Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc

Chương 72: Thiếu

/117


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

“Điện hạ, điện hạ khai ân.” A Dương chạy đến chắn trước Chu Tử Khê, liều mạng dập đầu khẩn cầu.

“Công tử đã trốn khỏi Tấn quốc. Nếu đưa người trở về, đây chắc chắn sẽ là một con đường chết đấy.”

“A Dương.” Giọng nói ôn hòa của thái tử Ngang vang lên.

A Dương phục dưới đất. Nàng ta mở to hai mắt, trong mắt chỉ có thể nhìn thấy màu gạch và vết ố giữa các khe gạch trước mắt.

Ngón tay nàng ta ghì chặt vào khe, phát run.

Thật ra, trong lòng nàng ta hiểu rõ.

Xong rồi, công tử xong rồi.

Thái tử điện hạ là hạng người gì, tử sĩ sống cuộc sống âm u như bọn họ tỏ tường hơn cả.

“Ta cũng chỉ vì bất đắc dĩ thôi, A Dương. Ta và Tử Khê quen biết nhiều năm, thật ra ta là người khó chịu nhất.”

Một giọng nói bay bổng vang lên phía trên đầu rồi rót vào tai A Dương.

Hai võ sĩ đeo đao đã tới, đá văng A Dương ra.

A Dương nhìn hai người kia đè Chu Tử Khê xuống đất. Một người trong đó giơ ngọn đao nhọn sáng loáng lên.

Nàng ta cảm thấy tai mình ong lên, dường như toàn bộ thế giới đều ong ong.

Không đợi nàng ta suy nghĩ kỹ, thân thể của nàng ta chợt xông lên phía trước. Nàng tựa như phát điên đẩy một người trong đó ra, lập tức rút chủy thủ tùy thân, chống lại lưỡi đao của tên còn lại.

“Dương, ngươi đang làm gì thế hả?” Ở chỗ tối tăm sau lưng Cơ Ngang có một nam tử trung niên gầy nhỏ, người nọ chắp tay phía sau, lạnh lùng nói.

Người này tên Kiệt, là sư phó đã dạy bảo những thiếu niên thiếu nữ như A Dương từ tấm bé.

Giọng nói đã khắc sâu vào trí nhớ kia làm nàng ta sợ hãi. A Dương bất chợt run rẩy.

Không đợi nàng ta kịp phản ứng, đầu của nàng ta bị đập một cú, sau đó bụng nàng ta bị đá một cước, cả người bay vào vách tường.

A Dương rớt xuống. Nàng ta che bụng, phun ra máu, không động đậy được nữa.

Kiệt nghiêm mặt đi đến chỗ nàng ta: “Ta đã nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi, phản bội Chủ công, kết cục chỉ có chết!”

Chu Tử Khê dùng thân mình ngăn trước A Dương. Y hít một hơi, nhìn Cơ Ngang: “Điện hạ, tha cho nàng đi. Ta thì mặc ngươi xử trí, xin ngươi giữ cho nàng một mạng. Cầu xin ngươi.”

Một bàn tay đầy máu duỗi ra từ phía sau, níu lấy y phục của Chu Tử Khê.

“Công tử, đừng cầu. Ta... sắp không xong rồi.”

Chu Tử Khê xoay người. Y nắm chặt tay thiếu nữ.

Tuy nàng đã lừa gạt mình, nhưng lúc mình rơi vào vực sâu hắc ám nhất thì nàng là người duy nhất đã cho mình sự ấm áp. Ta đã từng muốn dắt tay nàng, đi đến hết quãng đời còn lại.

“Công tử, người đừng đau lòng.” A Dương cố nhổm dậy, ngẩng đầu: “Cả đời này của ta cũng chỉ sống vì ý của chủ nhân. Chỉ có giờ khắc cuối cùng này là vì chính bản thân mình thôi.”

“Cảm giác này, quả...không tệ lắm.”

Nàng ta nhắm nghiền hai mắt, khóe mắt chảy ra một giọt lệ rơi xuống tay Chu Tử Khê.

Nước mắt kia nóng hổi, nhưng thân thể của thiếu nữ trẻ cũng đang lạnh dần trên tay Chu Tử Khê.

...

Trình Phượng ngồi trong cung điện Tống quốc.

Trong đại điện oanh ca yến hót, ăn uống linh đình.

Tòa cung điện này hoa mỹ tráng lệ, xanh vàng rực rỡ.

So với Biện Châu, hành cung của Tấn Việt hầu quả là khá mộc mạc và bủn xỉn.

Tống Tương công - chủ nhân ở nơi này đang dùng nhiệt tình tiếp đãi vị sứ thần đến từ Tấn quốc.

Sau khi ca múa ngừng lại, Tống Tương công vỗ tay thì một nam tử trung niên ăn mặc lam lũ bước vào đại điện.

Người nọ rụt rè sợ hãi, vừa lên điện đã gục xuống đất trước bàn Trình Phượng, lạnh run.

Sau nửa ngày, Trình Phượng mới nhận ra nam nhân tóc hoa râm, dung nhan tiều tụy này lại là chủ nhân của y lúc y còn niên thiếu, Sở Diệp Chi.

Sở Diệp Chi lén ngẩng đầu liếc nhìn người trước mắt. Gã thấy nô lệ mình đã từng có thể tùy ý ức hiếp, hôm nay ngồi ngay ngắn ở bàn.

Đầu đội kim quan, áo bào đỏ thẫm, oai phong nghiêm nghị, không còn là thiếu niên đáng


/117

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status