử tội những kẻ đáng phải chết.Cho chúng chết từ từ,một cách đau đớn như cái cách mà chúng đối xử với người vô tội.Nhìn những hành động của chúng,nó chỉ muốn bẻ gãy tay chân chúng rồi ném cho chó tha đi……. Nhưng cho dù có làm thế nào thì người đã chết cũng đâu thể sống lại?Hơn nữa,kẻ giết hại Huyền Anh lại chính là người cha ruột đầy tội lỗi của nó.Mà không chỉ mình cô ấy,ông ta còn giết cả gia đình Huyền Anh,chỉ để chiếm được vị trí trên thế giới như bây giờ.Đối với ông ta thì quyền lực là trên hết,ngay cả đứa con gái ruột mà ông ta còn thẳng tay vứt bỏ nữa là…
Nhất định,sẽ có một ngày,ông ta phải trả giá cho những tội lỗi của mình,và nó sẽ là người tự tay xét xử ông ta.Sẽ không có chuyện nó nương tay…
Yuy mở ngăn kéo ra,trong đó là cả một kho kẹo,những viên kẹo mà ngày xưa Huyền Anh tặng cho nó.Nó đã cất kĩ càng và bảo quản rất tốt…Nhìn những viên kẹo này đủ để thấy tình cảm tốt đẹp giữa hai người…
Khóe mắt nó cay cay,nó không thể ngăn được nước mắt…Yuy đứng dậy và đi một vòng căn phòng và dừng lại tại một bức ảnh treo trên tường.Có ba đứa trẻ,hai gái một trai đang đứng bên nhau vui vẻ…Ai cũng cười rất tươi,gương mặt trẻ con không vướng bận,vậy mà giờ đây đều đã thay đổi…Ba người,giờ chỉ còn hai người…Nó rất sợ sẽ có người bỏ nó mà ra đi…
Trái tim Yuy như bị bóp chặt,như hàng ngàn con dao găm vào,đôi chân run run…Cảm giác chóng mặt xuất hiện...Yuy nhận thấy mình không thể đứng mãi ở nơi này,nó quyết định đem đốt toàn bộ hình ảnh liên quan đến Huyền Anh.Như vậy càng làm cho cuộc sống của nó bị rối ren,nó sẽ không đủ can đảm để tiếp tục…Vì Huyền Anh quá thánh thiện,gương mặt đó sẽ cản trở nó…Yuy sẽ coi như quá khứ đó không hề tồn tại.
Nó tháo toàn bộ hình trên tường xuống và cả tấm hình ở trên bàn đem đi đốt…Dù sao thì sắp tới cũng có hội trưởng mới rồi mà…
Yuy quyết tâm để quá khứ sang một bên,hiện tại và tương lai đang chờ nó.Nó nhất định sẽ chứng minh cho người cha ruột đó thấy và bắt ông ta trả giá cho việc làm của mình…Đồng thời đưa UA lên vị trị hàng đầu…Tập đoàn của ba nuôi sẽ là tập đoàn đứng đầu thế giới.
Nó quệt hết nước mắt và nở một nụ cười tự trấn an bản thân…
Đâu đó có một người luôn cầu mong cho nó được hạnh phúc,thành công,sự cố gắng của nó sẽ không uổng công…Đó là hẳn là người luôn yêu thương nó…Không ai khác chính là linh hồn người ba nuôi của nó………………………….
Chính vì ngủ theo giấc như vậy mà nó dậy rất sớm…Yuy làm hẳn một bữa sáng với những món sở trường của mình… Căn nhà mới sớm đã rộn ràng vô cùng,lúc nào cũng có tiếng cười vang…Nhưng không hiểu sao dạo này Key cứ im lặng suốt,không thấy nói năng gì…Yuy hỏi Key cũng chẳng nói gì,chỉ cười rồi quay đi…Điều đó khiến ai ai cũng thắc mắc… Sáng hôm nay,Yuy và Anna bàn nhau làm cho tên này dẹp đi cái bản mặt đó,hai đứa chúng nó hì hà hì hục,hí ha hí hửng với nhau khiến cho ba tên con trai lắc đầu ngao ngán…
Lúc ngồi tại bàn ăn,nó và Anna ra sức tra tấn cái tên Key,làm đủ trò cho cậu ta tức điên lên mà chửi…Được như vậy thì chúng nó đã thành công.Khổ nỗi cái tên này rất cứng đầu,kiểu nào thì cũng chẳng chịu cáu lên,chỉ lạnh lùng như không có chuyện gì xảy ra…
_Xem ra Trương Hoàng Nguyên lạnh lùng đã xuất hiện sau những ngày mưa… - Ryan chọc Key
Kết thúc câu nói,Ryan nhận được một ánh nhìn vô cùng “thiện cảm” của tên bạn thân,xém chút nữa là té ghế :D
Sự lạnh lùng của tên Hoàng Nguyên này phải nói là rất tốt,vô cùng tốt,tốt ơi là tốt…Cậu ta đứng dậy và chẳng buồn ăn sáng.Bỏ lại sau đó là những con mắt nhìn nhau đầy thất vọng.Hai nhỏ tự hỏi là mình có làm gì quá đáng không mà cậu ta lại sử xự như vậy?
_Xem ra anh Key đang có triệu chứng của bệnh ghen! – Quân phán một câu khiến cho Anna nóng mặt
_Nhóc thì biết gì mà nói? – Anna đốp lại Quân
_Ây bà chị….Chị có chị Yuy mới được kêu em là nhóc thôi nhá,chúng ta chỉ chênh nhau 1 tuổi thôi nên đừng có mà lên mặt nha…. – Quân bốp chát
_Thôi cho con xin,ba má nói riết con chưa ăn được gì đây này….CÒN CÁI TÊN KHÔNG MUỐN ĂN KIA THÌ THÔI KỆ,ĐÓI TỰ KIẾM MÀ ĂN,ĐÂY KHÔNG HẦU – Yuy nói đủ to để Key nghe thấy…
Cậu ta thậm chí còn chẳng buồn nghe xem nó đang nói gì,cứ cắm đầu mà đi ra phòng khách, vắt chân lên ghế mà xem Tom & Jerry JJJJJJJJ….Khuôn mặt chẳng biểu lộ tí ti gì gọi là cảm xúc,chỉ thấy lạnh như tờ tiền…=)))))))))))))))))))))))))))))))
Nhưng câu nói của Minh Quân đã khiến cho tụi nó phải suy nghĩ một hồi lâu mà không động đũa…Cuối cùng cũng có người đi đến kết luận…
_Không thể!Anh Key như vậy thì làm gì yêu ai – câu nói đó của Quân khiến cho nó cười sặc sụa…Vì nếu hiểu theo nghĩa đen thì tên đó bị GAY…Cứ nghĩ tới đó là Yuy lại cười to ơi là to,khiến cho Anna phải lạy lục van xin vì thương cho cái màng nhĩ của những người còn lại…
Lúc đó nó mới để ý cái khuôn mặt ửng đỏ của Anna và rồi nó đã nhận ra….Mắt nó nheo lại,chăm chú theo dõi diễn biến sắc thái trên gương mặt của nhỏ bạn…Đó là biểu hiện của những người đang yêu.Khẳng định là như thế.
Yuy không cười to nữa mà chuyển sang cười mỉm…Không ngờ nhỏ Anna lại có tình cảm với cái tên điên đó.Thật là không thể đoán trước được điều gì.Tuy nhiên cũng chẳng có gì bất ngờ,vì ngay từ đầu nó đã cảm nhận được có cái gì đó ở Anna và Key…Nó thầm cầu mong cho hai người này thành đôi,không bị gặp trắc trở…
Ryan khẽ ho một tiếng,anh bắt đầu cầm đũa và ăn…Nó cũng bắt đầu,Quân cũng bắt đầu chỉ có Anna là thần mặt ra đó,khuôn mặt cứ ửng ửng trông thật xinh.
Nó gõ đũa lên đầu Anna khiến nhỏ hét lên vì giật mình…Đúng là người đang yêu thì sẽ bị điên….=)))))))))))) Bỏ qua câu chuyện tình giữa hai người họ.Tất cả đứng lên chuẩn bị đi học…Cả năm người cùng lên chiếc Limousine để đến trường.
Lúc nào cũng vậy,khi bước xuống cổng trường là hàng loạt học sinh nam,học sinh nữ vây quanh lấy họ.Toàn là nam thanh nữ tú,những gương mặt sáng láng của ngôi trường Hoàng Gia…
Nó và Anna hoàn toàn gương mẫu trong bộ đồng phục học sinh,nhưng ai cũng toát lên vẻ đẹp riêng biệt vốn có của mình.Tuy nhiên,Yuy lại chọn cách đeo cặp kính cận màu đen,chiếm gần nửa khuôn mặt,ra dáng mọt sách vô cùng,song cũng không che mất vẻ đẹp thanh thoát,bình yên phẳng lặng như hồ nước của nó...
Fan hâm mộ của ba chàng trai vô cùng đông.Họ tôn Ryan,Key và Minh Quân lên làm Hoàng Tử chứ không còn là Hotboy nữa rồi….
Những bước chân của Yuy dẫn đầu,nó mang phẩm chất vô cùng giống ba nuôi,lúc nào cũng toát lên khả năng lãnh đạo…Cứ vậy,nó bước đi,trong sự theo dõi của fan hâm mộ và cả một người đang đứng trên sân thượng nhìn xuống,hắn là ai thì chắc chắn mọi người đều biết…
Biết có người đang nhìn mình,Yuy ngước lên sân thượng thì bắt gặp tên Trần Nhật Thiên đang đứng trên đó.Hắn nhìn nó và nở một nụ cười đểu cáng,như muốn thách thức nó vậy. Để đáp lại sự chân thiện mĩ của tên Nhật Thiên,nó giơ tay làm tín hiệu câm cho hắn,dĩ nhiên thì người của những tổ chức bóng đêm đều phải biết tất cả các tín hiệu câm,cho nên hắn cũng sẽ dễ dàng hiểu từ “điên”mà nó gửi đến hắn…
Kết thúc tín hiệu,nó tặng hắn một nụ cười đểu miễn phí,nụ cười của nó tỏ rõ sự khinh thường đối với Thiên.Sau đó nó bước đi,để lại cho hắn một cơn tức không hề nhẹ…
Yuy bảo mọi người cứ về lớp trước còn nó và Anna thì chia nhau ra làm nhiệm vụ mà hiệu trưởng giao.Trường này rất giàu có,nên hội trưởng và hội phó đều có phòng riêng cho mình,chính vì vậy mà nó lúc nào cũng ở trong này học bài,tránh sự làm phiền của những tên phá đám…
Nhưng hôm nay,khi nó lên nhận nhiệm vụ thì có được một tin vô cùng sốt dẻo đó là có học sinh mới tiếp…………Nghe đâu lại là một học sinh nữ xinh đẹp giàu có tài năng,vân vân và vân vân…Nhiệm vụ của chúng nó chính là tổ chức buổi tiệc chào mừng học sinh mới này và cô ta sẽ là ứng cử viên cho đợt tranh cử chức hội trưởng và hội phó tiếp theo…
Thực ra thì hai đứa nó cũng chẳng ham làm hội trưởng,hội phó tí nào đâu,chỉ vì lúc đó hiệu trưởng ép buộc dữ quá nên phải chấp nhận làm.Bây giờ có ứng cử viên sáng giá rồi thì chúng nó sắp được thoát nạn….
Anna lên phòng phát thanh để thông báo cho toàn thể học sinh cùng chuẩn bị,còn Yuy thì về lớp triển khai kế hoạch cho mọi người….
Nghe tin sắp có hotgirl nữa khiến cho cả ngôi trường điên đảo lên,lớp nó cũng chẳng ngoại lệ và nó là người phải dẹp cái cơn điên đó đi…
_Trật tự….Đó là ứng cử viên cho đợt tranh cử sắp tới nên mọi người chuẩn bị thật chu đáo,đừng khinh suất,nếu uy tín của trường mà giảm sút thì các bạn biết hậu quả rồi đấy – giọng nó đều đều nhưng lại tỏa ra sự uy lực…
_Vậy là cô ta lại sắp bị hội trưởng Thiên Duyên giới thiệu theo cái cách vô cùng nhiệt tình ư? – Trần Nhật Thiên tiến vào lớp
Yuy nhìn hắn,không cười đểu,không làm gì cả…Ánh mắt xoáy sâu vào tận cùng của đôi mắt hắn ta,thứ mà nó nhận được chính là sự đau khổ và sự cô đơn…Nó chợt thấy thương cho con người này…
_Trịnh Ngọc Thiên Duyên…Cô gặp tôi một lát được không? – lần này thì vô cùng nhẹ nhàng…
Không hiểu sao nó lại gật đầu đồng ý nữa,làm cho Ryan phải trợn tròn đôi mắt vì ngạc nhiên,anh muốn ngăn cản nó nhưng mà biết làm sao đây,xung quanh anh và Key đã không còn khe hở…T_T
Cũng như lần trước,tại nơi mà nó nghĩ là lần đầu tiên gặp mặt,nơi bắt đầu những hiểu lầm,những bi kịch mà nó sắp gặp phải,hắn kéo nó lên sân thượng….
Những ngón tay của mình siết chặt đến nỗi bắt đầu buốt dần đi,đây là lần đầu tiên có tên con trai nắm tay nó kéo đi như vầy (trừ anh Thiên Bình ra) nên nó có cảm giác gì đó lạ lắm,một cảm giác nhói đau,nhưng nó không biết gọi tên như thế nào.Nó cứ để hắn kéo đi,cho dù đau,nhưng nó vẫn không giựt lại và hắn đã tự buông tay nó ra.
Xoa xoa mấy ngón tay bị hắn xiết chặt,nó thấy tay mình buốt buốt và rất lạnh,mặc dù nãy giờ bị hắn nắm…Có phải là do sự lạnh lùng của cả hai?
Cả hai đứng im một hồi lâu,cuối cùng nó là người lên tiếng trước:
_Tôi có nhiều việc lắm,nói gì thì nói đi,tôi không rãnh đứng đây đâu… - nó lạnh lùng nói
_Cô có biết ai tên là Yuy không? – Hắn không nhìn nó,ánh mắt hướng ra xa……
Nó chợt giật mình khi nghe hắn hỏi đến Yuy.Khiến nó nhớ đến chuyện tối hôm qua,hắn đã cho người đến quấy rối Hot Stuff,chẳng lẽ là để Yuy lộ mặt sao?Nghĩ đến đó thôi nó đã cảm thấy rối rắm lắm rồi...Nghĩ ra câu trả lời cho hắn thì chắc nổ luôn cái đầu….Nhưng rồi nó quyết định coi như không biết…
_Yuy?Là ai?Sao tôi biết được chứ! Từ nay về sau đừng có hỏi mấy câu không liên quan đến tôi nữa… - nó quay người bước đi
_ Vậy còn Trương Nguyệt Huyền Anh?– Nhật Thiên nói với theo…
Câu hỏi đó làm nó khựng lại…Khuôn mặt như đóng băng,những hình ảnh của Huyền Anh-người bạn thân thiết của nó lại hiện về…Nước mắt bắt đầu rơi…Nhưng nó không quay người lại,vẫn quay lưng với hắn,vì vậy mà hắn không biết nó đang khóc…
Đôi chân của nó bây giờ đã cứng hơn đá,nhấc lên vô cùng khó khăn.Đầu óc của đóng băng,không suy nghĩ được câu trả lời,vì bây giờ nó chỉ nhìn thấy Huyền Anh mà thôi……
_Tôi nhớ là đã nói cậu đừng bao giờ nhắc đến Trương Nguyệt Huyền Anh rồi mà…Vì vậy,tôi sẽ không trả lời cậu
Trong giọng nói của nó có pha lẫn sự run rẩy…Không phải run rẩy vì sợ hãi mà là vì đau lòng,cô bạn thân thiết nhất đã chết,và chết là vì nó.Chính vì vậy,nó không bao giờ dám đối mặt với 4 chữ Trương Nguyệt Huyền Anh…Và nó bỏ chạy…. Nhật Thiên cảm nhận được từng cảm xúc trong câu nói khi nãy của Thiên Duyên và cậu chắc chắn rằng,người con gái này chính là người cậu đang tìm kiếm,chỉ có điều,làm cho cô ấy lộ diện vô cùng khó khăn….
Khẽ mỉm cười với thành quả của mình hôm nay,Nhật Thiên vui mừng khi chắc chắn được phần nào rằng Thiên Duyên chính là Yuy…Mong rằng phán đoán đó không sai!
Nhưng bản thân Thiên không hề hay biết rằng,nó,đã khóc khi nhắc đến Huyền Anh mà chỉ nhận ra được cảm xúc ở trong câu nói đó…Khiến cho Thiên thích thú với cái tên Trịnh Ngọc Thiên Duyên hơn lúc nào hết…….Và nụ cười ma mãnh lại xuất hiện trên gương mặt đẹp trai…
Yuy sau khi từ sân thượng về thì xách cặp lên phòng riêng ngồi,nói chung là nó cúp tiết,đó là điều lạ lùng nhất từ trước đến nay vì hội trưởng Thiên Duyên chưa bao giờ cúp tiết…Điều đó khiến cho Ryan,Anna lo lắng còn tên Key thì chẳng biểu hiện tí cảm xúc nào.
Căn phòng của hội trưởng hầu như không ai được phép vào nếu như không được nó cho phép,vì trong đó có chứa rất nhiều hình ảnh của nó và Huyền Anh.Nó không để trong phòng mình ở nhà là vì không muốn bất kì ai biết thêm điều gì về Huyền Anh.Nhưng xem ra,trong ngôi trường này có tới 4 người biết về cô ấy:anh em họ Trần,Ryan và nó…….
Nơi đây là những kỉ niệm tươi đẹp,những nụ cười thoải mái,gương mặt vui vẻ,cả hai đều tràn đầy hạnh phúc…Nhìn những bức ảnh này khiến Yuy cảm thấy bình yên vô cùng.Song lại gợi cảm giác đau đớn,cảm giác như mình là người có tội…
Yuy tiến đến bàn làm việc,tại đó có một tấm hình mà nó vô cùng thích.Trong tấm hình là nụ cười hạnh phúc của hai đứa trẻ đang nắm tay nhau cùng ngồi trên đu quay.Nó còn nhớ rõ người chụp là Ryan,lúc đó anh ấy còn khen là hai đứa rất dễ thương….Nhưng lúc nào cũng là Huyền Anh dễ thương hơn,vì anh rất thích Huyền Anh,nói đúng hơn,Huyền Anh là vợ chưa cưới của Ryan…….
Nó và Huyền Anh là đôi bạn vô cùng thân thiết,hơn cả nó và Anna bây giờ…và cô ấy là người thứ hai yêu thương nó.Lúc nào cũng nhường bánh kẹo cho nó,che chở cho nó,chơi với nó trong khi nó hoàn toàn bị mọi người xa lánh,ngay cả cha mẹ ruột….
Câu nói cửa miệng của Huyền Anh bao giờ cũng là: “Huyền Anh sẽ không để họ đối xử tệ với Thiên Duyên đâu”…Lúc nó khóc,người dỗ dành cũng là Huyền Anh…
Cứ nghĩ đến chuyện vì mình mà Huyền Anh bị chết,nó lại muốn giết ngay cái kẻ đã ra tay làm hại cô ấy.Sự tàn nhẫn và lạnh lùng hiện tại của nó chính là vì Huyền Anh,nó muốn mình phải thẳng tay xử tội những kẻ đáng phải chết.Cho chúng chết từ từ,một cách đau đớn như cái cách mà chúng đối xử với người vô tội.Nhìn những hành động của chúng,nó chỉ muốn bẻ gãy tay chân chúng rồi ném cho chó tha đi……. Nhưng cho dù có làm thế nào thì người đã chết cũng đâu thể sống lại?Hơn nữa,kẻ giết hại Huyền Anh lại chính là người cha ruột đầy tội lỗi của nó.Mà không chỉ mình cô ấy,ông ta còn giết cả gia đình Huyền Anh,chỉ để chiếm được vị trí trên thế giới như bây giờ.Đối với ông ta thì quyền lực là trên hết,ngay cả đứa con gái ruột mà ông ta còn thẳng tay vứt bỏ nữa là…
Nhất định,sẽ có một ngày,ông ta phải trả giá cho những tội lỗi của mình,và nó sẽ là người tự tay xét xử ông ta.Sẽ không có chuyện nó nương tay…
Yuy mở ngăn kéo ra,trong đó là cả một kho kẹo,những viên kẹo mà ngày xưa Huyền Anh tặng cho nó.Nó đã cất kĩ càng và bảo quản rất tốt…Nhìn những viên kẹo này đủ để thấy tình cảm tốt đẹp giữa hai người…
Khóe mắt nó cay cay,nó không thể ngăn được nước mắt…Yuy đứng dậy và đi một vòng căn phòng và dừng lại tại một bức ảnh treo trên tường.Có ba đứa trẻ,hai gái một trai đang đứng bên nhau vui vẻ…Ai cũng cười rất tươi,gương mặt trẻ con không vướng bận,vậy mà giờ đây đều đã thay đổi…Ba người,giờ chỉ còn hai người…Nó rất sợ sẽ có người bỏ nó mà ra đi…
Trái tim Yuy như bị bóp chặt,như hàng ngàn con dao găm vào,đôi chân run run…Cảm giác chóng mặt xuất hiện...Yuy nhận thấy mình không thể đứng mãi ở nơi này,nó quyết định đem đốt toàn bộ hình ảnh liên quan đến Huyền Anh.Như vậy càng làm cho cuộc sống của nó bị rối ren,nó sẽ không đủ can đảm để tiếp tục…Vì Huyền Anh quá thánh thiện,gương mặt đó sẽ cản trở nó…Yuy sẽ coi như quá khứ đó không hề tồn tại.
Nó tháo toàn bộ hình trên tường xuống và cả tấm hình ở trên bàn đem đi đốt…Dù sao thì sắp tới cũng có hội trưởng mới rồi mà…
Yuy quyết tâm để quá khứ sang một bên,hiện tại và tương lai đang chờ nó.Nó nhất định sẽ chứng minh cho người cha ruột đó thấy và bắt ông ta trả giá cho việc làm của mình…Đồng thời đưa UA lên vị trị hàng đầu…Tập đoàn của ba nuôi sẽ là tập đoàn đứng đầu thế giới.
Nó quệt hết nước mắt và nở một nụ cười tự trấn an bản thân…
Đâu đó có một người luôn cầu mong cho nó được hạnh phúc,thành công,sự cố gắng của nó sẽ không uổng công…Đó là hẳn là người luôn yêu thương nó…Không ai khác chính là linh hồn người ba nuôi của nó………………………….
/63
|