Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 157: Sao không nói sớm.

/467


xHôm nay Kim Hinh cùng Hạng Hồng cùng nhau tham gia một tiệc khai trương, Kim Hinh là nữ diễn viên, tại tiệc được người ta mời mấy ly, sau đó Hạng Hồng tự mình đưa nàng trở về.

Kim Hinh biết Thạch Thiên hôm nay ở tại căn hộ, thấy Tiêu Vi cũng không trở về, liền kéo Hạng Hồng ở lại cùng mình nói chuyện. Hai người là chị em tốt, vừa là \"tình nhân cũ\", nói đều là chuyện riêng tư chốn khuê phòng, khi nói đến Thạch Thiên, Kim Hinh càng nương theo rượu mà không kiêng nể gì khen ngợi Thạch Thiên xuất sắc trên giường như thế nào, làm cho người ta mất hồn như thế nào, nhất thời quên Hạng Hồng đối với nam nhân không có hứng thú.

Kim Hinh cũng không biết, nàng cùng Thạch Thiên khi lần đầu tiên điên cuồng tình ái ở tại biệt thự của Hạng Hồng, Hạng Hồng ở cách vách dùng thiết bị giám thị đã xem rõ ràng, không cần nàng nói, Hạng Hồng cũng biết công phu trên giường của Thạch Thiên rất cao. Hiện tại nghe Kim Hinh vừa nói tới, trong đầu nhất thời lại nghĩ tới một màn kinh người chứng kiến lúc trước, không khỏi cả người cảm thấy khô nóng, sắc mặt đỏ bừng.

Kim Hinh thấy thế cực kỳ kinh ngạc, vẫn đùa giỡn Hạng Hồng có phải cũng tới đây tìm cơ hội cùng Thạch Thiên thử một lần hay không, còn nói thêm: \"Em xinh đẹp như vậy, Thạch Thiên nhất định sẽ không cự tuyệt, cam đoan sẽ làm cho em chết lên chết xuống!\"

Hạng Hồng dưới sự xấu hổ, liền cùng Kim Hinh \"vật nhau\", trong lúc nhất thời hai người náo nhiệt không thể tách rời, lăn lộn vào trong chăn mền, quần áo cũng càng đùa càng ít đi, cho đến khi sạch sẽ, sau đó hiển nhiên là thuận theo tình cũ mà phát.

Nhưng không nghĩ tới Thạch Thiên vào lúc này lại trở về, hơn nữa còn tưởng là Tiêu Vi cùng Kim Hinh đang chơi đùa, đã cởi quần áo chui vào trong chăn mền, cũng không nhìn cho rõ đã ôm lấy Hạng Hồng đè xuống mà vuốt ve.

Hạng Hồng sợ đến nhắm chặt hai mắt lại, cả người phát run, nàng cũng không phải sợ hãi bị Thạch Thiên chiếm tiện nghi, mặc dù nàng đối với nam nhân vẫn không có hứng thú, nhưng trong lòng đối với Thạch Thiên cũng không bài xích, thậm chí có chút nhớ nhung. Thật ra đây là bởi vì Thạch Thiên tính cách kiêu ngạo thẳng thắng, mười phần nam tính, làm cho bất nữ nhân nào cũng không khỏi động tâm, hơn nữa trải qua chín lần trùng sinh lột xác, trở nên tuấn mỹ dị thường, đặc biệt một thân da thịt trong suốt như ngọc, phụ nữ cho dù da có tốt đến mấy cũng không có cách so với hắn, cái này trong mắt Hạng Hồng thì Thạch Thiên hiển nhiên khác biệt rất lớn với những nam nhân khác.

Làm cho Hạng Hồng khẩn trương như vậy, là bởi vì Thạch Thiên làm cho người khác ấn tượng tuyệt đối là một quái nhân, tính tình không phải là chỉ xấu bình thường, nàng cũng không biết Kim Hinh cùng Tiêu Vi ở trước mặt Thạch Thiên cũng đã có loại quan hệ mập mờ này, sợ Thạch Thiên không tiếp thụ được loại hành vi trong mắt nhiều người là dị thường này, căm tức đem cả hai người bọn họ một quyền đánh chết.

Kim Hinh lại không lo lắng Thạch Thiên đem nàng một quyền đánh chết, nàng biết Thạch Thiên không muốn phụ trách đối với các nàng, cũng không muốn các nàng phụ trách hắn, bản thân cho dù có quen với nam nhân khác, Thạch Thiên cũng không quan tâm. Chỉ là sau khi mình cùng Thạch Thiên cùng một chỗ, thì nam nhân khác căn bản không có cách nào lọt vào mắt, tự giác đi theo Thạch Thiên. Nhưng Kim Hinh tưởng rằng Hạng Hồng không thích bất cứ nam nhân nào, Thạch Thiên hiện tại vừa ở trên người nàng lại vừa vuốt ve sờ mó, chẳng phải là làm cho nàng thống khổ không chịu nổi sao? Nhìn kỹ lại Hạng Hồng, quả nhiên ánh mắt khác thường, nhất thời cũng không biết là nên giải thích với Thạch Thiên trước, hay là cứu chị em tốt này ra trước…

Lúc này vừa vặn Thạch Thiên tự mình cũng phát hiện ra không đúng, nhận ra cô gái dưới thân là Hạng Hồng, giật mình nói ra tên của nàng.

Nghe được Thạch Thiên hô tên của nàng, Hạng Hồng nguyên sợ đến nhắm chặt hai mắt đành phải mở mắt ra, vẻ mặt vừa kinh hoảng vừa xấu hổ, run giọng nói: \"Tôi… tôi…\" rồi cũng không biết nói cái gì, quay đầu nhìn về phía Kim Hinh, thấy nàng không có vẻ sợ hãi, mới yên tâm một chút mà giải thích: \"Tôi đưa Kim Hinh về, cùng nàng trò chuyện, rồi mới… mới ngủ lại chỗ này…\" Nhưng nghĩ đến mình cùng Kim Hinh hiện tại đều đang trần truồng, khi Thạch Thiên tiến vào thì hai người bọn họ còn đang hồ đồ trong chăn mền, không thể giải thích điểm này, sắc mặt nhất thời mắc cở đỏ bừng.

Thạch Thiên vốn cũng có chút xấu hổ, vi vãn hồi lại mặt mũi của mình, cũng sẽ không bận tâm tới mặt mũi của nàng, cười ha hả nói: \"Cô làm như lão tử không biết các cô đang làm gì sao? Bất quá không nghĩ tới cô làm cũng thật tốt, làm hại lão tử nhận lầm người\" Cái này không phải là Thạch Thiên hẹp hòi, được lý thì không buông tha người, cố ý làm khó Hạng Hồng không bỏ qua. Mà là với kinh nghiệm cùng ăn phải đau khổ ngàn năm của hắn đối với phụ nữ tổng kết ra, thì vào lúc này không thể nhận lầm trước, nếu không rất có thể sẽ bị đối phương bắt được nhược điểm, làm cho ngươi xoay người không được.

Kim Hinh không nhịn được cười hì hì nói: \"Là do anh không thấy rõ, sao có thể trách chúng em hại anh\".

Thạch Thiên nói: \"Hai người các cô đều chui vào trong chăn mền, thì Lão Tử làm sao có thể thấy rõ được\" Thật ra hắn nếu thật dụng tâm, không cần dùng hai mắt xem, nghe cũng có thể nghe ra người kia không phải là Tiêu Vi, hiện tại đương nhiên không thể thừa nhận được.

Hạng Hồng nghe bọn họ chàng một lời thiếp một câu không chút nào che dấu, mắc cở cắn chặt răng, chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó mà chui vào, nhưng lại càng tăng thêm vẻ kiều mỵ động lòng người, thu hồn phách của người khác. Thạch Thiên nhìn thấy, vật ở dưới thân không nhịn được lại lớn thêm vài phần, giờ phút này hắn vẫn đang ở trên người Hạng Hồng, chưa có rời đi, nhất thời đã đội trúng ngay nơi hạ thân thần bí của nàng.

Hạng Hồng vốn dục niệm chưa lui, hơn nữa Thạch Thiên lần đầu tiên nắm tay nàng, nàng đối với Thạch Thiên cũng không phải là vô tình, mặc dù chịu chút giật mình, nhưng dục vọng trong lòng lại càng thêm khó nhịn, lúc này chỗ thần bí dưới thân lại bị Thạch Thiên đội trúng, nàng cũng biết vật đội trúng nàng là cái gì, nhất thời cả người run rẩy dữ dội, hai chân không tự chủ được mà kẹp lại, đem vật đó của Thạch Thiên kẹp cứng lại, điều này làm cho nàng càng thêm cảm nhận mãnh liệt vật đó của Thạch Thiên nóng như lửa, dưới ý loạn tình mê ý cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, nhẹ giọng rên một tiếng, hai tay ôm lấy lưng của Thạch Thiên mà xiết chặt lại, Thạch Thiên nếu không dùng chút công phu, thì thật đúng là khó có thể thoát thân.

Thạch Thiên vốn không phải là thiện nam, đã sớm có từng ý đồ với Hạng Hồng, thầm nghĩ dù sao cũng đã đưa tới tận cửa, cho nên cũng không khách khí với nàng, liền cúi đầu hôn lên môi Hạng Hồng, hai tay lại di chuyển trên người nàng ta.

Kim Hinh thấy Thạch Thiên chưa nói câu nào, mà đã đi \"phi lễ\" Hạng Hồng, thất kinh đã muốn kéo Thạch Thiên lại, nói cho hắn Hạng Hồng khác với mình, không thích nam nhân. Nhưng mới tiến sát vào, nương theo ánh sáng yếu ớt phát hiện Hạng Hồng ôm chặt cứng Thạch Thiên, thân thể không ngừng giãy dụa, phản ứng so với Thạch Thiên còn muốn kịch liệt hơn, không khỏi lộ ra vẻ cười khổ, thầm nghĩ ngay cả nàng ta cũng kháng cự không được mị lực của quái vật Thạch Thiên này, có thể nói sau này trong phòng lại thêm một \"chị em\" nữa rồi. Nàng rõ ràng chỉ cần Hạng Hồng cùng quái vật Thạch Thiên này hưởng thụ nam nữ hoan lạc chân chính, nhất định cũng sẽ giống như mình, trầm mê ở dưới thân hắn.

Hạng Hồng đã sớm cùng Kim Hinh làm khúc dạo đầu, bị Thạch Thiên hơi kích thích một chút, cũng đã không chịu nổi hai chân rốt cuộc \"phóng thích\" vật đó của Thạch Thiên, trong khi giãy dụa đã có chút mở ra, trong ánh mắt mê ly tràn ngập sự kỳ vọng cùng chờ đợi, đã quên bên người còn có Kim Hinh, ánh mắt choáng váng nhìn nàng.

Thạch Thiên đối với ánh mắt này rất quen thuộc, đưa tay nhẹ nhàng đỡ lấy mông của Hạng Hồng, hạ thân đẩy tới, chỉ nghe thấy trong tai truyền đến một tiếng kêu thống khổ, cảm giác \"huynh đệ\" của mình đã phá tan cái gì đó, trên trán nhất thời toát mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi lớn tiếng kêu khổ: \"Không xong, nàng ta lại là xử nữ…\"

Lúc này trong tai lại truyền đến thanh âm khẩn trương của Kim Hinh: \"Anh nhẹ chút, Hạng Hồng nàng… nàng ta là lần đầu tiên…\"

Thạch Thiên trừng mắt nhìn nàng một cái, vẻ mặt đau khổ nói: \"Cô sao lại không còn sớm một chút hả!\"

Kim Hinh nghĩ thầm điều này sao có thể trách ta, anh cũng không có hỏi. Bất quá thấy Thạch Thiên quả thật mất hứng, mặc dù không hiểu tại sao, nhưng cũng không dám miệng hỏi.

Thật ra Thạch Thiên hiện taih cũng không phải thật trách Kim Hinh không nói, mà là đang tự trách mắt của mình. Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Hạng Hồng là lúc ở quán bar cứu Hạng Kiều ra, lúc ấy không chú ý nhìn nàng, sau ở tại cổng trường gặp Hạng Hồng, thấy nàng ăn mặc thoải mái, có phong thái phong tình mà các cô gái không có được, phong vận mười phần giống như các thiếu phụ, hiển nhiên không xem nàng là xử nữ.

Hiện tại nghĩ đến, nhất định là nàng bởi vì từ trên người phụ nữ kiếm được sự thỏa mãn hoan ái, cho nên mới có loại phong vận thành thục này, nhưng không có chính thức trải qua nam nữ hoan lạc, hại mình dưới sự thất sách, đã chiếm được tấm thân xử nữ của nàng ta, không khỏi ảo não dị thường, liền ngừng lại.

Hạng Hồng lại tưởng rằng Thạch Thiên là bởi vì mình mới vừa rồi kêu lên rất thống khổ, xuất phát từ sự thương hương tiếc ngọc, không dám động cựa, cảm kích nhìn Thạch Thiên đang nằm ở trên người mình, ôn nhu nói: \"Tôi không có sao… thực… thực không có đau…\" nói xong thì quay mặt sang một bên, nhắm chặt hai mắt lại, cắn môi, mắc cở không nhìn Thạch Thiên.

Thạch Thiên thấy vậy càng thêm động tâm, thầm nghĩ dù sao bây giờ hối hận đã không còn kịp rồi, cho dù lập tức lui ra, cũng đã phá thân của nàng, cũng không thể hồi lại, lãng phí chẳng phải là đáng tiếc sao? Tốt nhất là nàng chỉ là nhất thời tò mò, ngày mai sẽ lại không thích nam nhân nữa, như vậy sẽ không có phiền toái. Lại nghĩ người hiện đại tựa hồ đã không quan tâm đến điểm ấy, nếu không thì xử nữ sao lại ít đến như vậy, đừng nói các cô gái trưởng thành, ngay cả các thiếu nữ cũng đã là rất hiếm.

Hôm nay lão tử thật sự là xui xẻo, trong nhà bên kia đã gặp chuyện, qua đây cũng vậy, lại đụng tới hai người, một người thì khóc vì lão tử, một người lại khiến cho lão tử muốn khóc.

Sau khi suy nghĩ miên man một phen, liền bắt đầu hành sự trên người của nàng. Bất quá biết đây là lần đầu tiên của nàng, hiển nhiên ôn nhu hơn rất nhiều, chỉ chốc lát chân mày của Hạng Hồng bởi vì khẩn trương cùng đau đớn mà cau lại đã giãn ra, mắt cũng mở ra, phóng ra tiếng kêu hưng phấn rên rỉ. Kim Hinh ở một bên nghe được cũng là dị thường khó chịu, hai mắt bốc hỏa, cũng bò lại chỗ hai người mà chiếm tiện nghi trên người bọn họ.


/467

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status