Bản Xonat Trốn Hôn

Chương 12 - Chương 11

/69


Sau khi ăn xong, việc đầu tiên Mễ Quang làm là đi tắm rửa sạch sẽ.

Chỗ bị Tổng giám đốc Bàng sờ qua, bây giờ vẫn cảm thấy nhơm nhớp, cô đổ một vốc lớn sữa tắm lên mu bàn tay, rửa đi rửa lại ba lần, cuối cùng mới cảm thấy bớt ghê tởm.

Trở về phòng, cô lại đắp mặt nạ rồi bắt đầu mát xa. Cả ngày làm việc hôm nay đã làm cho thể xác và tinh thần cô mệt mỏi, tay phải cô cầm máy mát xa mát xa khắp người, còn tay trái thì cầm điện thoại di động lên mạng vào trang cá nhân của anh ‘Thỏ’.

Đùi vịt kết hợp với khoai tây và bơ ăn kèm với sốt cam: Ngon tuyệt!!! ^_^[ hình ảnh ]

Mễ Quang nhìn chằm chằm hình ảnh rồi hít mũi một cái, cô cũng rất muốn ăn đùi vịt với bơ và khoai tây nha. Trước đây không lâu, cô còn mặc lễ phục xinh đẹp ngồi trong nhà hàng cao cấp ăn bữa ăn Tây, nhưng bây giờ phải ru rú ở đây, ăn mỳ ăn liền sắp hết hạn.

Cô thoát khỏi trang cá nhân, bắt đầu nhớ lại hương vị của món đậu hũ chiên cay và sườn sốt tối nay.

Ngày hôm sau, Tiếu Cố cho chó đi dạo về rồi dẫn Mễ Quang tới Nhà hàng tự chọn để giới thiệu.

Lúc này, nhà hàng vẫn chưa bán, trong đại sảnh chỉ có người nhân viên phục vụ. Thấy Tiếu Cố dẫn theo Mễ Quang đi vào, tất cả mọi người giương mắt nhìn bọn họ chằm chằm, vẻ mặt thì tò mò muốn chết nhưng lại không dám mở miệng hỏi.

Ngược lại, Tiếu Cố không ‘thừa nước đục thả câu’, mà đi thẳng vào vấn đề: Giới thiệu với mọi người, đây là Mễ Quang, hôm nay sẽ bắt đầu phụ việc ở Nhà hàng chúng ta một thời gian.

Cái gì?! Tiểu Đức - lần trước dẫn Mễ Quang vào là người đầu tiên không nhịn được, lên tiếng kinh ngạc: Cô muốn phụ việc ở Nhà hàng sao chứ?

‘Tiên nữ giáng trần’ mà làm việc này, tuyệt nhiên cậu ta không dám tin!

Mễ Quang cười, rồi nói với cậu ấy: Mong được giúp đỡ nhiều ạ.

Tiểu Đức ‘được’ người đẹp cười nên bối rối, ngại ngùng tựa vào quầy thu ngân. Lâm Tĩnh Dung đang ở trên lầu, nghe tiếng ồn ào phía dưới, liền đi xuống xem xem có việc gì: Chuyện gì vậy?

Tiếu Cố ngẩng đầu nhìn cô ấy, nói: Mễ Quang sẽ ở đây phụ việc một thời gian, cô hướng dẫn cho cô ấy nha.

Lâm Tĩnh Dung đang xuống lầu nghe vậy dừng lại, vẻ chần chừ rồi mới đi xuống: Anh để cho cô ấy phụ việc ở đây sao? Trông cô ấy Đại tiểu thư thế, có thể làm việc này sao chứ!?

Ừ. Tiếu Cố gật đầu một cái, không giải thích nhiều: Phải trả lương cho cô ấy đấy, cho nên có việc gì thì cứ gọi cô ấy đi làm, đừng có khách sáo nha.

Mễ Quang: . . . . . .

Lâm Tĩnh Dung: . . . . . .

Giờ này đông người, cô ấy cũng không tiện hỏi gì nhiều, chỉ có thể gật đầu: Biết rồi ạ.

Tiếu Cố nghiêng người sang, nhìn lên nhìn xuống đánh giá Mễ Quang mấy lần, nói: Ở trong Nhà hàng phải mặc đồng phục thống nhất, tóc của cô phải cột lên, còn nữa, cô cắt móng tay đi.

Chân mày nhỏ dài của Mễ Quang chuyển động, đồng phục của Nhà hàng cô đã thấy, kiểu dáng còn có thể chấp nhận được, tóc cột lên thì cũng không phải là chuyện gì lớn, nhưng còn chuyện cắt móng tay. . . Cô cúi đầu nhìn xuống bộ móng tay đẹp mình đã làm, có chút không muốn: Nhất định phải cắt móng tay sao ạ? Bộ móng tay này của tôi làm hơn bốn tiếng.

Lãng phí thời gian và tiền bạc thì cũng không tính toán đi, nhưng sau khi cắt thì sẽ thế nào đây!?

Tiếu Cố nhìn cô: Cô đã từng thấy nhân viên phục vụ nào mà để móng tay không? Ngành ăn uống quan trọng nhất chính là vệ sinh, để móng tay dài như vậy khách thấy sẽ nghĩ sao đây?

Mễ Quang bĩu môi, đương nhiên là cảm thấy rất đẹp rồi, nói không chừng còn sẽ hỏi cô ‘làm ở đâu’ đấy.

Đáng tiếc, bây giờ cô không dám công khai chống đối chủ nhà kiêm ông chủ Tiếu Cố, chỉ có thể hậm hực trong lòng mà thôi.

Tiếu Cố thấy cô có vẻ không phục lắm, lại bổ sung: Sau khi cắt, phải bôi sạch nhũ nhiếc gì đó đi, không được sơn móng tay.

. . . . . .

Mễ Quang chỉ không hiểu, làm nhân viên phục vụ nữ thì không phải là phụ nữ sao? Sơn móng tay thì sao nào? Sơn móng tay là không vệ sinh à?

Cô tức giận đùng đùng nhìn thẳng vào mắt Tiếu Cố, Lâm Tĩnh Dung thấy vậy, vội vàng ra mặt hoà giải : Yên tâm đi, em sẽ giám sát cô ấy cắt móng tay.

Vậy cô đưa cô ấy đi xử lý ngay đi, những chuyện tiếp theo cũng giao cho cô. Tiếu Cố bàn giao công việc xong, thu hồi ánh mắt đi khỏi nhà hàng. Mễ Quang thầm khinh khỉnh, làm quản lý chỉ việc giao nhiệm vụ thật đúng là thoải mái nha.

Tất cả nhân viên trong đại sảnh đều nhìn Mễ Quang, Lâm Tĩnh Dung vỗ tay một cái, nói: Sắp tới giờ mở cửa rồi, phải làm gì thì làm cái đó đi, đừng có ở đây nhiều chuyện.

Chị Dung lên tiếng, mọi người vội đi làm việc của mình ngay. Lâm Tĩnh Dung nhìn Mễ Quang, rồi nói với cô: Vậy tôi dẫn cô qua chỗ Nhân sự nha.

A, vâng ạ. Mễ Quang thầm kinh ngạc, cô nghĩ rằng việc tuyển người tự ông chủ quyết định là được, thì ra còn có cả Bộ phận nhân sự, xem ra Tiếu Cố mỗi ngày thực sự chỉ chơi mạt chược thôi.

Lâm Tĩnh Dung dẫn cô tới khu Văn phòng trên lầu hai, trong một phòng làm việc rộng. Trong đó có năm sáu người ngồi, đều ngồi trước bàn làm việc của mình. Lâm Tĩnh Dung dẫn cô tới trước một nhân viên Nhân sự nữ mặc âu phục công

/69

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status