Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc

Chương 61: Thiếu

/117


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Trình Thiên Diệp đang đọc bức thư Tống Tương công Tống quốc gửi tới.

Trong thư, ngôn từ khẩn thiết biểu đạt hi vọng hai nước hữu hảo bang giao, theo thư còn tặng kèm không ít quốc lễ quý trọng.

Sau khi đọc xong, Trình Thiên Diệp cong môi cười, nàng nhìn về phía Tư khấu tả sử Trình Phượng đang gác đêm mà vẫy tay.

Trình Phượng giữ kiếm, đi đến cạnh nàng.

Trình Thiên Diệp đẩy phần quốc thư này tới, duỗi hai ngón tay đặt lên một hàng chữ: “Tịch thu gia sản, cách chức làm thứ dân.”

Trình Phượng nhìn chằm chằm vào hàng chữ đó, hàm dưới căng chặt.

“Thế nào? Nếu trong lòng ngươi vẫn còn hận, ta có thể cho gã chết.”

Hồi lâu sau, nàng thấy người đang mặc y phục thị vệ đó khẽ lắc đầu: “Không. Tiểu nhân như vậy không đáng để ta cứ canh cánh trong lòng.”

Trình Thiên Diệp nhìn y: “Đã như vầy, quá khứ của ngươi, sẽ kết thúc hôm nay. Từ giờ trở đi hãy chỉ nhìn vào tương lai.”

Lúc Diêu Thiên Hương tiến vào, nàng ta đi lướt qua Trình Phượng vào cửa.

Diêu Thiên Hương quay đầu nhìn quanh.

“Trình Phượng này trông thật ưa nhìn. Chỉ tiếc quá lạnh lùng, cái mặt trông y như một tờ giấy.” Nàng ta chen vào ngồi cạnh Trình Thiên Diệp, Trình Thiên Diệp dịch qua nhường chỗ cho nàng ta.

“Nhưng vừa rồi ngươi đã làm gì hắn vậy? Ta thấy biểu cảm của hắn là lạ.” Diêu Thiên Hương liếc nhìn Trình Thiên Diệp: “Kiều Sinh ở tiền tuyến liều mạng vì ngươi, nhanh như vậy ngươi đã có niềm vui mới rồi hả?”

Trình Thiên Diệp giơ tay búng lên trán nàng ta: “Lại hồ đồ, ngày mai ta sẽ đưa Tư Mã Đồ nhà ngươi sung quân đi tiền tuyến đấy.”

Diêu Thiên Hương khoác tay Trình Thiên Diệp: “Đừng làm khó nhau mà, hai ta đi ngâm suối nước nóng đi ha?”

Trình Thiên Diệp dẫn theo Diêu Thiên Hương, dưới sự hộ vệ của binh sĩ, kiệu xe đi về phía Tây Sơn.

Lúc qua cổng thành, nàng nhìn thấy không ít binh lính đang xây dựng tường thành.

Trình Thiên Diệp cho ngừng rồi xuống xe ngựa, nghỉ chân quan sát một hồi. Nàng kinh ngạc phát hiện, tường thành ở thời đại này không phải được xây bằng gạch, mà là lấy đất nung đổ vào tấm ván trúc rồi trộn lên, khá giống với cách trộn xi măng khi xây nhà ở hiện đại, rồi nện thủ công nhiều lần, khi nào cứng lại mới thôi.

Vì thế, khắp cả công trường toàn trông thấy binh sĩ ở trần, thay phiên nện, xen lẫn vào đó là tiếng vang của chùy nện lên đất.

Một quan viên giám sát công trình nhìn thấy Trình Thiên Diệp thì vội vàng đi qua đội ngũ gánh đất, chạy đến trước mắt Trình Thiên Diệp.

Trình Phượng bước ra, ngăn trước Trình Thiên Diệp: “Người đến là ai? Trước mặt Chúa công, không được lỗ mãng, hãy xưng tên ra.”

Người nọ mới phát hiện mình đã thất lễ, hắn vỗ vỗ quan phục đã bẩn đến mức sắp nhìn không ra màu sắc, quỳ xuống đất hành lễ: “Biện Châu Tư Không sắc phu, Thôi Hựu Ngư, bái kiến Chúa công.”

Trình Thiên Diệp nhớ ra, nàng đã gặp người này lúc từng cùng Tiếu Cẩn dò xét Biện Hà. Bởi vì rất có tâm trong việc phòng lụt, người này đã để lại cho nàng ấn tượng rất tốt.

Đương nhiên, lúc ấy nàng chỉ chú ý đến hắn trong một đám quan viên Biện Châu, là bởi vì trên người hắn có một màu tím nhạt.

Trình Thiên Diệp nhìn nam nhân phục quỳ trước mắt, từ đầu đến chân hắn đều là bùn đất, không biết hắn đã ở công trường này bao lâu rồi, nàng cười nói: “Đứng lên đi, ta nhớ ra ngươi rồi. Lần trước gặp ngươi, không phải ngươi là châu Tư không sao? Sao lại càng ngày càng thụt lùi thế? Từ Tư không xuống Tư không tá sử, rồi xuống Tư không sắc phu. Mới mấy tháng mà xuống đến tận hai bậc cơ à.”

Thôi Hựu Ngư đứng dậy, vỗ vỗ đất trên đầu gối, sắc mặt buồn bã: “Hạ quan không có công, đã nhiều lần làm sai chuyện, may mắn tân nhậm Biện Châu Mục Hồng đại nhân không so đo với ta, còn cho ty chức làm công việc mà bản thân mình am hiểu.”

Trình Thiên Diệp thiết nghĩ người này là một “gã khờ” cổ hủ, không biết biến báo, ở trong quan trường không hòa đồng lắm.

Lần trước lúc vừa gặp mặt, nàng thấy hắn đã đắc tội với toàn bộ đồng sự và thượng cấp, vậy mà bản thân còn không hề tự giác.

Đại khái phương diện thuỷ lợi và kiến trúc của


/117

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status