- Làm ơn đi…Đừng theo……tớ nữa!!!!!!- Thủy bực dọc khẽ quát .
Đã một tuần rồi , một tuần qua Lê Hồng Nhung liên tục bám lấy cô đòi làm bạn , ngay cả bây giờ cô phải lau bóng cô bạn cũng làm theo , lại còn không ngừng lải nhải . Đúng là điên đầu mà !!!
- Cậu đồng ý làm bạn tớ đi , tớ sẽ không theo cậu nữa !!- Nhung cam đoan .
- Phải nhác lại bao nhiêu lần với cậu nữa đây , tớ-không-cần-bạn . Càng không muốn kết bạn !!
- Tớ mặc kệ - Nhung bĩu môi .
- Hey , honey , tại sao dạo này cậu cứ dính lấy Lọ Lem thế ???- Diễn từ đâu xuất hiện , khoác vai Nhung cười ngọt ngào .
- Haiz…..tớ muốn kết bạn với Lọ Lem mà cậu ấy không chịu …Đau lòng quá đi!!!!!
- Không phải chứ , honey đừng buồn nha , tớ sẽ đâu lòng lắm nha !!!! Tớ sẽ giúp đỡ mà ….
- Thật không ??
- Đương nhiên là thật rồi , vì honey tớ sẽ làm tất cả !!!
- You are very wonderful .
- Nothing, because you're a beautiful girl in my heart.
Hai người cười nói , tán tỉnh nhau một lát mới nhớ tới Thủy , khi quay đầu lại thì cô bạn đã chuồn từ bao giờ . Có điên mà ở lại xem người ta tán tỉnh nhau , sến thấy ớn ……..
- Tất cả là tại cậu đó , Lọ Lem đi mất rồi !! Đáng ghét !!- Nhung đẩy Diễn gọn lại một bên , vội đi tìm cô .
Diễn đứng ngẩn người , gãi đầu , cậu làm gì sai rồi sao ????
Ngày mai đến phiên Thủy , Vũ và Phong làm trực nhật nên cuối giờ tan học phải ở lại quét lớp trước . Đừng mong 2 tên ác ma kia phụ giúp gì , chỉ có mình Thủy ở lại lủi thủi làm vệ sinh . Đương nhiên ở góc lớp còn có thêm Hồng Nhung líu lo buôn chuyện .
- Cậu nói liên tục không thấy mệt sao ???
- Tớ không sao !!!
- Nhưng tớ thì có sao !!!- Thủy ném cây chổi trong tay đi - Cậu thật là phiền !!!
Nói rồi cô bỏ đi , đừng trách Thủy độc miệng . Cô không thể kết bạn , mẹ cô mà biết thì không hay chút nào . Xem Nhung cũng là một nữ sinh đáng yêu , tốt bụng và thẳng thắn , yêu ghét rõ dàng nên Thủy phá lệ , bảo vệ một lần vậy .
Sáng hôm sau cô đi học sớm , cố làm nốt công việc trực nhật đang dở ngày hôm qua , thật không ngờ mọi việc đã xong . Lớp đã được quát dọn sạch sẽ , giẻ lau bảng đã giặt , cửa kính đã lau . Thủy nhún vai , chắc do Hồng Nhung làm , sao cũng được , tối qua ngủ muộn , sáng lại phải dạy sớm , thật mệt…….Cô bực dọc ngồi vào bàn , gục mặt ngủ ngon lành , dù sao cũng còn sớm , đã ai đến lớp đâu , cứ ngủ đã , tính sau .
Chính vì cái tật ham ngủ đó mà tai họa lại tiếp cận Thủy . Tiếng chuông báo vào học đã vang lên mà cô vẫn còn đang trò chuyện say sưa cùng Chu Công , thầy giáo chủ nhiệm đến cũng không biết .
- Trò Thủy ……Trò Thủy…….
Thầy giáo gõ bàn quát lớn . Cả lớp thích thú , hả hê nhìn người gặp họa là cô . Thế nhưng mặc cho ai gọi , cô vẫn ôm mộng ngủ ngon lành .
Thiên Vũ buồn cười nhìn cô bé bên cạnh ngủ ngon alnhf mặc kệ tiếng ồn . Hoa ra ngoài cái tài viết nhật ký không giống ai kia , cô còn cái tật ham ngủ . Thần Phong bị tiếng quát của thầy làm giật mình tỉnh ngủ , bực dọc trừng mắt nhìn thủ phạm là cô . Tại sao cậu bị đánh thức mà cô vẫn ngủ được ??/ Chết tiệt !!!!Thần Phong không chút nương tay mà kéo bím tóc của Thủy khá mạnh .
- Á…….Đau !!! - Cuối cùng cô cũng có chút động tĩnh .
- Cuối cùng cô cũng chịu dậy rồi đó hả con heo lười !!- Thần phong đắc ý nói , lại còn ngồi rung đùi vênh mặt .
- Cậu mới là con heo lười , cả nhà cậu là con heo ấy - Thủy quát lên , xong mới gật mình che miệng lại .
Thôi xong rồi , Thủy hối hận muốn chết , sao bản thân lại có thể mắc lỗi như vậy chứ , bao nhiêu con mắt đang nhìn mình …..
- Ơ…….- mặt Thủy đỏ bừng - Tớ đang mộng du , tớ không biết gì cả , đang mộng du……
Cô xấu hổ gục mặt xuống bàn , lẩm bẩm tự thôi niên mình . Đời cô chưa bao giờ xấu hổ vậy . Lúc này mà có cái hố để cô chui xuống thì tốt biết mấy .
- Cái con heo chết tiệt kia !- Thần phong sau 3 giây ngạc nhiên thì hoàn hồn , tức giận rống lên , tiếp tục kéo bím tóc Thủy .
- Á…..đau tớ ……….thả ra nào !!!!-Cô kêu oai oái . Đôi mắt to tròn tràn ngập nước mắt , đáng thương hề hề .
- Phong , cậu làm cái gì thế hả , mau thả ra , cậu quá đáng rồi đó - Hồng nhung như gà mẹ bảo vệ gà con , nhảy ra can thiệp , giúp Thủy thoát khỏi ma trảo của ác ma .
- Quá đáng ??? Rõ dàng cô ta muốn chết mới dám chửi tớ !!- Thần phong trừng mắt .
- Cũng chỉ là một câu mắng, có chết người đâu - nhung bất mãn .
- Honey mau tránh ra đi , đừng xen vào việc này , Lọ Lem đâu cần cậu bảo vệ đâu !!!!!- Diễn định kéo Hồng nhung lại nhưng cô không chịu .
- Chuyện của tớ mặc kệ tớ - Nhung nạt Diễn .
- Nghe này Phong , Thủy là bạn của tớ , yêu cầu cậu từ nay “ chiếc cố “ thêm - Tiểu Long thân thiết khoác vai Thủy giới thiệu , nhấn mạnh từ “ chiếu cố “.
Không chỉ cả lớp tròn mắt kinh ngạc mà ngay cả Phong , Diễn , Nhung , thậm chí là ngay cả Vũ cũng đều giật mình . Tiểu Long rất khó kết bạn , lại càng không thích có bạn khác giới ( hồng nhung là ngoại lệ duy nhât ) . Bởi vì cơ hồ cuộc sống của cậu luôn đi đôi với nắm đấm , vì thế nên cậu không thích những người yếu đuối , nhất là nữ sinh .
Xen lẫn trong đám bạn cùng lớp , một nữ sinh thuộc phe đen tên Quỳnh nghiến răng ken két . Cô là hội trưởng fan hâm mộ của Tiên Vũ nhưng cũng là fan cuồng của Tiểu Long . Không ai có thể cướp một trong hai cậu ấy từ tay cô ta . Ngất là một con nhỏ xấu xí , mập mạp và nghèo túng mới đến thì càng không thể .
Mặc cho Tiểu Long đang giúp mình , Thủy ghét bỏ gỡ tay của cậu trên vai cô xuồng , lạnh lùng nói :
- Không phiền Thần Phong chiếu cố , mình không phải trẻ con , có thể tự lo cho bản thân . Tiểu Long cứ thích nói đùa , bọn mình không hề quen nhau , sao làm bạn được !!!!
- Vậy thì tôi xử cô được rồi !!- Chớp lấy thời cơ , Thần phong bẻ tay răng rắc , lấy khí thế sét đánh , túm cổ áo Thủy lôi đi mất dạng .
- Cứu mạng ……….Cứu tôi với ……….Cứu mạng a…….a…..a……..- Chỉ còn tiếng kêu tham rthieets hòa lẫn trong gió , còn người đã mất dạng .
- Mau đi cứu người !!!- Nhung cùng Long mỗi người chạy một hướng , thực hiện nhiệm vụ giải cứu con tin .
Ở dưới gầm bàn giáo viên , thầy chủ nhiệm run rẩy vì sát khí ban nãy đám học sinh tỏa ra “ Bao giờ mình mới được nghỉ hưu đây , lũ học trò thật đáng sợ~~~~”
Lúc này Thần Phong đã lôi áo Thủy kéo cô lên sân thượng . Cậu ta tựa lưng vào cửa sân thượng , nhếch mép đắc ý nhìn con rùa đang rụt đầu là cô .
- Tớ ….Tớ xin lỗi mà !!!!! - Thủy cúi đầu , che giấu sự bất mãn “ Cũng chỉ có một câu nói thôi mà cứ làm như……”
Cô cúi đầu thấp đến nỗi không thể thấp hơn nữa , không phải vì cô sợ mà vì để che giấu ánh mắt đang muốn phun lửa của mình “ chết tiệt , dám túm cổ áo của bà …cưng là kẻ đầu tiên .”
-Dám chửi tôi , xin lỗi là xong sao ??? Gan của cô cũng thật lớn !!!
- Gan của tớ hoàn toàn bình thường , không có dấu hiệu của việc mắc bệnh , hôm trước mới đi khám bắc sĩ bảo thế !!!
- Cô…..- Thần Phong trừng mắt , cô lại rụt cổ thấp hơn nữa.- Không nói nhiều , đứng im cho tôi trả thù .
Thật sự …Thần Phong thấy mình bị điên rồi hay sao ấy , mà lại đi cãi nhau với con nhỏ này , liền quyết định ra tay cho nhanh gọn .
- Khoan đã , cậu định đánh tớ sao ???
- Phải !!!
- Không nên nha , con trai không nên hạ thủ đánh con gái …..
- Tôi không quan tâm …….
- A…….Tha cho tớ đi mà ….- Thủy xoay người bỏ chạy .
Thần Phong đuổi theo , hai người một chạy trốn , một đuổi theo , một van xin , một uy hiếp , cứ thế chạy vòng vòng trên sân thượng . Cuối cùng sau 15p rượt đuổi , con thỏ nhỏ vẫn bị sư tử tóm .
- Cô vẫn còn dám chạy ???
“ Không chạy có điên ở lại cho cậu đánh ??” Thủy bĩu môi không thèm trả lời .
- Sao không trả lời ???- Phong lại hỏi
- ………………….- Thủy quay mặt đi
- Giận à ???- phong chọc chọc ngón tay vào má cô . Cảm giác khá thích , cậu tiếp đục chọc chọc . Thủy né , cậu lại chọc .
- Cậu làm cái gì vậy ??- Thủy tức giận phồng má , cùng lúc vô ý lên gối …….
- Á……Á……..Á…….- Lê Thần Phong - Lê đại hiệp - đáng thương nằm lăn lộn trên mặt đất , hai tay bảo vệ “ kho báu ” . Thật mất hình tượng !!!
- Cậu không sao chứ ??? Tớ không cố ý à nha !!!!Có đâu lắm không ???- Thủy ngồi xuống sợ hãi hỏi , trong lòng thì sướng như điên “ đáng đời !!!”
- LẦN……NÀY…….CÔ…….CHẾT…….CHẮC……..RỒI……!!!!!!!!- Thần Phong nghiến răng nói , trán ra đầy mồ hôi hột .
“ Ha, tôi sợ cậu chắc ” Thủy nhếch mép lén cười thầm - Tớ đi kêu người giúp cậu !!!
Thủy bỏ Thần Phong lại , chạy một mạch về lớp , vuốt ngực thở dốc .
- Thủy , cậu về rồi !!- Tiểu Long cười chào đón , bỏ qua giáo viên đang giảng bài .
- Cậu không sao chứ ???- Nhung hỏi .
- Làm sao bây giờ ?? Làm sao đây ??? - Thủy giả vờ sợ hãi , toàn thân run lên trông thật tội nghiệp .
- Có chuyện gì ??? Thần Phong đâu ???
- Tớ thực sự không cố ý …….lên gối …mà .- Cô cúi đầu , run run…….nén cười nói .
Tiểu Long nghe xong toát mồ hôi hột , nhớ ngày đầu gặp nhau . Thủy cũng ……..lên gối , giờ nhớ lại vẫn còn đau âm ỉ . Vài giây đồng cảm với Thần Phong trôi qua , Tiểu Long hứa sẽ giới thiệu cậu bạn loại thuốc mỡ bí truyền , dùng qua vài lần sẽ đỡ ……
- Giờ………….cậu ấy đang ở đâu ??? Tớ sẽ cố gắng giảm hình phạt đến mức nhẹ nhất giúp cậu !!- Tiểu Long cứng ngắc nói , 2 chân bất giác khép lại , bảo vệ “ cậu nhỏ “.
- Ở…trên…..sân thượng .
- Ok ! Đừng quá lo lắng , cứ ở đây với Nhung . Tớ và Diễn lên đấy xem sao .
Hai cậu bạn ngang nhiên ra khỏi lớp , phóng lên sân thượng . Tại đó , lê Thần Phong vẫn đang nằm thở dốc , thề nếu “ cậu nhỏ “ có mệnh hệ gì , Thủy cũng đi luôn . Nhớ đến cái con nhỏ đó lại tức chết , dám hành hung cậu , cậu chỉ định trêu đùa cô ta , dọa đánh chút cho vui , không ngờ cô ta dám ……Mà cũng
thật nhục ,để cho một con bé thấp hơn một cái đầu đá cho nằm lăn lộn , thật mất mặt mà !!!
- Đau chết mất !- Thần Phong khẽ rên . Cô ta bảo đi kêu người mà …
- Không đau mới là lạ - Tiểu long trêu ghẹo người có cùng cảnh ngộ với mình .
- Hai tên quỷ , giờ mới đến à ???
- Ai bảo cậu kéo người đẹp đến nơi bí mật quá làm chi . - Xuân Diễn cười đỡ bạn ngồi dậy , quan tâm hỏi - Có sao không ???
- Chết tiệt !!! Đau …..
- Đi bệnh viện kiểm tra đi !!! - tiểu long góp ý . Thần phong quát lên :
- Điên à !! Mất mặt lắm !!
- Hay về nhà tớ , gọi bác sĩ riêng đến kiểm tra xem sao !! - Diễn nói .
- Chỉ đành vậy !! Con nhỏ Lọ Lem đó , tớ quyết không tha thứ !!!
- Làm gì cũng nên suy nghĩ , nhẹ tay thôi . Dù gì cô ấy cũng là nữ sinh , còn là bạn tớ nữa !!! - Tiểu Long nghiêm túc nói .
- Hừ ………..Cô ta có đáng cho cậu bảo vệ vậy không ???
- Không phải đáng hay không . Mà đó là điều tối thiểu một người bạn nên làm . Thôi đi kiểm tra đã , để lâu không tiện .- Long cố ý mà như vô ý liếc qua chỗ đó làm Phong nghiến chặt răng , đỏ bừng mặt .
- ĐI CHẾT ĐI LÊ TIỂU LONG…….
- Ha…….ha……….ha…….
Giúp đỡ Diễn đưa Phong ra khỏi cổng trường , lên tắc xi xong , Long mới trở về lớp . Thế nhưng Thủy đã dời đi , nghe Nhung nói lại rằng cô bạn sau khi nghe một cuộc điện thoại liền vội vã dời đi ngay .
Kì thật cũng không có gì đặng biệt , chỉ là Vũ Hải báo Vũ Lâm ( bố cậu ) ăn nhầm đồ hỏng , đau bụng phải nhập viện nên trưa nay không cùng cô dùng bữa được . Ai ngờ Thủy lo lắng đồi đến viện nên Vũ Hải đành qua đón cô .
Thủy lo lắng chỉ là một phần , phần còn lại là muốn trốn học dời đi , cô không muốn ở lại đó thêm một phút nào nữa , sợ sẽ chán chết mất . Lần này nghỉ học là một tuần .
Sau 2 hôm dưỡng bệnh ở nhà , Lê Thần Phong đã trở lại và lợi hại hơn xưa , định bụng sẽ trả thù , thật không ngờ cô lại không đi học . Hay sợ quá mà bỏ trốn rồi ??? Thật nhát gan !!!
Không chỉ có cậu , mà cả Thiên Vũ mấy ngày sau đó đều thỉnh thoảng không biết là cố ý hay vô ý mà đều liếc mắt về chỗ cô ngồi .
Mấy hôm Thủy nghỉ , lớp buồn hẳn . Vì sao ư ?? Vì thiếu mất một người chịu trận thay lớp , thiếu mất 1 người để thầy cô trút giận mọi lúc , thiếu mất 1 lính gác cửa hay cô lao công dọn về sinh không công . Thế nhưng Hồng Nhung không vui vì không còn người để cô theo đuôi đòi làm bạn , rất chán . Diễn vì honey không vui nên bản thân cũng oán hận vì sao Thủy bỗng dưng lại nghỉ học . Tiểu Long lại càng buồn bực hơn , không muốn ăn cơm một mình nên cậu mới kiếm cớ sang nhà cô ăn ké cơm . Ai ngờ Thủy không có nhà , cũng không đi học , không nghe máy . Nếu không phải thím Duyên bảo cô về quê vài ngày , không cần lo thì cậu đã cho đăng báo tìm trẻ lạc rồi .
Ăn chơi nhảy múa thỏa thích mới được có một tuần , Thủy đã bị ông chú đáng ghét cho người “mời ” cô về đi học , chứ không còn lâu cô mới chịu về lại cái nơi chết tiệt đó . Đáng giận hơn là chú không ra mặt nên cô không tóm được . Nếu tóm được đã không khổ thế này !!! Vũ Hải tiến vào phòng Vip của khách sạn Royal , căn phòng còn sang trọng hơn cả phòng dành cho chủ tịch nước Việt , hay tổng thống nước ngoài , và thấy Thủy ngồi trên ghế sô pha , đôi mắt tóe lửa nhìn chằm chằm vào một bức ảnh trên bàn .
- Em đang làm gì thế ??? – Vũ Hải tự rót cho mình một ly nước cam , quan tâm hỏi .
- Yểm bùa !!!- Không rời mắt khỏi tấm hình , Thủy nghiến răng nói .
- Phụt….Khục…khục…..Làm gì cơ ????- Vù Hải sặc nước .
- Yểm bùa !!!
- Với ai ????
- Chú em !! Rủa ông ăn cơm bị nghẹn , uống nước bị sặc , nói chuyện sặc nước bọt , đi đường vấp hạt cát ngã gãy mũi …..
- Thật đáng sợ !!!!- Hải thấy sống lưng của mình lạnh toát . Nữ hoàng đúng là nữ hoàng , chỉ hành động và suy nghĩ theo đúng kiểu nữ hoàng . Sau này thà đắc tội tiểu nhân không thể đắc tội nữ nhân , mà thà đắc tội nữ nhân còn hơn đắc tội Thủy nhà anh . Nên tránh xa tiểu tổ tông này một chút thì an toàn hơn .
Ở một nơi nào đó , Nguyễn Văn Lam – chú của Thủy lien tục hắt-xì ớn lạnh .
“ Không có bị cảm , chết tiệt , con nhỏ kia lại rủa mình đây mà !!!”
Sáng sớm hôm sau , Vũ Hải đưa Thủy đến trường . Vì còn sớm nên cô vào Magic House ngồi ăn sang , tiện thể đưa chị Ngọc Hà bộ Harry potter . Chị ấy cười tươi vui mừng khiến cô cũng vui lây .
- Ơ… Lọ Lem ??? Cô đi học lại rồi à ??- Hoàng Xuân Diễn kéo ghế ngồi xuống cùng bàn với cô , có chút ngạc nhiên hỏi .
- Đêm qua cậu không về nhà ??? - Thủy nhìn cậu ta đầu tóc , đồng phục có chút hỗn loạn nhưng trông vẫn rất baby , buột miệng hỏi .
- Ờ…..Oáp….- Diễn ngáp lớn – Chơi game với đi hát karaoke cả đêm . Chủ quán……cho ly cà phê !!!
- Có ngay !!
- Quán này mới mở , sao cô có vẻ thân với chủ quán vậy ????- Diễn tò mò .
- Là khách quen thôi !!!
- Nói thật , tớ đã điều tra cô . Nhưng ngoài một số thông tin không cần thiết về địa chỉ nhà , chiều cao , nhóm máu …. Thì một chút thong tin về gia đình , quá khứ của cô thì hoàn toàn không có .
- Rất thẳng thắn !!!- Thủy nói , cô hoàn toàn biết cậu đang điều tra về mình , nhưng không ngờ cậu lại nói thẳng ra . – Cậu nói với tôi điều này làm gì ???
- Hả ???- Diễn có chút không thích ứng được với thái độ hờ hững , lạnh nhạt của cô .
- Hừ…….
- À …thì…..tớ muốn hỏi vài điều …
- Hỏi đi – Hiếm khi tâm trạng cô tốt , quả nhiên là ở Magic House .
- Cô ở quê mới lên à ???
- Cứ cho là vậy đi – Thủy nhún vai , ăn bánh ngọt .
- Cô đến từ đâu ???
- Hồ Nguyệt Liễu – Cô nói thật .
- Hồ Nguyệt Liễu ????? Đó là nơi nào ??? Chưa nghe đến bao giờ ????- Diễn nhíu mày suy tư .
- Cậu chưa nghe cũng đúng , rất ít người biết nơi đó !!
- Có thể nó quá bình thường . Thế nhà cậu làm gì ????
- Kinh doanh nhỏ thôi !!!- Thủy uống nước .
- Kinh doanh gì vậy ???? Cô đăng ký nhập học bằng cách nào vậy ??? Không có số tiền khổng lồ thì cũng phải có người quen lớn , may ra mới vào học được !!!
- À……………..- Thủy kéo dài giọng rồi nhếch mép – Hoàng Xuân Diễn , cậu định gả cho tôi hay sao mà hỏi nhiều thế ?? – Cô trắng trợn trêu ghẹo .
- Phụt ….. – Diễn sặc cà phê , vội vàng dùng khăn giấy lau miệng , ai oán nhìn cô .
- Tôi nói có gì sai sao ???- Thủy vô tội hỏi .
- Cô rất nhanh miệng , không giống với …..
- Chiến thuật thay đổi nên cũng phải lộ bản chất ra thôi !!!- Cô tao nhã uống trà sữa .
- Cái gì vậy ???
- Cậu không hiểu được đâu !!- Cô cười đứng dậy thành thật mà nói – Tôi đi trước , cậu giúp tôi thanh toán chỗ này nha !!!! Cảm ơn ….
- Này …………..Này………..Cô kia……Con nhỏ chết tiệt ….!
Nói đùa , đã thay đổi chiến thuật thì đời nào Thủy còn sắm vai một học sinh gương mẫu nữa chứ . Ai bảo cậu ta là bạn của tên Thần Phong , bị bắt nạt chút cũng có sao !!!!
Chuông báo vào học cũng mặc , cô cứ ngồi lù lù trong phòng y tế không một bóng người đọc sách .
- Cậu bảo Thủy đi học cơ mà ???- Tiểu Long quay xuống hỏi Diễn .
Không chỉ Hồng Nhung ngồi bên Diễn mà cả Thần Phong lẫn Thiên Vũ đều dỏng tai lên hóng chuyện , mặc dù ở những tư thế khác nhau ( người giả vờ đọc sách , người vờ ngủ , người lại sửa bút …)
- Tớ đâu có nói thế , tớ chỉ bảo cô ta lừa tớ trả tiền ở Magic House rồi đi trước , ai biết đi đâu !!!
Nghe Diễn bất mãn nói , Thiên Vũ khẽ cong miệng như có như không cười , nhanh đến nỗi không ai biết , không ai kịp nắm bắt . Hồng Nhung còn hỏi tiếp :
- Magic House ??? Là cái quán mới mở cở gần cổng trường hả ???
- Ừ , mà quán đó cũng được lắm , lát tớ cùng honey vào thử chứ ???- Diễn cười nháy mắt “ đưa tình ” nói .
- Ok !!- Nhung gật đầu , cô muốn biết cái nơi Thủy thích là như thế nào.
Tiết thứ nhất qua đi , tiết thứ hai do cô Liên – người được mệnh danh là “ bạch cốt tinh ” khó tính lại hay dị ứng với đồ kém chất lượng dạy môn vật lý . Thời gian qua đi một nửa mới thấy cửa phòng mở ra , Thủy hờ hững xin vào lớp . Cô cũng đâu muốn vào “ dự giờ” cái tiết học chán ngắt này đâu , ai bảo số cô không may cơ , đang ngủ ngon lành thì bị mụ bà hiệu phó tóm được , lôi len phòng giáo viên tuôn cho một tràng rồi bắt trở về lớp .
- Thưa co cho em vào lớp sau ạ !!!!!!
- Trò Thủy , em dám bỏ nửa tiết học của tôi hả ?? Lại còn tỏ cái thái độ đó với tôi ???? Trò thật là hư hỏng , đã học dốt lại còn trốn tiết , đúng là phong cách của lũ nhà quê………bla………bla……………
Cô Liên nói liên tục , không ngừng nghỉ trong vòng 15p , càng về sau ngôn ngữ lại càng phong phú nặng nề . Nhưng cái duy nhất khiến Thủy thấn phục nhất là “ bạch cốt tinh ” quả nhiên khác người , có biệt tài mắng người 15p mà không lặp một từ . Quá giỏi !!!
- Thưa cô , em mỏi chân quá – thủy ngây thơ vô số tội cắt ngang bài thuyết trình không hồi kết của cô giáo - Cô có thể cho em về chỗ ngồi xuống rồi nghe chửi tiếp được không ạ ???
Chẳng cần đáp trả , Thủy đã đi về chỗ ngồi trước bao con mắt kinh ngạc của “ thiên hạ ” . Mọi người không hẹn mà cùng than thầm “ Con nhỏ này chắc hôm nay bị điên nặng !!!”
- Cô có thể tiếp tục !!- Thủy tỏ vẻ “ xin cứ tự nhiên nói ” , ngồi im nghiêm túc với tư thế sẵn sàng nghe mắng tiếp .
- Trò………..trò………- Cô Liên nghẹn đỏ mặt, cả ngày mới phun ra một câu rất thiếu dưỡng khí – Nói mau , vừa rồi trò đi đâu ???
- Thưa cô , thầy Chính ( chồng cô ) dạy sinh học có nói bữa ăn sang là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày , nó cung cấp một năng lượng cần thiết cho mọi hoạt động của cơ thể . Nếu thiếu bữa sáng , cơ thể sẽ mệt mỏi , mà giấc ngủ cũng rất quan trọng . Vì thế sau khi ăn sáng trong căng tin , em đi ngủ trong phòng y tế ạ !!!
Nói vòng vo cả nửa ngày hóa ra là ở căng tin ăn sáng rồi vô phòng y tế ngủ cúp tiết . Không chỉ bà cô dạy vật lý mà ngay cả những người không quan tâm “ sự đời ” như Vũ cũng nghẹn họng nhìn Thủy không nói được một lời chứ đừng nói cả lớp . Hồng Nhung sùng bái nhìn thủy như con sói bị bỏ đói nhìn thấy con dê cực kì béo tốt . Thủy đúng là người cô cần , không thể bỏ qua . Kế hoạch bám đuôi lại tăng lên một level mới , chỉ có dính hơn chứ không có buông lỏng . ( Rất lâu sau này , Thủy nhớ lại những ngày tháng bị Nhung dính lấy mà không khỏi rung mình . Còn Nhung khi nhớ lại thì cười lây slamf đắc ý , trông rất muốn ăn đòn ) .
- Trò……..Trò……Rất tốt ……….Mau lên phòng hiệu phó viết cho tôi 20 bản kiểm điểm ………..
- Em vừa trên đó về ạ , hình như là nộp 50 bản kiểm điểm thì phải – Thủy thản nhiên nói , dùng giấy than viết cũng không đến nỗi đau tay lắm .
- Trò…. Quả nhiên giỏi lắm !! Cuối giờ học ở lại dọn nhà vệ sinh nam cho tôi , chưa dọn sạch thì không cần vào lớp học . Dù sao cô Chiến dạy văn tiết sau cũng sẽ không giận .
- Vâng – Thủy ngoài mặt nhận lời nhưng trong lòng lại rủa thầm “ lão yêu bà , quả nhiên chơi đủ độc , nhà vệ sinh nam cơ ” .
Trước kia phải nhịn , cô còn cắn răng làm một số việc nữa chứ bây giờ thì ………..cứ chờ xem cô có thể làm gì !!!! Hết giờ học vật lý chán ngắt , Thủy vươn vai vác chổi vào nhà vệ sinh nam , mặt dày đuổi hết bọn nam sinh ra ngoài , sau đó lén đem theo một hộp phun sơn vào ….ha…..ha…..
Vài phút trôi qua , Thủy lại trở ra với một bộ dạng hết sức bình thường , sau đó lại bình thường trở lại phòng y tế …………ngủ . Bất quá còn them Hồng Nhung đi cùng . Cả 2 ngủ một mạch dến tận giờ cơm trưa luôn . Bên ngoài đã lạnh rồi , ngại ra khỏi cái ổ chăn ấm áp , Thủy gọi điện cho Tiểu Long đưa cơm đến tận phòng y tế , ai ngờ Diễn cũng đi theo .
- Hóa ra 2 cậu ở đây ???- Tiểu Long đưa cơm cho 2 con mèo lười – Cậu gây họa rồi chuồn hả Thủy ???
- Có gì hot ??- Nhung tò mò , nhưng Thủy thì thản nhiên như không .
- Chuyện là thế này ……………………..- Diễn hào hứng kể lại tường tận .
Sau khi cố nhịn mãi , đang định đi chỗ khác kiếm đại góc nào đó sáng sủa mà lại kín đáo , không có muỗi để giải quyết nỗi buồn thì Thủy thản nhiên đi ra thông báo nhà vệ sinh nam đã dọn dẹp xong . Không đợi được nữa , mấy chàng phóng như bay vào trong . Vào rồi thì hóa đá ngay tại chỗ , quên luôn chuyện khẩn cấp đang định làm . Chuyện là …………Thủy nhà ta bức xúc vì bị “ bạch cốt tinh ” chọc ngoáy nên tìm đại chỗ nào đó xả giận , và mục tiêu đương nhiên là cái nhà vs nam . Chỉ thấy trên tường trong nhà vệ sinh có hàng chữ cảnh cáo đầy mùi thúc súng với nội dung hết sức “ nhẹ nhàng ” là : “ THẰNG NÀO MÀ ĐI RA NGOÀI ……………BÀ CẮT !!!!” kèm theo đó là hình vẽ một cây kéo hết sức rung rợn mà rõ nét .
Quả nhiên không ngoài dự đoán , sức công phá của lời cảnh cáo đã làm không biết bao nhiêu đàn em nam sinh khối 10 sợ xanh mặt , có kẻ té xỉu . Chà ………..tim các em ấy yếu quá , yếu mà còn thích ra gió ……
- Cậu không thể tưởng tượng nổi , tình cảnh lúc đó hỗn loạn mà náo nhiệt thế nào đâu !!!!!!!!! Vui ra trò – Diễn cười nham nhở .
- Thật sao ??? Thật sao ???- Nhung hào hứng hỏi thăm chiến tích của Thủy .
- Thật – Diễn gật đầu như gà mổ thóc – Đến cả tớ nhìn tháy cũng không nhịn được rùng mình trước hình ảnh cây kéo to tổ chảng đó ………Ôi trái tim bé bỏng của tớ …………
- Tim cậu màu đen chứ đâu còn màu đỏ mà kêu , mặt thì dày hơn tường thành mà la sợ hãi ………..Vô sỉ - Thủy khịt mũi .
- Nè , khai thật đi , hôm nay cô bị đập đầu vào đâu phải không ??? Hành động quả nhiên …………quá đỉnh !!!!!!!- Diễn không giận mà cười .
- Có cậu bị đập đầu vào đâu ấy – Nhung khinh bỉ nhìn bạn trai mình .
Trán nổi đầy gân xanh , Diễn á khẩu không nói lời nào . Xem ra cả Long và bạn gái cậu đều hiểu rất rõ Lọ Lem , lại còn công khai bảo vệ , thì cậu còn có thể nói gì nữa đây !!!! Im lặng ăn cơm , mặc kệ 3 cái loa phóng thanh liên tục lải nhải , cãi nhau bên tai , Thủy đóng vai là người ngoài cuộc . Một bộ dáng không liên quan của mình của cô rất nhanh thu hút sự chú ý của 3 người kia . Họ dừng cãi cãi nhau , ai oán nhìn cô :
- Sao cậu không nói lời nào ???
- Cần thiết sao ???? – Thủy hỏi lại – Vì sao phải nói ???
- Bàn bè nói chuyện là bình thường thôi mà !!!
- Thì 3 người đang nói chuyện đấy thôi !!!
- Cậu cũng là bạn của bọn này mà !!!
- Nhầm rồi , tớ không phải – Thủy phủ nhận – Ăn no rồi , tớ ngủ tiếp , đừng làm ồn quá nha !!!
Tiểu Long cùng Hồng nhung ai oán nhìn cô , lâu như vậy mà cô vẫn coi họ là người dưng hay sao ??? Thật là đau long à nha!!!! Thủy mặc kệ ánh mắt ai oán ở đâu bắn tới , vân xthanr nhiên nằm xuống ………ngủ . Mát cô ngủ nhưng long thì không . Có trời mới hiết được , ẩn sâu trong lòng Thủy , cô khát khao 2 tiếng “ bạn bè ” này như thế nào . Nhưng phần khát khao này luôn luôn bị cô che giấu hoặc gạt bỏ , lâu dần cô cứ ngỡ mình đã không còn hứng thú nữa . Hoàng Xuân Diễn có chút khó hiểu nhìn cô , theo cậu biết , cô là một cô bé ngèo là thật . Thế nhưng tại sao cô lại không cư xử theo lẽ thường , đáng ra Lọ Lem thì phải có mong ước từ chim sẻ biến phượng hoàng chứ ??? Là Lọ Lem thì phải mong tìm được chỗ dựa để mà bấu víu chứ ??? Tại sao cô lại không làm vậy , toàn than lại còn tỏa ra một cỗ khí phách quý tộc mơ hồ ??? Thật khó lý giải .
Buổi chiều học xong tiết công nghệ thì thời gian còn lại dành cho các hoạt động ngoại khóa , học sinh tham gia CLB nào thì hoạt động ở CLB đó , Thủy không có hứng thú tham gia bất kì CLB nào nên thản nhiên xách ba lô ỏ về .
Cô đang nhàn nhã tản bộ ở Hồ Hoàn Kiếm thì cảm thấy có người theo đuôi mình . Cảm giác này rất là khó chịu nha . Chưa đầy 10p sau , Thủy lại càng buồn bực hơn khi biết người theo đuôi mình là Lê Hồng Nhung .
- Tại sao lại đi theo tớ ???
- Tớ chỉ muốn biết nhà cậu thôi mà !!!
- Tại sao không hỏi ???
- Vì biết cậu sẽ không nói .
- Biết nhà tớ để làm gì ???
- Thì ………..chỉ để rủ cậu đi học .
- Bằng xe hơi riêng của nhà cậu sao ??? Không cần !!!
- Thủy à ….
- Cậu cần gì ở tớ ???
- Tớ đơn giản chỉ muốn làm bạn với cậu mà thôi !!!
- Muốn cũng đừng muốn , kết bạn làm gì , tình bạn giữa chúng ta không có kết quả đâu !!!
- Không thử sao cậu biết không có kết quả ???
- Tớ chuyển đến đây là do bị ép buộc , có mục đích cả đấy . Làm xong việc sẽ chuyển về nhà , không lâu nữa đâu .
- Tớ mặc kệ , chúng ta sẽ ……………
- Không thể lien lạc , không thể gặp mặt vậy thì chơi với nhau làm gì ??? Tớ còn có những bí mật cậu không thể biết , bạn bè mà có bí mật thì không thể bên nhau đâu Nhung à !!!
- Dù cậu ở đâu ……….tớ cũng sẽ tìm ra , dù cậu có bí mật , tớ tin rồi cậu sẽ nói ra thôi ….
- Buồn cười , cậu dựa vào cái gì mà có thể đảm bảo được những điều đó . Dựa vào cái sản nghiệp bán nước ngọt của bố cậu sao??? Không thể đâu !!!!
Không phải Thủy muốn đả kích Nhung , nhưng sự thật là vậy , khi cô trở về đúng là cô , không ai có thể tìm ra .
Lê Hồng Nhung 17 tuổi thuộc cung Song tử . Là con gái rượu duy nhất của tập đoàn nước ngọt Granger lớn nhất nhì châu á , mấy năm gần đây đang có xu hướng tiến chân vào thị trường Châu Âu .
Cắt được cái đuôi phiền phức , Thủy không còn hứng thú đi dạo nữa liền về nhà . Cô có chút ngạc nhiên khi Tiểu Long đang ngồi ăn hoa quả ở nhà mình , Thủy buột miệng hỏi :
- Sao cậu lại ở đây ???
- Cậu về quá muộn đó , tớ ở đây được một lát rồi !!! CLB của bọn tớ chỉ có 4 người , Hồng Nhung bỏ đi , Xuân Diễn cũng không ở lại , còn tớ với tên Thần Phong thì làm được gì ngoài mắt to trừng mắt nhỏ . Đành đi về cho lành .
- Ờ !!! – Thủy trả lời cho có lệ - Đâu ai cần cậu giải thích.
Cô vào bếp chào thím Duyên rồi bỏ lên phòng đọc sách , nhốt mình trong đó , bỏ lại cậu bạn Tiểu Long ngồi bơ vơ.
Chẳng hiểu Lê Hồng Nhung có bị đụng đầu vào đâu không mà hôm sau vẫn cứ kiên quyết đón chào Thủy . Đứng ở cổng trường từ sáng sớm , thấy Thủy bước đến là Nhung ngay lập tức đi theo , líu lo nói không ngừng , ai dám có ý kiến Nhung quát cho sợ mất mật . Thủy đến lớp Nhung cũng đến lớp , Thủy vào thư viên , cô bạn cũng vào thư viên , ngay cả cô đi vệ sinh , nhung cũng có mặt . Thủy đến Magic House , Nhung sao có thể vắng mặt . Liên tiếp như thế một tuần , từ khó chịu chuyển thành cam chịu rồi bất lực , Thủy đành lựa chọn trực tiếp bỏ qua cô bạn .
Hôm nay là một ngày mùa thu gió lớn , khá lạnh . Thế nhưng một tiểu thư quen sung sướng như Nhung vẫn kiên quyết đi theo sau Thủy . Hình bong hai nữ sinh một trước một sau đi ngang qua sân bong đá không có gì là đặc sắc nhưng lần nào cũng thành công thu hút sự chú ý của nhiều ánh mắt . Nếu tùy tiện hỏi một người , ta có thể biết ngay đề tài nóng hổi đang lưu truyền là “ Tiểu thư cao ngạo Lê Hông Nhung – bạn gái của lãng tử đa tình Hoàng Xuân Diễn lien tục đi theo cô bé Lọ Lem – Nguyễn Thu Thủy muốn kết bạn .”
Còn them việc “ cô bé Lọ Lem một mình to gan lập ra đồng phục thuộc phe thứ 4 ” cũng nổi tiếng không kém . Ai cũng ghét cô , khinh thường Thủy . Bất quá cũng không thể không thừa nhận đồng phục cô mặc rất đẹp . Dạo này có vẻ Lê Thấn Phong có chút việc gì đó , “ thiên hạ ” đồn rằng cậu ta đang bận hạ gục đầu gấu trường khác , nhưng Thủy không tin . Nhìn khuôn mặt có chút trắng bệch lại kèm theo sự mệt mỏi cậu Phong không giống đi đánh nhau chút nào . Cậu ta cũng thường xuyên nghỉ học nữa , cho nên Thủy chưa lo bị trả thù vụ hôm trước . Vẫn còn sống yên bình được vài ngày .
Lê Thần Phong không tìm cô gây phiền toái không có nghĩa là người khác không tìm cô . Buổi trưa hôm đó , Nhung đang cùng thủy đến căng tin mua cơm thì có người gọi cô bạn đi . Biết được người gọi mình là ai , Nhung khẽ biến sắc vội dời đi . Thủy cũng không để ý lắm , mua phần cơm của mình , định bụng đi lên sân thượng hưởng thụ chút thời gian yên tĩnh hiếm hoi , không ngờ cũng có người tìm cô .
- Cô là Lọ Lem phải không ??? – Một nữ sinh mặc đồng phục đen khinh khỉnh hỏi .
- Phải – Trước kia cô còn khó chịu với cái tên “ Lọ Lem “, nhưng nay đã không them để ý nữa rồi .
- Chị Uyên tìm cô !!!
- Tìm tớ sao ??? Hình như tớ không quen ………….người đó .
- Gặp thì biết , đi mau , để chị ấy đợi lâu thì cô chết sẽ thảm hơn đó.
Cô nàng dẫn đường , đưa Thủy đến dãy nhà bỏ trống , nhưng không phải chỗ có cây đa – chỗ đọc sách bí mật của Trần Thiên Vũ lần trước , mà là ở bên một cái nhà kho bẩn thỉu.
- Thưa chị , em đã dẫn con nhỏ đó đến rồi ạ !!!! – nữ sinh khinh khỉnh với cô ban nãy chợt ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ trước một đám nữ sinh khác .
Dựa theo sự bất đồng về đồng phục và thái độ khi thấy cô đến của mọi người , thủy đoán ra ngay ai là “ chị Uyên “ . Chỉ thấy một nữ sinh có vẻ bằng tuổi cô , có mái tóc mái bằng cắt theo kiểu Nhật Bản , khuôn mặt xinh xắn baby nhưng đôi mắt lại lộ rõ sự lạnh băng , kiêu ngạo và tàn nhẫn , phá hỏng đi vẻ đẹp trời ban . Cô ta là người duy nhất ngồi trên vài thân gỗ lớn nằm lăm lóc dưới đất . Xung quanh có 5 nữ sinh dữ tợn mặc đồng phục đen đứng , trong đó Thủy nhận ra có một bạn cùng lớp , hình như tên là Quỳnh thì phải . Nữ sinh duy nhất ngồi , hay là “ chị Uyên “ kia mặc một bộ thường phục áo len xám , chiếc quần jean bó đen cùng đôi bốt nâu trông khá sành điệu ( còn chưa kể các phụ kiên trên người ) . Đặc biệt thu hút sự chú ý của Thủy là cái huy hiệu đeo trước ngực của cô ta có ghi “ QUEEN “ . Xem ra cô ta là thủ lĩnh phe xám .
Trong khoảng thời gian Thủy đánh giá người ta thì “ chị Uyên “ cũng thầm nhìn nhận cái con nhỏ Lọ Lem gây bao sóng
gió trong dư luận ở trường này có hình dáng ra sao , Bất quá cũng chỉ có vậy !!! Một con nhỏ quê mùa , béo tròn dù có khoác lên mình một bộ đồng phục không đến nỗi tệ nhưng vẫn chẳng thay đổi được sự thô thiển vốn có .
- Xin hỏi các bạn tìm tớ ???- Thủy khách sáo hỏi , tâm trí còn đang nhớ đến bữa trưa của mình .
- Phải – Quỳnh trả lời .
- Có việc gì sao ???
- Không có viêc gì thì không thẻ tìm cô sao ??? – Uyên lạnh băng nói .
- Không hẳn là không thể tìm – Thủy nhún vai , bình thản nói – Nhưng muốn gặp phải hen trước , tớ rất bận.
- Đừng có mồm mép – Quỳnh quát – Cô tưởng bộn tôi kêu cô đến đây chỉ để tán phét thôi sao !!!!!!
- Không tán phét vậy tìm tớ làm gì ????- Thủy khoanh tay lại , thái độ không thèm quan tâm – Tớ còn phải ăn ơm .
- Vậy thì giải quyết cho nhanh đi !!!- Uyên nói .
Ngay lập tức 6 nữ sinh ( kể cả nữ sinh dẫn đường ) liền bao vây lấy Thủy , chuẩn bị hành hung . Cô khịt mũi khinh thường , chỉ có thế này mà định ra oai với cô sao ??? Quá ngây thơ !!! Không thèm nhìn lũ ruồi đang vây quanh mình , cô mắt lạnh nhìn thẳng mắt Uyên , thản nhiên nói :
- Tại sao lại tìm tôi gây chuyện ???- Lúc này Thủy đã nghiêm túc rồi , không còn thái độ trêu đùa nữa .
- Nhìn cô không thuận mắt , như vậy được chứ ????
- Được !!! Bất quá ……………- Thủy kéo dài giọng -………Cô còn chưa đủ tư cách đánh tôi .
Một câu nói rất nhẹ nhàng nhưng có sức công phá thật lớn . Thủy nói nhỏ nhưng ở nơi yên tĩnh thế này lại cực kì vang vọng . Giọng nói không chút sợ hãi lại còn chứa đựng sự lạnh lẽo cùng khinh thường , trào phúng . Cô đứng đó , quanh thân tản ra sự cao ngạo , tôn quý mà không ai sánh kịp . Trong phút chốc , mọi người đều sợ hãi không hẹn mà lùi một bước nhỏ .
Rất hiếm khi Uyên tức giận , khi mà cô tức thì không ai có thẻ gánh nổi hậu quả . Chính vì vậy mọi người đều làm cô vừa lòng . Thật không ngờ Thủy không khách khí gì mà nói đúng chỗ đau của cô ta . Uyên vẫn làm mặt lạnh , từ từ đứng lên , chầm chậm tiến đến đối mặt với Thủy . Quỳnh cùng 5 người còn lại lui dần về phía sau Thủy phòng khi cô bỏ chạy . Nhưng có vẻ việc đó hơi thừa .
Uyên và Thủy đối mặt nhìn nhau , đôi mắt lạnh lung sắc bén giao đấu trong không gian , khuôn mặt lại tĩnh lặng không một gợn sóng , không rõ biểu cảm . Bỗng Uyên nâng tay , tát mạnh vào mặt Thủy , một tiếng vang thanh thúy phát ra .
BỐP……….. cơn đau từ một bên má khiến Thủy có chút sửng sốt . Vừa rồi là ……….cô bị đánh sao ???? Từ khi sinh ra đến giờ , lần đầu tiên cô bị đánh , mà lại bị một đứa con gái “ không-đủ-tư-cách” đánh !!!
- Chị Uyên đánh thật là hay – Quỳnh đắc ý nịnh hót . Nghe tiếng vang chắc đánh mạnh lắm .
Lại thêm một bất ngờ còn đáng sợ hơn trước đó . Chỉ thấy với tốc độ sét đánh , Thủy đáp trả , một cái tát mạnh gấp đôi cái tát cô phải chịu rơi trên má Uyên .
Đưa tay lâu khóe môi đã rỉ máu , Uyên chợt nhếch mép cười , nụ cười đầy nguy hiểm , tựa như một con thú dữ lạc lối sắp phát điên . Thế nhưng Thủy khi tức giận sẽ còn đáng sợ hơn cả ác ma , diêm vương lão tử cũng phải run sợ thì sao Uyên sánh bằng . So về khí thế , Thủy thắng .
- Dám đánh tôi , cô là người đầu tiên !!! Dám cãi lời tôi , cô cũng là người đầu tiên !!! Còn dám làm tôi tức giận !!! Rất tốt !!! – Uyên tỏ ra nguy hiểm nói .
- Hừ !!!! – Thủy cười khinh miệt – Đe dọa tôi sao ?? Vẫn là câu nói đó , cô chưa – đủ - tư – cách .
Nghe giọng điệu trào phúng của Thủy , Uyên cơ hồ tức đến nội thương . Láo …….cô mới vắng mặt có mấy hôm mà đã xuất hiện một con nhỏ không ra gì rồi ……..Láo …………thật là láo !!!!! Không thể chấp nhận được !!!!
- Cô………………
- Đừng có lôi mấy cái ‘ đầu tiên ‘ gì đó của cô ra mà bắt đền . Xin thưa rằng đây cũng là cái tát đầu tiên từ khi sinh ra đến nay tôi phải chịu . Xét về cao quý , đứng so sánh với tôi ! – Thủy ngắt lời Uyên
- Cô dám hỗn láo vơi chị Uyên ? Đừng mong Tiểu Long hay Hồng Nhung có thể cứu được cô lúc này – Quỳnh xen vào .
- Tôi mặc kệ cô là ai , biết điều đừng đụng vào tôi !!!!!- Thủy nheo mắt cảnh cáo lời cuối cũng với Uyên , sau đó xoay người bỏ đi .
- Ai cho phép cô đi ? Tôi đã nói bỏ qua cái tát này sao ? ?- Uyên nghiến răng nói – Mấy đứa giữ nó lại , tao tự xử .
- Dạ - Vòng vây xiết lại , cơ hồ chỉ cần một cái với tay có thể bắt được cô .
Khóe môi vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt , hờ hững mà cao ngạo . Hai tay Thủy khẽ nắm chặt lại , các khớp xương thi nhau kêu lên đòi khởi động . Không ai kịp thấy đáy mắt cô mất đi vài phần vui đùa , thay vào đó là vài tia sắc bén . Một mùi thuốc súng nồng nặc lan tỏa trong không gian . Quỳnh không phải người đầu tiên bức lên mà là nữ sinh có thân hình tròn hơn Thủy một chút lên đầu . Quả là dũng cảm , rất anh hùng nhưng cũng rất nhanh đã bị đá ngã ngửa . Tuy có chút kinh ngạc nhưng không đến nỗi sự hãi , Quỳnh ra hiệu 5 đứa còn lại ( kể ca cô ta ) cùng lên .
Vốn tưởng rặng mọi chuyện thế là sắp xong , Uyên khẽ đắc ý , nhưng ai ngờ bỗng dưng có tiếng thét lớn ‘ DỪNG LẠI !‘ vang lên . Một chướng ngại vật nhảy ra cản đường .
Xuyên qua vòng vây , Thủy có thể thấy Hồng Nhung vội vã từ xa chạy lại . Tiếng thét xé gió đông vang lên khi nãy không còn nghi ngờ gì nữa , là do Hồng Nhung hét . Trông Hồng Nhung có vẻ quan nữ sinh tự xưng là “Chị Uyên ” này . Thủy im lặng không nói lời nào , quen cũng tốt , bớt phiền phức một chút .
- Uyên……Tại sao đưa bạn tôi đi ?- Dù có chút thở dốc vì phải chạy lien tục , nhung vẫn tỏ ra hung ác nói .
- Cô ngoài bạn trai ra thì cũng có bạn sao ? buồn cười !- Uyên trào phúng – Muốn làm anh hùng lộn đỉa chỉ rồi , biến đi !
- Tôi đến đưa bạn đi , đừng mong cản trở .
- Bại tướng à , cô nghĩ cô có thể đưa người trong tay KYOKO Uyên này đi sao ? Nằm mơ !
- Tuy cô ghê gớm , muốn làm mưa làm gió gì cũng được , nhưng đừng ép “bọn tôi” trở mặt – Hồng Nhung cố nén giận cảnh cáo .
“Bọn tôi sao?” Thủy tin chắc “bọn” ở đây không bao gồm cô . Có thể là lũ khỉ thần phong kia .
- Hừ………cô cứu được cô ta lúc này không cứu được lần sau ! không canh trừng liên tục được , có cơ họi tôi sẽ ra tay !
- Lần sau tính tiếp – Nhung đẩy Quỳnh ra , nắm lấy tay Thủy kéo đi .
- Ê…….lọ len , cái tát này , nhớ kĩ – Tiếng của Uyên vang lên phía sau . Không thèm quay đầu , Thủy trào phúng cười :
- Có ngon thì cứ tới !
Câu chào tạm biệt đặc sắc không chỉ làm Uyên tái mét mặt mày mà còn làm Hồng Nhung lảo đảo suýt ngã . Nhung hận không thể bổ đôi não Thủy ra xem rõ trong đó có cái gì ! Một đường kéo cô lên tận sân thượng Nhung mới buông tay . Thủy có chút đờ dẫn nhìn cổ tay mình . Vì sao cho Nhung nắm ? Vì sao không đẩy ra ? Vì sao để mặc bị kéo đi ? Và vì sao lại không bỏ đi ?
- Thủy…….Thủy……….Thủy……….- Nhung kêu lien tiếp mấy tiếng mới kéo được hồn của Thủy về .
- Hả ? Sao ? – Thủy mờ mịt hỏi lại – À…..
- Xin lỗi , chắc cậu sợ lắm hả ?- Nhung khẽ xoa má có chút hồng vì bị đánh của Thủy , thật lòng nói – Có đau lắm không ?
- Không sao ! Vì sao lại xin lỗi ?
- Tại vì tớ đã bỏ đi khi cậu cần tớ nhất . Cậu nói đúng , tớ chỉ được cái phiền phức , không thể bảo vệ cậu . Xin lỗi – Nhung cúi đầu tựa như một đưa trẻ làm sai thật vậy .
- Tớ không cần bảo vệ - Thủy thở dài nói .
- Cậu cần ! – Nhung quyết liệt nói – Đã sinh ra trên thế giới này , bất kể cái gì , con gì , sinh vật gì đều cần bảo vệ , đều phải có bạn .
- Nhung à……- Thủy thở dài bất lực – Ngoài kia có bao nhiêu người muốn kết bạn với cậu . sao cứ nhất thiết phải là một con nhỏ lọ lem như tớ ?
- Không vì lí do gì cả . Chỉ vì đó là cậu ! cậu không cần tiền của gia đình tớ , không nhịnh hót tớ , còn chửi tớ không nể mặt . Tớ cần cậu !! please !!
- Nói rõ về nữ sinh “chị Uyên” kia đi , nếu thong tin đầy đủ , tớ sẽ suy nghĩ lại về đề nghị của cậu !!
- Cậu hứa rồi đó !- Nhung tươi tắn cười , nhưng nghĩ đến nữ sinh kia lại xịu mặt xuống .
Theo thông tin nhung cung cấp , Thủy biết được nữ sinh có khuôn mặt baby , cắt tóc kiểu Nhật kia tên đầy đủ là : KYOKO Uyên , cao 1m62 thuộc cung Thiên Bình . Là con lai , bố người Nhật Bản , mẹ là người Việt Nam , Gia tộc của cô ta có thế lực khá lớn , ngoài sáng thì hoạt động chính trị , thâu tóm hầu hết các thế lực ở Nhật . Trong bong tối thì lại là một tổ chức Majia lâu đời , đáng sợ . Sau lần thứ 26 bị đuổi học , KYOKO bị gửi về Việt Nam học tập . Hiệu trưởng trường Sao Mai cho phép cô ta quyền tự do đi học , để đề phòng tâm trạng cô không tốt , Uyên tặng trường một quả bom nguyên tử thì khổ .
- Chậc…….chậc…..…Thế lực sau lưng cô ta quả nhiên không nhỏ , thảo nào lại kiêu ngạo vậy – Thủy có chút cảm thán .
- Mặc dù có chút đáng sự thật , nhưng không sao , “bọn tớ” sẽ bảo vệ cậu – Nhung nói .
Thủy đảo tròn mắt , không muốn cái lí về cái định nghĩa “bọn tớ” của Hồng Nhung , Thủy xoay người định bỏ đi . Nhung vội đi theo .
- Cậu đã là bạn của bọn tớ rồi đó !
- Tớ chỉ bảo là sẽ suy nghĩ chứ chưa nhận lời .
- Hì….hì……tớ mặc kệ !
- Đi theo tôi sẽ gặp nhiều rắc rối lắm đó !
- Không sao !
- Cậu thật cứng đầu !
- Hì…hì……Song Tử có tính cứng đầu mà !!
- Tớ chịu thua ròi !!
- Ha……ha……cuối cùng cũng thành công thu phục một con bọ cạp đầy nọc độc là cậu !!
- Sao cậu biết tớ thuộc cung Bọ Cạp ?
Hồng Nhung nháy mắt cười tinh nghịch , ôm lấy cánh tay Thủy không nói . Hai người vừa cười nói trở về căng tin , vội ăn cơm trưa rồi trở về lớp ngay . Đến tận khi tan trường , trở về nhà , đến khi tắt đèn đi ngủ , Thủy vẫn không thôi tự mỉm cười
Hôm nay Thủy có những trải nghiệm thực sự thú vị . Lần đầu tiên cô bị đe dọa , lần đầu bị đánh . Thế nhưng cũng là lần đầu tiên cô có cảm giác vui vẻ khi kết ban , lần đầu tiên được bạn bè đùa dỡn cùng , lần đầu tiên có người nhắn tin chúc cô ngủ ngon . Và còn vài cái đầu tiên khác mặc dù nhỏ bé nhưng Thủy thấy thật thích .
Không chỉ riêng Thủy vui vẻ , mà Hông Nhung cũng rất khoái chí . Cuối cùng cách mạng đã thành công , cái đuôi cuối cùng đã thăng cấp là “bán bạn bè” . Mặc dù chỉ là “bán” nhưng Nhung tin chắc rất nhanh Thủy sẽ chấp nhận cô thôi . Hóa ra cảm giác có bạn lại vui vẻ đến vậy !
Đã một tuần rồi , một tuần qua Lê Hồng Nhung liên tục bám lấy cô đòi làm bạn , ngay cả bây giờ cô phải lau bóng cô bạn cũng làm theo , lại còn không ngừng lải nhải . Đúng là điên đầu mà !!!
- Cậu đồng ý làm bạn tớ đi , tớ sẽ không theo cậu nữa !!- Nhung cam đoan .
- Phải nhác lại bao nhiêu lần với cậu nữa đây , tớ-không-cần-bạn . Càng không muốn kết bạn !!
- Tớ mặc kệ - Nhung bĩu môi .
- Hey , honey , tại sao dạo này cậu cứ dính lấy Lọ Lem thế ???- Diễn từ đâu xuất hiện , khoác vai Nhung cười ngọt ngào .
- Haiz…..tớ muốn kết bạn với Lọ Lem mà cậu ấy không chịu …Đau lòng quá đi!!!!!
- Không phải chứ , honey đừng buồn nha , tớ sẽ đâu lòng lắm nha !!!! Tớ sẽ giúp đỡ mà ….
- Thật không ??
- Đương nhiên là thật rồi , vì honey tớ sẽ làm tất cả !!!
- You are very wonderful .
- Nothing, because you're a beautiful girl in my heart.
Hai người cười nói , tán tỉnh nhau một lát mới nhớ tới Thủy , khi quay đầu lại thì cô bạn đã chuồn từ bao giờ . Có điên mà ở lại xem người ta tán tỉnh nhau , sến thấy ớn ……..
- Tất cả là tại cậu đó , Lọ Lem đi mất rồi !! Đáng ghét !!- Nhung đẩy Diễn gọn lại một bên , vội đi tìm cô .
Diễn đứng ngẩn người , gãi đầu , cậu làm gì sai rồi sao ????
Ngày mai đến phiên Thủy , Vũ và Phong làm trực nhật nên cuối giờ tan học phải ở lại quét lớp trước . Đừng mong 2 tên ác ma kia phụ giúp gì , chỉ có mình Thủy ở lại lủi thủi làm vệ sinh . Đương nhiên ở góc lớp còn có thêm Hồng Nhung líu lo buôn chuyện .
- Cậu nói liên tục không thấy mệt sao ???
- Tớ không sao !!!
- Nhưng tớ thì có sao !!!- Thủy ném cây chổi trong tay đi - Cậu thật là phiền !!!
Nói rồi cô bỏ đi , đừng trách Thủy độc miệng . Cô không thể kết bạn , mẹ cô mà biết thì không hay chút nào . Xem Nhung cũng là một nữ sinh đáng yêu , tốt bụng và thẳng thắn , yêu ghét rõ dàng nên Thủy phá lệ , bảo vệ một lần vậy .
Sáng hôm sau cô đi học sớm , cố làm nốt công việc trực nhật đang dở ngày hôm qua , thật không ngờ mọi việc đã xong . Lớp đã được quát dọn sạch sẽ , giẻ lau bảng đã giặt , cửa kính đã lau . Thủy nhún vai , chắc do Hồng Nhung làm , sao cũng được , tối qua ngủ muộn , sáng lại phải dạy sớm , thật mệt…….Cô bực dọc ngồi vào bàn , gục mặt ngủ ngon lành , dù sao cũng còn sớm , đã ai đến lớp đâu , cứ ngủ đã , tính sau .
Chính vì cái tật ham ngủ đó mà tai họa lại tiếp cận Thủy . Tiếng chuông báo vào học đã vang lên mà cô vẫn còn đang trò chuyện say sưa cùng Chu Công , thầy giáo chủ nhiệm đến cũng không biết .
- Trò Thủy ……Trò Thủy…….
Thầy giáo gõ bàn quát lớn . Cả lớp thích thú , hả hê nhìn người gặp họa là cô . Thế nhưng mặc cho ai gọi , cô vẫn ôm mộng ngủ ngon lành .
Thiên Vũ buồn cười nhìn cô bé bên cạnh ngủ ngon alnhf mặc kệ tiếng ồn . Hoa ra ngoài cái tài viết nhật ký không giống ai kia , cô còn cái tật ham ngủ . Thần Phong bị tiếng quát của thầy làm giật mình tỉnh ngủ , bực dọc trừng mắt nhìn thủ phạm là cô . Tại sao cậu bị đánh thức mà cô vẫn ngủ được ??/ Chết tiệt !!!!Thần Phong không chút nương tay mà kéo bím tóc của Thủy khá mạnh .
- Á…….Đau !!! - Cuối cùng cô cũng có chút động tĩnh .
- Cuối cùng cô cũng chịu dậy rồi đó hả con heo lười !!- Thần phong đắc ý nói , lại còn ngồi rung đùi vênh mặt .
- Cậu mới là con heo lười , cả nhà cậu là con heo ấy - Thủy quát lên , xong mới gật mình che miệng lại .
Thôi xong rồi , Thủy hối hận muốn chết , sao bản thân lại có thể mắc lỗi như vậy chứ , bao nhiêu con mắt đang nhìn mình …..
- Ơ…….- mặt Thủy đỏ bừng - Tớ đang mộng du , tớ không biết gì cả , đang mộng du……
Cô xấu hổ gục mặt xuống bàn , lẩm bẩm tự thôi niên mình . Đời cô chưa bao giờ xấu hổ vậy . Lúc này mà có cái hố để cô chui xuống thì tốt biết mấy .
- Cái con heo chết tiệt kia !- Thần phong sau 3 giây ngạc nhiên thì hoàn hồn , tức giận rống lên , tiếp tục kéo bím tóc Thủy .
- Á…..đau tớ ……….thả ra nào !!!!-Cô kêu oai oái . Đôi mắt to tròn tràn ngập nước mắt , đáng thương hề hề .
- Phong , cậu làm cái gì thế hả , mau thả ra , cậu quá đáng rồi đó - Hồng nhung như gà mẹ bảo vệ gà con , nhảy ra can thiệp , giúp Thủy thoát khỏi ma trảo của ác ma .
- Quá đáng ??? Rõ dàng cô ta muốn chết mới dám chửi tớ !!- Thần phong trừng mắt .
- Cũng chỉ là một câu mắng, có chết người đâu - nhung bất mãn .
- Honey mau tránh ra đi , đừng xen vào việc này , Lọ Lem đâu cần cậu bảo vệ đâu !!!!!- Diễn định kéo Hồng nhung lại nhưng cô không chịu .
- Chuyện của tớ mặc kệ tớ - Nhung nạt Diễn .
- Nghe này Phong , Thủy là bạn của tớ , yêu cầu cậu từ nay “ chiếc cố “ thêm - Tiểu Long thân thiết khoác vai Thủy giới thiệu , nhấn mạnh từ “ chiếu cố “.
Không chỉ cả lớp tròn mắt kinh ngạc mà ngay cả Phong , Diễn , Nhung , thậm chí là ngay cả Vũ cũng đều giật mình . Tiểu Long rất khó kết bạn , lại càng không thích có bạn khác giới ( hồng nhung là ngoại lệ duy nhât ) . Bởi vì cơ hồ cuộc sống của cậu luôn đi đôi với nắm đấm , vì thế nên cậu không thích những người yếu đuối , nhất là nữ sinh .
Xen lẫn trong đám bạn cùng lớp , một nữ sinh thuộc phe đen tên Quỳnh nghiến răng ken két . Cô là hội trưởng fan hâm mộ của Tiên Vũ nhưng cũng là fan cuồng của Tiểu Long . Không ai có thể cướp một trong hai cậu ấy từ tay cô ta . Ngất là một con nhỏ xấu xí , mập mạp và nghèo túng mới đến thì càng không thể .
Mặc cho Tiểu Long đang giúp mình , Thủy ghét bỏ gỡ tay của cậu trên vai cô xuồng , lạnh lùng nói :
- Không phiền Thần Phong chiếu cố , mình không phải trẻ con , có thể tự lo cho bản thân . Tiểu Long cứ thích nói đùa , bọn mình không hề quen nhau , sao làm bạn được !!!!
- Vậy thì tôi xử cô được rồi !!- Chớp lấy thời cơ , Thần phong bẻ tay răng rắc , lấy khí thế sét đánh , túm cổ áo Thủy lôi đi mất dạng .
- Cứu mạng ……….Cứu tôi với ……….Cứu mạng a…….a…..a……..- Chỉ còn tiếng kêu tham rthieets hòa lẫn trong gió , còn người đã mất dạng .
- Mau đi cứu người !!!- Nhung cùng Long mỗi người chạy một hướng , thực hiện nhiệm vụ giải cứu con tin .
Ở dưới gầm bàn giáo viên , thầy chủ nhiệm run rẩy vì sát khí ban nãy đám học sinh tỏa ra “ Bao giờ mình mới được nghỉ hưu đây , lũ học trò thật đáng sợ~~~~”
Lúc này Thần Phong đã lôi áo Thủy kéo cô lên sân thượng . Cậu ta tựa lưng vào cửa sân thượng , nhếch mép đắc ý nhìn con rùa đang rụt đầu là cô .
- Tớ ….Tớ xin lỗi mà !!!!! - Thủy cúi đầu , che giấu sự bất mãn “ Cũng chỉ có một câu nói thôi mà cứ làm như……”
Cô cúi đầu thấp đến nỗi không thể thấp hơn nữa , không phải vì cô sợ mà vì để che giấu ánh mắt đang muốn phun lửa của mình “ chết tiệt , dám túm cổ áo của bà …cưng là kẻ đầu tiên .”
-Dám chửi tôi , xin lỗi là xong sao ??? Gan của cô cũng thật lớn !!!
- Gan của tớ hoàn toàn bình thường , không có dấu hiệu của việc mắc bệnh , hôm trước mới đi khám bắc sĩ bảo thế !!!
- Cô…..- Thần Phong trừng mắt , cô lại rụt cổ thấp hơn nữa.- Không nói nhiều , đứng im cho tôi trả thù .
Thật sự …Thần Phong thấy mình bị điên rồi hay sao ấy , mà lại đi cãi nhau với con nhỏ này , liền quyết định ra tay cho nhanh gọn .
- Khoan đã , cậu định đánh tớ sao ???
- Phải !!!
- Không nên nha , con trai không nên hạ thủ đánh con gái …..
- Tôi không quan tâm …….
- A…….Tha cho tớ đi mà ….- Thủy xoay người bỏ chạy .
Thần Phong đuổi theo , hai người một chạy trốn , một đuổi theo , một van xin , một uy hiếp , cứ thế chạy vòng vòng trên sân thượng . Cuối cùng sau 15p rượt đuổi , con thỏ nhỏ vẫn bị sư tử tóm .
- Cô vẫn còn dám chạy ???
“ Không chạy có điên ở lại cho cậu đánh ??” Thủy bĩu môi không thèm trả lời .
- Sao không trả lời ???- Phong lại hỏi
- ………………….- Thủy quay mặt đi
- Giận à ???- phong chọc chọc ngón tay vào má cô . Cảm giác khá thích , cậu tiếp đục chọc chọc . Thủy né , cậu lại chọc .
- Cậu làm cái gì vậy ??- Thủy tức giận phồng má , cùng lúc vô ý lên gối …….
- Á……Á……..Á…….- Lê Thần Phong - Lê đại hiệp - đáng thương nằm lăn lộn trên mặt đất , hai tay bảo vệ “ kho báu ” . Thật mất hình tượng !!!
- Cậu không sao chứ ??? Tớ không cố ý à nha !!!!Có đâu lắm không ???- Thủy ngồi xuống sợ hãi hỏi , trong lòng thì sướng như điên “ đáng đời !!!”
- LẦN……NÀY…….CÔ…….CHẾT…….CHẮC……..RỒI……!!!!!!!!- Thần Phong nghiến răng nói , trán ra đầy mồ hôi hột .
“ Ha, tôi sợ cậu chắc ” Thủy nhếch mép lén cười thầm - Tớ đi kêu người giúp cậu !!!
Thủy bỏ Thần Phong lại , chạy một mạch về lớp , vuốt ngực thở dốc .
- Thủy , cậu về rồi !!- Tiểu Long cười chào đón , bỏ qua giáo viên đang giảng bài .
- Cậu không sao chứ ???- Nhung hỏi .
- Làm sao bây giờ ?? Làm sao đây ??? - Thủy giả vờ sợ hãi , toàn thân run lên trông thật tội nghiệp .
- Có chuyện gì ??? Thần Phong đâu ???
- Tớ thực sự không cố ý …….lên gối …mà .- Cô cúi đầu , run run…….nén cười nói .
Tiểu Long nghe xong toát mồ hôi hột , nhớ ngày đầu gặp nhau . Thủy cũng ……..lên gối , giờ nhớ lại vẫn còn đau âm ỉ . Vài giây đồng cảm với Thần Phong trôi qua , Tiểu Long hứa sẽ giới thiệu cậu bạn loại thuốc mỡ bí truyền , dùng qua vài lần sẽ đỡ ……
- Giờ………….cậu ấy đang ở đâu ??? Tớ sẽ cố gắng giảm hình phạt đến mức nhẹ nhất giúp cậu !!- Tiểu Long cứng ngắc nói , 2 chân bất giác khép lại , bảo vệ “ cậu nhỏ “.
- Ở…trên…..sân thượng .
- Ok ! Đừng quá lo lắng , cứ ở đây với Nhung . Tớ và Diễn lên đấy xem sao .
Hai cậu bạn ngang nhiên ra khỏi lớp , phóng lên sân thượng . Tại đó , lê Thần Phong vẫn đang nằm thở dốc , thề nếu “ cậu nhỏ “ có mệnh hệ gì , Thủy cũng đi luôn . Nhớ đến cái con nhỏ đó lại tức chết , dám hành hung cậu , cậu chỉ định trêu đùa cô ta , dọa đánh chút cho vui , không ngờ cô ta dám ……Mà cũng
thật nhục ,để cho một con bé thấp hơn một cái đầu đá cho nằm lăn lộn , thật mất mặt mà !!!
- Đau chết mất !- Thần Phong khẽ rên . Cô ta bảo đi kêu người mà …
- Không đau mới là lạ - Tiểu long trêu ghẹo người có cùng cảnh ngộ với mình .
- Hai tên quỷ , giờ mới đến à ???
- Ai bảo cậu kéo người đẹp đến nơi bí mật quá làm chi . - Xuân Diễn cười đỡ bạn ngồi dậy , quan tâm hỏi - Có sao không ???
- Chết tiệt !!! Đau …..
- Đi bệnh viện kiểm tra đi !!! - tiểu long góp ý . Thần phong quát lên :
- Điên à !! Mất mặt lắm !!
- Hay về nhà tớ , gọi bác sĩ riêng đến kiểm tra xem sao !! - Diễn nói .
- Chỉ đành vậy !! Con nhỏ Lọ Lem đó , tớ quyết không tha thứ !!!
- Làm gì cũng nên suy nghĩ , nhẹ tay thôi . Dù gì cô ấy cũng là nữ sinh , còn là bạn tớ nữa !!! - Tiểu Long nghiêm túc nói .
- Hừ ………..Cô ta có đáng cho cậu bảo vệ vậy không ???
- Không phải đáng hay không . Mà đó là điều tối thiểu một người bạn nên làm . Thôi đi kiểm tra đã , để lâu không tiện .- Long cố ý mà như vô ý liếc qua chỗ đó làm Phong nghiến chặt răng , đỏ bừng mặt .
- ĐI CHẾT ĐI LÊ TIỂU LONG…….
- Ha…….ha……….ha…….
Giúp đỡ Diễn đưa Phong ra khỏi cổng trường , lên tắc xi xong , Long mới trở về lớp . Thế nhưng Thủy đã dời đi , nghe Nhung nói lại rằng cô bạn sau khi nghe một cuộc điện thoại liền vội vã dời đi ngay .
Kì thật cũng không có gì đặng biệt , chỉ là Vũ Hải báo Vũ Lâm ( bố cậu ) ăn nhầm đồ hỏng , đau bụng phải nhập viện nên trưa nay không cùng cô dùng bữa được . Ai ngờ Thủy lo lắng đồi đến viện nên Vũ Hải đành qua đón cô .
Thủy lo lắng chỉ là một phần , phần còn lại là muốn trốn học dời đi , cô không muốn ở lại đó thêm một phút nào nữa , sợ sẽ chán chết mất . Lần này nghỉ học là một tuần .
Sau 2 hôm dưỡng bệnh ở nhà , Lê Thần Phong đã trở lại và lợi hại hơn xưa , định bụng sẽ trả thù , thật không ngờ cô lại không đi học . Hay sợ quá mà bỏ trốn rồi ??? Thật nhát gan !!!
Không chỉ có cậu , mà cả Thiên Vũ mấy ngày sau đó đều thỉnh thoảng không biết là cố ý hay vô ý mà đều liếc mắt về chỗ cô ngồi .
Mấy hôm Thủy nghỉ , lớp buồn hẳn . Vì sao ư ?? Vì thiếu mất một người chịu trận thay lớp , thiếu mất 1 người để thầy cô trút giận mọi lúc , thiếu mất 1 lính gác cửa hay cô lao công dọn về sinh không công . Thế nhưng Hồng Nhung không vui vì không còn người để cô theo đuôi đòi làm bạn , rất chán . Diễn vì honey không vui nên bản thân cũng oán hận vì sao Thủy bỗng dưng lại nghỉ học . Tiểu Long lại càng buồn bực hơn , không muốn ăn cơm một mình nên cậu mới kiếm cớ sang nhà cô ăn ké cơm . Ai ngờ Thủy không có nhà , cũng không đi học , không nghe máy . Nếu không phải thím Duyên bảo cô về quê vài ngày , không cần lo thì cậu đã cho đăng báo tìm trẻ lạc rồi .
Ăn chơi nhảy múa thỏa thích mới được có một tuần , Thủy đã bị ông chú đáng ghét cho người “mời ” cô về đi học , chứ không còn lâu cô mới chịu về lại cái nơi chết tiệt đó . Đáng giận hơn là chú không ra mặt nên cô không tóm được . Nếu tóm được đã không khổ thế này !!! Vũ Hải tiến vào phòng Vip của khách sạn Royal , căn phòng còn sang trọng hơn cả phòng dành cho chủ tịch nước Việt , hay tổng thống nước ngoài , và thấy Thủy ngồi trên ghế sô pha , đôi mắt tóe lửa nhìn chằm chằm vào một bức ảnh trên bàn .
- Em đang làm gì thế ??? – Vũ Hải tự rót cho mình một ly nước cam , quan tâm hỏi .
- Yểm bùa !!!- Không rời mắt khỏi tấm hình , Thủy nghiến răng nói .
- Phụt….Khục…khục…..Làm gì cơ ????- Vù Hải sặc nước .
- Yểm bùa !!!
- Với ai ????
- Chú em !! Rủa ông ăn cơm bị nghẹn , uống nước bị sặc , nói chuyện sặc nước bọt , đi đường vấp hạt cát ngã gãy mũi …..
- Thật đáng sợ !!!!- Hải thấy sống lưng của mình lạnh toát . Nữ hoàng đúng là nữ hoàng , chỉ hành động và suy nghĩ theo đúng kiểu nữ hoàng . Sau này thà đắc tội tiểu nhân không thể đắc tội nữ nhân , mà thà đắc tội nữ nhân còn hơn đắc tội Thủy nhà anh . Nên tránh xa tiểu tổ tông này một chút thì an toàn hơn .
Ở một nơi nào đó , Nguyễn Văn Lam – chú của Thủy lien tục hắt-xì ớn lạnh .
“ Không có bị cảm , chết tiệt , con nhỏ kia lại rủa mình đây mà !!!”
Sáng sớm hôm sau , Vũ Hải đưa Thủy đến trường . Vì còn sớm nên cô vào Magic House ngồi ăn sang , tiện thể đưa chị Ngọc Hà bộ Harry potter . Chị ấy cười tươi vui mừng khiến cô cũng vui lây .
- Ơ… Lọ Lem ??? Cô đi học lại rồi à ??- Hoàng Xuân Diễn kéo ghế ngồi xuống cùng bàn với cô , có chút ngạc nhiên hỏi .
- Đêm qua cậu không về nhà ??? - Thủy nhìn cậu ta đầu tóc , đồng phục có chút hỗn loạn nhưng trông vẫn rất baby , buột miệng hỏi .
- Ờ…..Oáp….- Diễn ngáp lớn – Chơi game với đi hát karaoke cả đêm . Chủ quán……cho ly cà phê !!!
- Có ngay !!
- Quán này mới mở , sao cô có vẻ thân với chủ quán vậy ????- Diễn tò mò .
- Là khách quen thôi !!!
- Nói thật , tớ đã điều tra cô . Nhưng ngoài một số thông tin không cần thiết về địa chỉ nhà , chiều cao , nhóm máu …. Thì một chút thong tin về gia đình , quá khứ của cô thì hoàn toàn không có .
- Rất thẳng thắn !!!- Thủy nói , cô hoàn toàn biết cậu đang điều tra về mình , nhưng không ngờ cậu lại nói thẳng ra . – Cậu nói với tôi điều này làm gì ???
- Hả ???- Diễn có chút không thích ứng được với thái độ hờ hững , lạnh nhạt của cô .
- Hừ…….
- À …thì…..tớ muốn hỏi vài điều …
- Hỏi đi – Hiếm khi tâm trạng cô tốt , quả nhiên là ở Magic House .
- Cô ở quê mới lên à ???
- Cứ cho là vậy đi – Thủy nhún vai , ăn bánh ngọt .
- Cô đến từ đâu ???
- Hồ Nguyệt Liễu – Cô nói thật .
- Hồ Nguyệt Liễu ????? Đó là nơi nào ??? Chưa nghe đến bao giờ ????- Diễn nhíu mày suy tư .
- Cậu chưa nghe cũng đúng , rất ít người biết nơi đó !!
- Có thể nó quá bình thường . Thế nhà cậu làm gì ????
- Kinh doanh nhỏ thôi !!!- Thủy uống nước .
- Kinh doanh gì vậy ???? Cô đăng ký nhập học bằng cách nào vậy ??? Không có số tiền khổng lồ thì cũng phải có người quen lớn , may ra mới vào học được !!!
- À……………..- Thủy kéo dài giọng rồi nhếch mép – Hoàng Xuân Diễn , cậu định gả cho tôi hay sao mà hỏi nhiều thế ?? – Cô trắng trợn trêu ghẹo .
- Phụt ….. – Diễn sặc cà phê , vội vàng dùng khăn giấy lau miệng , ai oán nhìn cô .
- Tôi nói có gì sai sao ???- Thủy vô tội hỏi .
- Cô rất nhanh miệng , không giống với …..
- Chiến thuật thay đổi nên cũng phải lộ bản chất ra thôi !!!- Cô tao nhã uống trà sữa .
- Cái gì vậy ???
- Cậu không hiểu được đâu !!- Cô cười đứng dậy thành thật mà nói – Tôi đi trước , cậu giúp tôi thanh toán chỗ này nha !!!! Cảm ơn ….
- Này …………..Này………..Cô kia……Con nhỏ chết tiệt ….!
Nói đùa , đã thay đổi chiến thuật thì đời nào Thủy còn sắm vai một học sinh gương mẫu nữa chứ . Ai bảo cậu ta là bạn của tên Thần Phong , bị bắt nạt chút cũng có sao !!!!
Chuông báo vào học cũng mặc , cô cứ ngồi lù lù trong phòng y tế không một bóng người đọc sách .
- Cậu bảo Thủy đi học cơ mà ???- Tiểu Long quay xuống hỏi Diễn .
Không chỉ Hồng Nhung ngồi bên Diễn mà cả Thần Phong lẫn Thiên Vũ đều dỏng tai lên hóng chuyện , mặc dù ở những tư thế khác nhau ( người giả vờ đọc sách , người vờ ngủ , người lại sửa bút …)
- Tớ đâu có nói thế , tớ chỉ bảo cô ta lừa tớ trả tiền ở Magic House rồi đi trước , ai biết đi đâu !!!
Nghe Diễn bất mãn nói , Thiên Vũ khẽ cong miệng như có như không cười , nhanh đến nỗi không ai biết , không ai kịp nắm bắt . Hồng Nhung còn hỏi tiếp :
- Magic House ??? Là cái quán mới mở cở gần cổng trường hả ???
- Ừ , mà quán đó cũng được lắm , lát tớ cùng honey vào thử chứ ???- Diễn cười nháy mắt “ đưa tình ” nói .
- Ok !!- Nhung gật đầu , cô muốn biết cái nơi Thủy thích là như thế nào.
Tiết thứ nhất qua đi , tiết thứ hai do cô Liên – người được mệnh danh là “ bạch cốt tinh ” khó tính lại hay dị ứng với đồ kém chất lượng dạy môn vật lý . Thời gian qua đi một nửa mới thấy cửa phòng mở ra , Thủy hờ hững xin vào lớp . Cô cũng đâu muốn vào “ dự giờ” cái tiết học chán ngắt này đâu , ai bảo số cô không may cơ , đang ngủ ngon lành thì bị mụ bà hiệu phó tóm được , lôi len phòng giáo viên tuôn cho một tràng rồi bắt trở về lớp .
- Thưa co cho em vào lớp sau ạ !!!!!!
- Trò Thủy , em dám bỏ nửa tiết học của tôi hả ?? Lại còn tỏ cái thái độ đó với tôi ???? Trò thật là hư hỏng , đã học dốt lại còn trốn tiết , đúng là phong cách của lũ nhà quê………bla………bla……………
Cô Liên nói liên tục , không ngừng nghỉ trong vòng 15p , càng về sau ngôn ngữ lại càng phong phú nặng nề . Nhưng cái duy nhất khiến Thủy thấn phục nhất là “ bạch cốt tinh ” quả nhiên khác người , có biệt tài mắng người 15p mà không lặp một từ . Quá giỏi !!!
- Thưa cô , em mỏi chân quá – thủy ngây thơ vô số tội cắt ngang bài thuyết trình không hồi kết của cô giáo - Cô có thể cho em về chỗ ngồi xuống rồi nghe chửi tiếp được không ạ ???
Chẳng cần đáp trả , Thủy đã đi về chỗ ngồi trước bao con mắt kinh ngạc của “ thiên hạ ” . Mọi người không hẹn mà cùng than thầm “ Con nhỏ này chắc hôm nay bị điên nặng !!!”
- Cô có thể tiếp tục !!- Thủy tỏ vẻ “ xin cứ tự nhiên nói ” , ngồi im nghiêm túc với tư thế sẵn sàng nghe mắng tiếp .
- Trò………..trò………- Cô Liên nghẹn đỏ mặt, cả ngày mới phun ra một câu rất thiếu dưỡng khí – Nói mau , vừa rồi trò đi đâu ???
- Thưa cô , thầy Chính ( chồng cô ) dạy sinh học có nói bữa ăn sang là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày , nó cung cấp một năng lượng cần thiết cho mọi hoạt động của cơ thể . Nếu thiếu bữa sáng , cơ thể sẽ mệt mỏi , mà giấc ngủ cũng rất quan trọng . Vì thế sau khi ăn sáng trong căng tin , em đi ngủ trong phòng y tế ạ !!!
Nói vòng vo cả nửa ngày hóa ra là ở căng tin ăn sáng rồi vô phòng y tế ngủ cúp tiết . Không chỉ bà cô dạy vật lý mà ngay cả những người không quan tâm “ sự đời ” như Vũ cũng nghẹn họng nhìn Thủy không nói được một lời chứ đừng nói cả lớp . Hồng Nhung sùng bái nhìn thủy như con sói bị bỏ đói nhìn thấy con dê cực kì béo tốt . Thủy đúng là người cô cần , không thể bỏ qua . Kế hoạch bám đuôi lại tăng lên một level mới , chỉ có dính hơn chứ không có buông lỏng . ( Rất lâu sau này , Thủy nhớ lại những ngày tháng bị Nhung dính lấy mà không khỏi rung mình . Còn Nhung khi nhớ lại thì cười lây slamf đắc ý , trông rất muốn ăn đòn ) .
- Trò……..Trò……Rất tốt ……….Mau lên phòng hiệu phó viết cho tôi 20 bản kiểm điểm ………..
- Em vừa trên đó về ạ , hình như là nộp 50 bản kiểm điểm thì phải – Thủy thản nhiên nói , dùng giấy than viết cũng không đến nỗi đau tay lắm .
- Trò…. Quả nhiên giỏi lắm !! Cuối giờ học ở lại dọn nhà vệ sinh nam cho tôi , chưa dọn sạch thì không cần vào lớp học . Dù sao cô Chiến dạy văn tiết sau cũng sẽ không giận .
- Vâng – Thủy ngoài mặt nhận lời nhưng trong lòng lại rủa thầm “ lão yêu bà , quả nhiên chơi đủ độc , nhà vệ sinh nam cơ ” .
Trước kia phải nhịn , cô còn cắn răng làm một số việc nữa chứ bây giờ thì ………..cứ chờ xem cô có thể làm gì !!!! Hết giờ học vật lý chán ngắt , Thủy vươn vai vác chổi vào nhà vệ sinh nam , mặt dày đuổi hết bọn nam sinh ra ngoài , sau đó lén đem theo một hộp phun sơn vào ….ha…..ha…..
Vài phút trôi qua , Thủy lại trở ra với một bộ dạng hết sức bình thường , sau đó lại bình thường trở lại phòng y tế …………ngủ . Bất quá còn them Hồng Nhung đi cùng . Cả 2 ngủ một mạch dến tận giờ cơm trưa luôn . Bên ngoài đã lạnh rồi , ngại ra khỏi cái ổ chăn ấm áp , Thủy gọi điện cho Tiểu Long đưa cơm đến tận phòng y tế , ai ngờ Diễn cũng đi theo .
- Hóa ra 2 cậu ở đây ???- Tiểu Long đưa cơm cho 2 con mèo lười – Cậu gây họa rồi chuồn hả Thủy ???
- Có gì hot ??- Nhung tò mò , nhưng Thủy thì thản nhiên như không .
- Chuyện là thế này ……………………..- Diễn hào hứng kể lại tường tận .
Sau khi cố nhịn mãi , đang định đi chỗ khác kiếm đại góc nào đó sáng sủa mà lại kín đáo , không có muỗi để giải quyết nỗi buồn thì Thủy thản nhiên đi ra thông báo nhà vệ sinh nam đã dọn dẹp xong . Không đợi được nữa , mấy chàng phóng như bay vào trong . Vào rồi thì hóa đá ngay tại chỗ , quên luôn chuyện khẩn cấp đang định làm . Chuyện là …………Thủy nhà ta bức xúc vì bị “ bạch cốt tinh ” chọc ngoáy nên tìm đại chỗ nào đó xả giận , và mục tiêu đương nhiên là cái nhà vs nam . Chỉ thấy trên tường trong nhà vệ sinh có hàng chữ cảnh cáo đầy mùi thúc súng với nội dung hết sức “ nhẹ nhàng ” là : “ THẰNG NÀO MÀ ĐI RA NGOÀI ……………BÀ CẮT !!!!” kèm theo đó là hình vẽ một cây kéo hết sức rung rợn mà rõ nét .
Quả nhiên không ngoài dự đoán , sức công phá của lời cảnh cáo đã làm không biết bao nhiêu đàn em nam sinh khối 10 sợ xanh mặt , có kẻ té xỉu . Chà ………..tim các em ấy yếu quá , yếu mà còn thích ra gió ……
- Cậu không thể tưởng tượng nổi , tình cảnh lúc đó hỗn loạn mà náo nhiệt thế nào đâu !!!!!!!!! Vui ra trò – Diễn cười nham nhở .
- Thật sao ??? Thật sao ???- Nhung hào hứng hỏi thăm chiến tích của Thủy .
- Thật – Diễn gật đầu như gà mổ thóc – Đến cả tớ nhìn tháy cũng không nhịn được rùng mình trước hình ảnh cây kéo to tổ chảng đó ………Ôi trái tim bé bỏng của tớ …………
- Tim cậu màu đen chứ đâu còn màu đỏ mà kêu , mặt thì dày hơn tường thành mà la sợ hãi ………..Vô sỉ - Thủy khịt mũi .
- Nè , khai thật đi , hôm nay cô bị đập đầu vào đâu phải không ??? Hành động quả nhiên …………quá đỉnh !!!!!!!- Diễn không giận mà cười .
- Có cậu bị đập đầu vào đâu ấy – Nhung khinh bỉ nhìn bạn trai mình .
Trán nổi đầy gân xanh , Diễn á khẩu không nói lời nào . Xem ra cả Long và bạn gái cậu đều hiểu rất rõ Lọ Lem , lại còn công khai bảo vệ , thì cậu còn có thể nói gì nữa đây !!!! Im lặng ăn cơm , mặc kệ 3 cái loa phóng thanh liên tục lải nhải , cãi nhau bên tai , Thủy đóng vai là người ngoài cuộc . Một bộ dáng không liên quan của mình của cô rất nhanh thu hút sự chú ý của 3 người kia . Họ dừng cãi cãi nhau , ai oán nhìn cô :
- Sao cậu không nói lời nào ???
- Cần thiết sao ???? – Thủy hỏi lại – Vì sao phải nói ???
- Bàn bè nói chuyện là bình thường thôi mà !!!
- Thì 3 người đang nói chuyện đấy thôi !!!
- Cậu cũng là bạn của bọn này mà !!!
- Nhầm rồi , tớ không phải – Thủy phủ nhận – Ăn no rồi , tớ ngủ tiếp , đừng làm ồn quá nha !!!
Tiểu Long cùng Hồng nhung ai oán nhìn cô , lâu như vậy mà cô vẫn coi họ là người dưng hay sao ??? Thật là đau long à nha!!!! Thủy mặc kệ ánh mắt ai oán ở đâu bắn tới , vân xthanr nhiên nằm xuống ………ngủ . Mát cô ngủ nhưng long thì không . Có trời mới hiết được , ẩn sâu trong lòng Thủy , cô khát khao 2 tiếng “ bạn bè ” này như thế nào . Nhưng phần khát khao này luôn luôn bị cô che giấu hoặc gạt bỏ , lâu dần cô cứ ngỡ mình đã không còn hứng thú nữa . Hoàng Xuân Diễn có chút khó hiểu nhìn cô , theo cậu biết , cô là một cô bé ngèo là thật . Thế nhưng tại sao cô lại không cư xử theo lẽ thường , đáng ra Lọ Lem thì phải có mong ước từ chim sẻ biến phượng hoàng chứ ??? Là Lọ Lem thì phải mong tìm được chỗ dựa để mà bấu víu chứ ??? Tại sao cô lại không làm vậy , toàn than lại còn tỏa ra một cỗ khí phách quý tộc mơ hồ ??? Thật khó lý giải .
Buổi chiều học xong tiết công nghệ thì thời gian còn lại dành cho các hoạt động ngoại khóa , học sinh tham gia CLB nào thì hoạt động ở CLB đó , Thủy không có hứng thú tham gia bất kì CLB nào nên thản nhiên xách ba lô ỏ về .
Cô đang nhàn nhã tản bộ ở Hồ Hoàn Kiếm thì cảm thấy có người theo đuôi mình . Cảm giác này rất là khó chịu nha . Chưa đầy 10p sau , Thủy lại càng buồn bực hơn khi biết người theo đuôi mình là Lê Hồng Nhung .
- Tại sao lại đi theo tớ ???
- Tớ chỉ muốn biết nhà cậu thôi mà !!!
- Tại sao không hỏi ???
- Vì biết cậu sẽ không nói .
- Biết nhà tớ để làm gì ???
- Thì ………..chỉ để rủ cậu đi học .
- Bằng xe hơi riêng của nhà cậu sao ??? Không cần !!!
- Thủy à ….
- Cậu cần gì ở tớ ???
- Tớ đơn giản chỉ muốn làm bạn với cậu mà thôi !!!
- Muốn cũng đừng muốn , kết bạn làm gì , tình bạn giữa chúng ta không có kết quả đâu !!!
- Không thử sao cậu biết không có kết quả ???
- Tớ chuyển đến đây là do bị ép buộc , có mục đích cả đấy . Làm xong việc sẽ chuyển về nhà , không lâu nữa đâu .
- Tớ mặc kệ , chúng ta sẽ ……………
- Không thể lien lạc , không thể gặp mặt vậy thì chơi với nhau làm gì ??? Tớ còn có những bí mật cậu không thể biết , bạn bè mà có bí mật thì không thể bên nhau đâu Nhung à !!!
- Dù cậu ở đâu ……….tớ cũng sẽ tìm ra , dù cậu có bí mật , tớ tin rồi cậu sẽ nói ra thôi ….
- Buồn cười , cậu dựa vào cái gì mà có thể đảm bảo được những điều đó . Dựa vào cái sản nghiệp bán nước ngọt của bố cậu sao??? Không thể đâu !!!!
Không phải Thủy muốn đả kích Nhung , nhưng sự thật là vậy , khi cô trở về đúng là cô , không ai có thể tìm ra .
Lê Hồng Nhung 17 tuổi thuộc cung Song tử . Là con gái rượu duy nhất của tập đoàn nước ngọt Granger lớn nhất nhì châu á , mấy năm gần đây đang có xu hướng tiến chân vào thị trường Châu Âu .
Cắt được cái đuôi phiền phức , Thủy không còn hứng thú đi dạo nữa liền về nhà . Cô có chút ngạc nhiên khi Tiểu Long đang ngồi ăn hoa quả ở nhà mình , Thủy buột miệng hỏi :
- Sao cậu lại ở đây ???
- Cậu về quá muộn đó , tớ ở đây được một lát rồi !!! CLB của bọn tớ chỉ có 4 người , Hồng Nhung bỏ đi , Xuân Diễn cũng không ở lại , còn tớ với tên Thần Phong thì làm được gì ngoài mắt to trừng mắt nhỏ . Đành đi về cho lành .
- Ờ !!! – Thủy trả lời cho có lệ - Đâu ai cần cậu giải thích.
Cô vào bếp chào thím Duyên rồi bỏ lên phòng đọc sách , nhốt mình trong đó , bỏ lại cậu bạn Tiểu Long ngồi bơ vơ.
Chẳng hiểu Lê Hồng Nhung có bị đụng đầu vào đâu không mà hôm sau vẫn cứ kiên quyết đón chào Thủy . Đứng ở cổng trường từ sáng sớm , thấy Thủy bước đến là Nhung ngay lập tức đi theo , líu lo nói không ngừng , ai dám có ý kiến Nhung quát cho sợ mất mật . Thủy đến lớp Nhung cũng đến lớp , Thủy vào thư viên , cô bạn cũng vào thư viên , ngay cả cô đi vệ sinh , nhung cũng có mặt . Thủy đến Magic House , Nhung sao có thể vắng mặt . Liên tiếp như thế một tuần , từ khó chịu chuyển thành cam chịu rồi bất lực , Thủy đành lựa chọn trực tiếp bỏ qua cô bạn .
Hôm nay là một ngày mùa thu gió lớn , khá lạnh . Thế nhưng một tiểu thư quen sung sướng như Nhung vẫn kiên quyết đi theo sau Thủy . Hình bong hai nữ sinh một trước một sau đi ngang qua sân bong đá không có gì là đặc sắc nhưng lần nào cũng thành công thu hút sự chú ý của nhiều ánh mắt . Nếu tùy tiện hỏi một người , ta có thể biết ngay đề tài nóng hổi đang lưu truyền là “ Tiểu thư cao ngạo Lê Hông Nhung – bạn gái của lãng tử đa tình Hoàng Xuân Diễn lien tục đi theo cô bé Lọ Lem – Nguyễn Thu Thủy muốn kết bạn .”
Còn them việc “ cô bé Lọ Lem một mình to gan lập ra đồng phục thuộc phe thứ 4 ” cũng nổi tiếng không kém . Ai cũng ghét cô , khinh thường Thủy . Bất quá cũng không thể không thừa nhận đồng phục cô mặc rất đẹp . Dạo này có vẻ Lê Thấn Phong có chút việc gì đó , “ thiên hạ ” đồn rằng cậu ta đang bận hạ gục đầu gấu trường khác , nhưng Thủy không tin . Nhìn khuôn mặt có chút trắng bệch lại kèm theo sự mệt mỏi cậu Phong không giống đi đánh nhau chút nào . Cậu ta cũng thường xuyên nghỉ học nữa , cho nên Thủy chưa lo bị trả thù vụ hôm trước . Vẫn còn sống yên bình được vài ngày .
Lê Thần Phong không tìm cô gây phiền toái không có nghĩa là người khác không tìm cô . Buổi trưa hôm đó , Nhung đang cùng thủy đến căng tin mua cơm thì có người gọi cô bạn đi . Biết được người gọi mình là ai , Nhung khẽ biến sắc vội dời đi . Thủy cũng không để ý lắm , mua phần cơm của mình , định bụng đi lên sân thượng hưởng thụ chút thời gian yên tĩnh hiếm hoi , không ngờ cũng có người tìm cô .
- Cô là Lọ Lem phải không ??? – Một nữ sinh mặc đồng phục đen khinh khỉnh hỏi .
- Phải – Trước kia cô còn khó chịu với cái tên “ Lọ Lem “, nhưng nay đã không them để ý nữa rồi .
- Chị Uyên tìm cô !!!
- Tìm tớ sao ??? Hình như tớ không quen ………….người đó .
- Gặp thì biết , đi mau , để chị ấy đợi lâu thì cô chết sẽ thảm hơn đó.
Cô nàng dẫn đường , đưa Thủy đến dãy nhà bỏ trống , nhưng không phải chỗ có cây đa – chỗ đọc sách bí mật của Trần Thiên Vũ lần trước , mà là ở bên một cái nhà kho bẩn thỉu.
- Thưa chị , em đã dẫn con nhỏ đó đến rồi ạ !!!! – nữ sinh khinh khỉnh với cô ban nãy chợt ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ trước một đám nữ sinh khác .
Dựa theo sự bất đồng về đồng phục và thái độ khi thấy cô đến của mọi người , thủy đoán ra ngay ai là “ chị Uyên “ . Chỉ thấy một nữ sinh có vẻ bằng tuổi cô , có mái tóc mái bằng cắt theo kiểu Nhật Bản , khuôn mặt xinh xắn baby nhưng đôi mắt lại lộ rõ sự lạnh băng , kiêu ngạo và tàn nhẫn , phá hỏng đi vẻ đẹp trời ban . Cô ta là người duy nhất ngồi trên vài thân gỗ lớn nằm lăm lóc dưới đất . Xung quanh có 5 nữ sinh dữ tợn mặc đồng phục đen đứng , trong đó Thủy nhận ra có một bạn cùng lớp , hình như tên là Quỳnh thì phải . Nữ sinh duy nhất ngồi , hay là “ chị Uyên “ kia mặc một bộ thường phục áo len xám , chiếc quần jean bó đen cùng đôi bốt nâu trông khá sành điệu ( còn chưa kể các phụ kiên trên người ) . Đặc biệt thu hút sự chú ý của Thủy là cái huy hiệu đeo trước ngực của cô ta có ghi “ QUEEN “ . Xem ra cô ta là thủ lĩnh phe xám .
Trong khoảng thời gian Thủy đánh giá người ta thì “ chị Uyên “ cũng thầm nhìn nhận cái con nhỏ Lọ Lem gây bao sóng
gió trong dư luận ở trường này có hình dáng ra sao , Bất quá cũng chỉ có vậy !!! Một con nhỏ quê mùa , béo tròn dù có khoác lên mình một bộ đồng phục không đến nỗi tệ nhưng vẫn chẳng thay đổi được sự thô thiển vốn có .
- Xin hỏi các bạn tìm tớ ???- Thủy khách sáo hỏi , tâm trí còn đang nhớ đến bữa trưa của mình .
- Phải – Quỳnh trả lời .
- Có việc gì sao ???
- Không có viêc gì thì không thẻ tìm cô sao ??? – Uyên lạnh băng nói .
- Không hẳn là không thể tìm – Thủy nhún vai , bình thản nói – Nhưng muốn gặp phải hen trước , tớ rất bận.
- Đừng có mồm mép – Quỳnh quát – Cô tưởng bộn tôi kêu cô đến đây chỉ để tán phét thôi sao !!!!!!
- Không tán phét vậy tìm tớ làm gì ????- Thủy khoanh tay lại , thái độ không thèm quan tâm – Tớ còn phải ăn ơm .
- Vậy thì giải quyết cho nhanh đi !!!- Uyên nói .
Ngay lập tức 6 nữ sinh ( kể cả nữ sinh dẫn đường ) liền bao vây lấy Thủy , chuẩn bị hành hung . Cô khịt mũi khinh thường , chỉ có thế này mà định ra oai với cô sao ??? Quá ngây thơ !!! Không thèm nhìn lũ ruồi đang vây quanh mình , cô mắt lạnh nhìn thẳng mắt Uyên , thản nhiên nói :
- Tại sao lại tìm tôi gây chuyện ???- Lúc này Thủy đã nghiêm túc rồi , không còn thái độ trêu đùa nữa .
- Nhìn cô không thuận mắt , như vậy được chứ ????
- Được !!! Bất quá ……………- Thủy kéo dài giọng -………Cô còn chưa đủ tư cách đánh tôi .
Một câu nói rất nhẹ nhàng nhưng có sức công phá thật lớn . Thủy nói nhỏ nhưng ở nơi yên tĩnh thế này lại cực kì vang vọng . Giọng nói không chút sợ hãi lại còn chứa đựng sự lạnh lẽo cùng khinh thường , trào phúng . Cô đứng đó , quanh thân tản ra sự cao ngạo , tôn quý mà không ai sánh kịp . Trong phút chốc , mọi người đều sợ hãi không hẹn mà lùi một bước nhỏ .
Rất hiếm khi Uyên tức giận , khi mà cô tức thì không ai có thẻ gánh nổi hậu quả . Chính vì vậy mọi người đều làm cô vừa lòng . Thật không ngờ Thủy không khách khí gì mà nói đúng chỗ đau của cô ta . Uyên vẫn làm mặt lạnh , từ từ đứng lên , chầm chậm tiến đến đối mặt với Thủy . Quỳnh cùng 5 người còn lại lui dần về phía sau Thủy phòng khi cô bỏ chạy . Nhưng có vẻ việc đó hơi thừa .
Uyên và Thủy đối mặt nhìn nhau , đôi mắt lạnh lung sắc bén giao đấu trong không gian , khuôn mặt lại tĩnh lặng không một gợn sóng , không rõ biểu cảm . Bỗng Uyên nâng tay , tát mạnh vào mặt Thủy , một tiếng vang thanh thúy phát ra .
BỐP……….. cơn đau từ một bên má khiến Thủy có chút sửng sốt . Vừa rồi là ……….cô bị đánh sao ???? Từ khi sinh ra đến giờ , lần đầu tiên cô bị đánh , mà lại bị một đứa con gái “ không-đủ-tư-cách” đánh !!!
- Chị Uyên đánh thật là hay – Quỳnh đắc ý nịnh hót . Nghe tiếng vang chắc đánh mạnh lắm .
Lại thêm một bất ngờ còn đáng sợ hơn trước đó . Chỉ thấy với tốc độ sét đánh , Thủy đáp trả , một cái tát mạnh gấp đôi cái tát cô phải chịu rơi trên má Uyên .
Đưa tay lâu khóe môi đã rỉ máu , Uyên chợt nhếch mép cười , nụ cười đầy nguy hiểm , tựa như một con thú dữ lạc lối sắp phát điên . Thế nhưng Thủy khi tức giận sẽ còn đáng sợ hơn cả ác ma , diêm vương lão tử cũng phải run sợ thì sao Uyên sánh bằng . So về khí thế , Thủy thắng .
- Dám đánh tôi , cô là người đầu tiên !!! Dám cãi lời tôi , cô cũng là người đầu tiên !!! Còn dám làm tôi tức giận !!! Rất tốt !!! – Uyên tỏ ra nguy hiểm nói .
- Hừ !!!! – Thủy cười khinh miệt – Đe dọa tôi sao ?? Vẫn là câu nói đó , cô chưa – đủ - tư – cách .
Nghe giọng điệu trào phúng của Thủy , Uyên cơ hồ tức đến nội thương . Láo …….cô mới vắng mặt có mấy hôm mà đã xuất hiện một con nhỏ không ra gì rồi ……..Láo …………thật là láo !!!!! Không thể chấp nhận được !!!!
- Cô………………
- Đừng có lôi mấy cái ‘ đầu tiên ‘ gì đó của cô ra mà bắt đền . Xin thưa rằng đây cũng là cái tát đầu tiên từ khi sinh ra đến nay tôi phải chịu . Xét về cao quý , đứng so sánh với tôi ! – Thủy ngắt lời Uyên
- Cô dám hỗn láo vơi chị Uyên ? Đừng mong Tiểu Long hay Hồng Nhung có thể cứu được cô lúc này – Quỳnh xen vào .
- Tôi mặc kệ cô là ai , biết điều đừng đụng vào tôi !!!!!- Thủy nheo mắt cảnh cáo lời cuối cũng với Uyên , sau đó xoay người bỏ đi .
- Ai cho phép cô đi ? Tôi đã nói bỏ qua cái tát này sao ? ?- Uyên nghiến răng nói – Mấy đứa giữ nó lại , tao tự xử .
- Dạ - Vòng vây xiết lại , cơ hồ chỉ cần một cái với tay có thể bắt được cô .
Khóe môi vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt , hờ hững mà cao ngạo . Hai tay Thủy khẽ nắm chặt lại , các khớp xương thi nhau kêu lên đòi khởi động . Không ai kịp thấy đáy mắt cô mất đi vài phần vui đùa , thay vào đó là vài tia sắc bén . Một mùi thuốc súng nồng nặc lan tỏa trong không gian . Quỳnh không phải người đầu tiên bức lên mà là nữ sinh có thân hình tròn hơn Thủy một chút lên đầu . Quả là dũng cảm , rất anh hùng nhưng cũng rất nhanh đã bị đá ngã ngửa . Tuy có chút kinh ngạc nhưng không đến nỗi sự hãi , Quỳnh ra hiệu 5 đứa còn lại ( kể ca cô ta ) cùng lên .
Vốn tưởng rặng mọi chuyện thế là sắp xong , Uyên khẽ đắc ý , nhưng ai ngờ bỗng dưng có tiếng thét lớn ‘ DỪNG LẠI !‘ vang lên . Một chướng ngại vật nhảy ra cản đường .
Xuyên qua vòng vây , Thủy có thể thấy Hồng Nhung vội vã từ xa chạy lại . Tiếng thét xé gió đông vang lên khi nãy không còn nghi ngờ gì nữa , là do Hồng Nhung hét . Trông Hồng Nhung có vẻ quan nữ sinh tự xưng là “Chị Uyên ” này . Thủy im lặng không nói lời nào , quen cũng tốt , bớt phiền phức một chút .
- Uyên……Tại sao đưa bạn tôi đi ?- Dù có chút thở dốc vì phải chạy lien tục , nhung vẫn tỏ ra hung ác nói .
- Cô ngoài bạn trai ra thì cũng có bạn sao ? buồn cười !- Uyên trào phúng – Muốn làm anh hùng lộn đỉa chỉ rồi , biến đi !
- Tôi đến đưa bạn đi , đừng mong cản trở .
- Bại tướng à , cô nghĩ cô có thể đưa người trong tay KYOKO Uyên này đi sao ? Nằm mơ !
- Tuy cô ghê gớm , muốn làm mưa làm gió gì cũng được , nhưng đừng ép “bọn tôi” trở mặt – Hồng Nhung cố nén giận cảnh cáo .
“Bọn tôi sao?” Thủy tin chắc “bọn” ở đây không bao gồm cô . Có thể là lũ khỉ thần phong kia .
- Hừ………cô cứu được cô ta lúc này không cứu được lần sau ! không canh trừng liên tục được , có cơ họi tôi sẽ ra tay !
- Lần sau tính tiếp – Nhung đẩy Quỳnh ra , nắm lấy tay Thủy kéo đi .
- Ê…….lọ len , cái tát này , nhớ kĩ – Tiếng của Uyên vang lên phía sau . Không thèm quay đầu , Thủy trào phúng cười :
- Có ngon thì cứ tới !
Câu chào tạm biệt đặc sắc không chỉ làm Uyên tái mét mặt mày mà còn làm Hồng Nhung lảo đảo suýt ngã . Nhung hận không thể bổ đôi não Thủy ra xem rõ trong đó có cái gì ! Một đường kéo cô lên tận sân thượng Nhung mới buông tay . Thủy có chút đờ dẫn nhìn cổ tay mình . Vì sao cho Nhung nắm ? Vì sao không đẩy ra ? Vì sao để mặc bị kéo đi ? Và vì sao lại không bỏ đi ?
- Thủy…….Thủy……….Thủy……….- Nhung kêu lien tiếp mấy tiếng mới kéo được hồn của Thủy về .
- Hả ? Sao ? – Thủy mờ mịt hỏi lại – À…..
- Xin lỗi , chắc cậu sợ lắm hả ?- Nhung khẽ xoa má có chút hồng vì bị đánh của Thủy , thật lòng nói – Có đau lắm không ?
- Không sao ! Vì sao lại xin lỗi ?
- Tại vì tớ đã bỏ đi khi cậu cần tớ nhất . Cậu nói đúng , tớ chỉ được cái phiền phức , không thể bảo vệ cậu . Xin lỗi – Nhung cúi đầu tựa như một đưa trẻ làm sai thật vậy .
- Tớ không cần bảo vệ - Thủy thở dài nói .
- Cậu cần ! – Nhung quyết liệt nói – Đã sinh ra trên thế giới này , bất kể cái gì , con gì , sinh vật gì đều cần bảo vệ , đều phải có bạn .
- Nhung à……- Thủy thở dài bất lực – Ngoài kia có bao nhiêu người muốn kết bạn với cậu . sao cứ nhất thiết phải là một con nhỏ lọ lem như tớ ?
- Không vì lí do gì cả . Chỉ vì đó là cậu ! cậu không cần tiền của gia đình tớ , không nhịnh hót tớ , còn chửi tớ không nể mặt . Tớ cần cậu !! please !!
- Nói rõ về nữ sinh “chị Uyên” kia đi , nếu thong tin đầy đủ , tớ sẽ suy nghĩ lại về đề nghị của cậu !!
- Cậu hứa rồi đó !- Nhung tươi tắn cười , nhưng nghĩ đến nữ sinh kia lại xịu mặt xuống .
Theo thông tin nhung cung cấp , Thủy biết được nữ sinh có khuôn mặt baby , cắt tóc kiểu Nhật kia tên đầy đủ là : KYOKO Uyên , cao 1m62 thuộc cung Thiên Bình . Là con lai , bố người Nhật Bản , mẹ là người Việt Nam , Gia tộc của cô ta có thế lực khá lớn , ngoài sáng thì hoạt động chính trị , thâu tóm hầu hết các thế lực ở Nhật . Trong bong tối thì lại là một tổ chức Majia lâu đời , đáng sợ . Sau lần thứ 26 bị đuổi học , KYOKO bị gửi về Việt Nam học tập . Hiệu trưởng trường Sao Mai cho phép cô ta quyền tự do đi học , để đề phòng tâm trạng cô không tốt , Uyên tặng trường một quả bom nguyên tử thì khổ .
- Chậc…….chậc…..…Thế lực sau lưng cô ta quả nhiên không nhỏ , thảo nào lại kiêu ngạo vậy – Thủy có chút cảm thán .
- Mặc dù có chút đáng sự thật , nhưng không sao , “bọn tớ” sẽ bảo vệ cậu – Nhung nói .
Thủy đảo tròn mắt , không muốn cái lí về cái định nghĩa “bọn tớ” của Hồng Nhung , Thủy xoay người định bỏ đi . Nhung vội đi theo .
- Cậu đã là bạn của bọn tớ rồi đó !
- Tớ chỉ bảo là sẽ suy nghĩ chứ chưa nhận lời .
- Hì….hì……tớ mặc kệ !
- Đi theo tôi sẽ gặp nhiều rắc rối lắm đó !
- Không sao !
- Cậu thật cứng đầu !
- Hì…hì……Song Tử có tính cứng đầu mà !!
- Tớ chịu thua ròi !!
- Ha……ha……cuối cùng cũng thành công thu phục một con bọ cạp đầy nọc độc là cậu !!
- Sao cậu biết tớ thuộc cung Bọ Cạp ?
Hồng Nhung nháy mắt cười tinh nghịch , ôm lấy cánh tay Thủy không nói . Hai người vừa cười nói trở về căng tin , vội ăn cơm trưa rồi trở về lớp ngay . Đến tận khi tan trường , trở về nhà , đến khi tắt đèn đi ngủ , Thủy vẫn không thôi tự mỉm cười
Hôm nay Thủy có những trải nghiệm thực sự thú vị . Lần đầu tiên cô bị đe dọa , lần đầu bị đánh . Thế nhưng cũng là lần đầu tiên cô có cảm giác vui vẻ khi kết ban , lần đầu tiên được bạn bè đùa dỡn cùng , lần đầu tiên có người nhắn tin chúc cô ngủ ngon . Và còn vài cái đầu tiên khác mặc dù nhỏ bé nhưng Thủy thấy thật thích .
Không chỉ riêng Thủy vui vẻ , mà Hông Nhung cũng rất khoái chí . Cuối cùng cách mạng đã thành công , cái đuôi cuối cùng đã thăng cấp là “bán bạn bè” . Mặc dù chỉ là “bán” nhưng Nhung tin chắc rất nhanh Thủy sẽ chấp nhận cô thôi . Hóa ra cảm giác có bạn lại vui vẻ đến vậy !
/34
|