Tuy Thạch Thiên tỏ vẻ muốn thu liễm xú tính của mình, trong lòng của Samantha vẫn không có chút nào buông lỏng, chỉ cần nhìn vẻ cười lạnh, diện mục dữ tợn vặn vẹo của Ray Richer đứng cách đó không xa, cũng biết hắn nhất định hận thấu xương đối với Thạch Thiên.
Hai người này, một người thuộc gia tộc có thế lực khổng lồ, tính cách cao ngạo, trẻ tuổi khí thịnh. Người còn lại càng không sợ trời không sợ đất, quả thực có thể dùng từ coi trời bằng vung để hình dung về hắn, thế nhưng hắn lại có một đám người thần bí vừa trung thành lại vừa tận tâm, đúng là vẽ đường cho hươu chạy mà, tài lực chỉ sợ cũng không kém gia tộc Chelse. Hai người này nếu như phát sinh tranh đấu, Samantha thật sự khó có thể tưởng tượng sẽ gây ra hậu quả gì.
Lúc này Ray Richer không ngờ đi tới đứng trước mặt nàng. Lập tức khiến tim Samantha đập rộn lên, lo lắng hai người lại khắc khẩu, đang muốn thay Thạch Thiên xin lỗi, rồi lại sợ Thạch Thiên tức giận, nhất thời trong lòng rất mâu thuẫn, lẩm bẩm nói: \"Vừa rồi... Vừa rồi...\"
Thần sắc của Ray Richer thoạt nhìn có vẻ đã khôi phục như bình thường, ngữ khí bình thản nói: \"Thật ra tôi là vì muốn gặp em cho nên mới tham gia bữa tiệc này.\"
Samantha cảm thấy nao nao, không ngờ Ray Richer lại có tâm tình để nói loại chuyện này, nàng lặng lẽ liếc mắt nhìn Thạch Thiên, thấy hắn tựa hồ như không chú ý tới lời nói của Ray Richer, liền thở phào. Nàng đương nhiên không có muốn đến hỏi Richer tới tiệc rượu này tìm nàng để làm gì, bởi vì đây cũng không phải là lần đầu tiên, nàng cười lớn nói: \"Tôi muốn nói lời xin lỗi về chuyện vừa rồi với anh, hy vọng anh đừng để trong lòng.\"
Vẻ mặt của Ray Richer không chút biến hóa, thế nhưng trong ánh mắt rõ ràng lóe lên một tia khó chịu, nói: \"Chuyện này không liên quan gì tới anh và em, nhưng mà nể mặt mũi của em, anh hôm nay sẽ không cùng hắn so đo nữa.\"
Samantha nghe hắn nói chỉ là ngày hôm nay không cùng Thạch Thiên so đo, trong lòng thầm than một tiếng, cười khổ nói: \"Cảm ơn.\"
Ray Richer oán giận nói: \"Chỉ tại Nicola trước đó không có điều tra rõ ràng, không biết Thạch Thiên đã cùng người khác ký hợp đồng rồi. Hơn nữa lại định giá sai về năng lực của hắn. Không ngờ giá cả so với người khác lại thấp hơn một nửa, việc này quả thật làm cho anh rất mất mặt.\"
Samantha biết Becker trước mặt mọi người tuyên bố ký hợp đồng mời Thạch Thiên với một cái giá cao gấp đôi Ray Richer, chính là vì muốn cho mấy câu lạc bộ kia biết khó mà lui, nếu như Ray Richer ra giá hai triệu bảng Anh, Becker sẽ nói là sáu triệuro. Dù sao không quản Richer ra giá cao bao nhiêu, Becker sẽ ra giá cao hơn nhiều so với hắn, điều này cũng không phải là do Nicola điều tra ước định năng lực sai. Nhưng mà nàng rõ ràng biết tính cách cao ngạo của Ray Richer. Đối chuyện này nhất định canh cánh trong lòng, thế cho nên an ủi hắn: \"Chỉ là bị người vượt lên trước thôi mà, người nào mà chả viết Ray Richer tiên sinh quyết đoán phi phàm, vừa rồi tuyên bố ra cái giá một triệu bảng Anh chẳng phải cũng khiến tất cả mọi người giật mình sao, vì sao lại nói là mất mặt chứ.\"
Ray Richer nghe xong lời này sắc mặt quả nhiên dễ nhìn hơn rất nhiều, vui vẻ nói: \"Vẫn là Samantha em hiểu anh, tiền đối với anh chỉ là một con số mà thôi, một triệu hoặc hai triệu vốn không khác gì nhau. Nếu không phải Ngân hàng TS ký hợp đồng trước, vừa rồi anh cũng không nhận thua. Ài... Loại tư vị này xác thực là không dễ chịu...\"
Samantha nhẹ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Ray Richer liếc mắt nhìn Thạch Thiên, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường, cười lạnh nói: \"Thế nhưng anh hiệu tại không nghĩ như vậy, bóng đá đối với anh mà nói chẳng qua là một trò giải trí khi nhàn rỗi mà thôi, không quản hắn đá tốt như thế nào, giá trị bao nhiêu tiền, anh cũng không muốn một loại người không có giáo dục tiến vào một câu lạc bộ nổi danh như Chelse, làm bẩn cao danh của anh. Có lẽ hẳn là nên cảm ơn Ngân hàng TS đã thay anh tiết kiệm được một triệu bảng Anh. Bởi vì hắn hiện tại trong mắt anh không đáng một xu nữa.\" Nhớ tới lời vừa rồi tiểu tử này không ngờ nói mình không xứng để mua hắn, nguyên bản chỉ là dùng giá tiền cao hơn để mua mà thôi, thật sự buồn cười, hắn châm chọc nói: \"Bất quá anh vẫn chúc mừng em vì đã bán được người bảo vệ này với giá tốt, rất nhanh có thể kiếm được ba triệuro.\"
Samantha đối với chuyện Ray Richer đem tên gia tộc mình lên để so với người khác rất phản cảm, thế nhưng có thể hiểu được, bời vì nàng cũng lý giải được nhược điểm cơ bản tồn tại trong loại ý nghĩ này, tính cách này do hoàn cảnh sinh ra của bọn họ mà thành. Nhưng lại không thể chịu được thái độ của hắn dùng giá trị đồng tiền để cân nhắc một người. Đặc biệt người mà hắn khinh thường này lại chính là nam nhân mà mình yêu, nàng nghiêm mặt nói: \"Anh hiểu lầm rồi. Thạch Thiên là hộ vệ của tôi. Là... là bạn của tôi!\"
Ray Richer hơi kinh ngạc, rồi cười lạnh nói: \"Như vậy chúc mừng em đã có một người bạn sắp trở thành triệu phú.\" Hắn hít một hơi thật sâu, cố đè xuống cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lòng, nói tiếp: \"Tháng sau tôi sẽ dùng ba triệu đôla mua một chiếc du thuyền \"Công chúa\" nhập cảng để chúc mừng Bilei Si tròn hai mươi tuổi, đến lúc đó kể cả hai vị vương tử Anh quốc sẽ là khách quý trong bữa tiệc tư nhân đó, anh muốn mời em làm bạn gái của anh, cùng một chỗ bơi vòng qua quần đảo England.\" Lúc nói chuyện hắn lại khinh thường liếc mắt nhìn Thạch Thiên, tựa hồ như đang cười Thạch Thiên bán mình vài năm đổi lấy một số tiền cũng chỉ đủ để mình mua một chiếc thuyền vậy.
Samantha chẳng qua chỉ nhàn nhạt đáp lại: \"Cảm ơn Ray Richer tiên sinh để mắt, nhưng tháng sau tôi sẽ trở lại Hongkong, chỉ sợ không có thời gian tham gia bữa tiệc cao quý như vậy.\"
Ray Richer còn muốn thuyết phục lại, thế nhưng một người xuất hiện cắt đứt lời hắn, người kia nói với Samantha: \"Samantha tiểu thư, phóng viên tới càng lúc càng nhiều, Sheryl cảnh trưởng muốn mời Thạch Thiên tiên sinh lên lầu nghỉ ngơi một lát, cô có đi không?\"
Samantha thấy hắn là Brenda, nàng cũng không muốn cùng Ray Richer tiếp tục nói chuyện nữa, vì vậy gật đầu nói: \"Được!\" Sau đó nàng nói với Ray Richer: \"Hẹn gặp lại! Ray Richer tiên sinh, xin gởi dùm lời chúc sinh nhật vui vẻ với Bilei Si tiểu thư.\" Nói xong nàng xoay người đi đến bên người Thạch Thiên, kéo tay hắn, dưới sự dẫn đường của Sheryl cùng đoàn người Thạch Lệ, Maicy rời khỏi hoa viên.
Ray Richer ánh mắt tóe lửa, nhất thời không biết làm như thế nào để xả nỗi oán giận trong lòng.
Brenda cười nói: \"Cậu gọi là Ray Richer đúng không? Tôi hình như nhớ rõ cậu vừa mua một chiếc du thuyền, mà giá bán ra chỉ là hai triệu ba trăm ngàn đôla, chẳng lẽ là đại lý này lừa cậu tới bảy trăm nghìn đôla sao?\" Nói xong hắn thở dài, lắc đầu đuổi theo Thạch Thiên cùng Samantha bọn người.
Trên mặt Ray Richer không khỏi đỏ hồng lên, hắn mua chiếc du thuyền này xác thực là mất hai triệu ba trăm ngàn đôla, vừa rồi là để hạ thấp Thạch Thiên, cho nên mới ở trước mặt Samantha đem giá trị chiếc thuyền nói cao hơn, không thể tưởng được bị bị người vạch trần tại chỗ, hơn nữa lại là người đi cùng Thạch Thiên cùng Samantha, nhìn theo bóng lưng Brenda, hắn cảm thấy người này có điểm quen thuộc, thế nhưng nhất thời lại nghĩ không ra đã gặp nhau ở nơi nào.
Brenda đi được vài bước sau đó quay đầu lại, nói với Ray Richer đang đứng sững sờ tại chỗ: \"Đã quên nói cho cậu biết một chuyện, Samantha tiểu thư đã từng dùng qua chiếc du thuyền \"Princess\" Thế nhưng do thấy chiếc thuyền này quá nhỏ, cho nên đã bán nó đi với một cái giá hơi thấp, thì ra nó tên là \"Watchmen\"!\"
Hai người này, một người thuộc gia tộc có thế lực khổng lồ, tính cách cao ngạo, trẻ tuổi khí thịnh. Người còn lại càng không sợ trời không sợ đất, quả thực có thể dùng từ coi trời bằng vung để hình dung về hắn, thế nhưng hắn lại có một đám người thần bí vừa trung thành lại vừa tận tâm, đúng là vẽ đường cho hươu chạy mà, tài lực chỉ sợ cũng không kém gia tộc Chelse. Hai người này nếu như phát sinh tranh đấu, Samantha thật sự khó có thể tưởng tượng sẽ gây ra hậu quả gì.
Lúc này Ray Richer không ngờ đi tới đứng trước mặt nàng. Lập tức khiến tim Samantha đập rộn lên, lo lắng hai người lại khắc khẩu, đang muốn thay Thạch Thiên xin lỗi, rồi lại sợ Thạch Thiên tức giận, nhất thời trong lòng rất mâu thuẫn, lẩm bẩm nói: \"Vừa rồi... Vừa rồi...\"
Thần sắc của Ray Richer thoạt nhìn có vẻ đã khôi phục như bình thường, ngữ khí bình thản nói: \"Thật ra tôi là vì muốn gặp em cho nên mới tham gia bữa tiệc này.\"
Samantha cảm thấy nao nao, không ngờ Ray Richer lại có tâm tình để nói loại chuyện này, nàng lặng lẽ liếc mắt nhìn Thạch Thiên, thấy hắn tựa hồ như không chú ý tới lời nói của Ray Richer, liền thở phào. Nàng đương nhiên không có muốn đến hỏi Richer tới tiệc rượu này tìm nàng để làm gì, bởi vì đây cũng không phải là lần đầu tiên, nàng cười lớn nói: \"Tôi muốn nói lời xin lỗi về chuyện vừa rồi với anh, hy vọng anh đừng để trong lòng.\"
Vẻ mặt của Ray Richer không chút biến hóa, thế nhưng trong ánh mắt rõ ràng lóe lên một tia khó chịu, nói: \"Chuyện này không liên quan gì tới anh và em, nhưng mà nể mặt mũi của em, anh hôm nay sẽ không cùng hắn so đo nữa.\"
Samantha nghe hắn nói chỉ là ngày hôm nay không cùng Thạch Thiên so đo, trong lòng thầm than một tiếng, cười khổ nói: \"Cảm ơn.\"
Ray Richer oán giận nói: \"Chỉ tại Nicola trước đó không có điều tra rõ ràng, không biết Thạch Thiên đã cùng người khác ký hợp đồng rồi. Hơn nữa lại định giá sai về năng lực của hắn. Không ngờ giá cả so với người khác lại thấp hơn một nửa, việc này quả thật làm cho anh rất mất mặt.\"
Samantha biết Becker trước mặt mọi người tuyên bố ký hợp đồng mời Thạch Thiên với một cái giá cao gấp đôi Ray Richer, chính là vì muốn cho mấy câu lạc bộ kia biết khó mà lui, nếu như Ray Richer ra giá hai triệu bảng Anh, Becker sẽ nói là sáu triệuro. Dù sao không quản Richer ra giá cao bao nhiêu, Becker sẽ ra giá cao hơn nhiều so với hắn, điều này cũng không phải là do Nicola điều tra ước định năng lực sai. Nhưng mà nàng rõ ràng biết tính cách cao ngạo của Ray Richer. Đối chuyện này nhất định canh cánh trong lòng, thế cho nên an ủi hắn: \"Chỉ là bị người vượt lên trước thôi mà, người nào mà chả viết Ray Richer tiên sinh quyết đoán phi phàm, vừa rồi tuyên bố ra cái giá một triệu bảng Anh chẳng phải cũng khiến tất cả mọi người giật mình sao, vì sao lại nói là mất mặt chứ.\"
Ray Richer nghe xong lời này sắc mặt quả nhiên dễ nhìn hơn rất nhiều, vui vẻ nói: \"Vẫn là Samantha em hiểu anh, tiền đối với anh chỉ là một con số mà thôi, một triệu hoặc hai triệu vốn không khác gì nhau. Nếu không phải Ngân hàng TS ký hợp đồng trước, vừa rồi anh cũng không nhận thua. Ài... Loại tư vị này xác thực là không dễ chịu...\"
Samantha nhẹ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Ray Richer liếc mắt nhìn Thạch Thiên, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường, cười lạnh nói: \"Thế nhưng anh hiệu tại không nghĩ như vậy, bóng đá đối với anh mà nói chẳng qua là một trò giải trí khi nhàn rỗi mà thôi, không quản hắn đá tốt như thế nào, giá trị bao nhiêu tiền, anh cũng không muốn một loại người không có giáo dục tiến vào một câu lạc bộ nổi danh như Chelse, làm bẩn cao danh của anh. Có lẽ hẳn là nên cảm ơn Ngân hàng TS đã thay anh tiết kiệm được một triệu bảng Anh. Bởi vì hắn hiện tại trong mắt anh không đáng một xu nữa.\" Nhớ tới lời vừa rồi tiểu tử này không ngờ nói mình không xứng để mua hắn, nguyên bản chỉ là dùng giá tiền cao hơn để mua mà thôi, thật sự buồn cười, hắn châm chọc nói: \"Bất quá anh vẫn chúc mừng em vì đã bán được người bảo vệ này với giá tốt, rất nhanh có thể kiếm được ba triệuro.\"
Samantha đối với chuyện Ray Richer đem tên gia tộc mình lên để so với người khác rất phản cảm, thế nhưng có thể hiểu được, bời vì nàng cũng lý giải được nhược điểm cơ bản tồn tại trong loại ý nghĩ này, tính cách này do hoàn cảnh sinh ra của bọn họ mà thành. Nhưng lại không thể chịu được thái độ của hắn dùng giá trị đồng tiền để cân nhắc một người. Đặc biệt người mà hắn khinh thường này lại chính là nam nhân mà mình yêu, nàng nghiêm mặt nói: \"Anh hiểu lầm rồi. Thạch Thiên là hộ vệ của tôi. Là... là bạn của tôi!\"
Ray Richer hơi kinh ngạc, rồi cười lạnh nói: \"Như vậy chúc mừng em đã có một người bạn sắp trở thành triệu phú.\" Hắn hít một hơi thật sâu, cố đè xuống cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lòng, nói tiếp: \"Tháng sau tôi sẽ dùng ba triệu đôla mua một chiếc du thuyền \"Công chúa\" nhập cảng để chúc mừng Bilei Si tròn hai mươi tuổi, đến lúc đó kể cả hai vị vương tử Anh quốc sẽ là khách quý trong bữa tiệc tư nhân đó, anh muốn mời em làm bạn gái của anh, cùng một chỗ bơi vòng qua quần đảo England.\" Lúc nói chuyện hắn lại khinh thường liếc mắt nhìn Thạch Thiên, tựa hồ như đang cười Thạch Thiên bán mình vài năm đổi lấy một số tiền cũng chỉ đủ để mình mua một chiếc thuyền vậy.
Samantha chẳng qua chỉ nhàn nhạt đáp lại: \"Cảm ơn Ray Richer tiên sinh để mắt, nhưng tháng sau tôi sẽ trở lại Hongkong, chỉ sợ không có thời gian tham gia bữa tiệc cao quý như vậy.\"
Ray Richer còn muốn thuyết phục lại, thế nhưng một người xuất hiện cắt đứt lời hắn, người kia nói với Samantha: \"Samantha tiểu thư, phóng viên tới càng lúc càng nhiều, Sheryl cảnh trưởng muốn mời Thạch Thiên tiên sinh lên lầu nghỉ ngơi một lát, cô có đi không?\"
Samantha thấy hắn là Brenda, nàng cũng không muốn cùng Ray Richer tiếp tục nói chuyện nữa, vì vậy gật đầu nói: \"Được!\" Sau đó nàng nói với Ray Richer: \"Hẹn gặp lại! Ray Richer tiên sinh, xin gởi dùm lời chúc sinh nhật vui vẻ với Bilei Si tiểu thư.\" Nói xong nàng xoay người đi đến bên người Thạch Thiên, kéo tay hắn, dưới sự dẫn đường của Sheryl cùng đoàn người Thạch Lệ, Maicy rời khỏi hoa viên.
Ray Richer ánh mắt tóe lửa, nhất thời không biết làm như thế nào để xả nỗi oán giận trong lòng.
Brenda cười nói: \"Cậu gọi là Ray Richer đúng không? Tôi hình như nhớ rõ cậu vừa mua một chiếc du thuyền, mà giá bán ra chỉ là hai triệu ba trăm ngàn đôla, chẳng lẽ là đại lý này lừa cậu tới bảy trăm nghìn đôla sao?\" Nói xong hắn thở dài, lắc đầu đuổi theo Thạch Thiên cùng Samantha bọn người.
Trên mặt Ray Richer không khỏi đỏ hồng lên, hắn mua chiếc du thuyền này xác thực là mất hai triệu ba trăm ngàn đôla, vừa rồi là để hạ thấp Thạch Thiên, cho nên mới ở trước mặt Samantha đem giá trị chiếc thuyền nói cao hơn, không thể tưởng được bị bị người vạch trần tại chỗ, hơn nữa lại là người đi cùng Thạch Thiên cùng Samantha, nhìn theo bóng lưng Brenda, hắn cảm thấy người này có điểm quen thuộc, thế nhưng nhất thời lại nghĩ không ra đã gặp nhau ở nơi nào.
Brenda đi được vài bước sau đó quay đầu lại, nói với Ray Richer đang đứng sững sờ tại chỗ: \"Đã quên nói cho cậu biết một chuyện, Samantha tiểu thư đã từng dùng qua chiếc du thuyền \"Princess\" Thế nhưng do thấy chiếc thuyền này quá nhỏ, cho nên đã bán nó đi với một cái giá hơi thấp, thì ra nó tên là \"Watchmen\"!\"
/467
|