Vì để chúc mừng cho buổi trình diễn thời trang mùa xuân được tổ chức tại Paris kết thúc viên mãn, hiệp hội thời trang Pháp đã tổ chức một buổi tiệc rượu long trọng vào ban đêm, Samantha đương nhiên cũng được mời đến, hơn nữa trong thiệp mời còn có viết tên của Thạch Thiên, nhưng mà Thạch Thiên đương nhiên là không muốn đi, Samantha mấy ngày nay đã nhận hết nổi khổ vây công của giới truyền thôgn rồi, loại tiệc rượu có quy mô càng lớn, chỉ sợ rằng càng nhiều người đến phỏng vấn hơn mà thôi.
Mà Samantha cũng khôgn thể bỏ mặc tạp chí xã tại HongKong được, cho nên sau khi buổi trình diễn thời trang kết thúc, liền thương lượng với Thạch Thiên, quyết định ngày thứ hai mọi người sẽ cùng nhau trở về HongKong, riêng chỉ có thạch Lệ bởi vì vẫn còn vụ án, cho nên vẫn tiếp tục ở lại Paris.
Đêm đó, mọi người cử hành một bữa tiệc tối tại đại sảnh của khách sạn, coi như là chào tạm biệt Thạch Lệ, Thạch Thiên tùy tiện nói với đám người Brenda là: \"Các ngươi cũng đến đây\", vì hế toàn bộ tất cả những đệ tử của Thiên Thạch thành Bảo tại Paris, tất cả đều đến, thậm chí còn dẫn theo người nhà đến. tuy rằng quy mô của bữa tiệc này kém hơn buổi tiệc rượu long trọng của hiệp hội thời trang, nhưng mà cũng đã làm cho mọi người được một đêm náo nhiệt vô cùng.
Khi mà tiệc rượu vừa mới bắt đầu, thì Brenda nhận được điện thoại, nói là Pirnie đã đến Paris, đang ở dưới khách sạn, muốn lên chào hỏi Thạch Thiên. Thạch Thiên vốn không thích loại chào hỏi phiền phức như vậy, nhưng hôm nay là ngày vui, nên không muốn trách Pirnie làm gì, kêu hắn lên tham gia buổi tiệc.
Khi Pirnie đẩy cửa vào trong, thấy nhiều người như vậy, không khỏi hoảng sợ, quay lại nhìn đám đệ tử của Thiên thạch Thành Bảo: \"Hắc! Hèn chi lão gia hỏa brenda hôm nay lại lười biếng không chịu trấn thủ dưới sảnh, thì ra tất cả mọi người đều ở đây...\".
Brenda cười trách mắng: \"Đừng giả bộ, khẳng định là có ai tiết lộ tin tức cho ông, nên ông cố ý chạy đến đây giúp vui đúng không?\" Đối với người của Thiên thạch thành bảo, có thể cùng chủ nhân dùng cơm chính là một vinh hạnh lớn lao, cho nên Pirnie sau khi nhận được tin mà không chạy đến đây mới là lạ.
Pirnie liếc nhìn Brenda một cái, rồi quay sang chào hỏi Thạch Thiên và Samantha , rồi kéo Brenda ra nói: \"HÔm nay có chuyện gì thế? Sao lại náo nhiệt vậy?\"
Brenda kinh ngạc nói: \"Thì ra không có ai mật báo cho ông...\".
Pirnie trừng mắt nói: \"Nếu có người nói cho tôi biết hôm nay chủ nhân tổ chức tiệc tối, thì sẽ chỉ có một mình tôi tới sao? May là tôi đang có việc tại Paris, bằng không là bỏ lỡ rồi, chờ tôi quay về tổng bộ nói cho bọn Rhea biết, bọn họ khẳng định là sẽ không bỏ qua cho những tên ích kỉ các ông\".
Brenda giải thích: \"Ngày mai chủ nhân sẽ mang Nhị tiểu thư và Samantha tiểu thư về HongKong, tổ chức tiệc tối nay là muốn tạm biệt bọn tôi, có liên quan gì đến chuyện ở tổng bộ. Hơn nữa ông cũng không phải không biết tính tình của chủ nhân, nếu thấy các ông chạy đến Paris để nịnh nọt, tức giận thì làm sao? Tôi chỉ muốn tốt cho các ông thôi!\"
Pirnie tức giận nói: \"Phi! Chủ nhân thấy chúng tôi sẽ tức giận?\"
Brenda cười nói: \"Không tin thì bây giờ ông gọi cho Rhea thử đi, để hắn ta dẫn người đến tham gia. Từ Thụy Sĩ đến Paris cũng không xa, vẫn còn nhiều chuyến bay mà. Nhưng mà nếu như chọc cho chủ nhân nổi giận đuổi bọn họ về, thì nói không chừng ngay cả ông cũng bị đuổi về, đến lúc đó đừng trách tôi không nhắc ông trước\".
Pirnie giận run lên, căm hận nói: \"Được rồi, quên đi, bây giờ dầu mỏ đang lên giá, không thể chỉ vì một bữa cơm mà phải đón máy bay qua đây, giá cả bây giờ đang leo thang, không thể để cho họ lãng phí tiền của chủ nhân được\".
Brenda cười nói: \"Nói rồi mà, tôi làm vậy thật ra cũng chỉ vì tốt cho các ông. Ông tự nhiên trách tôi khôgn thông báo cho các ông, quả thật là lấy oán trả ơn, tôi có quyền yêu cầu ông xin lỗi tôi. Đúng rồi, ông chạy đến Paris làm gì?\"
Pirnie nói: \"Tôi đến tìm ông, có phải các ông đã gặp qua tên Rachel hay không?\"
Katsuta gật đầu nói: \"Có gặp qua hắn, trong buổi tiệc của hội thời trang, thế nào... hắn dám tìm đến chúng ta gây chuyện?\"
Pirnie nói: \"Xem ra tôi đoán không sai, tên công tử dỏm này quả nhiên có âm mưu, nhưng mà tôi đã nói khéo rằng cần phải hỏi ý của ông. Bởi vì không đoán ra được hắn rốt cục muốn làm gì, cho nên mới đến hỏi ông cho rõ ràng2.
Brenda vô cùng kinh ngạc nói: \"A... tiểu tử này không đơn giản, ngay cả ông cũng không nhìn thấu hắn. Hắn có phải là đến Thụy Sĩ tìm ông hay không? Nói cho tôi nghe một chút, tôi cũng muốn biết\".
Pirnie nói: \"Hắn đến ìm tôi vài ngày, nhưng mà tôi khôg gặp, chỉ nghe một cú điện thoại của hắn, hắn nói muốn đổi cổ phần của ngân hàng Vico để lấy cổ phần của ngân hàng TS\".
Brenda nói: \"Hắn nói dùng cái gì để trao đổi?\"
Pirnie gật đầu nói: \"Chính là dùng giá bình quân của thị trường chứng khoán để trao đổi\".
Brenda gật đầu nói: \"Đây là một chuyện tốt, tài chính Anh quốc quản lý rất nghiêm, muốn vào cũng không dễ, chúng ta vốn muốn mua ngân hàng Vico, mà bây giờ hắn lại muốn đổi theo giá thị trường chứng khoán, như vậy sẽ thu vào rất nhiều. Nhưng mà, ngân hàng Vico chỉ là một sản nghiệp của gia tộc Chelsea, đối với bọn họ mà nói thì có ý nghĩa không giống. Trước đây chúng ta đã dùng giá cao hơn giá thị trường ba phần mà hắn không chịu đổi, bây giờ lại tự mình dâng đến cửa? Quả thật rất kì quái? Chẳng lẽ hắn muốn đến làm mưa làm gió tại ngân hàng TS? Theo giá thị trường bây giờ thì giá cổ phần của ngân hàng TS đủ để đổi cho hắn một cái ghế giám đốc đủ tư cách phát biểu. Ông có đồng ý không?\"
Pirnie nói: \"Bởi vì tôi không đoán ra được ý đồ chân chính của hắn, cho nên chưa đáp ứng, chỉ nói là sẽ lo lắng về vấn đề thu mau tiền mặt, thì hắn tự nhiên cũng đồng ý, còn muốn dựa theo giá thị trường mà bán cho chúng ta\".
Brenda ngạc nhiên: \"Có chuyện tốt như vậy sao? Xem ra quả thật có âm mưu, tiểu tử này có đưa ra điều kiện gì khác không?\"
Trên mặt của Pirnie lộ ra vẻ kì quái, gật đầu nói: \"Có, nhưng mà đây cũng là một trong số những chuyện làm tôi thấy kì quái nhất, hắn đưa ra yêu cầu đổi cổ phiếu, chỉ muốn ngân hàng TS giao quyền quản lý câu lạc bộ bóng đá cho hắn, nếu như muốn thu mau cổ phần của công ty hắn, thì phải bán câu lạc bộ bóng đá cho hắn. Ông nói... hắn có bị lầm hay không? Sao tôi lại không biết trong ngân hàng TS có một câu lạc bộ bóng đá vậy?\"
Brenda sửng sốt, liền ôm bụng cười ha hả nói: \"Thì ra... thì ra là như vậy...\".
Pirnie khó hiểu nhìn Brenda, kinh ngạc nói: \"Chẳng lẽ ông thật sự có mua một câu lạc bộ bóng đá sao?\"
Brenda nhịn cười, kể cho Pirnie nghe về chuyện xảy ra tại tiệc rượu lần trước, sau đó cười nói: \"Không ngờ thằng nhóc Rachel này vì muốn trả thù chủ nhân, mà đem cả sản nghiệp tổ tiên bán giá thấp, thật sự đúng là một bại gia tử!\"
Mà Samantha cũng khôgn thể bỏ mặc tạp chí xã tại HongKong được, cho nên sau khi buổi trình diễn thời trang kết thúc, liền thương lượng với Thạch Thiên, quyết định ngày thứ hai mọi người sẽ cùng nhau trở về HongKong, riêng chỉ có thạch Lệ bởi vì vẫn còn vụ án, cho nên vẫn tiếp tục ở lại Paris.
Đêm đó, mọi người cử hành một bữa tiệc tối tại đại sảnh của khách sạn, coi như là chào tạm biệt Thạch Lệ, Thạch Thiên tùy tiện nói với đám người Brenda là: \"Các ngươi cũng đến đây\", vì hế toàn bộ tất cả những đệ tử của Thiên Thạch thành Bảo tại Paris, tất cả đều đến, thậm chí còn dẫn theo người nhà đến. tuy rằng quy mô của bữa tiệc này kém hơn buổi tiệc rượu long trọng của hiệp hội thời trang, nhưng mà cũng đã làm cho mọi người được một đêm náo nhiệt vô cùng.
Khi mà tiệc rượu vừa mới bắt đầu, thì Brenda nhận được điện thoại, nói là Pirnie đã đến Paris, đang ở dưới khách sạn, muốn lên chào hỏi Thạch Thiên. Thạch Thiên vốn không thích loại chào hỏi phiền phức như vậy, nhưng hôm nay là ngày vui, nên không muốn trách Pirnie làm gì, kêu hắn lên tham gia buổi tiệc.
Khi Pirnie đẩy cửa vào trong, thấy nhiều người như vậy, không khỏi hoảng sợ, quay lại nhìn đám đệ tử của Thiên thạch Thành Bảo: \"Hắc! Hèn chi lão gia hỏa brenda hôm nay lại lười biếng không chịu trấn thủ dưới sảnh, thì ra tất cả mọi người đều ở đây...\".
Brenda cười trách mắng: \"Đừng giả bộ, khẳng định là có ai tiết lộ tin tức cho ông, nên ông cố ý chạy đến đây giúp vui đúng không?\" Đối với người của Thiên thạch thành bảo, có thể cùng chủ nhân dùng cơm chính là một vinh hạnh lớn lao, cho nên Pirnie sau khi nhận được tin mà không chạy đến đây mới là lạ.
Pirnie liếc nhìn Brenda một cái, rồi quay sang chào hỏi Thạch Thiên và Samantha , rồi kéo Brenda ra nói: \"HÔm nay có chuyện gì thế? Sao lại náo nhiệt vậy?\"
Brenda kinh ngạc nói: \"Thì ra không có ai mật báo cho ông...\".
Pirnie trừng mắt nói: \"Nếu có người nói cho tôi biết hôm nay chủ nhân tổ chức tiệc tối, thì sẽ chỉ có một mình tôi tới sao? May là tôi đang có việc tại Paris, bằng không là bỏ lỡ rồi, chờ tôi quay về tổng bộ nói cho bọn Rhea biết, bọn họ khẳng định là sẽ không bỏ qua cho những tên ích kỉ các ông\".
Brenda giải thích: \"Ngày mai chủ nhân sẽ mang Nhị tiểu thư và Samantha tiểu thư về HongKong, tổ chức tiệc tối nay là muốn tạm biệt bọn tôi, có liên quan gì đến chuyện ở tổng bộ. Hơn nữa ông cũng không phải không biết tính tình của chủ nhân, nếu thấy các ông chạy đến Paris để nịnh nọt, tức giận thì làm sao? Tôi chỉ muốn tốt cho các ông thôi!\"
Pirnie tức giận nói: \"Phi! Chủ nhân thấy chúng tôi sẽ tức giận?\"
Brenda cười nói: \"Không tin thì bây giờ ông gọi cho Rhea thử đi, để hắn ta dẫn người đến tham gia. Từ Thụy Sĩ đến Paris cũng không xa, vẫn còn nhiều chuyến bay mà. Nhưng mà nếu như chọc cho chủ nhân nổi giận đuổi bọn họ về, thì nói không chừng ngay cả ông cũng bị đuổi về, đến lúc đó đừng trách tôi không nhắc ông trước\".
Pirnie giận run lên, căm hận nói: \"Được rồi, quên đi, bây giờ dầu mỏ đang lên giá, không thể chỉ vì một bữa cơm mà phải đón máy bay qua đây, giá cả bây giờ đang leo thang, không thể để cho họ lãng phí tiền của chủ nhân được\".
Brenda cười nói: \"Nói rồi mà, tôi làm vậy thật ra cũng chỉ vì tốt cho các ông. Ông tự nhiên trách tôi khôgn thông báo cho các ông, quả thật là lấy oán trả ơn, tôi có quyền yêu cầu ông xin lỗi tôi. Đúng rồi, ông chạy đến Paris làm gì?\"
Pirnie nói: \"Tôi đến tìm ông, có phải các ông đã gặp qua tên Rachel hay không?\"
Katsuta gật đầu nói: \"Có gặp qua hắn, trong buổi tiệc của hội thời trang, thế nào... hắn dám tìm đến chúng ta gây chuyện?\"
Pirnie nói: \"Xem ra tôi đoán không sai, tên công tử dỏm này quả nhiên có âm mưu, nhưng mà tôi đã nói khéo rằng cần phải hỏi ý của ông. Bởi vì không đoán ra được hắn rốt cục muốn làm gì, cho nên mới đến hỏi ông cho rõ ràng2.
Brenda vô cùng kinh ngạc nói: \"A... tiểu tử này không đơn giản, ngay cả ông cũng không nhìn thấu hắn. Hắn có phải là đến Thụy Sĩ tìm ông hay không? Nói cho tôi nghe một chút, tôi cũng muốn biết\".
Pirnie nói: \"Hắn đến ìm tôi vài ngày, nhưng mà tôi khôg gặp, chỉ nghe một cú điện thoại của hắn, hắn nói muốn đổi cổ phần của ngân hàng Vico để lấy cổ phần của ngân hàng TS\".
Brenda nói: \"Hắn nói dùng cái gì để trao đổi?\"
Pirnie gật đầu nói: \"Chính là dùng giá bình quân của thị trường chứng khoán để trao đổi\".
Brenda gật đầu nói: \"Đây là một chuyện tốt, tài chính Anh quốc quản lý rất nghiêm, muốn vào cũng không dễ, chúng ta vốn muốn mua ngân hàng Vico, mà bây giờ hắn lại muốn đổi theo giá thị trường chứng khoán, như vậy sẽ thu vào rất nhiều. Nhưng mà, ngân hàng Vico chỉ là một sản nghiệp của gia tộc Chelsea, đối với bọn họ mà nói thì có ý nghĩa không giống. Trước đây chúng ta đã dùng giá cao hơn giá thị trường ba phần mà hắn không chịu đổi, bây giờ lại tự mình dâng đến cửa? Quả thật rất kì quái? Chẳng lẽ hắn muốn đến làm mưa làm gió tại ngân hàng TS? Theo giá thị trường bây giờ thì giá cổ phần của ngân hàng TS đủ để đổi cho hắn một cái ghế giám đốc đủ tư cách phát biểu. Ông có đồng ý không?\"
Pirnie nói: \"Bởi vì tôi không đoán ra được ý đồ chân chính của hắn, cho nên chưa đáp ứng, chỉ nói là sẽ lo lắng về vấn đề thu mau tiền mặt, thì hắn tự nhiên cũng đồng ý, còn muốn dựa theo giá thị trường mà bán cho chúng ta\".
Brenda ngạc nhiên: \"Có chuyện tốt như vậy sao? Xem ra quả thật có âm mưu, tiểu tử này có đưa ra điều kiện gì khác không?\"
Trên mặt của Pirnie lộ ra vẻ kì quái, gật đầu nói: \"Có, nhưng mà đây cũng là một trong số những chuyện làm tôi thấy kì quái nhất, hắn đưa ra yêu cầu đổi cổ phiếu, chỉ muốn ngân hàng TS giao quyền quản lý câu lạc bộ bóng đá cho hắn, nếu như muốn thu mau cổ phần của công ty hắn, thì phải bán câu lạc bộ bóng đá cho hắn. Ông nói... hắn có bị lầm hay không? Sao tôi lại không biết trong ngân hàng TS có một câu lạc bộ bóng đá vậy?\"
Brenda sửng sốt, liền ôm bụng cười ha hả nói: \"Thì ra... thì ra là như vậy...\".
Pirnie khó hiểu nhìn Brenda, kinh ngạc nói: \"Chẳng lẽ ông thật sự có mua một câu lạc bộ bóng đá sao?\"
Brenda nhịn cười, kể cho Pirnie nghe về chuyện xảy ra tại tiệc rượu lần trước, sau đó cười nói: \"Không ngờ thằng nhóc Rachel này vì muốn trả thù chủ nhân, mà đem cả sản nghiệp tổ tiên bán giá thấp, thật sự đúng là một bại gia tử!\"
/467
|