Những phóng viên khi nãy còn chưa đi xa khỏi Nhà Trắng, phát hiện ra có nhiều quân lính tiến vào trong nhà trắng, nhất thời cảm thấy sắp có chuyện lớn phát sinh. Tuy rằng bọn họ không phải là người liều mạng, nhưng cũng chẳng nhát gan, vì thế quay đầu lao về hướng Nhà Trắng. Chẳng qua, các con đường hướng đến Nhà Trắng đã được phong tỏa, chỉ có thể vào không thể ra. Những phóng viên ở xung quanh Nhà Trắng đều bị đuổi đi, những người này đành phải đi lòng vòng kiếm những chổ cao nhất, tâm tình vô cùng hưng phấn chờ đợi chuyện sắp xảy ra, hơn phân nửa sẽ là một tin tức chấn động toàn cầu.
Những binh lính phụ trách bảo vệ Nhà Trắng và những tòa nhà chính phủ xung quanh đều thuộc về phân đội đặc chủng chống khủng bố số bảy, nhân số hơn tám trăm người, hơn phân nữa đang phân tán chung quanh nhà trắng, trong có đó còn có hai tiểu độ Delta, mỗi tiểu đội mười sáu người, tổng cộng ba mươi hai người. Còn có hàng ngàn đặc công chống bạo lực cũng tham gia vào hành động phòng thủ này. Nhưng mà nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là trợ giúp người trong những tòa nhà xung quanh di tản ra chổ khác.
Nhìn thấy sự kiện đốt cháy tổng cục cảnh sát là do Thạch Thiên “mượn” bình xăng của các xe ô tô, cho nên chỉ huy Emerson đã ra lệnh tất cả những chiếc xe xung quanh Nhà Trắng phải rút lui, ngay cả xe cứu hỏa cũng phải tháo bình xăng ra không để trên xe, để tránh cứu hỏa không được, còn trở thành nhiên liệu để Thạch Thiên phóng hỏa.
Sau khi rối loạn nửa giờ, bán kính một km xung quanh nhà trắng, trừ quân đội và đặc công ra thì không còn một ai cả, lâm vào trạng thái yên tĩnh chết chốc...
.........................................
Làm cơ quan chỉ huy quân sự cao nhất Mỹ, Lâm Năm Góc có năm tầng cao, diện tích kiến trúc hơn sáu trăm ngàn mét vuông, có hơn hai mươi ba ngàn người đang làm việc bên trong, mà khu này chiếm diện tích lên đến hơn hai triệu mét vuông, bãi đứng trống bốn phía có hai bãi giữ xe cực to, có thể đồng thời chứa hơn mười ngàn chiếc xe ô tô.
Lầu Năm Góc tọa lạc gần khu Washington, cách nội thành con sông Thomas, vô cùng gần Nhà Trắng, đứng trên mái nhà nhìn về bên kia bờ sông dùng mắt thường có thể thấy được Nhà Trắng và bia tưởng niệm Washington.
Helen ngồi trực thăng chỉ cần vài phút là đến được mặt đông bắc của Lầu Năm Góc, bốn phía sân bay đều là nhân viên mang súng vác dạn vô cùng to lớn. Bộ trưởng quốc phòng Villard cùng vài vị tham mưu cao cấp của Hải, Lục, Không quân đã đứng chờ sẵn tại đây.
Mọi người chào hỏi nhau đơn gian, sau đó tiến vào trong tòa nhà, đi đến căn phòng được gọi là sản hội nghi tham mưu liên tục, bởi vì ở đây có thảm màu vàng, cho nên cũng có người gọi nó là Kim Sảnh. Trong phòng hội nghị có hai mươi người đang ngồi vây quanh một cái bàn tròn, phần lớn trong đó đều là những thành viên chủ yếu của ủy ban an toàn quốc gia, có một vị phó bộ trưởng tên là Peter Rick năm nay bốn mươi lăm tuổi, phụ trách tất cả các tổ chức tình báo, có bộ trưởng cục an toàn quốc gia Brigde, cùng với một số nhân viên cao cấp, thấy Helen đến, tất cả đều đứng dậy chào.
Đây không phải là lần đầu tiên Helen đến đây, chẳng qua trong phòng bây giờ đã có nhiều dụng cụ hơn trước kia, có bốn nhân viên của cục trinh sát quốc gia đang dựng một cái màn hình 82inch lên. Một người chỉ huy hệ thống điều khiển, cùng vài người nam nữ trẻ tuổi khác đang bận rộn làm việc.
Helen để mọi người ngồi xuống, sau đó chỉ vào tấm ảnh được chụp bằng trên màn hình khổng lồ, hỏi: “Đây là đâu?”
Một nhân viên tên là Reer của cục trinh sát đứng dậy trả lời: “Thưa tổng thống, đây là phía tây Washington, cách nội thành Washington 272km, à... bây giờ là 271km” Sau đó đi đến cạnh màn hình, chỉ vào một chấm đen ở trên ấy, nói: “Đây là quái nhân đã đại náo Los Angeles, Thạch Thiên”
Helen nhìn kỹ lại, nhưng chỉ thấy một chấm đen đang di chuyển, căn bản là không cách nào phân biệt được đây có phải là người không. Reer vội vàng cho người phóng to màn hình lên, lúc này mọi người mới thấy rõ ràng là một bóng người đang chạy, thoạt nhìn có vẻ đang chạy vô cùng thoải mái, nhưng mà màn hình nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, phải điều chỉnh là, cho nên chỉ một lát là làm cho người ngồi nhìn cảm giác ánh mắt hoa lên.
Reer lấy ra một trang giấy, nói tiếp: “Đây là số liệu được tính toán ra từ ảnh chụp của vệ tinh. Hắn ta đang chạy với tốc độ mỗi giờ gần 300km, mỗi một bước của hắn có độ dài từ 60 đến 85 mét....” Những người trong phòng hội nghị không nhịn được kêu lên sợ hãi.
Helen vẫn bình tĩnh như cũ, gật đầu nói: “Quả thật rất đáng sợ, anh nói tiếp đi”
Reer nhìn vào số liệu bên trong, hít một hơi thật sâu, nói: “Càng đáng sợ hơn là, hắn dùng tốc độ này để chạy trên mặt đất, nhưng phía sau lại không có một chút bụi, điều tra trên đoạn đường hắn đi qua cũng không tìm thấy dấu chân. Hình như giống những con chim đang bay sát mặt đất, nhưng khác nhau ở chổ là tốc độ của hắn nhanh hơn chim nhiều. Ngoài ra, bất kể là mặt đất bằng phẳng hay là rừng cây thì tốc độ của hắn vẫn giữ nguyên không thay đổi, điều này chứng minh rằng... hắn căn bản không dùng hết lực”
Bộ trưởng quốc phòng Villard cau mày nói: “Ý của anh là, thật ra hắn đang bay?”
Reer nhún vai nói: “Tôi không biết, nhưng mà tôi không nghĩ là hắn đang chạy, mặc dù hắn có sử dụng hai chân... mọi người nghĩ sao?”
Những người ở đây có lắc, có gật, nhưng chẳng ai trả lời.
Reer nói: “Bây giờ cơ bản có thể khẳng định được một điều, hắn đang hướng tới Washington, bởi vì địa hình không ảnh hưởng đến hắn, cơ hồ như hắn đang đi một đường thẳng đến Washington. Điều này giúp chúng ta có thể tập trung lực lượng ở một địa điểm lý tưởng nhất để tiêu diệt hắn, để tránh Washington bị phá nát”
Cục trưởng Bridge của cục an toàn quốc gia lên tiếng: “Tôi cảm thấy mục tiêu của hắn có thể là tổng bộ của cục an toàn quốc gia...” Tổng cục an toàn quốc gia Mỹ đặt tại Washington.
Reer bật cười nói: “Cái này tuyệt đối có thể, dù sao phần tử khủng bố này cũng là do người của cục an toàn quốc gia các ông mời đến mà, nhưng mà nếu hắn nhất định muốn đến Washington, mà nơi này không thể ngăn cản được hắn, thì bây giờ ông có làm gì cũng vô dụng”
Bridge hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì.
Những binh lính phụ trách bảo vệ Nhà Trắng và những tòa nhà chính phủ xung quanh đều thuộc về phân đội đặc chủng chống khủng bố số bảy, nhân số hơn tám trăm người, hơn phân nữa đang phân tán chung quanh nhà trắng, trong có đó còn có hai tiểu độ Delta, mỗi tiểu đội mười sáu người, tổng cộng ba mươi hai người. Còn có hàng ngàn đặc công chống bạo lực cũng tham gia vào hành động phòng thủ này. Nhưng mà nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là trợ giúp người trong những tòa nhà xung quanh di tản ra chổ khác.
Nhìn thấy sự kiện đốt cháy tổng cục cảnh sát là do Thạch Thiên “mượn” bình xăng của các xe ô tô, cho nên chỉ huy Emerson đã ra lệnh tất cả những chiếc xe xung quanh Nhà Trắng phải rút lui, ngay cả xe cứu hỏa cũng phải tháo bình xăng ra không để trên xe, để tránh cứu hỏa không được, còn trở thành nhiên liệu để Thạch Thiên phóng hỏa.
Sau khi rối loạn nửa giờ, bán kính một km xung quanh nhà trắng, trừ quân đội và đặc công ra thì không còn một ai cả, lâm vào trạng thái yên tĩnh chết chốc...
.........................................
Làm cơ quan chỉ huy quân sự cao nhất Mỹ, Lâm Năm Góc có năm tầng cao, diện tích kiến trúc hơn sáu trăm ngàn mét vuông, có hơn hai mươi ba ngàn người đang làm việc bên trong, mà khu này chiếm diện tích lên đến hơn hai triệu mét vuông, bãi đứng trống bốn phía có hai bãi giữ xe cực to, có thể đồng thời chứa hơn mười ngàn chiếc xe ô tô.
Lầu Năm Góc tọa lạc gần khu Washington, cách nội thành con sông Thomas, vô cùng gần Nhà Trắng, đứng trên mái nhà nhìn về bên kia bờ sông dùng mắt thường có thể thấy được Nhà Trắng và bia tưởng niệm Washington.
Helen ngồi trực thăng chỉ cần vài phút là đến được mặt đông bắc của Lầu Năm Góc, bốn phía sân bay đều là nhân viên mang súng vác dạn vô cùng to lớn. Bộ trưởng quốc phòng Villard cùng vài vị tham mưu cao cấp của Hải, Lục, Không quân đã đứng chờ sẵn tại đây.
Mọi người chào hỏi nhau đơn gian, sau đó tiến vào trong tòa nhà, đi đến căn phòng được gọi là sản hội nghi tham mưu liên tục, bởi vì ở đây có thảm màu vàng, cho nên cũng có người gọi nó là Kim Sảnh. Trong phòng hội nghị có hai mươi người đang ngồi vây quanh một cái bàn tròn, phần lớn trong đó đều là những thành viên chủ yếu của ủy ban an toàn quốc gia, có một vị phó bộ trưởng tên là Peter Rick năm nay bốn mươi lăm tuổi, phụ trách tất cả các tổ chức tình báo, có bộ trưởng cục an toàn quốc gia Brigde, cùng với một số nhân viên cao cấp, thấy Helen đến, tất cả đều đứng dậy chào.
Đây không phải là lần đầu tiên Helen đến đây, chẳng qua trong phòng bây giờ đã có nhiều dụng cụ hơn trước kia, có bốn nhân viên của cục trinh sát quốc gia đang dựng một cái màn hình 82inch lên. Một người chỉ huy hệ thống điều khiển, cùng vài người nam nữ trẻ tuổi khác đang bận rộn làm việc.
Helen để mọi người ngồi xuống, sau đó chỉ vào tấm ảnh được chụp bằng trên màn hình khổng lồ, hỏi: “Đây là đâu?”
Một nhân viên tên là Reer của cục trinh sát đứng dậy trả lời: “Thưa tổng thống, đây là phía tây Washington, cách nội thành Washington 272km, à... bây giờ là 271km” Sau đó đi đến cạnh màn hình, chỉ vào một chấm đen ở trên ấy, nói: “Đây là quái nhân đã đại náo Los Angeles, Thạch Thiên”
Helen nhìn kỹ lại, nhưng chỉ thấy một chấm đen đang di chuyển, căn bản là không cách nào phân biệt được đây có phải là người không. Reer vội vàng cho người phóng to màn hình lên, lúc này mọi người mới thấy rõ ràng là một bóng người đang chạy, thoạt nhìn có vẻ đang chạy vô cùng thoải mái, nhưng mà màn hình nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, phải điều chỉnh là, cho nên chỉ một lát là làm cho người ngồi nhìn cảm giác ánh mắt hoa lên.
Reer lấy ra một trang giấy, nói tiếp: “Đây là số liệu được tính toán ra từ ảnh chụp của vệ tinh. Hắn ta đang chạy với tốc độ mỗi giờ gần 300km, mỗi một bước của hắn có độ dài từ 60 đến 85 mét....” Những người trong phòng hội nghị không nhịn được kêu lên sợ hãi.
Helen vẫn bình tĩnh như cũ, gật đầu nói: “Quả thật rất đáng sợ, anh nói tiếp đi”
Reer nhìn vào số liệu bên trong, hít một hơi thật sâu, nói: “Càng đáng sợ hơn là, hắn dùng tốc độ này để chạy trên mặt đất, nhưng phía sau lại không có một chút bụi, điều tra trên đoạn đường hắn đi qua cũng không tìm thấy dấu chân. Hình như giống những con chim đang bay sát mặt đất, nhưng khác nhau ở chổ là tốc độ của hắn nhanh hơn chim nhiều. Ngoài ra, bất kể là mặt đất bằng phẳng hay là rừng cây thì tốc độ của hắn vẫn giữ nguyên không thay đổi, điều này chứng minh rằng... hắn căn bản không dùng hết lực”
Bộ trưởng quốc phòng Villard cau mày nói: “Ý của anh là, thật ra hắn đang bay?”
Reer nhún vai nói: “Tôi không biết, nhưng mà tôi không nghĩ là hắn đang chạy, mặc dù hắn có sử dụng hai chân... mọi người nghĩ sao?”
Những người ở đây có lắc, có gật, nhưng chẳng ai trả lời.
Reer nói: “Bây giờ cơ bản có thể khẳng định được một điều, hắn đang hướng tới Washington, bởi vì địa hình không ảnh hưởng đến hắn, cơ hồ như hắn đang đi một đường thẳng đến Washington. Điều này giúp chúng ta có thể tập trung lực lượng ở một địa điểm lý tưởng nhất để tiêu diệt hắn, để tránh Washington bị phá nát”
Cục trưởng Bridge của cục an toàn quốc gia lên tiếng: “Tôi cảm thấy mục tiêu của hắn có thể là tổng bộ của cục an toàn quốc gia...” Tổng cục an toàn quốc gia Mỹ đặt tại Washington.
Reer bật cười nói: “Cái này tuyệt đối có thể, dù sao phần tử khủng bố này cũng là do người của cục an toàn quốc gia các ông mời đến mà, nhưng mà nếu hắn nhất định muốn đến Washington, mà nơi này không thể ngăn cản được hắn, thì bây giờ ông có làm gì cũng vô dụng”
Bridge hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì.
/467
|