Lý Hiểu Lệ cầm tờ báo lên đọc, tiêu đều của nói là:”Chuyện lạ, tài nữ yêu một thiếu niên thần kỳ Đông Phương…..”
Quách Thiến Vi từ trên ghế nhảy dựng lên, bổ nhào tới bên cạnh Lý Hiểu Lệ, nhìn tờ báo trên tay nàng nói:”Đúng……đúng”. Nàng muốn hỏi là trên báo có đúng là Samantha cùng Thạch Thiên hay không, thế nhưng chưa kịp hỏi, đã thấy tấm ảnh chụp của Samantha cùng Thạch Thiên, bây giờ có hỏi cũng bằng thừa.
Sắc mặt Hạng Kiều cũng thay đổi, tuy các nàng đã sớm nghe qua quan hệ mờ ám của Thạch Thiên cùng với Samantha, thế nhưng dù sao cũng là không có bằng chứng thật sự, khẩn trương hô lớn:”Cậu đừng hô to, để Hiểu Lệ đọc.
Lý Hiểu Lệ đọc tiếp:”Tối hôm qua, hiệp hội nữ trang Pháp tại trang viên Niya long trọng tổ chức một buổi tiệc rượu, người được mời tới đều đến từ các quốc gia…..”
Hạng Kiều vội la lên:”Đọc diểm trọng yếu ấy, cậu đọc mấy thứ này làm cái gì?”
Quách Thiến Vĩ cũng thúc dục:”Đúng nha, cậu muốn bọn tớ vội chết sao?”
Lý Hiểu Lệ nhẹ trở mình, trợn mắt trắng dã liếc Hạng Kiều, Quách Thiến Vĩ hai nàng lại liếc mắt nhìn nhau, nhưng mà các nàng cũng gấp đến độ muốn biết xem tin tức trong báo nói gì, cho nên không mở miệng trách mắng, cúi đầu nhìn kỹ nội dung, đợi đến khi đọc hết trang đầu, lại lật sang trang bên cạnh.
Hạng Kiều thấy nàng xem hết hai trang báo nhưng vẫn chưa có lời nào, buồn bự nói:”Sao cậu còn chưa nói?”
Lý Hiểu Lệ mang tờ báo đặt lên mặt bàn, sẵng giọn nói:” Các cậu không phải là muốn biết trọng điểm sao? Tớ đương nhiên là phải xem hết mới biết chỗ nào là trọng điểm chứ. Thật ra các cậu cũng không cần khẩn trương, cũng không có việc gì lớn cả”
Hạng Kiều thấy thế không khỏi thở phào một hơi, nói:”Trên báo nói gì thế? Tài nữ yêu thiếu niên phương Đông là có ý gì?”
Quách Thiến Vi hỏi:” Chẳng lẽ không phải nói Samantha cùng Thạch Thiên hay sao?”
Lý Hiểu Lệ căm hận nói:” Là nói tới bọn họ, tối hôm qua trong tiệc rượu, Samantha đã tuyên bố với đám phóng viên rằng mình đã yêu Thạch Thiên.”
Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi không hẹn mà cùng nhau nhảy dựng lên.. Kinh hô:”Gì?.....Cái này…cái này cũng chưa tính là đại sự sao?”
Lý Hiểu Lệ phun phì phì nói:” Hiện tại chẳng qua là Samantha tuyên bố yêu Thạch Thiên thôi, cũng không phải tuyên bố là Thạch Thiên yêu Samantha, có cái gì mà khẩn trương? Vả lại tình huống này chả phải là chúng ta đã tính trước sao. Các cậu nếu như không chịu được vậy chi bằng buông tha cho rồi.”
Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi đều khẽ giật mình, nghĩ thầm Lý Hiểu Lệ nói quả là không sai, Thạch Thiên vốn dễ dàng khiến nữ hài tử mê muội, hiện tại lại làm ngôi sao bóng đá, càng khiến nữ hài tử xem như là bạch mã vương tử ở trong lòng, tình nhân trong mộng, nếu như mỗi hài tử đều tuyên bố yêu Thạch Thiên, mình cũng giận, vậy chẳng phải là biến thành bệnh tâm thần ư?
Nghĩ thông suốt điểm này, hai người không thèm sốt ruột nữa, đồng thời cảm thấy bội phục với vẻ bình tĩnh của Lý Hiểu Lệ. Thật ra Lý Hiểu Lệ đã thấy tận mắt Thạch Thiên cùng Maicy trên giường phóng đãng, điều này còn kích thích hơn nhiều so với tin Samantha yêu Thạch Thiên. Đối với chuyện này năng lực chịu đựng đương nhiên là vượt quá Hạng Kiều các nàng. Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi tuy cũng là từ chỗ Lý Hiểu Lệ mà biết chuyện của Thạch Thiên cùng Maicy, thế nhưng dù sao cũng không phải là tận mắt chứng kiến.
Quách Thiến Vi nói:”Dứt khoát chúng ta cũng tuyên bố đi.”
Lý Hiểu Lệ nói:”Tuyên bố cái gì? Cũng không khai nói chuyện yêu Thạch Thiên à?”
Quách Thiến Vi liên tục ngật đầu.
Lý Hiểu Lệ trách mắng:”Uổng công cho cậu nghĩ kế, chỉ sợ Quách tiểu thư cậu vừa tuyên bố xong, đám vệ sĩ Quách gia sẽ tới Paris mang cậu về HongKong a, cũng đừng hị tớ bị gia gia bắt về.”
Hạng Kiều lại không sợ người nhà tới bắt về, nhưng mà đồng ý với thuyết pháp của Lý Hiểu Lệ, gật đầu nói:”Hơn nữa Thạch Thiên hỗn đản này luôn miệng nói chúng ta làm phiền hắn, nếu biểu hiện quá rõ ràng, khẳng định sẽ khiến hắn sợ đến mức chạy cong đuôi thì bao nhiêu công sức cũng đổ sông đổ bể hết à.”
Quách Thiến Vi vẻ mặt đau khổ nói:”Vậy cậu nói xem, chúng ta làm sao bây giờ?”
Lý Hiểu Lệ không đáp hỏi ngược lại:”Nếu tương lại Thạch Thiên cưới tớ hoặc Hạng Kiều, vậy cậu có từ bỏ hay không?”
Quách Thiến Vi cả giận nói:”Cậu……các cậu nghĩ khá lắm.”
Lý Hiểu Lệ gật đầu nói:” Vậy là được rồi. Hỗn đãn này chính là đại sắc quỷ, nữ nhân bên cạnh hắn cũng không phải chỉ là một người Samantha. Các nàng yêu là chuyện của các nàng, chúng ta yêu là chuyện của bọn ta, phải xem ai là người cuối cùng.”
Hạng Kiều duỗi tay, nghiến răng nói:”Đúng, phải xem ai là người cuối cùng.”
Lý Hiểu Lệ cùng Quách Thiến Vi cùng duỗi tay ra, cùng Hạng Kiều nắm thật chặc, tràn ngập ý chí chiến đấu. Một loại khí thế kích động không đạt được mục đích không bỏ qua ở trong mắt các nàng trào ra.
Thạch Hiểu Mẫn ở một bên thấy vậy trợn mắt há mồm, nàng vốn cảm thấy Samantha, Kim Hinh tuổi tác quá chênh lệch cùng Thạch Thiên không có kết quả nào, cho nên mới trợ giúp Hạng Kiều các nàng, tuổi các nàng dễ tiếp cận với Thạch Thiên. Thế nhưng sau khi xem qua tin tức, giật mình minh bạch tình cảm của Samantha đối với Thạch Thiên là nghiêm túc, chính mình trong quá khứ lại muốn phá hư tình cảm của bọn họ. Cho nên mới cắn răng đem báo đưa cho Hạng Kiều các nàng, nghĩ đợi sau khi các nàng xem qua tin này, sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó chính mình sẽ khuyên nhủ ba người bỏ qua Thạch Thiên. Không ngờ ba nử tử này trúng độc đắc rất nặng của Thạch Thiên rồi, không thể nào xoay chuyển được nữa, càng dây dưa dính chặt với Thạch Thiên.
Thạch Hiểu Mẫn nhịn không được nói:”Thật ra điều kiện của các ngươi tốt như vậy, sẽ dễ dàng tìm được một nam hài tử tốt gấp mười gấp trăm lần Thạch Thiên, làm gì phải nghĩ tiện nghi cho tiểu tử này, vả lại tình cảm không thể miễn cưỡng.”
Hạng Kiều nói:”Hiểu Mẫn tỷ tỷ, không phải chị trên máy bay đã nói, đối với tình yêu phải có niềm tin hay sao?”
Thạch Hiểu Mẫn cố gắng khuyên can:”Nhưng chị cũng có nói qua, tình yêu chỉ có thể một và một, hai người lúc đó tình yêu mới có thể sinh ra, nhiều người tựu….tưu không bình thường. Nếu như Samantha tiểu thư cùng Thạch Thiên là….là..”. Nàng vốn định nói nếu như Samantha cùng Thạch Thiên vốn thật sự yêu nhau, vậy thì không nên phá hư chuyện của họ. Thế nhưng hiện tại trên giường, ngoại trừ Samantha ra còn có Maicy nữa, mặt khác tại HongKong còn có Kim Hinh, tuyệt đối không tính là tình yêu bình thường, không có cách nào nói tiếp được nữa.
Hạng Kiều nói:”Hiểu Mẫn tỷ tỷ, chúng ta biết là không thể làm như vậy được đâu, nhưng Thạch Thiên hắn thực sự quá…..quá ghê tởm, chúng ta không cách nào bỏ qua cho hắn.”
Trên trán Thạch Hiểu Mẫn toát ra một giọt mồ hôi lạnh, thầm nghĩ không biết trong lời nói này có ý theo đuổi Thạch Thiên hay là trả thù Thạch Thiên đây?
Thật ra Hạng Kiều các nàng bản thân cũng không rõ ràng lắm thật ra là đối với Thạch Thiên rốt cuộc là yêu nhiều hơn hay là hận nhiều hơn đây. Các nàng sỡ dĩ dây dưa không dứt đối với Thạch Thiên như vậy, ngoài trừ mê luyến Thạch Thiên ra, còn có một nguyên nhân khác, đó chính là không tin mình không chinh phục được Thạch Thiên.
Ba người các nàng đều xuất thân giàu có, từ nhỏ được người nhà nuông chiều đã quen, trong trường học mốn đánh nhau với bạn học là đánh, muốn mắng là mắng, ai cũng không khiến cho các nàng để vào mắt. Thẳng đến khi Thạch Thiên cường thế, dã man xuất hiện, ngược lại đối với chuyện các nàng muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, hoàn toàn không để vào mắt. Loại tương phản mãnh liệt này làm cho các nàng đối với Thạch Thiên tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà đối với tên học sinh không giống người thường này khiến cho các nàng cảm thấ rất hứng thú. Trong lúc bất tri bất giác, loại tình càm thiếu nữ trong thời kỳ đặc biệt này nảy sinh, mà lãi là từ hận sang yêu, từ yêu chuyển thành hận không ngừng biến đổi, khiến quá trình càng ngày càng mãnh liệt. Đồng thời khiến tính tình tranh cường hiếu thắng tiểu thư của các nàng kích thích đến mức cực điểm, có thể nói Thạch Thiên càng không đem các nàng để vào mắt, càng khiến các nàng hung hăng, lại càng không phục, càng là muốn quấn lấy hắn đến tối mắt tối mũi.
Quách Thiến Vi từ trên ghế nhảy dựng lên, bổ nhào tới bên cạnh Lý Hiểu Lệ, nhìn tờ báo trên tay nàng nói:”Đúng……đúng”. Nàng muốn hỏi là trên báo có đúng là Samantha cùng Thạch Thiên hay không, thế nhưng chưa kịp hỏi, đã thấy tấm ảnh chụp của Samantha cùng Thạch Thiên, bây giờ có hỏi cũng bằng thừa.
Sắc mặt Hạng Kiều cũng thay đổi, tuy các nàng đã sớm nghe qua quan hệ mờ ám của Thạch Thiên cùng với Samantha, thế nhưng dù sao cũng là không có bằng chứng thật sự, khẩn trương hô lớn:”Cậu đừng hô to, để Hiểu Lệ đọc.
Lý Hiểu Lệ đọc tiếp:”Tối hôm qua, hiệp hội nữ trang Pháp tại trang viên Niya long trọng tổ chức một buổi tiệc rượu, người được mời tới đều đến từ các quốc gia…..”
Hạng Kiều vội la lên:”Đọc diểm trọng yếu ấy, cậu đọc mấy thứ này làm cái gì?”
Quách Thiến Vĩ cũng thúc dục:”Đúng nha, cậu muốn bọn tớ vội chết sao?”
Lý Hiểu Lệ nhẹ trở mình, trợn mắt trắng dã liếc Hạng Kiều, Quách Thiến Vĩ hai nàng lại liếc mắt nhìn nhau, nhưng mà các nàng cũng gấp đến độ muốn biết xem tin tức trong báo nói gì, cho nên không mở miệng trách mắng, cúi đầu nhìn kỹ nội dung, đợi đến khi đọc hết trang đầu, lại lật sang trang bên cạnh.
Hạng Kiều thấy nàng xem hết hai trang báo nhưng vẫn chưa có lời nào, buồn bự nói:”Sao cậu còn chưa nói?”
Lý Hiểu Lệ mang tờ báo đặt lên mặt bàn, sẵng giọn nói:” Các cậu không phải là muốn biết trọng điểm sao? Tớ đương nhiên là phải xem hết mới biết chỗ nào là trọng điểm chứ. Thật ra các cậu cũng không cần khẩn trương, cũng không có việc gì lớn cả”
Hạng Kiều thấy thế không khỏi thở phào một hơi, nói:”Trên báo nói gì thế? Tài nữ yêu thiếu niên phương Đông là có ý gì?”
Quách Thiến Vi hỏi:” Chẳng lẽ không phải nói Samantha cùng Thạch Thiên hay sao?”
Lý Hiểu Lệ căm hận nói:” Là nói tới bọn họ, tối hôm qua trong tiệc rượu, Samantha đã tuyên bố với đám phóng viên rằng mình đã yêu Thạch Thiên.”
Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi không hẹn mà cùng nhau nhảy dựng lên.. Kinh hô:”Gì?.....Cái này…cái này cũng chưa tính là đại sự sao?”
Lý Hiểu Lệ phun phì phì nói:” Hiện tại chẳng qua là Samantha tuyên bố yêu Thạch Thiên thôi, cũng không phải tuyên bố là Thạch Thiên yêu Samantha, có cái gì mà khẩn trương? Vả lại tình huống này chả phải là chúng ta đã tính trước sao. Các cậu nếu như không chịu được vậy chi bằng buông tha cho rồi.”
Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi đều khẽ giật mình, nghĩ thầm Lý Hiểu Lệ nói quả là không sai, Thạch Thiên vốn dễ dàng khiến nữ hài tử mê muội, hiện tại lại làm ngôi sao bóng đá, càng khiến nữ hài tử xem như là bạch mã vương tử ở trong lòng, tình nhân trong mộng, nếu như mỗi hài tử đều tuyên bố yêu Thạch Thiên, mình cũng giận, vậy chẳng phải là biến thành bệnh tâm thần ư?
Nghĩ thông suốt điểm này, hai người không thèm sốt ruột nữa, đồng thời cảm thấy bội phục với vẻ bình tĩnh của Lý Hiểu Lệ. Thật ra Lý Hiểu Lệ đã thấy tận mắt Thạch Thiên cùng Maicy trên giường phóng đãng, điều này còn kích thích hơn nhiều so với tin Samantha yêu Thạch Thiên. Đối với chuyện này năng lực chịu đựng đương nhiên là vượt quá Hạng Kiều các nàng. Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi tuy cũng là từ chỗ Lý Hiểu Lệ mà biết chuyện của Thạch Thiên cùng Maicy, thế nhưng dù sao cũng không phải là tận mắt chứng kiến.
Quách Thiến Vi nói:”Dứt khoát chúng ta cũng tuyên bố đi.”
Lý Hiểu Lệ nói:”Tuyên bố cái gì? Cũng không khai nói chuyện yêu Thạch Thiên à?”
Quách Thiến Vi liên tục ngật đầu.
Lý Hiểu Lệ trách mắng:”Uổng công cho cậu nghĩ kế, chỉ sợ Quách tiểu thư cậu vừa tuyên bố xong, đám vệ sĩ Quách gia sẽ tới Paris mang cậu về HongKong a, cũng đừng hị tớ bị gia gia bắt về.”
Hạng Kiều lại không sợ người nhà tới bắt về, nhưng mà đồng ý với thuyết pháp của Lý Hiểu Lệ, gật đầu nói:”Hơn nữa Thạch Thiên hỗn đản này luôn miệng nói chúng ta làm phiền hắn, nếu biểu hiện quá rõ ràng, khẳng định sẽ khiến hắn sợ đến mức chạy cong đuôi thì bao nhiêu công sức cũng đổ sông đổ bể hết à.”
Quách Thiến Vi vẻ mặt đau khổ nói:”Vậy cậu nói xem, chúng ta làm sao bây giờ?”
Lý Hiểu Lệ không đáp hỏi ngược lại:”Nếu tương lại Thạch Thiên cưới tớ hoặc Hạng Kiều, vậy cậu có từ bỏ hay không?”
Quách Thiến Vi cả giận nói:”Cậu……các cậu nghĩ khá lắm.”
Lý Hiểu Lệ gật đầu nói:” Vậy là được rồi. Hỗn đãn này chính là đại sắc quỷ, nữ nhân bên cạnh hắn cũng không phải chỉ là một người Samantha. Các nàng yêu là chuyện của các nàng, chúng ta yêu là chuyện của bọn ta, phải xem ai là người cuối cùng.”
Hạng Kiều duỗi tay, nghiến răng nói:”Đúng, phải xem ai là người cuối cùng.”
Lý Hiểu Lệ cùng Quách Thiến Vi cùng duỗi tay ra, cùng Hạng Kiều nắm thật chặc, tràn ngập ý chí chiến đấu. Một loại khí thế kích động không đạt được mục đích không bỏ qua ở trong mắt các nàng trào ra.
Thạch Hiểu Mẫn ở một bên thấy vậy trợn mắt há mồm, nàng vốn cảm thấy Samantha, Kim Hinh tuổi tác quá chênh lệch cùng Thạch Thiên không có kết quả nào, cho nên mới trợ giúp Hạng Kiều các nàng, tuổi các nàng dễ tiếp cận với Thạch Thiên. Thế nhưng sau khi xem qua tin tức, giật mình minh bạch tình cảm của Samantha đối với Thạch Thiên là nghiêm túc, chính mình trong quá khứ lại muốn phá hư tình cảm của bọn họ. Cho nên mới cắn răng đem báo đưa cho Hạng Kiều các nàng, nghĩ đợi sau khi các nàng xem qua tin này, sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó chính mình sẽ khuyên nhủ ba người bỏ qua Thạch Thiên. Không ngờ ba nử tử này trúng độc đắc rất nặng của Thạch Thiên rồi, không thể nào xoay chuyển được nữa, càng dây dưa dính chặt với Thạch Thiên.
Thạch Hiểu Mẫn nhịn không được nói:”Thật ra điều kiện của các ngươi tốt như vậy, sẽ dễ dàng tìm được một nam hài tử tốt gấp mười gấp trăm lần Thạch Thiên, làm gì phải nghĩ tiện nghi cho tiểu tử này, vả lại tình cảm không thể miễn cưỡng.”
Hạng Kiều nói:”Hiểu Mẫn tỷ tỷ, không phải chị trên máy bay đã nói, đối với tình yêu phải có niềm tin hay sao?”
Thạch Hiểu Mẫn cố gắng khuyên can:”Nhưng chị cũng có nói qua, tình yêu chỉ có thể một và một, hai người lúc đó tình yêu mới có thể sinh ra, nhiều người tựu….tưu không bình thường. Nếu như Samantha tiểu thư cùng Thạch Thiên là….là..”. Nàng vốn định nói nếu như Samantha cùng Thạch Thiên vốn thật sự yêu nhau, vậy thì không nên phá hư chuyện của họ. Thế nhưng hiện tại trên giường, ngoại trừ Samantha ra còn có Maicy nữa, mặt khác tại HongKong còn có Kim Hinh, tuyệt đối không tính là tình yêu bình thường, không có cách nào nói tiếp được nữa.
Hạng Kiều nói:”Hiểu Mẫn tỷ tỷ, chúng ta biết là không thể làm như vậy được đâu, nhưng Thạch Thiên hắn thực sự quá…..quá ghê tởm, chúng ta không cách nào bỏ qua cho hắn.”
Trên trán Thạch Hiểu Mẫn toát ra một giọt mồ hôi lạnh, thầm nghĩ không biết trong lời nói này có ý theo đuổi Thạch Thiên hay là trả thù Thạch Thiên đây?
Thật ra Hạng Kiều các nàng bản thân cũng không rõ ràng lắm thật ra là đối với Thạch Thiên rốt cuộc là yêu nhiều hơn hay là hận nhiều hơn đây. Các nàng sỡ dĩ dây dưa không dứt đối với Thạch Thiên như vậy, ngoài trừ mê luyến Thạch Thiên ra, còn có một nguyên nhân khác, đó chính là không tin mình không chinh phục được Thạch Thiên.
Ba người các nàng đều xuất thân giàu có, từ nhỏ được người nhà nuông chiều đã quen, trong trường học mốn đánh nhau với bạn học là đánh, muốn mắng là mắng, ai cũng không khiến cho các nàng để vào mắt. Thẳng đến khi Thạch Thiên cường thế, dã man xuất hiện, ngược lại đối với chuyện các nàng muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, hoàn toàn không để vào mắt. Loại tương phản mãnh liệt này làm cho các nàng đối với Thạch Thiên tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà đối với tên học sinh không giống người thường này khiến cho các nàng cảm thấ rất hứng thú. Trong lúc bất tri bất giác, loại tình càm thiếu nữ trong thời kỳ đặc biệt này nảy sinh, mà lãi là từ hận sang yêu, từ yêu chuyển thành hận không ngừng biến đổi, khiến quá trình càng ngày càng mãnh liệt. Đồng thời khiến tính tình tranh cường hiếu thắng tiểu thư của các nàng kích thích đến mức cực điểm, có thể nói Thạch Thiên càng không đem các nàng để vào mắt, càng khiến các nàng hung hăng, lại càng không phục, càng là muốn quấn lấy hắn đến tối mắt tối mũi.
/467
|