Chương 12
Kinh nghiệm của Trình Hiểu Lễ đối với việc này rất phong phú, biết Tạ Thu Thủy không có kinh nghiệm gì, biết cô không hiểu cái gì, tùy ý bắn tinh dich lên quần áo cô.
Nếu Lâm Xuân Lộ phát hiện, anh ta chỉ cần nói hôm qua mình bắn quá xa, không cẩn thận dính lên quần áo của Tạ Thu Thủy mà thôi.
Đây cũng không phải là chuyện cần phải nói rõ, Lâm Xuân Lộ sẽ không nhắc đến ở trước mặt Tạ Thu Thủy.
Không có tiến vào trong cơ thể cô, Tạ Thu Thủy còn hưởng thụ được hai lần cao trào, cái loại cảm giác thoải mái này cô chưa bao giờ được cảm nhận, sau khi tĩnh tâm, trong lòng cô vẫn cảm giác có chút lưu luyến, nổi lên lòng hâm mộ với Lâm Xuân Lộ.
Tạ Thu Thủy nhanh chóng dùng nước lạnh vỗ vỗ lên mặt mình.
Tỉnh táo một chút tỉnh táo một chút, chỉ là một giấc mộng mà thôi, đã vượt qua rồi, không thể lưu luyến
Rất lâu sau hôm ấy, mấy người đều coi như chưa có gì xảy ra, vẫn hòa thuận như cũ.
Nhưng thỉnh thoảng trong giấc mơ của Tạ Thu Thủy, sẽ có Trình Hiểu Lễ cởi quần áo cô, nhiệt tình liếm mút ngực cô, mỗi lần cứ tới lúc thịt gậy đâm vào thì tỉnh giấc.
Không có loại trải nghiệm kia, giấc mơi cũng không trọn vẹn.
Tạ Thu Thủy mô tả dương cụ của Trình Hiểu Lễ bằng chân mình, rất thô rất dài, thứ thô dài như thế đâm vào cơ thể thì sẽ có giảm giác gì nhỉ?
Nghe Lâm Xuân Lộ rên ɾỉ quyến rũ vậy chắc sướng lắm?
Cơ thể Tạ Thu Thủy được khai phá, vô thức thấy hơi khát.
Sáng sớm ngày cuối tuần, cô lại bị giày vò trong mộng mà bật dậy, cảm giác nhầy nhụa ẩm ướt giữa hai chân làm cô tưởng đã đến ngày kinh, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh định thay quần lót.
Nhưng vừa đi tới mở cửa thì thoáng nghe thấy tiếng thở hổn hển trong phòng đối diện.
Tạ Thu Thủy nuốt nước bọt, chầm chậm đến gần phòng đối diện, vểnh tai nghe.
“Ha… ưm… anh Trình… đủ rồi…”
“Mới một lần đã không chịu nổi rồi sao?”
Có tiếng đâm rút “bạch bạch bạch”.
“Nhưng hôm qua… anh đã làm đến… nửa đêm… sao giờ lại nữa?”
“Lộ Lộ, mãi mới có ngày cuối tuần, em chiều ông xã em chút đi…”
Tạ Thu Thủy nghe thấy mình bắt đầu thở gấp.
Hôm qua, làm đến nửa đêm?
Đêm hôm ấy, Trình Hiểu Lễ chỉ đưa đẩy một lát mà mình đã lên đỉnh, nếu làm đến nửa đêm…
Có thể nghe ra, Lâm Xuân Lộ đã rên ɾỉ theo bản năng, giọng cô ta hơi khàn, quả thực đã quá mệt mỏi không muốn làm nữa.
Nhưng Trình Hiểu Lễ lại đang rất hứng, nhu cầu chưa thỏa.
Tạ Thu Thủy khép chặt chân lại.
P/s Nếu yêu thích truyện thì các bạn nhớ đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha
Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra nha
/280
|