Nhìn năm cánh cửa và năm hình quốc kỳ in bên trên, Lê không khỏi sửng sốt. Hắn hoàn toàn không hiểu người làm ra căn cứ ngầm này lại có ý phân biệt rạch ròi phạm phi quốc gia đến thế. Bất quá nếu đã vào chỗ này, hắn cũng không định đứng ngẩn người nhìn căn phòng buồn tẻ này mãi. Lối lên đã bị vít, hắn chỉ có thuận nước đẩy thuyền, nhắm mắt mà bước theo sự sắp xếp của người nào đó.
Đi qua cánh cửa có in hình lá quốc kỳ của Việt Nam, Lê bước vào một chiếc thang máy đưa hắn xuống sâu thêm dưới lòng đất. Cũng không biết xuống sâu bao nhiêu, Lê chỉ thấy đại khái là đã đứng khá lâu bên trong, thang máy mới lần nữa mở ra. Lại thông qua một hành lang dài, cuối cùng Lê cũng tới một đại sảnh rộng lớn. Đại sảnh này rộng áng chừng bằng một sân bóng rổ, và xung quanh xếp rất nhiều hộp máy thông minh cỡ lớn khiến Lê thậm chí còn nghĩ không lẽ mình lọt vào trung tâm của hệ thống máy chủ BTT?
Trong lúc Lê còn đang thắc mắc, chợt ở giữa đại sảnh bắt đầu tụ tập quang mang. Những tia sáng chiếu lại gần nhau hình thành nên thân ảnh có phần lạ lạ. Đây là mô phỏng ba chiều, Lê thường xuyên tiếp xúc với vị giáo viên xinh đẹp tên Linh nên cũng không ngạc nhiên lắm. Hắn chỉ tò mò là sắp được nói chuyện với một ký ức của ai hay chỉ là một hệ thống?
Thanh ảnh ba chiều được mô phỏng ở giữa đại sảnh là một vị trung niên có chút gầy gò. Mọi thứ trên người ông ta từ quần áo tới dáng vẻ đều hết sức bình thường như bao nhiêu người Việt Nam khác, chỉ khác là ánh mắt được hệ thống điện tử mô phỏng khá chi tiết. Đây là một cặp mắt rất có thần và cực kỳ lôi cuốn.
Người trung niên nọ vừa được hình thành đã quay về hướng Lê đang đứng mà mỉm cười. Lê cũng không ngạc nhiên về độ thông minh của hệ thống. Vào những năm 20xx, ban đầu muốn làm cho một hệ thống điện tử xác định một yếu tố bên ngoài thường thường các nhà khoa học đều ỷ vào hệ thống sóng âm hoặc hệ thống laser. Chẳng hạn như chống trộm hay bảo vệ các cơ sở tuyệt mật, hoặc để cho một robot xác định đường đi, người ta thường lắp chi chít những thiết bị phóng ra tia laser để thu nhận thông tin. Những năm đó các nhà khoa học đều cho rằng vài thập niên tới, việc nghiên cứu về những tia laser và tính ứng dụng của nó sẽ đạt tới một tầm cao mới. Tuy nhiên khi năng lượng vũ trụ nén ra đời, mọi người phát hiện ra một dạng vật chất có ứng dụng còn cao gấp nhiều lần so với những tia laser đơn thuần. Không sai, đó chính là những dạng vật chất tồn tại đặc biệt được chuyển hóa từ năng lượng vũ trụ và được người ta gọi chung là từ trường.
Nếu năng lượng đủ mạnh, từ trường có thể bao phủ một diện tích vô cùng rộng lớn và nó có thể xâm nhập vào rất nhiều kết cấu vật chất. Những dao động trong phạm vi bao phủ của nó hoàn toàn có thể được thu về máy chủ. Mà đặc trưng nhất là có thể thay đổi kết cấu của những từ trường này khiến cho nó có các công dụng đặc biệt, ví dụ như vòng từ trường bảo vệ của xe bay…
Cho nên hệ thống máy thông minh ở đây có thể xác định được Lê và mỉm cười chào hỏi cũng không có gì là lạ. Chỉ là giọng điện tử của người nam trung niên này vừa cất lên đã dọa cho Lê một trận giật mình không nhẹ:
“Xin chào người trẻ tuổi. Cho tôi tự giới thiệu, tôi tên là… À ừm, mà thôi cái tên cũng không cần thiết lắm. Người bên ngoài gọi tôi là Bàn Tay Thần. Vậy cứ dùng tên này đi.”
Lê tròn mắt nhìn hình ảnh ba chiều trước mắt. Mặc dù xin vào học viện Bàn Tay Thần với tư cách là nghiên cứu sinh, tuy nhiên hắn tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới hắn lại có thể tiếp xúc với nhà khoa học “trong truyền thuyết” kia. Hơn nữa ông ta lại xuất hiện dưới bộ dạng như thế này, không lẽ Bàn Tay Thần là một cái máy?
Còn không đợi Lê hết kinh ngạc thì hình ảnh ba chiều của Bàn Tay Thần lần nữa cất tiếng:
“Không rông dài nữa, chúng ta sẽ đi ngay vào vấn đề chính. Người trẻ tuổi, cậu muốn học kỹ thuật gen tốt nhất từ ta chứ?”
Lê hoàn toàn bị nói cho choáng váng rồi, buột miệng hỏi:
- Kỹ thuật gen tốt nhất ư… không phải được lưu trữ ở BTT trong học viện Bàn Tay Thần sao? Chỉ cần nâng cấp độ ưu tiên lên cấp một là tìm hiểu được.
“Sai rồi. Lúc thành lập Học Viện Bàn Tay Thần bàn tay thần, ta chỉ cung cấp tài liệu tới phần cải tạo gen thôi. Còn cải tạo như thế nào, hoàn mỹ ra sao thì ta chưa đưa ra. Dù sao kiến thức cũng là của ta, hà cớ gì phải chia cho quốc gia khác. Ha ha…”
Lê nhíu mày một hồi, tiếp đó hắn đột nhiên nói ra một câu khiến cho cả hệ thống thông minh mang tên Bàn Tay Thần này cũng sửng sốt:
- Có gì đó không ổn trong này.
“Không ổn là sao?”
- Tôi có cảm giác có chuyện gì ghê gớm lắm sắp xảy ra.
Hệ thống trước mắt là hệ thống cực kỳ thông minh và nhân tính hóa. Nghe Lê nói, ông ta cũng khẽ nhíu cặp mày, tiếp đó thở dài một hơi nói:
“Đứa nhỏ. Thay đổi gen không có nghĩa đã là thần. Cũng chưa hẳn đã tự mình biến thành một kẻ thông minh tuyệt đỉnh, có thể thông cổ kim, tường vạn sự. Cho nên ta cũng chỉ đi bước nào tính bước đó.”
Lê nghe xong cũng lâm vào trầm ngâm, mặc dù cơ hội tuyệt hảo ngay trước mắt, nhưng hắn vẫn cảm giác có chuyện gì đó không ổn. Tinh thần hắn cực kỳ mạnh mẽ nên có thể mơ hồ thấy được một chút tương lai. Giống như tự nhiên có một miếng bánh lớn như vậy rớt vào đầu, e rằng sắp có chuyện tệ hại sắp xảy ra. Người còn sống trong luân hồi sinh tử thì còn phải chịu quy tắc nhân quả tuần hoàn, họa phúc song hành.
Nếu là vận may của một mình hắn, thì những quy tắc vô hình này ảnh hưởng cũng chỉ trong phạm vi nhỏ bé. Nhưng dính líu tới vị giáo sư truyền thuyết này, e rằng mọi chuyện không còn đơn giản.
Lúc này hệ thống Bàn Tay Thần lần nữa lên tiếng:
“Không tính chuyện tương lai nữa. Đứa nhỏ… con có đồng ý theo ta học kiến thức gen hoàn mỹ chứ? Nếu đồng ý, chúng ta phải mau chóng bắt đầu. Còn nếu không đồng ý ta sẽ đưa con ra ngoài, và xóa hết ký ức của con về hệ thống Bàn Tay Thần dưới lòng đất này”.
Khẽ gật đầu, Lê hoàn toàn đồng ý. Dĩ nhiên là cơ hội tốt như vậy làm sao vứt bỏ được. Nếu đã là họa, có muốn tránh cũng không được, không bằng tăng cường thêm kiến thức để đương đầu với nó. Đồng ý rồi, Lê cũng không rườm rà chậm chạp, nhanh chóng lấy viên xá lợi từ trong cái túi nhỏ ở trong ngực ra rồi nắm vào lòng bàn tay. Viên xá lợi sau ba năm sử dụng, Lê nhận thấy quang mang của nó đã bắt đầu mờ ảo. Có lẽ không lâu nữa nó sẽ vụt tắt.
Nhìn thấy viên xá lợi trong tay Lê, ánh mắt của hệ thống Bàn Tay Thần cực kỳ nhân tính mở to hơn chút, khuôn mặt trở nên vui vẻ cười nói:
“Rất tốt! Đúng là duyên phận dù cách xa nhau bao nhiêu cũng có ngày chạm mặt. Được rồi, chúng ta sẽ bắt tay vào việc ngay lập tức. Con vốn dĩ đã là quyền ưu tiên cấp hai của Học Viện Bàn Tay Thần, cho nên số lượng công việc của chúng ta sẽ ít đi được ba năm. Dĩ nhiên, đây là dựa trên tính toán khi con có hạt xá lợi đó.”
“Ừm! Chắc con đang thắc mắc sự khác nhau giữa kỹ thuật gen ở Học Viện Bàn Tay Thần lẫn kỹ thuật gen hoàn mỹ lưu trữ ở đây phải không? Rất đơn giản là khi ta cung cấp tài liệu cho chính phủ để lưu trữ vào BTT, ta chỉ đưa những kỹ thuật thay đổi gen cơ bản nhất. Lợi dụng một số máy móc cồng kềnh nhưng tiên tiến để thay đổi gen của một con người. Tuy nhiên ta chỉ để lại duy nhất kỹ thuật gen trẻ hóa. Có nghĩa là để lại một cấu trúc đã được ta sắp xếp tỉ mỉ giúp con người dù đang là trung niên, hay một cụ già cũng có thể từ từ trở về một đứa trẻ con ba tuổi. Cấu trúc trẻ hóa gen này không gây nguy hiểm cho người được trẻ hóa, không những tăng tuổi thọ của con người lên cao như một vòng đời, mà còn có thể khiến bọn họ không bị giảm sút tuổi thọ ở vòng tiếp theo.”
Lê sửng sốt buột miệng:
- Với kiến thức lúc đó của ngài, không lẽ đó chưa phải là hoàn mỹ sao?
“Hoàn mỹ? Không, con lầm rồi, mọi người cũng đều lầm, và ta cũng thế. Ngay sau khi cung cấp tài liệu cho chính phủ, ta phát hiện ra một nhược điểm. Đó chính là người được trẻ hóa thực sự trở về như một đứa trẻ. Có nghĩa là nó sẽ học nói, học viết, học đi đứng như bao đứa trẻ khác. Trong mắt mọi người, kỹ thuật gen như vậy đã là quá mức thần kỳ, nhưng đối với ta mà nói, nó là nhược điểm trí mạng.”
- Tại sao?
“Ừm! Trước đó, khi nghiên cứu ra kỹ thuật thay đổi gen, ta đã nghĩ mình là số một, đứng trên đỉnh cao của khoa học sinh học. Cho nên ta phải mau chóng công bố thành quả này ra thế giới, để cho toàn nhân loại biết, để cho người người khi gặp ta đều phải ngưỡng mộ sùng bái. Bởi vì ta… là người cho bọn họ một cuộc sống mới, một cuộc sống bất tử…Nhưng mà ta đã nhầm, ta quên mất một điều đó là nhân loại vốn tính tham lam và ưa thích trèo lên đầu người khác để ngồi. Cho nên ngay khi công bố, ta vô tình đã tạo cho Việt Nam một nguy cơ kinh khủng. Mặc dù mọi người đã biết, với thành quả khoa học kỹ thuật hiện giờ của Việt Nam, trước sau gì các cường quốc cũng sâu xé thành từng mảnh vụn để chia chác. Ta chỉ là người khiến cho quá trình đó nhanh hơn mà thôi. Nhưng mà ta không cam tâm… ta tuyệt đối phải nghiên cứu ra một đột phá, một đột phá mới có thể ảnh hưởng tới đại cục của toàn nhân loại.
Sau một thời gian ẩn nấp nghiên cứu ở dưới căn cứ bí mật do ta tự xây dựng này, ta phát hiện ra một vật chất mới. Không sai, đó là một vât chất mới có mối liên hệ mật thiết với cơ thể con người, hay nói một cách chính xác thì nó phối hợp với gen con người. Và ta gọi dạng vật chất mới này là… linh hồn”.
Đi qua cánh cửa có in hình lá quốc kỳ của Việt Nam, Lê bước vào một chiếc thang máy đưa hắn xuống sâu thêm dưới lòng đất. Cũng không biết xuống sâu bao nhiêu, Lê chỉ thấy đại khái là đã đứng khá lâu bên trong, thang máy mới lần nữa mở ra. Lại thông qua một hành lang dài, cuối cùng Lê cũng tới một đại sảnh rộng lớn. Đại sảnh này rộng áng chừng bằng một sân bóng rổ, và xung quanh xếp rất nhiều hộp máy thông minh cỡ lớn khiến Lê thậm chí còn nghĩ không lẽ mình lọt vào trung tâm của hệ thống máy chủ BTT?
Trong lúc Lê còn đang thắc mắc, chợt ở giữa đại sảnh bắt đầu tụ tập quang mang. Những tia sáng chiếu lại gần nhau hình thành nên thân ảnh có phần lạ lạ. Đây là mô phỏng ba chiều, Lê thường xuyên tiếp xúc với vị giáo viên xinh đẹp tên Linh nên cũng không ngạc nhiên lắm. Hắn chỉ tò mò là sắp được nói chuyện với một ký ức của ai hay chỉ là một hệ thống?
Thanh ảnh ba chiều được mô phỏng ở giữa đại sảnh là một vị trung niên có chút gầy gò. Mọi thứ trên người ông ta từ quần áo tới dáng vẻ đều hết sức bình thường như bao nhiêu người Việt Nam khác, chỉ khác là ánh mắt được hệ thống điện tử mô phỏng khá chi tiết. Đây là một cặp mắt rất có thần và cực kỳ lôi cuốn.
Người trung niên nọ vừa được hình thành đã quay về hướng Lê đang đứng mà mỉm cười. Lê cũng không ngạc nhiên về độ thông minh của hệ thống. Vào những năm 20xx, ban đầu muốn làm cho một hệ thống điện tử xác định một yếu tố bên ngoài thường thường các nhà khoa học đều ỷ vào hệ thống sóng âm hoặc hệ thống laser. Chẳng hạn như chống trộm hay bảo vệ các cơ sở tuyệt mật, hoặc để cho một robot xác định đường đi, người ta thường lắp chi chít những thiết bị phóng ra tia laser để thu nhận thông tin. Những năm đó các nhà khoa học đều cho rằng vài thập niên tới, việc nghiên cứu về những tia laser và tính ứng dụng của nó sẽ đạt tới một tầm cao mới. Tuy nhiên khi năng lượng vũ trụ nén ra đời, mọi người phát hiện ra một dạng vật chất có ứng dụng còn cao gấp nhiều lần so với những tia laser đơn thuần. Không sai, đó chính là những dạng vật chất tồn tại đặc biệt được chuyển hóa từ năng lượng vũ trụ và được người ta gọi chung là từ trường.
Nếu năng lượng đủ mạnh, từ trường có thể bao phủ một diện tích vô cùng rộng lớn và nó có thể xâm nhập vào rất nhiều kết cấu vật chất. Những dao động trong phạm vi bao phủ của nó hoàn toàn có thể được thu về máy chủ. Mà đặc trưng nhất là có thể thay đổi kết cấu của những từ trường này khiến cho nó có các công dụng đặc biệt, ví dụ như vòng từ trường bảo vệ của xe bay…
Cho nên hệ thống máy thông minh ở đây có thể xác định được Lê và mỉm cười chào hỏi cũng không có gì là lạ. Chỉ là giọng điện tử của người nam trung niên này vừa cất lên đã dọa cho Lê một trận giật mình không nhẹ:
“Xin chào người trẻ tuổi. Cho tôi tự giới thiệu, tôi tên là… À ừm, mà thôi cái tên cũng không cần thiết lắm. Người bên ngoài gọi tôi là Bàn Tay Thần. Vậy cứ dùng tên này đi.”
Lê tròn mắt nhìn hình ảnh ba chiều trước mắt. Mặc dù xin vào học viện Bàn Tay Thần với tư cách là nghiên cứu sinh, tuy nhiên hắn tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới hắn lại có thể tiếp xúc với nhà khoa học “trong truyền thuyết” kia. Hơn nữa ông ta lại xuất hiện dưới bộ dạng như thế này, không lẽ Bàn Tay Thần là một cái máy?
Còn không đợi Lê hết kinh ngạc thì hình ảnh ba chiều của Bàn Tay Thần lần nữa cất tiếng:
“Không rông dài nữa, chúng ta sẽ đi ngay vào vấn đề chính. Người trẻ tuổi, cậu muốn học kỹ thuật gen tốt nhất từ ta chứ?”
Lê hoàn toàn bị nói cho choáng váng rồi, buột miệng hỏi:
- Kỹ thuật gen tốt nhất ư… không phải được lưu trữ ở BTT trong học viện Bàn Tay Thần sao? Chỉ cần nâng cấp độ ưu tiên lên cấp một là tìm hiểu được.
“Sai rồi. Lúc thành lập Học Viện Bàn Tay Thần bàn tay thần, ta chỉ cung cấp tài liệu tới phần cải tạo gen thôi. Còn cải tạo như thế nào, hoàn mỹ ra sao thì ta chưa đưa ra. Dù sao kiến thức cũng là của ta, hà cớ gì phải chia cho quốc gia khác. Ha ha…”
Lê nhíu mày một hồi, tiếp đó hắn đột nhiên nói ra một câu khiến cho cả hệ thống thông minh mang tên Bàn Tay Thần này cũng sửng sốt:
- Có gì đó không ổn trong này.
“Không ổn là sao?”
- Tôi có cảm giác có chuyện gì ghê gớm lắm sắp xảy ra.
Hệ thống trước mắt là hệ thống cực kỳ thông minh và nhân tính hóa. Nghe Lê nói, ông ta cũng khẽ nhíu cặp mày, tiếp đó thở dài một hơi nói:
“Đứa nhỏ. Thay đổi gen không có nghĩa đã là thần. Cũng chưa hẳn đã tự mình biến thành một kẻ thông minh tuyệt đỉnh, có thể thông cổ kim, tường vạn sự. Cho nên ta cũng chỉ đi bước nào tính bước đó.”
Lê nghe xong cũng lâm vào trầm ngâm, mặc dù cơ hội tuyệt hảo ngay trước mắt, nhưng hắn vẫn cảm giác có chuyện gì đó không ổn. Tinh thần hắn cực kỳ mạnh mẽ nên có thể mơ hồ thấy được một chút tương lai. Giống như tự nhiên có một miếng bánh lớn như vậy rớt vào đầu, e rằng sắp có chuyện tệ hại sắp xảy ra. Người còn sống trong luân hồi sinh tử thì còn phải chịu quy tắc nhân quả tuần hoàn, họa phúc song hành.
Nếu là vận may của một mình hắn, thì những quy tắc vô hình này ảnh hưởng cũng chỉ trong phạm vi nhỏ bé. Nhưng dính líu tới vị giáo sư truyền thuyết này, e rằng mọi chuyện không còn đơn giản.
Lúc này hệ thống Bàn Tay Thần lần nữa lên tiếng:
“Không tính chuyện tương lai nữa. Đứa nhỏ… con có đồng ý theo ta học kiến thức gen hoàn mỹ chứ? Nếu đồng ý, chúng ta phải mau chóng bắt đầu. Còn nếu không đồng ý ta sẽ đưa con ra ngoài, và xóa hết ký ức của con về hệ thống Bàn Tay Thần dưới lòng đất này”.
Khẽ gật đầu, Lê hoàn toàn đồng ý. Dĩ nhiên là cơ hội tốt như vậy làm sao vứt bỏ được. Nếu đã là họa, có muốn tránh cũng không được, không bằng tăng cường thêm kiến thức để đương đầu với nó. Đồng ý rồi, Lê cũng không rườm rà chậm chạp, nhanh chóng lấy viên xá lợi từ trong cái túi nhỏ ở trong ngực ra rồi nắm vào lòng bàn tay. Viên xá lợi sau ba năm sử dụng, Lê nhận thấy quang mang của nó đã bắt đầu mờ ảo. Có lẽ không lâu nữa nó sẽ vụt tắt.
Nhìn thấy viên xá lợi trong tay Lê, ánh mắt của hệ thống Bàn Tay Thần cực kỳ nhân tính mở to hơn chút, khuôn mặt trở nên vui vẻ cười nói:
“Rất tốt! Đúng là duyên phận dù cách xa nhau bao nhiêu cũng có ngày chạm mặt. Được rồi, chúng ta sẽ bắt tay vào việc ngay lập tức. Con vốn dĩ đã là quyền ưu tiên cấp hai của Học Viện Bàn Tay Thần, cho nên số lượng công việc của chúng ta sẽ ít đi được ba năm. Dĩ nhiên, đây là dựa trên tính toán khi con có hạt xá lợi đó.”
“Ừm! Chắc con đang thắc mắc sự khác nhau giữa kỹ thuật gen ở Học Viện Bàn Tay Thần lẫn kỹ thuật gen hoàn mỹ lưu trữ ở đây phải không? Rất đơn giản là khi ta cung cấp tài liệu cho chính phủ để lưu trữ vào BTT, ta chỉ đưa những kỹ thuật thay đổi gen cơ bản nhất. Lợi dụng một số máy móc cồng kềnh nhưng tiên tiến để thay đổi gen của một con người. Tuy nhiên ta chỉ để lại duy nhất kỹ thuật gen trẻ hóa. Có nghĩa là để lại một cấu trúc đã được ta sắp xếp tỉ mỉ giúp con người dù đang là trung niên, hay một cụ già cũng có thể từ từ trở về một đứa trẻ con ba tuổi. Cấu trúc trẻ hóa gen này không gây nguy hiểm cho người được trẻ hóa, không những tăng tuổi thọ của con người lên cao như một vòng đời, mà còn có thể khiến bọn họ không bị giảm sút tuổi thọ ở vòng tiếp theo.”
Lê sửng sốt buột miệng:
- Với kiến thức lúc đó của ngài, không lẽ đó chưa phải là hoàn mỹ sao?
“Hoàn mỹ? Không, con lầm rồi, mọi người cũng đều lầm, và ta cũng thế. Ngay sau khi cung cấp tài liệu cho chính phủ, ta phát hiện ra một nhược điểm. Đó chính là người được trẻ hóa thực sự trở về như một đứa trẻ. Có nghĩa là nó sẽ học nói, học viết, học đi đứng như bao đứa trẻ khác. Trong mắt mọi người, kỹ thuật gen như vậy đã là quá mức thần kỳ, nhưng đối với ta mà nói, nó là nhược điểm trí mạng.”
- Tại sao?
“Ừm! Trước đó, khi nghiên cứu ra kỹ thuật thay đổi gen, ta đã nghĩ mình là số một, đứng trên đỉnh cao của khoa học sinh học. Cho nên ta phải mau chóng công bố thành quả này ra thế giới, để cho toàn nhân loại biết, để cho người người khi gặp ta đều phải ngưỡng mộ sùng bái. Bởi vì ta… là người cho bọn họ một cuộc sống mới, một cuộc sống bất tử…Nhưng mà ta đã nhầm, ta quên mất một điều đó là nhân loại vốn tính tham lam và ưa thích trèo lên đầu người khác để ngồi. Cho nên ngay khi công bố, ta vô tình đã tạo cho Việt Nam một nguy cơ kinh khủng. Mặc dù mọi người đã biết, với thành quả khoa học kỹ thuật hiện giờ của Việt Nam, trước sau gì các cường quốc cũng sâu xé thành từng mảnh vụn để chia chác. Ta chỉ là người khiến cho quá trình đó nhanh hơn mà thôi. Nhưng mà ta không cam tâm… ta tuyệt đối phải nghiên cứu ra một đột phá, một đột phá mới có thể ảnh hưởng tới đại cục của toàn nhân loại.
Sau một thời gian ẩn nấp nghiên cứu ở dưới căn cứ bí mật do ta tự xây dựng này, ta phát hiện ra một vật chất mới. Không sai, đó là một vât chất mới có mối liên hệ mật thiết với cơ thể con người, hay nói một cách chính xác thì nó phối hợp với gen con người. Và ta gọi dạng vật chất mới này là… linh hồn”.
/30
|