Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 376: Lầu Năm Góc sụp đổ.

/467


Mặc dù tổ chức của Alex đối với hạt châu nghiên cứu rất nhiều năm, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong đối với bọ họ mà nói vẫn thuộc về một loại năng lượng nguy hiểm không biết tới, cha ruột của Beila chính là bởi vì thân thể không thể thừa nhận, bị năng lượng quá lớn mà giải thể. Bởi vậy vì an toàn, năng lượng phóng thích phải đồng thoài ẩn hai cái nút trên bàn điều khiển mới có thể được chấp hành, để tránh trong lúc vô ý không cẩn thận đụng tới, mà tạo thành hậu quả nghiêm trọng.

Hai cái nút cách xa nhau hơn một thước, phân biệt ở trước người Alex cùng Beila, giờ phút này Alex cũng không giải thích về nghi ngờ của Beila, khom lưng giang hai tay mà đè mạnh xuống hai cái nút. Trong mật thất mãnh liệt tuôn ra ánh sáng vô cùng chói mắt, đem Thạch Thiên đang đứng thẳng bao phủ lấy, lập tức hình ảnh trên màn hình biến mất, mà hiện ra một thông báo: “Tín hiệu bị ngắt, xin mời kiểm tra hệ thống thiết bị” Cơ hồ đồng thời, cảm giác chấn động mãnh liệt cùng tiếng nổ từ phía Lầu Năm Góc truyền đến.

Alex cùng Beila đều ngẩn ra, nhanh chóng đứng dậy lao xuống phòng xe, chỉ thấy ở xa ánh lửa tận trời, bụi đất ba lên, có thể nói Lầu Năm Góc hùng vĩ quá nửa đã sụp đổ, trở thành một đống đổ nát.

Beila run giọng nói: “Tại sao có thể như vậy?”

Alex cũng trợn mắt há mốc mồm, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lầu Năm Góc đang cháy, thật ra nơi đó đã không thể dùng chữ lầu để hình dung. Hạt châu đó có thể chứa đựng cùng phóng thích năng lượng tính mạng, nhưng phải thông qua tụ năng mà bọ họ nghiên cứu chế ra mới có thể phát huy tác dụng, dưới tình huống bình thường đối với cơ thể người ảnh hưởng không nghiêm trọng lắm. Từ khi cha ruột của Beila trong khi thí nghiệm phát sinh thảm kịch. Bọn họ vì nghiên cứu đặc tính cùng năng lượng ở bên trong hạt châu, đã dùng rất nhiều động vật để thử nghiệm, dưới tình huống không ngừng gia tăng sự khống chế năng lượng mà hạt châu có thể phóng thích ra, đối tượng thí nghiệm mặc kệ là voi hay chuột, tất cả đều bị giải thể thành những phần tử, bất quá đối với phòng thí nghiệm cùng với các dụng cụ của phòng thí nghiệm cũng không có hư hao quá lớn. Nhân viên thí nghiệm chỉ cần rời xa phòng thí nghiệm, mặc vào đồ phòng hộ đặc chế cho bọ họ, thì sẽ không có nguy hiểm. Cho nên Alex cùng Beila vô luận như thế nào cũng không muốn tới, lần này phóng thích năng lượng của hạt châu lại hủy diệt cả tòa Lầu Năm Góc.

Lúc này nhân viên của tổ chức ở trên các xe khác cũng đều trước sau xuống xe, không biết làm sao mà đi tới bên cạnh hai người Alex, cùng nhau xem xét cảnh tượng hoành tráng khi Lầu Năm Góc sụp đổ.

Alex sửng sốt hồi lâu, mới không quá khẳng định nói: “Hạt châu có thể phóng xuất ra năng lượng cũng không có loại hiệu quả này, vấn đề hẳn là ở trên người thiếu niên này, có lẽ là bởi vì năng lượng tính mệnh trong cơ thể hắn quá lớn, cho nên khi giải thể hậu quả tạo thành cũng càng nghiêm trọng. Xem ra chúng ta đã xem thường thuật tu luyện, cũng đã đánh giá thấp năng lượng ẩn giấu trong thân thể nhân loại, cái này… quả thật làm cho người ta không thể tin được…”

Beila có chút mờ mọt nói: “Hắn cùng bí mật trên người hắn cứ như vậy mà biến mất sao…”

Alex nói: “Thiếu niên này thật sự quá kinh khủng, hơn nữa mới vừa rồi khẳng định đã đoán được chúng ta sẽ làm gì hắn, hiển nhiên sẽ đem chúng ta thành kẻ địch của hắn, cho nên chúng ta không có lựa chọn khác, không thể tiến hành cẩn thận nghiên cứu đối với thân thể của hắn quả thật là tổn thất lớn đối với sự phát triển của nhân loại, bất quá hạt châu có thể đã hấp thu một bộ phân năng lượng tính mạng của hắn, tin tưởng chỉ cần thông qua cố gắng của chúng ta, sớm muộn sẽ tìm ra bí mật trên người hắn” Sau khi nói xong thì lấy điện thoại ra gọi, không gợi hắn gọi thì điện thoại đã vang lên trước, mới vừa bấm nghe, lập tức đã truyền ra tiếng rống lên của Otis: “Alex, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?”

Alex nói: “Ngài tổng thống, chỉ là xảy ra chút ngoài ý muốn, hiện tại tôi muốn ngày phái ra quân đội vây quanh phụ cận Lầu Năm Góc…”

Otis tức giận ngắt lời nói: Lầu Năm Góc bây giờ còn tồn tại sao? Ngài… ngài lại cảm thấy đây chỉ là chút ngoài ý muốn sao? Các người đến tột cùng là đã làm cái gì?”

Alex cười lạnh nói: “Tôi chỉ hoàn thành vấn đề mà ngài muốn giải quyết, đối với tất cả phát sinh ở Lầu Năm Góc tôi chỉ có thể tỏ vẻ phi thường tiếc nuối. Nhưng nếu như không có chúng tôi, ngài cảm thấy Lầu Năm Góc có thể bảo lưu dưới bàn tay điên cuồng của thiếu niên kia sao?”

Otis trầm mặc một hồi, rồi nói: “Ý của ngài là… các người đã thành công chế phục thiếu niên nọ”

Alex nói: “So với ngài tưởng tượng càng triệt để hơn một ít, hắn đã không còn tồn tại”.

Otis nhất thời bình tĩnh một ít, thở phào một hơi nói: “Ngài Alex, xin thứ cho thái độ của tôi mới vừa rồi, cũng hy vọng ngài có thể thông cảm tâm tình cùng áp lức của tôi hiện tại. Ài… hiện tại Nhà Trắng đã bị phá hủy, nước Mỹ đã trở thành trò cười lớn nhất thế kỷ, tôi rất khó gánh chịu trách nhiệm này, cũng chưa chuẩn bị tâm lý…”

Alex cũng dùng giọng điệu hòa hoãn nói: “Tôi đương nhiên có thể hiểu được tâm tình của ngài hiện tại, đối với kết quả này tôi cũng không có đoán trước được, nhưng đừng quên chúng ta đối phó cũng không phải là người bình thường, nên thực tế tổn thất của chúng tôi so với nước Mỹ còn lớn hơn nhiều, ngài vĩnh viễn sẽ không hiểu mất đi thiếu niên này tổn thất đối với nhân loại lớn tới chừng nào. Giá trị của hắn vượt xa không phải một tòa Lầu Năm Góc có thể so sánh được”.

Otis trong lòng cũng không là vậy. Đối với hắn mà nói Thạch Thiên đã chứng kiến quá trình Helen bị bắn chết, mặc dù có thể đem tội danh đổ lên người Thạch Thiên, nhưng nếu như có thể làm cho Thạch Thiên vĩnh viễn biến mất trên đời này, hiển nhiên càng thêm lý tưởng. Thạch Thiên nếu đã chết, Otis hiển nhiên sẽ không đem ý nghĩ này nói ra, ngược lại dùng giọng điệu hết sức tiếc hận hói: “Tôi không có trí tuệ chuyên nghiệp như ngài Alex, nhưng từ năng lực mà thiếu niên này biểu hiện ra có thể tưởng tượng được giá trị của hắn, ừm… tôi cũng thật đáng tiếc… hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?”

Alex nói: “Tôi có vật phẩm rất quan trọng còn ở phía dưới Lầu Năm Góc, ngài lập tức hạ lệnh quân đội bao vây, không cho bất luận kẻ nào tới gần, phải dưới sự giám sát của người của tôi mới có thể dọn dẹp hiện trường” Nghe được Otis làm theo phân phó của hắn, sau khi ở đầu kia điện thoại hạ lệnh xong thì cười nói: “Ngài Otis, tôi cảm thấy ngày mới vừa rồi lo lắng hoàn toàn dư thừa, đừng quên ngày hiện tại còn chưa phải là tổng thống Mỹ, nếu như phải có người phụ trách những chuyện này, vậy cũng có thể để cho tổng thống Helen gánh chịu, tôi tin tưởng bà ta ở trên trời cũng sẽ không đưa ra ý kiến phản đối, ngài chẳng những không có trách nhiệm, mà còn là anh hùng cứu vớt nước Mỹ”.

Otis nghe vậy không nhịn được nở nụ cười: “Phi thường cảm tạ nhắc nhở của ngài!”

Alex nói: “Ngài chính thức cảm tạ thì nên là Thạch Thiên, đừng vì Lầu Năm Góc cùng bia kỷ niệm Washington lỗi thời mà thương tâm, tưởng tượng tương lai một chút đi, chúng ta hợp tác có thể mang lại cho ngài sự tôn nghiêm đối với quốc gia lên gấp trăm lần, ngài hoàn toàn có thể có được bia kỉ niệm của chính mình”.


/467

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status