Bán Cho Tôi Một Trái Tim Bằng Nước

Chương 39: Thương tích trong lòng

/63


Chiếc Ferrari đỗ ngay trước cổng biệt thự của nó, lần này không đơn giản thật rồi, căn biệt thự to lớn từ trong và ngoài đều là người UA canh gác, đến một con ruồi cũng khó mà lọt vào.

Kể từ hôm nay, Hắc – Bạch chính thức tuyên chiến với nhau, chiến ra mặt, không phải chiến ngầm nữa. Căn biệt thự này từ nay muốn ra sẽ chính thức được mọi người trong thế giới ngầm biết đến, với tư cách là dinh thự Lý Gia – một gia tộc mạnh mẽ trong Hắc Bang.

Bọn họ bước vào bên trong, phải nói đâu đâu cũng có người canh chừng, thật không đơn giản. Lúc này thì Kevin đã hiểu vì sao Yuy lại phải để Vick ở lại rồi. Bởi nếu Yuy có chuyện thì UA sẽ không có ai gánh vác, không có ai bảo vệ, đề phòng trước vẫn tốt. Và lần này Yuy đã rất sáng suốt.

Trong phòng khách, Vick đang ngồi đợi họ. Lần này thì chẳng ai xem anh là phụ tá của Yuy, trông anh lạnh lùng, đáng sợ còn hơn những lần Yuy nổi giận. Đúng là chủ nhân thứ hai của UA.

Trông Vick vô cùng lạnh lùng, mặt anh không một chút cảm xúc, thấy ba người họ thoát thân anh cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên, còn có chút khinh bỉ:

_Giao cho mấy anh nên giờ mọi chuyện thành ra như vậy đây. Không ai nghi ngờ Ryan, đúng là một cái bẫy quá hoàn hảo. – Vick ngồi nói tỉnh bơ.

_Yuy sao rồi? – Kevin và Night đồng loạt hỏi.

_Đạn còn cách tim 2mm. Quá kiệt sức, suýt chết, hoảng loạn, tổn thương, đang hôn mê! – Lúc này Vick nhìn thấy Nhật Dạ đang yên vị trên tấm lưng của Kevin còn Night thì bê bết máu ở chân.

Vick ra lệnh cho thuộc hạ giam Hoàng Nhật Dạ lại để Yuy xử lí, còn Night thì phải mau chóng lấy đạn ra. Bây giờ căn nhà này không còn bình thường nữa rồi, tất cả mọi thứ ở đây đều đầy đủ, không như trước đây. Thì ra biệt thự này không chỉ có như Kevin từng thấy, mà nó còn to lớn gấp 5 lần mà hắn tưởng tượng, Vick đã bố trí mọi thứ tốt nhất để có thể bảo vệ UA, bảo vệ Yuy.

_Nhưng chuyện là như thế nào? – Kevin hơi lo lắng.

_Tôi nhận được tin nhắn của Ryan, anh ta đưa địa chỉ và tôi lập tức tới đó. Vừa kịp lúc Yuy bị bọn người Trịnh Gia truy sát, may mắn là còn kịp. – thì ra chủ nhân của chiếc Lamborgini là Vick.

_Tại sao anh ta làm vậy? – Kevin lại hỏi tiếp.

_Câu này nên để đến lúc Trịnh Gia tận số rồi hỏi. Từ hôm nay Hắc – Bạch tuyên chiến với nhau, phải hết sức đề phòng, bây giờ đã không còn là chuyện của riêng ai nữa rồi. – Vick nói đều đều, khuôn mặt vẫn lạnh như tiền nhưng lời nói có chút mỉa mai.

_Tôi muốn thăm Yuy. – hắn nói, trông rất lo lắng.

_Nhớ lời tôi nói không? Anh vẫn không hiểu sao? – Vick nhếch môi

_Anh có tình cảm với cô ta? – Kevin hơi ngạc nhiên, nhưng từ lâu hắn đã cảm thấy có gì đó giữa hai người này rồi.

Nhưng Vick không trả lời, chỉ dẫn hắn ta lên phòng Yuy. Từ bây giờ, đây là Lý Gia, không còn là nhà riêng của nó, hắn cũng chẳng có tư cách để tự ý lên phòng nó nữa. Lại càng có lỗi hơn khi đưa nó vào tình trạng này, lẽ ra phải lưu ý hai tên Key và Ryan hơn, lẽ ra khi Key đột nhiên biến mất hắn phải nghi ngờ...

Mọi thứ trở nên rắc rối hơn rất nhiều, và đáng lẽ, hôm trước hắn nên để nó giết chết Nhật Dạ. Hôm đó, có lẽ hắn vẫn còn áy náy với Nhật Dạ, nhưng hoàn toàn không phải tình yêu, chỉ là vì tình bạn.Hôm nay, hắn lại nhận ra một điều, Nhật Dạ không phải là bạn, nó mới chính là bạn của hắn. Tuy hôm nay bị như vậy, Yuy không thể giúp được gì cho hắn nhưng chính bản thân nó cũng đã bị thương đến suýt chết rồi…Càng nghĩ hắn càng cảm thấy mình rất vô dụng. Nếu như hôm nay không có Vick thì có lẽ mạng sống của Yuy đã không còn, điều đó sẽ khiến hắn đau khổ.

Yuy hôn mê bất tỉnh, gương mặt xinh đẹp hằng ngày đã trở nên xanh xao, không còn chút sức sống. Khi hôn mê hình như đang mơ thấy ác mộng, nó liên tục toát mồ hôi, tay chân múa loạn xạ theo vô thức.

Vick lập tức đến bên giường nó, ngồi xuống cạnh nó, còn hắn chỉ đứng nhìn.

Đột nhiên có tiếng thét, một tiếng thét xe toạc màn đêm…

_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...ĐỪNG- là tiếng hét của của Yuy.

Nó choàng tỉnh, gương mặt hoảng loạn, mồ hôi nhễ nhại,nó túm chặt lấy tay Vick…

_Ba…Ba… - nó liên tục nhắc đến ba

_Bình tĩnh đi… - Kevin tiến lại gần.

_Tôi mơ thấy cảnh của 6 năm trước. Mơ thấy ba về cứu mình…Nhưng thật đáng sợ, bọn chúng giết chết ông ấy… - Nó kể về giấc mơ của mình.

_Ai cơ? – Vick và Kevin đồng loạt lên tiếng…

_Trịnh Hồng Minh. Chính ông ta, trong mơ, ba đã nói như vậy… - Yuy rơi nước mắt, nhìn nó lúc này thật dễ thương, trông giống một con mèo ngoan ngoãn.

_Anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra? – Vick lạnh lùng với nó.

Anh không biết rằng mình có đủ sức chịu thay nó những chuyện này không, có thể trả thù cho nó không. Nhưng nhìn Yuy, trong lòng anh cảm thấy thật lạnh lẽo, tối tăm. Anh đã yêu nó, từ rất lâu rồi. Và cho dù, có chuyện xảy ra đi nữa, có phải hi sinh hạnh phúc của bản thân thì anh cũng sẽ để nó có được hạnh phúc, có được sự yêu thương mà nó đáng có, sẽ cố hết sức có thể.

Yuy nhắc đến chuyện mình không phải con ruột của Trịnh Hồng Minh và mẹ của nó đã dùng mạng nó thay thế cho đứa em gái sau này mà không một chút thương xót, rồi người anh tưởng chừng thân thiết lại phản bội để đưa nó vào bẫy…Tất cả những chuyện này đều ngoài sức tưởng tượng của một con người, hơn nữa đây chỉ là một cô gái…Tất cả những con người đó sẽ phải trả một cái giá xứng đáng hơn bao giờ hết.

Kevin lặng im nghe Yuy tường thuật, so với nỗi thống khổ của quá khứ mà hắn đang chịu cũng có phần giống nhau. Nhưng hắn đã chấm dứt chuyện đó lâu rồi, bây giờ trong lòng chỉ tồn tại lại những vết sẹo mà thôi. Đối với hắn, chuyện đó có thể chấm dứt nhưng với nó thì rất khó. Người nó đang phải đối đầu là người đã sinh ra nó.

_Cô định sẽ làm gì tiếp theo? – đột nhiên hắn lên tiếng.

_Chỉ cần Hắc Bang liên kết, nhất định sẽ lật đổ Bạch Bang. – Nó nói chắc chắn, vẻ mặt không còn mệt mỏi như trước nữa.

_Có tin tốt cho em đấy. Nhật Dạ đang nằm trong tay chúng ta, tùy em làm gì thì làm. Lần này Kevin và Anna chắc không còn phản đối chứ? – Vick đang cảm thấy không được thoải mái lắm, vì sau mọi chuyện anh cũng chỉ là người đang đứng phía sau giúp nó thôi. Anh sẽ giúp nó giải quyết chuyện lần này với tư cách là chủ nhân thứ hai của UA sau đó quay lại Mĩ vì Minh Quân cũng sắp tỉnh lại. Di Lăng Quái Nhân đang chữa trị cho cậu ấy, còn Anna hiện đang ở cạnh chăm sóc.

_Lần này tôi sẽ không cản hay gì cả, đó là quyền của cô. Anna chắc chắn sẽ hiểu thôi. Cô nhóc không phải là người không hiểu chuyện đâu. – nói rồi hắn bỏ ra ngoài, chỉ còn lại Vick và nó.

Hoàn cảnh này giống hệt 6 năm trước, Vick rất lạnh lùng với Yuy.

Khi đó, một con nhỏ cứ đeo bám một cậu nhóc, suốt ngày đòi cậu ta chỉ mình dùng kiếm. Nhưng cậu nhóc rất ít nói, thậm chí là không thèm để ý đến cô bé. Nhưng vì cô bé rất chân thành, ở nơi đó không làm bạn cùng ai, không quan tâm ai, chỉ quan tâm cậu nhóc, cũng bởi cả hai có hoàn cảnh vô cùng giống nhau, đều bị gia đình vứt bỏ.

Vì sao cậu nhóc đó không quan tâm đến cô bé ấy ư? Đó là vì sợ một ngày mình sẽ lại phải rời xa người mà mình yêu thương. Người ta sẽ nói cậu yếu đuối! Nhưng không phải yếu đuối, mà đó là sự tổn thương mạnh mẽ, con người thường tránh xa những gì đã từng khiến mình tổn thương!

Nhưng rồi thì sao? Sau khi người cuối cùng quan tâm đến cô bé bị ám sát, chỉ còn cô bé bơ vơ với một cậu em trai. Kì lạ rằng sau mất mát đó, chính là sự quyết tâm, sự thay đổi đến kinh ngạc, cô bé thường ngày theo đuôi cậu đã trở nên tàn nhẫn, mạnh mẽ vô cùng. Điều đó khiến cậu thay đổi suy nghĩ, khiến cậu quyết tâm dạy cho cô những gì mình được học. Thời gian về sau, cả hai gắn bó vô cùng thân thiết, cô bé ấy cũng đã làm cho người người nể phục. Nhưng sau đó, cũng chính cô bé đó bỏ rơi cậu, một mình quay về trả thù.

Vick biết mình cần gì và phải làm gì, lần này đi cùng nó cũng chỉ có ý định giúp nó hết sức có thể, dù sao, nếu nó không đẩy anh ra xa kế hoạch thì bây giờ cả hai cũng chẳng còn mạng. Nó đã đúng khi làm vậy. Anh không trách nó, chỉ là biết mình phải làm gì, mối quan hệ giữa cả hai là gì, sợi dây gắn kết chỉ đơn giản là hoàn cảnh tương đồng, ngoài ra không còn bất cứ thứ tình cảm nào khác.

Cả hai im lặng hồi lâu, anh định ra ngoài để Yuy nghỉ ngơi, đột nhiên nó lên tiếng:

_Bức thư đó, anh đã đọc chưa?

_Quan trọng không em? – Vick hỏi lại, gương mặt bình thản có phần đau khổ.

_Không… - Nó nhắm mắt, giả vờ ngủ.

_Vậy anh ra ngoài, em nghỉ ngơi đi…- Vick không trả lời là mình đã đọc hay chưa, sau đó đóng cửa ra ngoài.

Thật ra, bức thư đó chính là những lời nó muốn nói với anh. Nếu như hôm đó không thể trở về gặp anh, thì bức thư sẽ thay nó nói lên tất cả. Nhưng anh đọc cũng được, không đọc cũng được, đợi sau này mọi chuyện xong xuôi nó nhất định sẽ đích thân nói với anh.

/63

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status