Hắn trong lòng thầm nghĩ: "Con mẹ nó có phải toàn bộ vương cấp cao thủ trên đại lục tới đây mở hội a!"
Chỉ nghe ngưòi thứ năm nói: "Hắc hắc, thật tưỏng chúng ta năm ngưòi cùng liên thủ tru bắt một ngưòi hậu sinh vãn bối, thật là doạ ngưòi a!"
"Doạ người? Tại Hán Đường đế quốc lưỡng vị mới thực trãi qua cảnh doạ người, vừa mới nhảy vào sân còn chưa kịp làm gì, thì sao họ cũng cùng đẳng cấp với mình nhưng rồi cũng bị người ném ra khỏi tường, phải nằm băng lãnh ngoài tường qua đêm, hắc hắc"
Sau đó truyền đến một trận bước chân hoản loạn, lại có một người chạy tới, Độc Cô Bại Thiên biết đây chỉ là một cao thủ bình thường.
au đó hắn nghe được thanh âm bối rối: "Báo cáo các vị thiên vương đại sự bất hảo."
Đại bi thiên vương Dương Thuỵ nói: "chuyện gì? Vì sao hốt hoản như thế?"
"Duẫn phong thiên vương đã bị giết!"
"Cái gì? rốt cuộc sau lại thế này?" một vương cấp cao thủ giận giữ hét, hiễn nhiên người này cùng Duẫn Phong giao tình không nhẹ.
"Thi thể…Duẫn… Phong thiên… vương hôm nay được những người sâu trong Vân Sơn phát hiện, họ đoán là bị ma vương hạ sát." Ngưòi này giọng nói run run sắc nhìn vương cấp cao thủ có chút sợ hãi.
"Độc Cô Bại Thiên ta phải băm thây ngươi thành vạn mãnh." vương cấp cao thủ kia hét lên giận .
Một vương cấp cao thủ khác nói: "Kỳ quái, Độc Cô Bại Thiên không phải chỉ đạt tới thứ vương cấp cảnh giới sao? Như thế nào lại có thực lực như vậy?"
"Duẫn Phong nhất định bị hắn dùng thủ đoạn thấp hèn ám toán rồi."
"Có lẽ chúng ta phải thay đổi kế hoạch một chút, không thể để hai thứ vương cấp cao thủ thàng một tổ, như vậy thái quá nguy hiểm."
Dương Thuỵ nói: "Chúng ta hãy về trước xem cái chết của Duẫn Phong ra sao rồi hãy quyết định."
"Sưu"
"Sưu"
Năm đạo âm thanh phá không, năm bóng người nhàn nhạt nhắm phương xa bay đi.
Độc Cô Bại Thiên toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hắn biết chỉ còn có mình ở đây, cả vùng phụ cận không còn vương cấp cao thủ nào ở lại tìm tòi, thần thức cảm ứng liền giải phóng khí tức chính mình.
Hắn lau vài hột mồ hôi trên mặt: "mẹ nó, các ngươi các lão bất tử làm lão tử phải chịu một thời gian dài kinh sợ. A! Duẫn Phong thật sự cảm ơn ngươi, nghĩ không ra, sau khi ngươi chết cũng có thể làm được chuyện tốt, cái này gọi là làm phế vật cho người lợi dụng."
Cái chết của Duẫn Phong làm đại lục nổi lên một trận phong ba, trong mắt người thường vương cấp cao thủ chính là vô địch song lại bị một người thanh niên chưa được hai mươi tuổi giết chết, cả đại lục đều khiếp sợ. Duẫn Phong là bị tiên thiên kiếm khí đâm thủng ngực chí tử, hiễm nhiên không phải bị người ám toán giết chết, cái này làm cho mọi người cảm thấy thanh niên này thật đáng sợ.
Mọi người đều biết trong Vân Sơn, Độc Cô Bại Thiên bị mấy trăm cao thủ đuổi bắt lại có thể thản nhiên ám sát một lúc hơn mười cao thủ, đối với hắn đã cảm thấy kinh khủng rồi, hắn thật sự bì mọi người ghép cho hai chữ ma vương, cũng từ đó đại danh ma vương Độc Cô Bại Thiên vang vọng đại lục.
Duẫn Phong chết quả thật đối với việc tru sát Độc Cô Bại Thiên nhất định có ảnh hưởng, cơ hồ tất cả các vương cấp cao thủ đều tập trung tại một trấn nhỏ ngoài Vân Sơn, mỗi người đều muốn từ vết thương có thể nhìn ra Độc Cô Bại Thiên làm như thể nào cho Duẫn Phong một kích chí mạng, nhưng tiếc là bọn họ lại không có nhân ra được chút manh mối nào.
Độc Cô Bại Thiên đã thành công trốn ra khỏi vòng vây quanh Vân Sơn, hắn vào phạm vi thế lực của Nam Cung thế gia.
Vần trăng trên cao, khắp sơn trang Nam Cung gia được bao phủ dưới ánh trăng nhàn nhạt, từ xa nhìn lại có vẻ như mông lung , hài hoàn, yên tỉnh. Độc Cô Bại Thiên lặng lẽ tìm nhập Nam Cung gia, mặc dù có đế cấp thần thức nhưng hắn không dám phóng thích ra ngoài, sợ kinh động Nam Cung Vô Địch. Hắn biết lão với vừa vào cảnh giới đế cấp cao thủ vô cùng đáng sợ, hắn không nghĩ ngay từ đầu lại kinh động đến lão già này. Bởi thế hắn thu liễm khí tức chính mình, cho nên hành động không được mau lẹ như bình thường cho dù như vậy động tác cũa hắn cũng vô cùng linh hoạt.
Độc Cô Bại Thiên tránh thoát một nhóm rồi lại một nhóm gia đinh tuần tra, chậm rãi tiến về phía hậu viện.
"Mẹ nó, Nam Cung thế gia như thế nào nhiều đình viện như vậy, nếu tìm từng phòng cho dù tìm tới sáng cũng không tìm được phòng tiểu hồ ly."
Lúc này lại có thế kót két, rồi một phòng mở cửa, một người khoát quần áo đi ra. "Bụng thật khó chịu…ai u…"
Cùng lúc Độc Cô Bại Thiên nhất loạt tiến lại, quan sát một chút mới phát hiện tên kia nguyên muốn đi nhà xí. Hắn liền phóng lại không chút khó khăn đã điểm trúng ách huyệt, tến kia liền bị bắt giữ, muốn hô cũng không ra lời, nhất thời chân tay run rẫy.
Độc Cô Bại Thiên đưa khấp huyết thần kiếm sát cổ hăn, thấp giọng nói: "Ta giải huyệt cho ngươi hậu hỏi ngươi cái gì ngươi đáp cái đó, cấm gọi nghe thấy không? nếu như bằng không…" nói song hắn nhịp nhịp kê sát kiếm trên cổ hơn.
Người này bị doạ liều mạng gật đầu, Độc Cô Bại Thiên liền giải huyệt đạo cho hắn. Người này không ngừng run rẩy, xuất cả ra quần. Độc Cô Bại Thiên cười thầm, tên này cũng muốn đi rồi, bị doạ tự nhiên khó mà khiềm được.
"Nói Nam Cung Tiên Nhi tiểu tiện nhân ở trong viện nào?"
"Nàng….nàng…nàng….tiểu thư nàng…." Nguồn truyện:
/223
|