Nói thật, hôm nay thần đến đây là có việc nhờ Vương !
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của U, Văn Tuyền cũng cảm thấy mình nên có trách nhiệm, dù sao thì hiện giờ cô cũng là tinh linh vương phải không ? Cho nên cô nói :
-Ngươi cứ nói, ta xem !
-Chẳng giấu gì vương ! thần và bạn mình là tinh linh mộc đến thành phía Đông tham gia hội ‘Đổi đồ vật’, chúng thần đến từ đầu tuần, thế nhưng chẳng may tiểu Mộc Hi bị người ta bắt mất._U kể xong đôi mắt cũng ươn ướt. Mà Văn Tuyền nghe vậy cũng nói :
- Dù sao ta cũng là vương mới của tinh linh tộc, làm một chút chuyện cũng không sao !
U nghe vậy mừng rỡ cảm ơn rối rít.
-Dẫn đường đi !_ Văn Tuyền ra lệnh.
U ‘ Vâng’ một tiếng, rồi bay đi .Văn Tuyền cươi Vô Tình đuổi theo. Trên đường đi cô lại nghĩ về hội ‘Đổi đồ vật’. Văn Tuyền có nghe về hội này, nó được tổ chức vào khoảng giữa tháng 8, nó có từ xa xưa, nghe nói những người dân trước kia sau khi thu hoạch vụ mùa, mang đem đổi lấy những vật dụng từ tay thợ thủ công, mà những thợ thủ công này ở xa cho nên, đành lấy một ngày giữa tháng 8 mở phiên chợ sau gọi hội đổi đồ vật bởi vì lâu dần người ta không những đổi lương thực hay dụng cụ mà còn đổi lấy nhiều thứ khác vật dụng trong nhà, thuốc men,… Về sau tinh linh ở đây cũng mở một phiên chợ như thế vào cùng ngày với con người.
Văn Tuyền lại nghĩ cô rời tinh linh cốc được 2 tháng nhưng vẫn không có tin tức gì của tứ hộ vệ , mặc dù lão già đã cho cô biết đặc điểm của tứ đại hộ vệ nhưng mà thế gian rộng lớn biết đâu mà tìm. Chi bằng nhân cơ hội lần này, sai bảo các tinh linh tìm tin tức về họ, còn có sẽ bảo Nhất Ảnh điều tra ở hội đổi đồ vật.
Đang suy nghĩ miên mang bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng của U.
-Vương chúng ta tới nơi rồi ạ !
Văn Tuyền hơi giật mình, rồi lấy lại tinh thần cô cho Vô Tình ở ngoài canh cửa còn chinh mình thì đi vào trong cùng với U. Văn Tuyền nhìn quanh, một khu rừng ? không , đây chẳng qua là khu vườn bởi vì cô nhanh chóng thấy được cổng nhà sau vài ba hàng cây. Cô ngạc nhiên mặc dù chỉ vài ba hàng cây nhưng mà dường như chúng biết chuyển động , nếu không có U chắc chắn cô sẽ bị lạc. ‘Địa linh trận’ ?Trong đầu Văn Tuyền hiện ra những từ này. Cô cũng hơi ngạc nhiên không biết ai mà có thể sử dụng được pháp thuật bậc cao không mấy ai biết tới này.
Văn Tuyền theo U tới cổng ngoài. Cô tinh mắt nhìn thấy ba chữ ‘ Đào sơn trang’. U bay vòng qua tường xong quay lại, ái ngại hỏi :
-Vương liệu ngài có… ?
-Ngươi đã nhờ vả ta thì phải tin vào thực lực của ta.
- Vâng vương.
Văn Tuyền nói xong nhún người , vượt qua bức tường nhẹ nhàng đáp xuống. Cô lập tức ngây người. Thật sự là tiên cảnh nhân gian. Kiếp trước Văn Tuyền đã từng vào rất nhiều nơi xa hoa, thậm chí những nơi bát đĩa mạ bạc vàng. Nhưng mà ở đây thì còn đẹp hơn cả trong mơ. Khu nhà có những cây cột đỏ chót làm trụ, mỗi cánh của như kiệt tác nghệ thuật, hàng cây bên ngoài cũng toát lên vẽ mĩ lệ cộng thêm có chút khí chất uy nghiêm , một chút làn khói mờ ảo. Văn Tuyền lắc đầu thât mạnh cô không nên mất tập trung như thế này. Văn Tuyền theo U lần theo bức tường đi vào hậu viện, cô cảm giác có một luồn sức mạnh rất lớn. Nhưng làm sao bây giờ Văn Tuyền cô đây rất thích cảm giác mạnh. Văn Tuyền bảo với U :
-Tiểu Mộc ở đâu ?
- Vương, ở bên trong biệt viện, nhưng mà vương thần không thể đi tiếp nữa bởi phia trước là kết giới rất mạnh, Cầu người cứu tiểu mộc ra ngoài.
-Được.
Văn Tuyền từng bước nhẹ nhàng bước vào.
-Ẩn _ Văn Tuyền dùng thuật ẩn thân sau đó nghênh ngang bước vào cô tin rằng chẳng ai thấy mình cả, nhưng cô đã quên chính mình đã noi chỉ có cao thủ mới dùng được Địa linh trận.
Tiếng nước xối ào ạt, bên trong một nam nhân đang tắm, trên đầu có một đôi tai, phía dưới có chín cái đuôi. Khụ đây chính hồ yêu chín đuôi.
Mà lúc này Văn Tuyền đã đi đến bên hồ nghe tiếng nước chảy, cô hơi ngần ngại dù sao cũng là ‘gái ngoan’ suốt 27 năm ngay cả một chút phim A cũng không xem.(Thật không đó !) Ừ thì ! Mặc dù có đọc một chút ngôn tình sắc H và xem một vài cuốn truyện hen tai. Nhưng đó chỉ là những tưởng tượng trong đầu, cho nên cô vẫn chính xác là thuần khiết. Lúc này nhìn người ta đang tắm dù nam hay nữ thì cũng có hơi thất lễ. Ngần ngại một lát, tuy nhiên một tinh linh bé bỏng đang cần cô giúp đỡ đúng không ? Là một tinh linh vương cô cần phải bảo vệ thần dân đúng không ? Được rồi cô tuyệt đối không thừa nhận cô muốn xem người đang tắm là nam hay nữ đâu !
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của U, Văn Tuyền cũng cảm thấy mình nên có trách nhiệm, dù sao thì hiện giờ cô cũng là tinh linh vương phải không ? Cho nên cô nói :
-Ngươi cứ nói, ta xem !
-Chẳng giấu gì vương ! thần và bạn mình là tinh linh mộc đến thành phía Đông tham gia hội ‘Đổi đồ vật’, chúng thần đến từ đầu tuần, thế nhưng chẳng may tiểu Mộc Hi bị người ta bắt mất._U kể xong đôi mắt cũng ươn ướt. Mà Văn Tuyền nghe vậy cũng nói :
- Dù sao ta cũng là vương mới của tinh linh tộc, làm một chút chuyện cũng không sao !
U nghe vậy mừng rỡ cảm ơn rối rít.
-Dẫn đường đi !_ Văn Tuyền ra lệnh.
U ‘ Vâng’ một tiếng, rồi bay đi .Văn Tuyền cươi Vô Tình đuổi theo. Trên đường đi cô lại nghĩ về hội ‘Đổi đồ vật’. Văn Tuyền có nghe về hội này, nó được tổ chức vào khoảng giữa tháng 8, nó có từ xa xưa, nghe nói những người dân trước kia sau khi thu hoạch vụ mùa, mang đem đổi lấy những vật dụng từ tay thợ thủ công, mà những thợ thủ công này ở xa cho nên, đành lấy một ngày giữa tháng 8 mở phiên chợ sau gọi hội đổi đồ vật bởi vì lâu dần người ta không những đổi lương thực hay dụng cụ mà còn đổi lấy nhiều thứ khác vật dụng trong nhà, thuốc men,… Về sau tinh linh ở đây cũng mở một phiên chợ như thế vào cùng ngày với con người.
Văn Tuyền lại nghĩ cô rời tinh linh cốc được 2 tháng nhưng vẫn không có tin tức gì của tứ hộ vệ , mặc dù lão già đã cho cô biết đặc điểm của tứ đại hộ vệ nhưng mà thế gian rộng lớn biết đâu mà tìm. Chi bằng nhân cơ hội lần này, sai bảo các tinh linh tìm tin tức về họ, còn có sẽ bảo Nhất Ảnh điều tra ở hội đổi đồ vật.
Đang suy nghĩ miên mang bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng của U.
-Vương chúng ta tới nơi rồi ạ !
Văn Tuyền hơi giật mình, rồi lấy lại tinh thần cô cho Vô Tình ở ngoài canh cửa còn chinh mình thì đi vào trong cùng với U. Văn Tuyền nhìn quanh, một khu rừng ? không , đây chẳng qua là khu vườn bởi vì cô nhanh chóng thấy được cổng nhà sau vài ba hàng cây. Cô ngạc nhiên mặc dù chỉ vài ba hàng cây nhưng mà dường như chúng biết chuyển động , nếu không có U chắc chắn cô sẽ bị lạc. ‘Địa linh trận’ ?Trong đầu Văn Tuyền hiện ra những từ này. Cô cũng hơi ngạc nhiên không biết ai mà có thể sử dụng được pháp thuật bậc cao không mấy ai biết tới này.
Văn Tuyền theo U tới cổng ngoài. Cô tinh mắt nhìn thấy ba chữ ‘ Đào sơn trang’. U bay vòng qua tường xong quay lại, ái ngại hỏi :
-Vương liệu ngài có… ?
-Ngươi đã nhờ vả ta thì phải tin vào thực lực của ta.
- Vâng vương.
Văn Tuyền nói xong nhún người , vượt qua bức tường nhẹ nhàng đáp xuống. Cô lập tức ngây người. Thật sự là tiên cảnh nhân gian. Kiếp trước Văn Tuyền đã từng vào rất nhiều nơi xa hoa, thậm chí những nơi bát đĩa mạ bạc vàng. Nhưng mà ở đây thì còn đẹp hơn cả trong mơ. Khu nhà có những cây cột đỏ chót làm trụ, mỗi cánh của như kiệt tác nghệ thuật, hàng cây bên ngoài cũng toát lên vẽ mĩ lệ cộng thêm có chút khí chất uy nghiêm , một chút làn khói mờ ảo. Văn Tuyền lắc đầu thât mạnh cô không nên mất tập trung như thế này. Văn Tuyền theo U lần theo bức tường đi vào hậu viện, cô cảm giác có một luồn sức mạnh rất lớn. Nhưng làm sao bây giờ Văn Tuyền cô đây rất thích cảm giác mạnh. Văn Tuyền bảo với U :
-Tiểu Mộc ở đâu ?
- Vương, ở bên trong biệt viện, nhưng mà vương thần không thể đi tiếp nữa bởi phia trước là kết giới rất mạnh, Cầu người cứu tiểu mộc ra ngoài.
-Được.
Văn Tuyền từng bước nhẹ nhàng bước vào.
-Ẩn _ Văn Tuyền dùng thuật ẩn thân sau đó nghênh ngang bước vào cô tin rằng chẳng ai thấy mình cả, nhưng cô đã quên chính mình đã noi chỉ có cao thủ mới dùng được Địa linh trận.
Tiếng nước xối ào ạt, bên trong một nam nhân đang tắm, trên đầu có một đôi tai, phía dưới có chín cái đuôi. Khụ đây chính hồ yêu chín đuôi.
Mà lúc này Văn Tuyền đã đi đến bên hồ nghe tiếng nước chảy, cô hơi ngần ngại dù sao cũng là ‘gái ngoan’ suốt 27 năm ngay cả một chút phim A cũng không xem.(Thật không đó !) Ừ thì ! Mặc dù có đọc một chút ngôn tình sắc H và xem một vài cuốn truyện hen tai. Nhưng đó chỉ là những tưởng tượng trong đầu, cho nên cô vẫn chính xác là thuần khiết. Lúc này nhìn người ta đang tắm dù nam hay nữ thì cũng có hơi thất lễ. Ngần ngại một lát, tuy nhiên một tinh linh bé bỏng đang cần cô giúp đỡ đúng không ? Là một tinh linh vương cô cần phải bảo vệ thần dân đúng không ? Được rồi cô tuyệt đối không thừa nhận cô muốn xem người đang tắm là nam hay nữ đâu !
/11
|